Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Vĩnh Ninh nâng tách trà lên, chậm rãi uống vài ngụm, anh ta biết bây giờ trong lòng Lam Nghiệp chắc chắn đang tuôn máu, càng như vậy, Lam Nghiệp càng tức giận Hàn Đông hơn, sau này tranh giành với Hàn Đông chắc sẽ không tránh khỏi, với cục thế như vậy, đối với Phó Bí thư thành ủy như anh ta sẽ có lợi hơn.

“Ha ha, mấy người cứ đấu đi, đấu càng lợi hại càng tốt.”

Vương Vĩnh Ninh nghĩ thầm trong lòng, ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hàn Đông hơi mỉm cười, trong đầu Vương Vĩnh Ninh đồng thời hiện lên dáng vẻ của một người.

Anh ta thông qua mối quan hệ, quen biết được Tô Sán cháu trai của cụ Tô, tuổi tác của người này không kém nhiều so với Hàn Đông, bây giờ là Bí thư thành ủy thành phố Tùy Giang, công việc làm cũng có tiếng, nghe nói không bao lâu, thì có thể được đề cử lên làm Phó chủ tịch tỉnh Giang Bắc.

“Từ trong miệng của Tô Sán, anh ta cũng không mấy thích thú với Hàn Đông, điều này cũng khó trách, dù sao hai người đều có bối cảnh, hơn nữa tuổi tác cũng gần như nhau, năng lực cũng không tệ, do đó đương nhiên cũng trở thành đối thủ cạnh tranh với nhau.”

Vương Vĩnh Ninh tự cân nhắc trong lòng.

“Nói ra, cụ Tô và cụ Hàn đều là người già, hơn nữa trước đây, cấp bậc, sức ảnh hưởng của hai người cũng gần như nhau, nắm bắt cơ hội, tùy theo trào lưu, như vậy phát triển của họ Hàn, so với họ Tô càng tốt hơn, sức ảnh hưởng của cụ Hàn cũng dần vượt qua cụ Tô. Nhưng dù sao nhà họ Tô cũng là một thế lực rộng lớn trong chính trị của nước Trung Hoa, dù tạm thời so sánh giữa họ Tô và họ Hàn, có chút cảm giác thất vọng, nhưng trong quan trường rộng như vậy, một số việc rất khó nói, hoặc vì việc nào đó, họ Hàn có thể không trụ được nữa. Hơn nữa, hai nhà họ Hàn - Tô, trong trình độ lớn, có liên quan cực lớn đến hai cụ Hàn - Tô, tình hình sức khỏe của hai cụ Hàn - Tô, cũng là yếu tố quan trọng ảnh hưởng lớn đến hai thế lực.”

Bây giờ cụ Hàn và cụ Tô, đều đã đến nghỉ hưu rồi, những thông tin liên quan đến họ ít càng ít hơn, cho nên đối với người bình thường mà nói, tình hình sức khỏe của hai cụ Hàn - Tô, đúng là một câu đố, tình hình thực tế, ai cũng không biết.

“Nếu trước đó mình cùng đi chung với họ Tô, vậy vị trí Chủ tịch thành phố, hy vọng sẽ rất nhiều, cũng không đến lượt Hàn Đông.”

Trong lòng Vương Vĩnh Ninh có chút tiếc nuối,

“Bây giờ có được quan hệ với họ Tô, như vậy chỉ cần làm tốt vào, chức Phó giám đốc chắc hẳn không thành vấn đề, nếu có thể khiến Hàn Đông trục xuất ra khỏi thành phố Ninh Hải, như vậy mình sẽ thay thế vị trí Chủ tịch thành phố, cũng xem như là việc đương nhiên thôi.”

Mặc dù tranh giành vị trí Chủ tịch thành phố, xem như đã kết thúc, nhưng trong lòng Vương Vĩnh Ninh, vẫn tràn đầy tham vọng với vị trí Chủ tịch thành phố của Hàn Đông.

Lật đổ Hàn Đông, không chỉ có thể cộng thêm điểm trong thế lực của dòng họ Tô, bản thân anh ta cũng có được cái lợi thực chất.

Vì các nguyên nhân khác, dẫn đến Vương Vĩnh Ninh muốn Hàn Đông chết.

Chỉ là tâm lý như vậy, anh ta cũng không thể bộc lộ ra ngoài mà thôi.

