Hàn Đông chợt cảm thấy có chút nghi hoặc, sao Hoàng Văn Vận lại xem công tác công khai hành chính trở nên nghiêm trọng như vậy? Lại muốn mình mở rộng công tác ra toàn thị trấn trong thời gian một tháng tới? Dựa theo ý tưởng của Hàn Đông, yêu cầu là ổn định và cẩn trọng, từng bước mở rộng, hơn nữa cần phải kiên quyết ngăn chặn những hành vi xấu, qua loa đại khái. Bây giờ Hoàng Văn Vận có yêu cầu như vậy, coi như trái ngược với ý định ban đầu của Hàn Đông, làm cho hắn có chút khó xử.
- Thế nào, có lòng tin không?
Hoàng Văn Vận hỏi.
- Bí thư Hoàng, tôi chỉ có thể cố gắng hết sức mà thôi.
Hàn Đông không rõ vì sao Hoàng Văn Vận lại trở nên cấp tiến như vậy, chẳng lẽ thường ủy huyện ủy, bí thư ủy ban tư pháp Liêu Khai Vân vừa mới tiến vào huyện Phú Nghĩa đã nhanh chóng đứng về phía chủ tịch Phương Trung như vậy?
Hoàng Văn Vận đứng lên nói:
- À, hãy làm sao cho tốt, bây giờ thị ủy cực kỳ coi trọng công tác bồi dưỡng cán bộ trẻ, chuyện này cũng là kỳ ngộ với cậu.
Trong cả quá trình, tính cả thời gian Hàn Đông báo cáo thì cũng chưa đến nửa giờ, Hoàng Văn Vận ngoài yêu cầu Hàn Đông nói ra những biến bộ của công tác công khai hành chính thì căn bản không nói đến chuyện gì quan trọng khác, điều này làm cho Hàn Đông cực kỳ khó hiểu.
Sau khi cáo từ thì Hàn Đông bắt chuyện với Trương Trường Hà, sau đó thuận tiện nói tối nay sẽ mở tiệc ở khách sạn Long Đằng. Sau đó hắn chậm rãi quay về, lúc này chưa đến ba giờ, tất cả mọi người còn đang làm việc, muốn tìm người nói chuyện cũng khó.
Hàn Đông quay về ký túc xá và điện thoại cho Chu Chính, để cho hắn đến tôi cũng về huyện. Tuy tiểu tử kia chỉ là một phó đồn trưởng đồn công an nho nhỏ nhưng sau lưng lại có quan hệ, vì vậy bây giờ trong vòng quan hệ của mình cũng không ai xem thường đối phương.
Sau đó Hàn Đông điện thoại cho Xa Tịnh Chương, nghe nói Hàn Đông ở nhà không có việc gì thì Xa Tịnh Chương nói:
- Vừa lúc tôi đang rảnh, chúng ta đi uống trà nhé?
Hai người hẹn ước địa điểm, Hàn Đông xuống lầu bắt xe đến quán trà, trước cổng đã có một chiếc xe cảnh sát, xem ra Xa Tịnh Chương đã chờ sẵn bên trong.
- Cục trưởng Xa, sao lại thanh nhàn như vậy?
Hàn Đông cười hỏi.
Vẻ mặt Xa Tịnh Chương có vẻ trì trệ, hắn bĩu môi cười nói:
- Cũng không còn cách nào khác, bây giờ đang ở vào trong hành động chỉnh đốn tác phong, bí thư ủy ban tư pháp và cục trưởng tự mình nắm ấn soái, tôi nào có thể bận rộn cho được?
Cục trưởng Phan Tuyền Sơn cục công an mới đến nhận chức là từ thị ủy nhảy xuống, mới đến đã cùng bí thư ủy ban tư pháp Liêu Khai Vân triển khai hành động chỉnh đốn tác phong cực kỳ oanh liệt, làm cho cả hệ thống tư pháp trở nên rối tung rối mù. Xa Tịnh Chương là một phó cục trưởng thường vụ cục công an, hắn không có việc gì làm, nhưng vị phó cục trưởng vừa đến nhận chức là Thân Vĩnh Bân lại cực kỳ bận rộn. Xa Tịnh Chương cũng biết là đám người kia muốn chèn ép mình, nhưng hành động chỉnh đốn tác phong là do thị ủy triển khai, do khối tư pháp vung tay, hắn cũng không làm gì được.
Hàn Đông tuy không biết rõ tình huống ở cục công an huyện Phú Nghĩa, nhưng hắn thấy dưới tình huống mà cục trưởng cục công an và bí thư ủy ban tư pháp đều thay đổi thì một vị phó cục trưởng thường vụ như Xa Tịnh Chương bị xa lánh chèn ép cũng là bình thường.
- Tình huống bây giờ khá đặc thù, cục trưởng Xa nhàn nhã cũng không có vấn đề, vì đường đi sau này còn dài.
- Ha ha, đúng vậy, tôi thì không sao, chỉ coi như được nghỉ ngơi một thời gian mà thôi.
Xa Tịnh Chương cười to hai tiếng:
- Hơn nữa đây là một đội ngũ từ trên xuống dưới, sức chiến đấu rất đáng tin.
Xa Tịnh Chương dù có vẻ thế đơn lực bạc nhưng được sự giúp đỡ của bí thư Hoàng, hắn lợi dụng tình huống thời gian trước Tưởng Đức Quân làm thay mặt cục trưởng đã đề bạt được không ít cán bộ, vì thế bây giờ hắn là kẻ rất có quyền lực ở hệ thống công an.
Hàn Đông cười cười, hắn chợt nhớ đến Kiều San San, tối nay nếu gọi nàng đến cùng dùng cơm, không phải sẽ sáng tạo chút cơ hội cho Xa Tịnh Chương sao? Tuy không trông mong Kiều San San sẽ nói lên điều gì với cha mình, nhưng chỉ cần nàng có thể nhắc với Kiều Hiếu Nghĩa về Xa Tịnh Chương, làm cho Kiều Hiếu Nghĩa biết rõ có một người như vậy, sau này sẽ có trợ giúp rất lớn với Xa Tịnh Chương.
- Hàn Đông, khoảng thời gian này cậu phát triển khá nóng, vừa có nhà máy rượu lại vừa mở rộng tụ điểm giải trí ven sông, có lẽ thị trấn Triệu Hoa sắp khắc phục được khó khăn trong tay cậu.
Xa Tịnh Chương cảm thán nói, trong lòng rất hâm mộ Hàn Đông, vì đối phương còn trẻ mà đã là bí thư thị trấn, nhưng lại công tác rất xuất sắc, nhận được sự ưu ái của bí thư huyện ủy, tương lai nhất định sẽ là vô hạn.
Hàn Đông nói:
- Không có biện pháp, Triệu Hoa thật sự đã tụt hậu về phía sau, nếu không nắm chắc cơ hội để phát triển thì coi như chênh lệch với các anh em hàng xóm ngày càng lớn. Tôi đã đi xuống nhận công tác, cũng phải làm ra chút thành tích.
Xa Tịnh Chương khẽ gật đầu hỏi:
- Đến tối có ai đến?
Hàn Đông cười nói:
- Sao vậy? Cục trưởng Xa muốn mời khách à?
Xa Tịnh Chương nói:
- Được rồi, Hàn Đông cậu nói đi.
Hàn Đông gật đầu, hắn nghiêm mặt nói:
- Nếu đã như vậy thì tôi tính thêm cho anh một người khách nữa, anh cần biểu hiện một chút.
Nói xong hàn đông đi ra mượn điện thoại của ông chủ quán trà, hắn điện thoại đến phòng làm việc của Kiều San San.
- Ủa, Hàn Đông, sao anh xong việc nhanh như vậy?
Nghe được âm thanh của Hàn Đông thì Kiều San San có vẻ kinh ngạc.
Hàn Đông cười nói:
- Đã sớm xong rồi, buổi tối có vài người bạn cùng dùng cơm, cô có thời gian không?
- Hôm nay thứ bảy, tôi phải xem xét lại đã, thế này đi, tôi sẽ chờ và nhắn tin cho anh.
- Vậy cũng được.
Hoàng Tùng đã vững tin Kiều San San là con gái của Kiều Hiếu Nghĩa, nhưng hắn rất kỳ quái vì sao nàng lại chạy đến làm một phó cục trưởng cục thông tin truyền thông của huyện Phú Nghĩa. Đáng lý ra với quan hệ của Kiều Hiếu Nghĩa, nàng có thể tùy tiện tìm được một vị trí tốt ở thành phố, vì chỉ là một phó khoa mà thôi, sắp xếp nơi nào chẳng được? Lần này hắn mời và Kiều San San cũng không từ chối ngay, nói cách khác thì cuối tuần nàng cũng không nhất định về nhà, xem ra quan hệ trong nhà nàng cũng có vấn đề.
Khi thấy Hàn Đông quay về thì Xa Tịnh Chương hỏi:
- Cậu đi mời ai?
Hàn Đông cười cười:
- Phó cục trưởng cục thông tin truyền thông, là Kiều San San, mới đến huyện Phú Nghĩa.
Xa Tịnh Chương khẽ giật mình, trong mắt lóe lên tinh quang, hắn là công an lão thành và nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt trong lời nói của Hàn Đông. Hắn uống một ngụm trà rồi dùng giọng không xác định nói:
- Họ Kiều, lại là mới đến sao?
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng vậy, là bạn học thời đại học của tôi, không thể tưởng có thể gặp mặt ở đây.
Xa Tịnh Chương hơi nghiêng người về phía trước, hắn cười hì hì nói:
- Hàn Đông, cậu nói thật tôi xem, có phải là liên quan gì đến vị kia trên thị ủy?
Khi thấy bộ dạng căng thẳng và hưng phấn của Xa Tịnh Chương, Hàn Đông không nhịn được phải có chút buồn cười,, xem ra ở phương diện tương lai thì ai cũng không tránh được tình huống này, hắn cười nói:
- Tôi chỉ biế cô ấy là bạn học, mới từ Thục Đô xuống Phú Nghĩa, bây giờ nhà ở Vinh Châu, những thứ khác thì chưa hỏi.
- Tôi hiểu rồi.
Xa Tịnh Chương như trút được gánh nặng:
- Tối nay là tôi mời khách.
Lúc nói chuyện thì Xa Tịnh Chương xoa xoa tay hưng phấn, tuy đã rất ẩn nhẫn nhưng bộ dạng vui vẻ là khó thể nghi ngờ.
Hàn Đông cười nói:
- Cục trưởng Xa cũng đừng nên vui vẻ quá sớm, cô ấy còn chưa đồng ý...
Hàn Đông đang nói thì máy nhắn tin vang lên, hắn tranh thủ lấy ra xem, thì ra là Kiều San San:
- Tan tầm anh đến đón tôi, hì hì...