Sáng thứ hai đi làm, tâm trạng của Hàn Đông vô cùng thoải mái.
Hai ngày cuối tuần, Hàn Đông cùng với Lữ Nhạc, Kiều San San, dẫn theo Hàn Vũ và Hàn Nguyệt, rất vui vẻ, hơn nữa Kiều San San cũng đồng ý lời mời của Lữ Nhạc, sau khi ở lại một thời gian tại tỉnh Tây Xuyên, chuẩn bị quay về Hongkong, sắp xếp lại công việc kinh doanh bên này, tìm một người thích hợp để kinh doanh, sau đó liền quay về tỉnh Tây Xuyên, đồng thời dần mang công việc ở Hongkong chuyển về trong nước.
Dựa theo cách nói của Lữ Nhạc, Kiều San San sẽ chuyển việc kinh doanh về trong nước, nhưng thân phận vẫn còn bảo lưu tại Hongkong. Thân phận như vậy, đối với cô ấy và Hàn Nguyệt cũng có ích. Về thân phận của Hàn Nguyệt, dù bị người khác nghe được cô bé gọi Hàn Đông là ba cũng không thành vấn đề, đến lúc đó có thể giải thích với người ngoài đây là con gái nuôi của Hàn Đông, con nuôi gọi ba mà không phải gọi là ba nuôi cũng không có gì là sai.
Sở dĩ sắp xếp như vậy, chủ yếu muốn cho Hàn Nguyệt sinh trưởng trong một môi trường tốt hơn. Thông qua lời khuyên của Lữ Nhạc, cộng thêm trong lòng Kiều San San vốn dĩ cũng muốn Hàn Nguyệt ở bên cạnh Hàn Đông nhiều hơn, dù không thể lúc nào cũng bên cạnh Hàn Đông, nhưng có thể thường xuyên gặp mặt, có thể thường xuyên có được tình yêu của người cha, đối với trưởng thành của Hàn Nguyệt cũng vô cùng có lợi, hơn nữa Kiều San San cũng hy vọng có thể kéo gần khoảng cách với Hàn Đông, dù chỉ được lặng lẽ nhìn hắn. Cho nên cô ấy trải qua suy nghĩ thận trọng, liền đồng ý.
Trong suốt quá trình, Hàn Đông nhìn giống như người ngoài cuộc, tất cả đều do Lữ Nhạc nói với Kiều San San, hơn nữa Hàn Đông còn phát hiện, sau này sự việc được nói ra, quan hệ giữa Kiều San San và Lữ Nhạc trở nên thân thíết hơn, giống như hai chị em vậy, có cảm giác cùng bắt tay với nhau để đối phó mình. Điều này khiến trong lòng Hàn Đông hơi lo lắng, sự việc hơi quá cũng không được. Nếu không vị trí của mình sẽ nhanh chóng bị giảm xuống.
Đương nhiên, niềm vui trong lòng của Hàn Đông mới là chủ yếu, hai người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời của mình có thể đối xử hòa thuận nhau, có thể nhìn thấy con cái của mình không ngừng trưởng thành, đây chính là niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời. Hàn Đông còn có gì không hài lòng sao. Hơn nữa, Hàn Đông tin chắc. Hiện tại tình hình chỉ là tạm thời, Lữ Nhạc và Kiều San San đều yêu thích mình. Sao họ có thể bỏ rơi mình chứ.
Tối thứ bảy và chủ nhật. Kiều San San dẫn theo Hàn Nguyệt ở bên trong biệt thự, dù sau biệt thự lớn như vậy. Phòng lại rất nhiều. Thêm hai người nữa cũng không chật. Hàn Nguyệt và Hàn Vũ tuy chỉ mới gặp lần đầu, nhưng tình cảm giữa hai đứa đã rất tốt, trong lúc hai đứa đang chọn phòng, lựa chọn phòng kế bên nhau, Hàn Vũ còn bận rộn giúp Hàn Nguyệt trang trí, rất bận rộn nhưng vui vẻ, thậm chí còn mang cả đồ chơi từ Yến Kinh đưa cho Hàn Nguyệt chơi.
Nhìn thấy hai đứa đối xử yêu thương nhau, trong lòng Hàn Đông vô cùng an ủi, trong lòng âm thầm đưa ra quyết định. Nhất định phải cho hai anh em sinh trưởng trong hoàn cảnh tốt nhất, cho hai đứa được lớn lên trong niềm vui.
Tâm trạng cực vui của Hàn Đông, lúc phê duyệt tài liệu, cũng cảm thấy suy nghĩ sáng suốt không ít, hoặc con người gặp phải niềm vui thì tinh thần sẽ sảng khoái hơn nhiều, hiệu suất làm việc cũng được nâng cao không ít.
Đem những văn kiện quan trọng và những việc gấp rút do Hứa Song soạn ra nhanh chóng làm xong, Hàn Đông thở phào một hơi, đứng lên, đi đến cửa sổ, nhìn những cây xanh um tùm bên ngoài sân, nghe thấy tiếng thánh thót không ngừng của chim non trên cây xanh, Hàn Đông thì lại rất yên tĩnh.
- Cũng xem như giải quyết được nỗi lo âu trước đây, bây giờ toàn bộ năng lực của mình đều phải tập trung làm tốt công việc ở tỉnh Tây Xuyên. Đến tỉnh Tây Xuyên lâu như vậy, trên căn bản tình hình của các mặt đều đã nắm rõ, hơn nữa cục thế tổng thể mà nói, đối với mình cũng rất có lợi, đã đến lúc nên làm nên sự nghiệp rồi.
Hàn Đông tự nghĩ thầm trong lòng.
- Căn bản nền kinh tế của tỉnh Tây Xuyên rất kém, bộ máy lại yếu, nếu không cố gắng theo đuổi, như vậy khoảng cách so với Trung Đông bộ sẽ càng to lớn hơn. Mà tỉnh Tây Xuyên là một tỉnh lớn về nông nghiệp, ngoài việc phải xem trọng phát triển công nghiệp thành phố, càng nên nghĩ cách nâng cao trình độ phát triển nông nghiệp, nâng cao tích cực trong nông nghiệp. Điều này chủ yếu có hai mặt, thứ nhất là giảm, thứ hai là chỉ dẫn và đầu tư. Giảm, nhất định phải thích hợp giảm một số thuế nông nghiệp, thu nhập của bách tính vốn dĩ đã thấp, giá thành sản xuất nông nghiệp lại cao, cộng thêm các mặt thuế vụ, sinh hoạt cuộc sống của họ càng khó khăn hơn...
Về việc nên làm thế nào với loại hình nông nghiệp phát triển của tỉnh Tây Xuyên, trong lòng Hàn Đông đã có cách nghĩ chín chắc, tiếp theo hắn muốn chuẩn bị bắt đầu ra sức thúc tiến.
Trải qua nỗ lực trong thời gian này, tác phong làm việc của đội ngũ cán bộ toàn tỉnh đã được nâng cao. Trước đó trên căn bản không thể nhìn thấy tác phong làm việc của bộ máy nhà nước, tuy còn có khoảng cách nhất định với yêu cầu của Hàn Đông, nhưng ít ra hiện nay thái độ của nhân viên nhà nước đối với người dân đã tốt hơn, không còn như trước kia hết sức lạnh lùng, tổng thể mà nói, đội ngũ cán bộ của tỉnh Tây Xuyên, giống như một sợi dây được nới lỏng rất lâu, đến nay cuối cùng đã được thắt chặt lại.
- Muốn làm việc, nhất định làm người trước, chỉ cần làm tốt đội ngũ cán bộ, mới có thể nói đến cái khác.
Đối với tình hình hiện nay Hàn Đông vẫn thấy chưa được hài lòng, dù sao rất nhiều vấn đề đang lặp lại, muốn dựa vào khoảng thời gian giám sát ngắn này, khảo sát để có thể giải quyết vấn đề, như vậy rất không hiện thực. Đối với công việc giám sát của đội ngũ cán bộ, nhất định phải có chế độ, có thái độ, Hàn Đông cũng đang nỗ lực hướng đến chiều này.
Buổi trưa vừa đi làm, Hàn Đông bèn nhận được cú điện thoại của Phạm Đồng Huy, cho biết Bành Vũ Lĩnh trong tuần này sẽ đến tỉnh Tây Xuyên đến nghiên cứu, cho Hàn Đông chuẩn bị một số công việc, đồng thời Phạm Đồng Huy cũng đưa ra, lão Bành là một lãnh đạo hết sức khiêm tốn, cho nên cũng không cần quá màu mè, chủ yếu cho ông ta thấy tình hình thực tế là được.
Sau đó Hàn Đông bèn cho mở cuộc họp, đem việc lão Bành sẽ đến khảo sát nói lại, cho các đơn vị có liên quan cùng chuẩn bị.
Sau đó Hàn Đông lại nghe được từ phòng giám sát, cục công an sẽ kết hợp với nhóm điều tra đến tìm hiểu tình hình của thành phố Thiết Giang, trải qua sắp xếp bí mật của đội điều tra, nghiêm túc điều tra, phát hiện Lưu Nguyên Minh có rất nhiều điểm nghi ngờ trong một vụ án, sau đó đi theo những nghi điểm không ngừng điều tra, công phu không phụ lòng người, cuối cùng đã phá được, đem sự việc điều tra rõ ràng. Lưu Nguyên Minh trong quá trình chỉnh lý mỏ than, khiến lợi ích của một số người được lợi bị tổn thất, hơn nữa có thể nói dầu muối không vào, những người dựa vào than đá để thu lợi trông giống như chó cắn nhím vậy, bèn có người nghĩ đến thủ đoạn vu oan, cũng chính là tố cáo Lưu Nguyên Minh. Trên căn bản kế hoạch của họ đã thành công, dù sao trên dưới của thành phố Thiết Giang, cán bộ không liên quan đến than đá chiếm thiểu số, sức ảnh hướng của mạng lưới to lớn này vẫn còn rất lớn, cho nên cuối cùng Lưu Nguyên Minh đành gặp họa.
Nếu không phải Hàn Đông xem trọng, như vậy việc của Lưu Nguyên Minh, trên căn bản cũng không có bất cứ lo lắng nào, còn Lưu Nguyên Minh không chỉ bị mất chức quan, còn có thể bị ngồi tù.
Nghe xong báo cáo của Chương Mạn Thanh, sắc mặt Hàn Đông trở nên trầm trọng hơn, hắn cảm thán nói:
- Vẫn giám sát chưa đủ, sao lá gan của những người này to vậy chứ, chủ yếu là ép buộc vì lợi ích, còn không sợ hãi gì. Bộ máy giám sát không chu toàn, quyền hạn chưa được cụ thể, tại sao lại có nhiều cán bộ quan viên tham gia vào khai thác mỏ than, họ đạt được lợi ích, sao không một ai truy hỏi, thế thì cách gia nhập vốn đầu tư, không phải là mang về lợi ích riêng sao? nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Hàn Đông kịch liệt phát biểu,
- Đối với vấn đề xảy ra lần này, nhất định sẽ nghiêm túc điều tra đến cùng, dù can thiệp đến ai, đều nhất định sẽ xử lý nghiêm khắc...
Sau khi tan họp, Hàn Đông đã nói chuyện điện thoại với chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Chu Lộ Lương, cho tổ điều tra liêp hiệp cùng tìm hiểu tình hình của thành phố Thiết Giang, Chu Lộ Lương cũng vô cùng kích động, biểu thị sẽ nghiêm túc điều tra.
Sau đó hai người cùng nhau hẹn đến phòng làm việc của Phạm Đồng Huy, đem sự việc thuật lại, đề nghị sẽ do Ủy ban kỷ luật dẫn đầu, sẽ tiến hành điều tra các quan viên có liên quan của tỉnh Thiết Giang.
Nhìn thấy cảnh này, Phạm Đồng Huy cũng không thể ngăn cản, hiện giờ Chu Lộ Lương có thể vẫn chưa hoàn toàn đi về phía bên Hàn Đông, chỉ là có một số việc có chung quan điểm mà thôi, nhưng nếu mình luôn chèn ép lời nói của Chu Lộ Lương, như vậy khả năng anh ta đầu quân về phía Hàn Đông sẽ càng lớn hơn, điều này không phải Phạm Đồng Huy muốn nhìn thấy.
- Ừm, xảy ra chuyện như vậy, nhất định phải xử lý nghiêm túc, trên nguyên tắc tôi đồng ý cho Ủy ban kỷ luật điều tra, nhưng nhất định phải chú ý dựa theo cách thức, hiện giờ là xã hội pháp chế, tuy nhiên quản lý của quan viên nhất định phải tăng cường, nhưng trước tiên họ cũng từng là công dân bình thường, nhất định sẽ nhận được đãi ngộ như những công dân khác, chúng ta tạo dựng dân chủ, được xuất phát từ góc độ trong xã hội, cộng thêm công việc giám sát của đội ngũ cán bộ được tốt, nhưng nếu quá chuẩn, vẫn không thể làm được.
Hàn Đông nghe được, Phạm Đồng Huy đang âm thầm hại người. Xem ra anh ta vô cùng bất mãn đối với việc mình tăng cường đội ngũ cán bộ trong việc giám sát, tuy nhiên việc này mình nhất định phải cố gắng làm, nếu đội ngũ cán bộ vẫn không được dẫn đầu, như vậy, công việc của chúng ta nên làm thế nào.
Được sự đồng ý của Phạm Đồng Huy, Hàn Đông cùng với Chu Lộ Lương trao đổi với nhau vài ý kiến, sau đó Hàn Đông bèn quay về văn phòng của mình.
Vừa quay về phòng làm việc không lâu, Hứa Song liền vào báo cáo Chương Mạn Thanh đã đến.
- Mời cô ta vào.
Hàn Đông nói, trong lòng nghĩ trước đó Chương Mạn Thanh đã báo cáo không ít, hiện giờ lại đến gặp mình, như vậy ắt hẳn còn rất nhiều tình hình chưa nói hết.
Quả nhiên, lần này Chương Mạn Thanh đến, là để báo cáo với Hàn Đông thêm về những tình hình có liên quan, trước đó cô ấy còn đang che giấu chưa nói hết tình hình trong buổi họp, vì một số việc chưa có chứng cứ cụ thể, hoặc nói ra vì sức ảnh hưởng quá lớn, cô ta nhất định phải đến tìm Hàn Đông để trao đổi trước, rồi mới dựa theo sắp xếp của Hàn Đông mà xử lý.
- Thưa chủ tịch tỉnh, thông qua dữ liệu do chúng tôi thu thập được có thể đại khái đưa ra quyết định, Chủ tịch thành phố Thiết Giang Tất Hạo Hồng từng không chỉ một lần nhận qua hối lộ của ông chủ mỏ than, ngoài ra còn có hai vị Phó Chủ tịch thành phố, người thân cũng là một cố vấn an toàn cho mỏ than nào đó, có thể tình hình thực tế còn tệ hơn nhiều, chỉ sợ bộ máy của thành phố Thiết Giang đã hỏng rất nhiều.