Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày 6 tháng 3, Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Hoàng Thị Hồng Kông Hoàng Chí Hải đi máy bay đến Yến Kinh, lần này ông đến chủ yếu là muốn cùng Bộ hợp tác kinh tế mậu dịch đối ngoại bàn bạc một số chuyện liên quan tới việc đầu tư trong nước. Hoàng Chí Hải là doanh nhân nổi tiếng của Hồng Kông nói chung và châu Á nói riêng, ông có tầm ảnh hưởng rất lớn trong lĩnh vực kinh tế. Đồng thời Hoàng Chí Hải cũng có mối quan hệ khá tốt với cấp cao Trung Quốc, trước khi trở về Hồng Kông, ông đã nhiều lần gặp gỡ với các lãnh đạo cấp cao của Trung ương, còn tham gia vào việc lập ra pháp luật cơ bản.

Vì vậy, mặc dù thân phận thật sự của Hoàng Chí Hải chỉ là một thương nhân nhưng không phải thương nhân bình thưởng nào cũng có thể so sánh với ông. Trên thực tế, của cải đạt đến một mức độ nhất định thì cũng có những quyền lực rất lớn.

Hoàng Chí Hải là một ví dụ về người do giàu có nên nắm quyền lực, khi ông đến Yến Kinh thì các lãnh đạo Trung ương đều tiếp đón ông, hội đàm với ông.

Nhưng lần này Hoàng Chí Hải đến thật đột xuất, mặc dù trước đó Tập đoàn Hoàng Thị nhận được lời mời nhưng Hoàng Chí Hải là Chủ tịch Hội đồng quản trị, lại không có ý định tự mình đến Yến Kinh. Chỉ đến trưa hôm qua, Bộ hợp tác kinh tế mậu dịch đối ngoại mới nhận được thông báo của Tập đoàn Hoàng Thị, thế mà sáng sớm hôm nay máy bay chở riêng Hoàng Chí Hải đã đến Yến Kinh rồi.

Hoàng Chí Hải gặp gỡ với các lãnh đạo liên quan ở Yến Kinh, đoàn đầu tư khảo sát mà ông dẫn đến cũng đã triển khai một loạt công việc.

Hai ngày sau, Hoàng Chí Hải liền ngồi máy bay trở về Hồng Kông, trừ những nhân viên đi cùng ông thì còn có con trai ông là Hoàng Phi Diệu.

Hoàng Phi Diệu thành thật ngồi bên cạnh Hoàng Chí Hải, thường xuyên quay đầu lại nhìn cha mình.

Gã cũng không ngờ rằng lần này đến Yến Kinh lại gặp chuyện như vậy, ngay cả cha gã cũng bị kinh động.

- Không thể tưởng tượng được cái tên Mã Bình Nguyên kia đột nhiên lại dính đến quan hệ với Tô Đức Hạ, nhưng ông cũng không phải kẻ dễ ức hiếp, muốn trút lên đầu ông à, không dễ dàng vậy đâu!

Hoàng Phi Diệu nghĩ thầm.

- Trở về bình tĩnh mà suy nghĩ!

Lúc này Hoàng Chí Hải quay đầu lại, thản nhiên nói chuyện với Hoàng Chí Diệu.

- Dạ thưa cha!

Hoàng Phi Diệu cung kính, nói.

Hoàng Chí Hải thở dài, nói:

- Con đó, sau này phải chú ý hơn, lần này nguy hiểm lắm, biết không?

Hoàng Phi Diệu sửng sốt, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Hoàng Chí Hải thấy thế bèn thở dài rồi nói tiếp:

- Nước ở trong này khá sâu, lần này coi như là con gặp may đúng lúc, vô tình mà thôi, nếu con thật sự có ý thì chuyện không dễ làm rồi.

Cho dù Hoàng Chí Hải không phải là người trong thể chế Trung Quốc, ông không hiểu rõ phạm vi, phe phái của quan trường Trung Quốc, nhưng hai ngày nay cũng có tiếp xúc, gặp gỡ với các lãnh đạo có liên quan, vẫn cảm nhận được một số tình hình.

Vì vậy Hoàng Chí Hải khẩn trương trở về Hồng Kông, thuận tiện dẫn về theo con trai là Hoàng Phi Diệu, do Bộ Công an có video tư liệu làm chứng nên sau khi Hoàng Phi Diệu phối hợp điều tra và lấy lời khai, cũng không có chuyện gì nữa.

Đương nhiên trong đó còn có sự nể mặt Hoàng Chí Hải, nếu không thì cho dù Hoàng Phi Diệu không có vấn đề gì, nhưng muốn nhanh chóng có được tự do như vậy thì trên cơ bản là không có khả năng.

- Chính trị Trung Quốc không phải là người bình thường có thể dính vào được.

Hoàng Chí Hải thầm nghĩ, đồng thời từng bước ông cũng cảm nhận được một chút khác biệt giữa đại lục và Hồng Kông, đặc biệt là sự khác nhau về mặt quan trường.

Đây đúng thật là chiến trường không có khói thuốc súng, người bình thường cơ bản là không thể lăn lộn tốt như vậy trên quan trường Trung Quốc.

Hai ngày nay, cấp cao của Trung Quốc quả thật đã trải qua sự li hợp không nhỏ.

Nói cách khác, hai lực lượng trọng yếu của cấp cao Trung Quốc đã va chạm với nhau.

Tất nhiên, chuyện của Mã Bình Nguyên chỉ là mồi lửa nho nhỏ mà thôi.

Mấy hôm nay Mã Bình Nguyên không chịu khổ gì cả, chỉ là không thể tự do hoạt động mà thôi, còn chuyện liên quan đến buổi tối hôm đó thì dường như cũng không cần phải điều tra, chỉ cần nhìn băng ghi hình là có thể biết được rõ ràng.

Khi mới bị giam lại, Mã Bình Nguyên vẫn tỏ ra kiêu ngạo, nhưng sau một ngày, gã chưa thể đi ra ngoài và liền biết được sự tình đã trở nên phức tạp, gã cũng biết điều hơn rất nhiều.

Hai ngày nay bị giam cầm, Mã Bình Nguyên đã ổn định tinh thần, suy nghĩ lại mọi chuyện, gã cảm thấy sự tình càng ngày càng đáng khả nghi.

Giờ phút này, Mã Bình Nguyên đang ngồi trong phòng chất vấn, trong miệng ngậm một điếu thuốc, mắt híp lại, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi.

“Sự việc lại trùng hợp như vậy, mình sai đầu to sắp xếp người theo dõi chụp lén ảnh của Bạch Vũ Giai và Hàn Đông, không bao lâu sau đầu to xảy ra chuyện. Bây giờ chuyện của mình cũng bị truyền thông bên ngoài làm cho huyên náo, còn việc Hoàng Phi Diệu đến cũng hết sức kì lạ.”

Sau khi bị giam cầm, mẹ của gã Tô Tiểu Quyên cũng có đến thăm gã hai lần, từ miệng của mẹ gã, Mã Bình Nguyên hiểu được chuyện của mình đã gây sự chú ý rất lớn, đặc biệt là giới truyền thông bên Hồng Kông, ồn ào nhất, thậm chí một số chuyện lộn xộn mà gã từng làm đều bị điều tra và lộ tẩy hết rồi.

“Không lẽ là do Hàn Đông sắp xếp sao?”

Mã Bình Nguyên thầm nghĩ đến khả năng này, hơn nữa càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất lớn, trong lòng gã đầy ắp sự thù hận Hàn Đông.

Đúng lúc này cửa bỗng mở ra.

Tô Tiểu Quyên cùng hai gã cảnh sát bước vào, sắc mặt của bà nhợt nhạt hẳn đi.

- Mẹ...

Lòng Mã Bình Nguyên chùn xuống, gã nhìn về phía mẹ mình bằng ánh mắt bối rối.

Hai gã cảnh sát đi ra, sau đó đóng cửa lại.

Trong phòng chỉ còn lại hai mẹ con.

Tô Tiểu Quyên nhìn Mã Bình Nguyên, hốc mắt lóng lánh nước:

- Nguyên Nguyên, con ốm quá.

- Mẹ à, con không bị gì đâu, mẹ vẫn khỏe chứ.

Mã Bình Nguyên cảm thấy trong ánh mắt Tô Tiểu Quyên có gì đó không ổn, gã bèn quan tâm đến sức khỏe của mẹ mình, Tô Tiểu Quyên phải yêu thương gã lắm mới không ngừng tìm cách cứu gã.

Nước mắt của Tô Tiểu Quyên ngay lập tức rơi xuống, sau đó bà ôm lấy Mã Bình Nguyên, nói:

- Nguyên Nguyên...

Bộ dạng như vậy của bà ấy thật khiến Mã Bình Nguyên càng thấy sợ, gã lập tức ôm lấy mẹ mà khóc rống lên.

Sau khi hai mẹ con ôm nhau khóc, Tô Tiểu Quyên nghẹn ngào nói cho Mã Bình Nguyên kết quả xử lý sự việc.

Chuyện lần này cuối cùng do Tô Đức Hạ ra tay, và nhà họ Tô nhượng bộ một mức nhất định, nên vụ án của Mã Bình Nguyên cũng không thể xét xử như với người bình thường, càng không thể phán mức án tử hình. Theo kết quả điều tra của tổ chuyên án thì cái chết của Vu Đông Lan không phải do Mã Bình Nguyên đẩy, cô ấy té xuống lầu một phần là do Mã Bình Nguyên và cô xung đột tay chân, ngoài ra do cô ấy mang giày cao gót, đúng lúc mặt sàn hành lang quá trơn, những nguyên nhân này dẫn đến cái chết bi thảm như vậy. Dù cho Mã Bình Nguyên được miễn tội chết nhưng một mặt gã vẫn phải ngồi tù, mặt khác phải bồi thường hơn một triệu tệ cho người nhà của Vu Đông Lan.

Còn chuyện Mã Bình Nguyên hút thuốc phiện và những thứ khác nữa tất nhiên là không giải quyết được gì.

Còn giới truyền thông trong nước ngoại trừ việc mới bắt đầu đưa tin thì các bài báo liên quan về sau không có thêm nữa. Về phía Hồng Kông thì sự chú ý của mọi mặt cũng dần dần giảm đi.

Mã Bình Nguyên cảm thấy rất uể oải, dù có ngồi tù thì gã cũng không thật sự phải mòn mỏi trong tù, chỉ cần thời gian này qua đi, tránh né tình hình, đến lúc đó tìm cách thoát ra ngoài, cũng không phải chuyện gì khó khăn. Tuy nhiên sự việc lần này lại là pha vấp ngã rất lớn của gã, hơn nữa có thể nói nó khiến gã thân tàn, sau này làm sao lăn lộn ở Yến Kinh?

Tất cả chuyện này, Mã Bình Nguyên đều đổ cho Hàn Đông, mặc dù không có chứng cứ nhưng gã đã xác định, khẳng định là mình bị Hàn Đông và Hàn Mạnh Lương đánh lén, nếu không thì không thể dẫn đến kết cục như vậy.

- Đợi ta ra ngoài rồi ta sẽ không để yên cho ngươi đâu.

Mã Bình Nguyên oán hận nói với lòng.

- Ha ha, Mã Bình Nguyên rốt cuộc cũng vào tù rồi.

Hàn Mạn Lương nói qua điện thoại bằng giọng rất vui sướng:

- Tên nhãi đó, xem sau này nó còn kiêu ngạo được nữa hay không.

Hàn Đông thản nhiên, nói:

- Có gì mà vui đến vậy.

- Ha ha, tôi chính là rất vui, thì sao nào?

Hàn Mạn Lương nói:

- Cậu yên tâm đi, coi như đến lúc đó nó được thả ra thì tôi cũng sẽ cho người để ý đến nó, khiến nó từ nay về sau không gượng dậy nổi.

Hàn Đông nói:

- Thôi đi, chỉ cần nó thành thật thì cũng đừng nhắm vào nó nữa. Lần này cũng xem như là may mắn, nếu không chỉ sợ anh mất cả chì lẫn chài thôi.

Hàn Đông cũng biết, sự xuất hiện của Hoàng Phi Diệu cùng với việc anh ta cùng Đông Lan gặp mặt Mã Bình Nguyên, khẳng định là do Hàn Mạn Lương giở trò ở bên trong, chẳng qua do quá may mắn, đúng lúc phe phái tầng cao nào đó xung đột với nhà họ Tô, Mã Bình Nguyên liền trở thành một quân cờ.

Năm nay đã là năm 2000, năm sau sẽ mở cuộc họp, mà trước đó Đại hội Đảng của các các tỉnh sẽ mở ra liên tục.

Hơn nữa năm sau lại là bước ngoặt luân chuyển quan trọng giữa Thủ tướng mới và cũc, cục diện của các phương diện càng phức tạp hơn.

So với những Đại hội Đảng trước kia, đại hội lần này được các phương diện rất coi trọng, trước tiên là phải bắt đầu bố cục, sự va chạm, tranh đấu giữa các phương diện cũng thường xuyên hơn.

Ngày hôm qua, sau khi Hàn Đông gọi điện thoại cho cha xong, sau đó lại gọi cho ông nội, lúc này mới hiểu sâu sắc một chút, những nghi hoặc trong lòng đến bây giờ mới được cởi bỏ.

Theo ý của ông thì trong quãng thời gian này Hàn Đông nhất định phải ổn định từng bước đi, mỗi một bước chân phải làm tốt từng công việc.

Ngày 11 tháng 3, Trung ương điều chỉnh nhân sự ở vài Ủy ban, các bộ và tỉnh, trong đó cha của Mã Bình Nguyên là Mã Viễn Sơn bị điều đi khỏi Yến Kinh, đến một tỉnh ở phía Tây Bắc đảm nhận chức Phó chủ tịch thường trực thành phố.

Từ Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố Yến Kinh đến Phó chủ tịch thường trực tỉnh lạc hậu ở Tây Bắc, cấp bậc không thay đổi, đối với Mã Viễn Sơn mà nói thì đây rõ ràng là giáng chức.

Nhưng trong buổi chiều hôm nay, Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Giang Nam đã thông qua quyết định, sẽ điều chỉnh cán bộ ở thành phố Ninh Hải.

Tin tức này là do Quý Chính Phong cung cấp cho Hàn Đông, sau khi nhận được tin, Quý Chính Phong liền đích thân đến văn phòng của Hàn Đông, nói một chút tình hình, trong ánh mắt toát ra sự lo lắng.

- Thưa Chủ tịch thành phố, quyết định của Tỉnh ủy có chút bất ngờ, thành phố Ninh Hải đang trong thời điểm phát triển quan trọng, đột nhiên điều chỉnh cán bộ có thể sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển bình thường của thành phố chúng ta.

Quý Chính Phong tỏ ra không hài lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK