Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy rằng dựa vào thân thủ của Lý Thiết Trụ, tay không bắt gã kia cũng là một chuyện rất đơn giản, cho dù tên này trong tay cầm dao cũng không đủ để chống đỡ Lý Thiết Trụ. Nhưng trên xe có rất nhiều người, mặt khác còn có Hàn Đông cần có anh ta bảo vệ, cho nên anh ta dùng thủ đoạn nhanh nhất để thu phục tên này, ổn định rối loạn trên xe.

Lần này một tiếng còi chói tai truyền đến, chính là khi xảy ra hỗn loạn có người đã báo cảnh sát, cảnh sát đã đến với tốc độ nhanh nhất.

Mã Chi Long âm thầm thở dài một hơi, dù sao lần này cảnh sát sau khi nhận được tin báo đã đến kịp thời, nếu còn giống với những lúc khác kéo dài thời gian thì Giám đốc Sở Công an lão thật là vô cùng xấu hổ.

Sau khi cảnh sát đến, người ngồi trên xe dường như mới bừng tỉnh cơn ác mộng, nhưng cũng không dám động đậy, ánh mắt sợ hãi nhìn khẩu súng lục trong tay Lý Thiết Trụ.

Về phần gã kia lúc này sợ toát mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, điều làm cho gã sợ không chỉ là khẩu súng lục trong tay Lý Thiết Trụ, mà còn ánh mắt vô cùng sắc bén của Lý Thiết Trụ dường như đâm vào trong tim gã vậy, khiến cho gã không dám động đậy.

Cảnh sát nhanh chóng lên xe, nhìn thấy tình hình trước mắt cũng giật mình, nhưng rất nhanh bọn họ nhìn thấy giấy tờ Lý Thiết Trụ đưa ra, liền không nói nhiều, sau khi chào hỏi bèn đưa tên trộm xuống xe. Mà xe cứu thương cũng đến đưa người bị thương xuống, thật ra tên trộm kia chưa đâm chết người, chẳng qua người bên cạnh nhìn thấy máu tươi đầm đìa, sợ đến mức không biết làm sao liền kêu loạn lên.

- - Phải tăng cường công tác trị an.

Hàn Đông trầm giọng nói, ánh mắt liếc nhìn Mã Chi Long một cái.

Mã Chi Long sắc mặt càng khó coi, lão cảm giác được Hàn Đông chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua việc này, dù sao chuyện lần này cũng coi như một cái cớ của Hàn Đông. Thử nghĩ xem Chủ tịch tỉnh dẫn đoàn người đi xe buýt, kết quả trên xe buýt lại xảy ra chuyện giết người này, bất luận là ai cũng khó có thể chịu được.

Thậm chí Mã Chi Long đã chuẩn bị tâm lý chịu sự đả kích của Hàn Đông.

- - Chúng ta xuống xe đi.

Hàn Đông thở dài nói, gặp chuyện như vậy hắn cũng không còn tâm trạng dẫn mọi người đi xe buýt nữa.

Mọi người yên lặng đi theo phía sau Hàn Đông, tâm trạng đều rất nặng nề, thật ra từ ban đầu bọn họ đều biết Hàn Đông muốn dẫn bọn họ đi thể nghiệm và quan sát dân tình, bọn họ biết chuyến đi này chắc chắn sẽ không vui vẻ gì, dù sao xã hội bây giờ, chuyện không hài hòa khắp nơi còn rất nhiều, mặc dù có một số chuyện mọi người nhìn mãi thành quen, nhưng với Hàn Đông thì lại khác, hoặc cho dù Hàn Đông thấy chuyện rất bình thường, hắn cũng có thể nhân cơ hội làm khó. Dù sao tất cả đều dựa vào yêu cầu của Hàn Đông, mọi người cũng không có cách nào khác.

Tuy rằng Hàn Đông không tức giận, cũng không nói nhiều, nhưng mọi người cảm thấy tâm trạng của Hàn Đông không được tốt, tâm trạng của Chủ tịch tỉnh không tốt thì cuộc sống của bọn họ chắc chắn cũng không dễ chịu. Cho dù Hàn Đông không nhằm vào bọn họ, nhưng nhằm vào công tác bọn họ quản lý, vậy cũng khiến cho bọn họ sứt đầu mẻ trán.

Xuống xe đợi một lát, xe buýt của Ủy ban nhân dân tỉnh liền đi tới, Hàn Đông dẫn mọi người lên xe, lập tức trở về Ủy ban nhân dân tỉnh.

“Những người vừa rồi thật kỳ quái.” Những người bên đường thấy kỳ quái, có một số người là vừa từ trên xe buýt xuống, có ấn tượng khá sâu sắc về Lý Thiết Trụ rút súng lục ra trấn áp tên móc túi, mà nhìn thấy những người này ở xung quanh Hàn Đông giống như vì sao xung quanh mặt trăng, trong tiềm thức bọn họ đã cảm thấy đây nhất định là một nhân vật lớn.

Trở về Ủy ban nhân dân tỉnh, Hàn Đông cũng không làm khó đám người Mã Chi Long, mà để cho bọn họ sau khi trở về tự suy nghĩ, làm thế nào làm tốt công tác, tạo nên một môi trường sống yên bình, thoải mái cho dân chúng.

Sự việc hôm nay, trong lòng Hàn Đông thật ra đang một bụng giận dữ, nhưng hắn cố gắng kìm nén không phát ra, bởi vì Hàn Đông hiểu được đây thật ra chính là sự thật của hiện tại, cho dù mình nổi giận thế nào sự thật cũng chỉ có thể dần dần thay đổi.

“Bây giờ cần thiết nhất là phải thực hiện dự án tàu điện ngầm mới được, khai thông tàu điện ngầm có thể giúp giảm bớt áp lực giao thông rất lớn.” Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, trên thực tế trước khi Hàn Đông đảm nhiệm Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách, liền biết thành phố Thục Đô đang tranh thủ dự án tàu điện ngầm, nửa cuối năm ngoái đã theo quy định của Văn phòng Nội các Chính phủ đã làm ra phương án quy hoạch xây dựng giao thông đường sắt thành phố Thục Đô trong mười năm gần đây, Hàn Đông cũng nhìn thấy phương án này rồi, chỉ có điều phương án này phải thông qua đánh giá của Ủy ban Cải cách và Bộ Xây dựng, sau đó báo cáo lên Văn phòng Thủ tướng Nội các Chính phủ thảo luận quyết định, Ủy ban Cải cách bên này đã thông qua đánh giá ban đầu, nhưng Bộ Xây dựng vẫn chưa hoàn thành công tác đánh giá bước đầu giai đoạn đầu, bởi vậy công tác đánh giá vẫn chưa hoàn thành, đương nhiên cũng không thể báo cáo lên Văn phòng Thủ tướng. Chuyện này cũng không biết Bộ Xây dựng vì sao lại cứ kéo dài, cho đến bây giờ cũng chưa nói năng gì.

Nếu là trước kia Hàn Đông đương nhiên không có gì để nói, nhưng bây giờ thì khác rồi, bởi vì Hàn Đông là Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên, mà thành phố Thục Đô là thành phố trực thuộc tỉnh Tây Xuyên, xây dựng tàu điện ngầm là chuyện tất phải làm.

- - Hứa Song, thông báo các đồng chí ở thành phố Thục Đô, buổi chiều tôi muốn nghe báo cáo dự án tàu điện ngầm.

Hàn Đông thông qua điện thoại nội bộ dặn dò Hứa Song.

- Vâng, Chủ tịch tỉnh.

Hứa Song cung kính nói, sau đó bắt đầu gọi điện đến văn phòng Chủ tịch thành phố Thục Đô - Xa Tiền Minh, đến tỉnh Tây Xuyên đã một tháng rồi, anh ta bây giờ cơ bản đã hoàn toàn thích ứng với công tác ở đây, công tác ở đây so với ở Ủy ban Cải cách phức tạp, rườm rà hơn, nhưng anh ta cũng cảm giác được sự tôn trọng mà mình nhận được ở đây thì ở Ủy ban Cải cách khó có thể cảm nhận được. Dù sao anh ta bây giờ là Thư ký của nhân vật số một Ủy ban nhân dân tỉnh, hơn nữa còn là Hàn Đông đưa từ Ủy ban Cải cách đến, cho nên bất luận là ai đều khách khí với anh ta, Chủ tịch thành phố, Bí thư Thành ủy bên dưới nhìn thấy anh ta đều mỉm cười, rất nhiều người đều nghĩ cách tạo quan hệ với anh ta.

Nhưng Hứa Song cũng hiểu được, căn cơ của mình chính là Hàn Đông, chỉ cần theo sát Hàn Đông từng bước, như vậy tiền đồ của mình chắc chắn không có vấn đề gì, bởi vậy đối với thái độ của những người bên dưới, hoàn toàn là quyết định theo lập trường và yêu cầu của Hàn Đông.

Nhận được điện thoại của Hứa Song, Xa Tiền Minh cười gượng, xem ra Hàn Đông này quả nhiên không phải là người an phận, mới đến mấy hôm, lại nghĩ đến dự án tàu điện ngầm, chuyện này cũng không đơn giản như trong tưởng tượng, tuy rằng Hàn Đông có nền tảng hùng mạnh, trước đây đã đảm nhận Phó chủ nhiệm ở trung tâm đầu não Ủy ban Cải cách, nhưng nếu muốn giải quyết thuận lợi chuyện này cũng không phải dễ dàng như vậy, dù sao rất nhiều chuyện liên quan đến lợi ích ở nhiều phương diện, nếu muốn hé mở e là sẽ liên lụy đến thần kinh của rất nhiều người.

Thực ra với công tác chuẩn bị của thành phố Thục Đô, dự án tàu điện ngầm cũng coi như là chuyện nước chảy thành sông, nhưng là bởi vì nhân vật lớn nào đó mà cứ bị gác lại. Mà nhân vật lớn này mặc dù bây giờ đã lui xuống, nhưng sức ảnh hưởng ở Trung Hoa vẫn rất lớn, người được cất nhắc trên dưới chiếm rất nhiều vị trí, cho dù là nhà họ Hàn cũng không thể vì chuyện này trở mặt với đối phương.

- - Nếu Chủ tịch Hàn muốn nghe báo cáo, tôi phải đi một chuyến.

Xa Tiền Minh thở dài một tiếng, nói, lập tức gọi điện thoại thông báo Phó chủ tịch thành phố Dương Hữu Quân kiêm nhiệm tổ trưởng trù bị dự án tàu điện ngầm, vốn dĩ tổ trưởng trù bị này cũng không đến lân Dương Hữu Quân làm, nhưng từ sau khi gác lại, dự án này trở thành việc vô bổ, cho nên trong thành phố thông qua thảo luận liền giao cho Dương Hữu Quân quản lý, cũng là hư danh mà thôi.

- - Chủ tịch thành phố sao lại bỗng nhiên nhắc tới dự án tàu điện ngầm?

Dương Hữu Quân đến văn phòng của Xa Tiền Minh, vẻ mặt nghi hoặc, hỏi.

Xa Tiền Minh cười gượng, nói:

- - Chủ tịch tỉnh Hàn vô cùng quan tâm đến công tác của thành phố Thục Đô.

Dương Hữu Quân nói:

- Chuyện này…

Xa Tiền Minh nói:

- - Cũng không nên chán nản thất vọng, nói không chừng đây lại là một cơ hội thay đổi.

Dương Hữu Quân thở dài một hơi, cũng không có niềm tin gì, “Chỉ mong vậy.”

- - Bất kể thế nào, Chủ tịch tỉnh Hàn muốn nghe báo cáo, thì chúng ta phải chuẩn bị tốt một chút.

Xa Tiền Minh dặn dò, Hàn Đông nhậm chức không bao lâu, đang cảm hứng dâng cao, làm việc rất là cẩn thận, nếu mình và Dương Hữu Quân sau khi báo cáo, có vấn đề gì bị hỏi khó thì cũng không tốt.

- - Yên tâm đi Chủ tịch thành phố, tôi biết phải làm gì.

Dương Hữu Quân nói, sau đó liền cáo từ trở về làm công tác chuẩn bị.

Hai giờ chiều, Xa Tiền Minh đi cùng Dương Hữu Quân đi đến văn phòng của Hàn Đông, sau khi đợi Hứa Song thông báo, hai người đi vào, cung kính chào hỏi Hàn Đông, Xa Tiền Minh giới thiệu một chút tình hình của Dương Hữu Quân, thể hiện dự án tàu điện ngầm do Dương Hữu Quân phụ trách, đây cũng coi như giải thích việc đưa Dương Hữu Quân đến.

- Ngồi xuống rồi nói.

Hàn Đông ôn hòa nói, nhưng trong lòng thì có chút nghi hoặc, lẽ ra dự án tàu điện ngầm thành phố Thục Đô quan trọng như vậy, sao lại để một Phó chủ tịch thành phố không phải là Ủy viên thường vụ Thành ủy làm tổ trưởng. Hơn nữa trong ấn tượng của Hàn Đông, dự án tàu điện ngầm thành phố Thục Đô trước kia là do Trịnh Như Dân đích thân làm tổ trưởng, mặt khác Ủy viên thường vụ Thành ủy đều vào tổ trù bị, như vậy cũng là có ý chia sẻ thành tích, nhưng tình hình hiện tại lại khác rất nhiều.

Xem ra việc này có liên quan rất lớn đến việc dự án này bị gác lại, Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, vừa chăm chú nghe Xa Tiền Minh báo cáo tình hình công việc trù bị.

- - Tình hình của bên Ủy ban Cải cách tôi hiểu rõ, hẳn là không có vấn đề gì, còn Bộ Xây dựng bên kia cụ thể là vì nguyên nhân gì mà chưa phê duyệt, các anh đã tìm hiểu chưa?

Hàn Đông hỏi.

- - Chúng tôi…đã tìm hiểu rồi, chủ yếu là điều kiện còn chưa chín muồi, cho nên…

Xa Tiền Minh bộ dạng có chút khó xử.

Hàn Đông bất mãn ngắt lời gã, nói:

- - Điều kiện gì chưa chín muồi, nói cụ thể xem nào.

- Cái này…

- - Chủ tịch tỉnh Hàn, tình hình cụ thể là như thế này, chủ yếu là công tác của chúng tôi chưa làm đến nơi đến chốn, lại thêm ông cụ Long rất coi trọng, yêu cầu với chúng tôi rất cao, cho nên dự án cứ dậm chân không triển khai được.

Dương Hữu Quân ở bên cạnh cuối cùng không kìm chế được nói xen vào một câu.

Xa Tiền Minh liếc mắt nhìn Dương Hữu Quân một cái, miệng giật giật, cũng không nói gì thêm, đầu hơi cúi xuống.

- Ông cụ Long?

Hàn Đông giật mình lập tức hiểu được Dương Hữu Quân nói là ai rồi, không phải chính là nhân vật số 1 tiền nhiệm Long Chính Bang sao, sao sự việc này lại dính líu đến ông ta?

Thanks

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK