Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Đông đi trên con đường đá nông thôn, trong lòng cũng không vì sự kiện vừa rồi mà vui sướng. Tuy bộ dạng bệ vệ của Chu Tam Oa bị đánh tan sẽ có ảnh hưởng tốt đến công tác kế hoạch hóa gia đình của vài thôn phụ cận, nhưng vấn đề liên quan đến La Quảng Ba là rất khó khăn, hắn biết tất cả chỉ mới bắt đầu, những phức tạp còn ở phía sau.

Nếu so với cơ quan thì công tác cơ sở rất phức tạp, hơn nữa có sự cản tay của Vũ Kiến, nếu Hàn Đông muốn làm ra thành tích ở thị trấn Triệu Hoa là rất khó khăn. Dù sao thì công tác của chính quyền thị trấn cũng có quá nhiều thứ cần lo lắng, nếu một mình hắn cũng không làm gì được.

- Xem ra nhất định phải để cho huyện ủy chứng thực quy định về trách nhiệm, đồng thời còn có quy định xử phạt, nếu không thì đám người Cam Vĩ Lâm sẽ chẳng xem đó ra gì.

Lâm Phương Tri nhanh chóng đi đến sau lưng Hàn Đông, hắn cười nói:

- Chủ tịch Hàn, anh có luyện võ sao?

Hàn Đông mỉm cười:

- Tùy tiện luyện tập một chút bảo vệ sức khỏe mà thôi.

Lâm Phương Tri tiến lên hai bước nó:

- Cái đinh Chu Tam Oa đã bị nhổ đi, như vậy thôn Bình Phong sẽ thiếu đi một cây gai, sau này các phương diện công tác sẽ tốt hơn.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Đối với một người như vậy chúng ta cũng không thể dễ dàng tha thứ, cũng không thể bỏ qua để người ta tiếp tục lấn tới, có rất nhiều công tác chỉ cần làm tốt phần khớp nối, tất cả sẽ trở nên dễ dàng.

Lâm Phương Tri đi phía sau nói:

- Đúng vậy, vạn sự khởi đầu nan, chỉ cần tìm đúng phương pháp thì sẽ giải quyết dễ dàng.

Hàn Đông móc thuốc ra, đưa cho Lâm Phương Tri một điếu, chính mình một điếu.

Lâm Phương Tri vừa thấy như vậy thì lấy bật lửa ra, dùng hai tay châm thuốc cho Hàn Đông.

Hàn Đông thầm vui vẻ, trải qua sự kiện lần này thì thái độ của Lâm Phương Tri đã chuyển biến tốt, điều này là quá tốt. Hắn cũng không tư chối mà để cho đối phương châm thuốc cho mình, nói rõ sự cảm ơn.

Khi thấy Hàn Đông thản nhiên hút thuốc thì Lâm Phương Tri càng nở nụ cười thân thiết, hắn châm thuốc cho mình, hít vào vài hơi, sau đó kẹp thuốc vào ngón giữa:

- Chủ tịch Hàn, tôi đã suy xét rồi, chuyện phát triển quán xá sân vườn hoàn toàn có thể thực hiện, hơn nữa chúng ta phải làm sao cho chính quy, khí thế một chút.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Anh nói đúng, việc này tôi thấy anh cứ đi đâu, cụ thể ra sao do anh phụ trách...

- Tôi thấy Đặng Đạt Hòa cũng rất tốt, ý kiến do anh ấy đưa ra, để anh ấy đến phụ trách là điều đương nhiên.

Lâm Phương Tri thấy rõ Hàn Đông coi trọng Đặng Đạt Hòa, vì vậy cố ý nói ra, coi như tiến thêm một bước lấy lòng hắn.

Đặng Đạt Hòa đi theo phía sau không xa, nghe thấy vậy thì trong lòng kích động, cơ hội của mình đã đến, chỉ cần làm tốt thì sẽ được chủ tịch đề bạt mà thôi.

Sau khi quay lại ủy ban thị trấn, Hàn Đông điện thoại cho bí thư Hoàng, đề nghị huyện ủy thông qua văn kiện quy định trách nhiệm và quy chế xử phạt, biến thị trấn Triệu Hoa làm nơi thí điểm chính quy, đồng thời tiến thêm một bước trong cơ chế khảo sát cán bộ.

Hoàng Văn Vận có chút suy tư, sau đó nhân tiện nói:

- À, chuyện này tạm thời không cần huyện ủy thảo luận, cậu cứ làm văn kiện chính thức, vài ngày nữa tôi sẽ duyệt.

Hàn Đông đặt điện thoại xuống và có chút buồn bực, bí thư Hoàng sao lại không ủng hộ mình? Hắn suy tư trong chốc lát rồi chợt hiểu, có lẽ bí thư muốn tốt cho mình, vì chính mình đưa ra quy định về trách nhiệm với mục đích tạo nên gông xiềng cho các vị phó chủ tịch, cho bọn họ chút áp lực để cố gắng công tác, miễn cho bọn họ chỉ biết kéo dài đối phó. Dù không được thông qua ở huyện ủy nhưng bí thư Hoàng tỏ vẻ coi trọng, như vậy đám người Cam Vĩ Lâm cũng không dám chậm trễ.

Hàn Đông nghĩ thông suốt điều này thì tâm tình chợt tươi sáng, bây giờ vấn đề chính là xây dựng và phát triển kinh tế thị trấn Triệu Hoa.

Lúc tan tầm Tiền Thạch Lựu chạy đến báo cáo công tác với vẻ mặt tươi cười:

- Chủ tịch Hàn, hôm nay làm phiền anh, Chu Tam Oa kia rất đáng ghét, nếu không phải hắn đứng ra xúi giục, số hộ sinh con thứ hai ở thôn Bình Phong sẽ không nhiều như vậy. Điều này là rất tốt, sau này chúng tôi cũng dễ công tác hơn.

Hàn Đông nói:

- Nếu đã như vậy thì chị có thể đảm bảo năm nay thị trấn Triệu Hoa không có một người nào sinh con thứ hai không?

Tiền Thạch Lựu tỏ ra khó xử:

- Chủ tịch Hàn, điều này...Điều này có chút khó khăn.

- Sao vậy, còn có người hơn cả Chu Tam Oa sao?

- Thật sự không có, nhưng những hộ sinh con thứ hai thứ ba thường đánh du kích, khuyên can mãi không được, thậm chí có người còn muốn tìm đến cái chết, chúng tôi cũng thật sự không có biện pháp.

- Như vậy à?

Hàn Đông trầm ngâm một chút, sau đó cười nói:

- Nếu đã như vậy thì minh dùng phương pháp mềm, mỗi ngày chị và nhân viên công tác đi cùng với chủ tịch hội phụ nữ thôn xóm đến theo sát người dân, cũng không cần làm gì, chỉ tuyên truyền chính sách kế hoạch hóa gia đình cho bọn họ là được.

- Sao...

Tiền Thạch Lựu trợn tròn mắt.

Hàn Đông mỉm cười:

- Các chị phải chuẩn bị công tác cho tốt, à, thức ăn tự chuẩn bị, thứ này cũng có thể nhờ chủ tịch hội phụ nữ thôn xóm giúp đỡ giải quyết, người đưa cơm cũng phải xác định, đến lúc đó chính quyền sẽ trả tiền. Chị nghĩ lại mà xem, sau khi được tuyên truyền nhiều ngày, bọn họ không biết chính sách của đảng, không phối hợp sao?

Tiền Thạch Lựu suy nghĩ một chút rồi chợt rùng mình:

- Chủ tịch Hàn, chiêu này của anh rất...Cao minh.

Tiền Thạch Lựu định nói chiêu này của Hàn Đông quá tổn hại nhưng kịp thời chữa lại, vì trước mặt là chủ tịch thị trấn, nàng nhanh chóng chữa thành lời nịnh nọt.

- Vậy là tốt, bắt đầu từ ngày mai cứ làm như vậy, để xem bọn họ kiên trì đến bao lâu.

- Vâng, tôi sẽ đi thương lượng, nên ra tay với nhà nào trước.

Tiền Thạch Lựu nhanh chóng quay về, trong lòng thầm nghĩ về kế hoạch của Hàn Đông, theo sát những phụ nữ có ý sinh con thứ hai, như vậy những ngươi kia chịu sao nổi?

Buổi tối Hàn Đông dùng cơm với Chu Chính, mà Chu Chính có vẻ rất hưng phấn:

- Anh Đông, anh cũng làm quá tốt, tôi nghe nói La Quảng Ba bị anh dạy bảo cho không nói lời nào, thật sự là xả giận.

Hàn Đông nhấp một ngụm rượu:

- Các đồng chí đồn công an với năng lực hành động quá kém, nếu có việc cũng không biết có nên trông cậy vào hay không.

Chu Chính cười khổ nói:

- Anh Đông, La Quảng Ba và đồn trưởng Vương Gia Toàn có quan hệ quá thân thiết, tên này rõ ràng kéo dài thời gian. Nhưng hắn cũng không ngờ anh Đông là cao thủ, đã nắm Chu Tam Oa vào trong tay. Ha ha ha, ngày mai tôi sẽ đi xuống thôn Bình Phong một chút, để xem anh Đông phát uy thế nào.

- Có cái gì mà xem?

Hàn Đông nhấp một ngụm rượu:

- Đây mới là bước đầu tiên trong hành trình ngàn dặm, sau này còn nhiều vấn đề, đúng rồi, cậu có quan hệ gì trong huyện không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK