Không biết rốt cuộc Hàn Đông muốn làm gì, người này thật sự là đoán không ra. Kẻ lõi đời mấy chục năm, cũng không hiểu rồi.
Vẻ mặt Hàn Đông thản nhiên mỉm cười nhìn Hề Hiểu Kiến, ý của hắn vừa nói ra, về phần tâm tính Hề Hiểu Kiến, cơ bản Hàn Đông có thể đoán được, đại khái là kinh nghi bất định mà thôi. Tuy nhiên Hàn Đông cũng tin, Hề Hiểu Kiến đã nghĩ thông suốt rồi đấy, dù sao đã đến bước này, Hề Hiểu Kiến cũng không còn lựa chọn nào khác, hơn nữa nếu anh ta hợp tác với mình, ít nhất còn có thể miễn cưỡng duy trì quyền uy Bí thư Thành ủy của anh ta, tuy nhiên đây chỉ là vẻ ngoài, nhưng chung quy việc này hoàn toàn tốt cho anh ta.
Quả nhiên, Hề Hiểu Kiến suy tư một hồi, rốt cục cũng hạ quyết tâm, nếu phải hợp tác với Hàn Đông, vậy thì cứ hợp tác, dù sao tình hình đã vậy, cũng không phải do chính mình.
“Dù sao hợp tác vẫn tốt hơn là không hợp tác.”
Trong lòng Hề Hiểu Kiến nghĩ, nói:
- Đồng chí Phó bí thư huyện Thúy Sơn kinh nghiệm trải qua vô cùng phong phú, nhiều năm làm cấp Cục phó rồi, tôi nghĩ anh ta khá thích hợp.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Vậy thì anh ta đi. Đúng rồi, bí thư Hề, các cơ quan thành thị, khu huyện trực thuộc thành phố Tân Châu, có không ít cán bộ cấp Cục phó tới tuổi, những người này tôi thấy có thể căn cứ tình hình do ban Tổ chức cán bộ khảo sát, nên cất nhắc thì đề bạt, nên về hưu thì cho về, đồng thời có thể đề bạt một vài cán bộ tuổi trẻ tài cao, như vậy sẽ kích hoạt hóa thực lực cán bộ, có tác dụng tốt lắm.
Hề Hiểu Kiến cuối cùng cũng xác định, lần này đúng là muốn gây chiến, nếu dựa theo lời hắn, một khi vừa động, khẳng định sẽ động đến không ít người.
“Ừ, cũng được, mượn cơ hội này, có thể chèn ép một chút Hạ Kim Cường.”
Trong lòng Hề Hiểu Kiến âm thầm cân nhắc,
“Vừa rồi Hàn Đông cũng nói phải làm đúng nguyên tắc, chỉ cần hắn không quá đáng, mình cũng có thể bình tâm một hồi, nếu hắn có thể làm ra một chiến tích, mình cũng được chút vinh quang.”
Suy nghĩ Hề Hiểu Kiến hiện tại và trước đây hoàn toàn khác nhau rồi, anh ta nghĩ phải làm thế nào để bảo vệ vị trí của mình, đây mới là mấu chốt.
- Chuyện này, bí thư Hàn anh vất vả một chút, trước cùng ban Tổ chức cán bộ, đem công việc giai đoạn trước làm cho tốt, đến lúc đó Thành ủy sẽ lại thống nhất thảo luận.
Hề Hiểu Kiến nói:
- Ừ, nếu đồng chí Cận Bảo Duệ đảm nhiệm Phó trưởng ban thường trực ban tổ chức, Phó bí thư huyện Thúy Sơn nhanh chóng được sắp xếp một nhân tài, bí thư Hàn cũng lựachọn một người thích hợp đi.
Hàn Đông không nín được cười, Hề Hiểu Kiến phối hợp khá tốt, anh ta lấy đi chức Phó trưởng ban thường trực - vị trí cấp Cục trưởng, liền đem một vị trí Phó cục trưởng thực quyền lưu lại cho mình.
- Tạm thời tôi chưa chọn được người thích hợp, chờ tôi về suy nghĩ thêm.
Hàn Đông nói, thứ nhất quả thật là hắn chưa chọn được người thích hợp, thứ hai hắn nghĩ đem vị trí này cho người khác, dù sao Trương Vân Bình, Hoàng Văn Vận cũng là người bên cạnh mình, như vậy cũng nên cho bọn họ được chút lợi ích mới được.
Hề Hiểu Kiến nói:
- Vậy được, bí thư Hàn anh nên suy xét chút, xế chiều ngày mai liền họp đi.
Lần này sở dĩ anh ta vội vã mở hội nghị thường vụ, chủ yếu là muốn cùng Hàn Đông hợp tác, có thể thừa cơ phơi bày một ít quyền uy của một Bí thư thành ủy của anh ta, cũng dễ mang đến một chút lay động Trưởng ban Tổ chức cán bộ.
Hàn Đông theo sau cùng Hề Hiểu Kiến hàn huyên một hồi, liền cáo từ, trở lại văn phòng, Hàn Đông thầm nghĩ, kêu Khương Tùng Thần tới, nói:
- Vừa nãy tôi có nói chuyện với bí thư Hề, bí thư Hề đề nghị cho Phó bí thư huyện Thúy Sơn đồng chí Cận Bảo Duệ đảm nhiệm Phó trưởng ban thường trực, việc này anh có ý kiến gì?
Khương Tùng Thần nói:
- Bí thư Hàn, tôi không có ý kiến gì, Cẩn Bảo Duệ có kinh nghiệm công tác vô cùng phong phú, tôi tin anh ta có thể làm điều mới cho ban Tổ chức cán bộ. Tôi nhất định dựa theo chỉ thị của bí thư Hàn, nắm chắc công tác ban Tổ chức cán bộ, để xây dựng đội ngũ cán bộ hiệu suất cao cần phải cố gắng hơn nữa.
Theo lời nói của Hàn Đông, anh ta cũng hiểu Hàn Đông đàm phán với Hề Hiểu Kiến khá tốt, hỏi ý kiến của mình, chỉ là lướt qua mà thôi. Về nửa câu sau của anh ta, cũng là nói với Hàn Đông dù Cẩn Bảo Duệ đến đây, anh ta sẽ toàn lực nắm giữ thật tốt ban Tổ chức cán bộ.
Hàn Đông nói:
- Bí thư Hề có ý là xế chiều ngày mai sẽ mở hội nghị thường vụ thảo luận vấn đề nhân sự, nếu Cận Bảo Duệ được điều đến ban Tổ chức cán bộ, như vậy nhân sự huyện Thúy Sơn cũng phải được điều chỉnh, chuyện này anh phải suy xét nhanh một chút.
Khương Tùng Thần trong lòng giật mình, nghĩ thầm rằng Hàn Đông muốn cho chính mình đề danh Phó bí thư huyện Thúy Sơn, đây là cho mình lấy lòng, không những được sắp xếp một thực quyền cấp Cục phó, hơn nữa còn có thể tạo uy tín của mình trên thành phố Tân Châu. Dù sao một cán bộ lãnh đạo, hắn có quyền hay không, thể hiện tốt nhất chính là có thể sắp xếp cán bộ, đề bạt cán bộ hay không.
Tuy rằng trong lòng có chút xao động, nhưng Khương Tùng Thần vẫn rất cẩn thận hỏi han:
- Về ứng cử viên này, bí thư Hàn có đề nghị gì không?
Hàn Đông cười ha hả, nói:
- Anh là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, khảo sát chọn lựa cán bộ là chức trách của anh, tôi cũng không muốn nói nhiều.
Khương Tùng Thần cuối cùng cũng tin rằng Hàn Đông đúng là chuẩn bị giao việc này cho mình, trong lòng tràn đầy cảm kích, nói:
- Cảm ơn bí thư Hàn, tôi đây suy nghĩ kỹ sẽ báo cáo bí thư Hàn.
Hàn Đông nói:
- Không cần, đến lúc đó đề xuất ở hội nghị thường ủy, về công việc thí điểm chế độ đào thải cán bộ Đảng viên không thích hợp, cũng phải nhanh đề xuất phương án. Đối với việc này, tôi cùng bí thư Hề đã nói chuyện, qua một thời gian ngắn, đối với một số cán bộ cấp Cục phó toàn thành phố có kinh nghiệm lý lịch dày, công tác xuất sắc, nên cân nhắc đề bạt; đối với cán bộ tuổi cao, tận lực sắp xếp lui về tuyến dưới hoặc về hưu; còn đối với một ít cán bộ trẻ tuổi năng lực xuất sắc, phải tiến hành đề bạt, đây là ván cờ toàn thành, ban Tổ chức cán bộ trước tiên phải làm tốt các phương diện chuẩn bị, đối với cán bộ Đảng viên phù hợp với ba tiêu chuẩn mà tôi vừa nói, phải làm công tác thẩm tra khảo sát, chuẩn bị tốt các tư liệu.
Trong lòng Khương Tùng Thần ngạc nhiên, xem ra bí thư Hàn muốn làm lớn một cuộc rồi, hắn và Hề Hiểu Kiến hợp tác, như vậy Hạ Kim Cường sẽ tức giận. Tuy nhiên hành động lớn như vậy, đối với ban Tổ chức cán bộ mà nói cũng là chuyện tốt, ít nhất có thể mở rộng thêm mức độ ảnh hưởng. Bản thân quan mới nhậm chức, đúng là cần đề cao ảnh hưởng của mình.
- Bí thư Hàn xin yên tâm, tôi sẽ làm tốt chuẩn bị công tác toàn diện
Khương Tùng Thần nói, trong lòng của anh ta tràn đầy tin tưởng vào công việc này, nghĩ thầm rằng chọn đúng lãnh đạo thật là tốt, đổi lại là người khác, coi như mình miễn cưỡng làm tới Trưởng ban Tổ chức cán bộ, chỉ sợ công tác phía sau khai triển lại không dễ dàng như vậy.
Buổi chiều ngày hai mươi mốt tháng một, Thành ủy Tân Châu triệu mở hội nghị thường vụ, trong cuộc họp đầu tiên là ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Khương Tùng Thần gặp mặt mọi người, đây đều là thủ tục lướt qua, trôi qua rất nhanh.
Kế tiếp đó là thảo luận sắp xếp nhân sự, đây mới là màn chính của hội nghị thường vụ
Tuy nhiên, Hàn Đông và Hề Hiểu Kiến sớm đã thương lượng tốt rồi, hội nghị thường vụ lần này, căn bản cũng không có việc của Hạ Kim Cường. Bởi vì Cận Bảo Duệ điều nhiệm Phó trưởng ban thường trực ban tổ chức, nhân sự huyện Thúy Sơn cũng theo đó điều chỉnh nhiều cái, trên cơ bản chính là Hàn Đông đang hợp sức với Hề Hiểu Kiến. Tại hội nghị đầu tiên Hề Hiểu Kiến bổ nhiệm Cận Bảo Duệ, theo sau đó là Khương Tùng Thần chọn Phó bí thư huyện Thúy Sơn, sau đó Hề Hiểu Kiến đề xuất một người khác, trao đổi như vậy vài lần, đã sắp xếp xong xuôi tất cả vị trí.
Sắc mặt Hạ Kim Cường khỏi nói là cực khó coi, anh ta ngồi ở chỗ kia, không nói một lời, trong lòng rất nghẹn khuất. Tình thế như này, căn bản anh ta cũng không muốn nói, hiện tại một mình Hàn Đông nắm giữ sáu phiếu ủy viên thường vụ, mà lại cùng hợp tác với Hề Hiểu Kiến, Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường trên cơ bản là chẳng có gì để nói rồi.
“Hàn Đông này, không ngờ lại liên kết với Hề Hiểu Kiến.”
Trong lòng Hạ Kim Cường tức giận bất bình,
“Thật đáng khinh bỉ, lúc trước mình còn ở sở Giao thông đã giúp hắn, nhưng hắn muốn kiểm soát tình hình, không ngờ lại không tìm mình để hợp tác, lại đi tìm Hề Hiểu Kiến, thật đáng tức!”
Cùng lúc đó, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Khâu Thụy Hòa, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh cũng hết sức buồn rầu, bọn họ là đứng cùng một bên với Hạ Kim Cường, hiện tại chỉ có thể ngồi một chỗ nhìn hai phe Hàn Đông và Hề Hiểu Kiến sắp xếp nhân sự.
Rất nhanh nhân sự đã được sắp xếp xong xuôi, Hề Hiểu Kiến làm Bí thư Thành ủy, thời điểm tổng kết cuối cùng, nói một câu quan trọng
- Hội nghị hôm nay diễn ra rất thành công.
Điều này khiến cho sắc mặt Hạ Kim Cường càng thêm khó coi.
Về phần Phó Chủ tịch thành phố Chử Bình Khánh, vẫn không nói một lời, trong tay anh ta cầm cây bút, vẻ mặt nghiêm túc, thỉnh thoảng lại viết vẽ gì đó, cũng không biết anh ta đang viết gì nữa.
Tan họp, vẻ mặt Hạ Kim Cường âm trầm, bước nhanh đi ra khỏi phòng.
Nhìn bộ dạng Hạ Kim Cường, trong lòng Hàn Đông thầm thở dài một hơi, nếu nói lựa chọn đối tượng hợp tác, Hàn Đông thân là Phó bí thư Thành ủy, tự nhiên muốn đứng ở Thành ủy bên này mà hợp tác với Hề Hiểu Kiến, mặt khác trước mắt ủy viên thường vụ Thành ủy đoàn kết bên Hề Hiểu Kiến lại ít nhất, đây cũng là đối tượng hợp tác tốt nhất. Hiện tại Hạ Kim Cường không biết Hàn Đông và Hề Hiểu Kiến chuẩn bị tiến hành một việc lớn hơn cả điều chỉnh nhân sự, nếu biết, chỉ sợ anh ta càng thêm tức giận.
Hoàng Văn Vận cũng đi theo đến văn phòng Hàn Đông, cùng Hàn Đông hàn huyên một chút trình trạng công tác Khu công nghệ cao, mở rộng công tác kinh doanh thành Thị Tân Châu, so với công việc ở Khu công nghệ cao trước đây, giờ thì tốt hơn. Điều này khiến trong lòng Hoàng Văn Vận vô cùng hứng thú, dù sao thân thế anh ta là ủy viên thường vụ Thành ủy, kiêm nhiệm bí thư đảng ủy Khu công nghệ cao, khiến người của mình lấy được thành tích khá ở Khu công nghệ cao, cũng là chiến tích không nhỏ. ''
- Bí thư Hàn, cuối tuần Khu công nghệ cao chuẩn bị đại hội tổng kết công tác một năm, tôi muốn mời bí thư Hàn đến đại hội, cho nhân viên Khu công nghệ cao chúng tôi vài lời quan trọng, cổ vũ mọi người
Hoàng Văn Vận mỉm cười nói.
Hàn ĐÔng nói:
- Bí thư Văn Vận, anh cũng là lãnh đạo Thành ủy, công việc Khu công nghệ cao có anh quản là được rồi, tôi không cần phải đi chứ.
Hoàng Văn Vận cười nói:
- Bí thư Hàn anh là đại biểu Thành ủy, có bí thư Hàn chỉ đạo, công việc thực tế của tôi đây mới có thể tốt hơn mà vững phương hướng
Hàn Đông không nín được cười, nói:
- Vậy cũng được, nhưng tôi chỉ đi ngồi một chút, cổ vũ bí thư Văn Vận chút vậy
Hoàng Văn Vận ra về chưa được lâu, Phó Chủ tịch thành phố Tần Bạch Thần lại tới, đầu tiên là anh ta thông báo tình hình công tác phân công quản lý, sau lại mời Hàn Đông tham gia đại hội tổng kết hàng năm của cục Xúc tiến đầu tư, dựa theo cách nói của anh ta, năm trước cục Xúc tiến đầu tư sở dĩ có thể lấy được thành tích tốt, là nhờ sự lãnh đạo của Hàn Đông
Về lời mời của Tần Bạch Thần, thật ra Hàn Đông không có ý từ chối, bản thân Hàn Đông đối với công tác thu hút đầu tư vô cùng quan trọng, mặt khác kinh nghiệm Phó Chủ tịch thành phố Tần Bạch Thần này khá nông, Hàn Đông cũng chuẩn bị làm chỗ dựa cho anh ta,
Còn có nguyên nhân là lần trước cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư Cốc Khiết Hoa đến báo cáo của Chử Bình Khánh có ý đối với cục Xúc tiến đầu tư, Hàn Đông tham gia tổng kết này, cũng là để cho tiến thêm một bước nói cho Chử Bình Khánh biết không nên đụng cục Xúc tiến đầu tư.
Hàn Đông cũng biết, công tác của Tần Bạch Thần ở Ủy ban nhân dân thành phố không tốt, dù sao kinh nghiệm bản thân anh ta không đủ, mà Hàn Đông lại cứng rắn đem khối thịt béo cục Xúc tiến đầu tư giao cho anh ta quản, cho dù là Hạ Kim Cường hay Khâu Thụy Hòa, trong lòng đều chỉ sợ không thích, đều muốn tìm cơ hội tranh giành cục Xúc tiến đầu tư.
Năm 1995 đã qua, nhưng là dựa theo âm lịch, vẩn còn là tháng cuối của năm 95, trong thời gian này, các đơn vị cũng bắt đầu tổng kết một năm công tác, họp, văn kiện, đều kinh khủng, các lãnh đạo tự nhiên cũng bận bịu, bởi vì đơn vị phía dưới có chuyện gì, hiển nhiên mong muốn mời được các vị lãnh đạo thành phố đến cho nở mày nở mặt.
Hàn Đông làm Phó bí thư Thành ủy, hiện tại lời nói đều có sức ảnh hưởng, hơn nữa Hàn Đông ngoại trừ việc phân công quản lý Đảng và quần chúng ra, còn phân công công tác quản lý kinh tế, bởi vậy đơn vị có thể có quan hệ với hắn không ít, và đơn vị mời hắn sẽ rất nhiều.
Tuy nhiên Hàn Đông cũng sẽ không để lãng phí thời gian ở tất cả cuộc hợp lớn nhỏ, trên cơ bản cũng chỉ là đáp ứng Khu công nghệ cao và cục Xúc tiến đầu tư, ngoài ra đều nhất nhất từ chối.
Trong khoảng thời gian này, Hàn Đông cùng lúc làm việc, hắn cũng đang phải cố gắng viết luận văn tốt nghiệp. Dù sao Đinh Nhân Bách yêu cầu rất cao, hơn nữa Hàn Đông cũng nghĩ viết những gì hữu dụng, bởi vậy đặc biệt để tâm. Tuy nhiên Hàn Đông cũng có lòng tin vào bài luận văn tốt nghiệp này, dù sao thì hắn cũng có kinh nghiệm từ trước, hơn nữa kinh nghiệm công tác phong phú, kết hợp kinh tế học lý luận tri thức, viết bài văn hữu dụng đối với phát triển kinh tế quốc nội là không thành vấn đề, Hàn Đông cầu chính là đã tốt còn muốn tốt hơn.
Ngày hai mươi lăm tháng một, cục Xúc tiến đầu tư thành phố Tân Châu mời dự họp đại hội tổng kết công tác thường niên, tiến hành tổng kết đối với công tác thu hút đầu tư một năm trước, cũng là tiến hành công tác phát triển đối với sang năm.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó bí thư Hàn Đông đã có mặt tại hội nghị lần này, liền ở trên hội nghị cho bài phát biểu quan trọng, Hàn Đông thừa nhận thành tích công tác năm trước của cục Xúc tiến đầu tư, tiếp theo nhấn mạnh tầm quan trọng của công tác thu hút đầu tư, cuối cùng cỗ vụ nhân viên công tác cục Xúc tiến đầu tư, trong một năm phải không ngừng cố gắng, tranh thủ khiến công tác cục Xúc tiến đầu tư tiến thêm một bậc.
Đài truyền hình thành phố Tân Châu nhân hội nghị này tiến hành phỏng vấn tin tức, ngay đêm đó phát trên chương trình tin tức
Đài truyền hình phát tin tức cũng là có chủ ý đấy, dưới tình hình bình thường, đều là dựa theo lãnh đạo sắp xếp tiến hành phát ra. Nhưng hôm nay có lẽ bởi vì Bí thư Thành Ủy Hề Hiểu Kiến gặp Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường không có chuyện gì quan trọng, chỉ có nói chuyện theo thông lệ, thị sát, đài truyền hình sắp xếp thời điểm phát tin, xen luôn tin tức của cục Xúc tiến đầu tư vào.
Hạ Kim Cường ở trong nhà xem tin tức mình đến huyện Hưng Kỳ thị sát không ngờ sắp xếp ở vị trí xem thứ ba, hơn nữa thời gian cũng chỉ có chừng một phút, bày tỏ của bản thân mình cũng không cho phát ra, sắc mặt lập tức âm trầm, liền gọi điện thoại cho thư ký của mình Chu Kiệt Cao và nói:
- Hôm nay anh có xem tin tức không?
Chu Kiệt Cao vừa mới xem tin tức, trong lòng đang suy nghĩ kế sách của đài truyền hình là gì, sao sắp xếp tin tức như thế chứ, nhận được điện thoại của Hạ Kim Cường, anh ta cũng buồn bực, nói:
- Chủ tịch thành phố Hạ, tôi xem rồi, ngài có dặn dò gì?
Hạ Kim Cường hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngày mai gọi giám đốc đài truyền hình tới phòng làm việc của tôi!
- Vâng, Chủ tịch thành phố Hạ.
Chu Kiệt Cao nói, cúp điện thoại, anh ta không khỏi cười khổ một cái, đài truyền hình là thuộc về ban Tuyên giáo quản, nhưng Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ lại cùng một phe với Hàn Đông, tin tức này tối nay, chỉ sợ giám đốc đài truyền hình Lý Tân Nguyên cũng không có gan mà tùy tiện đổi, chỉ sợ lý do là Trịnh Thị vĩ can thiệp.
Làm thư ký Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường, Chu Kiệt Cao tự nhiên cũng cảm giác được thế cục thành phố đối với Hạ Kim Cường là rất bất lợi, anh ta cũng rất buồn bực.
Mặt khác trong lòng anh ta có chút bất mãn với Hạ Kim Cường, lần trước bí thư huyện Vũ An, Chủ tịch huyện đều xảy ra chuyện, thật ra anh ta rất hy vọng được xuống làm Chủ tịch huyện ở đấy, dù sao anh ta đi theo Hạ Kim Cường cũng không phải ít thời gian, cực khổ hầu hạ lãnh đạo, không phải là để thăng quan nhanh sao. Đi huyện Vũ An làm Chủ tịch huyện, không chỉ lên chứ, hơn nữa còn là chủ quản một phương, đối với anh ta mà nói cũng có cái lợi.
Nhưng anh ta lại khéo léo đề cập với Hạ Kim Cường, anh ta cũng không dám nói trực tiếp, ai ngờ Hạ Kim Cường làm như không hiểu lời anh ta vậy, căn bản cũng không có phản ứng gì. Chu Kiệt Cao sau này cũng không dám nhắc lại, trong lòng rất buồn bực, vẫn còn phải tận tâm tận lực làm tốt công tác của mình, ngày tháng dè dặt khiến tâm tình của anh ta thật không tốt.
Thế cục Thành ủy thay đổi, trong lòng Chu Kiệt Cao cũng hết sức lo lắng, hiện tại Hạ Kim Cường hoàn toàn bị áp chế, cho dù anh ta muốn sắp xếp công tác của mình, chỉ sợ cũng không dễ sắp xếp.
Sáng ngày thứ hai, Chu Kiệt Cao liền gọi điện cho giám đốc đài truyền hình Tân Châu Lý Tân Nguyên để anh ta tới một chuyến.
Đầu tiên Hạ Kim Cường để Lý Tân Nguyên chờ nửa giờ, sau đó cho anh ta vào, trước chính là nghiêm nghị trách cứ, sau đó cho anh ta trở về tự kiểm điểm.
- Điều lệ công việc tuyên truyền Đảng cũng không biết, anh có còn muốn làm giám đốc đài truyền hình không
Hạ Kim Cường nghiêm nghị nói, vấn đề sắp xếp tin tức, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, mà thay đổi một vị trí, theo một số người, rất có thể sinh ra bất lợi cho anh ta, cho nên Hạ Kim Cường đặc biệt coi trọng. Mặt khác anh ta cũng không hy vọng những chuyện thế này sẽ tiếp diễn, nói cách khác nếu đài truyền hình vẫn làm như vậy, vậy anh ta còn duy trì được uy tín của Chủ tịch thành phố hay không?
Vẻ mặt Lý Tân Nguyên đau khổ giải thích, kết quả là Hạ Kim Cường chẳng thèm nghe, trực tiếp phất tay bảo ông ta ra ngoài.
Lý Tân Nguyên bị chửi máu chó xối đầu, trong lòng cũng rất nghẹn khuất, sắp xếp tin tức của ngày hôm qua, là Trưởng ban Tuyên giáo lâm thời Trịnh Thị Vĩ quyết định, nói cách khác, đài truyền hình cũng sẽ không sắp xếp tiết mục tin tức như vậy
Từ văn phòng Hạ Kim Cường đi ra, Lý Tân Nguyên liền trực tiếp đến văn phòng Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ.
Thấy vẻ mặt đau khổ của ông ta, Trịnh Thị Vĩ cười nói:
- Lão Lý, anh sao lại thế, đánh mất ví tiền sao?
- Mất tiền là chỉ là chuyện nhỏ.
Lý Tân Nguyên buồn bực nói, ngồi xuống trước mặt Trịnh Thị Vĩ, nói:
- Trưởng ban Trịnh, anh thật là hại tôi thảm quá, tôi vừa mới bị Chủ tịch thành phố Hạ lôi ra mắng một trận hung hăng.
Quan hệ giữa ông ta và Trịnh Thị Vĩ tương đối khá, nên nói chuyện ở đây cũng tùy tiện vô cùng.
Trịnh Thị Vĩ đưa điếu thuốc cho Lý Tân Nguyên nói:
- Lão Lý, không phải tôi đã nói với ông sao, ông lại không nhìn ra rồi, thế cục bây giờ, ông nói Chủ tịch thành phố Hạ phê bình ông nghiêm trọng, hay là Bí thư Hàn phê bình ông nghiêm trọng?
Lý Tân Nguyên sửng sốt, nói:
- Tôi không có sai phạm gì, bí thư Hàn có gì phải phê bình tôi. Tôi nói Trưởng ban Trịnh, người nào tôi cũng đều hy vọng không phê bình tôi!
Trịnh Thị Vĩ, nói:
- Tôi nói ông đó, ông sao lại không nghĩ sâu chút, ông qua không được vài năm sẽ về hưu, chẳng lẽ không nghĩ đến chuyện trước khi lui xuống nâng cao cấp bậc của mình, ông muốn đạt tới mục đích này, phải khiến bí thư Hàn vừa lòng.
Lý Tân Nguyên có chút nghi ngờ mà nói:
- Bí thư Hàn có thể giúp tôi?
Trịnh Thị Vĩ gật đầu nói:
- Đương nhiên, chẳng lẽ ông nghĩ rằng tôi sẽ hại ông, tôi cho ông biết, tin tức đài truyền hình sau này, bản thân ông quan tâm chút đi, đặc biệt khi bí thư Hàn có hoạt động quan trọng, có thể đem tin tức bí thư Hàn cho sắp xếp phía trước thì cứ mà sắp xếp, ông không phải sợ đắc tội với người khác nữa, ông muốn lấy lòng cả bên kia, điều đó là không thể nào.
Lý Tân Nguyên vẫn còn có chút bất định, ông ta là cấp Cục trưởng, ngày về hưu cũng sắp rồi, nếu như có thể đạt được cấp Phó giám đốc sở ở Hội đồng nhân dân hoặc Mặt trận Tổ quốc đương nhiên là chuyện tốt, nhưng ông ta cũng không muốn quá mạo hiểm.
Thấy thế Trịnh Thị Vĩ nói:
- Được thôi, nếu như vậy, tôi dẫn ông đi gặp bí thư Hàn, ông khẩn trương suy nghĩ công tác đài truyền hình, đợi lát nữa cũng nói được ít nhất mấy câu.
Sau đó hai người liền đi tới văn phòng Hàn Đông.
Trông thấy Trịnh Thị Vĩ dẫn theo giám đốc đài truyền hình, Hàn Đông có chút ngờ vực, không biết Trịnh Thị Vĩ rốt cuộc muốn làm gì.
Trịnh Thị Vĩ nói:
- Bí thư Hàn, là như vậy, giám đốc Lý đến chỗ tôi thông báo một số công việc đài truyền hình, ông ta nói phải tăng cường tuyên truyền thành quả to lớn vào năm ngoái của thành phố ta, tôi cảm thấy ý tưởng này không tệ lắm, cho nên dẫn ông ta vội tới bí thư Hàn thông báo.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, trên thực tế Trịnh Thị Vĩ cố ý bỏ qua một vấn đề, đó là mặc dù Hàn Đông là nhân vật số ba Thành ủy, nhưng Hàn Đông căn bản không có phân công quản lý mảng tuyên truyền công tác, Trịnh Thị Vĩ năm lần bảy lượt đến thông báo công việc, cũng có chút không thích hợp, hiện tại thậm chí anh ta còn đưa Lý Tân Nguyên đến, xem ra tên này đúng là quyết tâm muốn đứng ở cạnh mình.
Tuy nhiên theo Hàn Đông thấy, Trịnh Thị Vĩ làm ủy viên thường vụ Thành ủy, biểu hiện được cũng quá thực dụng, Hàn Đông cảm thấy có phần khó chịu.
Trịnh Thị Vĩ rất thông minh, anh ta trực tiếp tự điều chỉnh thứ tự tin tức hôm qua của đài truyền hình, nói thành là vì để tuyên truyền tốt hơn thành tựu trong một năm qua ở thành phố Tân Châu. Cuối cùng anh ta mới chốt một câu, nói Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường có chút ý kiến với vấn đề này.
Hàn Đông thản nhiên cười, tuy rằng Trịnh Thị Vĩ nói rất dễ nghe, nhưng Hàn Đông không phải người ngu, lập tức đoán được lý do đài truyền hình bố trí tin tức như vậy, nhất định nguyên nhân là do Trịnh Thị Vĩ nhúng tay vào. Mà Trịnh Thị Vĩ làm như vậy, không gì nghi ngờ muốn nịnh nọt mình mà thôi.
“Trịnh Thị Vĩ này, làm như vậy là tự ý phá vỡ quy tắc quan trường. Cho dù bây giờ mình đang nắm giữ quyền phát biểu ở Thành ủy, nhưng tin tức ở TV, giới ruyền thông báo, cũng không thể làm xằng bậy được. Người biết thì nói anh đang ở đây vuốt mông ngựa, người không biết thì cho là mình kiêu ngạo.”
Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng, càng thêm bất mãn với Trịnh Thị Vĩ, trên thực tế có một số việc, anhcó thể làm, nhưng tốt nhất không nên làm trái với lệ thường
- Công tác phía tuyên truyền, chủ yếu là Trưởng ban Trịnh phụ trách, tôi cũng không muốn nói nhiều, có điều, phương châm chính sách là nhất định phải tuyên truyền Đảng và Chính phủ trước, tuyên truyền tốt công tác Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố là được, chuyện cụ thể, tôi cũng không nói nữa, cứ như vậy đi.
Hàn Đông thản nhiên nói, nói xong liền cầm chén trà lên uống.
Sắc mặt Trịnh Thị Vĩ có chút lúng túng, anh ta đứng lên nói:
- Vậy bí thư Hàn, chúng tôi xin cáo từ trước.
Sau đó anh ta cùng Lý Tân Nguyên cùng đi ra, trở lại văn phòng, trong lòng Lý Tân Nguyên có chút lo lắng mà nói:
- Trưởng ban Trịnh, hình như bí thư Hàn rất không cao hứng.
Trịnh Thị Vĩ nói:
- Cũng không phải, anh ta là lãnh đạo, ông cho rằng anh ta sẽ lộ rõ mà nói cho ông biết, bảo anh làm tiếp chứ?
Lý Tân Nguyên suy nghĩ một lúc, lập tức bừng tỉnh ngộ mà nói:
- Đúng rồi, có một số việc không nên nói ra ngoài.
Ông ta tự cho là mình nghĩ thông suốt, trong lòng có vẻ vui mừng, lập tức cùng Trịnh Thị Vĩ hàn huyên một hồi về đài truyền hình, trong lòng đã quên chuyện trước đây bị Hạ Kim Cường mắng nhiếc thậm tệ.
Chờ ông ta về, ngồi trong phòng vẻ mặt Trịnh Thị Vĩ cười đau khổ, anh ta đã hiểu ý tứ của Hàn Đông, lần này chính là mình vuốt mông ngựa hơi bị quá đà, khẳng định Hàn Đông rất không thích chuyện này.
- Tôi còn không phải vì anh sao.
Trịnh Tùy Tùng Vĩ trong lòng buồn bực nói,
- Làm sao lại không cảm kích chứ!
Tuy rằng lúc trước Hàn Đông không nói gì, chỉ nói hai câu tính chất nguyên tắc, nhưng Trịnh Thị Vĩ cảm thấy Hàn Đông đang bất mãn với mình, trong lòng càng thêm buồn bực, lại có chút căm tức, từ lúc anh ta đầu nhập vào phe Hàn Đông đến nay, cho tới bây giờ Hàn Đông đều không có ý cho anh ta vào bên trong trận doanh, bất kể anh ta có cố gắng thế nào, Hàn Đông đều không có ý nhận anh ta.
- Sớm biết rằng như vậy, cần gì lúc trước phải vậy.
Trịnh Thị Vĩ có chút thẹn quá hóa giận, chỉ có điều việc đã đến nước này, anh ta lại không thể lại đầu nhập vào hướng người khác, dù sao bản thân anh ta là đầu nhập vào hướng Hàn Đông, nếu lại thay đổi, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ xem thường anh ta.
Lúc này, Hạ Kim Cường đang gọi điện cho Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến, anh ta không nói đến việc tin tức hôm qua, anh ta tin rằng hôm qua Hề Hiều Kiến đã xem tin tức, chỉ sợ trong lòng anh ta cũng có chút khó chịu.
- Bí thư Hề, công tác tuyên truyền ở thành phố ta còn cần tăng mạnh, tố chất một số nhân viên công tác khiến người lo lắng. Là cơ quan ngôn luận của Đảng và chính phủ, công tác ban Tuyên giáo, ảnh hưởng đến hình tượng của chúng ra, không thể không thận trọng.
Hề Hiểu Kiến nghe Hạ Kim Cường nói xong, cũng hiểu được ý của anh ta, tuy nhiên theo Hề Hiểu Kiến thấy, tin tức hôm qua, chỉ sợ cũng không phải ý của Hàn Đông, tuy rằng cùng Hàn Đông chung đụng không lâu, nhưng Hề Hiểu Kiến cảm thấy Hàn Đông tuyệt đối không phải một tên nông cạn, nếu không lần này hắn chiếm thượng phong, chắc là sẽ không cùng hợp tác với mình rồi.
Tin tức đêm qua rất rõ ràng, hẳn là có liên quan đến Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ, giám đốc đài truyền hình Lý Tân Nguyên có quan hệ tốt với Trịnh Thị Vĩ lắm, đây chắc chắn đều là Trịnh Thị Vĩ lấy lòng Hàn Đông.
Cho nên, Hề Hiểu Kiến không nói gì thêm với Hạ Kim Cường, chỉ có điều tính chất nguyên tắc công tác tuyên truyền rất quan trọng, sau đó liền cúp điện thoại. Hiện tại anh ta đang cùng hợp tác với Hàn Đông, nhưng không muốn chỉ vì chút chuyện nhỏ mà cãi nhau với Hàn Đông rồi trở mặt, muốn ồn ào thì để Hạ Kim Cường cùng Hàn Đông huyên náo đi
- Tên này cứ như vậy nhịn sao được?
Hạ Kim Cường ngồi trong phòng làm việc, vẻ mặt tức giận, Hề Hiểu Kiến không như anh ta nghĩ cũng coi trọng sự việc tin tức, điều này khiến cho Hạ Kim Cường cảm thấy bất ngờ, cảm thấy Hề Hiểu Kiến biểu hiện quá mức mềm yếu rồi,
- Xem ra hiện tại anh ta cũng không muốn làm gì rồi, tiểu tử Hàn Đông kia về sau nhất định sẽ làm trầm trọng thêm.
Theo Hạ Kim Cường, sắp xếp tin tức đêm qua, nhất định là Hàn Đông bày mưu đặt kế gây nên, bởi vậy trong lòng khó chịu vô cùng, cho dù anh ta không trức tiếp bộc phát, phía trước còn có Bí thư Thành ủy đỡ đòn, nhưng anh ta rất hay để ý chuyện này, dù sao tình cảnh của anh ta và Hề Hiểu Kiến không giống nhau, anh ta đề bạt làm cấp giám đốc sở chưa được bao lâu, hơn nữa còn chưa qua nhân vật số một Thành ủy, tuổi của anh ta cũng chưa nhiều, cho nên trong lòng luôn tràn đầy hy vọng tiến thêm bước nữa, bởi vậy luôn đặc biệt để ý mấy thứ chuyện này.
--------------
Hàn Đông đang ngồi làm việc trong phòng, liền đứng dậy đi tới văn phòng Hề Hiểu Kiến.
- Bí thư Hàn đã đến, mời vào.
Hề Hiểu Kiến nghênh đón cửa trong, vẻ mặt mỉm cười.
Hiện tại anh ta đã nghĩ thông suốt, dù sao đã như thế, cho dù cố gắng như thế nào, chỉ sợ trong thời gian ngắn không thay đổi được thái độ Tỉnh ủy đối với mình, nếu như vậy, sao không dứt khoát lui một bước, cùng hợp tác với Hàn Đông, trước tiên giúp vị trí hiện tại vững chắc hơn nữa, chỉ cần không xảy ra vấn đề gì, nói vậy Tỉnh ủy cũng sẽ không vội vã động thủ, chỉ cần mình cùng Hàn Đông liên hợp lại, đem công tác ở thành phố làm cho sinh động, ấn tượng mình trước mặt tỉnh, nói vậy cũng sẽ từ từ thay đổi
Hề Hiểu Kiến cũng không có cách nào, chỉ có như thế ủy khuất cầu toàn, chí ít anh ta có chút tin tưởng, đó là Hàn Đông khẳng định muốn làm làm việc thực tiễn, đại sự, cứ như vậy, chỉ cần khiến công việc thành phố Tân Châu xuất sắc, một Bí thư Thành ủy như anh ta dù không có công lao, ít nhất cũng có khổ lao.
“Dù sao so về bối cảnh, mình cùng Hàn Đông không cách nào so sánh được, so với bản lĩnh gây sức ép, mình cũng không thể so được, vậy không bằng dứt khoát cùng Hàn Đông hợp tác, tốt hơn là tranh giành”
Trong lòng Hề Hiểu Kiến tự thuyết phục chính mình
- Bí thư Hề, vừa rồi Trưởng ban Trịnh dẫn theo giám đốc đài truyền hình Lý Tân Nguyên đến chỗ tôi, bảo là muốn tăng cường công tác tuyên truyền các thành tích ở thành phố ta năm ngoái. Tôi nghĩ đây là chuyện tốt, nhưng thực tế làm việc, lại vẫn còn có chút vấn đề. Đêm qua tôi cũng xem tin tức Tân Châu, đài truyền hình tại sao có thể đem công tác tổng kết cục Xúc tiến đầu tư đặt ở đầu, ban Tuyên giáo là cơ quan tiếng nói của Đảng, không thể bỏ qua phương diện dẫn đường của tin tức, bởi vậy tôi cho rằng nhất định phải tăng mạnh dẫn đường và giám thị công tác tuyên truyền.
Nghe xong lời Hàn Đông, trong lòng Hề Hiểu Kiến vui mừng, vốn anh ta đã nghĩ thông suốt, nhưng đối với cách thực hiện của đài truyền hình còn có chút bất mãn, bây giờ nhìn lại quả nhiên không phải là Hàn Đông chỉ điểm, hơn nữa thái độ Hàn Đông vô cùng tốt, điều này cho thấy thái độ hợp tác của hắn là chân thành.
- Bí thư Hàn nói đúng, công tác tuyên truyền không thể buông lỏng. Tuy nhiên đêm qua tôi cũng xem tin tức, đài truyền hình quả thật có đem tin tức ra điều chỉnh trình tự, nhưng tổng thể mà nói, vẫn là cái tốt, dù sao công tác cục Xúc tiến đầu tư ở năm ngoái có bước tiến nhảy vọt , ngạch thu hút đầu tư so với một năm trước đạt tăng trưởng trăm phần trăm, thành tích như vậy, quả thật là tốt khi tuyên truyền, cho nên đài truyền hình đem điều chỉnh để phát ra đầu tiên, tôi cảm thấy không vấn đề gì.
Nếu Hàn Đông biểu hiện thành tâm, Hề Hiểu Kiến nghĩ có qua có lại mới toại lòng nhau, trong lời nói của anh ta mặc dù nói công tác cục Xúc tiến đầu tư là chính, trên thực tế cũng là chỉ đài truyền hình đưa sự tình Hàn Đông lên trang đầu, điểm này anh ta và Hàn Đông hiểu được.
Khuôn mặt Hàn Đông tươi cười lộ ra vẻ chân thành, thái độ Hề Hiểu Kiến làm cho hắn vô cùng hài lòng, xem ra lúc trước mình chọn hợp tác với Hề Hiểu Kiến là đúng, dù sao hiện tại Hề Hiểu Kiến nắm giữ ít phiếu ủy viên thường vụ nhất, mà anh ta lại là Bí thư Thành ủy, nắm giữ được quyền chủ động nhất định, như vậy Hàn Đông và anh ta hợp tác, có thể tạo ra nhiều hiệu quả. Mặt khác Hề Hiểu Kiến nhiều tuổi, chắc chắn sẽ không giống Hạ Kim Cường tràn đầy dã tâm, mình cho anh ta một ít ưu đãi, Hề Hiểu Kiến cũng dễ dàng hợp tác hơn một ít.
- Bí thư Hề, tôi cho rằng công tác tuyên truyền, là phải tuân thủ quy tắc, còn phải tuân thủ chương trình, về phần anh vừa nói đến tình hình cục Xúc tiến đầu tư, trên thực tế chúng ta có thể tuyên truyền khác. Nói thí dụ như sau công tác thành công của cục Xúc tiền đầu tư năm trước, cho quay một phim quảng cáo, rồi cho đài truyền hình phát ra, mà không phải chiếm dụng thời gian tin tức
Hàn Đông nghĩ tới một loạt phương pháp xử lý,
- Ngoại trừ cục Xúc tiến đầu tư, có thể để đài truyền hình, báo chí thu thập thành tựu của các lĩnh vực khác, làm thành một dãy đưa tin, tiến hành đưa tin tuyên truyền chi tiết đối với thành tựu mà Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đạt được năm ngoái, như vậy dân chúng Tân Châu có thể hiểu rõ toàn diện công tác của chúng ta.
Hề Hiểu Kiến vừa nghe, ánh mắt lập tức sáng ngời, đề xuất này của Hàn Đông quả thật rất hữu dụng, thậm chí có thể cho người liên hệ cùng đài truyền hình tỉnh, báo tỉnh, đưa thành tựu Tân Châu tuyên truyền một phen, dọn sạch những ấn tượng tiêu cực của Tân Châu mới thật là có lợi đó.
- Tôi đồng ý biện pháp của bí thư Hàn, thành phố Tân Châu một năm trước, đúng là đạt được thành tích tốt, bất kể là kiến thiết kinh tế hay mặt tác phong đảng trong sạch hóa xây dựng bộ máy chính trị, trước nay đều chưa có thành tích, truyền thông thành phố Tân Châu tăng mạnh tuyên truyền, giúp hình tượng Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố tiến thêm một bước. Mặt khác, có thể cho ban Tuyên giáo tăng cường liên hệ cùng báo tỉnh, đài truyền hình tỉnh, nếu như có thể ở giới truyền thông tỉnh ra mắt vài trang tin tức, vậy thì càng tốt hơn. Cái gọi là mùi rượu cũng sợ hẽm sâu, thành phố Tân Châu làm ra thành tích, cũng có thể khiến nhiều người biết đến, hiểu đến.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, Hề Hiểu Kiến thật ra rất biết nắm lấy cơ hội, nhưng anh ta nói đúng, tuyên truyền quả thật cần thiết.
Hề Hiểu Kiến lại nói:
- Ừ, tôi lập tức cho gọi Trưởng ban Trịnh đến đây, đem chuyện này thảo luận một chút, tranh thủ mau chóng bắt đầu hành động.
Anh ta cầm điện thoại lên gọi đến văn phòng Trịnh Thị Vĩ, nói:
- Trưởng ban Trịnh, tôi là Hề Hiểu Kiến, anh tới phòng làm việc của tôi một chuyến.
Trịnh Thị Vĩ đặt điện thoại xuống, trong lòng có chút buồn bực, nghĩ thầm đoán rằng chắc lại chuyện tin tức đêm qua, xem ra lần này coi như là chọc vào một tổ ong vò vẽ. Đi vào văn phòng Hề Hiểu Kiến, không ngờ gặp Hàn Đông ở đây, trong lòng Trịnh Thị Vĩ lại thêm giật mình, anh ta nghĩ thầm rằng chẳng lẽ Hàn Đông lại chuyện bé xé ra to, lại muốn cùng Hề Hiểu Kiến cùng nhau thu thập mình.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Trịnh Thị Vĩ càng thêm khó coi, trong lòng cảm thấy con người Hàn Đông quả thật quá phận, quá khó hầu hạ.
- Trưởng ban Trịnh, vừa rồi bí thư Hàn cùng tôi nói một chút chuyện về phương diện công tác tuyên truyền, tôi cảm thấy ý tưởng của bí thư Hàn rất tốt, gọi anh đến đây, chính là để cùng nhau thảo luận, mau chóng triển khai.
Hề Hiểu Kiến cũng chú ý tới sắc mặt Trình Thị Vĩ, trong lòng có nghi hoặc, tuy nhiên không biểu lộ ra ngoài, trực tiếp bắt đầu thảo luận sự việc.
Trịnh Thị Vĩ lúc đầu còn tưởng rằng Hề Hiểu Kiến cùng Hàn Đông đang nói đến vấn đề sắp xếp tin tức đêm qua, anh ta đã chuẩn bị đem hết chuyển đổ lên đầu giám đốc đài truyền hình Lý Tân Nguyên, tuy nhiên nghe Hề Hiểu Kiến nói đến phần sau, hoàn toàn không phải chuyện đó, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
- Bí thư Hề, bí thư Hàn, thành tích tuyên truyền thành phố Tân Châu Thị lấy được, là chức trách trọng yếu của chúng tôi, chỉ thị của hai vị lãnh đạo, ban Tuyên giáo chúng tôi nhất định tuyệt đối chấp hành, sau này tôi trở về, sẽ triệu tập đài truyền hình, nhật báo Tân Châu mở một hội nghị liên tịch, từ chọn đề tài, các mặt quy hoạch v.v, tiến hành thảo luận toàn diện, mau chóng bắt đầu công tác.
Trịnh Thị Vĩ vẻ mặt cung kính nói, đồng thời trong lòng anh ta cảm thấy rất kinh ngạc trước thủ đoạn của Hàn Đông, lúc trước mình chỉ để giải thích mà nghĩ ra một cái cớ, kết quả là Hàn Đông vẫn nghĩ ra, trực tiếp chuẩn bị đợt tấn công tuyên truyền lớn.
Hàn ĐÔng nói:
- Hoạt động tuyên truyền này mạnh hơn nhiều, một mặt tận dụng khả năng mở rộng tuyên truyền, hai là toàn bộ tài liệu, số liệu tuyên truyền nhất định phải chính xác tỉ mỉ, không thể tùy ý thổi phồng, phải căn cứ thái độ thực sự cầu thị đi tuyên truyền, thứ ba phải tận lực hết sức, phải khai thác chiều sâu thành tích thành phố ta giành được năm ngoái, cố gắng làm được toàn diện.
Trịnh Thị Vĩ cúi đầu, chỉ thị của Hàn Đông nhất định nhớ kỹ, tuy rằng trong lòng anh ta có chút khó chịu với Hàn Đông, nhưng bên ngoài anh ta vẫn phải làm tốt công việc của mình.
Hề Hiểu Kiến lại nhấn mạnh hai điểm, trên cơ bản chuyện này đã quyết định rồi.
Chờ Trịnh Thị Vĩ cáo từ ra về, Hề Hiểu Kiến cao hứng nói:
- Bí thư Hàn, thành phố ta năm trước đạt được thành tích tốt, tôi nghĩ chỉ cần Thành ủy một lòng đoàn kết, như vậy các hạng mục công tác của chúng ta năm nay nhất định sẽ tiến lên một bước.
Trong lời nói của anh ta, đã bỏ sót Ủy ban nhân dân thành phố, tuy nhiên Đảng là trung tâm lãnh đạo công tác, làm Bí thư Thành ủy, anh ta nói như vậy cũng không có gì là sai.
Hàn Đông hiểu được suy nghĩ Hề Hiểu Kiến, anh ta đang tỏ ý tiến thêm một hợp tác, nếu Hàn Đông đã nguyện ý, dù sao mục đích tranh đấu cũng chỉ vì làm việc tốt hơn mà thôi, khẽ mỉm cười nói:
- Tôi cũng rất có lòng tin với vấn đề này đấy.