- - Mời học giả chuyên gia thành lập đoàn cố vấn giúp đề cao tính khoa học, tính chính xác, tính khả thi các quyết sách của chúng ta, đây là việc tốt, Tỉnh ủy sẽ hết sức ủng hộ.
Hàn Đông trước tiên biểu hiện sử ủng hộ của mình đối với chuyện này.
- - Nhưng trong việc lựa chọn học giả chuyên gia, nhất định phải lựa chọn kỹ, không chỉ là học vấn tốt, mà còn phải có phẩm chất đạo đức tốt, các học giả chuyên gia tài đức vẹn toàn có thể trong quá trình quyết sách của chúng ta, thực sự tạo nên hiệu quả như chúng ta mong đợi.
Hứa Khải Ba cười, nói:
- - Bí thư Tỉnh ủy Hàn, những chuyên gia học giả này phải qua nhiều lần sàng lọc, phân bố các chuyên nghành, hơn nữa tiếng tăm xã hội cũng đều rất tốt, từ hơn một trăm vị học giả ban đầu, trải qua mấy vòng loại cuối cùng quyết định được mấy người này.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- - Ừ, nhất định phải yêu cầu nghiêm khắc, thà thiếu không ẩu.
Hứa Khải Ba lại giới thiệu một số người trong danh sách với Hàn Đông, sau đó liền cáo từ.
Đối với thứ Hứa Khải Ba đưa ra này, Hàn Đông thật lòng ủng hộ, chỉ cần là thật lòng vì công tác, Hàn Đông tuyệt đối sẽ không cản trở.
Thật ra bây giờ cái mà ban ngành các cấp của chúng ta cần chính là khoa học hóa quyết sách, bởi vậy nhiều khi rất nhiều quyết sách của chúng ta đều là đồng chí lãnh đạo vỗ đầu làm ra, điều này rất dễ làm hao tài tốn của, phản tác dụng, mà nếu trước khi ra quyết sách, nghe kiến nghị của các học giả chuyên gia, như vậy ít ra có thể giảm thiểu được tính tùy tiện của quyết sách chúng ta ở mức độ nhất định.
Chỉ có điều, tuyển chọn những học giả chuyên gia này phải nghiêm khắc, bây giờ là một xã hội đa nguyên hóa, rất nhiều người được gọi là học giả chuyên gia không có học thức như bề mặt mà bọn họ thể hiện, người mua danh chuộc lợi cũng không ít, rất nhiều người thật sự có thể nói là chuyên gia gọi thú.
Suy nghĩ một hồi, Hàn Đông liền bắt đầu phê duyệt văn kiện, trong khoảng thời gian này đã mất rất nhiều thời gian họp ở Yến Kinh, rất nhiều văn kiện cần Hàn Đông ký tên đã chất đống lên, nhưng cũng may trước đó Hàn Đông vẫn hiểu rất rõ sự việc phát sinh trong tỉnh, cho nên những văn kiện này cũng không cần xem kỹ, trực tiếp ký tên theo suy nghĩ của mình là được.
Vừa mới phê được mấy văn kiện, Thư ký Lý Tri Thu liền gõ cửa vào báo cáo có Giám đốc Sở Công an Quách Kiến Minh đến báo cáo công tác. Trước đây vốn là Phó chủ tịch tỉnh Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, nhưng sau khi Hàn Đông hoàn toàn nắm giữ thế cục, đã để cho Quách Kiến Minh đảm nhiệm Giám đốc sở, như vậy có lợi cho việc triển khai công việc, dù sao Lý Trạch Phong là Phó chủ tịch tỉnh, chuyện của ông ta vốn đã rất nhiều, hơn nữa bản thân Sở Công an vốn rất nhiều chuyện phức tạp, cho nên vẫn phải bố trí Giám đốc sở chuyên môn.
Quách Kiến Minh liền đi vào, vẻ mặt tôn kính ngồi xuống trước mặt Hàn Đông, nói:
- - Bí thư Tỉnh ủy Hàn, về việc bố trí nhân viên cảnh vệ của anh, tôi muốn báo cáo với anh một chút, anh…
Hàn Đông hiểu được ý tứ của anh ta, bây giờ mình coi như đã tiến lên nửa bước, công tác an toàn đương nhiên càng quan trọng, cho nên Quách Kiến Minh vội vàng đến đây nghe chỉ thị của mình.
- Tạm thời cứ vậy đi, không cần phải làm quá phức tạp, công tác an toàn của tỉnh Tây Xuyên vẫn rất tốt, tôi rất yên tâm về công tác của Sở Công an. Hơn nữa Lý Thiết Trụ cũng làm rất tốt, có anh ta bảo vệ cũng rất tốt rồi.
Hàn Đông thản nhiên nói.
Quách Kiến Minh nói:
- - Nhưng thân phận của anh bây giờ khác với trước, công tác bảo vệ không phải là chuyện nhỏ, chúng tôi…
Hàn Đông khoát tay, nói:
- - Cứ vậy đi, đây là tỉnh Tây Xuyên, lẽ nào tôi đi ra ngoài còn phải tiền hô hậu ủng sao?
Trên thực tế cho dù Hàn Đông muốn đến nơi nào thị sát, cho dù muốn nhấn mạnh đơn giản gọn nhẹ, nhưng nhân viên trước sau đều đến, phương diện an toàn không tồn tại vấn đề. Đến một địa phương nhân viên ở đó chắc chắn sẽ giống như phòng kẻ thù, bắt tay chuẩn bị ở mọi phương diện, làm sao có thể phát sinh sự cố an toàn. Đây là chỗ khó của một người lãnh đạo muốn có được tin tức chân thật, bởi vì một khi đã ở cương vị lãnh đạo ở độ cao nhất định, anh sẽ rất khó có cơ hội thực sự tiếp xúc với tình hình cơ sở thực tế. Có một số lãnh đạo địa phương, vì đối phó với việc lãnh đạo cấp trên thị sát, có thể là nghĩ ra các biện pháp, trước tiên là xác định sẵn tuyến đường mà lãnh đạo đi thị sát, nếu lãnh đạo muốn đi tìm hiểu dân cư, như vậy chắc chắn đã bố trí trước người được phỏng vấn, đương nhiên cũng không thể để cho lãnh đạo nhìn thấy thứ gì không tốt, cho nên những chỗ lãnh đạo đến, trên cơ bản đều là hình thức.
Theo Hàn Đông thấy, thêm một cảnh vệ cũng không có khác biệt với bây giờ, dù sao ở Trung Hoa, toàn thể môi trường trị an vẫn tốt hơn so với nhiều quốc gia phương Tây, huống hồ nơi này là tỉnh Tây xuyên, Hàn Đông làm ăn ở tỉnh Tây Xuyên lâu như vậy, cũng không có gì cần phải lo lắng.
Thấy thái độ của Hàn Đông khá kiên quyết, Quách Kiến Minh cũng không nói thêm lời nào, báo cáo tình hình công tác của Sở Công an rồi xin cáo từ.
Sau đó mọi người đều lần lượt đến báo cáo công tác, Hàn Đông cũng đành phải kiên nhẫn đón tiếp, giao lưu với mọi người.
Hôm nay là thứ ba, Hàn Đông vừa mới đến văn phòng, Hứa Khải Ba gọi điện thoại tới, mời Hàn Đông tham gia cuộc gặp mặt đoàn cố vấn chuyên gia được tổ chức vào thứ 6, mời Hàn Đông đi làm chỉ thị quan trọng.
- - Chỉ thị thật ra không có gì, chính là đi gặp mặt các học giả chuyên gia, nói chuyện với mọi người.
Hàn Đông nói, trong các học giả chuyên gia này, có Thầy giáo Đinh Nhân Bách từ thời hắn còn học nghiên cứu sinh kinh tế học, đây là nhân vật cấp Bắc Đẩu của giới kinh tế học tỉnh Tây Xuyên, địa vị trong giới kinh tế học toàn quốc cũng rất cao, ông đưa ra một số lý luận, đã trở thành lý luận chứng minh có hiệu quả trong thực tiễn cải cách mở cửa Trung Hoa, không cần nói gì khác Hàn Đông cũng muốn đi gặp vị thầy này.
Trong khoảng thời gian này, Hứa Khải Ba vẫn luôn nhấn mạnh khoa học hóa quyết sách, phỏng chừng cũng là làm tấm đệm cho đoàn cố vấn này.
9h30 sáng thứ 6, Hàn Đông đúng giờ đi tới phòng họp tầng 8 Ủy ban nhân dân tỉnh, Hứa Khải Ba ở cửa tươi cười chờ đón.
Hàn Đông và Hứa Khải Ba bắt tay nói chuyện hai câu, lập tức liền nhìn thấy thầy giáo Đinh Nhân Bách tóc trắng xóa đang mỉm cười nhìn mình, liền vội vàng tiến lên mấy bước, giơ tay nắm lấy tay của thầy giáo cũ, nói:
- - Thầy Đinh, chào thầy, thầy vẫn khỏe chứ?
Đinh Nhân Bách mỉm cười, nói:
- - Tốt, vẫn tốt.
Thành tựu của Hàn Đông hiện giờ, Đinh Nhân Bách cũng quan tâm, bây giờ Hàn Đông vẫn tôn trọng ông như trước, điều này làm cho ông rất vui. Mặc dù ông cũng không màng danh lợi, cũng không cảm thấy học sinh của mình là một Bí thư Tỉnh ủy thì mình tài giỏi bao nhiêu, nhưng thái độ tôn kính của Hàn Đông đã làm cho ông vô cùng vui mừng.
Hàn Đông sau đó lại thăm hỏi các vị chuyên gia khác, sau đó đi lên đài chủ tịch.
Phòng hội nghị hôm nay cũng được bố trí long trọng, ở phía trước đương nhiên là vị trí của mấy vị lãnh đạo, sau đó bốn phía đều bố trí bàn ghế tạo thành một vòng tròn, bất cứ ai phát biểu, người khác đều có thể nhìn thấy, cũng có thể dễ giao lưu với nhau.
Giờ phút này, Yến Lâm ngồi đối diện với Hàn Đông, vẻ mặt nghiêm túc mang theo một vẻ đẹp tài trí, đang rì rầm thảo luận với một vị học giả bên cạnh.
Khóe miệng Hàn Đông không khỏi lộ ra ý cười, không thể ngờ được Yến Lâm lại có thành tựu như vậy, một mặt có liên quan với phương hướng môi trường kinh tế học mà cô nghiên cứu, một mặt khác chắc chắn không thể tách rời với sự nỗ lực của cô, Hàn Đông cũng cảm thấy vui mừng thay cho cô.
Hội nghị do Hứa Khải Ba chủ trì, đầu tiên ông ta đọc diễn văn thể hiện sự cám ơn mọi người, sau đó lại nói tới ý nghĩa của đoàn cố vấn này, sau đó mời Chủ nhiệm phòng Nghiên cứu giới thiệu tình hình của các học giả chuyên gia của đoàn cố vấn khóa đầu, giới thiệu đều ngắn gọn mỗi vị học giả chuyên gia.
Hàn Đông vừa lắng nghe vừa nghiêm túc đánh giá các vị đang ngồi ở đây, từ vẻ ngoài phỏng chừng Yến Lâm là người trẻ tuổi nhất.
Sau đó Hứa Khải Ba lại mời Hàn Đông phát biểu, Hàn Đông khoát tay, nói:
- - Để cho các vị chuyên gia phát biểu trước, hôm nay chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, mọi người có suy nghĩ gì, chỉ cần là liên quan đến phát triển cải cách của tỉnh Tây Xuyên, bất kể dính líu đến cái gì mọi người đều có thể nói, tôi cho rằng gặp mặt không cần phải thể thức hóa, từ bản thân tôi mà nói cũng muốn nghe suy nghĩ kiến nghị của các vị học giả chuyên gia.
Hứa Khải Ba nghe xong trong lòng bất đắc dĩ thở dài một hơi, họp lần nào mà không theo quy trình như vậy, Hàn Đông bây giờ hoàn toàn ỷ vào thế cục mình nắm giữ được, tự làm theo ý mình, như vậy ra vẻ mình dường như quá quan liêu rồi.
- - Vậy tôi nói hai câu.
Đinh Nhân Bách nói, ông luôn đi sâu nghiên cứu kinh tế học chính trị, có rất nhiều nhận thức tâm đắc, bây giờ Ủy ban nhân dân tỉnh mời ông đảm nhiệm Trưởng đoàn khóa đầu của đoàn cố vấn, ông cảm thấy mình không thể chối từ, nhất định phải hiến kế cho quyết sách của Ủy ban nhân dân tỉnh, làm một cố vấn hữu dụng thực sự cho Ủy ban nhân dân tỉnh và người dân, cho nên trước cuộc họp ông đã làm rất nhiều công tác chuẩn bị.
Khi Đinh Nhân Bách phát biểu ý kiến của ông, Hàn Đông nghiêm túc ghi chép trên quyển sổ.
Các vị chuyên gia sau đó lần lượt phát biểu, đa phần đều là lời ít ý nhiều, phỏng chừng cũng không ngờ trên hội nghị hôm nay có cơ hội phát biểu ý kiến của mình, trước đó không có chuẩn bị sẵn sàng, tùy tiện phát biểu ngược lại không tốt, cho nên liền nói một số lời có tính nguyên tắc.
- - Các vị lãnh đạo, các vị giáo sư, tôi cũng nói một chút suy nghĩ của mình.
Đến lượt Yến Lâm, cô giơ tay vuốt mấy sợi tóc bay trên trán, nói:
- - Tôi muốn nói chính là quan hệ biện chứng giữa bảo vệ môi trường và phát triển kinh tế, dựa vào xây dựng của thành phố Thục Đô mấy năm nay làm ví dụ, tôi cho rằng thành phố Thục Đô ở phương diện phát triển kinh tế và bảo vệ môi trường vẫn tồn tại một số chỗ chưa đủ, các vị lãnh đạo xin thứ lỗi cho tôi ít ra ở những chỗ không tốt, những chỗ tốt thì bỏ qua không cần nói nhiều nữa…
Từ trong lời phát biểu của Yến Lâm, cô vạch ra phát triển kinh tế không thể lấy môi trường để trả giá, đặc biệt là xây dựng thành thị không thể lấy các danh lam thắng cảnh để trả giá, đây chính là một vấn đề nổi bật ở thành phố Thục Đô, thành phố Thục Đô là một nơi tập trung nhiều văn hóa cổ Tam Quốc, có rất nhiều danh lam thắng cảnh, nhưng vì sự phát triển của thành thị, rất nhiều nơi đã bị phá hỏng, có một số nơi thì bị người san bằng, điều này đã gây nên tổn hại rất lớn đối với môi trường nhân văn của thành phố Thục Đô.
- - Môi trường không chỉ bao gồm môi trường tự nhiên, quan trọng nhất là môi trường nhiệm vụ, bây giờ sự phát triển thành thị nước ta càng ngày càng có tính đồng chất, đây là một hiện trạng rất đau xót…
Nghe Yến Lâm lên tiếng, Hàn Đông không khỏi rơi vào trầm tư, cô nói đúng, đây đúng là một vấn đề theo sự phát triển của kinh tế xã hội, thành phố lớn của Trung Hoa không ngừng khởi sắc, nhưng phóng tầm mắt nhìn lại thì không có gì đặc sắc, điều này đối với sự phát triển của thành thị mà nói là một vấn đề cần phải suy nghĩ sâu xa.
“Từ phương diện này, cũng đúng lúc phải làm một bước đột phá cắt vào thành phố Thục Đô.” Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, bây giờ cũng là lúc cần phải điều chỉnh cục diện thành phố Thục Đô.