Đem tin tức này truyền ra ngoài, chính là nhóm người Khổng Quân Chí tối hôm qua đã cùng nhóm người Hàn Đông uống rượu tối hôm qua đã vô tình truyền ra ngoài. Bọn họ sau khi lên làm quan lớn, cũng tự có những vòng tròn riêng của mình. Còn về tin tức về sự lạnh lùng của Thẩm Dao, bọn họ cũng không khỏi đưa ra mà khoác lác một chút, còn về việc phía sau nó có giấu giếm mục đích gì, thì chỉ có trong lòng họ mới biết được.
Tin tức truyền đi trong vòng tròn này rất nhanh, chiều hôm đó, Thẩm Dao đã nghe được tin tức này trong cuộc điện thoại với bạn bè. Sau khi nghe được tin tức, cô lập tức nhảy dựng lên, bĩu môi, trong hốc mắt, trong chốc lát bỗng có giọt nước mắt trong suốt chảy ra.
- Đáng ghét, đáng ghét!
Thẩm Dao bĩu môi, tức giận đi đi lại lại trong phòng.
Hành động đối phó với Hàn Đông tối hôm qua, cô cũng chỉ là nhất thời nghĩ ra mà thôi. Vốn dĩ nghe nói Hàn Đông ở trong này, cô chỉ muốn đi cùng Tần Thơm gặp anh chàng thối tha này một chút. Lại dám khinh thường cô, nếu phải khinh thường thì cũng nên là cô khinh thường hắn mới đúng.
Mà sau khi tiến vào phòng ăn của nhóm người Hàn Đông, thấy bộ dạng thản nhiên của Hàn Đông, trong lòng cô liền không có gì đáng tức giận nữa. Cho nên cô cố ý khi chúc rượu, không uống cùng Hàn Đông, làm vậy để khiến Hàn Đông mất mặt. Cô muốn xem thử rốt cuộc Hàn Đông còn có thể duy trì thần thái ung dung giả dối đó được nữa không. Ai ngờ được dù như thế, Hàn Đông vẫn điềm đạm mỉm cười, dường như không hề quan tâm đến sự khiêu khích của cô vậy.
Tâm tình của Thẩm Dao vốn dĩ đã không tốt, kết quả nghe được bạn bè loan truyền tin tức này, trong lòng nhất thời cảm thấy Hàn Đông là cố ý để cho người ta truyền ra ngoài, để báo thù cô, cho nên cô cảm thấy cảm thấy cực kỳ phẫn nộ.
- Con quỷ hẹp hòi, thật đáng giận.
Thẩm Dao tức giận nói.
Hàn Đông lại không hề biết lời nói vô thức tối hôm qua của Hàn Mạn Lương, lại truyền ra ngoài nhanh như vậy.
Nói thật, Thẩm Dao quả thật cũng là một người đẹp. Nhưng cho dù cô có xinh đẹp hơn nữa, Hàn Đông cũng không dám có hứng thú.
Lúc này, Hàn Đông đang nói chuyện phiếm cùng ông cụ Hàn.
Từ hôm gặp Tô Xán, áp lực trong lòng Hàn Đông lại lớn hơn một chút. Vốn dĩ cho rằng thông qua sự nỗ lực của hắn, vận mệnh của hắn và của cả gia tộc, đã hoàn toàn thoát khỏi tình trạng nặng nề của kiếp trước. Nhưng không ngờ rằng, vận mệnh của hắn lại có thay đổi, vận mệnh của Tô Xán đó cũng có sự thay đổi lớn. Y không ngờ đã bước lên con đường làm quan, hơn nữa tiền đồ cũng không tồi, bây giờ đã là cấp Cục trường rồi.
Tuy rằng so với Hàn Đông, Tô Xán lớn hơn hắn đến năm sáu tuổi, nhưng chưa có được thành tích nhiều như Hàn Đông, nhưng so với những người cùng tuổi thì y cũng đã rất giỏi rồi.
Hàn Đông cũng không hề xem nhẹ, cho nên Hàn Đông phải nói chuyện với ông nội nhiều hơn nữa. Thứ nhất là có thể tìm hiểu được nhiều tình hình hơn từ chỗ ông cụ, thứ hai Hàn Đông cũng thông qua các phương thức, mà chuyển những thứ hắn biết được cho ông nội. Như vậy trong lúc ông nội quyết định điều gì đó, ít nhất cũng có nhiều thêm một cái để tham khảo.
- Hàn Đông, cháu thật sự trưởng thành rồi.
Ông cụ bỗng nhiên cảm thán nói, vẻ mặt vui mừng:
- Như vậy ông cũng yên tâm rồi.
Lời nói của ông cụ là xuất phát từ nội tâm. Mặc dù Hàn Đông mới chỉ hai mươi lăm tuổi, nhưng tính tình hắn trầm ổn, phong độ làm việc như một đại tướng. Ngoài ra quan trọng hơn nữa là đầu óc hắn rất thông minh, suy nghĩ cũng rất lanh lợi, quả thật là một mầm mống chính trị tốt. Chỉ cần bồi dưỡng thật tốt, sau này nhất định sẽ có thành tựu lớn.
Đưa xe hồng kỳ của mình cho Hàn Đông sử dụng, đã tỏ rõ thái độ của ông cụ Hàn. Tuy nhiên bây giờ trong lòng ông cụ cũng xác định rõ ràng, Hàn Đông chính là nhân vật trung tâm trong đời thứ ba.
Bây giờ lực ảnh hưởng của ông cụ Hàn đối với Trung Quốc mặc dù còn rất lớn, nhưng bản thân ông lại lùi về tuyến sau rồi, nhiều nhất cũng chỉ có thể lên đến Phó thủ tướng nội các Chính phủ thôi. Mà hiện tại, trên người Hàn Đông, ông cụ lại nhìn thấy một tương lai lớn hơn. Hoặc là từ trên người hắn, nhà họ Hàn sẽ có được vinh quang từ trước đến nay chưa từng có.
- Ông nội, cháu vẫn sẽ cố gắng.
Hàn Đông bình tĩnh nói. Tận hết sức, nghe theo mệnh trời. Bản thân hắn rất may mắn vì đã được ông trời chiếu cố, có thêm được cơ hội sống thêm một lần nữa như vậy. Tất cả mọi thứ đều có thể bắt đầu lại từ đầu, cố gắng hết sức mình, thay đổi vận mệnh kiếp trước.
Còn về kết quả như thế nào, Hàn Đông cũng không thể nắm chắc được, chỉ có thể xem ông trời sắp đặt như thế nào thôi.
Là một Đảng viên, là một người trẻ tuổi thế kỷ hai mươi, Hàn Đông vốn dĩ là một người vô thần. Nhưng bản thân hắn lại có thể được sống lại một lần nữa, khiến hắn lại không thể không tin, trong sự rõ ràng, cũng có một chút gì đó bản thân không thể chắc chắn được, nhưng thỉnh thoảng lại gặp phải.
Ông cụ gật gật đầu, nói:
- Ừ, không cần nóng vội, cứ từ từ.
Nói xong, ông cụ đứng lên, chậm rãi đi vào bên trong phòng.
Hàn Đông định đứng lên đỡ, nhưng ông cụ lại lại nhẹ nhàng khoát tay.
Hành động này, trong mắt Hàn Đông, ông cụ trở nên vô cùng có sức mạnh. Giống như một ngọn núi nguy nga, khiến cho người ta phải ngước nhìn.
Trong thời gian ở Yến Kinh, Hàn Đông và Hàn Mạn Lương, Trịnh Đồng, Hầu Khôn cũng giao lưu với nhau khá nhiều. Thông qua hành vi cử chỉ của hắn, cũng gây ra những ảnh hưởng không nhỏ với bọn họ. Còn bọn người, đương nhiên cũng đồng ý đi cùng Hàn Đông. Dù sao Hàn Đông lái chiếc xe hồng kỳ của ông cụ Hàn, đi đâu cũng khiến người khác phải chú ý, khiến bọn họ cũng thơm lây. Nếu như bọn họ thích, cũng có thể ngồi lên chiếc xe này, lái thẳng đến Nam Trung Hải, để nhìn xem cuộc sống của những nhân vật lớn. Nhưng, kỳ nghỉ vẫn có hạn, những ngày tháng vui vẻ thích thú cuối cùng cũng qua đi, mọi người lại quay về với cương vị cũ của mình.
Ngày hôm sau, Hàn Đông lên máy bay về thành phố Thục Đô của tỉnh Tây Xuyên.
Bây giờ là giữa tháng hai, thời tiết ở Thục Đô vẫn còn hơi lạnh.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy Lã Nam Phương và Lã Nhạc đứng trước cửa sân bay, trong lòng Hàn Đông không khỏi cảm thấy ấm áp.
- Ha ha ha, anh Đông, rốt cuộc anh cũng quay về rồi.
Lã Nam Phương cười ha hả nói, tiến lên ôm Hàn Đông một cái thật mạnh.
Hàn Đông vỗ vỗ mấy cái lên vai y, nói:
- Con người này, thời gian này chắc ăn chơi đến điên cuồng rồi hả?
Lã Nam Phương gãi gãi ót:
- Có còn nhỏ hơn nữa cũng không chơi như vậy đâu.
Lã Nhạc tiến lên trước, cười tươi,
- Anh Đông, sư phụ, đã trở lại rồi.
Hàn Đông gật đầu, cười nói:
- Nhạc Nhạc, càng ngày càng xinh đẹp hơn hẳn.
Lã Nhạc nghe thấy thế, mặt hơi đỏ lên.
Lã Nam Phương thấy thế, cười ha hả, nói:
- Anh Đông, đi thôi, hôm nay ở nhà chuẩn bị tiệc tiếp đón cho anh, trưa nay chúng ta phải uống cùng nhau mới được.
Hàn Đông cũng không từ chối. Dù sao Lã Quốc Trung không chỉ là cấp dưới cũ của ông nội hắn, hơn nữa còn là nhân vật mà hiện tại ông nội vẫn đang ra sức ủng hộ, cũng coi như là một người phát ngôn rất quan trọng trong quân đội của nhà họ Hàn. Mặc dù chồng của cô Hàn Đông cũng là hậu vệ dân trong quân đội, nhưng bây giờ ông ấy cũng chỉ là Trung tướng, Phó tư lệnh viên quân khu Kim Lăng mà thôi, so với Lã Quốc Trung còn chênh lệch khá nhiều.
Cho nên Hàn Đông kết giao với những người trong nhà Lã Quốc Trung, cũng là có điều có lợi.
Một thế lực chính trị, là vì nhiều nhân tố cùng hợp lại, trong đó bao gồm quan hệ hôn nhân, đồng thời cũng còn bao gồm nhiều loại quan hệ khác. Nhưng quan trọng nhất là mối lợi ích chung, ngoài ra mối quan hệ tích lũy giữa hai bên, cũng vô cùng quan trọng.
Rất lâu trước đây Lã Quốc Trung là cấp dưới của ông nội hắn, đó chính là mối quan hệ vững chắc được thành lập trong cách mạng. Cũng nhờ có được sự ủng hộ của ông nội hắn, Lã Quốc Trung mới có thể bước đi những bước thuận lợi như vậy. Còn bây giờ, rất hiển nhiên ông nội đang đề cao việc bồi dưỡng Lã Quốc Trung, mối quan hệ giữa hai nhà cũng chỉ có thể càng ngày càng thêm thân mật hơn mà thôi.
- Tiểu Đông đến rồi, mệt rồi chứ gì? Đi rửa mặt trước đi.
Thím Chu cười nói, nhìn Hàn Đông vẻ mặt hiền lành.
Còn Lã Quốc Trung cũng đặc biệt từ thư phòng đi ra, nói chuyện cùng Hàn Đông.
Hàn Đông lúc này mới lấy những món quà hắn mang theo từ trong túi ra, trong đó quà của Lã Quốc Trung là hai cây thuốc gấu trúc và hai bình rượu Mao Đài đặc biệt. Thím Chu là một hộp dinh dưỡng bổ máu loại đặc biệt cao cấp, Lã Nhạc lại được tặng một cái đồng hồ tuyệt đẹp. Ngay cả Lã Trung Nguyên không có mặt ở đó, Hàn Đông cũng đã chuẩn bị một cái đồng hồ không thấm nước để tặng.
- Anh Đông, quà của tôi đâu?
Lã Nam Phương vội vàng hỏi.
Hàn Đông cười ha hả, lấy ra một cái điện thoại di động Nokia đời mới nhất tặng y.
- Hàn Đông, cháu cũng thật khách sáo quá.
Thím Chu cười nói.
Đối với nhà bọn họ mà nói, quà cáp không quan trọng nặng nhẹ, quan trọng chính là tình cảm.
Hàn Đông mang đến những món quà này, đều là trước khi hắn rời Yến Kinh, mẹ hắn đã tự tay chuẩn bị tất cả. Hàn Đông chẳng qua cũng chỉ thuận tiện mang theo thôi.
Lã Quốc Trung lấy ra một bao thuốc gấu trúc, lấy một điếu ra châm lửa, hít một ngụm thật sâu, rồi cảm thán nói:
- Thuốc ngon, thuốc ngon.
Là một quan lớn ở Trung Quốc, Lã Quốc Trung đương nhiên biết, trong những cấp cao, thuốc là gấu trúc này là loại thuốc được yêu thích nhất ở Nam Tuần Trường. Mà loại thuốc gấu trúc đặc biệt do nhà máy thuốc lá Minh Châu cung cấp, phần lớn đều được chuyển đến Nam Tuần Trường. Hơn nữa còn nghe nói Nam Tuần Trường cũng không tùy tiện tặng thuốc lá cho người khác nữa. Hàn Đông mang đến hai cây thuốc này, ý nghĩa thật sự không hề bình thường!
Đương nhiên, Hàn Đông mang đến hai cây thuốc này, quả thật là do ông nội hắn khi đi gặp Nam Tuần Trường về mang về.
Lúc ăn cơm, Lã Trung Nguyên đã về rồi. Nhận được món quà của Hàn Đông, y vô cùng vui mừng. Nhưng, y thích nhất vẫn là có thể đọ sức với Hàn Đông một trận.
- Hàn Đông, nhân lúc còn chưa đến giờ cơm, chúng ta ra ngoài so chiêu với nhau, thế nào? Tôi cũng cảm thấy ngứa ngáy lắm.
Lã Trung Nguyên mong chờ nói.
Hàn Đông lại không khỏi cười khổ.
Lã Quốc Trung nghiêm khắc nói:
- Trung Nguyên, con không có việc gì nữa thì đi đọc sách đi, không có việc gì đi lôi kéo Hàn Đông tập luyện cái gì? Con cho rằng Hàn Đông cũng dư hơi dư sức như con hay sao?
Lã Trung Nguyên cười ha hả, nói:
- Ba, con không biết, con cũng đã từng so đấu với Hàn Đông rồi. Hàn Đông cũng giỏi lắm, con không phải đối thủ của hắn đâu.
- Đó là do anh Trung Nguyên khách sáo thôi.
Hàn Đông mỉm cười nói. Hắn đã quyết định rồi, trừ phi vạn bất đắc dĩ, nếu không sẽ quyết không ra tay với người khác.
Lã Quốc Trung cũng hơi có chút kinh ngạc liếc nhìn Hàn Đông một cái, lập tức nói:
- Vậy cũng không được, Hàn Đông còn lo làm việc lớn, đâu có thể như con cứ suốt ngày đánh đánh đấm đấm được.
Trong nhà, Lã Quốc Trung tuyệt đối rất có quyền lực, cho nên Lã Trung Nguyên chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi một bên. Thỉnh thoảng lại liếc nhìn Hàn Đông, trong lòng nghĩ phải nên làm thế nào để Hàn Đông đồng ý so đấu với y mới được. Y bản thân thân thủ không tồi, cũng là một đệ tử giỏi của sư Đặc Cần, nên cũng muốn tìm một đối thủ tương xứng, nhưng như vậy thật sự rất khó. Hơn nữa, bây giờ sư phó sư Đặc Cần cũng không dễ dàng tiếp xúc với những đệ tử cấp dưới nữa.
Thím Chu vào phòng bếp giúp làm cơm, Lã Quốc Trung cũng vào thư phòng giải quyết một số chuyện công việc, Hàn Đông liền ngồi nói chuyện phiếm với mấy anh chị em nhà họ Lã. Dự đoán được tình hình của Lã Nhạc, Hàn Đông không khỏi nghĩ đến những phương tiện tin tức điện tử. Cùng với ngành tin tức điện tử không ngừng phát triển, ứng dụng phía quân đội cũng càng ngày càng nhiều, mà gây được tác dụng cũng càng ngày càng lớn. Mà trong phương diện này, Trung Quốc lại lạc hậu hơn một chút, cho nên Hàn Đông không khỏi nói ra một chút kiến thức mà hắn biết.
- Chiến tranh trong tương lai, trên một trình độ rất cao, chính là chiến tranh tin tức hóa, thông qua tin tức hóa, có thể hình thành cuộc đả kích trên các phương diện, thậm chí có thể đến mức không chiến mà vẫn có người tử trận.
Hàn Đông khi còn ở đời trước, cũng thích quan tâm đến những vấn đề phía quân sự. Đây đơn thuần chỉ là một hứng thú mà thôi, không ngờ lại có lúc làm được việc.
Đồng thời, Hàn Đông còn nói tỉ mỉ hơn về cuộc chiến inte, nghe Hàn Đông nói như vậy, ngay cả Lã Nhạc là nghiên cứu sinh của khoa Điện tử tin tức trường Đại học Quốc Phòng cũng kinh ngạc.
Ngay cả Lã Quốc Trung vốn dĩ ngồi trong thư phòng làm việc, cũng không kìm nổi mà đi ra ngoài, cùng Hàn Đông thảo luận. Lúc mới đầu Hàn Đông nói những chuyện này, cũng chỉ vì hứng thú, nhưng sau đó thấy Lã Quốc Trung đi ra, liền thật sự nói nghiêm túc hơn. Nếu có thể ảnh hưởng được Lã Quốc Trung, sau này có thể tiến thêm được một bước nữa, có thể coi trọng hơn công tác về phương diện công nghệ thông tin của nước nhà, vậy thì sẽ rất tốt.
- Ha ha ha, quả thật không ngờ Hàn Đông cháu lại cũng khá hiểu biết về lĩnh vực quân đội. Nếu cháu có thể làm bên quân đội, sau này thành tích chắc chắn sẽ rất tốt.
Lã Quốc Trung khen ngợi.
Con đường phát triển về chính trị của Hàn Đông rất tốt, nhưng lại không ngờ hắn cũng có những giải thích sâu sắc như vậy về mặt quân sự, quả thật là thiên tài. Chẳng trách ông cụ Hàn lại xác định hắn là người kế nghiệp đời thứ ba rồi.
Lúc ở Yến Kinh, việc ông cụ Hàn đã giao xe hồng kỳ cho Hàn Đông sử dụng, Lã Quốc Trung cũng có nghe nói, cũng biết ý của ông cụ Hàn. Đối với một người trẻ tuổi như Hàn Đông, Lã Nam Phương cũng khá coi trọng, là một trong những người phát ngôn quan trọng của nhà họ Hàn trong quân đội, trước đây ông ta cũng đã có cái nhìn tốt về Hàn Đông. Cảm thấy Hàn Đông còn trẻ tuổi nhưng quả thật không hề đơn giản, tiền đồ sau này sẽ vô cùng rộng mở.
Buổi tối, Hàn Đông cùng Lã Nam Phương, Lã Nhạc và Ngưu Chí Không ra ngoài ăn uống, ca hát.
Ngày hôm sau, mười tám tháng hai, Hàn Đông liền lái chiếc xe Santana đến ban Tổ chức cán bộ. Rất nhanh Phó trưởng ban Nghiêm Húc liền đến văn phòng làm việc của Hàn Đông, cười nói:
- Trưởng phòng Hàn, anh đã quay về, tôi báo cáo với anh một chút về tình hình công tác trong thời gian vừa qua.
Hàn Đông gật gật đầu, mời y ngồi xuống. Nghiêm Húc báo cáo tỉ mỉ với Hàn Đông về tình hình làm việc trong hai ngày vừa qua.
- Về sau công tác ở phòng, mong Phó trưởng ban Húc quan tâm nhiều hơn.
Hàn Đông mỉm cười nói. Nghiêm Húc có thể được Triệu Nhạc chọn làm thư ký, chắc chắn sẽ có điểm hơn người. Hơn nữa qua một thời gian tiếp xúc, Hàn Đông cũng cảm thấy được, con người Nghiêm Húc cũng thật sự không tồi, thái độ khi đối đãi với hắn cũng rất thật thà. Cho nên Hàn Đông cũng đồng ý cho y một chút quyền hạn, dù sao sao y cũng là Phó trưởng ban mà.
Xem mấy văn kiện, ký tên, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Triệu Nhạc, sau đó liền đứng lên đi lên lầu.
Trong khoảng thời gian Hàn Đông ở Yến Kinh, cũng đã từng nghĩ rồi. Mặc dù bản thân hắn không thể cứ ngồi mãi ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, nhưng cũng muốn tận lực làm ra chút thành tích mới được.
Hơn nữa trong đầu hắn cũng có chút ý tưởng, nên bây giờ đi chính là muốn trao đổi với Triệu Nhạc một chút.
Vừa mới đi lên lầu, liền thấy Thôi Khánh Đổng từ trong phòng đi ra. Trong tay cô cầm một tập văn kiện, xem ra là đến đây thật sự để làm việc. Thấy Hàn Đông, sắc mặt của cô trầm hẳn xuống.
- Hừ!
Thôi Khánh Đổng hừ lạnh một tiếng, giày cao gót giẫm lên nền phát ra tiếng vang lớn.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, cũng lười chú ý đến cô. Bây giờ Thôi Khánh Đổng là Chủ nhiệm trung tâm giáo dục điện tử, mặc dù cấp bậc là Cục trưởng, nhưng quyền lực không chỉ nhỏ đi nhiều, đồng thời tiền đồ cũng ảm đạm hơn.
- Muốn đấu với tôi, thì đừng trách tôi không khách sáo.
Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng.
- Trưởng phòng Hàn, chào anh. Trưởng ban đang đợi anh đấy.
Thư ký mới của Triệu Nhạc nói.
Hàn Đông gật gật đầu, bước lên gõ cửa, trong phòng liền truyền đến tiếng mời vào của Triệu Nhạc. Hàn Đông liền mở cửa bước vào, mỉm cười nói:
- Chào Trưởng ban.
Triệu Nhạc từ sau bàn làm việc đứng lên, cười nói:
- Hàn Đông về rồi à, ngồi bên này. Anh Khương, pha một ấm trà đi.
Hàn Đông mỉm cười, Triệu Nhạc cũng biết hắn có sở thích này.
Sau đó, Hàn Đông có tính chọn lọc mà trình bày lại tình hình hắn về Yến Kinh ăn tết, sau đó lại chuyển đề tài, nói:
- Trưởng ban, trong năm mới này, đối với công tác trong ban, tôi có chút ý tưởng, muốn báo cáo với anh một chút.
Triệu Nhạc gật gật đầu, nói:
- Ừ, cậu nói thử xem.
Hàn Đông nói:
- Chủ yếu có liên quan đến công tác khảo hạch trong ban. Tôi nghĩ với biện pháp khảo hách hiện có, tiến hành một chỉnh hợp mới, để có tính quy phạm và tính thao tác mới hơn.
Sau đó, Hàn Đông liền tỉ mỉ nói ra suy nghĩ của mình. Chủ yếu chia thành ba mảng lớn, lần lượt là kiến thiết bộ máy lãnh đạo và đội ngũ cán bộ, công tác khảo hạch thành tích thực tế của cán bộ, công tác xây dựng tổ chức cơ sở Đảng. Mà dưới ba mảng lớn này, lại chia thành nhiều mảng công việc nhỏ, Hàn Đông cũng rất tỉ mỉ mà giải thích.
Theo biện pháp khảo hạch vốn có của ban, đối với bộ máy cùng với các cán bộ lãnh đạo, trong nội dung khảo hạch chủ yếu, sự tăng trưởng kinh tế chiếm đến 70%, còn những phương diện khác lại rất ít. Điều này khiến cho trong bộ máy, chỉ phiến diện theo đuổi số liệu kinh tế.
Còn ý tưởng của Hàn Đông, lại muốn thay đổi hình thức khảo hạch chỉ nghiêng về một phía này, tiến hành khảo sát trên cả ba phương diện này. Đồng thời khi tổng kết phán định, cũng tiến hành trình bày trên cả ba phương diện, như vậy sẽ thể hiện được toàn diện hơn. Tình hình của bộ máy hoặc các cán bộ lãnh đạo, đối với việc đề bạt lên cấp trên, sát hạch cán bộ, cũng có thể có tác dụng tham khảo nhiều hơn.
Triệu Nhạc chăm chú lắng nghe ý tưởng của Hàn Đông, thỉnh thoảng còn gật đầu.
- Xem ra Hàn Đông về nhà một chuyến, liền tích lũy được thêm nhiều điều.
Triệu Nhạc thầm nghĩ trong lòng,
- Cũng không biết những ý tưởng này của hắn, rốt cuộc là của hắn, hay là của ông cụ Hàn nữa. Nhưng cho dù như thế nào, ý tưởng mà hắn đưa ra, quả thật không tồi. Nếu có thể triển khai một cách hiệu quả, có thể sẽ đạt được tác dụng nhất định.