Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Đông và Đường Thụy vừa nói chuyện vừa nhanh đi đến phòng học

Có hai việc cần làm trong ngày hôm nay. Một là các học viên theo sự lãnh đạo của chủ nhiệm bầu ra ban cán bộ và thành viên kết nạp Đảng. Đồng thời làm rõ kỉ luật và yêu cầu trong thời gian học tập. Hai là trong chiều nay có buổi nghi thức, nghe nói có Ủy viên cục chính trị, trưởng ban tổ chức Trung Ương Tôn Trí Uy đến tham dự và phát biểu.

Đã có rất nhiều người ngồi trong phòng, mọi người đều đang hàn huyên nói chuyện.

Hàn Đông và Đường Thụy vừa bước vào lớp học lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, suy cho cùng thì Hàn Đông thật sự quá trẻ trông anh như là thư kí của Đường Thụy, nhưng mọi người đều biết đến tham gia lớp nghiên cứu cán bộ cao cấp này không được mang theo thư kí, lẽ nào người thanh niên trẻ này cũng đến tham gia lớp nghiên cứu này?

- Xem ra mọi người rất quan tâm đến anh đấy.

Đường Thụy mỉm cười ngồi xuống nói.

- Cùng đi với anh khiến tôi có áp lực rất lớn

Hàn Đông cười nói.

- Chủ nhiệm Đường nói đùa rồi. Tôi thấy bọn họ bị phong thái của anh làm cho mất hồn rồi.

Đường Thụy nói :

- Tôi thì có phong thái gì, nếu có thì cũng bị anh che phủ hết rồi.

- Là cán bộ cấp phó giám đốc sở trẻ như Hàn Đông anh ấy à, toàn quốc không có mấy ai đâu, hơn nữa anh còn là phó bí thư thành phố cấp 3, cân lượng của phó giám đốc sở này rất cao, thậm chí nếu đem so sánh với giám đốc sở chúng tôi thì còn quan trọng gấp mấy lần ấy chứ.

Hàn Đông cười gượng nói:

- Chủ nhiệm Đường đừng đùa vậy, tôi làm sao dám so sánh với chủ nhiệm Đường.

Lúc ngẩng nhìn lên cánh cửa thì thấy có hai người đi đến, Hàn Đông không khỏi ngây người ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ

“Đây đúng là oan gia ngõ hẹp”.

Hai người đi vào một là người trung niên, Hàn Đông không quen biết, còn người thanh niên còn lại thì Hàn Đông biết, chính là oan gia đối đầu của hắn, có thể nói chính là đối thủ trong vận mệnh của hắn - Tô Xán

“Tên Tô Xán này hình như cũng cùng mình được đề bạt làm phó giám đốc sở. Lần này cũng dự lớp nghiên cứu này, lẽ nào anh ta cũng được đề bạt sao?”

Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ

“Hắn ta đúng là đồ ma quỉ không được siêu thoát, xem ra kiếp này mình và hắn khó tránh khỏi việc cạnh tranh nhau”.

Đường Thụy thấy sắc mặt của Hàn Đông cũng hơi giật mình, nhìn theo ánh mắt của hắn thì thấy Tô Xán, anh cũng hơi ngạc nhiên, nói:

-Anh ta là ai, xem ra vẫn còn rất trẻ

Hàn Đông hơi mỉm cười nói:

- Anh ta tên Tô Xán, hình như làm việc tại bộ Dân Chính

Đường Thụy hỏi:

- Các anh biết nhau ah, anh ta không phải là giám đốc sở chứ?

Hàn Đông hơi lắc đầu nói:

- Không phải

Đường Thụy lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Hóa ra cũng là phó giám đốc sở như anh, việc này khiến tôi dễ chịu một chút, vốn dĩ có một người như anh đã khiến tôi cảm thất áp lực rất lớn rồi, nếu như lại thêm một giám đốc trẻ nữa thì thật khó sống nổi rồi.

Hàn Đông cười nói:

- Chủ nhiệm Đường, ông không phải cố giả vờ, trên tay ông đang cầm không phải Thượng Phương bảo kiếm sao, đấy mới là quyền cao chức trọng chứ.

Đường Thụy lắc đầu nói:

- Không tốt như anh nghĩ đâu. Phòng Đốc tra kì thực là phối hợp các ngành nghề sản xuất, công tác nghiệp vụ, chúng tôi đều là phụng mệnh mà làm thôi.

Hàn Đông cũng rõ điều này. Suy cho cùng nếu quả thật có việc lớn xảy ra thật thì chắc chắn không phải việc phòng Đốc tra của văn phòng nội các Chính Phủ có thể tự mình làm lấy được, nhưng cũng không phải vì nguyên nhân này mà coi thường hiệu quả của phòng Đốc tra.

Dù sao đây cũng thuộc một phần giám sát của nội các văn phòng chính phủ, và cũng có cơ hội tiếp xúc với lãnh đạo nhiều hơn một chút, nhiều khi cũng chính là phụng mệnh cấp trên hành sự, nhưng bọn họ một khi hành động thì như cầm Thượng Phương Bảo Kiếm trên tay, muốn gió được gió.

Mới 30 tuổi đã làm cán bộ phó giám đốc sở, Tô Xán rất lấy làm tự hào, trong đầu y nghĩ năm ngoái đã là phó giám đốc sở rồi, giờ lại đến tham gia lớp nghiên cứu dành cho cán bộ cao cấp, đợi đến sau khi kết thúc khóa này không lâu thì đoán chừng có thể được đề bạt lên chức giám đốc sở.

Mới ngoài 30 tuổi đã đạt đến cấp bậc như vậy. Trong cả nước Trung Hoa này cũng không có được bao nhiêu người. Bởi vậy tuy y biết rõ những học viên tham gia lớp nghiên cứu này đều có cấp bậc cao hơn mình nhưng trong lòng y vẫn có cảm giác vượt trội hơn cả, dù sao y bây giờ cũng trở thành cán bộ trẻ được bồi dưỡng trọng điểm của Tô Gia, cũng là người có tiền đồ nhất trong thế hệ thứ 3 nhà Tô Gia, đừng nói đến chức giám đốc sở, tương lai y có kì vọng sẽ là phó chủ tịch nước rồi chủ tịch nước.

Đi cùng y vào phòng học là bộ trưởng bộ tài chính Trần Khiết Tân, hai người này có quan hệ do quá trình công tác làm việc. Lần này cùng đến tham gia lớp nghiên cứu cao cấp này cũng xem như là người quen. Ý của Tô Xán là nhân dịp này có cơ hội cùng nhau học tập để sau người này lôi kéo các thế lực bên trong về phía y, như vậy y có thể chứng minh năng lực của chính y cho ông nội và những người khác đúng không

- Ủa…

Tô Xán ngồi xuống vừa mới quay đầu thì nhìn thấy Hàn Đông chỗ ngồi phía trước, trong lòng chợt giật mình

“Tên tiểu tử này sao cũng đến tham gia lớp nghiên cứu này, anh ta hình như chỉ có 27 tuổi? Lẽ nào chuẩn bị lên cấp giám đốc sở sao? Đây chẳng phải quá đáng quá sao”

Cũng giống như Hàn Đông, Tô Xán bây giờ đã xem Hàn Đông là đối thủ cạnh tranh của chính mình, đối với hoàn cảnh của Hàn Đông cũng hiểu rất rõ

Y hơn Hàn Đông 3 tuổi, mặc dù cùng làm cán bộ phó giám đốc sở, nhưng Hàn Đông lại đảm nhiệm lãnh đạo ở thành phố cấp 3, tính cấp bậc rõ ràng cao hơn rất nhiều, điều này khiến y cảm thấy khó chịu, lại thêm Hàn Đông nhỏ hơn y 3 tuổi, xem ra cũng không nhiều lắm, nhưng trong thời khắc quyết định người lãnh đạo, nhỏ hơn một tuổi cũng có thể quyết định thắng bại, vốn dĩ y cho rằng lần này rốt cuộc có thể tiến trước một bước bởi giữa giám đốc sở và phó giám đốc vẫn còn cách biệt khá lớn, thế nhưng bây giờ thấy Hàn Đông ở đây khiến y rất buồn bực, cảm giác sự vượt trội đột nhiên vụt mất.

Trần Khiết Tân ngồi bên cạnh Tô Xán, nhìn thấy y đang nhìn người thanh niên ngồi trước mặt, sắc mặt có phần trùng lại, liền hỏi

- Người kia là ai?

Tô Xán hít một hơi, cố nén sự khó chịu trong lòng nói:

- Anh ta là Hàn Đông

- Hàn Đông

Trần Khiết Tân hơi ngẩn ra, sau đó mặt sáng lên hiểu ra liền nói:

- Tôi biết rồi, là Hàn Đông làm chính trị công khai, hình thức Phú Nghĩa, còn cả Chương trình kinh doanh thành phố đúng không, không ngờ anh ta cũng đến tham gia lớp nghiên cứu này, xem ra anh ta tiến gần tới đề bạt lần này.

Vốn dĩ tham gia lớp nghiên cứu trường Đảng cũng không nhất định cần đề bạt, nhưng Hàn Đông cũng giống như Tô Xán, cả hai người đều đang làm phó giám đốc sở, lại đến tham gia lớp nghiên cứu dành cho cán bộ cao cấp của cấp hướng tới giám đốc sở, tình hình này không giống như lúc trước, cũng hiển nhiên là tổ chức đã có ý đồ cất nhắc. Lần này họ cùng đến đọ cao thấp.

Nhìn thấy Trần Khiết Tân hơi có vẻ dao động, Tô Xán một hồi buồn chán đột nhiên cảm thấy bộ mặt tên này có phần đáng ghét, đáng nhẽ ra y muốn lôi kéo Trần Khiết Tân, cảm thấy người này cũng không tồi, nhưng nhìn thấy ông ta quan tâm tới Hàn Đông như vậy, tận đáy lòng y bỗng nảy sinh ghét tên này.

Trần Khiết Tân rất nhanh nhận ra thay đổi vẻ mặt của Tô Xán, thầm trách mình không kiềm chế được cảm xúc. Bên cạnh anh cũng là một phó giám đốc sở trẻ tuổi, trước mặt y khoe khoang thành tích của người khác điều này không phải khiến y khó chịu sao, ông ta cũng biết người nâng đỡ đằng sau Tô Xán, vì vậy cũng có ý tiếp cận Tô Xán, xem tình hình nếu như có thể làm quen với bậc trưởng bối của y thì sẽ tiến thêm một bước trong tương lai không phải là không có khả năng.

Lúc này, chủ nhiệm Chu Triết Chân bước lên bục giảng, trên mặt luôn nở nụ cười thân thiện, nói:

- Chào mọi người, hoan nghênh các vị đến tham gia lớp nghiên cứu kì này, tôi biết mỗi người ngồi đây trên cương vị của mình đều là đồng chí lãnh đạo nhưng nếu đã đến đây thì thân phận mọi người chỉ có một đó là học viên, hi vọng những ngày tháng sau này chúng ta có thể vui vẻ bên nhau, cũng hi vọng các vị ngồi đây học tập được vui vẻ. Mặc dù không ít học viên đã biết rồi nhưng tôi cũng xin giới thiệu trước tôi là Chu Triết Chân…

Cả phòng im lặng, mọi người đều là nhân vật ưu tú đến từ trong cơ chế, mặc dù hiện tại là thân phận học viên nhưng tố chất căn bản đều có đủ. Trong lúc nghe Chu Triết Chân nói, mọi người đều giữ im lặng, mỗi người có dáng vẻ như đang lắng nghe, nhưng họ có phải thật lòng nghe lời giảng của Chu Triết Chân không lại là chuyện khác.

Đương nhiên trong lòng đại đa số mọi người đều kính trọng chủ nhiệm Chu, mặc dù cấp bậc của ông có thể không cao bằng những người đang ngồi đây, nhưng người ta chẳng có liên quan gì đến phạm vi quyền lực của anh cả, anh có đem chiếc ghế lãnh đạo đặt trước mặt ông ta thì cũng chẳng có tác dụng gì cả, hơn nữa ông ta là nhân viên công tác trong trường Đảng, là chủ nhiệm lớp mọi người, mà vừa mới nói rất rõ ràng đấy thôi, người ngồi trong lớp học này chỉ có một thân phận thống nhất chính là học viên bình thường, cho nên cũng chẳng có ai đem thân phận của mình ra mà coi thường chủ nhiệm Chu Triết Chân.

- Mọi người đến từ khắp mọi nơi sắp trải qua ba tháng học tập và sinh sống ở đây, sau đây mời mọi người tự giới thiệu về mình một cách đơn giản bao gồm họ tên, đơn vị, sở trường, sở thích… để mọi người gần gũi hiểu rõ nhau hơn

Chu Triết Chân mỉm cười nói, ngay sau đó học viên đầu tiên bên cạnh cửa bắt đầu tự giới thiệu về bản thân.

Hàn Đông và Đường Thụy ngồi ở vị tri giữa ở phía trước, nghe mấy người phía trước đang tự giới thiệu. Hàn Đông phát hiện ra một điểm giống nhau là những người kia chỉ giới thiệu họ tên, đơn vị công tác đến phần sở thích và sở trường thì không ai đề cập đến, dường như những người này ngoài việc làm quan, công việc ra còn những cái khác đều không biết gì.

Kì thực mọi người không kém nhau là bao, có người thì cố gắng chăm chỉ làm việc có người thì đều có chỗ dựa cả rồi, có người nào lại đi nuôi dưỡng sở trường, sở thích đâu, mặt khác cho dù có đi chăng nữa chỉ sợ cũng không dám nói ra.

Không lâu sau thì đến lượt Hàn Đông, hắn đứng lên nói không nhanh cũng không chậm:

- Chào thầy Chu và các bạn, tôi tên là Hàn Đông, đến từ thành phố Tân Châu tỉnh Tây Xuyên.

Sau đó trong lúc mọi người vỗ tay thì anh ngồi xuống

Chu Triết Chân mỉm cười nói:

- Tiện đây tôi nói luôn, đồng chí Hàn Đông là học viên trẻ nhất của lớp chúng ta trong kì này

Kì thực không cần Chu Triết Chân nhắc, trong lúc đứng lên tự giới thiệu hầu như tất cả mọi người trong lớp đều tập trung vào Hàn Đông, mọi người đều rất tò mò về người thanh niên quá trẻ tuổi này, tự nhiên muốn biết người thanh niên này rút cuộc là thần thánh phương nào

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK