Trừ mấy vị quan lớn cấp Bộ trưởng bị điểm danh phê bình, thì có thể nói ba người Hàn Đông, Hàn Chính và Trịnh Trạch Hoa là ba người được chú ý nhất ở đây.
Hàn Chính và Trịnh Trạch Hoa là Bí thư Tỉnh ủy, hai người đã có biểu hiện không tồi trước trận thảm họa lũ lụt lớn lần này nên được các lãnh đạo cao tầng tán dương, tiền đồ sau này vô cùng sáng lạn.
Phải biết rằng, trong số các Bí thư Tỉnh ủy thì tuổi của hai người là tương đối nhỏ, hiện tại lại nắm được cơ hội này, tích lũy được số chiến tích hùng hậu, tương lai chắc chắn sẽ mang lại tác dụng rất lớn.
Còn về phần Hàn Đông, trước đó, cũng bởi vì hắn đã cực lực hô hào chống hạn nhưng không được quên chống lũ, hơn nữa còn tăng cường công tác kiểm tra, đôn đốc nên đã có được thanh danh rất lớn. Hiện tại, thanh danh càng lớn, số người biết đến càng nhiều thì thành tựu trong tương lai của Hàn Đông lại càng không tầm thường.
Tối ngày hai mươi bảy, Hàn Đông, Hàn Chính và Trịnh Trạch Hoa cùng ăn cơm với Lão thái gia.
Tâm tình của Lão thái gia rất tốt, lúc nghe Hàn Chính tường thuật lại nội dung của đại hội hôm nay, Lão thái gia cảm thán nói:
- Lần này, mấy anh có thể nắm lấy cơ hội, Hàn Đông có công rất lớn.
Trịnh Trạch Hoa cười nói:
- Đúng vậy, khi Tiểu Đông gọi điện cho con, con cũng thấy có chút kỳ quái, dù sao thì lúc đó cả nước từ cao tới thấp đều đang ra sức chống hạn, Hàn Đông bỗng nhiên nhắc tới việc phải chống lũ nữa, quả thật đúng là hơi có chút khó có thể chấp nhận. Thế nhưng tình huống sau này thì thật đúng là như thế. Cho dù Hàn Đông đã rất cố gắng, còn tự mình dẫn đội đi đến tỉnh Cống Dương trấn thủ, thế nhưng vẫn không được cán bộ địa phương coi trọng, nếu không thì cũng đã không xảy ra chuyện vỡ đê.
Hàn Chính cảm thán nói:
- Kỳ thật vẫn là vì lòng tư lợi làm hại họ mà thôi, nếu như mọi người biết ít nghĩ đến bản thân mình một chút, nhìn nhận vấn đề một cách khách quan hơn một chút, thì khi ra quyết định cũng sẽ được chính xác hơn. Một vài kẻ khác thì chỉ biết mượn chuyện công để làm lợi cho mình. Lúc đó, lực chú ý của cả nước đều đang tập trung vào việc chống hạn, cho nên chính quyền địa phương ở bên dưới cũng đều dồn hết tinh lực vào đó, làm theo ý cấp trên thì mới có thể đạt được lợi ích. Ngược lại, nếu lúc đó lại phân tán một chút tinh lực đi chuẩn bị công tác chống lũ, thì đại đa số mọi người sẽ cảm thấy là việc thừa thãi, không cần thiết, do vậy tất nhiên sẽ không có mấy người đi làm.
Vẻ mặt Lão thái gia dần dần đã trở nên nghiêm túc hơn, ông nói:
- Thật ra, điểm quan trọng nhất vẫn là làm người nhất định phải có lương tâm, bất kể là anh đang ngồi ở vị trí nào đi chăng nữa, thì chỉ cần làm việc không thẹn với lương tâm của mình, thì hiệu quả công việc sẽ không bao giờ kém và sẽ càng không bao giờ bỏ mặc lợi ích của đại đa số dân chúng. Mấy con về sau, bất kể là đi lên đến vị trí nào, bất kể là gặp những hoàn cảnh gì, đều phải nhớ kỹ điểm này, chỉ có như vậy thì bước đi mới được vững chãi.
Bây giờ, Lão thái gia khi nói chuyện cũng không phân tách Hàn Đông cùng hai người Hàn Chính và Trịnh Trạch Hoa ra nữa.
Có lẽ, ở trong suy nghĩ của Lão thái gia, Hàn Đông cũng đã trở nên quan trọng không kém gì hai người này rồi.
Thậm chí, ở một trình độ nào đó, Hàn Đông so với hai người Hàn Chính và Trịnh Trạch Hoa còn quan trọng hơn một chút.
Bởi vì Hàn Đông đại biểu chính là tương lai, là tương lai sáng lạn, chói lóa của hệ thống thế lực nhà họ Hàn.
Tuy rằng thế lực nhà họ Hàn hiện tại đang phát triển rất nhanh thế nhưng tuyệt đối vẫn chưa có đạt đến đỉnh cao.
Mà ở trong lòng Lão thái gia, ngày đó sẽ do chính Hàn Đông thực hiện. Tuy rằng ông ta không thể nhìn thấy được cái ngày này, thế nhưng chỉ cần nghĩ đến tình cảnh đó là trong lòng ông ta lại cảm thấy vô cùng vui vẻ, do vậy càng muốn tận hết khả năng giúp Hàn Đông xây dựng cơ sở kiên cố.
Hàn Đông tỏ ra rất khiêm tốn, mấy người đang ngồi đây đều là trưởng bối của hắn, việc hắn cần phải làm lúc này chính là chú tâm lắng nghe rồi ngẫm nghĩ thật kỹ chứ không phải ba hoa, khoác lác.
Đường là do con người ta từng bước đi lên mà tạo ra chứ không phải nói không mà tạo ra được.
Hàn Đông là một người nói được, làm được chứ không phải chỉ là một kẻ chỉ biết nói suông mà thôi.
Đối với những chuyện Hàn Đông đã làm, Lão thái gia cảm thấy rất hài lòng.
Ông thậm chí còn nói đến chuyện một người nếu như muốn bay lên, thì ngoại trừ sự cố gắng của bản thân, thì còn phải nhờ tới sự giúp đỡ ở bên ngoài, mà trong đó, vận may cũng là một yếu tố có sức ảnh hưởng rất lớn. Một người thành công, ít nhất trong người anh ta phải có một yếu tố đó là vận may, mà hiện tại, hiển nhiên, Hàn Đông cũng có được điều này.
Ở trong lòng Hàn lão thái gia, Hàn Đông trong lúc cả nước đang dốc sức chống hạn mà còn biết chú ý tới việc chống lũ, mặc dù đó cũng không phải là việc gì sai lầm, thế nhưng cuối cùng lại thật sự có lũ lớn tràn về, hơn nữa, rất nhiều tỉnh khác lại cũng không làm công tác chuẩn bị, điều này lại càng làm nổi bật hơn ý kiến trước đó của Hàn Đông, khiến con đường đi lên của Hàn Đông lại càng thêm thông thuận.
Người đang ở trong thể chế, nếu như muốn đi lên được đến đỉnh của Kim tự tháp, thì tuyệt đối cần có đủ thiên thời, địa lợi và nhân hòa, ba thứ, thiếu một thứ cũng không được.
Hiện tại, xem ra, trên cơ bản, Hàn Đông đã có được đầy đủ ba thứ này, chỉ cần có thể tiếp tục duy trì loại trạng thái này, thì tiền đồ rộng lớn sau này khó có thể nói trước được.
Sáng ngày hôm sau, Hàn Chính và Trịnh Trạch Hoa đều xin phép quay về.
Là Bí thư Tỉnh ủy, công việc hàng ngày của họ rất nhiều, trừ phi là gặp phải tình huống đặc biệt, nếu không cũng không thể trì hoãn lâu được.
Còn Hàn Đông thì cũng còn phải đi làm.
Vì vậy, trên cơ bản, Lão thái gia đều một mình ở tại căn biệt thự số sáu.
Tuy nhiên, chỉ cần tất cả mọi người đều pháp triển tốt thì Lão thái gia đã cảm thấy vui vẻ trong lòng.
Người đã sống tới tuổi này như ông thì đều không còn để ý đến việc bên người mình có náo nhiệt hay không, có nhiều người vây quanh hay không nữa.
Lão thái gia sở dĩ kỳ vọng vào Hàn Đông cao như vậy, ngoại trừ việc Hàn Đông là cháu ruột của ông thì còn vì từ ngày Hàn Đông bước theo con đường chính trị, đã đều biểu hiện khác hẳn người thường, hắn một lòng chỉ nghĩ đến việc công mà làm việc.
Hai nhân tố này kết hợp lại khiến Lão thái gia càng ngày càng tràn đầy kỳ vọng vào tương lai của Hàn Đông, hy vọng Hàn Đông có thể thành công bước lên đến đỉnh của Kim tự tháp, điều này, đối với nhà họ Hàn mà nói, không chỉ là một chuyện vô cùng vinh hạnh, mà hơn nữa, đối với toàn Trung Hoa mà nói thì cũng là một chuyện vô cùng may mắn.
Có một số ít người, trong lúc còn trẻ đã để lộ ra khí chất của một người lãnh đạo, thậm chí là lãnh tụ, và đến sau này, khi họ thật sự trở thành người đứng đầu của một quốc gia, thì quả thật đã giúp cho quốc gia đó phát triển và đi lên.
Ở trong lòng Lão thái gia, không còn nghi ngờ gì nữa, Hàn Đông chính là một người như vậy.
... ... ... ... ...
Sáng sớm, Hàn Đông đã mở đại hội tổng kết.
Có thể nói, Hàn Đông từ đầu tháng năm đã bắt đầu chú ý tới thảm họa lũ lụt này, vì thế, Hàn Đông ngoại trừ việc viết một bài văn đăng lên tờ Nhật Báo Trung Hoa, còn phái người đi kiểm tra, giám sát và đôn đốc. Trước khi thảm họa lũ lụt diễn ra, hắn đã nhận được rất nhiều lời khiêu khích, châm chọc, thế nhưng sau thảm họa, tất cả những oán hận, bất mãn và khó hiểu này đều biến mất.
Hơn nữa, tại Thành phố Cửu Dương, Thủ Tướng Dương Dân Sinh đã đặc biệt yêu cầu phòng Kiểm soát tăng cường công tác đôn đốc, cho nên tất cả mọi người đều đang rất coi trọng công tác của phòng Kiểm soát, đặc biệt là ở những địa phương ven sông gặp tai họa, họ đối với những người ở phòng Kiểm soát tới xử lý vừa hận, vừa sợ.
Bởi vì người của phòng Kiểm soát khi đến nơi làm việc vô cùng cẩn thận, đến bất cứ chỗ nào cũng đều phát hiện ra rất nhiều vấn đề, mà công tác của bọn họ lại còn được Thủ Tướng tán thành nữa, như vậy thì họ khác nào như đang được cầm Thượng phương bảo kiếm trong tay, cho nên, họ đi đến đâu thì chính quyền địa phương cũng đều chỉ có thể khách khí mà đối đã, không ngừng thực hiện chỉnh đốn và cải cách đúng theo những gì phòng Kiểm soát đã đề ra.
- Trong giai đoạn trước, công tác của chúng ta được các cấp lãnh đạo rất tán thành và khen ngợi. Trong khoảng thời gian này, mọi người đều đã vất vả nhiều, thái độ làm việc tích cực của mọi người, tôi cũng đã nhìn thấy…
Trong cuộc họp, Hàn Đông công khai khen ngợi những đồng chí đã có biểu hiện xuất sắc, phát hiện không ít vấn đề trong công tác điều tra, đôn đốc ở giai đoạn trước.
Mấy người được khen ngợi trong lòng đều cảm thấy vô cùng vui vẻ, trêm mặt cười tươi như hoa.
Thời gian Hàn Đông đến phòng Kiểm soát tuy rằng chưa được lâu, thế nhưng tất cả mọi người trên cơ bản đều đã hiểu được, Hàn Đông là người có bối cảnh vô cùng mạnh mẽ, nói cách khác, bất cứ người nào ở đây cũng đều không có bối cảnh mạnh mẽ được như Hàn Đông.
Có thể nói, ở trong tay Hàn Đông, đã có mấy vị cán bộ thực quyền cấp Thứ trưởng trở lên phải ngã ngựa.
Như lần này, sau khi thảm họa lũ lụt chấm dứt, hai vị lãnh đạo chủ yếu của tỉnh Cống Dương đều bị điều chỉnh.
Mà trước đó, phòng Kiểm soát cũng đã từng đặc biệt thông báo phê bình công tác chống lũ của tỉnh Cống Dương.
Nhận được thông báo phê bình của phòng Kiểm soát mà tỉnh Cống Dương lại không tích cực chỉnh đốn, cải cách khiến cho sau đó xảy ra chuyện vỡ đê, đối với chuyện này, Trung ương nhất định sẽ phải tiến hành xử lý các lãnh đạo chủ chốt trong đó.
Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Cống Dương Tiền Tử Thần, Chủ tịch tỉnh Chương Kiệt Tùng đều bị điều chuyển tới những vị trí nhàn rỗi, tuy rằng cấp bậc vẫn giữ nguyên là cấp Bộ trưởng, thế nhưng quyền lực trong tay bọ họ đã bị thu nhỏ đi rất nhiều, không còn được hiển hách giống như Đại tướng nơi biên cương trước kia nữa, hơn nưa, tiền đồ cũng có vẻ đã trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.
Mà hết thảy những chuyện này, ít nhiều cũng đều có quan hệ tới Hàn Đông.
Phó Chủ nhiệm Cao Minh Chân ngồi ở bên cạnh Hàn Đông, trong lòng vô cùng phấn khởi.
Bởi vì trong khoảng thời gian này, ông ta và Hàn Đông phối hợp với nhau khá tốt, các mặt công tác đều rất gắng sức đi làm, thực sự cũng cảm thấy thu hoạch được rất nhiều.
Mà quan trọng hơn đó là, ông ta đã được đi theo Hàn Đông tới gặp mặt Thủ tướng Dương Dân Sinh.
Tuy rằng, ông ta biết, Dương Dân Sinh không có khả năng sẽ nhớ rõ ông ta, thế nhưng, ít nhất, chuyện lần này sẽ trợ giúp rất lớn cho con đường làm quan của ông ta.
Hội nghị buổi sáng mọi người nói chuyện rất thoải mái, tiến hành tổng kết công tác đôn đốc xung quanh thảm họa lũ lụt trong mấy tháng qua.
Mà Hàn Đông sau đó cũng cùng Cao Minh Chân thương lượng thêm một chút về phần công tác kế tiếp, xoay chung quanh việc tiến hành đôn đốc các hạng mục công tác trọng điểm trên cả nước, đả kích tất cả các loại công trình bã đậu.
Đến khoảng mười một giờ, Hàn Đông nhận được điện thoại của Trưởng ban thư ký Trần Cung Hành, bảo hắn chuẩn bị sẵn sàng, buổi chiều, Thủ tướng Dương Dân Sinh một mình tiếp kiến hắn.
Trần Cung Hành nói trong điện thoại:
- Thủ Tướng Dương chủ yếu muốn nghe thêm về tình hình công tác chống lũ trong khoảng thời gian này của phòng kiểm soát. Hàn Đông cậu cần phải chuẩn bị các số liệu xác thực cho thật tốt, bắn tên trúng đích, ăn ngay nói thật.
- Vâng, Trưởng ban thư ký, tôi nhất định sẽ chuẩn bị thật tốt.
Hàn Đông không kiêu ngạo, không siểm nịnh nói.
Đối với việc được Dương Dân Sinh đơn độc tiếp kiến, Hàn Đông đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi.
Dù sao, hiện tại công tác chống lũ của phòng kiểm soát đúng là điểm sáng được mọi người chú ý mà Dương Dân Sinh lại là một vị Thủ tướng khá chú ý tới tình hình dân sinh, do vậy ông ta khẳng định sẽ cảm thấy rất vừa lòng.
Mặt khác, Dương Dân Sinh cũng có thể sẽ đưa ra một vài yêu cầu đối với công tác chỉnh đốn các công trình bã đậu của hắn.
Vô luận như thế nào thì Hàn Đông hiện tại cũng mới chỉ là một cái cán bộ cấp Giấm đốc Sở, có thể vì công tác mà được Thủ tướng đơn độc tiếp kiến, thì đây cũng là một chuyện rất giỏi rồi.