Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chủ tịch thành phố Hàn, sao ngài lại đích thân đến ạ? Có chuyện gì chỉ cần gọi điện thoại nói một tiếng là được rồi.

Phó Bí thư Bành Y Vinh nhìn thấy Hàn Đông, thái độ vô cùng nhiệt tình, tươi cười bước nhanh về trước.

Trên thực tế, thư ký đã cho y biết, Hạ Kim Cường mới bị vài người bắt đi.

Cho dù dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết người bắt Hạ Kim Cường đi nhất định là người của Ủy ban Kỷ luật Tỉnh.

Trong lòng Bành Y Vinh rất cao hứng, rất kinh ngạc trước bản lĩnh của Hàn Đông.

Vốn y muốn thêm mắm dặm muối vào cuộc cạnh tranh giữa Hàn Đông và Hạ Kim Cường, muốn họ đấu đến một mất một còn, như vậy thì nhân vật số ba của Thành ủy như y mới có cơ hội bước tới thêm một bước.

Y cho rằng, cuộc đấu giữa Hàn Đông và Hạ Kim Cường có lẽ không có kết quả nhanh như vậy. Nhưng nào ngờ, sự việc lại chuyển biến mau chóng như vậy, Hạ Kim Cường đã nhanh chóng bị Hàn Đông lật ngược.

“Hàn Đông này thật đúng là dũng mãnh, Hạ Kim Cường vừa mới ngoi đầu lên đã bị Hàn Đông đánh cho một gậy bất tỉnh rồi. Không biết Tỉnh ủy có để Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy hay không, xem ra sau này cẩn thận một chút vẫn hơn, bằng không, bị thằng nhóc này nắm trúng chỗ hiểm thì rắc rối.”

Bành Y Vinh vừa nghĩ vừa tươi cười rạng rỡ đến bắt tay Hàn Đông, mời Hàn Đông đến ngồi ở khu tiếp khách

Hàn Đông khoát tay nói:

- Lão Bành, tôi không ngồi đâu. Vừa rồi, Hạ Kim Cường, Trần Phúc Xương bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt đi, có lẽ không về được nữa. Tôi đã bảo Trưởng ban thư ký Hầu thông báo mở cuộc họp hội ý của các Ủy viên thường vụ, gọi vài cú điện thoại, ổn định cảm xúc. Cũng sắp đến Đại hội Đảng Tỉnh rồi, mọi chuyện không thể xảy ra vấn đề được.

Vẻ mặt Bành Y Vinh rất khiếp sợ, giống như mới biết được tin này lần đầu vậy, y nói:

- Sao có thể như vậy được? Chủ tịch Thành phố Hàn, tình hình hiện nay, việc của mấy người Phó Bí thư chúng tôi cũng bị đình trệ rồi.

Hàn Đông mỉm cười nói;

- Tôi cũng nghĩ như vậy, tôi đoán Tỉnh ủy sẽ nhanh chóng có sự sắp xếp tương ứng thôi. Chúng ta trước hết cứ ổn định trận tuyến trong Thành ủy rồi hãy nói.

Hàn huyên một lúc trong văn phòng Bành Y Vinh, sau đó hai người cùng đi tới phòng họp.

Các Ủy viên thường vụ đều đã đến, thấy Hàn Đông và Bành Y Vinh cùng bước vào, mọi người cũng đoán được đại khái vì sao như thế, vẻ mặt cả đám người đều rất nghiêm trọng.

Hàn Đông ngồi xuống vị trí thứ hai, Bành Y Vinh ngồi xuống vị trí thứ ba, vị trí số một không ai ngồi.

Hàn Đông nhìn lướt qua, thấy các Ủy viên thường vụ đều đến đông đủ, bèn nói:

- Mọi người đã đến đủ, giờ chúng ta họp đi. Hội nghị hôm nay, là tôi cùng Bí thư Bành đồng ý triển khai, thông báo tình hình mới. Vừa rồi, Hạ Kim Cường và Trần Phúc Xương đã bị Ủy ban Kỷ luật bắt đi, hy vọng các vị đang ngồi đây phải nắm vững đại cục, bảo đảm tiến hành công tác trong Thành ủy và Ủy ban nhân dân Thành phố như bình thường…

Hàn Đông nói khoảng năm phút, sau đó đến Bành Y Vinh lên tiếng.

Trong Thành ủy, Hàn Đông vốn xếp hạng thứ hai trong các Ủy viên thường vụ, giờ Hạ Kim Cường bị bắt giam, thì Hàn Đông việc nhân đức chẳng nhường ai, liền leo lên hàng thứ nhất. Nhưng công tác phân công chủ yếu của Hàn Đông là phụ trách Ủy ban nhân dân Thành phố, còn Bành Y Vinh là Phó Bí thư Thành ủy phụ trách công tác thường vụ của Thành ủy, cho nên vào lúc này, Hàn Đông cũng muốn Bành Y Vinh đứng ra thể hiện một chút.

Mặc kệ mình có ở lại hay không, Hàn Đông đều không có hứng thú biểu lộ sự cứng rắn mạnh mẽ của mình vào lúc này.

Giờ tất cả các công tác đều là duy trì sự ổn định trong Thành ủy, chờ đợi quyết định mới của Tỉnh ủy.

Bành Y Vinh cũng nhấn mạnh, vào lúc này mọi người phải nắm vững công tác, không thể có sự nhiễu loạn, mặt khác phải bảo đảm được các hạng mục công tác của Đại hội Đảng Tỉnh đều dựa theo kế hoạch mà làm.

Dựa vào sự sắp xếp của Tỉnh ủy, Đại hội Đảng lần thứ bảy của tỉnh Tây Xuyên khai mạc vào khoảng 17 đến 20 tháng 5 ở Thục Đô.

Thời gian trước, gần như đại biểu của Đại hội lần này của thành phố Tân Châu đã chọn xong cả rồi, Hạ Kim Cường vốn là trưởng đoàn đại biểu, Hàn Đông là phó trưởng đoàn. Giờ Hạ Kim Cường đã bị bắt giam, công tác của đoàn đại biểu nhất định phải làm xong, không được xảy ra vấn đề.

Vào lúc mấu chốt thế này, e là Tỉnh ủy sẽ không sắp xếp hai người lắp vào chỗ trống của thành phố Tân Châu, tất cả cứ đợi sau Đại hội Đảng tỉnh hãy nói.

Sau đó, mọi người đều nói đến công tác được phân công để duy trì sự ổn định tất yếu.

Lúc Hàn Đông định tuyên bố tan họp, điện thoại của hắn vang lên. Hắn nhìn thấy số của Văn phòng Trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, liền tiếp điện thoại, giọng nói khá cung kính:

- Xin chào Trưởng ban Tiêu, ngài có dặn dò gì ạ?

Các vị Ủy viên thường vụ trong phòng họp nghe được lời nói của Hàn Đông, đều ngồi yên tại chỗ, đưa mắt nhìn cả về Hàn Đông.

Qua cách xưng hô của Hàn Đông, tất cả mọi người đều biết người gọi điện thoại tới là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức cán bộ, Tiêu Vọng Nhạc.

Lúc này Tiêu Vọng Nhạc gọi điện thoại tới, chắc chắn là có chỉ thị với công tác của thành phố Tân Châu.

Giờ Hạ Kim Cường đã bị bắt giam rồi, vị trí Bí thư Thành ủy đang để trống, ngoài ra vị trí Bí thư Đảng ủy Công an cũng để trống, mọi người vốn rất lưu tâm đến chuyện này.

Những người theo phe Hàn Đông tất nhiên đều hy vọng Hàn Đông có thể nhận chức Bí thư Thành ủy, sau này dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông, mọi cũng có thể thuận lợi làm ra thành tích.

Còn những người khác thì trong lòng có chút áp lực. Bản thân Hàn Đông đã mạnh mẽ cứng rắn lắm rồi, nếu để Hàn Đông lên Bí thư Thành ủy thì cuộc sống sau này của mọi người thế nào?

Tiêu Vọng Nhạc nói qua điện thoại:

- Đồng chí Hàn Đông, Tỉnh ủy vừa mới ra quyết định về tình huống của thành phố Tân Châu, quyết định để anh lâm thời chủ trì công tác của thành phố Tân Châu, ngoài ra, đoàn đại biểu Đại hội Đảng cũng do anh phụ trách. Sáng mai tôi sẽ đến thành phố Tân Châu một chuyến, có lẽ khoảng 11 giờ 30 là đến.

Hàn Đông nói:

- Dạ, Trưởng ban Tiêu.

Lúc này, Hàn Đông không nói lời hùng hồn nào, cũng chẳng đáp một câu vô nghĩa.

Tiêu Vọng Nhạc nói:

- Vậy cứ như thế đi.

Cất điện thoại vào, Hàn Đông nói với mọi người:

- Vừa lúc mọi người ở đây, Trưởng ban Tiêu của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh vừa mới gọi điện thoại tới, Tỉnh ủy đã có sự sắp xếp bước đầu với tình hình của Tân Châu, tạm thời tôi sẽ chủ trì công tác Thành ủy. Ngày mai Trưởng ban Tiêu sẽ đến Tân Châu, khoảng trên dưới 11 giờ 30. Giờ mọi người trở về đi. Mọi người đều có vị trí và cương vị riêng, cứ nắm vững công tác của mình là được rồi.

Mọi người lúc này thấy thần sắc của Hàn Đông hơi thay đổi. Tỉnh ủy để Hàn Đông chủ trì công tác của thành phố Tân Châu, xem ra Hàn Đông có thể tiến một bước xa hơn lên làm Bí thư Thành ủy. Nghĩ lại, Hàn Đông đảm nhiệm chức Chủ tịch thành phố không bao lâu, giờ lại làm Bí thư Thành ủy, xác thực được ý nghĩa của một phen chư hầu.

Bí thư Thành ủy, nắm trong tay vận mệnh của hơn bốn triệu nhân khẩu của thành phố Tân Châu! Mặc dù cách nói này hơi khoa trương, nhưng Bí thư Thành ủy đúng là có sức ảnh hưởng rất lớn đến thành phố, đặc biệt là một Bí thư Thành ủy cứng rắn mạnh mẽ thì tác động lại càng lớn.

Hoàng Văn Vận và Hàn Đông cùng bước xuống lầu, khá hưng phấn nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, xem ra Tỉnh ủy vẫn muốn cho anh chủ trì đại cục của thành phố Tân Châu. Điều này có ý nghĩa rất quan trọng với thành phố Tân Châu.

Hàn Đông nói:

- Chỉ là chủ trì công tác Thành ủy tạm thời mà thôi. Tôi thấy qua Đại hội Đảng, Tỉnh ủy hẳn là sẽ điều chỉnh nhân sự trong Thành ủy một lần nữa.

Lúc này điện thoại lại vang lên, Hàn Đông cười khổ, lấy ra xem, thấy là văn phòng Phạm Đồng Huy gọi tới.

- Xin chào Chủ tịch Tỉnh Phạm.

Nghe được cách xưng hô của Hàn Đông, Hoàng Văn Vận khẽ mỉm cười, hơi lui lại vài bước.

Phạm Đồng Huy nói:

- Hàn Đông này, Trưởng ban Tiêu đã gọi điện thoại nói chuyện với cậu chưa?

Hàn Đông nói:

- Dạ vừa mới gọi ạ.

Phạm Đồng Huy nói:

- Căn cứ vào quyết định trong cuộc họp của Tỉnh ủy, để cậu chủ trì công tác của thành phố Tân Châu. Công tác chủ yếu của cậu trong thời gian này là duy trì sự ổn định của thành phố Tân Châu, đồng thời dẫn đoàn đại biểu Đại hội Đảng tỉnh cho tốt. Chuyện bố trí nhân sự của Thành phố Tân Châu, sau Đại hội Đảng thì Tỉnh ủy sẽ tiến hành thảo luận. Theo suy nghĩ của tôi, cứ để cậu đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Tân Châu. Dù sao, cậu cũng đang làm ra nhiều thành tích ở thành phố Tân Châu, cũng rõ như ban ngày, cậu phụ trách cương vị này cũng có thể xúc tiến cho thành phố Tân Châu tiến thêm một bước. Nhưng chuyện này cũng cần Tỉnh ủy phải thảo luận và sắp xếp nữa.

Hàn Đông nói:

- Chủ tịch Tỉnh Phạm, tôi phục tùng sự an bài của tổ chức, tôi cũng sẵn sàng cố gắng vì thành phố Tân Châu.

Phạm Đồng Huy nói:

- Tôi hiểu được suy nghĩ của cậu. Dưới góc độ của Tỉnh ủy mà nói, cũng hy vọng thành phố Tân Châu có thể phát triển nhiều hơn nữa.

Cúp điện thoại rồi, Hàn Đông mỉm cười, xem ra Phạm Đồng Huy vẫn muốn nắm thành phố Tân Châu trong tay. Dù sao thành phố Tân Châu cũng đang phát triển mạnh, hơn nữa, các dự án mỏ than đá, thủy điện cũng đã được duyệt, đợi thêm một thời gian nữa, thành phố Tân Châu sẽ trở thành Địa khu kinh tế phát triển hàng đầu phía Nam Tây Xuyên, cũng nên cất vào dưới trướng.

Nếu mục đích của Phạm Đồng Huy có thể đạt được, như vậy mình ở Tân Châu tiến thêm một bước cũng là chuyện tốt. Thứ nhất là mình bước lên được một bước, thứ hai là tiếp tục dựa theo ý tưởng của mình mà phát triển Tân Châu.

Ngày hôm sau, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, đến thành phố Tân Châu, tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy, để Hàn Đông chủ trì công tác toàn diện của Thành ủy Tân Châu, đồng thời nhấn mạnh việc tiến hành các công tác tương quan gần đây, yêu cầu bộ máy lãnh đạo Thành ủy Tân Châu bảo đảm tác phong công tác, đảm bảo các hạng mục công tác phải được tiến hành như bình thường.

Sau đó Tiêu Vọng Nhạc và Hàn Đông tiến hành giao lưu. Tiêu Vọng Nhạc vừa hút thuốc, vừa nói:

- Sau Đại hội Đảng, Tỉnh ủy sẽ tiến hành điều chỉnh nhân sự. Hàn Đông, cậu có ý kiến gì với công tác của mình không?

Hàn Đông nói:

- Trưởng ban Tiêu, về công tác, tôi phục tùng sự an bài của Tỉnh ủy, bất kể trên cương vị nào tôi đều cố gắng làm tốt công tác của mình. Nhưng hiện tại thành phố Tân Châu đang ở thời kỳ phát triển mấu chốt, tôi hy vọng có thể tiếp tục cố gắng vì thành phố Tân Châu.

Tiêu Vọng Nhạc gật đầu:

- Dưới sự lãnh đạo của cậu, thành phố Tân Châu phát triển đã rõ như ban ngày, đặc biệt là phương diện kinh tế, sự phát triển gần như đã dẫn đầu toàn tỉnh. Tin rằng với tốc độ phát triển như thế, thành phố Tân Châu cũng sắp trở thành khu kinh tế hàng đầu của phía nam tỉnh Tây Xuyên. Nhưng tổ chức khảo sát, bồi dưỡng một cán bộ cũng phải suy xét trên nhiều phương diện. Cho nên, chuyện bố trí công tác của cậu, cậu cũng nên hoàn toàn chuẩn bị tư tưởng.

- Chủ tịch thành phố Hàn, sao ngài lại đích thân đến ạ? Có chuyện gì chỉ cần gọi điện thoại nói một tiếng là được rồi.

Phó Bí thư Bành Y Vinh nhìn thấy Hàn Đông, thái độ vô cùng nhiệt tình, tươi cười bước nhanh về trước.

Trên thực tế, thư ký đã cho y biết, Hạ Kim Cường mới bị vài người bắt đi.

Cho dù dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết người bắt Hạ Kim Cường đi nhất định là người của Ủy ban Kỷ luật Tỉnh.

Trong lòng Bành Y Vinh rất cao hứng, rất kinh ngạc trước bản lĩnh của Hàn Đông.

Vốn y muốn thêm mắm dặm muối vào cuộc cạnh tranh giữa Hàn Đông và Hạ Kim Cường, muốn họ đấu đến một mất một còn, như vậy thì nhân vật số ba của Thành ủy như y mới có cơ hội bước tới thêm một bước.

Y cho rằng, cuộc đấu giữa Hàn Đông và Hạ Kim Cường có lẽ không có kết quả nhanh như vậy. Nhưng nào ngờ, sự việc lại chuyển biến mau chóng như vậy, Hạ Kim Cường đã nhanh chóng bị Hàn Đông lật ngược.

“Hàn Đông này thật đúng là dũng mãnh, Hạ Kim Cường vừa mới ngoi đầu lên đã bị Hàn Đông đánh cho một gậy bất tỉnh rồi. Không biết Tỉnh ủy có để Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy hay không, xem ra sau này cẩn thận một chút vẫn hơn, bằng không, bị thằng nhóc này nắm trúng chỗ hiểm thì rắc rối.”

Bành Y Vinh vừa nghĩ vừa tươi cười rạng rỡ đến bắt tay Hàn Đông, mời Hàn Đông đến ngồi ở khu tiếp khách

Hàn Đông khoát tay nói:

- Lão Bành, tôi không ngồi đâu. Vừa rồi, Hạ Kim Cường, Trần Phúc Xương bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt đi, có lẽ không về được nữa. Tôi đã bảo Trưởng ban thư ký Hầu thông báo mở cuộc họp hội ý của các Ủy viên thường vụ, gọi vài cú điện thoại, ổn định cảm xúc. Cũng sắp đến Đại hội Đảng Tỉnh rồi, mọi chuyện không thể xảy ra vấn đề được.

Vẻ mặt Bành Y Vinh rất khiếp sợ, giống như mới biết được tin này lần đầu vậy, y nói:

- Sao có thể như vậy được? Chủ tịch Thành phố Hàn, tình hình hiện nay, việc của mấy người Phó Bí thư chúng tôi cũng bị đình trệ rồi.

Hàn Đông mỉm cười nói;

- Tôi cũng nghĩ như vậy, tôi đoán Tỉnh ủy sẽ nhanh chóng có sự sắp xếp tương ứng thôi. Chúng ta trước hết cứ ổn định trận tuyến trong Thành ủy rồi hãy nói.

Hàn huyên một lúc trong văn phòng Bành Y Vinh, sau đó hai người cùng đi tới phòng họp.

Các Ủy viên thường vụ đều đã đến, thấy Hàn Đông và Bành Y Vinh cùng bước vào, mọi người cũng đoán được đại khái vì sao như thế, vẻ mặt cả đám người đều rất nghiêm trọng.

Hàn Đông ngồi xuống vị trí thứ hai, Bành Y Vinh ngồi xuống vị trí thứ ba, vị trí số một không ai ngồi.

Hàn Đông nhìn lướt qua, thấy các Ủy viên thường vụ đều đến đông đủ, bèn nói:

- Mọi người đã đến đủ, giờ chúng ta họp đi. Hội nghị hôm nay, là tôi cùng Bí thư Bành đồng ý triển khai, thông báo tình hình mới. Vừa rồi, Hạ Kim Cường và Trần Phúc Xương đã bị Ủy ban Kỷ luật bắt đi, hy vọng các vị đang ngồi đây phải nắm vững đại cục, bảo đảm tiến hành công tác trong Thành ủy và Ủy ban nhân dân Thành phố như bình thường…

Hàn Đông nói khoảng năm phút, sau đó đến Bành Y Vinh lên tiếng.

Trong Thành ủy, Hàn Đông vốn xếp hạng thứ hai trong các Ủy viên thường vụ, giờ Hạ Kim Cường bị bắt giam, thì Hàn Đông việc nhân đức chẳng nhường ai, liền leo lên hàng thứ nhất. Nhưng công tác phân công chủ yếu của Hàn Đông là phụ trách Ủy ban nhân dân Thành phố, còn Bành Y Vinh là Phó Bí thư Thành ủy phụ trách công tác thường vụ của Thành ủy, cho nên vào lúc này, Hàn Đông cũng muốn Bành Y Vinh đứng ra thể hiện một chút.

Mặc kệ mình có ở lại hay không, Hàn Đông đều không có hứng thú biểu lộ sự cứng rắn mạnh mẽ của mình vào lúc này.

Giờ tất cả các công tác đều là duy trì sự ổn định trong Thành ủy, chờ đợi quyết định mới của Tỉnh ủy.

Bành Y Vinh cũng nhấn mạnh, vào lúc này mọi người phải nắm vững công tác, không thể có sự nhiễu loạn, mặt khác phải bảo đảm được các hạng mục công tác của Đại hội Đảng Tỉnh đều dựa theo kế hoạch mà làm.

Dựa vào sự sắp xếp của Tỉnh ủy, Đại hội Đảng lần thứ bảy của tỉnh Tây Xuyên khai mạc vào khoảng 17 đến 20 tháng 5 ở Thục Đô.

Thời gian trước, gần như đại biểu của Đại hội lần này của thành phố Tân Châu đã chọn xong cả rồi, Hạ Kim Cường vốn là trưởng đoàn đại biểu, Hàn Đông là phó trưởng đoàn. Giờ Hạ Kim Cường đã bị bắt giam, công tác của đoàn đại biểu nhất định phải làm xong, không được xảy ra vấn đề.

Vào lúc mấu chốt thế này, e là Tỉnh ủy sẽ không sắp xếp hai người lắp vào chỗ trống của thành phố Tân Châu, tất cả cứ đợi sau Đại hội Đảng tỉnh hãy nói.

Sau đó, mọi người đều nói đến công tác được phân công để duy trì sự ổn định tất yếu.

Lúc Hàn Đông định tuyên bố tan họp, điện thoại của hắn vang lên. Hắn nhìn thấy số của Văn phòng Trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, liền tiếp điện thoại, giọng nói khá cung kính:

- Xin chào Trưởng ban Tiêu, ngài có dặn dò gì ạ?

Các vị Ủy viên thường vụ trong phòng họp nghe được lời nói của Hàn Đông, đều ngồi yên tại chỗ, đưa mắt nhìn cả về Hàn Đông.

Qua cách xưng hô của Hàn Đông, tất cả mọi người đều biết người gọi điện thoại tới là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức cán bộ, Tiêu Vọng Nhạc.

Lúc này Tiêu Vọng Nhạc gọi điện thoại tới, chắc chắn là có chỉ thị với công tác của thành phố Tân Châu.

Giờ Hạ Kim Cường đã bị bắt giam rồi, vị trí Bí thư Thành ủy đang để trống, ngoài ra vị trí Bí thư Đảng ủy Công an cũng để trống, mọi người vốn rất lưu tâm đến chuyện này.

Những người theo phe Hàn Đông tất nhiên đều hy vọng Hàn Đông có thể nhận chức Bí thư Thành ủy, sau này dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông, mọi cũng có thể thuận lợi làm ra thành tích.

Còn những người khác thì trong lòng có chút áp lực. Bản thân Hàn Đông đã mạnh mẽ cứng rắn lắm rồi, nếu để Hàn Đông lên Bí thư Thành ủy thì cuộc sống sau này của mọi người thế nào?

Tiêu Vọng Nhạc nói qua điện thoại:

- Đồng chí Hàn Đông, Tỉnh ủy vừa mới ra quyết định về tình huống của thành phố Tân Châu, quyết định để anh lâm thời chủ trì công tác của thành phố Tân Châu, ngoài ra, đoàn đại biểu Đại hội Đảng cũng do anh phụ trách. Sáng mai tôi sẽ đến thành phố Tân Châu một chuyến, có lẽ khoảng 11 giờ 30 là đến.

Hàn Đông nói:

- Dạ, Trưởng ban Tiêu.

Lúc này, Hàn Đông không nói lời hùng hồn nào, cũng chẳng đáp một câu vô nghĩa.

Tiêu Vọng Nhạc nói:

- Vậy cứ như thế đi.

Cất điện thoại vào, Hàn Đông nói với mọi người:

- Vừa lúc mọi người ở đây, Trưởng ban Tiêu của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh vừa mới gọi điện thoại tới, Tỉnh ủy đã có sự sắp xếp bước đầu với tình hình của Tân Châu, tạm thời tôi sẽ chủ trì công tác Thành ủy. Ngày mai Trưởng ban Tiêu sẽ đến Tân Châu, khoảng trên dưới 11 giờ 30. Giờ mọi người trở về đi. Mọi người đều có vị trí và cương vị riêng, cứ nắm vững công tác của mình là được rồi.

Mọi người lúc này thấy thần sắc của Hàn Đông hơi thay đổi. Tỉnh ủy để Hàn Đông chủ trì công tác của thành phố Tân Châu, xem ra Hàn Đông có thể tiến một bước xa hơn lên làm Bí thư Thành ủy. Nghĩ lại, Hàn Đông đảm nhiệm chức Chủ tịch thành phố không bao lâu, giờ lại làm Bí thư Thành ủy, xác thực được ý nghĩa của một phen chư hầu.

Bí thư Thành ủy, nắm trong tay vận mệnh của hơn bốn triệu nhân khẩu của thành phố Tân Châu! Mặc dù cách nói này hơi khoa trương, nhưng Bí thư Thành ủy đúng là có sức ảnh hưởng rất lớn đến thành phố, đặc biệt là một Bí thư Thành ủy cứng rắn mạnh mẽ thì tác động lại càng lớn.

Hoàng Văn Vận và Hàn Đông cùng bước xuống lầu, khá hưng phấn nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, xem ra Tỉnh ủy vẫn muốn cho anh chủ trì đại cục của thành phố Tân Châu. Điều này có ý nghĩa rất quan trọng với thành phố Tân Châu.

Hàn Đông nói:

- Chỉ là chủ trì công tác Thành ủy tạm thời mà thôi. Tôi thấy qua Đại hội Đảng, Tỉnh ủy hẳn là sẽ điều chỉnh nhân sự trong Thành ủy một lần nữa.

Lúc này điện thoại lại vang lên, Hàn Đông cười khổ, lấy ra xem, thấy là văn phòng Phạm Đồng Huy gọi tới.

- Xin chào Chủ tịch Tỉnh Phạm.

Nghe được cách xưng hô của Hàn Đông, Hoàng Văn Vận khẽ mỉm cười, hơi lui lại vài bước.

Phạm Đồng Huy nói:

- Hàn Đông này, Trưởng ban Tiêu đã gọi điện thoại nói chuyện với cậu chưa?

Hàn Đông nói:

- Dạ vừa mới gọi ạ.

Phạm Đồng Huy nói:

- Căn cứ vào quyết định trong cuộc họp của Tỉnh ủy, để cậu chủ trì công tác của thành phố Tân Châu. Công tác chủ yếu của cậu trong thời gian này là duy trì sự ổn định của thành phố Tân Châu, đồng thời dẫn đoàn đại biểu Đại hội Đảng tỉnh cho tốt. Chuyện bố trí nhân sự của Thành phố Tân Châu, sau Đại hội Đảng thì Tỉnh ủy sẽ tiến hành thảo luận. Theo suy nghĩ của tôi, cứ để cậu đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Tân Châu. Dù sao, cậu cũng đang làm ra nhiều thành tích ở thành phố Tân Châu, cũng rõ như ban ngày, cậu phụ trách cương vị này cũng có thể xúc tiến cho thành phố Tân Châu tiến thêm một bước. Nhưng chuyện này cũng cần Tỉnh ủy phải thảo luận và sắp xếp nữa.

Hàn Đông nói:

- Chủ tịch Tỉnh Phạm, tôi phục tùng sự an bài của tổ chức, tôi cũng sẵn sàng cố gắng vì thành phố Tân Châu.

Phạm Đồng Huy nói:

- Tôi hiểu được suy nghĩ của cậu. Dưới góc độ của Tỉnh ủy mà nói, cũng hy vọng thành phố Tân Châu có thể phát triển nhiều hơn nữa.

Cúp điện thoại rồi, Hàn Đông mỉm cười, xem ra Phạm Đồng Huy vẫn muốn nắm thành phố Tân Châu trong tay. Dù sao thành phố Tân Châu cũng đang phát triển mạnh, hơn nữa, các dự án mỏ than đá, thủy điện cũng đã được duyệt, đợi thêm một thời gian nữa, thành phố Tân Châu sẽ trở thành Địa khu kinh tế phát triển hàng đầu phía Nam Tây Xuyên, cũng nên cất vào dưới trướng.

Nếu mục đích của Phạm Đồng Huy có thể đạt được, như vậy mình ở Tân Châu tiến thêm một bước cũng là chuyện tốt. Thứ nhất là mình bước lên được một bước, thứ hai là tiếp tục dựa theo ý tưởng của mình mà phát triển Tân Châu.

Ngày hôm sau, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, đến thành phố Tân Châu, tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy, để Hàn Đông chủ trì công tác toàn diện của Thành ủy Tân Châu, đồng thời nhấn mạnh việc tiến hành các công tác tương quan gần đây, yêu cầu bộ máy lãnh đạo Thành ủy Tân Châu bảo đảm tác phong công tác, đảm bảo các hạng mục công tác phải được tiến hành như bình thường.

Sau đó Tiêu Vọng Nhạc và Hàn Đông tiến hành giao lưu. Tiêu Vọng Nhạc vừa hút thuốc, vừa nói:

- Sau Đại hội Đảng, Tỉnh ủy sẽ tiến hành điều chỉnh nhân sự. Hàn Đông, cậu có ý kiến gì với công tác của mình không?

Hàn Đông nói:

- Trưởng ban Tiêu, về công tác, tôi phục tùng sự an bài của Tỉnh ủy, bất kể trên cương vị nào tôi đều cố gắng làm tốt công tác của mình. Nhưng hiện tại thành phố Tân Châu đang ở thời kỳ phát triển mấu chốt, tôi hy vọng có thể tiếp tục cố gắng vì thành phố Tân Châu.

Tiêu Vọng Nhạc gật đầu:

- Dưới sự lãnh đạo của cậu, thành phố Tân Châu phát triển đã rõ như ban ngày, đặc biệt là phương diện kinh tế, sự phát triển gần như đã dẫn đầu toàn tỉnh. Tin rằng với tốc độ phát triển như thế, thành phố Tân Châu cũng sắp trở thành khu kinh tế hàng đầu của phía nam tỉnh Tây Xuyên. Nhưng tổ chức khảo sát, bồi dưỡng một cán bộ cũng phải suy xét trên nhiều phương diện. Cho nên, chuyện bố trí công tác của cậu, cậu cũng nên hoàn toàn chuẩn bị tư tưởng. phương diện.

Lần trước vì chuyện của Tôn Hải Quần, Hàn Đông đã liên tiếp tìm đến nhiều Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, còn lần này liên quan đến mình, Hàn Đông quyết định không chạy đi đâu cả.

Dù sao có né tránh cũng dễ dàng cho người có ấn tượng xấu. Mặt khác, Hàn Đông cảm thấy, cho dù Tỉnh ủy có bố trí một Bí thư Thành ủy khác đến, mình cứ tiếp tục làm Chủ tịch thành phố cũng không có vấn đề gì.

Tiễn Tiêu Vọng Nhạc, Hàn Đông quay về văn phòng xem giấy tờ.

Vì Hàn Đông tạm thời chủ trì toàn bộ công tác của Thành ủy, cho nên những văn bản vốn để cho Bí thư Thành ủy duyệt, giờ đến tay Hàn Đông duyệt rồi.

Cũng may, Khổng Phàm Chi có thể giúp Hàn Đông sắp xếp, phân loại các loại văn kiện một cách hợp lý, khiến Hàn Đông tiết kiệm không ít thời gian. Nhưng dù như vậy, hiện giờ thời gian mà Hàn Đông dùng để xử lý văn kiện cũng không ít chút nào.

1 giờ chiều ngày 16 tháng 5, đoàn đại biểu thành phố Tân Châu đến tham dự Đại hội Đảng lần thứ bảy của tỉnh ngồi trên hai chiếc xe buýt từ Thành ủy đi tới Thục Đô.

Thành phố Tân Châu tổng cộng có chín huyện một quận, ngoài ra còn có các cơ quan ban ngành, công ty trực thuộc thành phố, khu công nghệ cao, khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên, tổng cộng mười ba tổ, trong đó vì khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên mới được thành lập không bao lâu, vì vậy gộp chung với khu công nghệ cao thành một tổ.

Theo yêu cầu của Tỉnh ủy, mỗi một huyện, ngoài Bí thư Huyện ủy, những đại biểu còn lại phải được suy xét dựa trên điển hình ưu tú, bao gồm những chi bộ cơ sở như là Bí thư ưu tú ở thôn xã cấp hai, Đảng viên, hoặc là những người ưu tú đứng đầu của các ngành nghề.

4 giờ 30 mọi người đã đến Thục Đô, bèn đến nhà khách Thiên Phủ. Đây là nhà khách được Đại hội Đảng lần thứ bảy của Tây Xuyên chỉ định, là một đơn vị quốc hữu lâu đời, thường xuyên tiếp khách của đủ loại hội nghị.

Ký tên, chia phòng, lĩnh quà tặng, làm xong mọi việc cũng đã đến giờ ăn cơm rồi.

Theo yêu cầu của Hàn Đông, trong lúc họp, mọi người không có chuyện gì quan trọng thì không cho xin phép nghỉ, nghiêm túc làm việc và nghỉ ngơi theo lịch trình của đại hội. Việc này chủ yếu là suy xét đến những việc mới xảy ra ở thành phố, Hàn Đông là người phụ trách lâm thời, không thể để đoàn đại biểu xảy ra vấn đề gì được.

Buổi tối, Hàn Đông và Hoàng Văn Vận cùng đi quanh các phòng, chủ yếu là tâm sự với mọi người, nhân tiện kết nối với những người công tác ngoài Thành ủy và Ủy ban nhân dân Thành phố. Dù sao, phần lớn đại biểu đều là những người ở cơ sở, bình thường Hàn Đông cũng rất khó nói chuyện phiếm với họ được. Vì thế, Hàn Đông lợi dụng cơ hội này, tiến hành giao lưu với họ, một mặt là giải thích công tác ở thành phố hiện nay, mặt khác cũng lắng nghe ý kiến và đề nghị của họ về các hạng mục công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.

Nói chung, hiệu quả cũng không tệ lắm. Các vị đại biểu tỏ vẻ hài lòng với sự phát triển của thành phố Tân Châu mấy năm qua. Đương nhiên có đại biểu đề xuất, vừa phát triển kinh tế vừa nên chú trọng đến cuộc sống của quần chúng cơ sở. Nhân khẩu phi nông nghiệp trong thành phố Tân Châu chưa được một triệu người, nói cách khác, nhân khẩu sống nhờ nông nghiệp của thành phố là hơn ba triệu người. Nếu thành phố chỉ phát triển mạnh mẽ về công nghiệp, tuy rằng có thể nhanh chóng kéo được sự tăng trưởng của toàn thành phố, nhưng bên cạnh số liệu tăng trưởng, thì thu nhập của đa số nông dân rất thấp, mức sinh hoạt không cao.

Hàn Đông vô cùng coi trọng ý kiến này, tỏ vẻ kế tiếp đây Thành ủy và Ủy ban nhân dân sẽ tăng mạnh phương diện này, chú trọng dân sinh, nghĩ cách nâng cao thu nhập của nông dân.

Khoảng 9 giờ 30, Trưởng Ban Tuyên giáo Chu Trọng Hạnh, đại diện Tỉnh ủy đến và hỏi thăm đoàn đại biểu Tân Châu. Ông cũng dành thời gian để hỏi về dự định của Hàn Đông.

Hàn Đông vẫn cứ thong thả nói ý tưởng thật sự của mình

Chu Trọng Hạnh cũng không nói rõ ràng chuyện gì, chỉ nói là ông biết rồi, còn cụ thể thế nào phải do Hội nghị thường vụ thảo luận và quyết định.

9 giờ sáng ngày 17, hội nghị triệu tập toàn bộ các đại biểu, các lãnh đạo chủ chốt ở tỉnh cũng tham dự, tiến hành thông báo vài vấn đề của Đại hội Đảng lần thứ bảy, khẳng định tư tưởng chủ yếu của Đại hội. Trên cơ bản chỉ là những chỉ thị bình thường, Hàn Đông cũng chẳng có chuyện gì làm, cứ ngồi yên lắng nghe, ghi nhớ, trên thực tế, những chuyện nên làm cũng đã chuẩn bị đâu vào đấy rồi.

Hơn 10 giờ, lại mở một hội nghị đoàn đại biểu. Hội nghị này cũng chỉ là hình thức thôi, cho dù mọi người có nói thì trên cơ bản cũng chẳng có gì mới mẻ.

Hội nghị thông qua tư cách đại biểu, danh sách nhân viên được ủy ban thẩm tra, thông qua danh sách thành viên Đoàn Chủ tịch và Trưởng ban thư ký, cùng chương trình hội nghị, trình bày những việc trọng yếu trong hội nghị. Bí thư Tỉnh ủy Yến Sơn Cao nói những vấn đề quan trọng, Phạm Đồng Huy cũng nhấn mạnh những điều tương ứng.

Đại hội Đảng lần thứ bảy của tỉnh Tây Xuyên trên thực tế là giới thiệu bộ máy Tỉnh ủy mới của tỉnh Tây Xuyên, trong đó Yến Cao Sơn là trung tâm.

Đương nhiên lần này, trong bộ máy Tỉnh ủy, có những người không qua được, phải có tiến hành điều chỉnh nhất định. Dù sao Yến Cao Sơn nhậm chức, chắc chắn phải nghĩ cách bố trí vài người của mình vào Tỉnh ủy. Nếu không, công tác của Bí thư Thành ủy như ông ta, cũng không dễ làm, điểm này bình thường ở trung ương vẫn hay lưu ý.

Nếu trung ương đã sắp xếp Yến Cao Sơn làm Bí thư Tỉnh ủy Tây Xuyên thì đã biểu lộ một loại ủng hộ, tất nhiên phải bảo vệ quyền uy cơ bản của ông ta. Đương nhiên, cũng không phải nói trung ương cho ông ta lên làm Bí thư Tỉnh ủy thì có thể ủng hộ ông ta cả hai tay một cách vô điều kiện, chuyện này còn phải dựa vào sự cố gắng cân bằng của bản thân mới được, nếu không, chuyện gì cũng chờ vào cấp trên giúp ông ta, thì cái mũ Bí thư này ông ta đội thật không hợp.

- Chủ tịch thành phố Hàn, Chủ tịch Tỉnh Phạm có lời mời.

Đợi Hàn Đông vừa ra khỏi phòng họp, Cổ Phàm Hàn từ phía sau Hàn Đông vọt lên nói.

Hàn Đông gật đầu, đi theo Cổ Phàm Hàn vòng qua một hành lang, vào một căn phòng, thoạt nhìn đã thấy Phạm Đồng Huy ngồi đấy, đang uống trà. Vừa rồi trên hội nghị, Phạm Đồng Huy nói liên tục hơn mười phút, có lẽ lúc này hơi khát.

- Xin chào Chủ tịch Tỉnh Phạm.

Hàn Đông mỉm cười chào.

Phạm Đồng Huy gật đầu, nói:

- Đồng chí Hàn Đông đến đây ngồi đi, đợi lúc nữa cùng nhau ăn bữa cơm.

Hàn Đông sửng sốt, vốn đã thắc mắc chuyện Phạm Đồng Huy gọi mình tới, không thể nào ngờ là kêu hắn đến ăn cơm.

Gật đầu, Hàn Đông mỉm cười:

- Được ăn cơm cùng Chủ tịch tỉnh Phạm là vinh dự của tôi.

Phạm Đồng Huy nói:

- Cái anh chàng này, nói năng ngọt ngào quá.

Bây giờ không phải trong thời gian làm việc, vì thế hai người trò chuyện cũng tùy tiện hơn nhiều.

Hàn Đông gọi điện thoại cho Hầu Hoa Đông, nói mình không thể về ăn cơm được.

- Ừ, cậu là trưởng đoàn đại biểu, mọi chuyện cũng nên suy xét cẩn thận một chút.

Phạm Đồng Huy ra vẻ tán thành hành động của Hàn Đông.

- Lần này Tỉnh ủy sau khi thảo luận, quyết định đề cử cậu làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, cậu có lòng tin không?

Hàn Đông gật đầu nói:

- Có lòng tin.

Hàn Đông vốn là Chủ tịch thành phố Tân Châu, tất nhiên không có tư cách trở thành Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng giờ Hạ Kim Cường đã bị bắt giam, lập tức đã thiếu mất người được đề cử làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, sau khi Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lâm thời bàn bạc, đã quyết định đề cử Hàn Đông. Quyết định này được tuyên bố trước Hội nghị, có thể thấy được, Phạm Đồng Huy đúng là có ý đẩy Hàn Đông lên vị trí Bí thư Thành ủy.

Tuy Bí thư Thành ủy không nhất định phải là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng có thêm chức vụ này, đối với Hàn Đông cũng là một thời cơ thật tốt.

Đối với chuyện sắp xếp của Tỉnh ủy, Hàn Đông tất nhiên là thuận theo.

Rất nhanh, nhân viên phục vụ đã mang thức ăn tới. Cơm trưa của Phạm Đồng Huy cũng rất đơn giản, có thêm Hàn Đông cũng chỉ có vài ba món ăn.

Hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm. Ý đồ của Phạm Đồng Huy rất rõ ràng, chính là muốn đẩy Hàn Đông lên vị trí Bí thư Thành ủy.

Nhưng ông ta cũng nhắc đến, chuyện bổ nhiệm Hàn Đông cũng có rất nhiều ý kiến bất đồng bên trong các Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy.

Chủ yếu là nghĩ đến tuổi tác Hàn Đông còn quá trẻ, ngoài ra thời gian làm Chủ tịch thành phố của hắn quá ngắn, lo lắng rằng Hàn Đông lên làm Bí thư Thành ủy không thể nắm chắc đại cục.

Điểm này cũng là nhược điểm lớn nhất của Hàn Đông. Hàn Đông vẫn chưa tới ba mươi tuổi đã là Chủ tịch thành phố, cấp giám đốc sở rồi, nếu lên ngồi vị trí Bí thư Thành ủy nữa thì quả thật hơi rợn người.

Bí thư Thành ủy không như Bí thư Huyện ủy, cũng không phải như Chủ tịch thành phố. Bí thư Thành ủy, cho dù trong cả nước, cũng là một nhân vật quan trọng, còn trong một tỉnh, vị trí Bí thư Thành ủy lại càng quan trọng hơn.

Về vấn đề mà Phạm Đồng Huy nhắc đến, Hàn Đông cũng khiêm tốn cho rằng tuổi mình quả thật còn rất trẻ, sẵn sàng tiếp tục cố gắng ở vị trí hiện tại.

Phạm Đồng Huy thở dài nói:

- Giờ trung ương đang nhấn mạnh, muốn đẩy mạnh việc trẻ hóa đội ngũ cán bộ, nhưng trong thực tế, rất nhiều cán bộ của chúng ta luôn nhắm vào sự trẻ tuổi của một người, không hề để ý đến tinh thần chính sách của trung ương. Đây là một hiện tượng không tốt. Hàn Đông, tuy tuổi cậu còn trẻ nhưng chẳng phải kinh nghiệm của cậu cũng rất dồi dào sao?

Điều này Hàn Đông không phủ nhận, đúng là hắn đi từng bước, từ cơ sở mà lên.

Trưởng cục Thống kê huyện, Chủ tịch thị trấn, Bí thư Đảng ủy Thị trấn, Chủ nhiệm Ban quản lý cấp Cục phó, Phó Chủ tịch huyện, Chủ tịch huyện, Bí thư Huyện ủy, Trưởng phòng cán bộ số hai Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Phó Chủ tịch thành phố, Phó Bí thư Thành ủy, Chủ tịch Thành phố.

Sau khi liên tiếp trải qua những chức vụ này, kinh nghiệm của hắn phong phú hơn hẳn các Chủ tịch thành phố khác ở tỉnh Tây Xuyên.

Tuy thời gian mỗi chức vụ mà Hàn Đông trải qua cũng không dài lắm, nhưng đều có thành tích rất tốt.

Chỉ nói về phương diện này, để Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy cũng chấp nhận được

“Tuổi tác đúng là vấn đề. Mấy năm nay mình lên chức cũng khá nhanh, xem ra cho dù là lên đến cấp giám đốc sở, cũng phải rèn luyện thêm một thời gian dài.” Hàn Đông thầm nghĩ.

Sau cuộc nói chuyện này, Hàn Đông giới thiệu vài người trong đoàn đại biểu thành phố Tân Châu với Phạm Đồng Huy, chủ yếu là Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi. Điều này cũng vì công tác cơ sở sau này.

Buổi tối, Hàn Đông lại dẫn Hoàng Văn Vận đến chào hỏi Trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Vương Xuyên Sinh cùng Trưởng Ban Tuyên giáo Chu Trọng Hạnh, cho họ có ấn tượng bước đầu với Hoàng Văn Vận, như vậy cũng tiện cho Hàn Đông thực thi kế hoạch của chính mình. Nếu cuối cùng trên tỉnh điều hắn đến nơi khác, thì cũng phải nghĩ cách để Hoàng Văn Vận thay hắn đảm nhiệm vị trí Chủ tịch thành phố Tân Châu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK