Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi chiều ngày 21/11, Hội nghị thường vụ thành phố Tân Châu được mở họp tại phòng họp tầng 3 toà nhà Thành ủy.

Trong phòng họp, 13 vị Ủy viên thường vụ sớm đã yên vị.

Đây là buổi họp Hội nghị thường vụ lần thứ 2 của Ban lãnh đạo mới thành phố Tân Châu.

Hội nghị thường vụ lần trước mọi người cùng tụ họp, và Hạ Kim Cường mưu đồ điều chỉnh nhân sự đã bị Phó bí thư Bành Y Vinh xen ngang làm cho gián đoạn. Buổi Hội nghị lần này chính là thảo luận tiếp đề tài của buổi họp lần trước, thảo luận về sắp xếp nhân sự.

Hạ Kim Cường đang thao thao bất tuyệt, còn các vị Ủy viên thường vụ đều yên lặng ngồi tại chỗ lắng nghe, có người bưng chén trà chậm rãi nhấp từng ngụm, người thì chăm chú nhìn gạt tàn thuốc lá trước mặt ngắm nghía.

Hàn Đông ngồi ở vị trí số hai, khuôn mặt nở nụ cười thản nhiên nghe Hạ Kim Cường thao thao bất tuyệt, trong lòng đột nhiên cảm thấy con người này sao lại trở nên lắm lời như thế? Chẳng lẽ là bởi vì trở thành Bí thư Thành ủy nên muốn thể hiện một chút quyền uy của mình hay sao? Có điều y hẳn là không đến mức nông cạn như vậy.

Bất kể Hàn Đông nghĩ thế nào, Hạ Kim Cường vẫn trình bày mấy lời vô nghĩa thêm mấy phút đồng hồ, theo sau là chính thức bắt đầu vào đề tài thảo luận của buổi họp hôm nay.

Theo ý kiến của Hạ Kim Cường, điều chỉnh Nhạc Gia An làm Phó trưởng ban Thư ký Thành ủy kiêm Chánh văn phòng Thành ủy. Điều chỉnh Quách Bình Kiện làm Bí thư Đảng ủy cơ quan Thành ủy, bổ nhiệm Chu Kiệt Trác làm Phó chánh văn phòng Thành ủy.

Trong số 3 người đó, Nhạc Gia An và Chu Kiệt Trác là điều từ văn phòng Ủy ban nhân dân sang, còn Quách Bình Kiện lại vốn là Phó trưởng ban Thư ký văn phòng Thành ủy.

Ban đầu chức Bí thư Đảng ủy cơ quan Thành ủy là do Hoa Chính Vân kiêm nhiệm, đoán chừng Hạ Kim Cường cảm thấy gã không nghe lời lắm, lại là người của Hầu Hoa Đông nên mới nghĩ điều chỉnh gã, bãi đi chức vị Bí thư Đảng ủy cơ quan mà gã kiêm nhiệm.

Đối với việc bổ nhiệm Nhạc Gia An, ngoại trừ vị Trưởng ban Thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông có chút khó chịu ra, những người khác đều không có ý kiến gì. Dù sao Hạ Kim Cường là Bí thư Thành ủy, muốn sắp đặt người mình tin tưởng được làm tại văn phòng Thành ủy thì điều này có thể lý giải được.

Về phần Hầu Hoa Đông, sở dĩ y khó chịu là vì y hiểu được ý đồ của Hạ Kim Cường.

Nhưng cho dù y rất không thích thì cũng không có cách nào thay đổi sự thật này, dù cho y đã theo phe Hàn Đông rồi, y cũng biết Hàn Đông không thể làm gì trong chuyện này.

Về phần Hoa Chính Vân, Hầu Hoa Đông lại không hề lo lắng, bởi vì lúc trước y cũng đã giới thiệu Hoa Chính Vân với Hàn Đông, như vậy Hàn Đông chắc có lẽ không làm cho gã phải chịu thiệt.

- Đối với việc sắp xếp nhân sự của 3 người này, tất cả mọi người đều cho y kiến, thảo luận một chút theo gương dân chủ mà.

Hạ Kim Cường cười, nói.

Hàn Đông cười thản nhiên, tiếp lời:

- Tôi không có ý kiến gì.

Ban đầu Hầu Hoa Đông còn đang cúi đầu viết này nọ trên quyển sổ, nghe thấy vậy không khỏi ngẩng đầu nhìn Hàn Đông một cái, nghĩ thầm Hạ Kim Cường cưỡng đoạt chức vị Bí thư Đảng ủy cơ quan của Hoa Chính Vân, Hàn Đông sao lại không nói một câu ý kiến vậy?

“Cũng không biết Hàn Đông rốt cuộc là có chủ ý gì, trước hết cứ chờ xem xem đã.”

Hầu Hoa Đông nghĩ thầm trong bụng.

Y vẫn còn tin tưởng vào Hàn Đông, thử nghĩ thời điểm Hàn Đông đảm nhiệm chức Phó bí thư Thành ủy đã nắm bắt chốn quan trường thành phố Tân Châu vô cùng trơn tru rồi, hắn cùng với Hề Hiểu Kiến kìm chặt Hạ Kim Cường đến nỗi ông ta không có lấy một nửa biện pháp nào kháng cự lại được. Bây giờ Hàn Đông lên làm Chủ tịch thành phố rồi, không thể còn kém hơn so với thời gian đó.

Lúc này Hạ Kim Cường có chút nghi ngờ trước thái độ của Hàn Đông, nghĩ thầm biểu hiện của Hàn Đông có chút dị thường.

Mà những người bên phe Hàn Đông như Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Vân Bình, Trưởng ban tổ chức cán bộ Khương Tùng Thần, Bí thư Quận ủy quận Cao Tân Hoàng Văn Vận, Chính ủy phân khu quân đội Hàn Quốc Bình tự nhiên đều nghe theo Hàn Đông, đều bày tỏ không ý kiến gì.

Người theo phe Hạ Kim Cường đương nhiên là liên mồm đồng ý.

Phó bí thư Bành Y Vinh cũng không có ý kiến phản đối.

Trong số 13 vị Ủy viên thường vụ, chỉ có Bí thư Đảng ủy Công an Trần Phúc Xương bỏ phiếu trắng.

Dường như y muốn dùng cách này để nói cho mọi người biết rằng, y muốn duy trì thế trung lập.

Tuy rằng đạt được mục đích của mình rồi, nhưng trong lòng Hạ Kim Cường vẫn có cảm giác hơi khó chịu, bởi vì bản thân sự việc lần này không phải chuyện khó khăn gì, hơn nữa y cũng vô cùng lo lắng trước thái độ bình thản của Hàn Đông, không biết sau lưng Hàn Đông sẽ gây ra chuyện gì?

Hàn Đông khẽ cười cười, nói:

- Trải qua việc điều chỉnh vừa rồi, chức vị bên văn phòng Ủy ban nhân dân cũng trống ra không ít. Tôi đề nghị đồng chí Chủ tịch huyện Nam Tân là Chu Tử Phong lên đảm nhiệm Trưởng ban Thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, và kiêm nhiệm chức Chánh văn phòng, đồng thời đề bạt đồng chí Trương Tự Miễn lên làm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố.

Trong khoảng thời gian này, Hàn Đông rất hài lòng về thái độ làm việc của Trương Tự Miễn, cho nên hắn quyết định nhân dịp cơ hội này sắp xếp vị trí cho Trương Tự Miễn. Trước đây Trương Tự Miễn là Chủ nhiệm nhân viên tương đương với cấp Trưởng phòng, bây giờ đề bạt y làm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân liền thuận lợi giúp y trở thành cán bộ cấp Cục phó rồi.

Đối với người bên cạnh mình, Hàn Đông rất chú ý chăm sóc. Chỉ cần năng lực làm việc không tệ và thái độ làm việc tốt, vậy thì người đó nên được cất nhắc thì Hàn Đông sẽ kịp thời cất nhắc.

Nghe thấy đề bạt của Hàn Đông, Hạ Kim Cường ngẩn cả người, lập tức nổi lên sự cảnh giác.

“Hàn Đông đưa Chu Tử Phong lên đảm đương chức Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, vậy chức Chủ tịch huyện bị trống ra chỉ e là hắn cũng muốn nắm trong tay. Xem ra tên này là chuẩn bị một mũi tên bắn hai đích, vừa lôi kéo được Chu Tử Phong vừa đề bạt được một Chủ tịch huyện, thật đúng là giỏi tính toán.”

Hạ Kim Cường nghĩ trong bụng kinh sợ, có điều y vẫn không cam lòng. Nhìn chung quanh một vòng, suy nghĩ trong bụng:

“Thế cục hôm nay, cũng không biết Hàn Đông và Bành Y Vinh đạt được hiệp nghị gì không, chỉ cần bọn chúng thỏa thuận không thành công thì Hàn Đông có muốn đạt được mục đích của mình cũng chẳng dễ dàng gì.”

- Về ý kiến của Chủ tịch thành phố Hàn đưa ra, mọi người đều bày tỏ ý kiến thôi.

Hạ Kim Cường nói nhạt nhẽo.

Y vừa dứt lời, Phó bí thư Bành Y Vinh liền tiếp lời:

- Tôi đồng ý với đề nghị của Chủ tịch thành phố Hàn.

Hạ Kim Cường vừa nghe giọng, khóe mắt không khỏi nháy nháy hai cái.

Sau đó mọi người bày tỏ ý kiến, nhanh chóng thông qua đề nghị sắp xếp nhân sự của Hàn Đông.

- Chu Tử Phong đảm nhiệm chức Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, chức Chủ tịch huyện Nam Tân liền bị trống ra, tôi đề nghị để Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố đồng chí Trịnh Kiếm Xuyên - Hồ Chí Ý tiếp nhận.

Hạ Kim Cường nói. Trịnh Kiếm Xuyên là phục vụ trực tiếp cho Chử Bình Khánh, Hạ Kim Cường đề bạt y làm Chủ tịch huyện Nam Tân cũng là ý định tiến lại gần lôi kéo Chử Bình Khánh.

Tuy nhiên, lúc này đây tính toán của y không thành công.

Hàn Đông cười, nói:

- Trịnh Kiếm Xuyên là phối hợp công việc với Phó chủ tịch thành phố Chử, y làm việc khá, tôi thấy tạm thời không nên điều chỉnh y. Chức Chủ tịch huyện Nam Tân, tôi đề nghị do Phó trưởng ban thư ký văn phòng Thành ủy Hoa Chính Vân đảm nhiệm.

Hầu Hoa Đông vừa nghe thấy ánh mắt không khỏi sáng lên, y không thể ngờ được Hàn Đông lại sắp xếp cho Hoa Chính Vân như vậy, điều này nằm ngoài dự đoán của y.

Hoa Chính Vân là cán bộ cấp Cục trưởng, đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện Nam Tân là không thành vấn đề, hơn nữa 2 năm trước Hoa Chính Vân là Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Chánh văn phòng Huyện ủy huyện Vũ An được điều đến văn phòng Thành ủy, bây giờ cho gã làm Chủ tịch huyện một thời gian sẽ có lợi cho lý lịch kinh nghiệm chính trị của gã. Chỉ cần thao tác tốt, qua 1-2 năm là có thể lên làm Bí thư Huyện ủy rồi, còn có tiền đồ hơn là làm ở văn phòng Thành ủy.

Bất kể là văn phòng Thành ủy hay là văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, nếu không phải là Trưởng ban thư ký hoặc Phó trưởng ban thư ký xếp hạng gần phía trước, sự phát triển vẫn là có tính hữu hạn thôi. Tuy rằng cảm giác là tốt hơn làm Chủ tịch huyện ở dưới huyện một chút, nhưng trên thực tế con đường phát triển lại hẹp hơn rất nhiều, khả năng lập được thành tích cũng ít hơn.

Phó bí thư Bành Y Vinh lập tức bày tỏ ủng hộ đề nghị của Hàn Đông, bởi vì y cũng nhìn thấy cơ hội, Hàn Đông đưa Hoa Chính Vân sắp xếp đến huyện Nam Tân làm, do đó bên văn phòng Thành ủy liền khuyết ra một Phó trưởng ban thư ký, vừa hay y có thể sắp xếp một người của mình lấp vào.

Người theo phe Hạ Kim Cường đương nhiên phản đối, toàn bộ đều ủng hộ ý kiến Hạ Kim Cường đề bạt Trịnh Kiếm Xuyên.

Còn người theo phe Hàn Đông lại nhất loạt ủng hộ ý kiến Hàn Đông đề bạt Hoa Chính Vân.

Rất nhanh, chỉ còn lại 2 vị Ủy viên thường vụ Trần Phúc Xương và Hầu Hoa Đông chưa tỏ ý kiến.

Mà hiện tại số phiếu ủng hộ Hoa Chính Vân và Trịnh Kiếm Xuyên đang là tỷ lệ 6:5.

Ủng hộ Hoa Chính Vân nhiều hơn 1 phiếu, chỉ cần có thêm được 1 phiếu nữa là có thể chính thức thông qua quyết định bổ nhiệm gã làm Chủ tịch huyện Nam Tân rồi.

Sắc mặt Hạ Kim Cường có chút không tốt, ánh mắt y nhìn về phía Trần Phúc Xương.

Trước đây Trần Phúc Xương đều luôn là bỏ phiếu trắng, y hi vọng lần này Trần Phúc Xương cũng bỏ phiếu trắng.

- Tôi bỏ phiếu trắng.

Trần Phúc Xương nói nhạt nhẽo.

Hay tay y ôm lấy chén trà, dường như chén trà này giống như bảo vật vậy.

Hạ Kim Cường thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó nở nụ cười hướng về Trưởng ban thư ký Thành ủy Hầu Hoa Đông, nói:

- Đồng chí Hoa Đông, còn lại mình anh là chưa nói ý kiến, anh cũng nên nói chút gì đi.

Giọng điệu của y vô cùng hiền hòa, nụ cười cũng vô cùng ôn hòa.

Y không hy vọng Hầu Hoa Đông ủng hộ mình, chỉ hy vọng Hầu Hoa Đông giống như Trần Phúc Xương cũng duy trì thế trung lập thì y mãn nguyện rồi, chí ít là ý kiến của Hàn Đông không chiếm được quá nửa số phiếu Ủy viên thường vụ ủng hộ.

Hàn Đông nhìn Hạ Kim Cường, trong lòng thầm cười lạnh.

Hầu Hoa Đông ngẩng đầu lên, chậm rãi nói:

- Tôi khá hiểu về đồng chí Hoa Chính Vân, đồng chí ấy năng lực làm việc xuất sắc, để đồng chí ấy đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện Nam Tân là đủ để thúc đẩy huyện Nam Tân phát triển.

Nụ cười trên mặt Hạ Kim Cường tắt ngúm, trong bụng rất không thoải mái.

- Nếu như vậy rồi, chúng ta đề bạt đồng chí Hoa Chính Vân làm Chủ tịch huyện Nam Tân vậy.

Mặt Hạ Kim Cường nói không xúc cảm.

Cùng lúc đó trong lòng y cũng đang suy nghĩ, không biết Hầu Hoa Đông là vì Hoa Chính Vân là người của y mà đồng ý, hay là bởi vì ông ta cấu kết với Hàn Đông.

Nếu là vế một, Hạ Kim Cường còn thấy dễ chịu trong lòng một chút, dù sao ai cũng có một số cấp dưới lâu năm, cũng nên sắp xếp một chút. Mà nếu là vế thứ hai, thì tình hình rất không lạc quan rồi.

Kế tiếp là thảo luận đến sắp xếp vị trí thay vào chỗ trống của Hoa Chính Vân. Hàn Đông không đề cử ứng cử viên nào, còn Phó bí thư Bành Y Vinh đề cử một người, tuy rằng trong lòng Hạ Kim Cường khó chịu nhưng vẫn là được thông qua trên Hội nghị thường vụ rồi.

- Buổi Hội nghị thường vụ thảo luận sắp xếp nhân sự hôm nay, sau buổi họp Ban Tổ chức cán bộ sẽ phải nhanh chấp hành theo trình tự

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK