Nhìn thấy Hàn Đông quay người rời đi, Cam Minh Địch khuôn mặt vốn dĩ cười mỉm với liền biểu cảm u ám “tên này cũng không nể mặt quá đi”
Người của Ban quản lý đi cùng cũng trợn tròn mắt, Chủ nhiêm Hàn không nể mặt Chủ tịch Cam như vậy, không ngờ lại đưa ông ta đến chỗ này.
Cốc Cương lúc này nói
- Chủ tịch Cam, hay là chúng ta đi đến nơi khác coi xem sao, trước mặt là doanh nghiệp lớn nhất của khu công nghiệp đó.
Cam Minh Địch cười nhạt
- Nếu các anh đã bận thế rồi, vậy thì tôi về Ủy ban nhân dân huyện vậy
Nói xong, ông ta với bộ mặt nghiêm nghị đi ra ngoài.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, một chuyện tốt như thế lại làm thành thế này, nhìn bộ dạng của Chủ tịch Cam, là vô cùng tức giận.
Thấy xe của Cam Minh Địch đi ra khỏi khu công nghiệp, mọi người tự về, có điều đối với Hàn Đông mạnh mẽ đều có thêm phần nhận thức, cho dù là là Phó chủ tịch huyện phân công quản lý, nói không nể mặt là không nể mặt, vậy thì sao chứ, nghĩ lại tiền nhiệm của Cam Minh Địch, mọi người đều cảm thấy chuyện này cũng không nghiêm trọng lắm đâu.
Hàn Đông đi đến dưới bóng cây của góc cây đại thu, nhìn thấy Cam Minh Địch tức giận bỏ đi, trên mặt hiện lên nụ cười nhạt, mặc kệ Cam Minh Địch xuất phát từ mục đích gì, cũng không thể đến chỉ đạo lung tung công việc của Ban quản lý công tác. Trong cảm nhận của Hàn Đông, Ban quản lý chính là một mẫu ba phân ruộng của bản thân, còn chưa tới phiên Cam Minh Địch ông nhúng tay vào.
Nội dung cuộc điện thoại của Từ Bân rất đơn giản, ba cứ địa của Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang đã thành hiện thực, huyện Phú Nghĩa đã đền bù mong muốn, căn cứ sản xuất số một đích thức ở khu vườn công nghiệp Thần Quang của huyện Phú Nghĩa.
Trong điện thoại, Từ Bân nói
- Chủ nhiệm Hàn, thật có bản lĩnh, có thể nói động Phó chủ tịch Phạm ra mặt, nếu không, căn cứ số một sẽ ở lại Thục Đô, mà căn cứ số ba sẽ chọn ở khu mới phía bắc Vinh Châu.
Nghe được tin tức này, Hàn Đông vô cùng vui mừng, thực lực bản thận cuối cùng cũng không uổng phí, cũng may hôm đó tìm Ngưu Chí Không giúp quan hệ chút với Phạm Đồng Huy, nếu không, công việc trước đó thật là uổng phí rồi.
- Ha ha, cái này là may mắn, tôi cũng không ngờ Phó chủ tịch Phạm không ngờ còn nhớ rõ việc này, tôi cũng được bằng hữu đệ trình thôi
Từ Bân cười nói
- Cái này cũng không phải là may mắn có thể đủ làm tốt sự việc, tôi nghe nói Phó chủ tịch Lý hình như có hỏi thăm Vinh Châu, nghe…..
Hàn Đông không khỏi một phen lau mồ hôi lạnh, xem ra bản thân nếu như không tìm Ngưu Chí Không giúp đỡ, nếu như không có Phạm Đồng Huy, căn cứ số một chắc chắn không thể chọn đến huyện Phú Nghĩa được.
- Ha ha, Trưởng phòng Từ, đợi tôi bên này bận xong, đến lúc đó đến Thục Đô mới ngài bữa cơm, đến lúc đó lại phiền Trưởng phòng Từ rồi.
- Được, cậu đến Thục Đô thì gọi điện cho tôi.
Từ Bân sảng khoái trả lời, thông qua chuyện này có thế thấy, quan hệ giao tiếp của Hàn Đông vô cùng rộng rãi, giao kết với hắn chắc chắn có ưu đãi. Chưa biết chừng trong tương lai còn có lúc nhờ hắn hỗ trợ nữa.
Dập điện thoại của Từ Bân, Hàn Đông lập tức gọi điện cho Hoàng Văn Vận, nói có chuyện quan trọng muốn thông báo.
Sau đó Hàn Đông đi xuống lâu, tối chỗ cửa cầu thang thì gặp Cốc Cương, Hàn Đông nói:
- Trưởng phòng Cốc có chuyện gì vậy?
Cốc Cương nói:
- Chủ nhiệm Hàn, Chủ tịch Cam đã đi rồi, ông ta hình như không vui.
Hàn Đông chẳng quan tâm gì nói
- Tôi biết rồi, ông ta vui hay không tôi chẳng quan tâm, cậu làm tốt việc của mình đi.
Nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của Hàn Đông, Cốc Cương gật đầu, liến đứng sang một bên, đợi Hàn Đông đi qua trước mặt, sau đó đi cùng xuống lầu, anh ta là đặc biệt đến báo việc này cho Hàn Đông.
Hơn mười phút, Hàn Đông lái xe đi tới Huyện ủy, vừa nói với Tề Bằng một tiếng, thì nghe thấy tiếng của Hoàng Văn Vận trong đó
- Hàn Đông đến rồi àh, vào đi.
Hàn Đông ngồi xuống, sau khi hút một hơi thuốc nói
- Bí thư Hoàng, tôi phải đến xác nhận một tin tức, Ủy ban Kế hoạch chiều nay sẽ công bố danh sách trúng tuyển của cơ sở sản xuất viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, căn cứ số một ngụ ở khu công nghiệp chúng tôi.
Hoàng Văn Vận nghe thấy, cũng hưng phấn, vỗ tay cười
- Đây là tin vui rồi, Hàn Đông cậu lần này vì huyện chúng ta mà lập công lớn rồi, đợi tin tức công bố tôi nhất định thưởng công cho cậu.
Ông ta kỳ thật cũng có chút lo lắng, chuyện này, ông ta cũng có áp lực lớn lắm, Chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố Trần Thế Mặc đều gọi điện cho ông ta, vì thế ông ta đặt biệt báo cáo chuyện này với Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân, bây giờ biết được căn cứ số một cuối cùng cũng chắc chắn chọn khu công nghiệp Thần Quang, cái này thực sự mà nói, dựa vào thành tích nói chuyện, cũng dễ nói chuyện với cấp trên rồi.
Lúc này Hoàng Văn Vận lại để Hàn Đông nhận được tin tức liền lập tức gọi điện cho ông ta, ông ta có vẻ vô cùng hưng phấn, vẻ mặt không che dấu được nụ cười.
Cứ địa số một viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang là một trong ba cứ địa quan trọng nhất, còn kèm theo thiết kế một khu nghiên cứu, đến lúc đó trừ phi chắc chắn có mấy trăm triệu đầu tư, ngoài ra nhắc đến tác dụng phóng xạ khẳng định có lẽ năm nay lại tham gia đại hội tổng kết cuối năm, bản thân không thể giống như trước cảm thấy mất mặt như trước, ngược lại cái mũ thứ nhất từ dưới đếm lên cuối cùng cũng có thể vứt đi rồi.
Bởi vì tin tức còn chưa được chính thức công bố, bởi vậy Hàn Đông chỉ là báo cáo với Hoàng Văn Vận, theo sau liền nhớ tới Ban quản lý, lập tức triệu tập nhân viên làm việc ở phòng quản lý, yêu cầu mọi người tiếng một bước làm tốt công việc của mình, đối với trong khu vực mỗi doanh nghiệp đều xác định người liên hệ chuyên gia, đưa thẻ liên hệ vào trong tay người phụ trách doanh nghiệp, có chuyện gì có thể lúc nào liên hệ phục vụ, đồng thời thông qua phương thức lần này có thể đối với công việc quản lý nhân viên tiến hành nghiêm khắc khảo hạch
Khi Hàn Đông nói chuyện, nhân viên phía dưới đều chăm chú lắng nghe ghi chép, hiện giờ Hàn Đông ở Bản quản lý có thể có quyền uy tuyệt đối, về phần hai Phó chủ nhiệm khác, trên cơ bản đã là Phó chủ nhiệm bên lề rồi, cũng không quản được chuyện gì.
Người trong Ban quản lý cũng nhìn ra. Hàn Đông quả thật là làm chính sự, hơn nữa cho dù đến không bao lâu, nhưng bản thân đã khiến Ban quản lý trên dưới đều thay đổi, bây giờ tính tích cực công việc của mọi người đã cao hơn trước nhiều rồi.
Họp xong, Hàn Đông liền gọi Cốc Cương đến văn phòng của mình, khiến anh phải tiến thêm một bước về biện pháp và đường lối đề cao hiệu suất quản lý, nâng cao chất lượng phục vụ. Vể sau càng nhiều doanh nghiệp nhập trú, công việc quản lý sẽ càng quan trọng. Bởi vậy Hàn Đông hy vọng Cốc Cương có thể làm ra thành tích tốt
Cốc Cương chăm chú lắng nghe, trong lòng có chút kỳ lạ, thấy bộ dạng của Chủ nhiệm Hàn, dường như sắp có chuyện gì lớn, lại còn chắc chắn là chuyện tốt, liên tưởng tới chuyện ồn ào huyên náo gần đây của sự tình nơi sản xuất của viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, Cốc Cương trong lòng cũng có chút khái niệm, cũng vô cùng hưng phấn, Chủ nhiệm Hàn quả nhiên có thủ đoạn, không ngờ khiến khu công nghiệp Thần Quang kéo về được cứ địa số một mà hơn mười thành phố cấp ba của toàn tỉnh đang trnah giành, cái này khiến người của các thành phố khác cảm thấy buồn bực.
Khi giữa trưa tan tầm, Hàn Đông bỗng nhiên nhớ tới tháng trước có mấy người khảo hạch dưới sáu mươi điểm đang được thử việc, cũng không biết khảo hạch tháng này ra sao, lúc này gọi điện thoại cho Chánh văn phòng Tôn Hiểu Linh, bảo cô qua báo cáo
Rất nhanh, Tôn Hiểu Linh liền qua đó, vẻ mặt tươi cười nói
- Chủ nhiệm Hàn, tháng trước mấy người dùng thử, chúng tôi hôm qua vừa mới khảo hạch xong, ngoài trừa Lâm Phúc Thăng bên phòng thu hút đầu tư ra, còn lại vài người đều trên sáu mươi điểm, trong đó có một người được chín mươi điểm, đây là biểu khảo hạch của mấy người bọn họ, mời ngày xem qua.
- Lâm Phúc Thăng làm sao? Vậy mà cũng không đủ tư cách sao?
Hàn Đông nghi hoặc nói, nhận bảng khảo hạch, đứng đầu là nhân viên công tác được chín mươi điểm, xem một chút, chấm điểm khảo hạch cũng khá công chính, liền gật đầu, tiếp tục nhìn xuống dưới, trang khảo hạch cuối cùng của bảng biểu chính là Lâm Phúc Thăng, Hàn Đông xem xét tỉ mỉ, chỉ nhìn thấy vài chi tiết bên trong bên khung thái độ công việc thường ngày. Cùng với phương diện đồng sự đánh giá, đều đạt được điểm thấp lắm. Xem ra người này bùn lầy không làm tường được, còn cho rằng bản thân là cậu em vợ của Liêu Khai Vân là có thể lăn lộn tiếp sao?
Ngẫm lại một chút, Hàn Đông nói
- Nếu khảo hạch có rồi, thì nên làm thế nào thì cứ làm thế ấy.
Tôn Hiểu Linh mỉm cười nói
- Vậy Lâm Phúc Thăng
Hàn Đông nói
- Hai lần liên tiếp khảo hạch không đủ tiêu chuẩn, Ban quản lý chúng ta không cần những người vô dụng như vậy, cô công bố thành tích đi đi, sau đó tìm gã nói chuyện.
Lúc này điện thoại trên bàn làm việc vang lên, Hàn Đông nhấc máy
- Xin chào, tôi là Hàn Đông
- Trợ lý Hàn xin chào, tôi là Liêu Khai Vân
Là điện thoại của Ủy viên thường vụ huyện ủy, Đảng ủy công an
- Trợ lý Hàn àh, Lâm Phúc Thăng gần đây trong nhà có việc, có thể trên phương diện công việc có chỗ không tốt, mong Chủ nhiệm Hàn thông cảm, cho anh ta một cơ hội, tôi nghĩ anh ta sẽ tỉnh lại rất nhanh thôi.
Lại là biện hộ cho Lâm Phúc Thăng, Hàn Đông khinh thường nghĩ, vẻ mặt lại tươi cười
- Bí thư Liêu, khảo hạch của ban quản lý là công bố trước, thành tích khảo hạch lần này đã công bố rồi, không có quy củ không thể thành toa thuốc, Lâm Phúc Thăng lại không đủ tiêu chuẩn, rất khó cho tôi, hay là thế này đi, Bí thư Liêu để anh ta đổi chỗ làm, có lẽ càng thêm thích hợp với anh ta.
Làm người vẫn nên chừa đường lui, dù sau đem Lâm Phúc Thăng ra khỏi ban quản lý là được rồi, cũng không cần nhất định khai thừ công chức, dẫu rằng chỉ là khảo hạch không đủ tiêu chuẩn mà thôi, nếu như khai trừ công chức anh ta, sợ rằng sẽ đắc tội chết với Liêu Khai Vân, cho dù Hàn Đông không sợ Liêu Khai Vân, chỉ là vì tên Lâm Phúc Thăng này mà mâu thuẫn trở nên gay gắt, cũng không cần phải thế.
Nghe Hàn Đông nói thế, trong lòng Liêu Khai Vân không thích, nhưng ngữ khí của Hàn Đông rất kiên quyết, nói vậy không chừng sẽ là sự thật, bởi vậy chỉ có nước nhịn xuống nói
- Vậy được rồi, mong Trợ lý Hàn hoãn lại hai ngày, tôi sẽ làm nhanh thôi.
- Được, không vấn đề gì
Hàn Đông cười nói, dập điện thoại, nói với Tôn Hiểu Linh
- Chủ nhiệm Tôn, thành tích cứ theo lẽ thường mà công bố đi, cô đi nói với Lâm Phúc Thăng, cho anh ta nghỉ hai ngày ở nhà.
Tôn Hiểu Linh lúc này đứng một bên nghe rõ ràng rồi, biết Hàn Đông đã để Liêu Khai Vân xử lý thủ tục thuyên chuyển cho Lâm Phúc Thăng rồi, bây giờ cho Lâm Phúc Thăng về nhà nghỉ ngơi, là đợi hàm thuyên chuyển mà thôi.
Hai rưỡi chiều ngày mùng ba tháng bẩy, ba viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, ba cứ địa của chi nhánh Tây Nam đã ra quyết định lựa chọn rồi, số một thuộc về Bản quản lý khu công nghiện Thần Quang huyện Phú Nghĩa thành phố Vinh Châu
Nhận được tin này, Chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương ngây người ra, sao lại có thể thế này, bản thân đã hỏi thăm qua Phó chủ tịch tỉnh Lý Trọng Hỷ rồi cơ mà, không ngờ vẫn là kết quả này, rốt cuộc là có chuyện gì? Đương nhiên, Sa Ứng Lương cũng không thể đi chất vấn Lý Trọng Hỷ, chỉ có thể trong lòng nghi hoặc không thể giải, có phải là Lý Trọng Hỷ quên chào hỏi với Ủy ban kế hoạch không? Lại hoặc là có nguyên nhân khác nữa.
Cho dù cứ địa số một viện nghiên cứu sinh sản hóa chất Hạo Quang lại thuộc về thành phố Vinh Châu, đối với Ủy ban nhân dân thành phố Vinh Châu mà nói, cũng là một chuyện vui lớn, tính quan trọng của cứ địa số một này, được xếp vào hàng thứ nhất trong ba cứ địa.
Chỉ là, Sa Ưng Lương không thể vui mừng nổi, bản thân vì chuyện này, còn gọi điện hỏi thăm mấy lần huyện Phú Nghĩa, lại tìm mối quan hệ trong tỉnh, mọi người đều biết bản thân chuẩn bị nhường khu mới phía bắc, bây giờ kết quả làm thành thế này, dường như chức Chủ tịch thành phố của ông ta không giống như Trợ lý chủ tịch huyện cấp cục phó nhỏ nhoi, truyền ra ngoài thật là mất mặt quá đi.
Đợi tin tức của Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố Trần Thế Mặc cũng vô cùng bực bội, làm hồi lâu, còn bị Hàn Đông làm xong chuyện này, cái này quả thật chính là tát vào mặt Phó chủ tịch thành phố, dẫu rằng chuyện lần này là toàn quyền phụ trách của bản thân.
Cho dù nói thế nào, chuyện cứ địa số một viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang thuộc về huyện Phú Nghĩa, đối với thành phố Vinh Châu đều là chuyện lớn, bởi vậy cho dù Sa Ứng Lương trong lòng không thích, nhưng cũng muốn xốc lại tinh thần, chuẩn bị trong chuyện này tìm lại mặt mũi mới được.
Hàn Đông sau khi nhận được tin, liên lập tức gọi điện cho Hoàng Văn vận, Hoàng Văn Vận lại đang muốn Hàn Đông qua đó, ông ta muốn mời họp toàn bộ Huyện ủy, đại hội cán bộ Ủy ban nhân dân huyện.
Hàn Đông chờ một lúc, hai giờ bốn mươi phút tới huyện ủy, Hoàng Văn Vận vừa thấy hắn, liền vui mừng nói
- Được đấy, Hàn Đông, lần này cậu vì huyện Phú Nghĩa chúng ta mà lập được công lao lớn rồi, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân Huyện chúng ta đều phải cảm tạ cậu đó.
Xem ra Hoàng Văn Vận quả thật có chút kích động, có điều trong lòng Hàn Đông chút kích động đó cũng sớm đã bình phục rồi, bình tĩnh nói
- Bí thư Hoàng, đó là việc tôi nên làm thôi.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hàn Đông, trong lòng Hoàng Văn Vận cảm thán, cán bộ trẻ tuổi như vậy, người có tâm tính như vậy, thật như lông phượng sừng lân vậy, vô tình, hắn đã làm ra thành tích cực lớn, vốn dĩ cho rằng hắn lúc mới bắt đầu ở cửa khẩu biển khu công nghiệp Thần Quang nói phải trong vòng một năm mới tranh đầu tư một phen, cần phải tiêu tốn nhiều tài lực mới có thể hoàn thành được, bây giờ xem ra, cái căn cứ số một này đã hoàn thành được mục tiêu của hắn rồi. Quang trọng hơn là cứ địa số một thuộc về huyện Phú Nghĩa, đối với phương diện thu hút đầu tư về sau của huyện Phú Nghĩa, có thể đem đến hiệu ứng khuôn mẫu cực lớn, ít nhất có thể càng nhiều doanh nghiệp ngành hóa chất đến tụ tập ở đây, đối với nền kinh tế huyện Phú Nghĩa có tác dụng thúc đẩy to lớn.
Giơ tay vỗ vai Hàn Đông, Hoàng Văn Vặn cảm thán nói
- Xem ra để câu đi đến Ban quản lý là đúng, mới có mấy ngày, đã làm ra động tĩnh lớn như thế này, khiến người ta không phục không được.
Hàn Đông khiêm tốn hai câu, ngồi một chút ở văn phòng của Hoàng Văn Vận, hai người lập tức đi đến phòng họp. Hàn Đông đi sau Hoàng Văn Vận một bước. Nhìn khí phách nhịp nhàng của Hoàng Văn Vận, trong lòng bản thân nghĩ thành tích lần này làm ra đủ to đó, chỉ là trong thời gian ngắn, không có cơ hội đi lên. Đề lên cấp Cục phó trước đã, muốn lên Cục trưởng cần phải quản một đoạn lý lịch kinh nghiệp mới được, vậy thì có khả năng nhất là ở chức vụ hiện tại tiến hành điều chỉnh, chỉ là Ủy ban nhân dân huyện vẫn chưa rút ra được.
Vốn dĩ Tiết Nhân Nghĩa sau khi đi rồi, chức vị Phó chủ tịch huyện còn trống kia là của Hàn Đông, nhưng mà bây giờ bị Cam Mình Địch bắt đứng lại, không có nguyên nhân đặc biệt, cũng không thể để ai cướp vị trí đó của mình
Tham gia hội nghị lần này là cán bộ lãnh đạo Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện cấp Phó cục, mọi người đều mang vẻ mặt vui mừng đi vào, Hàn Đông vội vàng theo sau, lập tức đoán được ra chuyện gì, tất cả đều có chút vui mừng.
Hoàng Văn Vận sau khi ngồi xuống, hỏi Chánh văn phòng Huyện ủy Hùng Chính Lâm
- Mọi người đều đủ chứ?
Hùng Chính Lâm nói
- Đều đã tới rồi.
Hoàng Văn Vận gật đầu, lập tức nói
- Vậy được, bây giờ chúng ta họp, mời đồng chí Hàn Đông tuyên bố một tin tức tốt trước cho chúng ta.
Hàn Đồng sửng sốt, không ngờ Hoàng Văn vận để mình nói, liền đứng dậy, mỉm cười nói
- Các vị lãnh đạo, dựa vào bình xét của Ủy ban kế hoạch tỉnh và chuyên gia viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, quyết dịnh đem khu công nghiệp Thần Quang huyện Phú Nghĩa thành nơi cư ngụ của cứ địa số một.
Nói xong, Hàn Đông liền ngồi xuống.
Hoàng Văn Vận lập tức vỗ tay. Lập tức phòng họp vang lên một trận vỗ tay như sấm rền, không cần biết có vui vẻ, hay là không vui vẻ, lúc này đều nhiệt liệt vỗ tay hoan hô.
Vỗ tay được hơn một phút, sau đó mới dừng lại, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Hàn Đông, Phương Trung trong lòng không vui, tên tiểu tử nảy rốt cuộc sau có thể làm được việc này, có thể được lựa chọn trong hơn mười thành phố cấp ba, hình như khu công nghiệp Thần Quang không có hàng gì đặt biệt có lợi gì thì phải.
Mà Phó chủ tịch huyện Cam Minh Địch không cùng ý kiến với mảnh đất hoang ở khu công nghiệp Thần Quang, lúc này trong lòng lại vô cùng buồn bực, Hàn Đông lúc này thật sự vả vào mặt mình rồi, chỉ có điều hắn sao lại có lòng tin như thế với việc cứ địa số một thuộc về khu công nghiệp vậy?
Trong cuộc họp, Hoàng Văn Vận nói một chút về ý nghĩa to lớn về việc cứ địa số một viện nghiên cứu hóa chất Thần Quang thuộc về huyện Phú Nghĩa, yêu cầu Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện nhất định phải tạo điều kiện có lợi cho cứ địa số một, ngoài ra, Hoàng Văn Vận biểu dương cao độ Hàn Đông, tán dương Hàn Đông có bước đi mạnh dạn, có tinh thần khai thác, yêu cầu toàn bộ Huyện ủy phải học tập Hàn Đông, học tập Hàn Đông ở chỗ toàn tâm toàn ý vì công việc, vì công việc có thể giữ vừng tinh thần ở các phương diện áp lực.
Nghe Hoàng Văn Vận nói vậy, Hàn Đông không khỏi xấu hổ, dường như đánh giá bản thân quá cao.
Mà đám người Phương Trung vẻ mặt không ánh sáng, trong lòng không thoải mái, Hoàng Văn Vận trong lòng có lời, nói Hàn Đông đứng vững các phương diện áp lực, trong đó không phải bao gồm đám người Phương Trung của Ủy ban nhân dân huyện ư?
Trong cuộc họp, Hoàng Văn Vận quyết định thành lập tổ công tác cho cứ địa số một ở huyện Phú Nghĩa, ông ta tự đảm nhận vị trí tổ trường, do Phương Trung cùng với mấy Phó chủ tịch huyện, còn có Hàn Đông đảm nhận tổ phó, cơ cấu làm việc của tổ thay cho văn phòng, do Hàn Đông đảm nhận chủ nhiệm, các nhân viên khác, do Hàn Đông căn cứ vào đó điều chỉnh tiến hành.
Sau khi tan họp, Hoàng Văn Vận nói với Hàn Đông,
- Theo sự nhập trú của cứ địa số một của viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, công việc của Ban quản lý khu công nghiệp Thần Quang cần phải mạnh mẽ thêm một bước, đặc biệt là trên phương diện bố trí nhân viên, Chủ nhiệm như cậu phải nắm chắc, đối với nhân viên không phù hợp, cậu toàn quyền xử lý, Huyện ủy kiên quyết ủng hộ công việc của cậu.
Hoàng Văn Vận hiện tại ước gì Hàn Đông nắm chặt khu công nghiệp trong tay, Hàn Đông nắm giữ khu công nghiệp, cũng tương đương Hoàng Văn Vận ông ta khống chế điểm quan trọng của Ủy ban nhân dân huyện. Đương nhiên, nếu là trước kia, công việc của khu công nghiệp chỉ là gánh nặng, Hoàng Văn Vận đối với nó cũng không để ý, nhưng bây giờ không giống nhau, đợi cứ địa số một đến rồi, tác dụng của khu công nghiệp càng ngày càng lớn, do đó cần thiết để người của mình cầm giữ nơi đó.
Trong lòng Hàn Đông cảm động, tự mình đã đem cán bộ trung tầng của Bản quan lý khu công nghiệp làm thuận rồi, vấn đề bây giờ là hai phó chủ nhiệm, đều không phải là người đủ năng lực làm việc, tốt nhất là có thể thay một chút, ngoài ra lần trước chuyện thôn dân gây náo loạn, cũng khiến Hàn Đông cảm thấy nên thiết lập đồn công an ở khu đó, được lãnh đạo hai bên Ban quản lý và Cục công an, thế này mới đủ để đảm bảo tốt công việc của khu công nghiệp
Nhìn thấy Hàn Đông muốn nói lại thôi, Hoàng Văn Vận nói
- Có yêu cầu gì thì cứ nói ra, chỉ là vì công việc, tôi không có gì là không đáp ứng cả.
Ông ta cảm thấy, bản thân nên cổ vũ và cho quyền hạn lớn nhất cho Hàn Đông, như thế không chừng Hàn Đông có thể làm ra thành tích còn lớn hơn.
Hàn Đông nghĩ đích thực là cơ hội tốt, nói
- Bí thư Hoàng, tôi nói, thứ nhất, tôi hy vọng khu công nghiệp thành lập đồn công an, chuyện môn phụ trách công việc trị an của khu, tốt nhất là do Ban quản lý cùng Cục công an cùng nhau quản lý, thứ hai, tôi đề nghị tăng cường kiến thiết lãnh đạo Ban quản lý.
Tuy điều thứ hai Hàn Đông nói có chút mịt mờ, nhưng Hoàng Văn Vận lại nghe rõ, cười nói
- Việc này được đấy, chuyện thứ nhất, tôi lập tức cho Cục công an làm, chuyện thứ hai mong cậu nắm chắc, lựa chọn người thích hợp, đến lúc đó báo cáo lại, tôi sẽ điều chỉnh cho cậu.
Hàn Đông gật đầu nói
- Cảm ơn Bí thư Hoàng.
Hoàng Văn Vận vỗ vai Hàn Động
- Ừ, cậu làm cho tốt vào.
Trở lại Ban quản lý, Hàn Đông vừa mới ngồi xuống văn phòng, Tôn Hiểu Linh tiến vào nói
- Chủ nhiều Hàn, có cần tổ chức cuộc họp không?
Hàn Đông lắc đầu nói
- Thôi vậy, để mọi người nên làm gì thì làm nấy, cứ địa số một ngụ tại khu công nghiệp rồi, về sau yêu cầu công việc mọi người càng cao rồi, văn phòng các cô về phương diện khảo hạch, cũng không thể buông lỏng được.
- Văn phong nhất định nhớ kỹ chỉ thị của Chủ nhiệm Hàn
Tôn Hiểu Linh thấy Hàn Đông vui vẻ, liên trêu đùa hắn.
Điện thoại văn phòng vang lên, là Kiều San San gọi đến, cô ta nghe thấy tin tức, liền lập tức gọi điện chúc mừng Hàn Đông, nói tối nay muốn mời Hàn Đông ăn cơm
Hàn Đông rất muốn nói tôi không muốn ăn cơm, là muốn thịt cô cơ, nhưng Tôn Hiểu Linh vẫn chưa đi, chỉ có thể coi như không có gì, nói mấy cái, rồi dập diện thoại.
Điện thoại liên tiếp vang lên, Trần Dân Tuyển, Chu Chính, Trương Trường Hà, Lâm Phương Tri, thậm chí cả ông cậu Phó cục tài chính thành phố của Chu Chính là Kỷ Quốc Hùng cũng gọi điện biểu thị chúc mừng.
Hàn Đông cười, tin tức của những người này còn nhạy lắm.
Năm rưỡi, Hàn Đông nhận được điện thoại của Xa Tịnh Chương, ông ta nói
- Hàn lão đệ, vô thanh vô tức như thế mà làm ra việc to như vậy, xem ra cậu thăng chức là việc sắp tới thôi.
Hàn Đông cười
- Anh Xa đừng đùa nữa, tôi còn làm phải làm tốt công tác của Ban quan lý rồi đã, những cái khác tôi không nghĩ nhiều đâu.
Xa Tĩnh Chương cười ha ha hai tiếng nói
- Cục công an đã nhận được chỉ thị của Bí thư Hoàng rồi, bọn tôi sẽ mau chóng thiết lập đồn công an, không biết cậu đối với việc chọn người có ý gì không?
Hàn Đông ngẩn người, lập tức nói
- Vâng, nếu anh Xa nói vậy, vậy tôi đề nghị chọn một người, chọn Chu Chính của trần Triệu Hoa đi, tôi dựa vào việc ở trấn phối hợp với anh ta cũng tốt lắm.
Xa Tịnh Chương cười
- Được, đến lúc đó tôi sẽ đề xuất trong cục, dẫu rằng lần này là kiến lập đồn công an. Cho nên ý kiến Chủ nhiệm Ban quản lý là vô cùng quan trọng.
Nói đến việc đồn công an khu công nghiệp chọn người, Hàn Đông liền nghĩ tới ứng cử viên của Phó chủ nhiệm Ban quản lý, dù sao Âu Đạo Không và Diêu Trị Minh hai tên này không phải là người tốt, cũng không hy vọng hai bọn họ đủ năng lực giúp được ta việc gì, bởi vậy nhất định phải thay người của mình vào mới được.
Trong đầu nghĩ tới các mối quan hệ tốt một lượt, suy nghĩ các điều kiện. Dường như chỉ có hai người, là Lâm Phương Tri và Đặng Đạt Hòa của trấn Triệu Hoa, có điều lấy hai người từ trấn Triệu Hoa, dường nhưng cũng không có khả năng lớn.
Bỗng nhiên Hàn Đông vỗ đầu, bản thân hỏi vì sao phải chọn hai người qua đây, lại còn Đặng Đạt Hòa tuy tốt, nhưng trước đó anh ta ở phòng Đảng chính, không giống như Lâm Phương Tri làm Phó trấn mấy năm, bởi vậy so sánh mà nói, Lâm Phương Tri là thích hợp nhất. Về phần chọn người khác, Hàn Đông quyết không nghĩ nữa, vừa rồi hắn nghĩ tới, cho dù Hoàng Văn Vận để bản thân toàn quyền xử lý, nhưng bản thân cũng không thể quá đáng quá, vẫn phải giữ lại một vị trí, để trong huyện tự làm là được.
Nghĩ thông điểu này, Hàn Đông liền gọi điện cho Lâm Phương Tri, cười hỏi
- Lão Lâm, có ý muốn đổi chỗ làm không?
Lâm Phương Tri sửng sốt, lập tức có chút kích động nói
- Chủ nhiệm Hàn, tôi là muốn đến làm cùng ngài.
- Ha ha
Hàn Đông cười vang lên, người này khá thông minh, nhân tiện nói
- Tôi gọi điện hỏi ý của ông, lần này Bí thư Hoàng để tôi chọn lãnh đạo bộ máy Ban quản lý, tôi liền nghĩ tới ông.
- Cảm ơn sự tín nhiệm của Chủ nhiệm Hàn, tôi lúc nào cũng đợi sự triệu tập của Chủ nhiệm Hàn
Lâm Phương Tri kích động nói, cuối cùng đợi được triệu tập của Hàn Đông, vốn dĩ cho rằng mình đã mất cơ hội làm việc dưới tay Hàn Đông, bây giờ xem ra, nỗ lực của bản thân không uổng phí rồi.
Gọi điện xong, Hàn Đông vừa thấy sắp tan tầm, chỉ có thể để mai gọi điện cho Hoàng Văn Vận nói chuyện này.
Buổi tối, Hàn Đông ăn cơm cùng Kiều San San, hai người uống hai chai bia, rồi đi hát, trong phòng, Hàn Đông ôm lấy Kiều San San mà hôn.
Có lẽ là thưởng cho Hàn Đông, Hàn Đông mặt dầy mày dạn yêu cầu, Kiều San San đỏ mặt, nhằm hờ mắt, để tay của Hàn Đông vuốt ve trong váy của cô ta.
Nhìn thấy Kiều San San vô cùng thẹn thùng, Hàn Đông trong lòng cảm thán, chỉ tiếc sờ mó có vài giây, nếu có thể vuốt ve rồi ngắm một chút, thật là tốt biết bao.
Tuy nhiên, cặp vú dịu dàng đầy đàn hồi, cảm giác ở tay thật sướng.
Hát xong, Hàn Đông ôm eo Kiều San San, ngửi mùi thơm nhẹ nhàng trên người cô, nói
- San San, anh nói cho em về tình hình trong nhà anh một chút nha.
Kiều San San cười ha ha nói
- Không phải anh đã nói rồi sao?
- Kỳ thật…
Hàn Đông đang muốn nói, điện thoại lại vang lên, vừa nhìn số, là số của cô út, nhận điện nghe, lại là giọng của cô em họ Tiêu Bối Bối.
- Anh Đông, ở đâu uống rượu vậy, sao ở nhà không có người nhận điện vậy.
Giọng trong trẻo của Tiêu Bối Bối truyền đến.
Hàn Đông trong lòng có cảm giác ấm áp, cười nói
- Anh đang ở bên ngoài cùng bạn bè.
- Ha ha, anh Đông thoải mái quá ha, có phải là ở bên ngoài với bạn gái không đó?
Hàn Đông lộ vẻ tươi cười
- Con bé này biết gì, bọn em nghỉ hè chưa?
Tiêu Bối Bối nói
- Anh Đông, không được chuyển đề tài, thành thật giải thích, có phải đi hát bên ngoài với bạn gái không? Ha ha, anh không nói đến lúc đó em nói cho cậu mợ àh
Hàn Đông cười nói
- Con bé này tý tuổi đầu quan tâm cái gì, cố gắng học tập mỗi ngày đều hướng về phía trước mới là đúng đắn, sang năm thi đại học rồi, đến lúc đó không được không đỗ đại học đâu đấy.
- Không nói thì thôi
Tiêu Bối Bối không hài lòng nói, Hàn Đông dường như có thể hình dung ra cái điệu chu mỏ xinh xắn của cô, lúc này cô ta lại nói
- Anh Đông, nghỉ hè em chuẩn bị đi đến chỗ anh thăm anh đó, đến lúc đó anh đến sân bay Thục Đô đón em nha.
Hàn Đông cười nói
- Được mà, có điều, em đã nói với cô chưa, không được trốn qua đây đấy, không là cô sẽ lo lắm đó.
- Xong rồi, để mẹ em nói với anh nha
Dường như bởi vì Hàn Đông hoài nghi mà bất mãn, Tiêu Bối Bối trực tiếp đưa điện thoại cho mẹ cô ta.
Giọng của mẹ Bối Bối truyền đến
- Tiểu Đông à, Bối Bối nói với cô rồi, cô để em qua đó chơi với con, đến lúc đó con chăm nó cho cô nha.
Hàn Đông nghe thấy Tiêu Bối Bối đứng một bên nói thầm
- Con không cần anh ý quản đâu
Khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm
- Cô yên tâm, con sẽ chăm sóc con bé, đợi Bối Bối mua vé rồi, cô gọi điện báo cho con biết, con đi sân bay Thục Đô đón con bé.
- Ừ, đến lúc đó cô gọi điện cho con, đúng rồi, lúc này cô nghe thấy Bối Bối nói con đi hát cùng bạn gái à? Là thật à?
Hạ Đông nghĩ một chút, cũng không giấu diếm
- Vâng, chúng con là bạn học đại học.
Cô thở dài một tiếng nói
- Hàn Đông, con biết ông nội rất coi trọng con, có mấy việc con nên hiểu rõ.
Hàn Đông trong lòng run lên, nhìn thấy Kiều San San đứng dưới đèn đường không xa, cô lộ ra tươi cười thẹn thùng, hiển nhiên biết Hàn Đông đang nói về mình.
- Cô à, con đương nhiên biết, nhưng chuyện này, con biết tự nắm bắt
- Cô hiểu ý con
Giọng của cô có vẻ chua xót
- Cô năm đó cũng không phải nghĩ thế, nhưng mà… haizzz, thôi vậy, cô tin con tự mình hiểu rõ, dù sao, con không nên làm tổn thương con nhà người ta.
Hàn Đông kiên định nói
- Cô à, con sẽ cố gắng chứng minh tất cả.
Cô út thở dài, lập tức chuyển đề tài, nói
- Tiểu Đông, công ty bây giờ phát triển tốt lắm, bọn cô đã liên tục mở vài chi nhánh mới, xem ra tầm mắt của con thật không tồi, trung tâm nghiên cứu của bọn cô sắp tập trung đủ nhân sự, đến lúc đó bọn cô có thể mở rộng sản phẩm của mình, con có ý kiến gì không?
Lúc này trong lòng Hàn Đông làm gì có lòng mà nói chuyện đó, cười khổ nói
- Cô à, chờ con làm rõ rồi nói lại với cô sau nha, dù là sản phẩm mới cũng không phải ngày một ngày hai có thể đưa ra được.
Dập điện thoại, Hàn Đông hít sâu thở dài.
Nhìn thấy thần sắc như thế của Hàn Đông có chút không đúng, Kiều San San trợn tròn mắt hỏi
- Sao vậy, Hàn Đông?