Đám người Hồng Tiến Phong phấn khởi, Trịnh Như Dân và Đỗ Trung Sâm thì buồn bực nhất, Trịnh Như Dân là đối thủ của Hàn Đông, từ sau khi Hàn Đông tới tỉnh Tây Xuyên, đã nhiều lần làm khó dễ ông ta, khiến Trịnh Như Dân vô cùng khó chịu, nằm mơ cũng nghĩ cách đối phó Hàn Đông, nhưng theo thế cục bây giờ, Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy cũng đã bắt đầu nhường nhịn rồi, vậy Trịnh Như Dân làm sao đấu được với Hàn Đông chứ. Vốn kế hoạch của Trịnh Như Dân là ngồi xem Hàn Đông và Phạm Đồng Huy đánh nhau làm ngư ông đắc lợi, thậm chí thời khắc mấu chốt mình cũng có thể giúp Phạm Đồng Huy.
Mà hiện tại Phạm Đồng Huy không chỉ có ý lùi bước, thậm chí còn có khuynh hướng hợp tác với Hàn Đông, điều này khiến Trịnh Như Dân rất khó chịu. Chỉ có điều, trong khoảng thời gian ngắn, Trịnh Như Dân cũng không có phương pháp xử lý, dù sao Hàn Đông làm Chủ tịch tỉnh, quyền phát ngôn lớn hơn ông ta nhiều, hơn nữa Bí thư Tỉnh ủy buông tay, cho nên quyền lực của Hàn Đông càng lớn hơn.
Đồng thời, Đỗ Trung Sâm cũng vô cùng buồn bực. Ông ta là Phó bí thư chuyên trách, xếp hạng thứ ba trong ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, quản lý công tác Đảng và quần chúng, lẽ ra tiếng nói ở mặt nhân sự cũng rất có sức nặng, nhưng hiện tại thoạt nhìn quan hệ giữa nhân vật số một, số hai khá hài hòa rồi, như vậy lời nói của nhân vật số ba là ông ta sẽ giảm sức nặng đi nhiều.
Các ủy viên thường vụ tham dự hội nghị khác mơ hồ cũng nhìn ra điểm này, trong lòng mọi người cũng âm thầm suy nghĩ, bắt đầu tính toán lại.
Tâm trạng của Hàn Đông coi như tương đối bình tĩnh, bởi vì mục đích của hắn không chỉ là nắm giữ phát ngôn chuyện, mà cần làm ra thành tích thật sự. Bây giờ mới chỉ bắt đầu, vở kịch chính còn ở phía sau. Lúc trước, Hàn Đông đã bắt đầu sắp xếp kế hoạch triển khai công tác rồi, thành phố Vinh Châu, thành phố Thiết Châu, thành phố Phù Thành cũng đã cử cán bộ giám sát, tiến hành công tác thí điểm rồi, bây giờ đã bắt đầu có hiệu quả nhất định, tiếp theo Hàn Đông muốn bắt đầu mở rộng ra toàn tỉnh. Đây cũng là một quá trình rất gian nan. Bởi vì khi tăng cường quản lý, nhất định sẽ tổn hại lợi ích của những người khác, trong lòng những người này chắc chắn sẽ không thoải mái, trong quá trình thực thi sẽ tồn tại hiện tượng bằng mặt không bằng lòng, làm cho ý tưởng của Hàn Đông không thể thuận lợi thực hiện được. Hàn Đông cũng có chuẩn bị tâm lý với chuyện này, bất cứ sự thay đổi gì đều gặp lực cản như vậy, bất cứ thay đổi gì, đều không có chuyện một lần là xong, đều phải trải qua nhiều lần cố gắng, thậm chí là đổ máu hy sinh mới có thể hoàn thành.
Trở lại văn phòng. Hàn Đông liền gọi Hứa Song vào, nói:
- Hứa Song, chuyện của anh đã được thông qua rồi, mấy ngày này anh chuẩn bị đi, đến đó sớm triển khai công việc. Lần này điều chỉnh còn có Phó bí thư Đảng ủy Công an kiêm Cục trưởng Công an là Chu Chính ở thành phố Vinh Châu, tôi tin tưởng chỉ cần các anh hợp tác tốt, vấn đề ở thành phố Thiết Giang sẽ không lớn.
Nghe Hàn Đông nói, Hứa Song lập tức an tâm hơn rất nhiều, cung kính nói:
- Cảm ơn Chủ tịch tỉnh.
Lời cảm ơn của anh ta là lời từ đáy lòng, Hàn Đông không chỉ sắp xếp chức vị của mình. Đồng thời còn phái đi một trợ thủ đắc lực để giúp đỡ mình. Anh ta cũng biết quan hệ giữa Chu Chính và Hàn Đông, do Chu Chính từng nắm tuyến công an, kiểm sát, tòa án trong tay. Nên vô cùng có lợi với công việc của anh ta ở thành phố Thiết Giang, lúc này Hứa Song tràn đầy tin tưởng với công tác của mình.
Mặc dù nói chuyện của Hứa Song đã chắc chắn rồi, nhưng trước khi chính thức nhậm chức còn có một thời gian ngắn, trước đó anh ta còn phải tới Ban Tổ chức nói chuyện, khảo sát công khai, và không có vấn đề gì mới có thể chính thức tới Thiết Giang đảm nhiệm, mặc dù chỉ là hình thức, nhưng cũng không rút ngắn được. Trong thời gian này, Hàn Đông sẽ xem xét ứng cử viên vào vị trí thư ký mới.
Rất nhanh Ban Tổ chức đã thông báo Hứa Song tới khảo sát, mà Hàn Đông thì gọi Trưởng ban thư ký Tô Chính Nguyên tới, mời anh ta ngồi xuống rồi nói:
- Đồng chí Chính Nguyên, Hứa Song sắp tới thành phố Thiết Giang nhậm chức, về thư ký của tôi, tôi có một ý kiến, là phải cố gắng chọn đồng chí có kinh nghiệm cơ sở phong phú, đương nhiên có thể hơi khó khăn, nhưng tôi nghĩ người có khả năng như vậy mới tốt, tôi cũng đề nghị văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh có thể điều động một số cán bộ ưu tú ở tuyến cơ sở lên, tạm giữ chức một thời gian ngắn, như vậy cũng có thể tăng cường ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại, đề cao năng lực làm việc.
Nghe Hàn Đông chỉ thị, Tô Chính Nguyên cúi đầu ghi chép nghiêm túc, Hàn Đông mặc dù chỉ đề nghị, nhưng anh ta nhất định phải làm tốt yêu cầu của Hàn Đông, đầu tiên người ứng tuyển vị trí thư ký của Hàn Đông sẽ chọn từ tuyến cơ sở, cấp bậc người này không thể thấp quá, ít nhất cũng phải là cấp Cục phó trở lên, tiếp theo cần phải có kinh nghiệm công tác ở tuyến cơ sở, từng công tác ở xã, thị trấn, huyện, hơn nữa tuổi cũng không thể quá lớn, cho nên vấn đề người dự tuyển thư ký khá khó giải quyết, đây cũng là lúc mình nên biểu hiện. Mặc dù Tô Chính Nguyên cảm giác được Hàn Đông vẫn tương đối hài lòng với công tác của mình, nhưng điều đó chưa đủ, ông ta hy vọng có thể không ngừng tích lũy, không ngừng thể hiện năng lực của mình, đi theo Hàn Đông, càng sớm thực hiện giấc mộng tiến thêm một bước càng tốt.
Ra khỏi văn phòng Hàn Đông, Tô Chính Nguyên vẫn đang cân nhắc, đầu tiên ông ta nghĩ là chọn một người quen thân với mình để đề cử, nhưng ông ta suy nghĩ lại thì quả thật không có cán bộ thích hợp, liền gọi điện thoại cho bộ phận nhân sự, bảo họ làm một danh sách, yêu cầu là cán bộ cấp Cục phó đã công tác ở các cấp xã, thị trấn và huyện, tuổi dưới bốn mươi trong toàn tỉnh rồi đưa cho mình, vốn chuyện này nhờ ban Tổ chức là tốt nhất, nhưng vì Trưởng ban Tổ chức Tưởng Hoành Quốc không phải người của Hàn Đông, để tránh phiền toái, Tô Chính Nguyên tìm bộ phận nhân sự của Ủy ban nhân dân tỉnh giải quyết.
Tác dụng của bộ phận nhân sự ở toàn tỉnh cũng không nhỏ, trong các bộ phận ở tỉnh, xếp hạng của bộ phận nhân sự cũng khá cao, tuy nhiên so với văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh thì còn cách lãnh đạo hơi xa, cho nên chuyện văn phòng phân công bình thường đều được làm rất nhanh, huống chi lần này là Trưởng ban thư ký Tô Chính Nguyên tự mình gọi điện thoại.
Hơn ba giờ chiều, bộ phận nhân sự đã đưa tư liệu tới cho Tô Chính Nguyên, còn là Phó giám đốc bộ phận nhân sự Phó Học Trung đưa tới, ông ta đi vào văn phòng Tô Chính Nguyên, giao tư liệu cho Tô Chính Nguyên, hàn huyên một hồi, nói chuyện phiếm về con đường làm quan, hỏi thăm Tô Chính Nguyên cần những tài liệu này làm gì, tuy nhiên Tô Chính Nguyên chưa nói cho ông ta biết phải tuyển thư ký của Hàn Đông từ những người này, mà nói là theo yêu cầu của Hàn Đông, tổ chức điều động cán bộ ưu tú đến cơ quan chính phủ tỉnh tạm giữ chức rèn luyện. Phó Học Trung vừa nghe vậy, cũng cảm thấy rất hứng thú, bởi vì đây là chuyện có liên quan đến bộ phận nhân sự, hơn nữa trong đó còn có rất nhiều chuyện cần làm, cho nên ông ta nói chuyện với Tô Chính Nguyên rất nhiều, cũng đưa lên không ít ý tưởng và đề nghị.
Sau khi Phó Học Trung đi rồi, Tô Chính Nguyên liền nghiêm túc xem xét tài liệu này, trong toàn tỉnh nhiều đơn vị cơ sở như vậy, tổng cộng có gần ba mươi vị phù hợp yêu cầu, phải biết rằng với thể chế hiện nay, thật ra cũng không ít cán bộ cấp Cục phó hơn ba mươi tuổi, nhưng nếu những cán bộ hoạt động từng bước từ tuyến cơ sở thì rất ít. Trong số cán bộ cấp Cục phó hơn ba mươi tuổi, hoặc là phát triển từ hệ thống Chi Đoàn, hoặc là từ cơ quan bên trên đi xuống, mà những người phát triển từ tuyến cơ sở lên, thì khó khăn hơn rất nhiều.
Đó cũng là vì sao tất cả mọi người thà đến cơ quan cấp cao hơn công tác, bởi vì càng là cơ quan cấp cao, thì biên chế cán bộ càng nhiều hơn, đối với các bộ phận cấp tỉnh, cán bộ lên cấp phòng cũng không khó, mà ở cơ quan cấp huyện, một chức vị cấp phòng cũng có rất nhiều người tranh giành, rất nhiều người công tác cả đời cũng chỉ lên được cái chức cấp phó phòng, đó là chênh lệch giữa hai bên.
Qua chọn lựa, đầu tiên Tô Chính Nguyên chọn năm người phù hợp điều kiện cơ bản được đề cử, sau đó lại yêu cầu bộ phận nhân sự đưa tư liệu tỉ mỉ để tìm hiểu thêm, đồng thời cũng có thể hỏi thăm qua các loại quan hệ với điều kiện tiên quyết là không sinh ra ảnh hưởng lớn để tiến hành tìm hiểu sâu hơn.
Buổi chiều ngày hôm sau, Tô Chính Nguyên liền giao hồ sơ chi tiết của ba người được đề cử cho Hàn Đông.
- Trưởng ban thư ký làm rất nhanh.
Hàn Đông mỉm cười nói, dù sao cũng là chọn lựa từ những người không quen, mà không phải chọn từ nhân trong văn phòng, cho nên khó khăn hơn một chút.
Tô Chính Nguyên khiêm tốn nói:
- Chuyện này rất quan trọng, không thể để ảnh hưởng đến công tác của Chủ tịch tỉnh được.
Hàn Đông khẽ gật đầu một cái, cúi đầu lật xem hồ sơ của mấy người này.
Người đầu tiên là ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Phú Nghĩa thành phố Vinh Châu, Phó chủ tịch huyện Thiệu Gia Khánh, nhìn lý lịch của anh ta, Hàn Đông có một cảm giác thân thiết, bởi vì những địa phương anh ta đã từng công tác, Hàn Đông đều tương đối hiểu biết. Tuy nhiên, cuối cùng Hàn Đông vẫn lắc đầu một cái, ứng cử viên này mặc dù không tệ, nhưng Hàn Đông tạm thời không muốn lấy người từ thành phố Vinh Châu.
Người thứ hai là ủy viên thường vụ Quận ủy Đông Ngạn thành phố Du Bình, Phó chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân quận Lý Tri Thu, năm nay 36 tuổi, tốt nghiệp nghiên cứu sinh đại học Tây Xuyên, ban đầu là qua tuyển dụng mà tiến vào cục Tài chính thành phố Du Bình công tác, hai năm sau tham gia trợ giúp vùng sâu vùng xa, tới xã lạc hậu nhất của một huyện lạc hậu nhất ở thành phố Du Bình, tạm giữ chức Phó chủ tịch thị trấn, gần như có đi mà không có về, trải qua các vị trí Phó chủ tịch thị trấn, Bí thư Đảng ủy thị trấn, Trưởng phòng Tài chính huyện, Phó chủ tịch huyện lại đến ủy viên thường vụ Quận ủy Đông An, Phó chủ tịch quận, Phó chủ tịch thường trực quận, trên con đường làm quan đã trải qua rất nhiều chức vị, hơn nữa đã làm được một số thành tích thật sự, là một cán bộ điển hình.
Xem xong hồ sơ của Lý Tri Thu, đại khái Hàn Đông đã có ý định, xem xong hồ sơ của người thứ ba, Hàn Đông đã bước đầu xác định chọn Lý Tri thu rồi.
Đương nhiên, tình hình cụ thể về Lý Tri Thu như thế nào, không chỉ xem qua hồ sơ mà biết được, còn cần anh ta đến văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh làm một thời gian ngắn mới có thế hiểu rõ.
- Ừ, tạm thời chọn Lý Tri Thu đi.
Hàn Đông nói, thật ra từ cách sắp xếp ba bộ hồ sơ này, Hàn Đông cũng hiểu được ý đồ của Tô Chính Nguyên, chủ yếu là ông ta đề cử Lý Tri Thu.
- Vâng, tôi đi gọi điện thoại cho Bí thư La ở Du Bình đây.
Tô Chính Nguyên nói, trở về phòng làm việc, ông ta liền gọi cho La Lập Thanh.
Mà lúc này, ở quận Đông An thành phố Du Bình đang họp hội nghị thường vụ Quận ủy, hội nghị tiến hành thảo luận thậm chí là phê bình một số phương châm công việc của Lý Tri Thu.
Lý Tri Thu vẻ mặt âm trầm, ngồi tại chỗ không nói được một lời, cũng không biết ông ta đang suy nghĩ gì.