Tô Trọng Vi cảm thấy, Hàn Đông làm như vậy ở tỉnh Việt Đông, rất có khuynh hướng lay động đến căn cơ nhà họ Tô ở tỉnh Áo Đông.
Từ vấn đề hiện tại mà thấy được, cán bộ cấp Thứ trưởng tỉnh Việt Đông bị ảnh hưởng đến thì có năm người, trong đó còn có hai người là Thường ủy tỉnh ủy, lần lượt là Phó bí thư tỉnh ủy Phục Văn Cường và Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tưởng Quốc Dụ.
Mà trong số năm người này, có bốn cán bộ là đứng về phía nhà họ Tô, trong đó tuổi tác của Phục Văn Cường và Tưởng Quốc Dụ khoảng trên dưới năm mươi tuổi, là lực lượng trọng điểm của họ Tô bồi dưỡng. Trách nhiệm của hai người họ tại tỉnh Việt Đông rất quan trọng, nếu lúc đó chuyển ra bên ngoài, cơ bản có thể được đề cử là cấp Bộ trưởng.
Dù sao tỉnh Việt Đông là trận địa đầu cải cách mở cửa, từng đảm nhận phó chức của Tỉnh ủy hoặc Ủy ban nhân dân tại đây, sau khi tích lũy đủ kinh nghiệm, điều đến những tỉnh thành khác, cơ bản có thể tiến thêm lên bậc chính.
Chính vì như vậy, tỉnh phó chức Đông hiển nhiên như cái nôi được nhà họ Tô đào tạo cán bộ vậy.
Còn bây giờ, Hàn Đông nhất thời lật đổ bốn vị cán bộ cấp Thứ trưởng, điều này đối với nhà họ Tô mà nói tuyệt đối là một đả kích rất lớn.
Càng quan trọng hơn, những vị trí này đồng thời bị bỏ trống, vậy Tô gia không thể hoàn toàn nắm được trong tay.
Vậy những thế lực khác, chắc chắn sẽ phân ra một phần, đưa người vào tỉnh Thứ trưởng Đông.
Cứ như vậy, khống chế mà nhà họ Tô đối với tỉnh Thứ trưởng Đông, sẽ giảm đi rất nhiều.
Đối với cả gia đình họ Tô mà nói, tuyệt đối là một tổn thất cực lớn.
Tô Trọng Vy suy nghĩ, cảm thấy lần này mình phải chủ động để phòng kiểm soát tìm hiểu rõ vấn đề của tỉnh Việt Đông, là một sai lầm.
Vấn đề quan trọng là, anh ta không ngờ rằng Hàn Đông lại nhanh chóng đã làm gần xong vấn đề của tỉnh Việt Đông.
Nghiêm túc mà nói, chủ yếu vì anh ta không mấy hiểu rõ Hàn Đông, mức độ xem trọng không đủ.
“Tên này quả thật có thủ đoạn, cũng không biết có phải do ông già họ Hàn đứng sau lưng hay không.”
Tô Trọng Vy nghĩ thầm trong lòng, điều này ảnh hưởng không nhỏ đến nhà họ Tô, anh ta phải quay về thương lượng với cha Tô Đức Hạ, xem nên bù đắp thế nào.
... ... ... ... ... ...
Trải qua vài ngày điều tra, chuyện điều tra lần này tại tỉnh Việt Đông, cơ bản đã điều tra gần xong.
Hàn Đông cũng không che giấu tung tích của mình.
Sau khi liên lạc với Cao Minh Chân, gặp gỡ lãnh đạo phòng kiểm soát tỉnh ủy tỉnh Áo Đông cùng với phòng kiểm soát Ủy ban nhân dân tỉnh Áo Đông, cùng với họ tiến hành trao đổi tình hình.
Sau đó, Hàn Đông lại cùng Cao Minh Chân đến viếng thăm Tiết Mậu Chi Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Áo Đông.
Dù sao anh gây ra nhiều việc tại địa bàn của người ta, làm thế nào cũng nên gặp mặt, biểu đạt một tí.
Tiết Mậu Chi tuy công việc bận rộn, nhưng vẫn dành thời gian để gặp hai người.
Về phía hai người này, Tiết Mậu Chi vẫn cảm thấy đau đầu, hai người bọn họ lần này thật đúng là đem tỉnh Việt Đông đảo lộn cả lên
Là một Bí thư tỉnh ủy, đối với tình huống như vậy, vẫn phải đảm nhận trách nhiệm của một lãnh đạo.
Nhưng, người ta chỉ thực hiện trách nhiệm của bản thân, Tiết Mậu Chi cũng không còn cách nào khác.
Thời gian gặp mặt chưa tới nửa giờ đồng hồ, trước tiên Hàn Đông giới thiệu sơ qua tình hình, sau đó Tiết Mậu Chi nói vài lời rồi kết thúc.
Từ Tỉnh ủy tỉnh Áo Đông đi ra, Cao Minh Chân nói với Hàn Đông:
- Chủ nhiệm Hàn, xem ra Bí thư Tiết có chút không vui.
Hàn Đông cười nói:
- Đổi lại là anh, anh cũng sẽ không vui, dù sao chúng ta điều tra ra vấn đề của tỉnh Việt Đông, đối với anh ta cũng có chút ảnh hưởng bất lợi. Anh ta có thể gặp chúng ta, đã thể hiện được lòng độ lượng và nhiệt tình rồi.
Cao Minh Chân gật đầu nói:
- Đúng vậy, tôi cũng không ngờ anh ta sẽ gặp chúng ta, tôi cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý không gặp được rồi.
Hàn Đông nói:
- Sự việc có chút nằm ngoài dự đoán của anh chứ. Được rồi, nhiệm vụ của chúng ta đã gần hoàn thành xong, thông báo với mọi người, thu dọn lại, lập tức quay về Yến Kinh, sau khi quay về còn có nhiều việc để làm.
Lần đến Việt Đông, thu hoạch được rất nhiều, đặc biệt là vấn đề còn tồn tại của việc đất bị trưng dụng của nông dân, thể hiện nhiều hiện tượng và kinh nghiệm kinh điển, sau khi Hàn Đông quay về, chuẩn bị chỉnh đốn lại, làm ra một bài báo cáo, nhằm vào các vấn đề mà nông dân bị mất đất, đưa ra tổng kết, phân tích.
Như vậy mới không uổng công đã đến tỉnh Việt Đông một phen.
Về việc các quan viên tỉnh Việt Đông liên lụy đến, cũng không cần Hàn Đông lo lắng, vì hôm qua nhân viên của Ủy ban kỷ luật Trung ương đã đến tỉnh Việt Đông, cùng gặp gỡ Hàn Đông, đem dữ liệu liên quan trao cho họ.
Hàn Đông cũng không lo lắng đám nhân viên này tung tin, dù sao Dư Kiện Hưng ông ngoại của Hàn Đông là nhân vật số một trong Ủy ban kỷ luật Trung ương, những người được cử đến, chắc chắn đều là tinh anh, dù là thái độ công việc hay năng lực làm việc, chắc hẳn không có vấn đề.
Quay về khách sạn Hải Tân, Chu Tùng Đào cũng đang đứng đợi.
- Hàn Đông, các anh về Yến Kinh rồi sao?
Chu Tùng Đào hỏi.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng vậy, việc bên này đã xong, cũng không cần ở lại nữa.
Lần điều tra này, Chu Tùng Đào đã lập được công lao lớn, anh ta là cán bộ cấp Cục phó trong sở đất đai, có thể tiếp xúc không ít việc, mà vấn đề về đất đai, tự nhiên có thể đưa ra nhiều dữ liệu có ích.
Lần này lãnh đạo của sở đất đai tỉnh Việt đông, đa số đều bị liên quan, điều họ đang chờ đợi chính là trừng phạt từ phía Đảng.
Nhìn thấy biểu hiện của Chu Tùng Đào, Hàn Đông cũng hiểu anh ta đang lo lắng điều gì.
Trên thế giới này không có bức tường nào không thông gió, sự việc mà Chu Tùng Đào giúp đỡ Hàn Đông về mặt số liệu, trong sở đất đai đã có người khảo sát hoặc biết đến.
Mặc dù Chu Tùng Đào không có làm việc xấu, nhưng trong mắt của những người khác trong Sở đất đai, Chu Tùng Đào làm như vậy hoàn toàn là ăn cháo đá bát, cho nên nhiều người bất mãn với hành động của anh ta.
Do đó, thời gian sau này của Chu Tùng Đào tại Sở đất đai ắt hẳn sẽ không thoải mái.
- Tới phòng tôi ngồi đi.
Hàn Đông nói.
Bước vào phòng, Hàn Đông pha một tách trà cho Chu Tùng Đào, nói:
- Việc bên này tôi làm cũng gần xong rồi, lần này cũng nhờ có anh, nếu không, sự việc không thể thuận lợi như vậy.
Chu Tùng Đào cười nói:
- Cái này đáng làm mà, ai bảo chúng ta là bạn học cũ
Hàn Đông nói:
- Hoàn cảnh hiện tại của anh, đại khái tôi cũng hiểu, anh có suy nghĩ và dự tính gì?
Trong quãng thời gian tiếp xúc, đối với con người Chu Tùng Đào thì Hàn Đông cũng tương đối hài lòng, ngoài thân phận là bạn học lâu năm, từ con người, năng lực công việc mà nói, Chu Tùng Đào cũng xem như không tệ.
Cho nên, Hàn Đông mới dự định giúp anh ta một lần
Chu Tùng Đào cười khổ, nói:
- Tôi ở bên tỉnh Việt Đông, e là không có tiền đồ nữa rồi, tôi biết Hàn Đông anh sẽ có cách, xem có thể giúp tôi đổi chỗ được không, không nhất thiết phải làm việc tại Sở đất đai, chỉ cần là trong cơ chế, có thể làm chút việc, tôi cũng đồng ý.
Hàn Đông nói:
- Xem ra yêu cầu của anh cũng không cao nhỉ.
- Ha ha, dù sao sau này tôi sẽ theo anh làm việc, sắp xếp thế nào thì anh cứ làm.
Chu Tùng Đào tuy vẻ mặt cười nói, trên thực tế cũng đang tỏ rõ thái độ với Hàn Đông.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Vậy anh đồng ý đến tỉnh Mân Nam không, điều qua đó, bộ phận nào cũng được.
Tỉnh Mân Nam và tỉnh Việt Đông là láng giềng, tuy kinh tế không phát đạt như tỉnh Việt Đông, nhưng vì tỉnh ven biển, nhiều mặt cũng không tệ.
Quan trọng hơn là, ba của Hàn Đông là Hàn Chính hiện tại là Bí thư tỉnh ủy tỉnh Mân Nam, do đó Hàn Đông đưa Chu Tùng Đào qua đó, không chỉ có thể sắp xếp một vị trí tốt, ngoài ra còn có thể bồi dưỡng thích đáng, tương lai có lẽ sẽ là một người hữu ích.
- Được thôi, anh cứ sắp xếp.
Bộ dạng Chu Tùng Đào như mình đã đem cả tính mạng trao cho hắn.
Hàn Đông liếc nhìn anh ta một cái, cầm lấy điện thoại, gọi đến số điện thoại của ba - Hàn Chính.
- Ba, con là Hàn Đông, không làm phiền ba làm việc chứ.
- Ha ha, là Hàn Đông à, con làm việc ở tỉnh Việt Đông không tệ chứ.
Giọng cười của Hàn Chính vô cùng sảng khoái, đương nhiên ông ta lúc nào cũng quan tâm đến hành động của Hàn Đông, đối với những gì Hàn Đông làm tại tỉnh Việt Đông vô cùng hài lòng, làm việc phải làm như vậy, nếu đã làm, thì không nên sợ đắc tội người khác, muốn làm thì làm cho tốt.
- Ba, lần này con làm việc ở tỉnh Việt Đông được thuận lợi như vậy, chủ yếu được một bạn học thời Đại học giúp đỡ. Bây giờ anh ấy vì chuyện này, đã đắc tội không ít người, nên muốn đổi công việc.
Hàn Đông trực tiếp nói lên suy nghĩ của mình, dù sao người ba Hàn Chính là Bí thư tỉnh ủy, việc cũng nhiều, gọi điện cho ông ấy trong giờ làm việc thì nên nói ít lời nhàn nhã.
Chu Tùng Đào ngồi bên cạnh, nghiêm túc nghe Hàn Đông gọi điện thoại, trong lòng đoán thật ra ba của Hàn Đông làm gì vậy.
“Tỉnh Mân Nam? Hình như Bí thư tỉnh ủy họ Hàn, chẳng lẽ là ba của Hàn Đông?”
Trong lòng Chu Tùng Đào có chút kích động, Hàn Đông nếu đưa mình đến làm việc cho ba hắn, vậy phát triển của mình tại tỉnh Mân Nam, chắc hẳn không thua kém gì.
Lúc này Hàn Đông đã nói xong điện thoại, cười nói:
- Ừm, đã sắp xếp xong rồi, vừa đúng tỉnh Việt Đông và tỉnh Mân Nam có công việc trao đổi cán bộ, anh cứ nhân cơ hội này qua đó, sau này cứ giữ quan hệ đến Mân Nam, khi đến Mân Nam, trước tiên đến trong huyện nhận chức Phó, làm một thời gian rồi đề cử lên, con đường phát triển sau này càng rộng mở thêm. Nếu anh muốn làm tốt hơn, thì không nên luôn trong cơ quan, phải đến hạ tầng để trải nghiệm.
Chu Tùng Đào ra sức gật đầu, nói:
- Yên tâm, tôi sẽ cố gắng làm tốt. Đúng rồi, ba của Hàn Đông cậu là Bí thư Hàn của Mân Nam sao?
Hàn Đông gật đầu nói:
- Cho nên nói, anh đến Mân Nam, chỉ cần làm ra thành tích, lãnh đạo nhất định sẽ càng trọng dụng hơn. Nếu không, không ai giúp được anh.
Chu Tùng Đào hiểu ý của Hàn Đông, biết hắn lo lắng sau khi mình đến Mân Nam sẽ vì mối quan hệ này mà không làm gì, cũng xem như nói trước một tiếng.
- Tôi hiểu, nếu không làm ra chút thành tích, tôi cũng không muốn gặp ai hết.
Chu Tùng Đào nói.
Hàn Đông nói:
- Vậy đi, sự việc thế nhé, sau này chúng ta có cơ hội sẽ cùng nói chuyện, anh cũng nhanh chóng chuẩn bị đi, tôi nghĩ anh điều đi cũng dễ dàng hơn.
Chu Tùng Đào cười nói:
- Chắc chắn không có vấn đề gì, dù sao quan viên ở tỉnh Việt Đông, trừ khi là đề cử lên một cấp, nếu không cũng không ai đồng ý đến tỉnh khác.