Kiều San San yên lặng ngồi bên cạnh, trong lòng vô cùng hoảng loạn, cô nhìn ra được, chắc chắn cha cô đã ý thức được thân phận của Hàn Đông không đơn giản như vậy, chỉ là không biết ông có đoán được thân phận xác thực của Hàn Đông hay không
Nhưng mặc kệ thế nào, chuyện giữa cô và Hàn Đông, chung qui vẫn là đi đến bước này. Tuy rằng bây giờ bề ngoài cha cô âm thầm, dường như vẫn đang thưởng thức mùi vị của thuốc lá Trung Hoa, nhưng Kiều San San biết, trong lòng cha, chắc chắn đang suy xét đến chuyện của cô và Hàn Đông, chỉ là không biết ông biểu hiện ra ngoài bằng cách nào mà thôi
Kiều San San không hy vọng xa vời cha cô có thể lập tức chấp nhận sự thật cô không có thân phận mà đi theo Hàn Đông, cô chỉ hy vọng phản ứng của cha đừng kịch liệt như vậy, có thể ít nhiều cho Hàn Đông hay là bản thân để lại một chút thể diện thì đủ rồi
Mẹ của Kiều San San còn không hiểu tình hình, bà chỉ cảm thấy Kiều Hiếu Nghĩa làm ra vẻ, thuốc lá Trung Hoa đâu phải chưa hút qua, có cần thiết lúc này tỏ ra bộ dạng nghiêm túc thưởng thức hay không?
- Hàn Đông, cậu có trở về bàn qua với cha mẹ chưa, xem họ khi nào rãnh rỗi đến đây. Nếu họ thật sự quá bận, hai bác cũng có thể qua đó gặp họ chăng. Cha mẹ đôi bên gặp mặt nhau, chuyện của hai đứa cũng tiện định đoạt sớm, cậu đã là cán bộ cấp Cục trưởng rồi, sớm định đoạt vấn đề cá nhân, đối với tiền đồ sau này của cậu cũng có lợi mà
Làm một người mẹ, đối với chuyện hôn nhân của con gái, bà vẫn rất coi trọng. Hơn nữa bà đối với Hàn Đông cũng vô cùng hài lòng, chẳng qua có chút bất mãn về việc người nhà của Hàn Đông luôn rất bận mà không có thời gian gặp mặt, nếu không phải thật lòng chấp nhận Hàn Đông, bà cũng không kìm nổi phải trách Hàn Đông
Hàn Đông trong lòng không khỏi cười khổ, lúc đang muốn giải thích một chút, Kiều Hiếu Nghĩa lại nói:
- Thời gian không còn sớm, sao cơm còn chưa xong?
Mẹ của Kiều San San vừa nghe, liền thân thiết hỏi Hàn Đông:
- Hàn Đông cậu đói rồi chăng, vậy bác đi giúp nấu cơm
Hàn đông trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hắn cũng thật không biết làm sao giải thích với mẹ của Kiều San San. Chủ yếu là Hàn Đông bởi vì Kiều San San vô cùng để tâm đến cảm giác của cha mẹ cô, bởi vậy Hàn Đông có vẻ rất cẩn thận. Hy vọng có thể với một cách khá ôn hòa, khiến họ từ từ hiểu tình hình, như vậy cũng sẽ không tạo thành tấn công quá lớn với họ
Kiều Hiếu Nghĩa phun ra một hơi khói thuốc, trong lòng đã bình tĩnh trở lại rồi, ông đã xác định, Hàn Đông chính là hậu nhân của lão Hàn, đây là sự thật không thể cãi lại, mà Hàn Đông sở dĩ mang đến một chai rượu một cây thuốc lá cho ông, phỏng chừng chính là dùng cách này, uyển chuyển mà tiết lộ ra tin tức thân phận của hắn
Khó trách hắn nói cha mẹ hắn luôn rất bận, Hàn Chính của tỉnh Vân Điền chính là cha của hắn chăng
Kiều Hiếu Nghĩa trong lòng vẫn đang nghĩ: “Vậy chuyện của Kiều San San, chỉ sợ không đơn giản như vậy”
Cho dù bản thân ông, cũng hy vọng con gái của ông có thể tìm được một người môn đăng hộ đối, mà nghĩ Hàn Đông, ông nội hắn là nhà cách mạng thế hệ trước Hàn Chấn Lương, là chiến hữu thân mật của trưởng công an tuần tra, nay ở trong chính trị Trung Quốc có ảnh hưởng cực lớn. Trên vấn đề cá nhân của Hàn Đông, chắc chắn vô cùng coi trọng, dù sao Hàn Đông đã biểu hiện ra tiềm lực phát triển rất mạnh. Cho nên, rất rõ ràng, chuyện trước kia của Hàn Đông và Kiều San San, không có được sự đồng ý của người nhà hắn, bằng không, hắn cũng sẽ không có vẻ làm khó như vậy
Rất nhanh cơm trưa liền làm xong rồi, khi ăn cơm, Kiều Hiếu Nghĩa lại mở chai rượu Mao Đài đặc biệt ra, sau đó uống cùng Hàn Đông
Vừa ăn cơm, Kiều Hiếu Nghĩa còn bàn một số chuyện về mặt công tác với Hàn Đông
Mà mẹ của Kiều San San, lúc này cũng không tiện kéo đề tài qua chuyện khác, liền cười tủm tỉm ở một bên gắp thức ăn vào chén của Hàn Đông
Kiều San San yên lặng ăn cơm, trong lòng lại chua xót. Bây giờ mẹ tuy còn chưa hiểu tình hình, nhưng hẳn là cha rất nhanh sẽ nói với bà, chắc chắn bà sẽ vô cùng đau lòng
Cơm nước xong, nghỉ ngơi một lúc, Kiều San San liền miễn cưỡng cười vui, kéo tay của Hàn Đông, nói muốn đi ra ngoài dạo phố.
Hàn Đông liền mượn cơ hội này cáo từ
- Buổi tối trở về ăn cơm nhé
Mẹ của Kiều San San ở phía sau nói
Kiều San San liền quay đầu lại nói:
- Không được, chúng con cũng không biết đi dạo tới khi nào, đến lúc đó sẽ ở bên ngoài ăn cơm
Đi bên cạnh Hàn Đông, Kiều San San khoác tay Hàn Đông thật chặt, vô cùng dung sức, giống như lo lắng vừa bỏ ra thì Hàn Đông sẽ phải rời khỏi cô
Hàn Đông cũng hiểu được tâm tư của Kiều San San, trong lòng cũng suy sụp
Buổi trưa Hàn Đông đã uống rượu, bởi vậyKiều San San liền ngồi lên vị trí cầm lái, Hàn Đông ngồi trên vị trí phụ lái. Hàn Đông vừa đóng cửa xe, Kiều San San liền không kìm nổi thò người qua ôm lấy Hàn Đông
Hàn Đông ôm lấyKiều San San, trong lòng tràn đầy áy náy
Kiều San San nước mắt ngưng đọng trong mắt, trong lòng khóc không thành tiếng
Tuy rằng từ sau khi biết được thân phận thật sự của Hàn Đông, Kiều San San đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng một khi thật sự xác định không thể có được danh phận ở cùng Hàn Đông, trong lòng cô vẫn bi thương vô cùng
Là một cô gái, ai không muốn đường đường chính chính ở cùng người mình yêu thương, có thể được tất cả bạn bè người thân chúc phúc?
Hàn Đông giơ tay vỗ vỗ lên vai Kiều San San hai cái, sau đó đứng dậy, hai tay nâng mặt của cô, cúi đầu hôn xuống thật sâu
Kiều San San hai tay ôm cổ Hàn Đông, kịch liệt đáp lại
Giờ này khắc này, hai người ngồi ở trên xe, hôn nhau thật nồng nàn, mọi thứ xung quanh dường như đã hoàn toàn biến mất, toàn thế giới, chỉ có hai người họ
Hồi lâu, hai người lúc này mới buông ra, Kiều San San ánh mắt hơi đỏ, nói:
- Chúng ta đi đặt một khách sạn trước đi
Hàn Đông gật gật đầu, lập tức Kiều San San liền chạy xe đến nhà khách Phù Thành. Hai người xuống xe, lập tức liền đi đặt một phòng
Vừa mới vào phòng, Kiều San San liền ôm lấy Hàn Đông
Lập tức hai người liền hôn môi tình cảm nồng nàn, lại qua một lát, Hàn Đông mới ẵm Kiều San San lên, đi tới bên giường đặt cô nằm trên chiếc giường mềm mại rộng lớn
Trong phòng, rất nhanh là một mảnh xuân sắc, tiếng rên rỉ của Kiều San San thỉnh thoảng lại vang lên
Hồi lâu trôi qua, hai người mới dừng lại, Hàn Đông ôm Kiều San San, tay nhẹ nhàng vuốt ve trên làn da láng mịn của cô. Da của Kiều San San vô cùng láng mịn, giống như một lớp sữa bò, vô cùng thoải mái
Kiều San San ôm ấp trong lòng của Hàn Đông, trên mặt, trên người ửng đỏ, lông mi thật dài, theo ánh mắt chớp nháy, thỉnh thoảng lại chớp chớp
Hàn Đông trong lòng thầm thở dài một hơi, cúi đầu hôn trên trán của Kiều San San một cái, lập tức nói:
- San San, anh nghĩ…
- Đừng nói nữa
Kiều San San vội giơ tay che miệng Hàn Đông, khẽ nói:
- Anh đừng nói, em đã biết rồi, mặc kệ thế nào, em cũng là người của anh, cho dù chỉ có thể âm thầm đứng sau lưng anh, em cũng tình nguyện. Trừ phi… trừ phi có một ngày anh không cần em
Hàn Đông dịu dàng cầm lấy tay cô, hai mắt vô cùng dịu dàng nhìn cô, dịu dàng nói:
- San San, đời này kiếp này, anh cũng sẽ yêu em
Kiều San San khẽ mỉm cười, đưa mặt qua, hôn nồng nàn lên môi của Hàn Đông
Hai cái đầy đặn vô cùng đàn hồi trước ngực cô, ép thật chặt trước ngực của Hàn Đông, khiến Hàn Đông trong lòng không kìm nổi run rẩy, lập tức liền xoay người đứng lên, đè cô ở dưới thân
Lập tức trong phòng, lại vang lên một trận tiếng rên rỉ, còn có tiếng va chạm của da thịt
Hàn Đông và Kiều San San ở trong căn phòng của khách sạn, triền miên vô số lần, cho đến khi kiệt sức, sau đó mới nghỉ ngơi một lát, nhìn đồng hồ đã hơn 4 giờ chiều rồi
- Hay là, đợi lát nữa chúng ta đi xem phim
Hàn Đông thâm tình nhìn Kiều San San nói
Kiều San San lắc đầu, nói:
- Không đi, chúng ta ở trong khách sạn đi
Lúc này, hai người nằm ở trên giường, trần truồng nhìn nhau, mà xung quang ngập tràn một mùi mập mờ, trong đó còn có mùi cơ thể tỏa ra khi hai người vui vẻ trước đó
Toàn bộ cảnh tượng có vẻ hơi dâm đãng, nhưng trong lòng hai người lại không nghĩ nhiều như vậy, dường như chỉ có hai người triền miên nồng nàn với nhau, mới có thể biểu đạt ra một tình yêu thân thiết của đối phương ở trong lòng chính mình
Nhìn thấy tình yêu và e lệ trong mắt Kiều San San, Hàn Đông gật gật đầu, sau đó ôm cô nằm xuống. Tuy rằng thân thể Hàn Đông rất khỏe mạnh, nhưng trong vòng mấy tiếng một hơi vui vẻ mấy lần, cho dù là người sắt cũng không chịu nổi, cho nên cũng cần phải nằm xuống khôi phục nguyên khí
Kiều San San nằm ở trong lòng Hàn Đông, giờ phút này trong lòng cô đã hoàn toàn thả lỏng, dù sao chuyện đã đến nước này, Hàn Đông tuy rằng không có nói ra, nhưng cô cũng biết kết quả của sự tình, chỉ là cô không muốn nghe Hàn Đông chính miệng nói ra, cho nên mới ngăn cản hắn nói tiếp
- Nếu như vậy thì em làm người phụ nữ sau lưng Hàn Đông đi. Chỉ cần trong lòng Hàn Đông có em, cho dù không có danh phận, em cũng vui
Kiều San San trong lòng tràn đầy tình cảm dịu dàng
- Chỉ cần có thể ở cùng người mình yêu thương, có cực khổ hơn nữa, em cũng có thể chịu được
Một lát sau, Kiều San San xoay lưng lại, nằm đối mặt với Hàn Đông, khẽ nói:
- Hàn Đông, qua một thời gian, em muốn từ chức
Hàn Đông sửng sốt, lập tức hỏi:
- Nếu em thích đơn vị bây giờ, cũng có thể không cần từ chức
Kiều San San lắc lắc đầu, nói:
- Em cũng không thích theo chính trị, lúc trước cũng chính bởi vì cha yêu cầu mà thôi. Em cảm thấy mỗi ngày ở đơn vị đặc biệt nhàm chán. Quả thực là giống như lãng phí sinh mạng
Hàn Đông suy nghĩ một chút, hỏi:
- Vậy sau khi em từ chức, muốn làm gì, có cần tự mở công ty hay không?
Kiều San San lắc lắc đầu. Tuy rằng nếu cô muốn, Hàn Đông chắc chắn có khả năng mở một công ty cho cô, nhưng đây cũng không phải điều cô thích
- Tạm thời em còn chưa nghĩ xong, nghỉ ngơi một thời gian trước đi
Kiều San San nói
- Hơn nữa, em cũng không phải lập tức từ chức, đến lúc đó chờ em nghĩ xong rồi, mới cho anh biết
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- Vậy được, dù sao chỉ cần em thích, thì em đi làm đi, anh đều ủng hộ em