Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên Đại hội Đảng lần thứ bảy của tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông trúng cử làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên và đại diện tham dự Đại hội Đảng Trung Hoa lần thứ 15.

Đại hội Đảng Trung Hoa lần thứ 15 tiến hành vào khoảng ngày 12 đến 16 tháng 10 ở Yến Kinh. Đến lúc đó, Hàn Đông làm thành viên đoàn đại biểu tỉnh Tây Xuyên để tham dự đại hội lần này.

Đại hội Đảng tỉnh lần này chọn mười ba Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Tây Xuyên, chia ra từ những nhân vật cấp cao như Bí thư Tỉnh ủy Yến Sơn Cao, Phó Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy, Bảo Xuân Long, Lạc Như Đào, Uông Kỳ Tài, sau đó là tám Ủy viên thường vụ theo thứ tự là Lý Trọng Hỉ, Tiêu Vọng Nhạc, Chu Trọng Hạnh, Tiêu Thụy Xương, Vương Xuyên Sinh, Ngô Kỳ Bắc, Lôi Bằng, Khổng Nguyệt Cầm.

Hàn Đông cũng đã nhận thấy, trong toàn bộ quá trình hội nghị diễn ra, sắc mặt Bảo Xuân Long không lúc nào vui, có lẽ vì chuyện của thằng con Bảo Hoành Hồng.

Bảo Hoành Hồng lần này dính líu đến tụ điểm ma túy Mục Mã sơn trang của thành phố Tân Châu, không biết Bảo Xuân Long sẽ hóa giải thế nào, không ngờ cũng không bị ảnh hưởng lớn lắm.

Nhưng lần trước, khi ông ta cạnh tranh chức Chủ tịch Tỉnh với Phạm Đồng Huy, ông cụ Tô gia, Tô Đức Hạ đứng ra lên tiếng, tuy cuối cùng cũng vì ông Hàn nói mấy câu khiến lão ta bại trận, nhưng lực ảnh hưởng của Tô Đức Hạ vẫn còn rất lớn, hơn nữa, Bảo Xuân Long làm kẻ thua cuộc, thông thường cũng nhận được bồi thường nhất định. Cho nên, chuyện lần này của Bảo Hoành Hồng không ảnh hưởng đến ông ta cho lắm cũng có thể hiểu được.

So với Đại hội Đảng lần trước, lúc này chọn Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, trên cơ bản cũng không có thay đổi gì lớn, chỉ có Ngô Kỳ Bắc là khuôn mặt mới, những người còn lại như Bí thư Thành ủy Thục Đô, tuy cũng là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng cũng không phải là Phó bí thư Tỉnh ủy, lúc này có thể được ứng cử viên Phó Bí thư, xem như cũng là một bước tiến nhỏ.

Đại hội Đảng kết thúc, Hàn Đông dẫn người của mình trở về thành phố Tân Châu.

Hội nghị lần này Hàn Đông cũng thu hoạch được không ít. Lần này tham dự hội nghị, trao đổi được với rất nhiều người, khó có dịp nhiều người như vậy cùng ở một chỗ.

Hàn Đông tuy không phải là Bí thư Thành ủy, nhưng tuổi tác còn trẻ như thế mà đã làm Chủ tịch thành phố cấp ba cũng đã quá cao rồi. Huống chi cho tới nay, Hàn Đông cũng đã tạo được rất nhiều thành tích khiến người ta phải chú mục, khi đảm nhiệm chức Chủ tịch thành phố Tân Châu, lại khiến thành phố phát triển nhanh chóng. Nhiều người trước đây không chú ý đến hắn, giờ đã bắt đầu lưu tâm rồi.

Hoàng Văn Vận ngồi song song với Hàn Đông, nhưng trong lòng cảm xúc cũng ngổn ngang trăm mối. Đại hội Đảng lần này, Hàn Đông đã dẫn anh ta đến chào hỏi mấy vị Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, điều này khiến anh ta cảm giác rằng Hàn Đông đang bày binh bố trận một ván cờ không nhỏ.

“Chẳng lẽ Hàn Đông muốn làm Bí thư Thành ủy, còn mình nhận chức Chủ tịch thành phố sao?”

Hoàng Văn Vận thầm nghĩ.

“Nếu như vậy, đây quả thật là một cơ hội tốt. Theo Hàn Đông cố gắng phát triển thành phố Tân Châu, đây tuyệt đối là được hưởng dụng một nguồn vốn vô cùng hùng hậu, để sau này đợi phát triển thêm một bước sẽ gây dựng thêm thành tích.”

Trong lòng Hoàng Văn Vận vô cùng hưng phấn, nhìn Hàn Đông đầy cảm kích.

Quay về thành phố Tân Châu, Hàn Đông đã thầm nghĩ, dù cho thế nào, giờ Tỉnh ủy vẫn chưa điều chỉnh nhân sự ở thành phố Tân Châu, nếu bản thân mình đang chủ trì đại cục ở Tân Châu, thì vẫn nên làm tốt công tác thì hơn.

Xuống xe rồi, hàn đông nói với Hầu Hoa Đông:

- Trưởng ban thư ký, anh thông báo với mọi người, chín giờ sáng mai mời họp Hội nghị thường vụ, thảo luận về vấn đề nhân sự.

Hầu Hoa Đông gật đầu nói:

- Dạ, Chủ tịch thành phố Hàn.

Thấy tình hình trước mắt, Tỉnh ủy cố ý để Hàn Đông đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Tân Châu, trong lòng Hầu Hoa Đông rất vui mừng. Thời gian trước anh theo cạnh Hàn Đông, đối nghịch với Bí thư Thành ủy Hạ Kim Cường, tuy rằng chưa đến nỗi phải chịu thiệt, nhưng thời gian đó vẫn rất khó khăn.

Giờ thì trái ngược rồi, Hàn Đông cũng sắp làm nhân vật số một, như vậy anh ta cũng có thể thở phào một hơi rồi.

Nghe được cuộc đối thoại giữa Hàn Đông và Hầu Hoa Đông, sắc mặt của những người khác đã lập tức thay đổi.

Đặc biệt là Trịnh Thị Vĩ, Ngụy Chính Minh, Chử Bình Khánh. Bọn họ vốn là người theo phe Hạ Kim Cường, đối nghịch với Hàn Đông. Hiện giờ Hạ Kim Cường và Trần Phúc Xương bị bắt giam rồi, ở thành phố Tân Châu họ tạm thời chỉ có một Ủy viên thường vụ, mà bên Hàn Đông đã chiếm đến bảy ghế Ủy viên thường vụ, chiếm tuyệt đại đa số. Hơn nữa, Hàn Đông lại chủ trì công tác của Thành ủy, tình huống thế này, nếu Hàn Đông muốn điều chỉnh nhân sự từ trên xuống dưới ở thành phố Tân Châu này thì không ai ngăn cản được.

Ngay cả Phó Bí thư Thành ủy Bành Y Vinh cũng biến sắc, không ngờ rằng Hàn Đông lại vội vã bức bách như vậy. Trong Đại hội Đảng, y cũng đã đặc biệt hỏi dò sự ủng hộ của lãnh đạo Tỉnh ủy với mình, nhưng câu trả lời là cơ hội không lớn lắm. Điều này khiến lòng y rất buồn bực. Thật vất vả lắm cơ hội mới tới, nhưng mình lại không thể biểu diễn được, chỉ có thể trơ mắt nhìn vị trí đó bị người khác cướp đi, trong lòng y thật khó chịu.

“Hàn Đông dẫn Hoàng Văn Vận đi chào hỏi, ý đồ rất rõ ràng.”

Bành Y Vinh thầm nghĩ trong lòng.

“Xem dáng vẻ của Hoàng Văn Vận, e là cơ hội này rất lớn. Người này dựa vào Hàn Đông, không ngờ lại đi nhanh như vậy. Thật là người so với người tức chết đi được.”

Hàn Đông lại gọi Trương Vân Bình đi cùng hắn về văn phòng. Sau khi ngồi xuống ghế, Hàn Đông nói:

- Chủ nhiệm Vân Bình, về vấn đề Mục Mã sơn trang, những cán bộ dính líu vào đó, Ủy ban Kỷ luật hẳn đã nhận được tài liệu tương ứng chứ?

Trương Vân Bình gật đầu nói:

- Chủ yếu dính đến một vị của Cục Công an thành phố là Phó Cục trưởng Hà Văn Hiên, ngoài ra còn có hai Phó Chủ tịch quận ở Ủy ban nhân dân quận Cao Bình, Ủy ban Kỷ luật cũng đã áp dụng các biện pháp theo quy định. Còn vợ của Hạ Kim Cường, sau khi điều tra cũng đã xác định được những vấn đề tương quan.

Hàn Đông rít một hơi thuốc nói:

- Chuyện đã phát sinh đến như thế, phải xử lý nhanh chóng, không thể vì vậy mà làm trở ngại đến sự phát triển của thành phố Tân Châu. Những cán bộ khác có dính líu vào, Ủy ban Kỷ luật Thành phố và Ủy ban Kỷ luật quận Cao Bình cũng phải dựa vào sự thực mà giải quyết, không khuếch trương cũng không giấu diếm, mau chóng ổn định cục diện.

Trương Vân Bình nói:

- Dạ phải. Thành phố Tân Châu xảy ra chuyện như vậy, nhất định phải mau chóng ổn định lại mới được.

Sau khi Trương Vân Bình đi ra, Hàn Đông gọi điện thoại cho Chu Chính, hỏi:

- Thằng nhóc, cậu có phải luôn muốn làm việc trong hệ thống chính phủ không?

Chu Chính đang ở trong văn phòng, nhận được điện thoại của Hàn Đông, hơi ngơ ngác một chút, nhưng rồi cũng hiểu ra là Hàn Đông đang định ra tay điều chỉnh nhân sự trong thành phố. Anh ta cũng đã sớm suy nghĩ về con đường làm quan của mình, bèn nói:

- Lãnh đạo, em hy vọng sẽ được làm việc trong hệ thống công an, đương nhiên, nếu lãnh đạo có bố trí thế nào thì em cũng nhất định cố gắng hết sức.

Hàn Đông nói:

- Nếu như vậy, cậu cứ làm việc trong hệ thống cho thật tốt nhé.

Hắn cũng không ép buộc, vả lại Chu Chính cũng vài lần tỏ vẻ là thích làm việc trong hệ thống công an chính trị pháp luật. Nếu cưỡng ép cậu ta đi làm chuyện mà cậu ta không thích, vậy cũng không cần thiết.

- Lãnh đạo, buổi tối có thời gian không, chúng ta cũng đã lâu không tụ tập rồi.

Chu Chính cười ha hả hỏi.

Hàn Đông nói:

- Bận chết được, đợi thời gian sau mới nói đi.

- Vậy được, chúng em chờ anh triệu tập bất cứ khi nào.

Tất nhiên Chu Chính cũng hiểu được Hàn Đông hiện giờ bề bộn nhiều việc, không chỉ trông coi mỗi Ủy ban nhân dân thành phố mà còn phải chủ trì công tác của Thành ủy, vấn đề phải suy nghĩ chắc chắn không ít, không có thời gian tụ hội cũng là việc bình thường.

Chín giờ sáng hôm sau, Hàn Đông đến phòng họp Thành ủy rất đúng giờ.

Các Ủy viên thường vụ cũng đã đến đông đủ.

Hàn đông thoáng suy nghĩ, vẫn ngồi xuống vị trí số hai.

Bành Y Vinh đưa một điếu thuốc, mỉm cười nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi thấy anh vẫn ngồi vào đó cho thích hợp, chỗ đó bỏ không cũng không tốt lắm.

Hàn Đông nhận lấy điếu thuốc nói:

- Tạm thời cứ thế đi.

Sau đó Hàn Đông nói:

- Hôm nay mời mọi người dự Hội nghị thường vụ chủ yếu vì hai vấn đề. Một là Ủy ban Kỷ luật thông báo một chút tình hình có liên quan, hai là tiến hành thảo luận vấn đề nhân sự tương quan. Vì thành phố Tân Châu vừa mới xảy ra một chuyện, các phương diện công tác phải mau chóng được nắm bắt…

Hàn Đông nói đơn giản một chút, sau đó Trương Vân Bình thông báo vấn đề những người có liên quan đến sự kiện lần này. Tổng cộng có bốn cán bộ cấp cục phó dính líu vào, bao gồm Phó Cục trưởng Cục Công an Hà Văn Hiên, hai Phó Chủ tịch quận Cao Bình, còn có cả vợ của Hạ Kim Cường.

Vấn đề của những người này cũng đã được xác định, chứng cứ về mọi mặt cũng đã rõ ràng, nên Ủy ban Kỷ luật đã áp dụng những biện pháp trừng trị tương ứng, chuẩn bị chuyển giao cho cơ quan tư pháp rồi.

Đợi Trương Vân Bình giới thiệu xong, Hàn Đông nói:

- Đối với những người vi phạm kỷ luật, chúng ta không thể có bất kỳ tình cảm gì, tất cả đều dựa theo trình tự công việc. Đồng thời, tôi muốn nhấn mạnh ở đây một chút, Ủy ban Kỷ luật phải tiến thêm một bước gia tăng giám sát kỷ luật các cán bộ Đảng viên. Các đơn vị cũng phải giữ vững việc trong sạch hóa tác phong Đảng, xây dựng bộ máy liêm chính…

Sau đó tất cả mọi người đều nói chuyện về những vấn đề mà Hàn Đông nêu lên.

Vì Hàn Đông mở lời cũng không dài nên mọi người cũng không nói được nhiều, nếu nói nhiều quá sẽ không tránh khỏi việc khách át giọng chủ.

Trên thực tế, Hàn Đông cố ý nói như vậy. Trước đây, mỗi lần họp đều rất lâu, nhưng thời gian thật sự để giải quyết vấn đề cũng không nhiều, còn phần lớn thời gian mọi người chỉ nói dài dòng thôi.

Nếu hiện giờ Hàn Đông đã chủ trì công tác của Thành ủy, vậy thì cứ làm theo phong cách của mình thôi.

Thấy mọi người đều bày tỏ ý kiến, Hàn Đông nói:

- Tiếp theo cứ tiến hành vấn đề thứ hai của chương trình hội nghi đi, thảo luận việc bố trí nhân sự tương quan. Trước hết là vấn đề Cục Công an. Trước đây Thành ủy đã thảo luận về vấn đề của đồng chí Mã Vũ Kim của Cục Công an, giờ tôi thấy cách giải quyết lúc đó cũng còn chút vấn đề, cho nên tôi đề nghị khôi phục tất cả chức vụ của anh ấy, tất cả mọi người bàn bạc đi.

Đối với vấn đề này, mọi người cũng không có ý kiến gì. Hội nghị thường vụ hôm nay, mọi người cũng hiểu được, Hàn Đông là người định đoạt hoàn toàn, huống chi bản thân Mã Vũ Kim cũng không có bao nhiêu vấn đề, tạm thời bị cách chức cũng vì bị Hạ Kim Cường gây rắc rối mà thôi.

Mọi người tỏ vẻ hoàn toàn tán đồng, Hàn Đông bèn nói:

- Vấn đề Mã Vũ Kim cứ quyết định như vậy đi. Sau đây bắt đầu thảo luận vấn đề của Phó Cục trưởng Cục Công an. Trưởng ban Khương, nói một chút đi.

Khương Tùng Thần mở sổ tay ra, nói:

- Trong thời gian này, Cục Công an tăng cường công tác chấn chỉnh trị an, lập ra thành tích mà mọi người đã thấy. Sau khi Ban tổ chức cán bộ khảo sát, đề cử Phó Chủ tịch quận Cao Bình, trưởng phòng Công an quận, đồng chí Chu Chính đảm nhiệm chức Phó Cục trưởng Cục Công an thành phố, đồng thời kiêm nhiệm Trưởng phòng Công an quận Cao Bình. Sở dĩ tôi đề nghị như vậy chủ yếu là suy xét đến Cao Bình là khu vực tập trung của thành phố Tân Châu, tình hình khá phức tạp, để Phó Cục trưởng kiêm nhiệm Trưởng phòng Công an quận cũng có lợi cho việc triển khai các phương diện công tác.

Trước đó, Hàn Đông đã liên lạc với Khương Tùng Thần, nên giờ những gì Khương Tùng Thần nói cũng chính là ý của Hàn Đông.

Mọi người đều hiểu được điều này.

Đợi Khương Tùng Thần nói xong, Phó Bí thư Bành Y Vinh liền đưa tay nói:

- Tôi đồng ý với ý kiến của Ban tổ chức cán bộ. Theo sự phát triển không ngừng về kinh tế xã hội của thành phố Tân Châu, tình hình cũng ngày càng phức tạp. Quận Cao Bình là khu trung tâm của thành phố Tân Châu, công tác của cục Công an quận hẳn nên tăng cường, năng lực làm việc của đồng chí Chu Chính cũng nổi bật…

Nghe y nói năng lưu loát như thế, đám người Trịnh Thị Vĩ rất khó chịu, nhưng cũng không có cách nào khác.

Đợi sau khi mọi người nói xong, Hàn Đông nói:

- Đề nghị của Ban tổ chức cán bộ cũng khá hợp lý, nhưng hiện tại đồng chí Chu Chính đang đảm nhiệm chức Phó Chủ tịch quận Cao Bình, vì để anh ấy toàn tâm toàn ý công tác, cho nên tôi đề nghị Hội đồng Nhân dân quận Cao Bình miễn đi chức vụ này của anh ấy.

Sau đó, mọi người chỉ còn thảo luận về vị trí của mấy cán bộ cấp cục phó, Hàn Đông cũng không tự chọn người nào.

Kể cả vị trí đã dọn sẵn cho Chu Chính, tổng cộng có bốn vị trí, vừa lúc Hoàng Văn Vận, Trương Vân Bình, Khương Tùng Thần và Hầu Hoa Đông, mỗi người đều lấy được một, cũng khá công bình.

Tuy Vương Hiểu cũng là người theo phe Hàn Đông, nhưng quan hệ không thân thiết như mấy người kia, vả lại Vương Hiểu phải chịu trách nhiệm về nhân sự của khu công nghệ cao, cho nên mấy vị trí này không có chuyện của anh ta.

Hàn Đông cuối cùng nói mấy lời tổng kết:

- Ban tổ chức cán bộ mau chóng thực hiện trình tự tương quan, để các đồng chí ấy mau chóng nắm bắt được công tác.

Sau đó thì tuyên bố giải tán.

Hội nghị này diễn ra nhanh chóng, trước sau cũng chỉ khoảng một giờ thôi, chủ yếu là giải quyết mấy chiếc ghế còn trống liên quan đến vụ án lúc trước, cũng không động đến ai khác.

Điều này khiến đám người Chử Bình Khánh lúc trước rất lo lắng giờ đã có thể thở phào nhẹ nhõm, hơi khó hiểu với hành động của Hàn Đông.

“Thật đúng là nhìn không thấu thằng nhóc này.”

Chử Bình Khánh thầm nghĩ. Giờ Hàn Đông chiếm ưu thế quá lớn, đúng lúc nên lợi dụng cơ hội này mà điều chỉnh nhân sự, nhưng hắn lại không xuống tay.

“Xem ra mình cũng nên nghĩ cách để điều đến nơi khác thôi. Có Hàn Đông ở thành phố Tân Châu, có lẽ mình muốn làm gì cũng không có khả năng cho lắm, đừng nói chi là thăng chức.”

Y quả thật cảm thấy bất đắc dĩ, đừng nói một Ủy viên thường vụ, ngay cả một phó Chủ tịch thành phố bình thường y cũng không sánh được, thật khiến y mất mặt.

Bành Y Vinh cũng rất thắc mắc về thái độ của Hàn Đông, y ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ một chút, cuối cùng thở dài một hơi cam chịu, nói:

- Thôi đi, thằng nhóc này quả thật không phải là người, không có cách nào so sánh với hắn được.

Hàn Đông quay về văn phòng không bao lâu, Khổng Phàm Chi đã bước vào báo cáo:

- Chủ tịch thành phố, phó Bí thư Đảng ủy Công an Tiết Đạo Danh đến rồi.

Hàn Đông sửng sốt, nhưng lập tức hiểu ngay. Tiết Đạo Danh tới đây, bề ngoài là tỏ lòng trung thành, nhưng thật ra là sinh lòng ham muốn chức Bí thư Đảng ủy Công an.

- Mời anh ta vào đi.

Hàn Đông thản nhiên nói.

Tiết Đạo Danh nhanh chóng bước vào, anh ta hơi cúi người, mỉm cười đầy vẻ nịnh nọt, nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, xin chào anh. Có chút công tác muốn báo cáo với anh.

Tuy Ủy ban nhân dân thành phố không quản Đảng ủy Công an, nhưng hiện giờ Hàn Đông đang chủ trì công tác Thành ủy, cho nên anh ta lấy cớ báo cáo công tác để đến đây cũng hợp lý.

Hàn Đông gật đầu:

- Ngồi xuống đi.

- Cảm ơn Chủ tịch thành phố Hàn.

Tiết Đạo Danh cung kính ngồi xuống, chỉ ghé nửa mông, vẻ mặt vô cùng kính cẩn, đôi mắt híp lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK