Haha. Xem ra thì Hạ Kim Cường cũng lo lắng về điều đó
Hàn Đông ngồi ở bên trong nghe tiếng của Tả Nhất Sơn, miệng hơi nhếch lên, ngay sau đó liền đứng dậy và đi ra ngoài.
Đến hôm nay chức vụ thường ủy đã đến tay Hoàng Văn Vận, hắn càng thêm tự tin đối với bước tiếp theo của mình tại thành phố Tân Châu, mà hiện giờ Hạ Kim Cường đích thân đến, không chừng là để thảo luận tình hình hợp tác bước tiếp theo, đây cũng chính là những gì mà hắn cần.
Trước đấy hắn đã giải quyết được vụ Ngô Cần, rồi lại đẩy được Hoàng Văn Vận lên chức thường vụ thành ủy, thể hiện được thực lực rất mạnh, làm cho tất cả mọi người đều không dám coi thường hắn, mà hắn thì cũng không muốn cứ đấu tiếp như này, nên bước tiếp theo đó là bắt đầu làm công việc thực sự của mình, làm một việc thực sự đúng đắn mới đúng.
- Chủ tịch thành phố Hạ, sao anh lại đích thân đến đây, có việc gì thì gọi điện là tôi xuống ngay rồi.
Hàn đông ra ngoài đón với nụ cười.
Hạ Kim Cường cười nói:
- Chuyện có vài bước chân để tôi tự lên cũng giống nhau mà.
Hàn Đông mời anh ta ngồi xuống, hai người châm thuốc lá, lập tức Hạ Kin Cường liền triển khai đề tài, lúc mới đầu anh ta cũng không nói gì đến việc hợp tác, anh ta cũng không muốn thể hiện quá nóng vội, bởi vậy liền cùng hắn nói những chuyện con người đất đai ở thành phốTân Châu, sau đó lời nói vừa chuyển, liền chuyển sang cảm thán nói:
- Hàn Đông à, nói thực, tôi đến thành phố Tân Châu này cũng hơn một năm rồi, tuy hết sức cẩn thận nhưng về mặt công tác, tôi thấy không hài lòng cho lắm. Chỉ là, muốn làm một chút công việc thực tế mà cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Có điều bây giờ còn đỡ, Hàn Đông anh đã đến thành phố Tân Châu này rồi, tôi tin chúng ta cùng nhau cố gắng nhất định có thể làm nên thành tích không tồi.
- Chủ tịch thành phố Hạ quá lời rồi, tôi đến thành phố Tân Châu cũng là muốn làm chút công việc thực tế, còn hy vọng chủ tịch Hạ sau này giúp đỡ nhiều.
Hàn Đông vừa cười vừa nói.
Hạ Kim Cường gật đầu:
- Yên tâm đi, sau này về mặt công tác tôi nhất định sẽ ủng hộ cậu.
Anh ta đã nghĩ thông suốt rồi, đã cùng Hàn Đông hợp tác, vậy thì bản thân cũng nên tỏ chút thành ý, đến đây anh ta lại nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn Đông, anh nói xem lần này Chủ tịch thành phố Văn Vận được đề bạt làm Thường Vụ Thành Ủy, về việc sắp xếp công tác cho anh ấy, anh có ý kiến gì không?
Hàn đông cười cười, anh ta cũng biết mối quan hệ giữa hắn và Văn Vận, vậy là không giấu diếm được người khác mà hắn cũng không có ý giấu diếm, hắn nói:
- Chủ tịch thành phố Hạ, thực ra ý đồ của tỉnh ủy đã rất rõ rồi, chức bí thư đảng ủy khu công nghệ cao vẫn còn trống đấy, tôi thấy do Văn Vận đảm nhận rồi, như thế cũng có thể tiến thêm một bước nữa để tăng cường cho công tác ở khu công nghệ cao, biến khu công nghệ cao thành một điểm sáng trong tăng trưởng kinh tế thành phố ta.
Hạ Kim Cường gật gật đầu nói:
- Ừm, cũng phải, công việc ở khu công nghệ cao do Chủ tịch thành phố Văn Vận chủ trì chắc chắn không có vấn đề gì, ngoài ra Ủy ban nhân dân thành phố cũng có chút thay đổi, đến lúc đó tôi nghĩ nên điều chỉnh một chút công việc của mọi người, tôi nghĩ thế này, công việc trước đây của Văn Vận bao gồm cả khoa học kỹ thuật,giáo dục, văn hóa, vệ sinh, thể dục, phát thanh truyền hình, báo chí xuất bản, những việc đấy rất quan trọng, tôi lo đồng chí Phí Nguyệt Sương vừa mới tiếp quản không kịp thích ứng, nên tôi đã chuẩn bị cho đồng chí Xa Doanh Cúc tiếp nhận công việc này, mà cho đồng chí Phí Nguyệt Sương phụ trách công việc mà Xa Doanh Cúc vốn phụ trách. Sắp xếp như vậy, cũng là vì tiến thêm một bước thúc đẩy công việc của Ủy ban.
Hắn cười cười, Hạ Kim Cường là Chủ tịch thành phố, đồng thời ủy ban nhân dân thành phố tuy là có hai người của Hề Hiểu Kiến bên trong, nhưng nếu như anh ta muốn điều chỉnh công tác của phó Chủ tịch thành phố thì thực sự cũng không cần phải bàn bạc với hắn, hiện giờ bàn bạc với hắn cũng là vì muốn tỏ ra là có tôn trọng mình mà thôi.
- Chủ tịch thành phố Hạ sắp xếp công việc hết sức hợp lý với công tác thực tế của Ủy ban nhân dân thành phố, tôi không có ý kiến gì hết.
Hàn Đông cười nói, nếu Hạ Kim Cường đã tỏ rõ thành ý, mà hiện giờ quan hệ giữa hắn và Hề Hiểu Kiến khá căng thẳng, vậy thì đương hiên nên cùng Hạ Kim Cường xây dựng tốt mối quan hệ hợp tác rồi, về phần mối quan hệ hợp tác này được bao lâu thì lại là chuyện khác.
Nghe Hàn Đông trả lời, Hạ kim Cường trong lòng rất vui mừng, ít ra hiện giờ giữa anh ta và Hàn Đông cũng đi đến được bước đầu tiên của thỏa thuận, vậy là tiếp theo chỉ cần thắt chặt thêm chút thì việc Hàn Đông đứng về phía mình cũng không còn là vấn đề nữa. Thời gian kéo dài, Hàn Đông nếu muốn làm lành với Hề Hiểu Kiến trên cơ bản là không có chút khả năng nào. Ngoài ra, Hàn Đông hiện giờ hợp tác với mình, đồng thời tự nhiên tân ủy viên thường vụ Hoàng Văn vận cũng đứng về phía mình, vậy là coi như trong tay mình đang nắm chắc 6 phiếu cho hội nghị thường vụ rồi, đối với Hề Hiểu Kiến cũng chẳng có gì phải sợ nữa, Hạ Kim Cường còn chưa biết hắn và Hàn Quốc Bình đã thống nhất với nhau, nếu biết được điểm này, sợ rằng anh ta sẽ không nhịn được mà ngửa mặt cười to một trận.
Giơ tay nhìn đồng hồ, đã gần 10 rưỡi rồi, Hạ Kim Cường nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, đã trưa rồi, chúng ta cùng đi ăn một bữa đi, anh đến Tân Châu lâu vậy rồi, chúng ta vẫn chưa đi ăn cùng nhau bữa nào cả.
Hắn gật đầu nói:
- Được, trưa nay tại nhà khách đi, tôi gọi một cuộc điện thoại để họ sắp xếp một chút.
Hạ Kim Cường cười nói:
- Cũng được, đồ ăn ở nhà khách cũng không tồi
Sau đó hai người liền đi
Nhân viên làm việc đi qua cầu thang nhìn thấy Hạ Kim Cường và Hàn Đông, một đám nhân viên như bị trúng phép định thân, cung kính đứng ở đó, để chào hỏi hai người.
Hạ Kim Cường mặt đầy vẻ uy nghiêm gật đầu còn mặt Hàn Đông thì mang theo một nụ cười thản nhiên, hơi cúi đầu có ý chào. Cùng so sánh thì nhân viên ở văn phòng đều thấy hắn có chút gần gũi hơn chút.
Đến nhà khách, hắn và Hạ Kim Cường vừa ăn vừa nói chuyện, hắn nói ra một vài suy nghĩ của mình, dựa theo ý tứ của Hàn Đông, bản thân là ủy viên thường vụ thành ủy kiêm phó Chủ tịch thành phố, mà từ góc độ công việc mình quản lý nhìn vào, phát triển kinh tế vẫn là một nhiệm vụ quan trọng, hắn liền quyết định sau này dồn hết tinh lực để phát triển kinh tế như nào. Một mặt, hắn muốn tăng cường mở rộng thu hút đầu tư, đây là động lực thúc đẩy phát triển khu kinh tế, đồng thời cũng để cân nhắc chỉ tiêu công việc của ủy ban nhân dân thành phố, một mặt khác, hắn muốn tiến hành kinh doanh thành phố, để tạo ra một tấm danh thiếp thành thị cho Tân Châu, đây không những góp phần giúp kinh tế phát triển mà đồng thời cũng có tác dụng hết sức to lớn trong việc thúc đẩy những phương diện khác.
- Chủ tịch thành phố Hàn, anh có ý tưởng gì, cứ toàn lực làm đi, tôi nhất định sẽ toàn lực ủng hộ.
Hạ Kim Cường cười nói:
- Tôi cũng mong chờ được nhìn thấy Chủ tịch thành phố Hàn thể hiện bản lĩnh đấy.
Hàn Đông cười cười, lập tức liền nghĩ ngay đến cái vấn đề này, hiện nay đã như vậy rồi, vậy cũng nên tiến thêm bước nữa thể hiện một chút thế lực của bản thân mới được, như thế thì sau này trong công việc lời nói của bản thân cũng sẽ có thể được cấp dưới chấp hành một cách toàn diện, vì thế hắn nói:
- Chủ tịch thành phố Hạ, lần này nhân sự của thành phố có chút thay đổi, còn vấn đề nhân sự phải tiến thêm một bước xác thực nữa, ngoài ra ủy viên thường vụ của khu Cao Bình, bí thư đảng ủy công an cũng đang trống, nên nhanh chóng bố trí, không biết Chủ tịch thành phố Hạ có sắp xếp gì?
Hạ Kim Cường ngẩn người, trong lòng đang nghĩ có phải là Hàn Đông định tranh thủ thời cơ này sắp thêm người vào đây, hiện giờ thành phố còn có một vị trí chủ tịch công đoàn, hắn nhắm vào vị trí này có tác dụng gì?
- Trước mắt tôi vẫn chưa chọn được người thích hợp, nếu như Chủ tịch Hàn có ý tưởng gì, đến lúc đấy tôi sẽ toàn lực ủng hộ.
Hắn cười cười nói:
- Tôi đến Tân Châu chưa lâu, nhất thời cũng chưa chọn được người thích hợp.
Nghe Hàn Đông nói vậy, Hạ Kim Cường trong lòng vô cùng nghi ngờ không hiểu, anh ta thực sự không hiểu trong lòng Hàn Đông đang nghĩ gì, có điều Hàn Đông đã không nói thì y cũng không hỏi nhiều, đến lúc Hàn Đông mà chọn được người rồi thì cũng sẽ đề xuất, rồi mình toàn lực ủng hộ cũng không muộn. Tuy nhiên không nhất định có đủ khả năng thông qua được ở hội nghị thường vụ nhưng chỉ cần tỏ thái độ như này là đủ rồi.
“Hề Hiểu Kiến nhìn thấy Hàn Đông hướng về phía mình thế này chắc trong lòng lão sẽ không dễ chịu chút nào.”
Hạ Kim Cường nghĩ thầm.
Việc Hàn Đông và Hạ Kim Cường đi ăn lúc trưa với nhau đã rất nhanh truyền đến tai Hề Hiểu Kiến. Hề Hiểu Kiến trong lòng rất buồn bực, bởi vậy trong lòng ông ta nghĩ càng phải cùng phó bí thư Ngụy Dụ Vĩ làm tốt quan hệ, chỉ có như thế mới có thể toàn diện áp chế Hạ Kim Cường và Hàn Đông. Hiện giờ trong lòng Hề Hiểu Kiến lòng phẫn nộ đối với Hàn Đông đã hoàn toàn vượt qua cả đối với Hạ Kim Cường, bởi vậy y hạ quyết tâm sau này nhất định sẽ cho Hàn Đông một trận ra trò để Hàn Đông biết mùi lợi hại.
Buổi chiều, Hàn Đông liền gọi cho Chu Chính, hỏi:
- Bí thư đảng ủy của khu Cao Bình anh đã chọn được người nào thích hợp chưa?
Chu Chính nhận được điện thoại của Hàn Đông có chút buồn bực, vừa nghe Hàn Đông hỏi vậy lập tức ngẩn người, nói:
- Lãnh đạo, anh không phải muốn em lên chứ?
Hàn Đông không giận mà cười, nói:
- Thế cậu thấy mình có được không?
Chu Chính cười ha hả, nói:
- Chắc là không được, để em làm cục trưởng còn tạm được.
Cậu nhóc này may ra còn tự biết mình thế nào, cậu ta mới được đề bạt chức trưởng phòng không bao lâu, mà bí thư đảng ủy công an Quận ủy là phải vào ủy viên thường vụ quận ủy, cậu ta lại không làm được gì long trời lở đất nên không có khả năng được đề bạt nhanh như vậy.
- Lãnh đạo, hiện giờ mối quan hệ của phó bí thư đảng ủy công an thường vụ Thường Trác Bân với em không tồi, mà năng lực công tác rất xuất sắc, em tin nếu để anh ta đảm nhiệm chức bí thư đảng ủy công an thì chúng em nhất định sẽ hợp tác tốt.
Chu Chính cười ha hả nói, đồng thời trong lòng anh ta cũng rất vui, Hàn Đông đã gọi cho mình để hỏi thì chắc cũng đã nắm chắc được phần nào, như này chỉ cần chức Ủy viên thường vụ của Thường Trác Bân được xác định thì bên chủ tịch quận Thường Tĩnh Phong về cơ bản có thể nắm phần chủ động, mà chính mình cũng đạt được chức Cục trưởng cục công an cũng không thành vấn đề.
Hàn Đông nói:
- Được rồi, anh đã biết rồi.
Gác máy, Hàn Đông liền đến văn phòng của Hạ Kim Cường, ngồi xuống nói:
- Chủ tịch thành phố Hạ, vấn đề nhân sự tôi có nhắc đến lúc sáng, khi về tôi đã nghĩ rồi, có ý kiến muốn nói với Chủ tịch thành phố Hạ