- Thời gian qua cục công an thành phố, quả thật đã làm ra không ít thành tích tốt.

Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Trình Dũng tiếp lời của Lam Nghiệp nói,

- Nói ra, công việc của thành phố Ninh Hải, có thể lên báo Trung Hoa nhận được tán thưởng là không nhiều, vài năm gần đây dường như không có, hành động lần này của cục công an, đã nể mặt Chủ tịch thành phố Ninh Hải của chúng ta đấy...

Lam Nghiệp trầm mặt xuống, tên Trình Dũng không có việc nên chống đối với y, rõ ràng biết trong lòng mình buồn bực, nhưng anh ta cũng cố ý biểu dương cục công an, chính vì muốn ghê tởm bản thân.

“Xem ra mình cũng nên giao tiếp với lãnh đạo tỉnh ủy, nếu có thể đổi Trình Dũng xuống, như vậy có lợi cho mình nắm đại cục, nếu không, sớm muộn có một ngày, Hàn Đông cùng Trình Dũng chắc chắn sẽ cùng hợp lại, tình hình như vậy càng phức tạp hơn.”

Thông qua việc lần này, tính cảnh giác của Lam Nghiệp đối với Hàn Đông càng tăng gấp bội, tuy trước đó anh ta không hề xem thường Hàn Đông, dù sao anh ta cũng biết bối cảnh của Hàn Đông.

Biết được Hàn Đông đến thành phố Ninh Hải, chắc chắn sẽ không yên lặng, chỉ là anh ta không nghĩ đến, không ngờ Hàn Đông lại quá mạnh, trong thời gian còn thay thế Chủ tịch thành phố, đã rất chắc chắn.

Thông thường mà nói, trước khi đại diện Chủ tịch thành phố thông qua Hội đồng nhân dân tuyển cử, ít ra cũng tương đối ôn hòa, dù làm việc, cũng không làm một số việc đắc tội nhiều người, vì như vậy rất có thể ảnh hưởng đến lựa chọn của anh ta. Dù với thể chế của nước Trung Hoa, tuyển cử đối với đại diện Chủ tịch thành phố, căn bản đều phải thông qua, nhưng tỉ lệ có phiếu thấp, đối với một Chủ tịch thành phố cũng có ảnh hưởng bất lợi, hơn nữa nếu đắc tội người khác, một số người phải chạy nước rút, nói không chừng sẽ động thủ trong quá trình tuyển cử, phao tin đồn, đều có khả năng hết, dù sao việc này trong nước Trung Hoa cũng có lệ.

Trình Dũng cố tình biểu dương cục công an, lúc này đổi giọng điệu, khẩu khí cũng trở nên trầm trọng, nói:

- Thời gian trước, một số đồng chí của chúng ta, hơi không hiểu, không hỗ trợ công việc của cục công an, thậm chí tìm mọi lý do, viện cớ phê bình công việc của cục công an, hoặc nắm lấy một số vấn đề nhỏ trong công việc của cục công an mà không buông tha, gây cản trở đối với công việc của cục công an, bây giờ, những đồng chí này, tầm nhìn còn chưa mở rộng, ánh mắt còn chưa đủ xa...

Nghe lời nói của Trình Dũng, sắc mặt của Lam Nghiệp trở nên trầm trọng hơn. Trình Dũng hoàn toàn đánh vào mặt của Lam Nghiệp trước mặt bao nhiêu người, tuy Trình Dũng không nói đến thể diện của Lam Nghiệp, nhưng tình huống của buổi hội ý Bí thư, bây giờ lại có ai mà không biết, Trình Dũng hoàn toàn đem mâu thuẫn đẩy vào Lam Nghiệp.

Ánh mắt lạnh lùng lướt qua Trình Dũng, Lam Nghiệp cảm thấy càng không thể dung thứ Trình Dũng như vậy nữa.

Trình Dũng nói một hơi, sắc mặt vẫn thể hiện căng thẳng, nâng tách trà bằng sứ trắng lên, nắp trà và miệng ly va vào kêu tanh tách, trong phòng họp yên lặng càng nghe chói tai hơn.

Mọi người hiểu, Trình Dũng hoàn toàn là cố ý, chính là muốn vủi dập Lam Nghiệp.

- Tôi nói một chút.

Hàn Đông thản nhiên nói.

Ánh nhìn của mọi người, đều bất chợt tập trung hướng về phía Hàn Đông.

Mọi người đều muốn biết, dưới tình hình nắm được ưu thế, Hàn Đông có mượn cớ phát huy, đả kích Lam Nghiệp thêm không.

Tuy nhiên, Hàn Đông không hề tiếp lời Trình Dũng đả kích Lam Nghiệp, Hàn Đông chỉ nói: thứ nhất là công việc của cục công an, cụ thể có tính đặc biệt, chúng ta trong lúc tăng cường quan sát, cũng tích cực thả lỏng quyền, ra sức ủng hộ công việc của cục công an; thứ hai là công việc của cục công an tuy có được một số thành tích, nhưng không phải luôn hoàn thiện, đặc biệt là xã hội của chúng ta vẫn tồn tại rất nhiều điều không hài hòa, công việc của cục công an rất quan trọng, do đó nên tăng cường xây dựng đội ngũ cán bộ trong cục công an, dưới việc duy trì đội ngũ cán bộ cục công an được ổn định, cũng nên tăng cường bồi dưỡng và đề bạt cán bộ; thứ ba chính là gia tăng phần cứng của cục công an, về điểm này thì Ủy ban nhân dân thành phố đã phê duyệt cục công an tăng cường kinh phí mua xe.

- Nhắm vào vài điểm trên, kết hợp với tình hình thực tế của thành phố chúng ta, tôi đề nghị: Thành ủy đối với công việc trong thành ủy đã tiến hành thông báo biểu dương, đồng thời đề nghị trợ lý Chủ tịch thành phố Lâm Dũng vào tổ Đảng Ủy ban nhân dân thành phố, ngoài ra đồng chí Lâm Dũng cũng đưa cho tôi một phương án tăng cường phòng họp, tôi đã xem qua, vẫn tương đối hợp lý, cũng xin các vị ủy viên thường ủy hội ý lại.

Hàn Đông đưa ra đề nghị, trong đó điều đầu tiên thì hắn không mấy trông mong vào, dù sao Thành ủy vừa mới thu lại cục công an, bây giờ lại thông báo biểu dương, dự tính đánh chết Lam Nghiệp cũng không làm. Còn điểm báo cáo tăng cường phòng họp, vấn đề này cũng là chuyện nhỏ.

Về điểm thứ hai, chính là việc Lâm Dũng vào tổ Đảng Ủy ban nhân dân, Hàn Đông vẫn rất xem trọng. Lâm Dũng tuy là trợ lý Chủ tịch thành phố cấp giám đốc, nhưng anh ta không phải là thành viên của tổ Đảng Ủy ban nhân dân, do đó quyền lên tiếng trong Ủy ban nhân dân vẫn chưa đủ, còn bây giờ trong tổ Đảng chưa có quyền tương ứng. Hàn Đông cho anh ta vào tổ Đảng, vì muốn được điều chỉnh công việc Ủy ban nhân dân được tốt hơn, dù sao bây giờ trong Ủy ban nhân dân có hai Phó chủ tịch thành phố quan trọng, Phó chủ tịch thành phố thường trực Tiêu Kim Quang và Phó chủ tịch thành phố Lôi Hữu Hạ, đều không cùng một đường với Hàn Đông, cho nên Hàn Đông đã làm tốt công việc chuẩn bị.

Lâm Dũng nghe được đề nghị của Hàn Đông, trong lòng hơi kích động, anh ta hiểu ý Hàn Đông tiến cử mình vào tổ Đảng Ủy ban nhân dân, nếu việc này thành công, mình có thể giúp Hàn Đông một tay về nhiều mặt, còn nếu không thành, Hàn Đông chắc chắn sẽ bổ sung vào những mặt khác, hoặc có việc tốt hơn đang đợi mình.

Cho nên dù đề nghị của Hàn Đông có được thông qua không, Lâm Dũng cảm thấy đối với mình mà nói, đó là một việc tốt.

Vương Vĩnh Ninh nhìn sắc mặt trầm lặng của Lam Nghiệp, khóe miệng hơi nhóe lên, nói:

- Lúc nãy đề nghị của Chủ tịch thành phố Hàn rất hay, đối với một số đồng chí ưu tú quả thật tiến hành đề bạt cổ động, tôi xem không chỉ đồng chí Lâm Dũng có thể vào Ủy ban nhân dân Đảng, cục công an còn có không ít đồng chí cũng rất ưu tú, cũng đáng được đề bạt và trọng dụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK