Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạ Nguyên Bình hiện tại rất tức giận, không chỉ là vì con trai Tạ Kiên bị bắt giam, quan trọng hơn là hạng mục Hồ Thiên Nhiên ở thị trấn Miếu Câu gặp phải nguy cơ, hoặc là nói cả Tập đoàn Viễn Đại đang gặp nguy cơ.

Nguy cơ của tập đoàn so với chuyện con trai Tạ Kiên bị bắt vài ngày, thực tế không là gì.

Sở dĩ gọi điện thoại cho Lam Nghiệp nói chuyện Tạ Kiên bị bắt chỉ là phần mở đầu của Tạ Nguyên Bình mà thôi.

- Bí thư Lam, hay là tôi gặp mặt nói chuyện với anh vậy, sắp tới giờ cơm trưa rồi, anh xem chúng ta vừa ăn cơm vừa nói chuyện thì thế nào?

Tạ Nguyên Bình ra lời mời.

Lam Nghiệp nói:

- Vậy được rồi, chúng ta gặp mặt nói chuyện.

Lam Nghiệp công tác ở thành phố Ninh Hải mấy chục năm, từ trước đến nay, quan hệ với Tạ Nguyên Bình không tệ.

Hơn nữa mấy năm nay, theo đà phát triển của Tập đoàn Viễn Đại, ảnh hưởng của Tạ Nguyên Bình ngày càng lớn, vài Ủy viên thường vụ trong Tỉnh đều từng đến thị sát Tập đoàn Viễn Đại.

Chính vì vậy, Lam Nghiệp càng coi trọng chuyện của Tập đoàn Viễn Đại, không chỉ xem trọng sự ảnh hưởng của nó về mặt kinh tế, càng xem trọng sức ảnh hưởng của Tạ Nguyên Bình trong quan trường.

Hiện giờ Hàn Đông đã nắm được đại cục của Hội nghị thường vụ thành phố Ninh Hải, điều này khiến Lam Nghiệp vô cùng tức giận, chỉ là đối mặt với hiện thực này, Lam Nghiệp cũng không còn cách nào xoay chuyển, nhưng y cũng sẽ không cam lòng tiếp tục thế này.

Chỉ cần có nửa phần cơ hội, Lam Nghiệp cũng sẽ bắt lấy.

Trước đó Bí thư Quận ủy quận Tân Giang là Tưởng Thu An gọi điện thoại cho y, khiến cho Lam Nghiệp liên tưởng đến Hàn Đông sẽ có hành động gì đó với Tập đoàn Viễn Đại, y tin rằng Tạ Nguyên Bình cũng sẽ không bị động chịu đánh, khẳng định sẽ dùng sức ảnh hưởng của ông ta chống lại Hàn Đông, do đó y cảm thấy đây là một cơ hội không tồi, tuy chưa chắc có thể đánh bại Hàn Đông lập tức, nhưng chí ít có thể xoay chuyển một chút cục diện.

Đến căn phòng xa hoa của khách sạn Ninh Hải, Tạ Nguyên Bình cùng Lam Nghiệp vừa ăn cơm vừa nói chuyện, rất nhanh hai người đã nhất trí.

Dù sao thì hiện tại hai người có chung một đối thủ, đó là Hàn Đông. Tuy tầm ảnh hưởng của Tạ Nguyên Bình tương đối rộng nhưng đây là thành phố Ninh Hải, ông ta cần câu kéo được Lam Nghiệp, như vậy mới có thể đấu cùng Hàn Đông được.

Hàn Đông đương nhiên không biết Lam Nghiệp và Tạ Nguyên Bình ở sau lưng hợp tác chuẩn bị đối kháng mình, cho dù biết Hàn Đông cũng sẽ không từ bỏ dự định của mình.

Sau khi hắn cùng Đàm Vỹ trao đổi, lại trở về Ủy ban nhân dân thành phố cùng Tống Kiến Quốc, Lôi Hữu Hạ trao đổi một lần, cũng đạt được sự ủng hộ của bọn họ.

Giữa trưa trở về Tùng Viên, Lữ Nhạc sớm đã chuẩn bị xong đồ ăn, trước khi đến thành phố Ninh Hải, Lữ Nhạc ở nhà chuyên tâm học nấu ăn, hiện tại đến thành phố Ninh Hải, liền không kìm được trổ tài.

Thấy dáng vẻ Lữ Nhạc mặc tạp dề loay hoay cả ngày, Hàn Đông không kìm nổi xúc động.

Con trai Hàn Vũ thấy Hàn Đông trở về, liền ê ê a a kêu, từ phía trong xe trẻ con của nó giơ hai tay trắng mềm quơ quơ về phía Hàn Đông.

Hàn Đông cười ha hả, tiến đến ôm lấy Hàn Vũ, hôn vào cổ và khuôn mặt bầu bĩnh kia.

Hàn Vũ càng vui hơn, cười đến hai mắt đều híp lại.

Nhìn hai cha con thân thiết, Lữ Nhạc cười như hoa, dịu dàng nói:

- Hàn Đông, anh ngồi xuống trước đi, thức ăn sẽ xong ngay.

Hàn Đông cười, nói:

- Chỉ có hai chúng ta, em nấu nhiều như vậy làm gì, đủ ăn là được rồi.

Lữ Nhạc nói:

- Vậy không được, hôm nay là lần đầu tiên em nấu thức ăn cho anh, làm nhiều một chút, cho anh ăn thấy vui.

Hàn Đông nói:

- Em nấu một món ăn, cho dù là cơm chiên trứng, anh cũng rất vui.

Lữ Nhạc hờn dỗi, nói:

- Anh lại nói lời sến sẩm rồi, nếu thật sự như vậy, em thấy anh cơm cũng ăn không no rồi.

Nhìn ra được, Lữ Nhạc cũng đã cực nhọc, không bao lâu liền làm xong thức ăn, cô tháo tạp dề ra, lại mở một chai rượu vang Patos, rót hai ly.

Hàn Đông nói:

- Còn phải uống rượu nữa à.

- Uống một chút, càng thêm ngon miệng.

Lữ Nhạc cười dài nói, trên mặt tràn đầy hạnh phúc.

Hàn Đông thấy dáng vẻ của cô như vậy, liền chiều theo cô.

Trên thực tế, phụ nữ rất nhiều lúc đều như vậy, hạnh phúc của họ rất đơn giản, hoặc lúc anh thấy đó là chuyện nhỏ không đáng kể thì bọn họ lại rất cảm động, sẽ hạnh phúc một hồi.

Ăn cơm trưa xong, Hàn Đông bế Hàn Vũ, Lữ Nhạc thì ngồi một bên, đầu dựa vào vai của Hàn Đông. Một hình ảnh ấm áp.

- Đúng rồi, hôm nay em đi xem biệt thự Venice, rất tốt, trang hoàng cũng rất vừa ý, căn bản có thể dọn vào ở, em quyết định mua nó.

Lữ Nhạc có chút hưng phấn, nói.

Bởi vì uống chút rượu vang, mặt của Lữ Nhạc hiện ra màu hồng phấn, mịn màng làm cho người ta không nhịn được muốn vuốt ve, hôn lên đó, đôi môi căng tràn đỏ tươi vô cùng hấp dẫn.

Hàn Đông nói:

- Nói đến nhà của Viễn Đại, hôm nay anh tới quận Tân Giang, gặp phải một chuyện…

Hắn đem chuyện mình chứng kiến ở thị trấn Miếu Câu nói qua một chút, sau đó nói:

- Tập đoàn Viễn Đại phát triển lớn như vậy, thực lực hùng hậu, mấy năm nay kiếm nhiều tiền như thế, lại không muốn nói chuyện bồi thường đàng hoàng với bà con ở thị trấn Miếu Câu, cứ làm chuyện xấu, thật sự đáng ghét.

Lữ Nhạc sớm đã nghiến răng tức giận, nói:

- Sao có thể như vậy, em trước giờ vẫn có ấn tượng tốt với Tập đoàn Viễn Đại, thấy biệt thự bọn họ tu sửa cũng khá tốt, nhưng lại đối xử như vậy với dân chúng, người ta cả nhà cũng không còn, lại còn đánh người ta đến tàn tật, Hàn Đông, chuyện này anh nhất định phải quản lý đến cùng, làm bất động sản kiếm nhiều tiền như vậy, cho dù là lấy chút tiền ra cũng có thể bố trí tốt cho dân chúng khu di dời, tại sao còn phải bạo lực như vậy.

Hàn Đông nói:

- Anh đương nhiên sẽ quản lý, anh đã cho Cục Công an điều tra rõ chuyện ở thị trấn Miếu Câu, hơn nữa trong thành phố cũng sẽ thành lập một tổ liên hợp chỉnh đốn, chuyên môn chỉnh đốn nhằm vào chuyện di dời này, bất luận điều tra được ai, đều sẽ không bỏ qua.

Lữ Nhạc gật đầu mạnh mẽ, nói:

- Ừ, Hàn Đông em ủng hộ anh, nhưng xem ra biệt thự Willis mà em muốn mua, cũng cần có chút sách lược, nếu em mua nhà rồi, đến lúc đó nói không chừng Tạ Nguyên Bình biết được sẽ giở trò.

Hàn Đông trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Đúng vậy, tuy nói tiền của chúng ta là kiếm được một cách chính đáng, nhưng anh là Chủ tịch thành phố, cũng cần chú ý một chút ảnh hưởng mới được.

Lữ Nhạc nói:

- Anh yên tâm, em sẽ xử lý tốt, như vậy đi, em gọi điện cho anh hai, kêu anh ấy đến mua nhà, sau đó chúng ta ở, chỉ cần không phải đứng tên của chúng ta, Tạ Nguyên Bình chắc là cũng sẽ không chú ý, với lại cho dù ông ta biết, cũng không làm được âm mưu quỷ kế gì, dù sao thì anh của em mua nhà cho chúng ta ở, ai cũng không thể nói được.

Hàn Đông trong lòng cười khổ một cái, nói:

- Như vậy không tốt lắm đâu.

- Không có gì, dù sao thì tiền của anh hai cũng dùng không hết, cho anh ấy tặng chúng ta một cái biệt thự cũng không sao, nếu anh cảm thấy không tốt, vậy thì trả tiền cho anh ấy cũng được.

Lữ Nhạc cười ha ha, nói.

- Nếu Tạ Nguyên Bình đáng ghét như vậy, em cứ muốn vào biệt thự Venice ở, có vấn đề gì liền phát động các chủ nhà gây phiền phức cho Tạ Nguyên Bình.

Hàn Đông nhìn vẻ mặt của Lữ Nhạc liền biết cô bé này đã qyết định rồi, cũng không muốn khuyên nữa, sau này chỉ có thể cẩn thận một chút, trước tiên nói qua với Bạch Vũ Giai và Kiều San San, chỉ cần không để các cô ấy gặp nhau hẳn là không có chuyện gì.

Buổi chiều vào làm việc không bao lâu, Hàn Đông đang phê duyệt văn kiện, thư ký Vương Lập Bình liền vào báo cáo:

- Chủ tịch thành phố, Tổng giám đốc Tập đoàn Viễn Đại tới rồi.

- A..

Hàn Đông hơi sửng dốt, lập tức cười nhạt, nói:

- Vậy mời ông ấy vào đây.

Trong lòng hắn thấy có chút hiếu kỳ, cũng muốn xem Tạ Nguyên Bình đến đây làm gì.

Vương Lập Bình gật đầu, lập tức đi ra ngoài mời Tạ Nguyên Bình, trên trán anh ta dán miếng gạc, chính là do tai nạn xe sáng nay làm bị thương.

Rất nhanh Tạ Nguyên Bình đã đi vào, ông ta cười không kiêu không xiểm nịnh, nói:

- Chào Chủ tịch thành phố Hàn, tôi là tới để nhận tội đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK