Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Khang Lương cúi đầu, khom lưng hai tay nhận điện thoại di động, trong lòng rất không thoải mái

Việc Hàn Đông có thể khiến Uông Kỳ Tài ra làm chứng thể hiện hắn và Uông Kỳ Tài có quan hệ không bình thường. Nói cách khác, Hàn Đông ở tỉnh ủy có ít nhất 3 chỗ dựa vững chắc là Bí thư Tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức cán bộ, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật, vai trò của 3 người này trong tỉnh ủy là rất quan trọng. Trong điều kiện thuận lợi như vậy, hèn chi hắn ta có thể thăng tiến nhanh vậy.

Lông mày trên trán Hề Hiểu Kiến lại đang nhảy dựng lên. Hội nghị thường vụ diễn ra hôm nay khiến anh ta buồn bực. Hơn nữa kế tiếp anh còn phải có lời giải thích với Hàn Đông mới được, nhìn Lưu Khang Lương đang đứng bên đó khom lưng, cúi đầu nhận điện thoại, trong mắt của Hề Hiểu Kiến lóe lên một chút vẻ tuyệt vọng

Phó bí thư Ngụy Dụ Vĩ vẫn ngồi yên ở đó, hai tay cầm cái ly, mắt nhìn chằm chằm lá trà trong đó, tâm trạng của anh ta cũng giống với lá trà kia, lúc nổi lúc chìm.

Hàn Đông người này quá nham hiểm, không chừng Lưu Khang Lương cũng là bị hắn hãm hại, khiến cho Hề Hiểu Kiến cũng bị liên lụy, phỏng đoán ngày tháng của Lưu Khang Niên sẽ qua không được thuận lợi rồi

Trong lòng Ngụy Dụ Vĩ thầm nghĩ “May mà thời gian này mình hợp tác với Hề Hiểu Kiến, như vậy cơn giận dữ của Hàn Đông cũng không thể chỉ tập trung lên mình, sau lưng hắn ta chí ít còn có 3 người trong thường vụ tỉnh ủy. Thật sự muốn trừng trị 1 người, ai cũng không thể nào chống đỡ được

Cụp

Âm thanh như có vật rơi xuống đất đã kéo suy nghĩ của mọi người quay trở lại phòng họp. Mọi người vừa nhìn đã thấy Lưu Khang Lương vẻ mặt xấu hổ từ mặt đất bò dậy

Anh ta vẫn còn nắm chặt điện thoại trong tay. Cũng không biết vừa rồi Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Uông Kỳ Tài nói gì với anh ta, mặt anh trắng bệch ra, trán toát đầy mồ hôi.

Anh ta 2 tay cầm điện thoại đưa cho Hàn Đông, sau đó không nói không rằng trở về chỗ ngồi, ánh mắt có chút đờ đẫn nhìn Hề Hiểu Kiến

Hề Hiểu Kiến trong lòng rất tức giận, nhưng không có cách nào.

Anh ta đã có sẵn chủ ý bắt Lưu Khang Lương làm người chịu tội thay rồi, biểu hiện của Lưu Khang Lương như vậy càng phù hợp, anh ta sẽ không mềm lòng.

Sự tình lần này cần phải có một lời giải thích, mà Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Lưu Khang Lương lại là người chịu tội thay tốt nhất. Rốt cuộc mà nói chí ít việc mở hội nghị thường vụ này có liên quan lớn đến sai lầm trong công tác của Lưu Khang Lương, nếu thái độ của Lưu Khang Lương tốt một chút, thời gian điều tra cẩn thận một chút, như vậy Hề Hiểu Kiến cũng sẽ không bị sự sai lầm trong báo cáo của y bưng bít. Do đó mà cuộc họp thường vụ này sẽ thảo luận tập trung vào tình hình này

- Cảm ơn chủ nhiệm Uông , được được

Hàn Đông nghe xong điện thoại của Uông Kỳ Tài, lập tức tắt điện thoại, quay đầu nhìn về phía Lưu Khang Lương đang ngồi thần ra, hỏi:

- Bí thư Lưu, hiện giờ về người trong bức ảnh, ông còn có nghi vấn nào không?

Lưu Khang Lương hiện giờ chẳng khác gì một con chó chết, nhưng Hàn Đông sẽ không đồng tình với tình cảnh của anh ta. Sự tình đến bước này, nếu không nhân cơ hội trị một số người thì cũng không phù hợp với tính cách của Hàn Đông, nếu đã ra tay thì phải làm cho triệt để.

Thân hình Lưu Khang Lương run rẩy như bị sét đánh vậy, miệng lẩm bẩm:

- Không, không có, lời anh nói là sự thật.

Hàn Đông cười nhạt, không quan tâm tới y nữa, chuyển sang Hề Hiểu Kiến, hỏi:

- Không biết Bí thư Hề còn có nghi vấn gì không?

Hề Hiểu Kiến thở ra một hơi khó nhọc, mắt nhìn một lượt gương mặt các vị ủy viên đang tham dự hội nghị. Thần sắc của những người này không giống nhau, hơn một nửa trong số những ánh mắt đó đều thể hiện sự chế giễu, nhưng lúc này Hề Hiểu Kiến cũng không để ý được nhiều như vậy.

- Chuyện ngày hôm nay, thành ủy quả thật quá nóng vội, tôi cũng chủ yếu xuất phát từ việc bảo vệ các đồng chí, sau khi được nghe chủ nhiệm Lưu bên Ủy ban kỷ luật nói đồng chí Hàn Đông không chịu phối hợp điều tra mới tạo ra phán đoán sai lầm

Sau khi Hề Hiểu Kiến giải thích, sự căng thẳng dần dần được cởi bỏ.

- Tại đây, tôi xin thay mặt thành ủy bày tỏ sự an ủi với đồng chí Hàn Đông. Đương nhiên, trong sự việc bức ảnh lần này, do sai lầm trong công tác của chủ nhiệm Lưu dẫn tới những hậu quả không đáng có, vì vậy tôi lúc này đề xuất phải phê bình nghiêm khắc, hy vọng đồng chí Khang Lương phải xin lỗi đồng chí Hàn Đông và làm kiểm điểm trước thành ủy. Ngoài ra, đối với những bức ảnh của Hàn Đông cũng cần phải giao cho công an tiến hành điều tra. Dù sao sự việc này cũng là do tôi ngầm đồng ý và tác động mà phát sinh, tôi lấy làm hổ thẹn.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại tâm trạng của y liền được điều chỉnh lại, dường như trong tận đáy lòng cảm thấy có vấn đề. Tất cả mọi vấn đề lần này đều là lỗi của 1 mình Lưu Khang Lương. Bản thân y và những người trong thường vụ khác có liên quan đều nhận được sự bưng bịt của Lưu Khang Lương. Điều này mới tạo ra những phán đoán sai lầm.

Sắc mặt của Lưu Khang Lương xám lại, mồ hôi trên trán toát ra, thể hiện sự tuyệt vọng.

Cho dù có ngu như lợn cũng biết hiện giờ Hề Hiểu Kiến đang lấy Lưu Khang Lương ra làm người chịu tội thay

Huống chi, có lẽ lúc trước trong điện thoại, Uông Kỳ Tài đã rất tức giận chửi anh ta một trận, đề xuất điều chỉnh đối với năng lực công tác của anh ta.

Lưu Khang Lương sau khi xác định rõ tình hình này, chỉ sợ vị trí này của mình về cơ bản không thể giữ được nữa

Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật tỉnh, trong việc bổ nhiệm và miễn nhiệm chủ nhiệm ủy ban kỷ luật các thành phố đều có quyền phát ngôn, hơn nữa Hàn Đông còn có sự ủng hộ của bí thư tỉnh ủy và trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy.

Đối với kẻ đã đem bản thân mình làm kẻ chịu tội thay – Hề Hiếu Kiến.

Lưu Khang Lương không có gì để nói cả. Nếu bản thân mình mà đứng ở vị trí đó thì mình cũng hành động như vậy, vì vậy hiện giờ trong lòng của Lưu Khang Lương hi vọng hội nghị thường vụ sớm kết thúc, về việc xin lỗi Hàn Đông gì gì đó, cũng không là gì cả. dù gì mặt mũi đã mất sạch, bây giờ cố gắng phối hợp thật tốt với Hề Hiếu Kiện. Tương lai trên các vị trí người sau của mình, ít nhất cũng có Hề Hiếu Kiện 1 chút.

- Đồng chí Hàn Đông, sự việc lần này tôi xin thành thật xin lỗi đồng chí và người thân của đồng chí, tôi cảm thấy vô cùng có lỗi, mong rằng đồng chí có thể tha thứ

Lưu Khang Lương sau khi nghĩ thông suốt, tâm lý đã thông suốt hơn rất nhiều, có một cảm giác lợn chết mà không sợ bỏng, mặt dày xin lỗi Hàn Đông. Dù sao lời lẽ của anh ta cũng đã hết sức chân thành, còn việc Hàn Đông tha thứ hay không tha thứ đó là việc của Hàn Đông. Anh ta cũng không còn cách nào khác.

Nói xong, anh ta không đợi Hàn Đông tỏ thái độ, liền chân thực nói:

- Các ủy viên, nguyên nhân là do công tác điều tra của tôi có sai sót, đã đem lại ảnh hưởng không tốt cho công việc của mọi người, tôi cũng tỏ ý xin lỗi các vị.

Nói xong anh ta liền cúi đầu tạ lỗi trước mọi người, nhìn thấy hành động của anh ta như vậy, người của Hạ Kim Cường mới nguôi giận.

Còn người bên Hề Hiểu Kiện thì có cảm giác bi thương.

Nhìn thấy Hàn Đông ngồi bình tĩnh ở chỗ của mình, mọi người ai cũng cảm thấy người thanh niên này thực sự vô cùng nham hiểm. Nham hiểm không đáng lo, mấu chốt là do người ta còn có một thế lực lớn ở đằng sau lưng ủng hộ, điều này khiến cho mọi người không dễ chịu cho lắm.

Trước mặt mọi người, hiện rõ cơn tức giận của Hàn Đông trước khi chất vấn mọi người, người thanh niên này, quả thật giống như một con nhím, sau khi bị người ta làm bị thương, lông dựng hết lên để trả thù người mà làm nó bị thương, người đụng vào vô tình bị đâm chảy máu đầm đìa.

Hề Hiểu Kiến, trong lòng thở một tiếng thở dài, liến nói:

- Đồng chí Khang Lương về nhà viết một bản kiểm điểm sau sắc rõ ràng nộp cho tôi, hội nghị ngày hôm nay đến đây kết thúc, tan họp.

Sau đó anh ta đứng dậy và đi nhanh ra ngoài.

Lưu Khang Lương bị đem làm người chịu tội thay, đã xin lỗi hắn trước cuộc họp, bây giờ lại viết bản kiểm điểm, đây xem như thể hiện sự giao phó của y với Hàn Đông

Về phần Hàn Đông vừa lòng hay không vừa lòng, y cũng chẳng thể quan tâm nhiều như thế, y làm bí thư thành ủy, trong những lời nói đã bày tỏ xin lỗi trước, còn bảo Lưu Khang Lương xin lỗi, đó cũng đã là chuyện không thể xảy ra rồi.

Hạ Kim Cường khẽ mỉm cười, lúc này lớn tiếng:

- Đúng rồi. Các đồng chí chắc là đều được thư tố cáo, về những bức ảnh của đồng chí Hàn Đông. Ý kiến của tôi là mọi người đem bức ảnh đó đưa trả Hàn Đông, để cho đồng chí Hàn Đông giữ làm kỉ niệm nhé.

Những lời nói này của y đơn thuần là cố ý trọc những người ác tâm, trong lòng những người ở bên Hề Hiếu Kiện đều rất bực mình.

Nhưng lúc trước mọi người không ai mang bức ảnh đó ra, bây giờ tất nhiên sẽ càng không mang những bức ảnh đó ra, cùng lắm thì khi nào về sẽ tiêu hủy nó đi là được.

Ngụy Du Vĩ bưng cốc trà, mặt mũi xám xịt về phòng làm việc và lấy thư tố cáo và nhìn ảnh trong ngăn kéo, cảm thấy trong lòng dấy lên cơn phẫn nộ, tuy nhiên trong hội nghị ngày hôm nay, thì Hề Hiếu Kiện và Lưu Khang Lương là người đứng mũi chịu đòn, nhưng anh ta cũng bị Hàn Đông chất vấn đến mức không còn nói được thêm câu nào nữa, trong lòng tất nhiên cảm thấy phẫn nộ.

Hơn nữa sự việc lần này chỉ sợ rằng nó vẫn còn di chứng để lại, thể hiện của Lưu Khang Lương hiển nhiên cũng biểu lộ ra chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Uông kỳ Tài chắc chắn sẽ không khách khí với y. Không chừng trong tỉnh lại rất nhanh chóng có sự điều chỉnh tương ứng đối với ủy viên thường ủy thành phố Khách Châu.

Lấy quan hệ của Hàn Đông và Uông Kỳ Tài, như vậy thì chủ nhiệm ủy ban kỷ luật nhiệm kỳ mới sẽ đứng ở bên phía Hàn Đông mất, thế thì thế lực của Hề Hiếu Kiến ngày càng yếu rồi. Hội nghị thường vụ sau này dù mình và Hề Hiếu Kiện liên hợp với nhau, cũng không còn cách nào kìm hãm phe của Hạ Kim Cường, như vậy những ngày tháng sau này cũng rất là khó thở. Cho dù Hề Hiếu Kiến là bí thư thành ủy thành phố, có quyền chủ động nhưng có nhiều việc lớn cũng phải mang đến Hội nghị thường vụ thảo luận

- Bầu trời của Tân Châu thay đổi nhanh như thế sao?

Ngụy Du vĩ cầm bức ảnh của Hàn Đông xé từng tấm một, giống như đang xé mặt Hàn Đông vậy.

Cùng lúc đó, Bí thư thành ủy Hề Hiểu Kiến ngược lại tự nhốt trong phòng làm vệc, thư ký của anh ta Phụng Nam Dịch nghe thấy tiếng đồ vật rơi trong phòng làm việc, cũng không biết Hề Hiểu Kiến đã làm bể vật gì trong phòng, giờ phút này cũng không thích hợp để vào đó, chỉ dám ở bên ngoài run như cầy sấy mà nghe thôi.

- Hahaha, hội nghị thường vụ ngày hôm nay thật thỏa mái.

Hạ Kim Cường về phòng làm việc, không kiềm chế được sự vui sướng, đóng cửa vào và cười lớn:

- Từ giờ về sau, bầu trời của Tân Châu chính là thiên hạ của ta.

Trong lòng của Hạ Kim Cường lúc này đắc ý tới mức trên mặt cười như hoa nở.

- Tên Hàn Đông này quả thật là một tên lợi hại, chỉ cần đấm hai ba quả là đã làm cho Hề Hiếu Kiến xanh hết mắt, mặt quét ra rác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK