Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bí thư thị ủy Đinh Vi Dân ngồi trong phòng khách xem ti vi, vợ ngồi ở bên cạnh khẽ xoa bóp thái dương. Hắn đã đến thành phố Vinh Châu khá lâu mà thấy nơi đây như một vũng bùn, muốn làm việc gì cũng khó, dù là bí thư thị ủy, là lãnh đạo cao nhất nhưng nói lời có mấy người nghe?

- Anh Đinh, anh cũng không nên quá sốt ruột, sức khỏe quan trọng hơn, nếu mệt mỏi suy sụp thì cũng không còn làm gì được nữa.

Vợ của Đinh Vi Dân dùng giọng dịu dàng nói.

- Ôi!

Đinh Vi Dân thở dài một hơi:

- Tôi chỉ lo lắng Vinh Châu tụt hậu, tôi sẽ khó thể nào mở ra cục diện...

- Tút, tút, tút...

Tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập, vợ Đinh Vi Dân đứng lên tiếp điện thoại, sau đó tỏ ý cho Đinh Vi Dân nghe máy.

- Đinh Vi Dân à? Tôi là Phạm Đồng Huy.

Trong điện thoại truyền đến một âm thanh uy nghiêm, Đinh Vi Dân cũng khẽ cúi người rồi dùng giọng cung kính nói:

- Chào chủ tịch Phạm, anh có gì cần căn dặn?

- Chỉ thị thì không có, tôi chỉ muốn hỏi một chút về hoàn cảnh đầu tư ở thành phố Vinh Châu, tập đoàn Kỳ Vọng đã điện thoại đến tôi yêu cầu hỗ trợ, cảnh sát và côn đồ cấu kết, lạm dụng hình phạt riêng, thành phố Vinh Châu các anh phục vụ nhà đầu tư như vậy sao?

Phạm Đồng Huy nói xong thì cúp điện thoại, điều này làm cho Đinh Vi Dân chợt sững sờ, không rõ có chuyện gì xảy ra, gần đây hình như chưa nghe nói tập đoàn Kỳ Vọng có đầu tư trong thành phố Vinh Châu. Nhưng nếu chủ tịch Phạm đã điện thoại đến, như vậy phải coi trọng.

Đinh Vi Dân vừa buông ống nghe thì chuông đã đổ, hắn nghe máy, bên trong vang lên một âm thanh cực kỳ nghiêm túc:

- Vi Dân à, tôi là Tiêu Thụy Xương.

- Chào bí thư Tiêu.

Đinh Vi Dân đổ mồ hôi lạnh, hai vị thường ủy tỉnh ủy điện thoại đến, sự việc không nhỏ.

Tiêu Thụy Xương nói trong điện thoại:

- Vi Dân, hệ thống tư pháp của thành phố Vinh Châu các anh có chuyện gì xảy ra? Cục công an là do Tào Đạo Tịnh mở ra sao? Hy vọng anh có thể làm rõ sự việc, nếu Lữ Nam Phương kia có vấn đề gì xảy ra, anh phải chịu trách nhiệm.

Đinh Vi Dân đưa tay lau mồ hôi trán, sau đó nói ngay:

- Bí thư Tiêu, anh yên tâm, tôi sẽ cố gắng làm tốt chuyện này.

Tiêu Thụy Xương là thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban tư pháp, hắn không điện thoại cho Tào Đạo Tịnh mà lại gọi cho Đinh Vi Dân, điều này đã nói rõ thái độ. Vì vậy Đinh Vi Dân tuy cảm thấy áp lực nhưng vẫn nhanh chóng nghĩ rằng đây là cơ hội tốt để khống chế cục diện, Tào Đạo Tịnh cũng là một trong những kẻ cầm đầu thế lực bản địa, cũng là một lực cản với Đinh Vi Dân, nói không chừng có thể lợi dụng cơ hội lần này để quét dọn đối phương.

Khi thấy Đinh Vi Dân liên tục lau mồ hôi thì vợ lo lắng hỏi:

- Vi Dân, có chuyện gì xảy ra?

Đinh Vi Dân xoa trán giải thích:

- Có chuyện xấu, cũng có thể là chuyện tốt.

Đinh Vi Dân đang định cầm điện thoại thì tiếng chuông đã vang lên, hắn nhớ đến hai cuộc điện thoại lúc vừa rồi mà hít vào một hơi thật sâu, cầm lấy micro và bình tĩnh nói:

- Chào anh, tôi là Đinh Vi Dân.

- Bí thư Đinh, tôi là Lý Đại Dũng, tôi có chuyện cần báo cáo với anh. Vừa rồi tư lệnh Lôi của phân khu tỉnh đã điện thoại xuống, nói tôi phái trung đoàn cảnh vệ xuống huyện Phú Nghĩa cứu một người tên là Lữ Nam Phương, nói cậu ấy đang ở cục công an huyện Phú Nghĩa. Tư lệnh Lôi còn nói cảnh sát Vinh Châu cấu kết tội phạm, anh ấy rất lo lắng.

Dù là thường ủy thị ủy nhưng Lý Đại Dũng thuộc về hệ thống quân đội, vì vậy mà tùy ý hơn khá nhiều.

Tư lệnh Lôi của phân khu tỉnh cũng là thường ủy tỉnh ủy, Đinh Vi Dân chợt cảm thấy mồ hôi đầy lưng, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra mà để cho ba vị thường ủy tỉnh ủy quan tâm như vậy? Lữ Nam Phương kia rốt cuộc là ai? Điều này làm cho Đinh Vi Dân cực kỳ khó hiểu, đến bây giờ hắn vẫn chưa hiểu có gì xảy ra? Rõ ràng là người của tập đoàn Kỳ Vọng và Lữ Nam Phương cùng liên lụy vào một chỗ, nhưng bọn họ ở nơi nào, cuối cùng có chuyện gì xảy ra, Đinh Vi Dân hoàn toàn khó hiểu nổi.

Ba vị thường ủy tỉnh ủy cùng điện thoại xuống, điều này làm cho Đinh Vi Dân không dám khinh thường, hắn nói với Lý Đại Dũng:

- Anh Lý, anh nên tin tưởng sự lãnh đạo của thị ủy, cũng đừng nên điều động bộ đội, anh cứ yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng bắt tay vào xử lý vụ này.

Đinh Vi Dân cúp điện thoại và tìm số điện thoại nhà của Hoàng Văn Vận, nhưng khi đó Hoàng Văn Vận lại điện thoại đến, hắn nói:

- Bí thư Đinh, tôi có chuyện cần báo cáo với anh...

Đinh Vi Dân lạnh lùng nói:

- Chuyện khác tạm thời không nói, tôi hỏi anh, cục công an huyện Phú Nghĩa có chuyện gì xảy ra, lãnh đạo tỉnh đều gọi điện thoại đến chất vấn tôi. Thương nhân khảo sát của tập đoàn Kỳ Vọng đang ở đâu? Mà một người tên là Lữ Nam Phương đang ở đâu?

Những câu hỏi liên tiếp của Đinh Vi Dân thật sự làm cho Hoàng Văn Vận ngây người, hắn lập tức nói:

- Bí thư Đinh, tôi thật sự đang muốn báo cáo cho anh về chuyện này, bây giờ bọn họ đang ở cục công an huyện Phú Nghĩa, cực kỳ an toàn. Nhưng chuyện này liên quan đến lãnh đạo thị ủy, vì vậy sau khi biết được sự việc thì tôi đã cho cục công an lấy bằng chứng, trước tiên đưa người bị thương đến bệnh viện, sau đó báo cáo với anh.

Trước đó Hoàng Văn Vận đã cho Xa Tịnh Chương lấy khẩu cung của đám người Hàn Đông, cũng đi đến khách sạn Long Đằng tìm hiểu tình huống. Sau đó Xa Tịnh Chương báo cáo, sự việc là do đối phương gây gổ, nhóm người Hàn Đông thuộc hành vi tự vệ, mà Mã Minh Tông thì nhận được chỉ thị của Tào Đạo Tịnh, bắt đầu trả đũa Hàn Đông.

Tất nhiên khi lấy được chứng cứ thì Xa Tịnh Chương đã có vài cải biến, hơn nữa còn nói với Hoàng Văn Vận là đưa Lữ Nam Phương đến bệnh viện, tất cả đều làm cho phó cục trưởng Mã Minh Tông không làm gì được, cũng không biết làm gì.

Đinh Vi Dân thở dài một hơi rồi trầm giọng hỏi:

- Có liên quan đến vị lãnh đạo nào?

Hoàng Văn Vận nói:

- Có ba người gây chuyện, cầm đầu là Tào Tiểu Mao, con của bí thư Tào thuộc ủy ban tư pháp thị ủy, trước đó Mã Minh Tông cũng nhận được chỉ thị của bí thư Tào...

- À, tôi biết rồi, anh cần phải đảm bảo sự an toàn cho nhóm người Lữ Nam Phương, nếu có chuyện gì xảy ra thì tôi sẽ hỏi tội anh.

Đinh Vi Dân nghiêm khắc nói, sau đó cúp điện thoại, hắn trước tiên liên hệ với thư ký của mình, sau đó điện thoại cho thư ký trưởng thị ủy Hồng Tiến Sinh.

Hoàng Văn Vận cúp điện thoại và lập tức điện thoại cho Tưởng Đức Quân, truyền đạt lời của bí thư thị ủy cho Tưởng Đức Quân, đồng thời quyết định hai người cùng đến tọa trấn ở cục công an huyện. Sau đó hắn điện thoại cho Xa Tịnh Chương:

- Bắt kẻ gây họa lại, dù bất kỳ ai chào hỏi cũng không thả người, việc này đã kinh động lãnh đạo tỉnh ủy, thị ủy sẽ nhanh chóng có chỉ thị.

- Bí thư Hoàng cứ yên tâm, cục công an sẽ kiên quyết chấp hành mệnh lệnh của anh.

Tuy cục công an là ban ngành thuộc khối chính quyền nhưng cả nước nằm dưới sự lãnh đạo của đảng, hơn nữa Xa Tịnh Chương lại là người của Hoàng Văn Vận, tất nhiên phải nghe lời bí thư.

Xa Tịnh Chương cúp điện thoại mà cười hì hì, sau đó bấm một số điện thoại rồi trầm giọng nói:

- Giám đốc Ma, tôi là Xa Tịnh Chương, vừa rồi cục công an huyện đưa người bị thương sang, anh nhất định phải tự mình tọa trấn, toàn lực cứu giúp, quyết không thể để cho cậu ấy có vấn đề gì xảy ra, nếu không thì chức giám đốc bệnh viện của anh coi như xong. Hì hì, đây là chỉ thị của bí thư Hoàng, lát nữa sợ rằng anh ấy còn sang thăm người bệnh.

- Anh Xa cứ yên tâm, không có vấn đề gì.

Giám đốc bệnh viện huyện Phú Nghĩa là Ma Tịnh Nhân cười nói, tuy nói bác sĩ có thiên chức là cứu người nhưng muốn hóa trang một chút thì không là vấn đề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK