Trong lòng Hàn Đông hơi sửng sốt, ngẩng đầu lên hướng về Vương Vĩnh Ninh.
Vương Vĩnh Ninh thuận theo lời của Hàn Đông, bỗng chốc đem vấn đề lại xoay về chủ đề điều chỉnh nội bộ cán bộ của cục công an, chẳng qua là khẩu hiệu lá cờ cổ vũ.
Đối với Hàn Đông là một đả kích rất mạnh.
Hơn nữa Vương Vĩnh Ninh nắm lấy cơ hội Hàn Đông muốn cho Lâm Dũng vào Đảng, thừa cơ hội nói đến những người khác trong cục, cũng xem như tiện thể ăn quân của Hàn Đông.
Nếu Hàn Đông đồng ý, như vậy lần họp ủy viên thường vụ này, sẽ có thể dựa theo cuộc hội ý Bí thư trước đây mà tiến hành thỏa hiệp. Đây là do Hàn Đông đề ra, lúc đó hắn đương nhiên phải trao đổi với quan hệ của hắn.
Còn nếu Hàn Đông không đồng ý, vậy cũng nói không qua, ít ra đối với một số người trong cục công an thành phố mà nói, chẳng lẽ thành tích mà cục công an đạt được, đều do một mình Lâm Dũng làm sao? Chỉ đề bạt một người Lâm Dũng, những người khác đều không có cơ hội, như vậy trong lòng những người khác nghĩ thế nào. Nói không chừng do đó có thể khiến một số người trong cục công an bất mãn với Hàn Đông thậm chí cả Lâm Dũng.
Cho nên, Vương Vĩnh Ninh đây là phản kích nhất cử lưỡng tiện.
Hàn Đông bất chợt nghĩ đến điều này, trong lòng không khỏi cảm thán:
“Tên Vương Vĩnh Ninh không phải ngọn đèn kiệm dầu, phản ứng cũng rất tốt.”
Từ trong đáy lòng, Hàn Đông tạm thời không hy vọng nội bộ cục công an có quá nhiều điều chỉnh, hắn không muốn làm yếu Lâm Dũng mà khống chế với cục công an.
- Làm ra được thành tích, quả thật nên được trọng dụng và đề bạt, tuy nhiên công việc của cục công an vừa mới được lãnh đạo cấp trên chú ý, do đó không tiện điều chỉnh lớn với cán bộ trong cục công an, tránh ảnh hưởng đến công việc trong cục công an, để có tác dụng khích lệ, có thể trong những cấp bậc trên, sẽ suy nghĩ đến.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Đàm Vỹ không ngừng nói, đề nghị của anh ta, đến lúc này mang ý nghĩa giúp Hàn Đông giải vây, hơn nữa còn có một ý sâu xa, chính là vị trí của một số người trong nội bộ cục công an không thay đổi, nhưng bây giờ cấp trên đề bạt cho anh ta, đến lúc Hàn Đông có được quyền lên tiếng, số người này mới đưa ra, có thể chiếm được một số vị trí tốt.
“Đàm Vỹ đã vài lần giúp mình lên tiếng, người này đáng được giành lấy.”
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, đưa mắt nhìn qua, liền nhìn thấy Đàm Vỹ đang ngồi trong thế ngay ngắn, vẻ mặt không biểu hiện gì, giống như vẻ mặt của ai cũng không nể tình vậy, trong lòng lại không khỏi cười khổ,
“Đàm Vỹ thật không hổ dành là chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật, có một ý tứ như nhìn người không nhìn vật.”
Lam Nghiệp ho một tiếng, khiến ánh mắt của mọi người chuyển qua đó, sau đó anh ta chậm rãi nói:
- Chuyện của cục công an, tạm thời thì tới đây. Bên dưới chúng ta tiến hành chủ đề dưới.
Là Bí thư Thành ủy, Lam Nghiệp có được quyền lên tiếng trong cuộc họp ủy viên thường vụ, đối với một chủ đề, đặc biệt khi các ý kiến xung đột lẫn nhau, quyền chủ động càng hiện rõ hơn.
Tùy vào một lý do, ít ra bây giờ có thể tạm ngưng chủ đề này lại, anh ta nói một câu “Tạm thời thì đến đây”, liền khiến bàn luận của mọi người, bị một nhát dao làm giáng đoạn, cho dù là ba hạng mục đề nghị của Hàn Đông, hay là phản kích của Vương Vĩnh Ninh, cùng với đề nghị bổ sung của Đàm Vỹ, đều được đưa sang một bên.
Vương Vĩnh Ninh nhìn Lam Nghiệp một cái, cúi đầu ghi vào quyển sổ ghi chép.
Trong lòng của anh ta, cảm thấy so với trước đây Lam Nghiệp càng cẩn thận hơn, dường như Bí thư Thành ủy trước đây mạnh hơn so với bây giờ, dù Trương Hồng Quang là thổ địa tiêu chuẩn, cũng bị chèn ép. Nhưng bây giờ đối mặt với Hàn Đông, Lam Nghiệp tỏ vẻ lo lắng đủ thứ, dường như không quá phù hợp với tính cách của y.
“Chẳng lẽ, Lam Nghiệp còn kỳ vọng vào tương lai của mình?”
Vương Vĩnh Ninh nghĩ thầm trong lòng,
“Dù như vậy, nếu anh ta bị Hàn Đông ép đến chết, nếu vẫn muốn tiến lên, dường như không mấy khả năng.”
“Nếu không phải muốn tiến lên, vậy có chút lo ngại về thế lực đằng sau Hàn Đông, cho nên mới tỏ vẻ bồn chồn, lại không cam lòng, lại không kiềm chế được muốn chống đối Hàn Đông...”
Vương Vĩnh Ninh cảm nhận được, lưỡng lự của Lam Nghiệp, có thể khiến Hàn Đông thừa thế tiến lên, nhanh chóng khoét đại sức ảnh hưởng của thành phố Ninh Hải của hắn.
Mục thứ hai trong cuộc họp, chính là học tập và truyền đạt tinh thần về công việc kinh tế Trung Ương, đây cũng là một nội dung bình thường, mọi người cũng không có gì nên giành.
Mục thứ ba trong cuộc họp vừa bắt đầu, Trưởng ban tổ chức thành ủy Chu Trạch Phi liền đưa ra vài phương án nhân sự, bao gồm vị trí Trưởng phòng nhân sự Ủy ban nhân dân, Bí thư huyện ủy, Chũ nhiệm Ủy ban kỷ luật huyện Dao Sơn.
Phương án của Chu Trạch Phi vừa đưa ra, trong phòng họp liền yên lặng, sự việc càng dễ thấy hơn, Lam Nghiệp bây giờ cũng không kiềm chế nổi liền phản kích, không ngờ cục công an tạm thời không động đến, thì động đến các đơn vị khác, cũng xem như tìm lại một chút mặt mũi
Hàn Đông âm thầm uống trà, hắn hiểu ý đồ của Lam Nghiệp, cũng biết phản kích như vậy cũng không tránh khỏi.
Thật ra vị trí của Trưởng phòng nhân sự, trên trình độ lớn nào, không thể có tác dụng quá lớn, dù sao quyền nhân sự trong cuộc họp ủy viên trong thành phố, nếu không thể khống chế cuộc họp ủy viên, như vậy dù Trưởng phòng nhân sự là người của mình, cũng không có nhiều tác dụng.
Đương nhiên, Hàn Đông cũng không để nhóm người Lam Nghiệp bóp méo, cho nên lập tức đưa ra ý kiến phản đối,
- Trưởng ban Chu, liên quan về mấy mục nhân sự, mọi người trước đó không thông qua dự tính, bây giờ đột nhiên nhắc đến, đột nhiên tập kích, như vậy thật không hay.
Trước khi thông báo mời dự họp hội nghị thường vụ, không hề nhắc đến sẽ bàn luận đến hạng mục nhân sự, do đó Hàn Đông nói Chu Trạch Phi đột nhiên tập kích. Dựa vào chính trị không ngừng phát triển của nước ta, quy tắc hội nghị thường vụcũng nên quy hoạch, hội nghị thường vụcó họp bàn gì, phải thảo luận chuyện gì, ít ra đề ra ba ngày trước khi công bố, đột nhiên gây tập kích, như vậy cũng muốn thể hiện dân chủ, khiến một số việc quan trọng có thể suy nghĩ và bàn bạc trước khi họp.
Đương nhiên, nếu đổi là lớp trưởng mạnh, với nguyên tắc như vậy, rất nhiều lúc chỉ bị lợi dụng để phá hoại, nhưng mấu chốt là Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp, không thể nào làm được nhất ngôn cửu đỉnh.
Lời của Hàn Đông vừa dứt, ủy viên Thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố thường trực Tiêu Kim Quang cũng đưa tay lên, anh ta nói:
- Hội nghị thường vụcó chế độ nghị sự, bất kỳ việc đại sự nào trước khi vào họp, đều thông qua bàn bạc, bây giờ Ban tổ chức đột nhiên tập kích, điều này hoàn toàn trái ngược với chế độ nghị sự.
Ánh mắt của mọi người, lại bất chợt hướng về Tiêu Kim Quang, cảm thấy nghi ngờ với lời phát ngôn của y.
Ngay cả Hàn Đông, cũng hơi sửng sốt, tuy nhiên rất nhanh Hàn Đông liền nghĩ thông, cho dù thế nào, Tiêu Kim Quang là Phó Chủ tịch thường trực thành phố , anh ta cũng không mong muốn Thành ủy quản lý quá nhiều đến công việc trong Ủy ban nhân dân, do đó anh ta lên tiếng phản đối phương án của Ban tổ chức, không phải vì muốn ủng hộ mình, mà nghĩ đến đại cục của Ủy ban nhân dân. Thử nghĩ nếu Thành ủy chen vào công việc của Ủy ban nhân dân, nhân sự thành thói quen, vậy lợi ích cuối cùng của Tiêu Kim Quang, chắc chắn cũng bị tổn thất rất lớn, cho nên lúc anh ta ở đây, muốn đứng về Hàn Đông, nên đã ngăn cản tà khí này.
Chân mày của Lam Nghiệp hơi nhăn lại, trước đây anh ta cũng không nghĩ đến Tiêu Kim Quang sẽ đứng ra ủng hộ Hàn Đông.
Lúc này ủy viên thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố Lôi Hữu Hạ cũng nói lên suy nghĩ của mình, cho rằng hành vi của ban Tổ chức cán bộ, là chà đạp lên nguyên tắc cuộc họp, không có quy tắc, không nghị sự, nếu có quy tắc như vậy, thì phải nghiêm túc thực hiện và chấp hành, đồng thời cũng đưa ra lời phê bình đối với Chu Trạch Phi.
Sắc mặt Chu Trạch Phi tối sầm lại, tâm trạng trầm xuống, ngay cả Tiêu Kim Quang và Lôi Hữu Hạ cũng đứng về phía ủng hộ Hàn Đông, như vậy với đề nghị lần này, e là không thể thông qua. Đối với Trưởng ban tổ chức như anh ta mà nói, là một đả kích, đồng thời đối với Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp mà nói, đả kích càng lớn.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trình Dũng cũng đứng lên, biểu thị phản đối phương án của Ban tổ chức.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Đàm Vỹ, chủ yếu từ tổ chức kỷ luật nói lên vài câu, về mục đích vẫn là phản đối phương án đột nhiên của Ban tổ chức.
Phó bí thư thành phố Vương Vĩnh Ninh vẫn ngồi đó không lên tiếng, tuy nhiên trong lòng anh ta luôn suy nghĩ đến cục thế hiện giờ,
“Tình hình trong Thành ủy ngày càng phức tạp hơn, lão Tống và Lôi Hữu Hạ hai người dù không hợp với Hàn Đông, nhưng hai người họ là lãnh đạo chủ chốt trong Ủy ban nhân dân, chắc chắn cũng không hy vọng Thành ủy can thiệp quá nhiều, cho nên đứng ra phản đối, nhưng trên khách quan cũng giúp được Hàn Đông. Cộng thêm Trình Dũng, Đàm Vỹ, tổng cộng Hàn Đông nắm được năm phiếu, vẫn còn chưa bàn luận cụ thể, thì đã gặp phải phản đối lớn như vậy, bây giờ tâm thái của Lam Nghiệp, e là cũng không từ chối.”
Điểm này thì Vương Vĩnh Ninh có thể phân tích ra nguyên nhân chung, vì nếu Lam Nghiệp không có điểm này phối hợp, trước tiên cũng không đảm bảo được số phiếu vượt quá phân nửa trong cuộc họp thường ủy. Còn bây giờ có năm người đưa ra ý kiến phản đối, cộng thêm quyền từ bỏ của Tư lệnh, vậy Lam Nghiệp muốn thuận lợi thông qua phương án, thì nhất định phải nắm được toàn bộ số phiếu còn lại, độ khó kia thì hơi lớn, hơn nữa có khả năng kết quả cuối cùng cố hết sức không có được, dù miễn cưỡng điều chỉnh một số vị trí, nhưng người lên không nhất định là của Lam Nghiệp.
“Ha ha, xem ra lực nắm quyền của Lam Nghiệp tại thành phố Ninh Hải có hạn rồi.”
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, vốn dĩ Hàn Đông đã đưa ra dự tính sẽ bị thiệt thòi vào hôm nay, ai biết kết quả lại như vậy, có chút vượt quá ý muốn của Hàn Đông.
Dù hiện giờ Lam Nghiệp kiểm tra cho thực hiện phương án này, theo tương lai thì anh ta sẽ chịu nhiều đả kích, phát triển của sự việc cũng có thể càng có lợi đối với Hàn Đông. Còn phương án của Ban tổ chức nhận được rất nhiều phản đối và lời bình, đối với Trưởng ban tổ chức Chu Trạch Phi không phải là việc tốt.
Tâm trạng của Lam Nghiệp càng tồi tệ, với cục diện như vậy, là do anh ta trước đây chưa nghĩ đến, hôm qua khi Chu Trạch Phi đưa ra thảo luận phương án nhân sự, anh ta cũng không nghĩ nhiều, chỉ để Chu Trạch Phi và Vương Vĩnh Ninh trao đổi với nhau.
Nhưng đến bây giờ, Vương Vĩnh Ninh vẫn chưa rõ ràng đứng lên tỏ vẻ ủng hộ, không biết y đang có dự tính gì.