Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Lãnh đạo muốn làm như thế nào?

Xa Tĩnh Chương hỏi

Hàn Đông cười nói:

- Ha ha. Tôi chỉ là hỏi một chút, cậu có thời gian báo cáo công việc một chút với lãnh đạo huyện ủy.

Xa Tĩnh Chương nghe vậy biết Hàn Đông chắc có cách rồi liền nói

- Cảm ơn lãnh đạo chỉ điểm.

Nghe thấy lời nói nghiêm trang của anh, Hàn Đông không kìm chế được liền cười,

- Được rồi, anh Xa nhớ cuối tuần cùng tới Triệu Hoa câu cá nhé.

Xa Tĩnh Chương cười ha ha vô cùng sung sướng.

Một mặt Hàn Đông để lộ ra tin tức anh cảm thấy mình lần này có khả năng tiến lên một bước nhỏ rồi. Từ phó cục trưởng thường vụ trở thành chính ủy cũng coi như là một bước tiến nhỏ rồi.

Mặt khác Xa Tĩnh Chương cảm thấy Hàn Đông thực sự coi mình như anh, điều này làm anh rất vui, không ngờ lúc đó mình kết giao với hắn hóa ra là muốn bây giờ đầu tư lâu dài xem ra biểu hiện của Hàn Đông đã vượt qua dự tính của mình, đầu tư lâu dài lúc đầu bây giờ bắt đầu có được hồi báo rồi.

Là người của bên Hoàng Văn Vận, Hoàng Văn Vận luôn hi vọng ngồi vào ghế cục trưởng. Lần trước sau khi Tưởng Đức Quân bí thư Đảng ủy cục trưởng cục Công an xảy ra chuyện, việc đề cử trong huyện cũng là kết quả của anh bị trong thành phố phủ quyết, đổi Phan Tuyền Sơn từ trong thành phố.

Bây giờ xem ra vị trí cục trưởng tạm thời không có cách nào chỉ có thể tìm nhân vật số hai trước.

Chỉ cần chú ý tình hình cán bộ huyện ủy huyện Phú Nghĩa là biết, hiện tại Hoàng Văn Vận đã chiếm ưu thế trong hội nghị thường vụ.

Cho nên vẫn còn hi vọng cho Xa Tĩnh Chương tiến lên một bước

Tắt điện thoại, Xa Tĩnh Chương gọi một người thân tín của mình ra lệnh phối hợp cùng Hàn Đông đi thu thập những tài liệu có liên quan.

- Bớt chút thời gian đi báo cáo công việc với bí thư Hoàng.

Hàn Đông tự nói với bản thân.

Từ khi nhậm chức tới nay Hàn Đông luôn bận cũng không đi báo cáo công việc cho Hoàng Văn Vận được.

Bây giờ bản thân đã có dự định này đương nhiên phải đi báo cáo với bí thư Hoàng một tiếng.

Tả Nhất Sơn gõ cửa vào

- Chủ tịch huyện Hàn, Chủ nhiệm ủy ban kế hoạch đến rồi.

Hàn Đông kinh ngạc, Nhiệm Bồi Đĩnh đến báo cáo công việc gì hay là đến chịu thua.

Nhưng người này rõ ràng không thể cùng đứng với mình để báo cáo công việc.

Bất luận thế nào chủ nhiệm ủy ban kế hoạch chắc chắn phải đổi người của mình mới được.

Chức ủy ban kế hoạch huyện vô cùng quan trọng, chế định các kế hoạch quan trọng trong huyện. Chứng thực và giám sát các dự án công việc trọng đại, theo dõi đốc thúc những công việc quan trọng.

Cùng với Trung Quốc cải cách thâm nhập, tác dụng của ủy ban Kế hoạch ngày càng nặng vì thế bắt buộc phải dựa vào lực lượng trấn thủ đáng tin mới được.

Đây cũng là lý do tại sao Hàn Đông đi điều tra ủy ban kế hoạch đầu tiên.

- Ừ, để cậu ta vào đi.

Hàn Đông thản nhiên nói, muốn xem Nhiệm Bồi Đĩnh chuẩn bị báo cáo thế nào.

Rất nhanh Nhiệm Bồi Đĩnh tiến vào, dáng vẻ xem ra đầu đã có chút tóc ngả màu làm người ta có chút cảm thương.

- Chủ tịch Hàn, xin chào, tôi đến để báo cáo công việc.

Nhiệm Bồi Đĩnh khiêm tốn nói.

Hàn Đông gật đầu - Ừ, ngồi xuống rồi nói.

- Cảm ơn chủ tịch huyện Hàn.

Nhiệm Bồi Đĩnh nói rồi bước lên trước 2 bước tới ghế trước mặt Hàn Đông ngồi

- Chủ tịch Hàn, trước tiên tôi xin giải thích một chút việc ngày hôm qua, chiều qua tôi bị cảm nắng mệt nên ngủ quên, nhận được điện thoại của thư ký Tả, đầu vẫn choáng váng nên nói linh tinh.

Hàn Đông thản nhiên nhìn anh ta xem anh ta bao biện thế nào.

Thấy Hàn Đông không nói gì Nhiệm Bồi Đĩnh lại rút từ trong túi ra hồ sơ bệnh án,

- Chủ tịch Hàn, những điều này tôi nói đều là sự thật.

Hàn Đông cười

- Uhm, đồng chí Nhiệm Bồi Đĩnh tôi biết rồi, nếu sức khỏe không tốt thì nghỉ ngơi sớm đi. Huyện ủy, ủy ban nhân dân huyện sẽ cân nhắc suy xét trường hợp của đồng chí.

Nhiệm Bồi Đĩnh ngây ngô nhìn Hà Đông trong lòng có chút dự cảm không tốt, người này tính làm thực à

- Được rồi, tôi còn có việc.

Hàn Đông cúi đầu đọc tài liệu của anh ta.

Nhiệm Bồi Đĩnh sắc mặt thay đổi cầm hồ sơ bệnh án nói một cách không cam:

- Vậy tôi không làm phiền chủ tịch Hàn nữa, tạm biệt.

Nói xong Nhiệm Bồi Đĩnh quay người đi, trong lòng vô cùng lo lắng.

Ý của Hàn Đông rất rõ ràng nếu anh nói là vì lý do sức khỏe thì không cần đi làm nữa quay về nhà dưỡng bệnh đi, vị trí của chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch phải dành cho người có sức khỏe tốt.

Tả Nhất Sơn nhìn Nhiệm Bồi Đĩnh đầu tóc hoa râm lẳng lặng đi, bộ dạng có chút đáng thương, nhưng trong lòng một chút đồng cảm cũng không có, cách đây không lâu Nhiệm Bồi Đĩnh này cũng là một người hủ lậu vô cùng, dường như trên đời này anh ta là to nhất, bây giờ thời thế thay đổi biến thành bộ dạng thế này.

Buổi chiều đi làm Hàn Đông đến văn phòng của Hoàng Văn Vận.

- Chủ tịch Hàn đến rồi

Thu ký Hoàng Văn Vận nói.

Bây giờ thái độ của Tề Bằng tốt hơn trước nhiều rồi, nụ cười trên mặt cũng thân thiện hơn nhiều.

Hàn Đông cười nói:

- Bí thư Hoàng ở văn phòng à?

- Hàn Đông đến rồi sao mau vào đi,

Giọng của Hoàng Văn Vận ở bên trong vọng ra.

Hàn Đông cười cười bước vào bên trong, Hoàng Văn Vận đang viết lách gì đó liền ngẩng đầu lên

- Hàn Đông ngồi chờ tôi mấy phút.

- Bí thư Hoàng ngài cứ tự nhiên,

Hàn Đông gật đầu ngồi ở chỗ tiếp khách.

Thái độ này của Hoàng Văn Vận rõ ràng rất bình thường mặc dù nói để Hàn Đông đợi một lát có thể cũng là vì thực sự bận, khác với kiểu để người ta đợi để dò thái độ.

Hàn Đông ngồi trên ghế sô pha ở chỗ tiếp khách liền lấy thuốc hút.

Thuốc Hàn Đông hút bây giờ đều là Trung Hoa, vừa bắt đầu hắn còn khiêm tốn, sau đó cảm giác mình hút thuốc Trung Hoa không có nghĩa là mình tham ô, dù sao tiền của mình đều là do kiếm được một cách minh bạch, việc này có điều tra cũng không thể điều tra ra.

Huống hồ bây giờ Hàn Đông là người đầu tiên trong Huyện ủy - ủy ban nhân dân dùng điện thoại, món đồ này mọi người đều biết rất quý, người mà có thể mua được cả điện thoại thì hút thuốc Trung Hoa cũng là chuyện bình thường.

Có tiền không hưởng thụ không phải là tính cách của Hàn Đông.

Từ khi nói chuyện với Triệu Đông, thêm chuyện của Lăng Tụ Giai làm Hàn Đông thực sự sống thoáng hơn.

Với thân phận của bản thân có chuyện này lại hà tất cất giấu, giữ gìn này nọ.

Ngồi một lúc Hoàng Văn Vận đã xong việc bước tới.

Hàn Đông lấy thuốc ra đưa cho anh một điếu.

Hoàng Văn Vận nhận thuốc hít một hơi

- Trong huyện ủy Hàn Đông anh là đi trước mọi người đấy, điện thoại và thuốc Trung Hoa này chúng tôi không được như anh, Hàn Đông, trong nhà anh điều kiện không tồi

Hàn Đông gật đầu

- Ừ, mẹ tôi và mấy người cùng nhau mở công ty, trong nhà cũng không thiếu tiền.

Hoàng Văn Vận cười nói

- Đây được anh mà nói thật ra là chuyện tốt, dù sao anh hiện tại đã là cán bộ lãnh đạo Huyện ủy, cũng khó tránh có người có chủ ý không tốt, không thiếu tiền cũng sẽ không loạn làm càn

Hàn Đông cười, biết trong lời nói của Hoàng Văn Vận có ý khác nhưng không cần anh ta nói, bản thân thiếu tiền cũng không thể làm những chuyện tham ô.

- Bí thư Hoàng, có hai việc tôi cần báo cáo với anh.

- Ừm, cậu nói đi.

- Được, việc thứ nhất là tình hình ban Kế hoạch của Ủy ban nhân dân huyện ủy, hôm qua tôi đi xem qua lúc hơn hai giờ, chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch Nhiệm Bồi Đĩnh vẫn ở nhà ngủ, theo lời anh ta nói hôm nay thì là vì anh ta bị say nắng. Tôi nghĩ chúng ta không thể để đồng chí già yếu bất chấp sức khỏe để làm việc được, cho nên tôi chuẩn bị điều chỉnh nhân sự của ban Kế hoạch một chút.

Hoàng Văn Vận gật đầu cười

- Việc này dễ thôi ban Kế hoạch là do cậu quản lý, có vấn đề gì phải điều chỉnh như thế nào, cậu đều có thể tự mình quyết định, đến hội nghị thường vụ chọn người thích hợp là được.

- Cảm ơn bí thư Hoàng, việc thứ hai là việc liên quan đến đội cảnh sát giao thông cục Công an.Tôi nghe nói thời gian gần đây đội cảnh sát giao thông quy định thu phí hạ nhiệt ở các chốt quan trọng khiến các tài xế đều rất tức giận.

Nghe thấy Hàn Đông đặc biệt nhắc tới cục công an sau mấy chữ đội cảnh sát giao thông trên mặt Hoàng Văn Vận lập tức cười,

- Vấn đề này thực sự phải chấn chỉnh, những bộ ngành này trong huyện quen với việc tư lợi phạt tiền vô tội vạ, tôi thấy từ việc này đội cảnh sát giao thông phải tiến hành chấn chỉnh nghiêm túc.

Xem ra Hoàng Văn Vận là chuẩn bị làm vụ lớn rồi, Hàn Đông nghĩ nghĩ rồi nói

- Bí thư Hoàng tôi cảm thấy những hành vi vi phạm quy định hành chính huyện ủy có thể thành lập một tổ giám sát chuyên kiểm tra đốc thúc công tác của các ngành bộ, cũng có thể nhân cơ hội này cải thiện chất lượng và hiệu quả công việc của các ngành. Tôi đề nghị tổ giám sát này có thể phối hợp với tổ giám sát đốc thúc của ủy ban nhân dân huyện thành, một ngành như vậy càng có lợi cho việc thống nhất chỉ đạo.

Hoàng Văn Vận nghe thấy vậy thì rất thích thú

- Đúng, hai tổ hợp lại thành một ngành, sau này Uỷ ban nhân dân huyện có ngành này chuyên kiểm tra đốc thúc công việc hằng ngày.

Thấy vẻ mặt Hàn Đông cười, Hoàng Văn Vận cảm thán một trận, quả nhiên không hổ là sinh viên tốt nghiệp đại học Yến Kinh số 1 cả nước danh chính môn thuận, hơn nữa bản thân bây giờ có thể đủ khống chế hội nghị thường vụ chỉ cần người của mình trở thành tổ trưởng tổ giám sát có thể thông qua tổ giám sát này tiến hành kiểm soát đốc thúc công việc của Ủy ban nhân dân huyện.

- Ừm, cách này không tồi.

Hoàng Văn Vận cảm thán,

- Như vậy đến lúc mở hội nghị thường vụ tôi có thể để Hùng Chính Lâm đề xuất.

Hàn Đông gật đầu

- Được.

Hắn cũng biết Hoàng Văn Vận để Hùng Chính Lâm đề xuất, cách này cũng là cách bảo vệ bản thân dù sao điểm này đưa ra rất nhiều công tác của Ủy ban nhân dân và Phương Trung chắc chắn sẽ có rất nhiều bất mãn.

Mà Hàn Đông dù sao cũng là phó chủ tịch thường trực huyện nếu Phương Trung làm khó hắn sau này hắn làm việc cũng sẽ gặp khó khăn.

Hoàng Văn Vận lúc này nói:

- Có việc tôi phải thương lượng với cậu một chút chính là liên quan tới vấn đề quản lý khu công nghiệp Thần Quang. Cậu bây giờ là lãnh đạo huyện ủy lại kiêm chủ nhiệm ban quản lý huyện ủy rất bận, nhưng tôi nghĩ vẫn là để một chủ nhiệm khác làm tốt hơn.

Vấn đề này Hàn Đông sớm đã chuẩn bị, hắn cười:

- Việc này tôi theo sự sắp xếp của huyện ủy, ngành tôi quản cũng không ít thực sự không dễ kiêm thêm chủ nhiệm ban quản lý.

Hoàng Văn Vận nói:

- Ừ, chủ tịch huyện Phương cũng nói cho tôi biết chuyện này Ủy ban nhân dân huyện đã bước đầu chọn người.

Hàn Đông nói

- Bí thư Hoàng tôi cho rằng chủ tịch huyện đảm nhiệm chủ nhiệm ban quản lý không thích hợp lắm, tốt nhất là trong phạm vi toàn huyện chọn người thích hợp nhất ở hội nghị Uỷ ban nhân dân tôi cũng đề xuất rõ ràng.

Hoàng Văn Vận gật đầu

- Ừ, tôi cũng biết quản lý huyện Ủy là tâm huyết của cậu nhưng liên quan tới việc chọn người chủ nhiệm tôi nghĩ nên tôn trọng ý kiến của ban lãnh đạo huyện.

Hàn Đông ngạc nhiên có chút nghi hoặc nhìn Hoàng Văn Vận, anh ta có ý gì, lẽ nào việc này phải trao đổi với Phương Trung sao.

Có thể là căn cứ tình hình hội nghị thường vụ hiện tại, Hoàng Văn Vận không phải thỏa hiệp cùng Phương Trung trước mọi người xung quanh.

Hoàng Văn Vận cười một cách khổ sở nói

- Huyện Phú Nghĩa là của Thành ủy Vinh Châu. Dưới sự lãnh đạo của Ủy ban nhân dân thành phố, bất kỳ lúc nào cũng không thể xa rời sự lãnh đạo của Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố.

Nửa câu nói sau của anh là câu nói của Trần Thế Mạc - ủy viên thường vụ Thành ủy và Phó chủ tịch thành phố hơi sửa đi một chút, lúc đó nguyên văn Trần Thế Mạc nói là Ủy ban nhân dân huyện Phú Nghĩa là muốn thoát khỏi sự lãnh đạo của Thành ủy Uỷ ban nhân dân thành phố sao?

Hoàng Văn Vận hiểu thời gian này huyện ủy Phú Nghĩa, đặc biệt là Hàn Đông làm Sa Ứng Lương và Trần Thế Mạc vô cùng mất mặt, vì điều này mà Trần Thế Mạc mới nói ra những lời như vậy.

Mặc dù Hoàng Văn Vận là người của Đinh Vi Dân không thể mạo phạm tới lãnh đạo Thành ủy, huống hồ Trần Thế Mạc lần này gọi điện thoại chủ yếu nói việc của ban quản lý khu công nghiệp Thần Quang, anh quyết định tạm thời thỏa hiệp một chút.

Hàn Đông cũng rất nhanh hiểu được chuyện gì Hoàng Văn Vận chắc chắn là bị áp lực từ Thành ủy cũng không thể mạo phạm tới lãnh đạo Thành ủy, cười nói

- Nếu như vậy tôi cũng không có bất kỳ ý kiến gì.

Coi như để Cam Minh Địch là chủ nhiệm ban quản lý, mình làm ủy viên thường vụ Huyện ủy - Phó chủ tịch thường trực huyện cũng có thể giám sát đốc thúc công việc của ban quản lý.

Chỉ cần Cam Minh Địch làm việc gì không theo quy định bản thân đề xuất tại hội nghị thường vụ Huyện ủy thì anh ta cũng sống không yên.

Hoàng Văn Vận vui vẻ cười – Ưm, việc này tôi sẽ thông báo với chủ tịch huyện Thẩm, đến lúc đó việc chủ nhiệm ban quản lý sẽ do Ủy ban nhân dân huyện các cậu soạn văn bản là được

Hàn Đông gật đầu còn có chút khó chịu giống như mình là đứa trẻ đáng thương làm cho mình không vui, không yên tâm.

Nói chuyện một lúc Hàn Đông cáo từ

Tiếp theo Hàn Đông tiếp tục tiến hành điều tra nghiên cứu phân công quản lý các cục.

Cục đất đai, cục giao thông, cục bảo hiểm xã hội, cục dân chính, cục tư pháp và cục thông tin đối ngoại đều liếc nhanh một lần.

Hàn Đông tự nói:

- Mình phải đích thân xuất đó tìm hiểu tình hình cụ thể, vậy càng hiểu thấu đáo hơn

Nhưng Hàn Đông vừa mới nhậm chức phải có chút hiểu bước đầu về những gì mình phân công quản lý, đồng thời cũng là đi xuất đầu lộ diện ở từng đơn vị.

Trong quá trình này, lãnh đạo cục hành chính tương quan cũng tranh thủ thời gian tới Ủy ban nhân dân huyện tìm Hàn Đông báo cáo công việc.

Cục hành chính này nguyên là Hàn Văn Học phân công quản lý, hiện tại Hàn Đông tiếp quản, những lãnh đạo của cục hành chính này đều có chút khẩn trương.

Chủ nhật Hàn Đông và Tiêu Bối Bối Kiều San San còn có Xa Tĩnh Chương, Trần Dân Tuyển, Trương Trường Hà và Chu Chính đến thị trấn Triệu Hoa.

Ở đây Trương Trường Hà đã cho Đặng Đạt của văn phòng Đảng chính đặt phòng và chỗ câu cá.

Lại lần nữa gặp lại Hàn Đông, Đặng Đạt có vẻ câu nệ một chút.

Việc bổ nhiệm Hàn Đông vừa ban xuống là rất nhiều điện thoại gọi đến chúc mừng Hàn Đông.

Nhưng theo sự nâng cao địa vị của Hàn Đông thì Đặng Đạt cũng không biết cư xử với Hàn Đông như thế nào.

Khi ăn cơm chiều Đặng Đạt với hai tay cầm cốc kính Hàn Đông liền nói

- Chủ tịch Hàn tôi kính anh một chén, sau khi chủ tịch Hàn thăng chức tôi cũng không có cơ hội chúc mừng anh

Hàn Đông xua xua tay nói

- Đặng Đạt à, tôi cũng không câu nệ cái này, cậu cứ làm việc thật tốt phối hợp với bí thư Trương, những cái khác không cần suy nghĩ nhiều, sau này còn nhiều cơ hội.

Hàn Đông cảm thấy được Đặng Đạt và Tả Nhất Sơn hai người đã từng bị ghẻ lạnh một khoảng thời gian, nhưng so sánh với nhau thì Tả Nhất Sơn thông minh hơn nhiều, hoặc Tả Nhất Sơn có trình độ cao hơn một chút.

Ăn cơm xong Xa Tĩnh Chương tới bên Hàn Đông

- Lãnh đạo, tình hình đội cảnh sát giao thông tôi đã cho người làm rõ rồi không biết lãnh đạo khi nào cần dùng.

Hàn Đông cười

- Việc này tôi đã báo cáo với bí thư Hoàng, sắp tới trong huyện sẽ tiến hành một sự chỉnh đốn lớn đối với việc thu phí một cách vô tội vạ, người chịu trách nhiệm thiết kế chắc chắn phải tiến hành xử phạt nghiêm.

Xa Tĩnh Chương cười

- Tôi hiểu rồi, lãnh đạo, anh yên tâm tôi biết phải làm thế nào.

Chu Chính đi tới

- Hai vị lãnh đạo đang nói chuyện gì vậy, đi thôi chúng ta ra bờ sông chơi.

Tiêu Bối Bối cũng tới kéo tay Hàn Đông

- Anh Đông đi thôi.

- Được.

Hàn Đông cười,

- Mấy ngày nay cứ bận suốt cũng không có thời gian đi chơi cùng em.

Ở thị trấn Triệu Hoa ăn cơm tối nghỉ ngơi rồi đoàn người lái xe về huyện Phú Nghĩa luôn.

Trời vừa xẩm tối Hàn Đông lái xe Tiêu Bối Bối ngồi ở ghế phụ nói chuyện, tán thưởng hương vị của cá sông ở Triệu Hoa không ngớt.

Hàn Đông cười

- Cá ở trong thùng cũng đủ để em ăn mấy ngày đó.

Khi gần đi Đặng Đạt cho Hà Đông hai túi cá, ý tốt của anh Hàn Đông cũng không thể chối từ.

Tiêu Bối Bối dịu dàng nói

- Vâng, em nghĩ xem ăn thế nào nhỉ, rán, luộc, nướng, muốn ăn thế nào thì làm như thế. Ha ha.

Lúc này Kiều San San ngồi phía sau cười

- Hàn Đông, anh cẩn thận, phía trước là ngã rẽ.

Đang nói có một cảnh sát giao thông mặc đồng phục ở trước mặt chỉ tay đề nghị Hàn Đông dừng xe.

Hàn Đông cười một cách khổ sở

- San San sao không nói sớm.

Kiều San San giận dỗi

- Em đâu biết họ lại để điểm ngăn xe ở chỗ này.

Tiêu Bối Bối lại cười

- Anh Đông lần này anh chuẩn bị nộp bao nhiêu đây.

Xe vừa dừng vị cảnh sát kia bước tới dùng tay gõ cửa sổ ô tô.

Hàn Đông cau mày cho dù là cảnh sát giao thông cũng phải có bộ dạng chấp pháp lịch sự, văn minh chứ

Chu Chính lái xe theo phía sau, thấy xe Hàn Đông bị ngăn lại, Xa Tĩnh Chương liền mở cửa sổ hỏi có việc gì.

Một vị cảnh sát khác cũng bước lại đề nghị Chu Chính lái xe về một bên.

Chu Chính quay đầu Xa Tĩnh Chương nói

- Sếp Xa, việc này giải quyết thế nào?

Xa Tĩnh Chương cười:

- Xem lãnh đạo thế nào đã.

Lúc này Hàn Đông hạ cửa sổ xe hỏi

- Có việc gì?

Cảnh sát giao thông sõ cửa xe Hàn Đông ngạc nhiên lập tức trợn mắt

- Làm gì vậy? Không nhìn thấy chúng tôi đang làm gì sao, lấy bằng lái ra đây.

Hàn Đông cười lạnh hỏi:

- Trước tiên tôi không biết anh rốt cuộc phải làm gì, tiếp nữa tôi dựa vào cái gì để đưa bằng lái xe cho anh xem?

- Cái cậu này.

Vị cảnh sát tức giận, làm nghề cảnh sát lâu như vậy đây là lần đầu tiên thấy một tài xế ngang ngược như vậy, những tài xế bình thường còn vô cùng khách khí thậm chí còn gật đầu khom lưng.

- Được, nếu cậu không phối hợp với cảnh sát giao thông, cậu xuống xe nộp bằng lái xe, xe cũng tạm thời bị giữ lại.

Hàn Đông cười hỏi

- Anh có chắc thu bằng lái xe của tôi không.

- Ít nói lôi thôi đi, mau đưa bằng lái đây cậu cũng đi cùng tôi về cục điều tra.

Vị cảnh sát giao thông hung hăng, hận không thể lập tức cho hắn một trận

Vị cảnh sát giao thông này xem ra tìm cớ để xử lý một tài xế không phải là vấn đề.

Hàn Đông cười nhạt hai tiếng cũng không xuống xe quay đầu

- Xa Tĩnh Chương, cậu đến giải quyết việc này đi.

- Được, thưa lãnh đạo.

Xa Tĩnh Chương nói xong liền xuống xe.

Vị cảnh sát giao thông nghe thấy lời Hàn Đông nói ngạc nhiên, cảm giác tên Xa Tĩnh Chương này rất quen.

Nhưng rất nhanh anh biết Xa Tĩnh Chương là ai, có thể là Phó cục trưởng thường trực cục công an, cho dù Xa Tĩnh Chương không quản lý đội cảnh sát giao thông nhưng người ta là lãnh đạo cục, là đại trưởng đội cũng không dám đắc tội.

Lúc này vị cảnh sát giao thông cuối cùng cũng hiểu tại sao Hàn Đông khuếch trương như vậy, gọi tên của cục trưởng Xa như vậy thì anh ta có thân phận gì.

Cho dù buổi tối mùa hè có chút oi bức, nhưng vị cảnh sát này trên trán ra mồ hôi lạnh.

Xem ra việc chặn xe lần này có vấn đề rồi.

Nhìn thấy Xa Tĩnh Chương xuống xe đang chất vấn vị cảnh sát giao thông kia, Hàn Đông cười ấn còi xe rồi lái xe thẳng vào trong thành.

Công việc đã giao cho Xa Tĩnh Chương tin chắc anh sẽ biết phải làm thế nào.

Dù sao hành vi của vị cảnh sát kia vốn là không đúng, bản thân vi phạm quy định anh cũng phải theo phép lịch sự, theo trình tự sau đó nói rõ lý do mới đưa ra yêu cầu chứ.

- Không vui chút nào.

Tiêu Bối Bối bĩu môi nói.

Hàn Đông cười

- Vậy em còn muốn thế nào?

Tiêu Bối Bối nói:

- Em cứ tưởng anh Đông phải xuống xe khiển trách anh chàng kia một bài chứ.

Hàn Đông cười ha ha

- Việc gì cũng tự làm không phải là kế sách hay.

Cho dù Hàn Đông để lộ thân phận của mình rất dễ giải quyết việc này, nhưng Hàn Đông là lãnh đạo Huyện ủy nếu việc này truyền ra ngoài rất có thể sẽ làm người khác hiểu lầm hoặc truyền đi là mình lái xe vi phạm luật còn ra vẻ với cảnh sát giao thông, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt.

Quay về được một lúc, Xa Tĩnh Chương gọi điện tới kể lại việc xử lý chuyện vừa rồi, anh cười ha hả nói

- Lãnh đạo, tên kia nói hết rồi, tôi để một người khác ghi chép lại coi như chứng cứ rõ ràng

Hàn Đông cười

- Tốt lắm, sếp Xa thời gian nghỉ cũng phải lo công việc.

- Phải nói là cảm ơn lời khen của lãnh đạo.

Xa Tĩnh Chương cười nói.

Thứ hai Hàn Đông vừa tới làm việc không lâu liền nhận được điện thoại của Hùng Chính Lâm - ủy viên thường vụ chánh văn phòng Huyện ủy nói 10 giờ sẽ họp hội nghị thường vụ tại phòng họp Huyện ủy.

Hàn Đông cười, bản thân cũng không phải là lần đầu tiên tham gia hội nghị thường vụ Huyện ủy nhưng trước chỉ là nhân viên dự thính ngồi ở một bên mà thôi.

Mà lần này bản thân lại là ngồi ở vị trí ở giữa của hội nghị thường vụ.

Lần này nội dung của cuộc họp Hàn Đông đại khái biết một chút đồng thời anh cũng có những dự định tương ứng.

9 giờ 50 phút Hàn Đông tới phòng họp Huyện ủy.

Lúc này đã có 5 người đang ngồi ở ghế ủy viên thường vụ.

Họ là Thẩm Tòng Phi, Vương Hòa Bình, Mao Siêu, Liêu Khai Vân và Vương Tiến Qúy.

Nhìn thấy Hàn Đông vào Thẩm Tòng Phi, Vương Hòa Bình Hòa và Mao Siêu đều hồ hởi chào hỏi anh.

Còn Liêu Khai Vân và Vương Tiến Qúy mặc dù cũng miễn cưỡng gật đầu nhưng trong lòng lại vô cùng khó chịu.

Khi Hàn Đông mới tới huyện Phú Nghĩa tranh đấu với Hoàng Tùng ở cục Thống kê, kết quả Vương Tiến Quý mấy lần phê bình Hàn Đông cho nên từ lâu đã kết mối hận thù với hắn

Còn Liêu Khai Vân đầu tiên là vì con của mình mà bất mãn với Hàn Đông, sau đó là vì sự việc của cậu em vợ, lúc đó Hàn Đông chủ nhiệm ban quản lý khu công nghiệp Thần Quang không cho cậu em vợ của anh chút sĩ diện nào, nên đành để cậu em vợ làm ở một phòng dưới Đảng ủy công an. Hai việc này làm Liêu Khai Vân hận Hàn Đông vô cùng, trước Hàn Đông chỉ là Cục phó mà giờ là ủy viên thường vụ huyện ủy chắc chắn phải nghĩ cách đối phó với Hàn Đông nhiều hơn.

Nhưng bây giờ Hàn Đông đã trở thành ủy viên thường vụ huyện ủy phó chủ tịch huyện, đứng trong hàng ngũ ủy viên thường vụ đã trên chức Liêu Khai Vân.

Mà theo thế lực mạnh của Hàn Đông thêm việc gia nhập hội nghị thường vụ cũng có sự thay đổi lớn.

Vốn người bên Phương Trung có thể cùng với Hoàng Văn Vận duy trì sự cần bằng.

Nhưng hiện tại Hoàng Văn Vận đã hoàn toàn đứng ở thế cục thượng phong, người bên Phương Trung rất không có lợi rồi.

Thân là một nhân viên trong trận doanh của Phương Trung, Liêu Khai Vân cũng cảm giác được nguy cơ đang đến.

Các vị ủy viên thường vụ lần lượt đến.

Bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận là người tới cuối cùng.

Anh nhìn một lát

- Mọi người tới đầy đủ rồi chúng ta họp thôi. Trong các vị, đồng chí Hàn Đông là người đầu tiên tham gia cuộc họp thường vụ, xin mọi người vỗ tay hoan nghênh.

Nói xong anh liền vỗ tay trước.

Mọi người cũng vỗ tay theo.

Phương Trung vỗ tay trong lòng rất khó chịu.

Nhưng cũng không thể biểu hiện ra.

Tiếng vỗ tay dừng Hoàng Văn Vận nói tiếp

- Việc lần này chủ yếu có một đề tài thảo luận học tập về văn kiện số 11 của Thành ủy, tổng kết về công tác thời gian gần đây của Huyện ủy, tiến hành bố trí những công tác trọng điểm của một giai đoạn. Tiếp theo mời bí thư Phùng cùng mọi người đọc văn kiện Thành ủy.

Phùng Chấn Hoa lật văn kiện Thành ủy bắt đầu đọc.

Vẻ mặt mọi người có vẻ nghiêm túc nghe nhưng trong lòng đều biết đọc văn kiện Thành ủy chỉ là hình thức mà thôi. Việc sau đó mới quan trọng

Đợi Phùng Chấn Hoa đọc xong văn kiện của Thành ủy, Hoàng Văn Vận nhấn mạnh lại mấy vấn đề kết hợp với tình hình bố trí của huyện Phú Nghĩa

Sau đó Phương Trung cũng đề ra một số quan điểm.

Hàn Đông ngồi ở đó vừa nghe vừa ghi, trong lòng nghĩ hội nghị thường vụ này xem ra vẫn rất nhẹ nhàng chỉ sợ tiếp theo sẽ không nhẹ nhàng như vậy.

- Phần thứ nhất kết thúc ở đây, tiếp theo bắt đầu phần thứ hai.

Hoàng Văn Vận nhìn Hùng Chính Lâm một cái

- Chủ nhiệm Hùng cậu lên nói đi.

Hùng Chính Lâm gật đầu quay người cầm đống tài liệu phát cho mỗi ủy viên.

Hàn Đông nhìn là biết thư nặc danh tố cáo phòng cảnh sát giao thông cục công an huyện, vì tư lợi thu tiền vô lý khiến các tài xế vô cùng phẫn nộ.

Nhìn thấy nội dung bên trong vô cùng chi tiết, Hàn Đông không khỏi mỉm cười, Xa Tĩnh Chương cũng ác thật.

Phương Trung nhìn thấy tập tài liệu này trên mặt thần sắc biến đổi.

Lúc này Hùng Chính Lâm hắng giọng nói:

- Thưa các vị ủy viên đây là thư tố cáo được người nặc danh gửi tới Huyện ủy, sự việc này tôi cũng báo cáo với bí thư Hoàng rồi. Còn về việc xử lý như thế nào thì mời các vị thảo luận đưa ra quyết định.

Hoàng Văn Vận lập tức tỏ vẻ phẫn nộ nói

- Khi nhìn thấy tập tài liệu này tôi vô cùng tức giận, nếu thực sự như vậy thì phải tiến hành xử lý nghiêm khắc. Người đề cập tới bất luận là cấp gì đều phải điều tra rõ ràng.

Phương Trung nghe tưởng Hoàng Văn Vận sẽ xử lý Phan Tuyền Sơn trưởng cục công an bèn nói

- Bí thư Hoàng việc này thực sự nghiêm trọng cho nên chúng ta phải lập tức tiến hành điều tra cục công an nếu tình hình sự thực là như vậy thì người chịu trách nhiệm của đội cảnh sát giao thông nhất định phải xử lý nghiêm khắc, tôi đề nghị việc này mời bí thư Liêu đảng ủy công an tiến hành điều tra...

Vương Tiến Qúy nói

- Tôi đồng ý, nếu chính xác là như vậy Uỷ ban kỷ luật sẽ vào cuộc.

Hoàng Văn Vận cười

- Ừm, đề nghị của chủ tịch Phương rất hay, mọi người còn có ý kiến bổ sung gì không?

Thấy Hoàng Văn Vận cũng đồng ý kiến nghị của Phương Trung những người khác cũng không có ý kiến gì khác đều biểu thị tán đồng.

Phùng Chần Hoa cười

- Xem những tài liệu này tôi rất kinh ngạc, tôi cảm thấy những chuyện như này Huyện ủy cũng phải có trách nhiệm để ngăn chặn và dự phòng những vấn đề tương tự, tôi đề nghị nên thành lập một tổ chuyên giám sát huyện ủy và cùng với ủy ban nhân dân huyện hợp lại thành một tổ tiến hành giám sát công tác của các bộ ngành có liên quan của Uỷ ban nhân dân huyện..

Phương Trung sửng sốt, lập tức hiểu tại sao Hoàng Văn Vận lại đồng ý với ý kiến vừa rồi của anh một cách dễ dàng như vậy, hóa ra là anh còn có ý sau. Nếu thực sự để một tổ chuyên giám sát và tổng hợp Uỷ ban nhân dân hợp lại, sau này Hoàng Văn Vận có thể tùy ý can thiệp và công tác của Ủy ban nhân dân huyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK