Bây giờ Chủ tịch Điền Thần của Ủy ban nhân dân dường như thay đổi thành người khác, gương mặt hốc hác xanh xao. Đôi mắt che kín tơ máu, tinh thần cũng có chút hỗn loạn. Có người chào hỏi với ông ta, ông ta cũng có vẻ hốt hoảng, không biết có nghe thấy không.
Phó chủ tịch thường trực huyện Ấu Đăng Quyền đến Ủy ban, nhìn thấy Điền Thần đi phía trước, hai tay chắp sau lưng, thắt lưng dường như còng xuống không ít, trong lòng nghi ngờ bất định. Âu Đăng Quyền cũng biết việc Cục công an tới tiểu khu Huyện Ủy Thường ủy bắt Điền Chính Nghiệp, bây giờ chuyện này đã truyền đến trong tiểu khu Huyện ủy Thường ủy rồi. Đều đang nghị luận, không biết Điền Chính Nghiệp rốt cuộc là làm việc gì, Hàn Đông đã để Cục công an trực tiếp đi bắt người.
Vốn dĩ Âu Đăng Quyền chuẩn bị sớm đi tìm Điền Thần để nghe ngóng tình hình, xem có thể giúp được gì không, nhân tiện an ủi ông ta, kết quả hôm nay thấy tình hình này, trong lòng Âu Đăng Quyền liền nguội lạnh, lần này chuyện của Điền Chính Nghiệp chắc chắn vô cùng lớn, nếu không Điều Thần cũng không đến mức có bộ dáng này.
Điền Thần bây giờ tâm loạn như ma, tối qua ông ta cả tối đều không ngủ được., ông ta thông qua người của Cục công an huyện nghe ngóng được chút, nhận được Đoàn Chính Nghiệp không chỉ sai người chém Hàn Đông, hơn nữa còn sai người giết người, càng quan trọng là, Điền Chính Nghiệp lại thừa nhận, lại còn đem con trai của Sa Ứng Lương là Sa Trí Tuyên, con trai của Ngô Giải Toàn là Ngô Hiểu Bảo cũng liên lụy, cái này là phạm đại kỵ. Cho dù Sa Trí Tuyên, Ngô Hiểu Bảo hợp mưu cùng với Điền Chính Nghiệp, tình hình này, cũng không thể khai ra họ.
Điền Thần hiện tại là không biết làm thế nào, đêm qua ông ta gọi điện cho Sa Ứng Lương, kết quả thái độ của Sa Ứng Lương khiến ông ta thất vọng, chỉ sợ sau chuyện lần này xảy ra, Sa Ứng Lương đã hận ông ta rồi.
Hiện tại Điền Thần không chỉ lo cho con trai mình, đồng thời cũng cảm thấy lo cho tiền đồ của mình.
Cho dù lần trước đấu với Hàn Đông, ông ta rơi vào thế hạ phong, nhưng ông ta cũng không chán ngán thất vọng. Cảm thấy bản thân cần phải cố gắng kết nối giao lưu với người có liên quan thật tốt là được, hội nghị thường vụ lần sau. Cũng không phải không trở mình được.
Nhưng sau khi chuyện này phát sinh. Điền Thần đã không còn tư cách tranh với Hàn Đông nữa, cho dù xã hội bây giờ không thực hành chính sách “con làm cha chịu” nữa, nhưng ông ta cũng biết con trai mình làm ra những chuyện gì. Đến lúc đó điều tra ra, bản thân chắc chắn có liên lụy, huống hồ Điền Chính Nghiệp thú nhận ra Sa Trí Tuyên và Ngô Hiểu Bảo, đã khiến vẻ mặt người bất mãn rồi, tâm trạng ngồi không yên được vài phút trong văn phòng, Điền Thần đứng lên, hai tay chắp sau lưng. Xuống lầu, đi về hướng tòa nhà Huyện ủy.
Dọc đường đi. Ông ta không biết nghĩ ra cái gì, người nhìn thấy hỏi thăm ông ta, ông ta cũng có tai mà như điếc. Không có phản ứng gì, điều này làm cho mọi người vô cùng kinh ngạc.
Đến bên ngoài văn phòng của Hàn Đông. Tả Nhất Sơn thấy bộ dạng này của Điền Thần, cũng hoảng sợ nói
- Chủ tịch Điền, ngài….
- Tôi muốn gặp Bí thư Hàn, tôi muốn gặp Bí thư Hàn
Trong miệng Điền Thần nhắc tới, cũng không đợi Tả Nhất Sơn đi báo cáo, liền lập tức đi qua. Đẩy cửa đi vào trong.
Hàn Đông đang nhận điện thoại của ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ, nhìn thấy Điền Thần đột ngột đi vào. Bộ dạng tiều tụy, ngẩn ngơ. Xem ra chuyện của Đoàn Chính Nghiệp lần này, đã đả kích Điền Thần rất lớn rồi.
Trong lòng Hàn Đông không khỏi sinh lòng thương hại, tuy nhiên rất nhanh nhấn chìm quyết tâm. Đối với Điền Thần. Hàn Đông trong lòng không thẹn với lương tâm, mặc kệ kết cục của Điền Thần thê lương thế nào, Hàn Đông cũng không áy náy gì, dù sao Điền Thần sở dĩ rơi vào hoàn cảnh vậy, ít nhất cũng chả có cách nào liên quan tới hắn, mặt khác ông ta thân là Chủ tịch huyện, Điền Chính Nghiệp thông qua mối quan hệ của ông ta, làm ra nhiều chỗ tốt vậy, cái này bản thân có vấn đề.
- Bí thư Hàn, ngài rốt cuộc là muốn thế nào
Điền Thần nhìn Hàn Đông hỏi.
Khương Tường Vũ bên trong điện thoại nghe thấy lời của Điền Thần, nhíu mày nói
- Điền Thần đúng là mất đi chừng mực rồi, cậu giải thích rõ cho ông ta đi .
Dập điện thoại, Hàn Đông để Tả Nhất Sơn rót cho Điền Thần cốc nước, sau đó mời Điền Thần ngồi xuống, nói
- Chủ tịch Điền, ngồi xuống đi rồi từ từ nói.
Điền Thần hai mắt lặng lặng nhìn Hàn Đông, tiếp tục hỏi
- Bí thư Hàn, ngài muốn thế nào mới buông tha Chính Nghiệp?
Hàn Đông khẽ cau mày nói
- Chủ tịch Điền, vấn đề của Điền Chính Nghiệp bây giờ là do Cục công an Thành phố giải quyết, về phần xử lý thế nào, tất cả đều do pháp luật định đoạt, tôi không quản được.
Điền Thần lắc đầu nói
- Tôi biết, ngài muốn đối phó với tôi, ngài nói đi, tôi phải làm thế nào ngài mới tha cho Chính Nghiệp ?
Hàn Đông không khỏi có chút tức giận, Điền Thần này thật sự bị đả kích đến hồ đồ rồi sao, đã vậy còn hỏi mình như vậy. Ngoài ra Hàn Đông cũng có chút nghi ngờ, Điền Thần đã làm đến chức Chủ tịch huyện, tố chất tâm lý kém vậy sao ?
Tuy nhiên, Hàn Đông vẫn kiên trì chịu đựng nói
- Chủ tịch Điền. Chuyện lần này, Điền Chính Nghiệp đã vi phạm pháp luật, Cục công an chắc chắn phải truy tố. Về phần kết quả thế nào, là do pháp luật phán định, về phần tôi muốn làm thế nào, muốn làm cái gì. Căn bản là bất lực, cho nên mong ngài đừng nghĩ nhiều quá. Công việc của Ủy ban nhân dân huyện vẫn còn cần ngài tới chủ trì.
Điền Thần không trả lời Hàn Đông, đứng dạy, không nói gì liền đi ra ngoài, nhìn thấy bộ dạng ông ta, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.
Tả Nhất Sơn đứng ở đó, thấy bộ dạng Điền Thần, cũng là vô cùng kinh ngạc.
Chuyện mấy ngày này, Tả Nhất Sơn biết được đại khái, chỉ là anh ta cũng không ngờ Điền Thần đã có thể biến thành bộ dạng thế này rồi.
Lúc này, trong phòng hội nghị Thành ủy, Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân đang chủ trì cuộc họp Thành ủy Thường ủy.
Cục trưởng Cục công an thành phố là Tương Tỷ Hải báo cáo tỉ mỉ mấy chuyện phát sinh gần đây, báo cáo kết quả điều tra.
Sau khi Điền Chính Nghiệp bị cục công an bắt về, dưới Tào Vĩnh Ba tự mình thẩm vấn, nhìn thấy cung cấp tài liệu của sát thủ, trong lòng gã không khỏi sụp đổ, đem tất cả sự việc đểu kể ra hết. Không chỉ có chuyện lần này sai người chém Hàn Đông nói ra rành mạch, còn đem mấy chuyện khác gã làm đều nói ra hết. Có thể nói là vết tàn loang lổ.
Ngoài những người dự thính hội nghị, còn có Phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân là Ngô Giải Toàn, bởi vì con trai ông ta cũng được đề cập đến việc lần này, có điều bởi vì biết con trai mình đã không sao rồi, cho nên Ngô Giải Toàn trong lòng mới tốt lên nhiều.
Đồng thời, ông từ chuyện này biết được một điều, đó là sự hiểu lầm giữa Hàn Đông và Ngô Giải Toàn, chỉ sợ chủ yếu sai là bên Ngô Hiểu Bảo, Ngô Giải Toàn cũng là làm qua lãnh đạo tầng cơ sở, biết được một vị lãnh đạo muốn làm chút chuyện, chắc chắn sẽ gặp rất nhiều loại vấn đề, mà Ngô Hiểu Bảo làm ăn cũng với Sa Ứng Lương, chắc chắn muốn tìm Hàn Đông giúp đỡ, phỏng đoán Hàn Đông vì công việc, nên không đáp ứng yêu cầu của hai chúng nó, bởi vậy giữa Ngô Hiểu Bảo và Hàn Đông có sự hiểu lầm.
- Xem ra phải tăng cường quản lý tên tiểu tử này, lần này may mà Hàn Đông không sao, nếu không vấn đề to rồi đấy
Trong lòng Ngô Giải Toàn ngấm ngầm nghĩ, cho dù đối với chi tiết về Hàn Đông không rõ lắm, chỉ biết sau lưng người trẻ tuổi này chắc chắn có bối cảnh, cho nên nếu như Hàn Đông có chuyện, chỉ sợ Sa Trí Tuyên và Ngô Hiểu Bảo chạy không thoát.
- Các đồng chí đều nghe thấy báo cáo của Cục trưởng Cục công an rồi chứ
Đinh Vi Dân lạnh lùng nhìn một lượt
- Thật là nghe rợn cả người, may mà đồng chí Hàn Đông không sao, nếu không thành phố Vinh Châu chúng ta xấu mặt toàn huyện, thậm chí toàn nước.
Một Bí thư Huyện ủy, bị người chém chết, là chuyện thế nào? Đối với những người đề cập có liên quan lần này, chắc chắn sẽ tiến hành nghiêm túc xử lý, xúc phạm pháp luật, nhất định phải chuyển cho Cơ quan Tư pháp, truy cứu trách nhiệm liên quan khác, đồng thời, Điền Thần cũng không thích hợp làm ở huyện Vinh Quang nữa, mọi người đàm luận về ứng cử viên Chủ tịch huyện Vinh Quang đi.
Sa Ứng Lương là Chủ tịch thành phố, lần đầu tiên trên hội nghị thường vụ có vẻ khá im lặng, cũng không đề xuất phản bác với lời nói của Đinh Vi Dân.
Dù sao việc lần này, có quan hệ với Sa Trí Tuyên, hơn nữa chuyện Điền Chính Nghiệp phái người đi chém Hàn Đông, Sa Trí Tuyên và Ngô Hiểu Bảo điều biết. Hơn nữa còn đồng ý, nếu như là thật, ba người bọn họ phạm cùng một loại tốt
Cho dù kết quả điều tra của Cục công an, không thể chứng minh lời nói của Điền Chính Nghiệp là thật, nhưng Sa Ứng Lương biết, ít nhất có chút đáng tin, vậy thì Sa Trí Tuyên nhất định có liên quan.
Cho nên dưới tình huống của vấn đề Đinh Vi Dân không truy cứu những người khác. Sa Ứng Lương cũng không tự động nhảy ra.
Tham dự hội nghị Thường ủy đều biết, lần này Điền Thần chắc chắn không thể tiếp tục làm Chủ tịch huyện Vinh Quang nữa rồi, vấn đề trước mặt, là để ai tới nhậm chức.
- Ban tổ chức cán bộ đề xuất tham khảo tuyển chọn một người đi.
Đinh Vi Dân trực tiếp chỉ Chu Khải Kiệt.
Chu Khải Kiệt gật đầu nói
- Ban tổ chức cán bộ trải qua khảo sát, căn cứ vào nguyên tắc có lợi cho công việc huyện Vinh Quang, cho rằng Phó Bí thư Huyện ủy huyện Phú Nghĩa là Thẩm Tòng Phi là người thích hợp.
Thẩm Tòng Phi từ năm 87 đảm nhận chức Phó chủ tịch huyện Phú Nghĩa, Huyện ủy Thường ủy, Phó chủ tịch huyện, Phó chủ tịch thường trực huyện, Phó bí thư Huyện ủy. Đối với công việc của Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện thì vô cùng quen thuộc. Đồng thời năng lực trên công tác phát triển kinh tế của đồng chí cũng không tồi, trong thời gian đảm nhiệm Phó chủ tịch huyện, Phó chủ tịch thường trực ở huyện Phú Nghĩa, làm ra không ít thành tích, đồng thời là có kinh nghiệm phối hợp công việc với đồng chí Hàn Đông, để ông ta đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện Vinh Quang. Có lợi cho việc triển khai các hạng mục công tác của huyện Vinh Quang.
Về phần Thẩm Tòng Phi được chọn là kết quả thảo luận của Đinh Vi Dân và Chu Khải Kiệt.
Đêm qua sau khi Đinh Vi Dân gọi điện cho Hàn Đông, chuẩn bị sắp xếp một người thích hợp cho Hàn Đông, nếu Hàn Đông đưa ra yêu cầu, hơn nữa Hàn Đông lại có thể làm việc, lại thêm suy xét Triệu Nhạc phía sau Hàn Đông, cho nên Đinh Vi Dân càng quyết định đáp ứng yêu cầu của Hàn Đông.
Yêu cầu của Hàn Đông là chủ tịch huyện có thể phối hợp công tác với hắn, vậy thì người này chỉ có thể tìm ở huyện Phú Nghĩa, trong đám người lựa chọn ở huyện Phú Nghĩa, Thẩm Tòng Phi trước mắt là người thích hợp nhất.
Đương nhiên, Thẩm Tòng Phi đến giờ vẫn không biết vận mệnh của bản thân, bởi vì một câu nói của Hàn Đông, lại thay đổi, từ Phó bí thư đến Chủ tịch huyện, cũng coi như là bước tiến không nhỏ, dù sao Chủ tịch huyện cũng là nhân vật đứng đầu một phương.
Trên thực tế, Thẩm Tòng Phi bởi vì nguyên do Hàn Đông, quỹ tích phát triển của ông ta đã biến hóa không nhỏ. Bây giờ lại sắp thay đổi quan trọng rồi.
- Ừ, tôi biết Thẩm Tòng Phi này, công trình cải tạo đường Tân Giang huyện Phú Nghĩa, Thẩm Tòng Phi làm không ít. Tôi thấy người này được đấy, mọi người có ý kiến gì không?
Thành ủy Thường ủy, Phó thành ủy nói:
- Tôi cho rằng Phó chủ nhiệm văn phòng Thành ủy Thái Thành Húc cũng được, ông ta cũng làm cấp Cục phó bao năm rồi, năng lực công việc cũng rõ như ban ngày, nếu đến huyện Vinh Quang, chắc có thể làm tốt các hạng mục công việc.
Thái Thành Húc này là người của Dương Lâm Sâm, ông ta tự nhiên phải đề bạt một phen, ngoài ra lần này vì nguyên nhân của con trai, trên hội nghị Thường ủy Sa Ứng Lương khá lặng lẽ. Vậy Phó bí thư cũng phải đứng ra, tranh chức vụ Chủ tịch huyện Vinh Quang chứ.
Đinh Vi Dân không chút thay đổi sắc mặt, nói
- Mọi người còn đề xuất ai, thì nói ra đi?
Kết quả không có ai đề xuất ra ứng viên mới, Đinh Vi Dân lại nói
- Nếu đã không ai đề xuất, vậy bây giờ các vị Thường ủy tiến hành bỏ phiếu chọn người. Đồng ý Thẩm Tòng Phi đảm nhiệm Chủ tịch huyện Vinh Quang mời giơ tay.
Thành ủy Thường ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy Hồng Tiến Phong giơ tay đầu tiến. Trưởng ban nhị tuyển tỉnh Ngạc là Đám Bá Vụ, Trưởng ban tổ chức cán bộ Chu Khải Kiệt, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tưởng Vũ, Bí thư Bùi Thảo Thuận, Tư lệnh quân khu Vinh Châu là Lý Đại Dũng đều giơ tay.
Trừ một phiếu của Đinh Vi Dân, bây giờ đã có sáu người ủng hộ Thẩm Tòng Phi rồi.
Đinh Vi Dân lộ vẻ tươi cười, ông ta cũng giơ tay nói
- Bây giờ là bẩy phiếu tán đồng, quá nửa nhân số Thường ủy, vậy liện quan việc bổ nhiệm Thẩm Tòng Phi được quyết vậy đi, sẽ do Bộ trưởng Chu sắp xếp, để ông ta mau chóng nhậm chức.
Chu Khải Kiệt gật đầu nói
- Vâng, Bí thư Đinh.
Theo sau Đinh Vi Dân lại nói
- Thẩm Tòng Phi đến nhậm chức ở huyện Vinh Quang, huyện Phú Nghĩa thiếu đi một Phó bí thư Huyện ủy, đây là vị trí tương đối trọng yếu. Mọi người cũng đề xuất đề nghị đi.
Chu Khải Kiệt nói
- Trưởng phòng cán bộ một của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy là Ngụy Lâm Thần làm việc tận tâm. Hơn nữa chức trưởng phòng này cũng tại vị được tám năm rồi. tôi thấy để ông ta đảm nhiệm Phó bí thư, khá thích hợp.
Đinh Vi Dân gật đầu, nói
- Còn có người nữa không ?
Thành ủy Thường ủy, Phó chủ tịch thành phố Trần Thế Mực nói
- Tôi cho rằng để Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện Lỗ Tú Quốc đảm nhiệm chức Phó bí thư ở huyện Phú Nghĩa khá thích hợp.
Dương Lâm Sâm nói
- Vừa rồi tôi đề nghị Phó chủ nhiệm văn phòng Thành ủy là Thành Thái Húc đảm nhiệm Chủ tịch huyện Vinh Quang, đại đa số đều chọn Thẩm Tòng Phi, tôi cho rằng chủ yếu là Thành Thái Húc thiếu đi kinh nghiệm đi cơ sở, bởi vậy tôi cho rằng để ông ta đảm nhiệm Phó bí thư huyện Phú Nghĩa là rất thích hợp.
Nhìn dáng vẻ ông ta, quyết tâm phải đưa Thái thành Húc đi tới cơ sở.
Đinh Vi Dân cười nói
- Mọi người biểu quyết đi.
Kết quả biểu quyết, đồng ý Trưởng phòng cán bộ một Ban tổ chức cán bộ Ngụy Lâm Thần tới đảm nhiệm Phó bí thư huyện Phú Nghĩa có Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân, Trưởng ban thư ký Thành ủy Hồng Tiến Phong, Trưởng ban tuyên giáo Đàm Bá Duệ, Trưởng ban tổ chức cán bộ Chu Khải Kiệt, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Bùi Bảo Thuạn, tất cả là sáu phiếu, vừa đủ một nửa số người Thường ủy, cứ như vậy, Trưởng phòng cán bộ một Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Ngụy Lâm Thần nhậm chức được thông qua.
Mà Trưởng phòng Cán bộ môt Ban tổ chức cán bộ Thành ủy bị trống chức, tự nhiên không cần hội Thường ủy thảo luận, chỉ cần Chu Khải Kiệt tiến hành sắp xếp trong Ban tổ chức cán bộ là được rồi.
Trưởng phòng Cán bộ một Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Ngụy Lâm Thần là thân tín của Chu Khải Kiệt, vì sự bổ nhiệm của ông ta, Chu Khải Kiệt đặc biệt có giao lưu qua với đám người Đinh Vi Dân, coi như là toại nguyện.
Về phần Phó bí thư Thành ủy Dương Lâm Sâm, Thành ủy Thường ủy, Phó chủ tịch thành phố Trần Thế Mực đề xuất lựa chọn, tự nhiên cũng khó có thể thông qua.
Đối với kết quả này, Đinh Vi Dân vô cùng hài lòng, hiện giờ ông ta cơ bản có thể trên hội nghị Thường ủy mà thoải mái thực hiện ý đồ của mình, cái này là chuyện tốt đây.
Ông ta mơ hồ cảm giác được, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Bùi Bảo Thuận, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ, chủ yếu là vì Hàn Đông, mới có thể quyết định đứng về phía mình .
Bởi vậy , Đinh Vi Dân cảm thấy, quyết sách của bản thân mình tận lực lôi kéo Hàn Đông là chính xác.
Hội nghị qua đi, Chu Khải Kiệt gọi điện cho Hàn Đông, nói
- Hàn Đông, hội nghị Thành ủy Thường ủy vừa mới kết thúc, quyết định bổ nhiệm Thẩm Tòng Phi đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện Vinh Quang.
Hàn Đông vừa nghe thấy, cũng rất vui mừng, nói
- Huyện Vinh Quang kiên quyết ủng hộ quyết định của Thành ủy.
Chu Khải Kiệt mỉm cười, nói
- Ha ha, Thành ủy cũng là suy xét đến sự phát triển của huyện Vinh Quang cần bộ máy đoàn kết yên ổn mới được, hy vọng Hàn Đông cậu mau chóng làm ra thành tích lớn hơn.
Hàn Đông nói
- Yên tâm đi, Bộ trưởng Chu, tôi nhất định toàn lực úng phó.
Đối với bổ nhiệm của Thành ủy, Hàn Đông vô cùng hài lòng.
Lúc ở huyện Phú Nghĩa, Hàn Đông cho dù lúc đó có chút khúc mắc với Thẩm Tòng Phi, có điều sau hai người lại bắt đầu hợp tác, đồng thời Thẩm Tòng Phi cũng rất nhanh ý thức được vị trí của mình, hỗ trợ giữa hai người vô cùng vui vẻ.
Quan trọng hơn cả là, năng lực công việc của Thẩm Tòng Phi khá tốt. Để ông ta đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện, Hàn Đông có thể chỉnh hợp năng lượng của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, dứt khoát triển khai công tác.
Cứ như vậy, Hàn Đông đối với việc mình công tác ở huyện Vinh Quang, càng thêm sung mãn tin tưởng.
Chủ Khải Kiệt dập điện thoại, lập tức gọi điện cho Phó bí thư huyện Phú Nghĩa là Thẩm Tòng Phi.
Thẩm Tòng Phi đang trong văn phòng của Phương Trung họp hội ý Bí thư, lúc này thư ký của ông ta nói
- Bí thư Thẩm, điện thoại của ngài.
Thẩm Tòng Phi khẽ nhíu mày nói
- Không thấy tôi đang họp sao ?
Phương Trung bị ngắt lời, có chút bực bội, cảm thấy thư ký của Thẩm Tòng Phi thật không hiểu quy củ. Thật đúng là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.
Trịnh Vĩnh Trung nói
- Bí thư Thẩm, là Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Chu Khải Kiệt gọi đến, mời ngài lập tức đi nhận.
- Thật không?
Thẩm Tòng Phi ngây người, Chu Khải Kiệt gọi điện cho mình làm gì, ông ta quay người nói Phương Trung
- Bí thư Phương, vậy tôi đi nhận điện thoại trước nhé.
Phương Trung yên lặng gật đầu, trong lòng ông ta đầy nghi hoặc, Chu Khải Kiệt là Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy, bỗng nhiên gọi điện thoại cho Thẩm Tòng Phi làm gì, Thẩm Tòng Phi chỉ là một Phó bí thư cấp huyện, theo đó Chu Khải Kiệt cũng không thể có chuyện gì muốn tìm gã cả.
Trong lúc này, nhân sự của huyện Phú Nghĩa vừa mới điều chỉnh xong, hình như cũng không có cái gì cần điều chỉnh.
- Lẽ nào Hàn Đông lại làm cái gì sao?
Trong lòng Phương Trung nghĩ. Sau khi Hàn Đông đi huyện Vinh Quang, đã mấy lần đem người đi khỏi huyện Phú Nghĩa rồi, cho nên Phương Trung liền trước tiên nghĩ đến Hàn Đông, vừa nghĩ tới Hàn Đông, trong lòng khó chịu, sắc mặt trầm xuống.
Thẩm Tòng Phi vào văn phòng, thở dài một cái, sau đó khuôn mặt cười tươi, hai tay cầm lấy ống nghe, thắt lưng hơi cong, giọng ôn hòa nói
- Trưởng ban Chu, chào ngài, tôi là Thẩm Tòng Phi, ngài có gì chỉ bảo?
Làm Phó Bí thư Huyện ủy, Thẩm Tòng Phi trước mặt Thành ủy Thường ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ, tự nhiên cẩn thận, có chút nịnh bợ.
Chu Khải Kiệt nói
- Đồng chí Tòng Phi, dưới sự kiến nghị của đồng chí Hàn Đông, thông qua thảo luận của hội nghị Thành ủy Thường ủy, quyết định bổ nhiệm cậu làm chức Phó bí thư huyện Vinh Quang, cũng đề nghị cậu đảm nhiệm chức Phó chủ tịch, quyền Chủ tịch huyện Vinh Quang. Mời hai giờ chiều này đến Ban tổ chức cán bộ Thành ủy một chuyến, sáng mai Thành ủy sắp xếp người đưa đồng chí đến huyện Vinh Quang nhậm chức.