Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tôi…

Phạm Huệ Đức sửng sốt, nói:

- Phó Chủ tịch thành phố Hàn, tuy rằng công tác cục Xúc tiến đầu tư tiến độ chậm một chút, nhưng cũng là có nguyên nhân, hơn nữa hiện tại cục Xúc tiến đầu tư đang theo dõi vài hạng mục, một khi chứng thực, là có thể đuổi kịp tiến độ

- Phải không? Ông có lòng tin vậy sao?

Hàn Đông bĩu môi

- Vậy đến lúc đó ông làm không xong tiến độ thì nói sao?

Phạm Huệ Đức thấy Hàn Đông đánh đuổi dũng mãnh, trong lòng cảm thấy không ổn, bị Thường ủy Thành ủy nhìn chằm chằm, cho dù bản thân có núi dựa, những ngày về sau cũng không dễ qua, mà Cục xúc tiến đầu tư là đơn vị Hàn Đông được phân công quản lý.

- Mời Chủ tịch Hàn an tâm, Cục xúc tiến đầu tư nhất định hoành thành nhiệm vụ mục tiêu mà Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố truyền đạt.

Phạm Huệ Đức trong lòng nghĩ bây giờ hãy còn sớm, dù sao thời gian một năm, cũng từ từ làm, nhiệm vụ mục tiêu về số liệu chắc chắn không phải là vấn đề gì lớn, lại thêm chỉ cần qua được cửa trước mắt, chưa biết chừng Hàn Đông đến lúc đó căn bản không thể nhớ chuyện này rồi, có điều bản thân đã bắt đầu rồi, sao có thể để những ngày của ông ta dễ qua chứ.

- Cậu là thái độ công việc gì vậy, tầm quan trọng của công tác Cục xúc tiến đầu tư không cần tôi nhấn mạnh chứ.

Hàn Đông sao không biết tên tiểu tử này chú ý đến cái gì, tự nhiên cũng không thể để ông ta tính toán như ý được.

- Đến lúc đó tôi xem qua tình hình hoàn thành mục tiêutheo quý là được rồi.

Cục xúc tiến đầu tư toàn diện là có một mục tiêu cuối cùng, nhưng mục tiêu này hoàn thành thế nào, mỗi một tháng đại khái hoàn thành bao nhiêu, mỗi một quý hoàn thành bao nhiêu, là tiến độ kế hoạch. Hàn Đông nắm chắc điểm này, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm phiền phức cho Phạm Huệ Đức.

Sắc mặt Phạm Huệ Đức trắng bệch, trong lòng bực gần như muốn khóc, bây giờ quý thứ nhất cũng chỉ còn tầm một tháng nữa thôi, dựa vào tiến độ kế hoạch, chắc chắn là không hoàn thành được, hơn nữa độ chênh lệch khá lớn, đến lúc đó Hàn Đông cũng có thể mượn cớ mà sửa mình. Ngoài ra Hàn Đông tuy chỉ nói phân giải mục tiêu quý, nhưng chưa biết chừng hắn bất cư lúc nào cũng đi kiểm tra tiến độ công tác của Cục xúc tiến đầu tư, vậy không phải giống như trên cổ y có sợi dây thừng sao, bất cứ lúc nào cũng có thể thắt y.

Lúc này, Phạm Huệ Đức trong lòng có chút hối hận, sớm biết thế, thái độ biểu hiện của mình tốt một chút không được sao, làm cho Hàn Đông ghi nhớ mình rồi, những ngày về sau chắc cũng không dễ qua, tuy y dựa vào Phó chủ tịch thành phố, nhưng Cục xúc tiến đầu tư lại là do Hàn Đông phân công quản lý

- Chủ tịch Hàn, tôi nhất định nỗ lực hoàn thành mục tiêu công tác của Cục xúc tiến đầu tư.

Phạm Huệ Đức gần như khóc, trong lòng nghĩ bản thân sao có thể ngu như vậy chứ, nhảy ra để bị Hàn Đông làm thành điển hình để đối đãi.

Những người khác tự nhiên hiểu được, Hàn Đông sớm đã lấy Phạm Huệ Đức làm điển hình rồi, hơn nữa còn lấy Cục xúc tiến đầu tư làm trọng điểm, chụp gông xiềng vô hình lên người Phạm Huệ Đức, bất cứ lúc nào đều có thể lôi Phạm Huệ Đức ra hỏi công tác của ông hoàn thành thế nào rồi, chưa hoàn thành àh, vậy thì ông phải cho cách nói, bởi vậy trong lòng mọi người thông cảm cho Phạm Huệ Đức rất nhiều, trong lòng cũng âm thầm khiếp sợ, xem ra về sau phải cẩn thận một chút, Thường ủy Thành ủy trẻ tuổi này, Phó chủ tịch thành phố xem ra không phải là cây cảnh, cho dù mọi người trước kia có đi theo Khâu Thụy Hòa, nhưng bây giờ mọi người là do Hàn Đông phân công quản lý.

Cái gọi là không sợ huyện quan chỉ sợ hiện quan , càng huống hồ Hàn Đông là Thường ủy Thành ủy, nhưng lại là lãnh đạo Thành ủy, thật muốn xử lý mọi người, cho dù là Khâu Thụy Hòa muốn che chở cho mọi người thì cũng không dễ thế đâu.

Hàn Đông cũng không thèm để ý thêm Phạm Huệ Đức, để ông ta tiếp tục đứng ở vị trí đó, sau đó làm tổng kết, cố gắng để mọi người làm tốt công việc của mình, lấy trách nhiệm cao mà hoàn thành tốt các hạng mục tiêu công tác mà Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố truyền đạt. Lúc này, mọi người tham dự hội nghị ghi chép vô cùng chăm chú, từng lời từng chữ của Hàn Đông ghi nhớ kỹ. Về sau lúc quay về công tác thế nào, lại là chuyện khác.

- Con mẹ nó chứ.

Thấy bóng dáng Hàn Đông đi ra từ phòng họp, trong lòng Phạm Huệ Đức thầm chửi một tiếng, lòng nghĩ tên này xem ra đang nhìn chằm chằm vào mình rồi, xem ra những ngày về sau không dễ qua rồi.

Nhìn thấy có người trong mắt toát lên vẻ vui sướng khi có người gặp họa, Phạm Huệ Đức liền hận đến mức muốn xông lên đánh cho tên đó một trận. Kỳ thật ông ta cũng chỉ là cán bộ cấp Cục, tuy rằng Cục xúc tiến đầu tư này là cục số một khá là quan trọng. Đối với một Phó giám đốc sở cấp cục bình thường có lẽ cũng không e ngại nhiều, nhưng mặt đối diện với Thường ủy Thành ủy lại là lãnh đạo được phân công quản lý Cục xúc tiến đầu tư, ông ta không có dũng khí cứng rắn kháng cự. Trước đây sở dĩ cố ý đến muộn, ông ta cảm thấy bản thân là người của Phó chủ tịch thường trực Khâu Thụy Hòa, đồng thời khi Hàn Đông mới đến, nói vậy cũng không thể làm cho mình khó chịu nổi, nhiều nhất là nói hai câu, đến lúc đó bản thân cũng tìm tạm lý do có lệ cho qua. Chỉ là ông ta sao cũng không ngờ tới là, Hàn Đông không ngờ còn làm khó, thậm chí còn thể hiện bất cứ lúc nào cũng có thể tính sổ, điều đó làm cho ông ta vô cùng khó chịu.

Mọi người biết ông ta lúc này trong lòng khó chịu, bởi vậy cũng không có ai đến nói chuyện với ông ta, càng huống hồ ông này ngày thường ỷ vào mình có quan hệ gần với Khâu Thụy Hòa, làm việc khá là hống hách, cũng không coi những người ra gì, bởi vậy thấy ông ta như thế, trong lòng mọi người tự nhiên cũng vui lên, làm gì có lòng mà đi an ủi ông ta.

Phạm Huệ Đức sau khi đến văn phòng của Phó chủ tịch thường trực Khâu Thụy Hòa, vừa vào tới cửa, liền cực kỳ nghẹn uất nói

- Chủ tịch Khâu, công việc của Cục xúc tiến đầu tư vẫn chưa làm.

- Lão Phạm ông lại sao thế? Ai lại trêu ông chọc ông àh?

Khâu Thụy Hòa cười nói, xua tay kêu Phạm Huệ Đức ngồi xuống.

Phạm Huệ Đức ngồi xuống trước mặt Khâu Thụy Hòa, vẻ mặt chuyển thành oán giận, chuẩn bị nói

- Chủ tịch thành phố Hàn vừa mới mở cuộc họp, nhưng lại đem tôi ra mắng cho một trận, tôi chỉ là bởi vì tiếp đãi nhà đầu tư mà đến muộn có vài phút thôi mà, công tác của Cục xúc tiến đầu tư là xoay quanh khách hàng, khó thành cũng họp, không tiếp đãi khách hàng, vậy nhiệm vụ của chúng ta sao có thể hoàn thành được? Còn nữa, chủ tịch Hàn có thể bất cư lúc nào kiểm tra tình hình hoàn thành mục tiêu của chúng tôi. Cái này thực là ép buộc, Chủ tịch Khâu ngài biết tình hình của Cục xúc tiến đầu tư, có khi…

Nói chuyện khá là lâu, tiếp theo chưa biết chừng có thể hoàn thành đảm nhiệm mấy tháng

- Vậy có thể đủ đảm bảo nhiệm vụ thu hút đầu tư từng tháng đều có thể dựa vào tiến độ rồi.

Ông ta nói một mạch oán giận, Khâu Thụy Hòa hiểu rõ là có chuyện gì, đại khái là Phạm Huệ Đức đến muộn có mấy phút, kết quả là bị Hàn Đông coi thành giáo dục điển hình, về sau Hàn Đông lại chuẩn bị thông qua tình hình hoàn thành công tác của Cục xúc tiến đầu tư mà đến kẹp cổ Phạm Đức Huệ, đối với cách làm của Hàn Đông, Khâu Thụy Hòa hiểu, cho dù kết quả đổi lại là ông ta làm, chắc chắn cũng muốn tìm một đối tượng để ra uy, chỉ có điều cái giá này, Phạm Huệ Đực có ý hướng về mình quá nhanh, Hàn Đông vừa tới đã nhằm vào gã, trong lòng gã có chút không vui.

- Đấy là Chủ tịch Hàn coi trọng Cục xúc tiến đầu tư mà.

Cho dù trong lòng không khoái, Khâu Thụy Hòa tự nhiên không thể thể hiện quá rõ ràng ra được, chỉ có thể dùng miệng an ủi

- Có điều tôi nói lão Phạm ông sao không chú ý một chút chứ, Chủ tịch Hàn mới lên nhậm chức, tự nhiên cũng có tư duy và phương thức trong công việc của ông ta, bình thường, ông chút ý một chút, phối hợp một chút, không phải là chuyện gì cũng xong sao.

- Nhưng mà, Chủ tịch Khâu, tôi có phải….

Phạm Huệ Đức bất mãn nói, ông ta không có nói ra lời, kỳ thực là nói không phải tôi đang đi cùng ông sao, nếu như nghe Hàn Đông, vậy ông không được tìm phiền phức cho tôi nha.

Khâu Thụy Đức thản nhiên cười nói

- Cậu này, sao không xoay chuyển chứ, làm việc đi, cũng là chú ý một chút cách làm phương pháp.

Ý tứ của ông ta là nói, tôi biết ý của cậu rồi, có điều cậu bề ngoài có thể cùng Hàn Đông. Gì đâu mà phải mâu thuẫn vậy.

Phạm Huệ Đức nói

- Chủ tịch Khâu, dù sao tôi cũng nghe lệnh mà làm, hết thảy đều nghe sự sắp xếp của lãnh đạo, ngài nên giúp tôi nói một chút.

Khâu Thụy Hòa nói

- An tâm đi, điều nên nói tôi nhất định sẽ nói, cậu an tâm làm tốt công việc của mình là được rồi.

Lại vừa thông suốt một mạch tức giận, Phạm Huệ Đức lúc này mới cáo từ ra về.

Khâu Thụy Hòa bưng chén trà, ngồi trầm tư bên trong kia, đối với người thanh niên Hàn Đông này, gã vô cùng cảnh giác, gã là thân tín của Hạ Kim Cường, theo như lời của Hạ Kim Cường, gã tự nhiên hiểu Hàn Đông trước đây có qua lại với Hạ Kim cường, chỉ là bây giờ Hàn Đông lại không có chịu ơn Hạ Kim Cường, bây giờ Hạ Kim Cường đang toàn lực lôi kéo Hàn Đông,

Tình hình này, Khâu Thụy Hòa tự nhiện cũng không hy vọng người của mình nhảy ra để bị Hàn Đông thịt, thế này đến lúc đó Hàn Đông muốn động người, chỉ sợ đến Hạ Kim Cường cũng đáp ứng.

- Xem ra tên kia không đón đầu không được, nếu không đến lúc đó cả đám sẽ chịu thiệt đó, còn khóc kêu gào đến tìm tôi.

Khâu Thụy Hòa nói, ông ta bây giờ không có phân công quản lý cùng với Hàn Đông. Nhưng ông ta cũng hy vọng thuộc hạ căn bản liên can dưới tay, tiếp tục chiếm lấy một số vị trí, ảnh hưởng của bản thân không phải lớn hơn sao.

- Tôi bắt tay từ Cục xúc tiến đầu tư, Phạm Huệ Đức không phải là thân tín của Khâu Thụy Hòa sao? Vậy tôi sẽ xử lý ông ta cho mọi người coi.

Hàn Đông trước đây đã biết từ trong lời của Hoàng Văn Vận, Phạm Huệ Đức đó là nhân vật được Khâu Thụy Hòa ra sức ủng hộ, bởi vì là như thế, hôm nay Hàn Đông mới không khách khí đối đãi ông ta. Bởi vì Hàn Đông cảm nhận được, bản thân phân công quản lý chỗ đó, ngoài trừ mấy người đến tìm mình báo cáo công việc, những người khá đều là đang ở tại chỗ quan sát, bản thân phải mau mau làm rõ quan hệ các phương diện, cái đó nhất định phải giết gà dọa khỉ mới được, dù sao bây giờ Khâu Thụy hòa vẫn là Phó chủ tịch thường trực, xếp danh vẫn ở phía trước, nếu như thái độ bản thân còn không cứng rắn mạnh mẽ, chỉ sợ sau này nói thế nào cũng không linh.

Sáu giờ, Hàn Đông xuống lầu, Vu Đại Lực đã lái xe đợi dưới lầu rồi.

- Đại Lực nói với bạn gái cậu rồi chứ?

Hàn Đông cười hỏi.

Vu Đại Lực gật đầu nói

- Đã nói xong rồi, cô ý chuẩn bị qua đây.

Hàn Đông gật đâu, cũng không có nói cái gì.

Xe chạy đến nhà khách, Tả Nhất Sơn cũng đang đợi ở đó rồi, Vu Đại Lực dừng xong Audi, sau đó lái xe Satana của Hàn Đông đi ra, Tả Nhất Sơn tự nhiên cũng ngồi bên ghế phụ, anh ta có thời gian làm ở huyện trấn hơn 1 năm, nhưng anh ta cũng là thân phận Thư ký, bây giờ quay lại nơi xuất thân, hết thảy đều tự nhiên như vậy, đồng thời bởi vì trải qua rèn luyện công tác cơ sở, anh ta đối với công việc của mình có nhận thức sâu sắc.

Hàn Đông ngồi phía sau, tỉ mỉ hỏi Tả Nhất Sơn tình hình thời gian này, trong lòng đối với sự tiến bộ của anh ta vô cùng hài lòng, trước đây khi Tả Nhất Sơn làm thư ký cho hắn, tuy Hàn Đông thấy tên tiểu tử này cũng được, đầu óc linh hoạt, làm việc có chừng mực, nhưng bây giờ Tả Nhất Sơn trải qua rèn luyện công tác cơ sở, bất luận là cách nói năng và khí chất, đều thay đổi không ít so với trước kia, căn bản một tia ngây ngô hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một loại cảm giác thành thục và điềm đạm, tư duy cũng linh hoạt không ít so với trước kia.

- Xem ra trải qua rèn luyện cơ sở, Nhất Sơn cậu tiến bộ không ít đấy

Hàn Đông khẳng định với Nhất Sơn, đồng thời cảnh báo nói

- Có điều, bây giờ cậu đến văn phòng Ủy ban nhân dân công tác, vị trí không giống với trước kia, thậm trí cũng không giống với văn phòng Huyện ủy, bởi vậy một mặt tiến một bước tăng cường học tập, mau chóng thích ứng với cương vị mới, ngoài ra cũng phải tổng kết từ các phương diện nâng cao bản thân.

Bởi vì Tả Nhất Sơn bây giờ vẫn chưa có chính thức nhậm chức, cho nên Hàn Đông mới có thể nói nhiều như vậy với anh ta, đợi anh ta ngày mai chính thức bắt đầu thực hiện chức trách, Hàn Đông không thể nói những lời như này. Cho dù là muốn nói, cũng không thể nói trắng ra như vậy.

Tả Nhất Sơn nghiêng mình, trên mặt mang vẻ cung kính mỉm cười, chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu.

Trong lòng anh ta, vô cùng cảm kích đối với Hàn Đông, đồng thời sớm đã kiên định đi theo quyết định Hàn Đông từ Bí thư huyện ủy huyện Vinh Quang thăng chức lên Trưởng phòng Tỉnh ủy, anh ta trao quyền cho cấp dưới, y lúc đó vừa vui mừng vừa uể oải, vui là bản thân coi như quyền thực cấp Trưởng phòng, uể oải chính là sợ về sau bất hòa quan hệ với Hàn Đông, cho dù không ở bên cạnh Hàn Đông, quan hệ cũng không thể vẫn luôn gần như trước được. Mà lần này Hàn Đông đến thành phố Tân Châu, lại tiếp tục đưa anh ta đến làm thư ký, cái này khiến trong lòng anh ta kinh ngạc vô cùng lớn, kiểu tình huống này nói rõ trước kia công việc của bản thân là nhận được sự tán thành của Hàn Đông, bây giờ Hàn Đông là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, bản thân đi là thư ký cho Hàn Đông được một khoảng thời gian dài, đến ba mươi tuổi trở thành cán bộ cấp Cục phó, trên cơ bản cũng không có vấn đề lớn gì, cái này bản thân có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến việc đó.

- Lãnh đạo ngài an tâm, tôi nhất định nỗ lực làm việc, tuyệt không phụ sự tín nhiệm của ngài.

Tả Nhất Sơn kiên quyết nói, Hàn Đông là chỗ dựa lớn nhất của con đường làm quan của anh ta, anh ta tự nhiên phải nắm cho chắc mới được.

Khi Hàn Đông nói chuyện với Tả Nhất Sơn, Vu Đại lực nghiêm túc lái xe, trước đây Tả Nhất Sơn thường đi tổ xe con tới tìm anh ta nói chuyện, anh ta cũng biết người thanh niên kia được Hàn Đông đem từ thành phố Tân Châu qua, cũng là thân tín của Hàn Đông, đồng thời từ thân phận của Tả Nhất Sơn biết Hàn Đông là vô cùng nhớ ân tình cũ, trong lòng vô cùng vui mừng, có thể đến thành phố Tân Châu gặp được Hàn Đông, anh ta tự nhiên vô cùng vui mừng, về phần có sự chăm sóc của Hàn Đông, những ngày của bản thân cũng không căm giận như trước nữa, thậm chí hai ngày này trên vẻ mặt của Trương Mai cũng tươi cười rồi, bố mẹ cô ta chắc cũng không phản đối chuyện tình cảm của hai đứa như trước nữa.

Ở cửa của sơn trang Thanh Vân, Chu Chính đứng ở chỗ đó, thi thoảng lại đi về phía trước nhìn xung quanh.

Ở chỗ cách ông ta không xa, một cô gái mặc đồ màu đen cũng dường như đang đợi người, thi thoảng hạ giọng nói hai câu.

- Ha ha, xem ra là đợi bạn trai rồi, cũng không biết là tên tiểu từ nào, không ngờ để bạn gái đứng bên đó đợi.

Trong lòng Chu Chính thầm nghĩ.

Đúng lúc đó, trước mặt có chiếc Santana đi đến, chính là xe của Hàn Đông, vẻ mặt Chu Chính lộ ra vẻ tươi cười, đi lên trên nghênh đón.

Xe dừng lại, Tả Nhất Sơn đi xuống từ ghế phụ, nhìn thấy Chu Chính, ngẩn ra, lập tức nói

- Anh Chu, anh…

- Ha ha, Nhất Sơn đến lúc nào thế.

Chu Chính nói, đồng thời đi lên trước mở cửa xe giúp Hàn Đông, thuận miệng nói

- Lãnh đạo, tối này ngài mời mấy người bọn tôi ăn cơm àh.

Hàn Đông cười nói

- Vậy cậu cho rằng tôi mời ai chứ?

Lúc này Trương Mai cũng thấy lái chiếc xe Santana kia chính là bạn trai Vu Đại Lực của mình, có điều cô ta cũng quét mắt nhanh, ngồi trong xe còn có hai người khác, xem ra cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, vậy thì nói ra, Chủ tịch Hàn mà Vu Đại Lực nói chưa có tới sao?

- Tên này, không ngờ nói Chủ tịch Hàn tự mình mời bọn mình ăn cơm chứ.

Trong lòng Trương Mai cũng chút bất mãn nghĩ tới, cô ta không nhận ra trong hai người thanh nhiên ai là Thường ủy Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố, trong lòng phỏng chừng Vu Đại Lực lần này khoác lác, nghĩ một chút, lãnh đạo Thành ủy người ta sao có thể mời lái xe ăn cơm chứ, có điều trong hai người thanh niên đối với người còn lại xem ra người trẻ tuổi nhất vô cùng khách khí. Tuy khi nói, vẻ mặt mang vẻ mặt tươi cười, nhưng không che giấu được trong lòng tôn trọng, chưa biết chừng người đó là người gì đó bên cạnh Chủ tịch Hàn, hoặc là Thư ký, xem ra điều Vu Đại Lực nói, hoặc là Chủ tịch Hàn giao cho Thư ký mời những người đó ăn cơm mà thôi. Nhưng Vu Đại Lực còn trịnh trọng nhấn mạnh nói mình nhất định phải tới, hại mình còn phải đi xin nghỉ phép, đến hoạt động của đơn vị cũng không tham gia, trong lòng Trương Mai có chút giận, trong lòng cô ta Vu Đại Lực hình như chưa từng lừa cô ta như vậy.

Lúc này Vu Đại Lực dừng xong xe rồi, đi đến chỗ Trương Mai đứng, vui vẻ đi đến, nói

- Tiểu Mai, em qua đây đi.

- Cô là bạn gái của Vu Đại Lực, xem ra khá xứng đôi.

Hàn Đông mỉm cười nói, lúc trước hắn có chú ý tới cô gái đang chú ý tới này đám người mình, nhưng lại không ngờ cô ta lại là bạn gái của Vu Đại Lực, cô gái này khá là thanh tú, tóc ngắn hiện ra rất tinh thần, đứng ở đó, ngược lại thu hút ánh nhìn của người khác.

- Chào anh, tôi là Trương Mai.

Trương Mai đã nghĩ kỹ rồi, đã đến rồi, cũng phải giữ thể diện cho Vu Đại Lực, có chuyện gì về hỏi sau, thấy Hàn Đông chủ động hỏi, cô ta tự nhiên phải tự giới thiệu, có điều trong lòng cô ta, đối với ngữ khí của Hàn Đông có chút không đúng, nghĩ thầm người này xem ra cũng chỉ đôi mươi, sao mà ngữ khí giống như lãnh đạo vậy, lẽ nào người bên cạnh lãnh đạo đều có bộ dạng vậy sao?

Vu Đại Lực vội nói

- Tiểu Mai, đây là Thủ trưởng, anh bây giờ đặc biệt phục vụ cho Thủ trưởng.

Trong trường hợp chính thức, Vu Đại Lực lại xưng hô với Hàn Đông là Chủ tịch thành phố, riêng tư thì anh ta trực tiếp gợi Hàn Đông là Thủ trưởng, Hàn Đông nói mấy lần rồi anh ta cũng không thay đổi, sau đó Hàn Đông cũng lười nói.

- Ặc

Trương Mai nhất thời kinh ngạc, cô ta tự nhiên biết trong miệng Vu Đại Lực nói Thủ trưởng nghĩa là gì, chỉ là người thanh niên trước mặt là Thường ủy Thành ủy mới nhậm chức, Phó chủ tịch thành phố, cũng là thái quá rồi, xem thế nào cũng không giống mà.

Thấy Trương Mai kinh ngạc nhìn mình, Hàn Đông cười khổ nói, mỉm cười trêu đùa nói

- Sao, cảm thấy tôi không giống lãnh đạo sao, Tiểu Mai?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK