Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong văn phòng, sắc mặt cũng Hàn Đông cũng xám xịt.

Những điều mà Lang An Minh thuật lại, quả thật là những điều dọa người.

Nếu không phải chính tai hắn nghe Lãng An Minh nói, nếu không phải chính mắt hắn nhìn thấy những ghi chép trong cuốn sổ này, còn có những cái tên dày đặc được ký trong đó, Hàn Đông rất khó mà tin được, đến ngày hôm nay vẫn còn có những việc nghiêm trọng đến như thế.

Đây không còn là vấn đề oan ức của một người hay của một vài người nữa, cũng không phải là một hay một vài cán bộ làm xằng làm bậy nữa.

Hàn Đông cảm thấy, tất cả những gì Lãng an Minh nói, chắc chắn đều là sự thật. Cũng tức là, trên dưới của thành phố Kha Thành, đã gần như kết thành một bè, toàn lực phòng bị, chèn ép con đường cầu cứu của dân chúng bị mất tiền mồ hôi nước mắt.

Như thế, có lẽ họ lo sợ vấn đề bị lộ ra, phía tỉnh lại ra mặt trách tội.

Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế, mâu thuẫn vẫn bị đè nén xuống, nhất định sẽ tạo nên một vấn đề lớn hơn. Một khi bộc phát rồi, thì không còn là vấn đề nhỏ nữa.

- Đồng chí Lãng An Minh, mong đồng chí yên tâm, việc này, Tỉnh ủy nhất định sẽ điều tra đến cùng, tuyệt đối không tha cho bất kỳ người nào.

Hàn Đông kiên định nói,

- Đồng chí Lãng An Minh, đồng chí cứ ngồi ở đây, tôi sẽ đi báo cáo với Bí thư Hà về việc này ngay.

Thấy vẻ mặt nghiêm túc và tức giận của Hàn Đông, Lãng An Minh đã yên tâm hơn rất nhiều.

Nếu sau khi Hàn Đông nghe y nói những việc này, còn mang bộ dạng thờ ơ, thì trong lòng y sẽ cảm thấy không có hy vọng gì.

Hàn Đông đi đến trước văn phòng Bí thư Tỉnh ủy Hà Vĩnh Thành, gõ cửa đi vào, Hà Vĩnh Thành đang nghe điện thoại.

Thấy Hàn Đông vẻ mặt tức giận, trong lòng Hà Vĩnh Thành cũng cảm thấy kỳ lạ, không biết có việc gì khiến Hàn Đông tức giận như vậy.

Ông ta nhanh chóng kết thúc cuộc điện thoại, nghi hoặc hỏi:

- Đồng chí Hàn Đông, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Hàn Đông đưa cuốn sổ ghi chép và thư tố cáo trong tay cho Hà Vĩnh Thành, nói:

- Bí thư Hà, anh xem cái này trước đi.

Hà Vĩnh Thành cũng nghi hoặc nhận lấy, xem thư tố cáo trước, sắc mặt của ông liền trầm xuống.

Dần dần, sắc mặt của Hà Vĩnh Thành cũng trở nên xám xịt.

- Bộp…

Hà Vĩnh Thành đập bàn, tức giận nói:

- Quả thực là dọa người, đây còn là nước Trung Quốc sao?

Ông ta tức giận xem hết thư tố cáo, lại lập nhìn cuốn sổ ghi chép một chút, sau đó ngẩng đầu, nói:

- Đồng chí Hàn Đông, những thứ này cậu lấy được từ đâu?

Hàn Đông nói:

- Buổi chiều có một người tên là Lang An Minh chặn xe của tôi trước cửa, là do anh ta đưa cho tôi. Lang An Minh vốn là một Phó chủ tịch xã của xã Đại Địa Long thuộc huyện Hà Sơn, anh ta có biết một chút tình hình thực tế, bây giờ anh ta vẫn còn ở phòng làm việc của tôi.

Hà Vĩnh Thành nói:

- Đồng chí Hàn Đông, phải bảo vệ thật tốt người này.

Hàn Đông gật gật đầu, nói:

- Bí thư Hà, việc này, nhất định phải điều tra, nghiêm khắc điều tra mới được. Nếu không, e rằng sẽ trở thành đại họa.

Hà Vĩnh Thành hít một hơi thật sâu, nói:

- Đúng, nhất định phải nhanh chóng làm rõ sự việc, xử lý thật tốt. Đồng chí Hàn Đông, tôi thấy việc này, sẽ do cậu đứng đầu, cùng với Ủy ban Kỷ luật, sở Công an hợp sức giải quyết, nhất định phải cho nhân dân thành phố Kha Thành một câu trả lời thỏa mãn.

- Được.

Hàn Đông kiên định nói.

Mặc dù nếu điều tra việc này, sẽ đắc tội rất nhiều người, nhưng Hàn Đông vẫn không thể chùn bước.

Hà Vĩnh Thành lại nói:

- Như thế này đi, tôi thông báo cho đồng chí Trần Viêm Lâm đến đây, chúng ta hoạch định một kế hoạch trước.

Hàn Đông gật gật đầu, không nói gì thêm.

Trần Viêm Lâm là Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tỉnh ủy, lần này vấn đề của thành phố Kha Thành, chắc chắn sẽ liên lụy đến không ít cán bộ, cho nên để Trần Viêm Lâm tham gia cũng là điều đương nhiên.

Như thế, vì vấn đề của thành phố Kha Thành, đã có hai vị Phó bí thư Tỉnh ủy rat ay. Mức độ xem trọng đã lên cao, nhưng liệu trong đó có còn liên quan đến sự đấu tranh nào khác hay không, thì còn khó nói.

Nhưng trong lòng Hàn Đông đã có sự chuẩn bị, lần này cho dù là người nào, cho dù vì nguyên nhân gì, nhất định phải kiên trì đến cùng, trừng phạt đến người phải phạt.

Rất nhanh, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trần Viêm Lâm đã đến, thấy Hàn Đông cũng ở đây, y bỗng sửng sốt, sau đó từ gương mặt nghiêm túc của hai người, có thể nhìn ra được điều gì đó.

Không đợi y ngồi xuống, Hà Vĩnh Thành liền đưa tài liệu cho y, luôn tiện giới thiệu một chút tình hình cho y.

Hà Vĩnh Thành cũng vô cùng tức giận, lập tức thể hiện, nhất định phải nghiêm tra, nghiêm trị.

Xảy ra một chuyện như vậy, ba người rất nhanh đã có thể thống nhất ý kiến, quyết định thành lập một tổ điều tra nhỏ, Hàn Đông làm đội trưởng, Ủy ban Kỷ luật phối hợp, toàn bộ sở Công an cùng tham gia.

- Đồng chí Hàn Đông, nhất định phải đẩy mạnh việc giám sát đội ngũ điều tra, tuyệt đối không để xuất hiện hiện tượng thiên vị, nhất định phải điều tra sự việc thật rõ ràng.

Hà Vĩnh Thành trầm giọng nói:

- Phía Uỷ ban Kỷ luật, cũng phải tích cực bám sát những manh mối sở Công an điều tra được, phải phối hợp chặt chẽ với sở Công an, nhất định phải nhanh chóng trả lại sự công bằng cho người dân.

Hàn Đông gật đầu, nhưng trong lòng lại đang nghĩ, lần này Hà Vĩnh Thành e rằng đang tìm cơ hội để nhằm vào sở Công an. Dù sao Giám đốc sở Công an đương nhiệm Dương Thế Băng cũng là người của Bí thư Tỉnh uỷ tiền nhiệm Tào Hoành Vị. Lần trước Tào Hoành Vị dưới sự giúp sức của hắn, nắm được sở Công an trong tay y, bây giờ y đi rồi, Hà Vĩnh Thành chắc chắn muốn nắm chắc những nhân sự trong bộ phận quan trọng này trong tay mình.

Bí thư Tỉnh uỷ nắm giữ quyền nhân sự, đây chính là một quyền lực quan trọng nhất. Tuy nói Đảng uỷ, chính phủ phân công công việc theo trình tự, nhưng không có Bí thư Tỉnh uỷ nào lại đồng ý buông tay quyền nhân sự ra. Mặc dù sở Công an là cơ quan trực thuộc Uỷ ban nhân dân tỉnh, cho dù Bí thư Tỉnh uỷ cũng không thể can thiệp vào những công việc cụ thể của sở Công an được, nhưng nhân sự thì chắc chắn phải nắm trong tay.

Giữa Tỉnh uỷ và Uỷ ban nhân dân tỉnh, đương nhiên cũng không thể phân biệt rõ ràng. Mỗi bên đều tự thực hiện công việc của mình, không phải gió đông chèn gió tây thì là gió tây chèn gió đông. Nhưng phần lớn Bí thư Tỉnh uỷ đều chiếm thế thương phong, trừ phi có một số rất ít những Chủ tịch tỉnh mới có đủ thực lực chèn ép được Bí thư Tỉnh uỷ.

Vừa rồi sau khi Hà Vĩnh Thành biết được việc này, cũng không hề nghĩ đến việc báo cho Chủ tịch tỉnh Trần Thi Lương, mà để cho Hàn Đông và Trần Viêm Lâm lập tức thực hiện. Thực ra cũng là muốn đi trước một bước, đến lúc đó mới dễ sắp xếp lại nhân sự thành phố Kha Thành một lần nữa theo ý đồ của y.

Ba người thảo luận xong, lập tức gọi Giám đốc sở Công an Dương Thế Băng qua, dặn dò một lúc, để y lập tức điều một vài cảnh sát có năng lực cao qua, đến thành phố Kha Thành điều tra.

- Vì tránh rút dây động rừng, thời gian điều tra bước đầu phải cố gắng im lặng, tiến hành trong âm thầm. Trước tiên cứ nắm giữ được chứng cứ thực tế, sau đó mới ra tay.

Hà Vĩnh Thành đã khôi phục được thần sắc không chút thay đổi, nói:

- Hy vọng sở Công an có thể chuyên tâm làm việc, không phụ sứ mệnh của mình, không phụ sự uỷ thác của Tỉnh uỷ.

Dương Thế Băng cũng cảm giác được tính nghiêm trọng của việc này, đây không chỉ là vấn đề của thành phố Kha Thành, hơn nữa đối với sở Công an mà nói, cũng tuyệt đối là một thách thức. Tâm tình của y có chút trầm trọng, lập tức thể hiện quyết tâm sẽ toàn lực ứng phó, sau đó mấy người mới chào tạm biệt, rồi cáo từ ra về.

Hà Vĩnh Thành giao sự việc Lãng An Minh cho Hàn Đông, bảo Hàn Đông sắp xếp cho y.

Sau khi về lại văn phòng, Hàn Đông nói với Lãng An Minh về những quyết định của lãnh đạo chủ chốt Tỉnh uỷ. Đồng thời báo cho y biết vì sự an toàn của y, tạm thời y không nên đi lại lung tung, để cho văn phòng sắp xếp việc ăn ngủ. Đợi sau khi sự việc được điều tra rõ ràng, y hãy trở về.

Đối với việc này Lãng An Minh cũng không từ chối, đợi Hàn Đông gọi Doãn Bạch Cường đến, y liền ngoan ngoãn đi theo Doãn Bạch Cường.

Tâm tình Hàn Đông vô cùng nặng nề, y quyết định đi thành phố Kha Thành xem xét một chút.

Đây không phải chỉ vì muốn tìm hiểu rõ chân tướng của sự việc này, hơn nữa Hàn Đông muốn tiến thêm một bước trong việc tìm hiểu sâu hơn về vấn đề này. Điều này liên quan đến vấn đề phát triển nông thôn, vấn đề xây dựng Đảng.

Chỉ có đi xuống cơ sở, mới có thể thật sự mở rộng tầm nhìn, nâng cao tư tưởng, xây dựng cơ sở vững chắc trong việc hoạch định phương châm, chiến lược mới.

Mặc dù là Phó bí thư phân quản Đảng và quần chúng, nhưng Hàn Đông cũng không muốn cả ngày ngồi trong văn phòng, chỉ lo suy nghĩ việc điều chuyển cán bộ, sắp xếp cán bộ.

Thực tế theo Hàn Đông nhìn thấy, việc sắp xếp, sử dụng, điều chuyển cán bộ, cần có một chế độ hoàn thiện. Cũng tức là nói phải thành lập một nguyên tắc trò chơi thật tốt, xác định phương hướng thật tốt, còn những việc khác sẽ rất dễ giải quyết.

Lập tức Hàn Đông gọi điện thoại cho Hà Vĩnh Thành để nói về quyết định của hắn, Hà Vĩnh Thành cũng tỏ thái độ đồng ý.

Ngày hôm sau, Hàn Đông dẫn theo Vương Lập Bình rời khỏi thành phố Biện Châu, đi thẳng tới thành phố Kha Thành.

Dọc đường đi, trong lòng Hàn Đông cũng đang suy nghĩ một vấn đề, đó chính là vấn đề thành phố Kha Thành lần này, chỉ e sẽ liên quan đến một loạt cán bộ cấp cao. Như vậy một bộ máy Thành uỷ vừa mới được đổi mới, chắc chắn lại đương đầu với một cuộc thay đổi lớn. Bây giờ tầng lớp lãnh đạo thành phố Kha Thành, vừa mới điều chỉnh xong được mấy người, lần này e rằng sẽ còn có rất nhiều người bị liên luỵ, thậm chí một số người đã rời khỏi thành phố Kha Thành cũng không thoát khỏi trách nhiệm.

Lần này đối với thành phố Kha Thành mà nói, tuyệt đối là một chấn động lớn.

Thậm chí sự phát triển của thành phố Kha Thành, cũng có thể chịu ảnh hưởng bất lợi.

Ngoài ra, Hàn Đông còn nghĩ đến một vấn đề, chính là vấn đề của thành phố Kha Thành trầm trọng như vậy, hơn nữa cũng không phải tích luỹ một sớm một chiều mà thành, vì sao trước đây Tỉnh uỷ vẫn không xem trọng nó?

- Chỉ e cục Thông tin và Đối ngoại, cũng tồn tại một vấn đề rất lớn.

Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng. Với vấn đề của thành phố Kha Thành, cục Thông tin và Đối ngoại chắc chắn nhận được không ít thư tố cáo, thư tố giác, nhưng họ lại không hề xem trọng việc này, không báo cáo lên cho Tỉnh uỷ, bọn họ làm việc theo kiểu gì đây?

Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến bộ Thông tin Đối ngoại của Trung Quốc. Chính là sau khi bộ phận Đối ngoại nhận được tin tố giác, tự thân không thể tiến hành những điều tra tương ứng được, thì phải chuyển giao cho những phòng ban khác đi thực hiện. Bọn họ cũng giống như một phòng ban chuyển tiếp, hoặc có thể nói như một ống dẫn khí nén. Nhưng thư tố giác đã qua tay họ rồi, nhưng ở một bộ phận khác, lại cũng không có được sự đốc thúc hiệu quả.

Thành phố Kha Thành ở phía tây tỉnh Giang Việt, từ Biện Châu qua đó, đi xe cũng mất hai giờ đồng hồ. Mười giờ, Hàn Đông đã tiến vào địa phận thành phố Kha Thành.

Nhìn ra ngoài, bên ngoài non xanh nước biếc, đường bằng phẳng rộng mở, quả thật cũng khó mà tưởng tượng được ở đây lại xảy ra một việc nghiêm trọng như thế.

Xe chạy được một lúc, những xe phía trước bỗng nhiên dồn lại thành một hàng dài, cũng không biết vì sao lại kẹt xe.

Những xe phía trước không tiến được, những tài xế nóng lòng không chờ đợi được cứ liên tục bấm còi xe. Những tiếng còi liên tiếp vang lên, khiến cho người ta càng thêm bực bội nóng nảy hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK