Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Đông sở dĩ nhiệt tình giúp đỡ Hồng Tiến Phong, chủ yếu là Hàn Đông thông qua tiếp xúc, cảm giác được nhân phẩm người này chí ít không tồi, không phải là loại người thích làm một số thứ đường ngang ngõ tắt.

Mà Hạ Kim Cường thì không như vậy, lúc trước lần đầu tiên Hàn Đông gặp anh ta, anh ta liền sắp xếp Hàn Đông đi vào khách sạn giao thông làm một số thứ đường ngang ngõ tắt, lúc đó trong lòng Hàn Đông cảm thấy khó chịu, đồng thời cũng ít nhiều phòng bị Hạ Kim Cường. Sau đó Hạ Kim Cường đến thành phố Tân Châu làm Chủ tịch thành phố, Hàn Đông và Chu Khải Kiệt đến chúc mừng, Hạ Kim Cường cũng sắp xếp vài tiết mục ở Mục Mã sơn trang, điều này làm cho Hàn Đông càng cảm thấy, Hạ Kim Cườngcứ thế này chỉ sợ có một ngày, anh ta có thể xảy ra chuyện gì đó, vì vậy tiếp xúc với anh ta, vẫn cần phải giấu chút tâm tư mới được. Cũng chính vì như vậy, cho nên đối với chuyện Hạ Kim Cường đến chào hỏi mình, muốn mình giúp đỡ, Hàn Đông cũng không bằng lòng lắm.

Bởi vậy, với hai người Hồng Tiến Phong và Hạ Kim Cường, thái độ của Hàn Đông dứt khoát bất đồng.

Trong lòng Hàn Đông có một nguyên tắc cơ bản, đó chính là kết giao bạn bè thực sự, trước tiên không bàn đến năng lực công việc như thế nào, chủ yếu nhất là nhâm phẩm tốt. Cái gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, những người xung quanh là những người như thế nào, như vậy có thể nhìn ra được phẩm chất của một người.

Hàn Đông tuy rằng trẻ tuổi, nhưng cũng coi như là người hai thế hệ, cũng có chút tầm nhìn và sức phán đoán. Đồng thời Hàn Đông cũng luôn tự tạo ra vòng tròn quanh mình.

Bây giờ, những người có quan hệ tương đối tốt với Hàn Đông, ví dụ như Chu Khải Kiệt, Hồng Tiến Phong, Khương Tường Vũ, Bùi Bảo Thuận, Chu Chính, Thẩm Tòng Phi, Trần Dân Tuyển những người này bất luận cấp bậc, địa vị công tác, bọn họ đều có một điểm chung, đó chính là tự thân lập nghiệp. Cho dù là Chu Chính, mặc dù bình thường cợt nhả, nhưng y đối nhân xử thế, thì cũng quang minh chính đại, điểm này rất quan trọng.

Hàn Đông bây giờ vẫn còn trẻ, mặc dù tương lai chắc chắn có thể đi được rất xa, nhưng Hàn Đông vì con đường tương lai của mình được vững chãi hơn, cho nên đã tận dụng những điều kiện có lợi, đối với những bằng hữu để ý đến mình, dành cho họ một số sự trợ giúp, để cho bọn họ phát triển tốt hơn một chút, điều này cũng có lợi cho việc phát triển của hắn. Dù sao một cây cần ba cọc, một hảo hán cần ba sự trợ giúp, những người này phát triển tốt, tương lại cũng là trợ lực của Hàn Đông. Hơn nữa những người này nhờ có Hàn Đông mà phát triển tốt hơn. Vì vậy cũng coi như là thành viên của Hàn Đông, cũng là một trong những vốn để mai sau Hàn Đông đi được xa hơn.

Hồng Tiến Phong đương nhiên không biết Hàn Đông nghĩ nhiều như vậy, cũng không biết được hắn lại nghĩ xa như thế. Đối với việc Hàn Đông chủ động giúp mình nhiều như vậy, trong lòng anh ta vô cùng cảm kích, chỉ cảm thấy người thanh niên này quả thật không giống bình thường, không cần nói gì khác, chỉ có tấm lòng này, người bình thường cũng không so sánh được.

Khối đá lớn trong lòng, lập tức liền không còn, thậm chí biến thành một ngọn Kim Sơn lớn, khiến trong lòng Hồng Tiến Phong trong nháy mắt trở nên cực kỳ khoan khoái.

Ăn cơm xong, Hàn Đông và Hồng Tiến Phong tìm một quán đồng quê uống trà, đồng thời Hàn Đông dành chút thời gian gọi điện cho Triệu Nhạc, nói một lần chuyện của Hồng Tiến Phong, Triệu Nhạc nghe Hàn Đông giới thiệu chi tiết, tất nhiên không có dị nghị gì, chuyện của Hồng Tiến Phong cơ bản đã được quyết định.

Hồng Tiến Phong ngồi bên nghe Hàn Đông gọi điện thoại, liền coi như là vừa uống một viên thuốc an thần. Đồng thời trong lòng không kìm được cảm thán:

- Vẫn là có quan hệ tốt mới giải quyết tốt công việc, từ thành phố được điều đến văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, đối với nhiều người mà nói, là vô cùng khó khăn thậm chí là việc không thể, nhưng Hàn Đông chỉ cần một cuộc điện thoại, có thể nhẹ nhàng ra quyết định rồi. Chỉ là không biết sao quan hệ giữa hắn và Triệu Nhạc lại tốt như vậy, chẳng lẽ hai người lại có quan hệ thân thích gì sao?

Đương nhiên, Hồng Tiến Phong thế nào cũng không ngờ được, thân phận của Hàn Đông vượt qua sự tưởng tượng của y.

- Trưởng ban thư ký, đợi sự việc được quyết định, tôi sẽ lại giới thiệu anh với Chủ tịch Phạm.

Hàn Đông mỉm cười nói.

Hồng Tiến Phong gật gật đầu, trong lòng y bị kích động dần dần cũng được bình tĩnh trở lại, y cũng biết, sự việc của mình cơ bản đã được quyết định, chỉ cần cuối tháng Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy thông qua, đến lúc đó y có thể từ thành phố Vinh Châu đến Thục Đô, bước vào văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh đi làm. Đối với cương vị công tác trong tương lai, trong lòng Hồng Tiến Phong vẫn tràn đầy khát khao, mặt khác cũng có vài phần áp lực.

Dù sao y cũng nhiều năm công tác ở thành phố Vinh Châu, tất cả những sự việc ở thành phố Vinh Châu đều rất quen thuộc rồi. Đột nhiên từ thành phố Vinh Châu điều đến văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, đối mặt với một vũ đài lớn hơn, bất cứ người nào cũng không tránh khỏi sinh ra ít nhiều cảm giác không biết làm thế nào.

Uống trà một lúc, Hàn Đông gọi điện gọi Chu Chính và Tôn Hải Quần đến, càng nhiều người chơi càng vui.

Chu Chính là người của Vinh Châu, tất nhiên biết ủy viên thường vụ thành ủy Hồng Tiến Phong này, nhưng Tôn Hải Quần lại là lần đầu tiên gặp Hồng Tiến Phong, nghe Hàn Đông giới thiệu, anh ta vẫn có chút khách khí với người tướng mạo xấu xí Hồng Tiến Phong này.

Vì chuyện của Hồng Tiến Phong, vẫn chưa có quyết định, bản thân Hàn Đông và Hồng Tiến Phong, trong hoàn cảnh này đều sẽ không nói sự tình ra. Tôn Hải Quần tất nhiên cũng không ngờ được Hồng Tiến Phong lại nhanh chóng điều đến văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh.

Hàn Đông sở dĩ gọi Tôn Hải Quân đến, là để bắt cầu cho anh ta, tiện việc hỗ trợ sau này ấy mà.

Buổi tối, mọi người cùng nhau ăn cơm, cũng uống không ít rượu, Hồng Tiến Phong vì trong lòng vui vẻ, cũng uống hơi nhiều, cũng vốn không định quay lại thành phố Vinh Châu, mà đợi đến sáng hôm sau mới quay về. Dù sao y đã biết cần phải rời khỏi thành phố Vinh Châu rồi, cho nên xin nghỉ nửa ngày cũng không sao cả. Hơn nữa, bây giờ Bí thư Thành ủy Đàm Ngưng Hào cũng bất mãn với y, có chuyện gì, trừ phi là cần thiết, nếu không đều sẽ không vòng qua anh ta, mà trực tiếp yêu cầu Phó trưởng ban thư ký khác làm.

Sáng sớm thứ hai, Hàn Đông đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, tạm thời mở một cuộc họp, liền cùng Thẩm Hàm Thần, trưởng ban ban tổ chức cán bộ Thành ủy Thục Đô Tô Phàm Hoa, Phó trưởng ban Chư Tân Xuân, dẫn theo những người liên quan đi đến huyện Thanh Giang thành phố Thục Đô tiếp tục khảo sát.

Ban tổ chức cán bộ thành phố Thục Đô sở dĩ do chính Phó trưởng ban ra mặt, chủ yếu vì nhiệm vụ khảo sát lần này là Tỉnh ủy hạ lệnh xuống, hơn nữa lại điều tra vài cán bộ chủ chốt, bọn họ trong lòng đối với việc Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy trực tiếp can dự vào nhân sự ở khu huyện cấp dưới mặc dù có chút khó chịu, nhưng cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.

Lần khảo sát các khu huyện thuộc thành phố Thục Đô này, chủ yếu nhằm vào bốn chức vị lãnh đạo lớn chính, mặt khác thêm vào Phó bí thư và Trưởng ban tổ chức cán bộ, nhiều nhất cũng không quá sáu người, vì vậy cũng rất nhẹ nhàng. Nhưng những cán bộ này cũng coi như là quản lý hai phương diện, để tránh việc xảy ra bất cứ sai lầm nào, trước đó Hàn Đông yêu cầu nhất định phải nghiêm khắc tuân theo quy tắc tiến hành khảo sát chi tiết.

Đối với cán bộ trẻ tuổi như Hàn Đông là Trưởng phòng số hai. Hai vị lãnh đạo trong ban tổ chức cán bộ thành phố Thục Đô, một chút cũng không dám khinh thường, mặc dù Trưởng ban tổ chức cán bộ thành phố Thục Đô là ủy viên thường vụ thành ủy, cũng là cán bộ cấp Giám Đốc sở, nhưng anh ta cũng lại rất khách khí với Hàn Đông.

Chưa đến 4h chiều, công tác khảo sát huyện Thanh Giang đã hoàn thành, mọi người lập tức trở về. Ngày hôm sau liền tiến hành khảo sát huyện Đô Giang, cũng là tuần tự từng bước, tất cả đều thuận lợi.

Ngày thứ ba, tiến hành khảo sát huyện Vấn Giang, ở đây Hàn Đông có một người quen, chính là người bạn học hồi trước ở trường Đảng ở Tỉnh, bây giờ là Phó bí thư Huyện ủy huyện Vấn Giang Hách Nhận Quốc.

Nhìn thấy Hàn Đông, Hách Nhận Quốc vô cùng phấn khởi, hồi trước khi ở trường Đảng tỉnh ủy, quan hệ của anh ta và Hàn Đông không tệ, bây giờ Hàn Đông thân là Trưởng phòng số hai của ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, quyền lực trong tay không chỉ có lợi đối với y.

Trong khi khảo sát, Hàn Đông cảm thấy năng lực làm việc của Hách Nhận Quốc quả thực không tồi, khó trách có thể thăng chức nhanh như vậy.

- Nếu có cơ hội, thì sẽ giúp Hách Nhận Quốc một chút.

Trong lòng Hàn Đông thầm nghĩ. Thân làm một nhân viên của Hàn Hệ, có thể không ngừng thể hiện năng lực, người có tiềm lực gia nhập vào bên trong Hàn Hệ. Chính là cống hiến hết sức mình cho Hàn Hệ, địa vị tương lai của Hàn Đông có có thể vì vậy mà càng ổn định trong Hàn Hệ.

Bởi vậy, trở lại Ban tổ chức cán bộ, Hàn Đông liền đi đến văn phòng làm việc của Triệu Nhạc, báo cáo một chút về tình hình điều tra hai ngày hôm nay, đồng thời cố ý nhắc đến Hách Nhận Quốc. Mặc dù Hàn Đông chưa nói rõ, nhưng nói vậy Triệu Nhạc cũng sẽ hiểu được ý tứ của Hàn Đông, chỉ cần có cơ hội phù hợp, nhất định sẽ nghĩ đến Hách Nhận Quốc. Ngoài ra, Hàn Đông còn đề cập với Triệu Nhạc về tình hình của Chủ nhiệm văn phòng kế hoạch Tỉnh ủy La Lập Thanh.

Vì để cho chuyện của Hồng Tiến Phong bảo đảm thành công. Hàn Đông thường báo cáo công tác cho ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Đồng Huy, đề cập đến tình hình của Hồng Tiến Phong.

Nhân vật số hai của Tỉnh ủy Ủy ban nhân dân Tỉnh Phạm Đồng Huy, mai sau cho dù Hồng Tiến Phong có vào được văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, nếu có được sự ủng hộ của anh ta, khi triển khai công tác, tất nhiên sẽ nhanh hơn rất nhiều.

- Đối với quan điểm của Hàn Đông, tôi tất nhiên tin tưởng.

Phạm Đồng Huy mỉm cười nói, lập tức lại chuyển đề tài, nói chuyện với Hàn Đông những chuyện khác, đối với người trẻ tuổi này, Pham Đồng Huy vẫn rất chú ý đến, không nói về bối cảnh của Hàn Đông, người thanh niên trẻ tuổi này vô cùng hiếm thấy.

Cuối tháng một, tỉnh ủy mở cuộc họp thường vụ, tiến hành điều chỉnh nhân sự ở các ban ngành cá biệt và một số thành phố cấp 3.

Trong đó có vài mục bổ nhiệm khiến người khác khá chú ý.

Ủy viên thường vụ thành ủy thành phố Vinh Châu, Trưởng ban thư ký thành ủy Hồng Tiến Phong được bổ nhiệm thành Phó trưởng ban thư ký văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên.

Phó bí thư huyện ủy huyện Vấn Giang thành phố Thục Đô được bổ nhiệm làm Phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch tỉnh, cấp bậc cũng được nâng lên thành Phó giám đốc cấp sở, hơn nữa Ủy ban kế hoạch là phòng ban chủ yếu tạo nên Ủy ban nhân dân tỉnh, bước này của anh ta cũng là một bước rất lớn.

Ngoài ra, Chủ nhiệm văn phòng Kế hoạch tỉnh La Lập Thanh bị giáng chức xuống làm Phó chủ tịch thành phố Vinh Châu, thực hiện theo đuổi thăng cấp lên Phó giám đốc cấp sở.

Trong lần điều chỉnh này, Ủy viên thường vụ thành ủy thành phố Vinh Châu điều chỉnh hai thành viên, một người là Hồng Tiến Phong sau khi dời đi bị trống ghế Trưởng ban thư ký thành ủy, một người là Ủy viên thường vụ thành ủy, Phó chủ tịch thành phố Trần Thế Mạc. Trần Thế Mạc bị điều đến Văn phòng Lâm nghiệp tỉnh làm Phó giám đốc sở, vẫn là xếp chót nhất, quyền lực bỗng chốc nhỏ đi rất nhiều, điều này là đã có quan hệ rất lớn đến đợt khảo sát lần này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK