Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bí thư thành ủy Lam Nghiệp tâm trạng buồn bực, trong dự liệu của ông ta, Hàn Đông có được ủng hộ của Phó bí thư thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ thậm chí là tư lệnh viên khu phân quân Vũ Ba, đều có thể hiểu được, nhưng bây giờ Lôi Hữu Hạ và Quý Chính Phong cũng không ngờ đều đứng bên hắn ta rồi. Trước đó, Lam Nghiệp chuyên môn cùng Vương Vĩnh Ninh nói chuyện, chuẩn bị trong hội nghị này, mượn cơ hội phổ biến văn kiện tinh thần của Trung ương, đưa Phòng kiểm soát Thành ủy và Phòng kiểm soát Ủy ban nhân dân thành phố hợp lại, hợp lại cùng làm, như vậy thì có thể can thiệp tốt hơn công việc của phía Ủy ban thành phố bên kia.

Vốn lẽ Quý Chính Phong là đứng về phía Vương Vĩnh Ninh, lại thêm Vương Vĩnh Ninh nói vào cùng Tống Kiến Quốc và Lôi Hữu Hạ của Ủy ban nhân dân thành phố bên này cùng dành được thống nhất, bởi vậy Lam Nghiệp cảm thấy sự việc lần này chắc không có vấn đề gì to lớn cả.

Ai ngờ, tình hình bây giờ căn bản không phải như vậy, Quý Chính Phong và Lôi Hữu Hạ còn trực tiếp đứng lên phản đối đề nghị của Chu Trạch Phi, bọn họ nên biết việc này là như thế nào, bởi vậy phản đối của bọn họ, trên tế Lam Nghiệp thấy chính là đứng phía Hàn Đông.

“Tên Hàn Đông , lại còn nhanh chóng giải quyết Quý Chính Phong và Lôi Hữu Hạ, quả nhiên là thủ đoạn tốt.”

Lam Nghiệp trong lòng buồn bực nghĩ đến.

Lần trước hội nghị thường vụ Hôi đồng nhân dân không thông qua bổ nhiệm cục trưởng Cục sự vụ ủy ban thành phố, đương nhiên là có duyên cớ của Lam Nghiệp trong đó.

Quan hệ của Lam Nghiệp và Chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố Tạ Minh Huy rất tốt, cho tới nay hợp tác rất vui vẻ, lần trước mượn cơ hội giúp đỡ giải quyết công việc của con gái Tạ Minh Huy, Lam Nghiệp và Tạ Minh Huy cũng nói chuyện một chút, ngay sau đó trong hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân liền khiến Hàn Đông rất buồn bực một phen.

Bây giờ xem ra, Hàn Đông vì trong lòng tức giận, cho nên khai triển thủ đoạn đem Quý Chính Phong và Lôi Hữu Hạ làm tới, đây rõ ràng là một trận chiến muốn cùng Lam Nghiệp đấu đến cùng.

Vương Vĩnh Ninh cũng tức giận nhìn Quý Chính Phong một cái, anh ta cũng không ngờ Quý Chính Phong sao đột nhiên đứng ra phát biểu ủng hộ Hàn Đông.

Nhớ ngày hôm qua lúc gọi điện cho Quý Chính Phong, Quý Chính Phong cũng không biểu lộ thái độ khác gì ra ngoài, vốn lẽ Vương Vĩnh Ninh cho rằng Quý Chính Phong sẽ đợi mình sau khi phát biểu sẽ căn cứ theo thái độ của mình quyết định lựa chọn, nhưng anh ta bây giờ lại bắn lời trước, hơn nữa rất rõ ràng đứng về phía Hàn Đông, điều này khiến anh ta vô cùng tức giận, trong lòng suy nghĩ trăm lần cũng không có lời giải đáp, rút cuộc Hàn Đông làm thế nào lôi kéo được Quý Chính Phong, dường như hai người bọn họ bình thường vẫn đều khách khí, cũng không có gặp mặt riêng mà

Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Trương Bân Nam tham dự hội nghị trên mặt biểu lộ nụ cười hân hoan, trong lòng nghĩ :

“Hàn Đông quả nhiên không làm ta thất vọng, bất giác, lại có nhiều người như vậy ủng hộ hắn ta rồi. Lam Nghiệp ở thành phố Ninh Hải lâu như vậy, sự phát triển của thành phố Ninh Hải vẫn cứ đều đều không thay đổi, hoàn toàn không nắm bắt cuộc cải cách mở cửa của đất nước ta mấy năm gần đây không ngừng có cơ hội lớn đi sâu thực hiện những bước phát triển lớn, hơn nữa mâu thuẫn ở mọi mặt của thành phố Ninh Hải cũng rất nhiều, cho dù bây giờ vẫn chưa bộc lộ ra, nhưng sẽ có một ngày bộc phát ra, đến lúc đó thì không phải là vấn đề nhỏ nữa rồi.

Hàn Đông có nhiệt tình, có sức sống, có ý tưởng, hơn nữa không hoàn toàn là một kiểu chính khách, trong công việc còn muốn làm nên việc cho dân chúng, người như vậy nếu có thể chủ trì đại cục của thành phố Ninh Hải, chắc chắn đối với sự phát triển của thành phố Ninh Hải càng có lợi.”

Trương Bân Nam làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, con đường làm quan kỳ thực đã đi đến đích cuối, mà bây giờ ông ta vẫn còn ngồi trên vị trí này, tự hỏi nhiều nhất là nếu như làm được chút việc, hiện tại ông ta có thể không cần đi quản cách nghĩ và thái độ của người khác, chỉ cần dựa theo tiêu chuẩn giá trị của chính mình để cân nhắc tiến hành chọn lựa.

Trong mắt Chủ tịch hội đồng Tạ Minh Huy hiện lên tia sáng kinh ngạc, rất rõ ràng anh ta cũng không ngờ đến Hàn Đông chỉ thoáng cái đã dành được chỉ huy của bao nhiêu người như thế.

Phó bí thư Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Vĩ Đàm một mặt nghiêm túc nói:

- Vừa nghe xong ý kiến của mấy vị đồng chí, tôi cũng có ý kiến này. Lần này lời nói của Tổng bí thư trước mặt toàn bộ hội nghị Trung ương, trong tâm tưởng theo nghiêm trị Đảng, làm như thế nào mới đạt được mục đích này, điều mấu chốt quan trọng nhất một là tăng cường giám sát, đồng thời do phòng kiểm soát Thành ủy, phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân phối hợp, tôi cho rằng kiến nghị này vô cùng phù hợp với tình hình thực tế của thành phố chúng ta. Đương nhiên làm Chủ tịch ủy ban Kỷ luật, tôi cũng không dám chểnh mảng.

Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp trong lòng không thoải mái, hội nghị mở thành như vậy, hoàn toàn không có nghiêng về một bên như với tưởng tượng lúc đầu của ông, điều này khiến cho ông lại tiến thêm một bước nhận biết được chỗ lợi hại của Hàn Đông. Vốn lẽ lần này ông ta cũng tính là chuẩn bị làm tốt hoàn toàn rồi, ai ngờ còn không đạt đến mục đích.

- Ừm, theo nghiêm trị Đảng, đương nhiên cần tăng cường kỷ luật giám sát, không chỉ phát huy tác dụng của Kỷ luật, cũng cần phát huy tác dụng giám sát dư luận, giám sát quần chúng, phòng kiểm soát Thành ủy và Phòng kiểm soát Ủy ban nhân dân ngoài phương diện giám sát kỷ luật có thể phát huy tác dụng quan trọng ra, còn gánh vác công việc quan trọng khác, bởi vậy không thể đơn giản vì yêu cầu của giám sát kỷ luật mà đem hai ban ngành hợp lại được…

Lam Nghiệp nói đến đây, trên thức tế là hoàn toàn phủ nhận ý đề nghị của Trưởng ban tổ chức cán bộ Chu Trạch Phi.

Vẻ mặt của Chu Trạch Phi lúc này hơi ảm đạm, có điều rất nhanh liền khôi phục lại trạng thái bình thường.

Đương nhiên, trong lòng Chu Trạch Phi vẫn còn thấy rất thất vọng, phương án mà anh ta đề ra, vốn là chủ ý của Lam Nghiệp, nhưng một khi gặp phải có người phản đối, Lam Nghiệp liền rụt cổ chạy.

Kỳ thực thì cho dù Hàn Đông coi như là đưa Quý Chính Phong và Lôi Hữu Hạ kéo qua bên kia, lại thêm chuyện Trình Dũng đối chọi với Lam Nghiệp, Hàn Đông nhiều nhất cũng có thể dành được sáu phiếu của thường ủy, mà Lam Nghiệp và Vương Vĩnh Ninh nếu như liên thủ, thì sẽ có thể có được bảy phiếu hoàn toàn cầm trong tay, chuyện này hoàn toàn có thể thẳng lợi để thúc đẩy tiếp tục hành động.

Hơn nữa Tư lệnh viên phân quân khu Vũ Ba còn chưa biết có ủng hộ Hàn Đông không, cũng có thể nói, Hàn Đông có khả năng chỉ có thể nắm năm phiếu, căn bản là không thể ngăn được việc này.

“Xem ra Lam Nghiệp đối mặt với Hàn Đông, cũng cảm thấy áp lực rất lớn, việc gì đều biểu hiện rất cẩn thận. Cứ như vậy về sau, sớm muộn cũng có ngày bị Hàn Đông đánh bại, Hàn Đông con người như vậy, chỉ cần có một cơ hội nhỏ bé, thì cũng không ngừng phát triển, trưởng thành, đến lúc đó Lam Nghiệp muốn nhằm vào Hàn Đông hạ thủ, thì cũng không có dễ dàng như vậy.”

Hàn Đông tự nhiên cũng chú ý đến vẻ mặt không thoải mái của Chu Trạch Phi, nhưng hắn vẫn còn dự tính của hắn, trên phương diện việc này, tạm thời lùi một bước cũng là tốt.

Tiếp sau đó Lam Nghiệp nhằm vào nghiêm trị Đảng làm thế nào phát huy kỷ luật, giám sát quần chúng và dư luận phát biểu quan trọng, những thứ này nói ra cũng là cả một bài bản đấy, nhưng phương pháp thực tế cũng không có gì.

Việc quan trọng nhấtcũng không có đạt được mục tiêu, hội nghị mở về sau cũng bàn chuyện vô vị thôi.

Có điều trong lòng đám người, đều cảm thấy tâm trạng của Lam Nghiệp có chút rất kỳ quái, gặp chút lực cản, sao lại giống như con rùa rụt cổ rồi, đây không giống tác phong của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy.

Sau khi tan họp, Lam Nghiệp bảo thư ký đứng ở cửa đợi Chu Trạch Phi, mời anh ta đến văn phòng của mình.

- Trạch Phi đối với hội nghị lúc nãy còn có chút nghĩ không thông hả?

Lam Nghiệp đẩy điếu thuốc qua, thản nhiên nói.

Chu Trạch Phi gật đầu nói:

- Bí thư Lam, tôi cảm thấy cho dù Quý Chính Phong và Lôi Hữu Hạ ủng hộ Hàn Đông, nhưng hội nghị hôm nay, vẫn có thể căn cứ theo phương hướng phát triển bình thường tiếp tục làm mà, anh sao lại…

Lam Nghiệp xua xua tay bình thản nói:

- Uhm, điểm này kì thực tôi cũng không biết nữa, có điều việc này cũng không thể ổn định, Hàn Đông mặc dù vô tình lôi kéo được vài người này, nhưng hắn ta cũng không thay đổi được trời, thời gian trước tôi và Bí thư Tỉnh ủy Tào nói qua vài lần, tôi đã biểu đạt đầy đủ nhận thức và ý tưởng đối với bộ máy thành phố Ninh Hải, cũng đạt được ủng hộ của Bí thư Tào, có vài người lập trường không kiên định, cả ngày tư tưởng cũng không để vào công việc, tôi thấy tốt nhất là sớm một chút cho thay vị trí dưới mông đi, cũng tiện để người muốn làm việc đến làm.

Chu Trạch Phi vừa nghe liền hiểu rõ sự tình, hóa ra Lam Nghiệp đã thông qua Bí thư Tỉnh ủy Tào Hồng Vị, quyết định đem Bí thư Đảng ủy Công an điều đi, nếu như có thể đổi thành người biết nghe lời, đến lúc đó có thể thêm một sự ủng hộ rồi.

Hiện tại Trình Dũng vẫn là Bí thư Đảng ủy Công an, nhưng tư tưởng của anh ta quả thật cũng không để tâm vào công việc lãnh đạo thế nào, kiểm sát toà án thế nào, điều này dẫn đến Lâm Dũng trợ lý Chủ tịch thành phố kiêm Cục trưởng cục Công an thành phố dễ dàng đem Cục Công an này nắm chặt chẽ trong tay.

Lam Nghiệp lúc này lại nói:

- Ngoài ra, chức Cục trưởng Cục Tài chính, đến lúc đó Tỉnh ủy sẽ có sắp xếp tốt, chúng ta có thể từ từ mà làm việc lớn.

Thành phố Ninh Hải là thành phố cấp phó tỉnh, Cục Tài chính thuộc cấp dưới của Ủy ban nhân dân đương nhiên là đơn vị cấp Phó giám đốc sở, Cục Tài chính là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, kỳ bổ nhiệm này đương nhiên là do Tỉnh ủy thảo luận quyết định. Đương nhiên, thành phố Ninh Hải cũng là có quyền đề cử rất lớn, nếu như trong tỉnh không quản họ mà là trực tiếp để bổ nhiệm, vậy thì thành phố Ninh Hải cũng không có được nửa biện pháp.

Chu Trạch Phi bây giờ cuối cùng đã hiểu rõ, hóa ra Lam Nghiệp cũng không phải là muốn lùi bước, kì thực ông ta cũng vẫn đang dùng sức, nếu như đúng như lời ông ta nói, Tỉnh ủy đối với bộ máy của thành phố Ninh Hải tiến hành cải tổ, đồng thời cũng đưa Cục trưởng Cục Tài chính của Ủy ban nhân dân thành phố xuống, vậy thì đối với Lam Nghiệp mà nói, tuyệt đối là một việc tốt, chỉ đơn thuần là Cục trưởng Cục Tài chính vị trí này, chỉ cần nắm trong tay, thì cũng tương đương với việc bóp cổ Hàn Đông rồi, đến lúc đó muốn xử lý Hàn Đông cũng không có gì khó khăn cả rồi.

“ Xem ra rút cuộc gừng càng già càng cay, Lam nghiệp không lên tiếng làm được không ít việc, hơn nữa ông ta được sự ủng hộ của Bí thư Tỉnh ủy Tào, vậy thì ở địa bàn tỉnh Giang Việt này, Hàn Đông càng thêm nửa bước khó đi rồi.”

Chu Trạch Phi trong lòng dường như lấy lại được tia hy vọng.

Mặc dù phía sau của Hàn Đông bối cảnh cực mạnh, nhưng Bí thư Tỉnh ủy Tào Hồng Vị có thể là một chư hầu, đồng thời cũng là một trong những nhân vật có thế lực mạnh ở trong nước, nếu như ông ta muốn ra tay giúp đỡ Lam Nghiệp, thì những ngày tháng của Hàn Đông tuyệt đối không dễ chịu chút nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK