Hàn Đông nghe được tin đồn về điều chỉnh lãnh đạo Tỉnh ủy, cũng cảm nhận được gợn sóng trong thể chế thành phố Tân Châu. Đặc biệt là nhóm người của Hạ Kim Cường, dường như cuối cùng đón chào một tia nắng vậy, từng người một bắt đầu hành động.
Hạ Kim Cường nhân cơ hội hai ngày này chuẩn bị công việc đón chào Nguyên Hằng Kiện, đưa phóng viên của đài truyền hình, dưới sự đi cùng của ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Trần Phúc Xương thị sát cục công an, lại cùng tại ủy viên thường vụ thành ủy, Phó Bí thư Chử Bình Khánh đến khảo sát khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên.
Mỗi một nơi khảo sát, Hạ Kim Cường đều lên tiếng, có vẻ rất hứng thú.
Mà cùng lúc đó, đài truyền hình thành phố Tân Châu, trên các mặt báo Tân Châu, đương nhiên đều vây quanh công việc khảo sát của Hạ Kim Cường, các bản tin đều đưa rất chi tiết.
Vừa mới nhận chức Bí thư Thành ủy một thời gian, Hạ Kim Cường thường xuyên đi xuống cơ sở, thích cùng với thường dân chụp hình làm tin, do đó được mệnh danh là Bí thư thân thiện.
Nhưng sau này dưới áp chế của Hàn Đông, Hạ Kim Cường liền dần bị chìm hẳn, số lần xuất hiện trên bản tin truyền hình cũng ít hẳn.
Hiện giờ anh ta bỗng nhiên khua chiêng đánh trống xuất hiện, đột nhiên khiến cho người trong quan trường Tân Châu, đều không kiềm chế tự liên tưởng đủ chuyện.
Vì tin đồn liên quan đến Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện sắp rời khỏi, rất nhiều người cũng đã nghe nói qua
Hiện tại lại nhìn thấy Hạ Kim Cường trở thành cao ngạo như vậy, càng khiến cho người ta cảm thấy tin đồn đó thực sự là đúng.
- Chủ tịch, Bí thư Hạ hai hôm nay đều rất bận.
Hoàng Văn Vận ngồi trước mặt Hàn Đông, vừa hút thuốc vừa nói.
Hàn Đông cười, ra sức hút hai hơi thuốc, sau đó nói:
- Văn Vận anh cũng nghe một số lời đồn chăng?
Trong số những người có quan hệ tốt với Hàn Đông, dường như toàn bộ đều thông qua các hình thức khác nhau nghe ngóng thông tin từ Hàn Đông xem tin Nguyên Hằng Kiện sắp rời khỏi tỉnh Tây Xuyên có đúng sự thật không, chỉ có Hoàng Văn Vận là bình tĩnh, tuy mỗi ngày đều gặp Hàn Đông, nhưng không hề nghe ngóng chuyện này từ phía Hàn Đông.
Hàn Đông biết chuyện này không còn giấu được bao ngày nữa, do đó liền quyết định nói ra với y.
Hoàng Văn Vận tuy luôn không hỏi, nhưng trong lòng y vẫn có chút lo lắng, hiện tại nghe Hàn Đông chủ động nói đến, liền nói:
- Đúng, Chủ tịch Hàn, gần đây tin đồn đúng là rất nhiều, tôi nghĩ những người này đều không an tâm mà làm việc.
Hàn Đông cười lạnh lùng, nói:
- Hừ, hiện giờ đám người đó cứ tưởng trời đất sắp sập xuống à? Trời vẫn chưa thể sập đâu, chỉ cần chúng ta nghiêm túc làm tốt trách nhiệm công việc của mình là được, còn những chuyện khác, cứ thuận theo tự nhiên.
- Đúng, trời vẫn chưa sập, không có gì phải lo hết.
Hoàng Văn Vận gật đầu, hiện tại cuối cùng thì y cũng hiểu, xem ra chuyện Nguyên Hằng Kiện sẽ rời khỏi tỉnh Tây Xuyên đã là thật, hơn nữa e là chuyện Yến Sơn Cao sắp tiếp nhận Bí thư Tỉnh ủy có thể đã định sẵn, như vậy tiếp theo chắc chắn sẽ nghênh đón đám người Hạ Kim Cường vồ đến, xem ra cục thế của thành phố Tân Châu, lại có thêm biến đổi to lớn.
Đương nhiên, Hoàng Văn Vận vẫn còn lòng tin ở Hàn Đông, với hoàn cảnh thân phận của Hàn Đông, cho dù Bí thư Tỉnh ủy đã thay đổi thì sao, Yến Sơn Cao cũng không dám làm gì Hàn Đông.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Hôm sau là ngày hai mươi mốt rồi, công việc tiếp đãi Bí thư Nguyên đặc biệt nặng nề, nhất định phải đảm bảo không hề sai sót, ngày mai chúng ta sẽ phân công thúc tiến các công việc khác.
Nếu Hạ Kim Cường muốn nhảy, Hàn Đông cũng để y biểu diễn, đồng thời cũng xem nhưng người hướng về phía mình trong thành phố Tân Châu, rốt cuộc sẽ lựa chọn như thế nào.
Trên thực tế, Hàn Đông đối với biến động sắp xảy ra của nhân sự Tỉnh ủy, cũng không lo lắng nhiều. Trước tiên dù Yến Sơn Cao có làm Bí thư Tỉnh ủy, nhưng y muốn thuận lợi nắm được cục thế của toàn Tỉnh ủy, dự tính cũng không dễ dàng. Dù sao Nguyên Hằng Kiện cũng vì thăng chức, hơn nữa trước đó Nguyên Hằng Kiện từng làm rất tốt, đồng thời sau khi anh ta rời khỏi, các ủy viên thường vụ tỉnh ủy khác tạm thời cũng chưa có biến động nhiều, do đó Yến Sơn Cao muốn điều chỉnh vận mệnh trên dưới trong tỉnh Tây Xuyên, đám người này chắc chắn cũng chưa đồng ý.
Hơn nữa trước đó Phạm Đồng Huy từng hợp tác rất tốt với Nguyên Hằng Kiện, lần này nếu có thể để anh ta toại nguyện trở thành Chủ tịch tỉnh, như vậy có thể nhờ vào lực lượng này, cùng tiến hành chống lại Yến Sơn Cao.
Có Phạm Đồng Huy ủng hộ, Hàn Đông bèn không còn lo lắng gì nữa.
Huống chi, Hàn Đông là nhân vật đời thứ ba được đặc biệt bồi dưỡng của họ Hàn, dù Yến Sơn Cao có khó chịu với Hàn Đông, nhưng cũng không thể làm quá đáng được.
Cho nên, Hàn Đông đã nghĩ thông suốt, Nguyên Hằng Kiện rời khỏi, Yến Sơn Cao lên chức, nhiều nhất sẽ mang đến một chút áp lực trong công việc sau này của mình, hoặc có thể gặp vài vấn đề nhỏ, nhưng tổng thể sẽ không có chuyện lớn nào.
- Ngoài ra, mình đã làm ở cơ sở lâu như vậy, kinh nghiệm cũng tích lũy không ít, dựa theo sắp xếp của gia đình, dự tính không bao lâu, cũng nên đến Ủy ban trung ương rèn luyện.
- Như vậy, Yến Sơn Cao càng không thể mang đến ảnh hưởng thực chất nào cho phát triển sau này của mình.
- Ngược lại với người của mình phát triển tại tỉnh Tây Xuyên, cần phải sắp xếp một chút, càng không thể để họ vì duyên cớ của mình, mà bị áp lực quá lớn. Tuy với áp lực thích hợp, có thể khiến họ nhận được nhiều tôi luyện, nhưng cũng có thể đối với phát triển sau này của họ mang đến ảnh hưởng không tốt.
- Những chuyện này, nhất định phải bắt đầu suy nghĩ từ bây giờ
Ngày hai mươi mốt tháng ba, hạng mục mà Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu hợp tác với tập đoàn Thủ Cương —— Nghi thức đặt nền móng của khu sắt thép tiến hành tại thành phố Tân Châu.
Đây là một chuyện lớn của thành phố Tân Châu, vì thế Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã chuẩn bị trong vòng một tuần.
Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện đích thân đến thành phố Tân Châu tham dự nghi lễ này.
Tổng giám đốc Vương Chí Song của tập đoàn Thủ Cương cũng đích thân tham gia.
Nguyên Hằng Kiện biểu dương xong, đồng thời cũng đề chữ cho khu sắt thép
Sau đó trong không khí vui vẻ, mọi người cùng cầm xẻng lên, xúc lấy vài xẻng đất, liền hoàn thành xong nghi thức đặt móng.
Tiếp sau đó, Nguyên Hằng Kiện cùng với mọi người, khảo sát khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên, nghe Hàn Đông báo cáo về mục tiêu công việc của khu công nghiệp, sau khi nghe xong, Nguyên Hằng Kiện tỏ vẻ vô cùng hài lòng, đồng thời còn đưa ra chỉ thị quan trọng, yêu cầu thành phố Tân Châu tổng kết lại kinh nghiệm của khu công nghiệp xanh, đồng thời yêu cầu khu công nghiệp toàn tỉnh nên tăng cường ý thức bảo vệ môi trường, để luôn phát triển liên tục.
Sau khi khảo sát xong Trường Giang Nguyên, nhóm người Nguyên Hằng Kiện cùng nhau đến nhà khách số một Thành ủy dùng cơm, sau đó Nguyên Hằng Kiện cũng không dựa theo thường lệ tiến hành dùng cơm.
Trong lúc ăn cơm trưa, Hàn Đông kịp thời đề ra nhóm chuyên gia của tập đoàn Hoa Điện cũng đang dùng cơm tại phòng khác, Nguyên Hằng Kiện liền đưa ra ý đến gặp họ, cùng họ uống một chén rượu, hy vọng họ có thể khảo sát tốt, đưa ra đề nghị hợp đồng thích hợp cho phát triển thủy điện của thành phố Tân Châu.
Dùng cơm xong, sau khi nói một phen với Vương Chí Song xong, Nguyên Hằng Kiện lại gặp Hàn Đông, chủ yếu muốn tiến một bước biết thêm về tình hình công việc liên quan đến Trường Giang Nguyên.
Nguyên Hằng Kiện mỉm cười nói:
- Hàn Đông anh đề ra khái niệm khu công nghiệp xanh vô cùng quan trọng, đáng được quảng bá toàn diện, sau này bất luận trong tình hình nào, cũng nên kiên trì quan niệm như vậy.
- Bí thư Nguyên yên tâm, thành phố Tân Châu nhất định sẽ dựa theo chỉ thị của ngài, cố gắng làm tốt khu công nghiệp xanh, đồng thời tăng cường tiến hành sửa đổi, tạm ngưng đối với doanh nghiệp gây ra ô nhiễm nghiêm trọng.
Nghe báo cáo của Hàn Đông, Nguyên Hằng Kiện thỉnh thoảng gật đầu, vẻ mặt cười ung dung.
Đợi Hàn Đông nói xong, Nguyên Hằng Kiện mỉm cười nói
- Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên cũng được vài năm rồi chứ?
Hàn Đông hơi ngẩn người, lập tức nói:
- Vâng, cũng đã được năm năm rưỡi rồi.
Hàn Đông đến thành phố Tân Châu vào tháng mười năm chín mươi mốt, hiện tại là tháng ba của năm chín mươi bảy, trước sau tính ra cũng được bảy năm, nhưng trên thời gian thực tế vẫn chưa đến sáu năm.
Vẻ mặt Nguyên Hằng Kiện hơi cảm thán, nói:
- Thời gian trôi qua đúng là nhanh, Hàn Đông anh đã ở tỉnh Tây Xuyên làm ra không ít thành tích tốt, nghĩ về ban đầu, lúc anh ở núi Thanh Sơn cùng với tôi, anh vẫn là một Phó chủ tịch huyện, hiện giờ đã là cấp giám đốc sở Chủ tịch thành phố, trưởng thành của anh, khiến tôi cảm thấy rất ngạc nhiên.
Hàn Đông khiêm tốn nói:
- Đấy phải cám ơn ủng hộ và đào tạo của Bí thư Nguyên.
Đồng thời, trong lòng Hàn Đông có nghi vấn, không biết tại sao Nguyên Hằng Kiện đột nhiên có quá nhiều câu hỏi, chẳng lẽ vì sắp rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, cho nên mới như vây?
Nguyên Hằng Kiện cười ha hả nói:
- Hàn Đông anh thật là khiêm tốn, thành tích mà anh có được, chủ yếu đều do nỗ lực của bản thân anh. Nói thật, tôi cũng lần đầu tiên nhìn thấy một đồng chí trẻ tuổi mà ưu tú như vậy, hy vọng sau này anh tiếp tục nỗ lực, không ngừng cố gắng, ra sức vì tổ quốc, vì dân mà đưa ra cống hiến lớn hơn.
Hàn Đông nói:
- Bí thư Nguyên yêu cầu quá cao ở tôi rồi.
Nguyên Hằng Kiện nhìn Hàn Đông một cách sâu sắc, nói:
- Tôi đây nói từ tận đáy lòng, hy vọng anh nỗ lực nhiều hơn.
Sau khi gặp Hàn Đông, Nguyên Hằng Kiện không còn gặp bất kỳ ai, y cho thư ký Nhâm Lập Quang nói với mọi người, nói y muốn nghỉ ngơi một chút.
Hạ Kim Cường đứng bên cạnh chờ đợi, trong lòng vô cùng buồn bực.
Trên thực tế, trước đó Hạ Kim Cường đã xin gặp Nguyên Hằng Kiện trước Hàn Đông, chẳng qua trong lúc Nguyên Hằng Kiện trò chuyện xong với Vương Chí Song, liền gọi thẳng tên Hàn Đông vào.
Hiện giờ Hàn Đông đã đi ra, kết quả Nguyên Hằng Kiện lại nghỉ ngơi, đây không phải không nể mặt y sao.
- Người cũng sắp phải đi rồi, không ngờ còn quá chống đỡ Hàn Đông, rốt cuộc họ có quan hệ thế nào, chẳng lẽ không sợ sau này mình đối phó với Nguyên Á Văn con trai của y sao?
Trong lòng Hạ Kim Cường oán thán, trên thực tế anh ta cũng nghĩ mà thôi, dù cho anh ta vài lá gan, anh ta cũng không dám làm gì Nguyên Á Văn.
Anh ta cũng tìm hiểu được từ phía Yến Sơn Cao, Nguyên Hằng Kiện tuy rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, nhưng rất nhanh chóng lại tiến thêm một bước.
Hiện tại Nguyên Hằng Kiện đã là cấp bộ trưởng, thăng thêm một chức, vậy chính là người lãnh đạo quốc gia và Đảng rồi, Hạ Kim Cường một Bí thư Thành ủy nho nhỏ này, sao lại dám đối phó với Nguyên Á Văn, không phải chê mạng sống quá dài sao?
Nguyên Hằng Kiện nghỉ ngơi tại thành phố Tân Châu được hơn một giờ đồng hồ, liền cho ô tô quay về thành phố Thục Đô.
Cùng nhau rời khỏi còn có Vương Chí Song, hiển nhiên Nguyên Hằng Kiện cùng với Vương Chí Song chơi khá thân, lúc quay về, Vương Chí Song đã lên xe của Nguyên Hằng Kiện.
- Xem ra Vương Chí Song rất biết nắm lấy cơ hội.
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.
Chuyến đi Tân Châu của Nguyên Hằng Kiện xem như rất viên mãn, cũng không có vấn đề gì, chỉ cần đợi y đi, không khí toàn thành phố Tân Châu dường như cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nhưng mọi người đều biết, cái thoải mái này chỉ là vẻ bên ngoài, hiện tại thông tin Nguyên Hằng Kiện rời khỏi tỉnh Tây Xuyên ngày càng cụ thể, mọi người cũng đang ngóng tin xác thực, nhiều người bắt đầu vùng lên.
Thứ bảy, Hàn Đông và Nguyên Á Văn cùng nhau đến Thục Đô.
Nguyên Hằng Kiện cùng với Hàn Đông nói rất nhiều, đồng thời nói Nguyên Á Văn nên học hỏi nhiều từ Hàn Đông.
Lúc ăn trưa, trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Vương Xuyên Sinh, Trưởng ban tuyên truyền Chu Trọng Hạnh, Bí thư Đảng ủy Công an Tiêu Thụy Xương, Trưởng ban tổ chức Tiêu Vọng Nhạc lần lượt đến.
Lần này liền tập trung năm ủy viên thường ủy của tỉnh Tây Xuyên, đúng thật là một buổi tiệc kiểu cách.
Trước mặt các vị lãnh đạo Hàn Đông không hề kiêu ngạo, để lại ấn tượng sâu sắc đối với họ.
Những người này cũng biết hoàn cảnh của Hàn Đông, nhưng vừa thấy Hàn Đông không có cảm giác như kiểu ăn chơi trác táng, cộng thêm cũng biết những thành tích mà Hàn Đông tạo ra trong những năm gần đây, từng người trong lòng đều cảm thấy tên nhóc này không hổ danh là con cháu của lão Hàn.
Tuy những người có mặt đều là lãnh đạo cấp cao, nhưng hiển nhiên đây là một bữa tiệc, mọi người cùng ngồi chung không hề bàn về vấn đề công việc, chủ đề bàn đến chủ yếu là con người phong cảnh của tỉnh Tây Xuyên.
Nhưng Hàn Đông vẫn có thể nghe được trong lời nói đó, lần yến tiệc này, cũng xem như buổi tiệc từ biệt trước khi Nguyên Hằng Kiện rời khỏi tỉnh Tây Xuyên.
- Anh Đông, ba sắp rời khỏi Tây Xuyên rồi, sau này anh nhớ chiếu cố tôi nha.
Trên đường về thành phố Tân Châu, Nguyên Á Văn cười ha hả nói.
Hàn Đông không có hơi sức liền trừng mắt nhìn anh ta, nói:
- Cha anh lần này lên chức mà, anh lo lắng gì. Hơn nữa, có chuyện gì không phải chúng ta cũng phối hợp lẫn nhau sao?
- Cũng đúng, tôi chỉ nhấn mạnh thôi.
Nguyên Á Văn cười tí tởn nói.
Anh ta đương nhiên biết được dù cha rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, người khác cũng không thể làm gì mình.
Tuy nhiên anh ta cũng từng nói qua vài lần với Nguyên Hằng Kiện, Nguyên Hằng Kiện nhiều lần nhấn mạnh, để anh ta phải tạo dựng mối quan hệ tốt với Hàn Đông.
Chính vì như vậy, anh ta mới nói lời này
Ngày hai mươi lăm tháng ba, Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung Ương đến Thục Đô, trong buổi triệu tập đại hội Đảng, Trưởng ban đại diện Trung Ương sẽ tuyên bố điều chỉnh nhân sự.
Theo căn cứ quyết định của trung ương, bổ nhiệm Nguyên Hằng Kiện làm Bí thư Đảng bộ công an, cũng đề danh là bộ trưởng.
Đồng thời, quyết định Yến Sơn Cao nhậm chức Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên, do Phạm Đồng Huy đảm nhận công việc thường ngày của Ủy ban nhân dân tỉnh.
Trong buổi họp, Trưởng ban đã biểu dương tốt đối với thành tích mà Nguyên Hằng Kiện đã tạo nên tại tỉnh Tây Xuyên, đồng thời cũng đưa ra kỳ vọng đối với Yến Sơn Cao và các vị lãnh đạo của Ủy ban nhân dân, hy vọng họ tiếp tục xoay quanh mục tiêu công việc, thúc đẩy phát triển nhanh chóng về các mặt trong tỉnh Tây Xuyên.
Nguyên Hằng Kiện cho biết sẽ phục tùng quyết định của Trung Ương, đồng thời cũng đưa ra tổng kết đối với công việc của mình tại tỉnh Tây Xuyên, đưa ra một số không đủ, biểu thị công việc sau này chỉ còn nhờ vào các vị đồng chí có mặt tại đây để hoàn thiện.
Yến Sơn Cao phát biểu, cho biết bảo vệ quyết định của Trung Ương, cũng tuyên dương công việc của Nguyên Hằng Kiện tại tỉnh Tây Xuyên, đồng thời cũng cám ơn anh ta đã tạo nên một cục diện rất phồn vinh, cho biết trong công việc sau này, tiếp tục dựng nên một không khí làm việc tốt, cố gắng nỗ lực, thúc đẩy phát triển cho toàn tỉnh Tây Xuyên.
Phạm Đồng Huy cũng phát biểu, đương nhiên cũng có khác biệt, chẳng qua muốn cho biết nhất định sẽ làm tròn trách nhiệm công việc, dưới lãnh đạo của Trung Ương, xoay quanh mục tiêu của Ủy ban nhân dân, cố gắng làm việc.
Vì thân phận hiện tại của anh ta vẫn còn là Phó chủ tịch thường vụ Ủy ban nhân dân tỉnh, tuy lần này xác nhận sẽ do anh ta chủ trì công việc của Ủy ban nhân dân, nhưng anh ta không phải là nhân vật số một của Ủy ban nhân dân, cho nên thái độ nói chuyện cũng nên nhẹ giọng một tí.
Trong suốt cuộc họp, sắc mặt của Phó bí thư tỉnh ủy Bào Xuân Long thật khó coi, trong lòng y cũng không thoải mái.
Trong thời gian này, Bào Xuân Long vì vị trí chủ tịch Tỉnh, mà đã bỏ không ít công sức.
Anh ta liên tục đến Trung Ương, đương nhiên cũng nhận được hiệu quả không tệ.
Lão Tô nguyên lão của Trung Hoa cũng nói, vì muốn nhân sự của tỉnh Tây Xuyên được đảm bảo ổn định, Chủ tịch tỉnh tốt nhất được đề bạt từ tỉnh Tây Xuyên, đồng thời cho lãnh đạo trung ương đề ra ý kiến do Bào Xuân Long làm Chủ tịch Tỉnh, dù sao trước đây Bào Xuân Long từng đảm nhận qua một kỳ Phó bí thư tỉnh ủy tại tỉnh Vân Điền, lại làm vài năm Phó Bí thư tại tỉnh Tây Xuyên, thâm niên rất đủ, cộng thêm năng lực làm việc không tồi, rất thích hợp để chọn làm chủ tịch Tỉnh
Chẳng qua, khi Bào Xuân Long cứ tưởng mình đã thắng, thì sự việc có chuyển biến.
Bởi vì Lão Hàn luôn khiêm nhường đã lên tiếng.
Lão Hàn cũng không đề nghị ai sẽ là Chủ tịch Tỉnh, chỉ là chọn ra một hình tượng, ông ta nói vì muốn đội ngũ cán bộ duy trì ổn định, tán đồng chọn ra lãnh đạo quen thuộc nghiệp vụ công việc, nhưng một số đồng chí địa phương trong trong thời gian Trung Ương tiến hành điều chỉnh nhân sự, không tập trung làm việc, liên tục đi đến Yến Kinh, hiện tượng này không đáng đề xướng, chỉ câu nói này đã phủ quyết nhiều lý do của Tô Đức Hạ.
Còn hy vọng của Bào Xuân Long, liền biến thành mây khói.
Lão Hàn không nói tên Bào Xuân Long, nhưng đồng chí lãnh đạo của Trung Ương đều biết người đó là ai.
Hơn nữa càng thú vị hơn là, lão Hàn cũng không đưa ra đề nghị ứng cử viên, nhưng lãnh đạo trong Trung Ương đã suy nghĩ, liền quyết định do Phạm Đồng Huy chủ trì công việc Ủy ban nhân dân của tỉnh Tây Xuyên.
Vì lãnh đạo Trung Ương cho rằng, Phạm Đồng Huy là Phó chủ tịch tỉnh của tỉnh Tây Xuyên, đối với công việc của tỉnh Tây Xuyên rất quen thuộc, phù hợp với điều kiện được đề bạt. Đồng thời Phạm Đồng Huy có vẻ khiêm tốn, trong thời gian này không giống một số người liên tục đi Yến Kinh.
Sự việc đã được quyết định, mặc dù Phạm Đồng Huy chỉ là chủ trì công việc của Ủy ban nhân dân, nhưng tỉnh Tây Xuyên qua không lâu lại mở cuộc họp đại hội Đảng, theo sắp xếp của Trung Ương, liền khiến cho ứng cử viên chủ tịch tỉnh được xác thực.
Chính vì như vậy, trong lòng Bào Xuân Long vô cùng buồn bực, nên biết tuổi tác của anh ta không nhỏ, lần này không thể thuận lợi thực hiện, như vậy trên căn bản muốn đi đến vị trí cấp Bộ trưởng, chỉ còn đợi đến lúc lùi về tuyến hai đến Hội đồng nhân dân hoặc là Mặt trận Tổ quốc thôi
Anh ta cảm thấy rất không cam lòng, nếu không phải lão Hàn nói những lời này, lần này có lẽ anh ta đã thành công.
- Người nhà họ Hàn, đều muốn chống đối với ta.
Bào Xuân Long tức giận nghĩ.
- Tổ tiên ba đời không phải là cái tốt lành gì, hiện giờ Nguyên Hằng Kiện đi rồi, Yến Sơn Cao hình như cũng không ưa tên Hàn Đông, xem ra nên lợi dụng cơ hội này, chỉnh lý tên Hàn Đông, để hắn biết mùi lợi hại, đừng tưởng ta dễ bị ức hiếp như vậy.
Không còn cách, Bào Xuân Long không có khả năng đối phó lão Hàn và Hàn Chính, do đó chỉ còn biết hướng mục tiêu vào Hàn Đông.
Tuy anh ta biết cũng không thể chỉnh lý Hàn Đông, nhưng để Hàn Đông buồn bực, gây trở ngại trên phát triển của hắn cũng cần thiết.
Nhân sự tỉnh ủy được điều chỉnh, rất nhanh được truyền đến các đơn vị.
Lúc này Hạ Kim Cường vui sướng đều nỗi hừ vài tiếng, anh ta cảm thấy mình đã vất vả lâu vậy, cuối cùng cũng được thành công.
- Ha ha ha, ngày tháng tốt đẹp của lão gia đến rồi, lần này xem Hàn Đông còn dám làm gì mình.
Hạ Kim Cường hưng phấn nói.
Y thực sự bị Hàn Đông ép đến buồn bực, hiện tại cuối cùng đã có thời cơ, đương nhiên hiện giờ rất muốn nhanh chóng tiêu diệt nhóm người của Hàn Đông, sau đó cho Hàn Đông một bài học, lúc thì tròn, lúc thì đè bẹp.
- Ừm, xem ra phải vào tỉnh một chuyến.
Hạ Kim Cường tự thì thầm, Yến Sơn Cao đã là Bí thư tỉnh ủy, cái Bí thư Thành ủy của mình, đương nhiên phải đến báo cáo công việc càng sớm càng tốt.
Anh ta có thể trở thành người của Yến Sơn Cao, vẫn vì duyên cớ Hàn Đông, bởi vì Yến Sơn Cao vô cùng bất mãn về Hàn Đông, cho nên càng xem trọng Hạ Kim Cường
Nghĩ đến đây, Hạ Kim Cường liền gọi đến số điện thoại của Trương Phối Xuân thư ký của Yến Sơn Cao, nói:
- Trưởng phòng Trương, tôi là Hạ Kim Cường của thành phố Tân Châu, tôi muốn ngày mai đến báo cáo công việc với Bí thư Yến, không biết khi nào Bí thư Yến có thời gian?
- Là Bí thư Hạ, anh đợi một chút.
Trương Phối Xuân khách sáo nói, y biết Yến Sơn Cao bất mãn với Hàn Đông, mà tương đối xem trọng Hạ Kim Cường, do đó sau khi nhận được cú điện thoại của Hạ Kim Cường, lập tức chạy đến báo cáo với Yến Sơn Cao.
- Ừm, anh cho anh ta đến vào chiều mai...
Yến Sơn Cao thản nhiên nói.
Hạ Kim Cường nhận được thông báo của Trương Phối Xuân, trong lòng vui mừng, xem ra dự đoán của mình là đúng, dù là vì đối phó Hàn Đông, Yến Sơn Cao cũng sẽ ra sức ủng hộ mình, anh ta vừa nhận chức, theo lý mà nói chưa thể nhanh chóng gặp mặt cấp dưới, dù muốn gặp cũng phải đẩy lùi vài ngày.
Nghĩ đến đây, Hạ Kim Cường vui sướng đến nỗi đi đi lại lại trong phòng làm việc, thỉnh thoảng hát vài câu ca kịch.
Sau đó anh ta lại cầm điện thoại, gọi đến ông chủ của trang trại, để y sắp xếp, tối nay anh ta nhất định phải ăn mừng.
Thư ký Chu Kiệt Trác ngồi bên ngoài văn phòng nghe được biểu hiện vui sướng của Hạ Kim Cường, trong lòng y cũng vô cùng vui mừng, mùa xuân của Hạ Kim Cường đến rồi, tháng ngày tốt của mình còn xa vời sao?
- Cũng may mình cũng đã vượt qua, như vậy thì tốt, chỉ cần Bí thư Hạ nắm rõ cục thế của Thành ủy, tiếp theo, ngày tháng của mình cũng dễ trôi qua.
Chu Kiệt Trác nghĩ thầm trong lòng, nếu trước đó mình làm không tốt, e là khi Hạ Kim Cường nắm được toàn quyền, sau này cũng chưa chắc đối xử tốt với mình, cũng may biểu hiện của mình chưa có vấn đề.
Đồng thời, nhóm người của Hạ Kim Cường cũng vô cùng sung sướng, có cảm giác được nhờ.
Bí thư Đảng ủy Công an Trần Phúc Xương đã gọi đến cho Hạ Kim Cường, nói:
- Bí thư Hạ, tối nay anh có rảnh không, tôi mời anh...
- Ha ha, lão Trần, tôi đã sắp xếp rồi, tối nay cùng đến Mục Mã
Hạ Kim Cường chưa đợi Trần Phúc Xương nói xong, liền vui vẻ nói cho đối phương biết sắp xếp của mình.
Sau đó Hạ Kim Cường lại thông báo cho vài người biết, bao gồm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh, Trưởng ban tuyên truyền Trịnh Thị Vỹ, Phó chủ tịch thành phố Chư Bình Khánh, chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Khâu Thụy Hòa.
Những người này đều là thân tín của y, hiện tại là cơ hội để mọi người trở mình, đương nhiên y sẽ triệu tập mọi người cùng ăn mừng, đồng thời thảo luận công việc sau này.
Nhìn thấy cách thời gian tan làm còn sớm, trong lòng nghĩ có nên gọi điện thoại đến Phó Bí thư Bành Y Vinh không, dù hiện tại tuy có lợi thế tốt, nhưng mình vẫn chưa nắm được cục thế của ủy viên thường vụ, cho nên cũng không nên vui mừng quá sớm, nếu kéo được Bành Y Vinh qua đây, như vậy quyền của mình sẽ mạnh thêm rất nhiều.
- Mà thôi, tên Bành Y Vinh cũng không là gì, vừa đến thành phố Tân Châu đã đối nghịch mình, không gọi y tới là tốt nhất. Hơn nữa, dù có Bành Y Vinh, bên mình vẫn chỉ có sáu phiếu ủy viên, muốn thu thập Hàn Đông, cách tốt nhất vẫn là nhờ Bí thư Yến giúp đỡ, chỉ cần điều động một hai ủy viên, như vậy Hàn Đông chỉ còn biết cách bò thôi.
- Nếu muốn điều động, trước tiên nên điều tên Hầu Hoa Đông, đuổi y đi, để Nhạc Gia An lên, sau đó phía bên Thành ủy từ từ xử Bành Y Vinh.
Nghĩ đến đây, Hạ Kim Cường đột nhiên quên mất mình chưa thông báo cho Nhạc Gia An biết hoạt động của tối nay, liền gọi điện cho anh ta.
Rất nhanh Nhạc Gia An đã đến phòng làm việc của Hạ Kim Cường, vẻ mặt của y cũng vui vẻ, xem ra tháng ngày tốt đẹp đang được mong chờ.
Hạ Kim Cường mời y ngồi xuống, trước tiên nói về buổi gặp mặt vào tối nay tại Mục Mã sơn trang, sau đó lại nói:
- Ngày mai tôi sẽ đến Tỉnh ủy báo cáo công việc, chuyện trong nhà nhờ anh phụ trách.
Câu nói này cũng là một lời hai nghĩa, Nhạc Gia An nghe vậy không kiềm chế liền vui hẳn lên.
Anh ta đương nhiên hiểu ý của Hạ Kim Cường, biết được lần này mình có hy vọng thay thế vị trí Trưởng ban thư ký Thành ủy của Hầu Hoa Đông.
Chỉ cần được làm Ủy viên thành ủy, như vậy Phó giám đốc sở mà anh ta nỗ lực trong nhiều năm, cuối cùng có thể thực hiện, hơn nữa còn là ủy viên thành ủy, cũng xem như lãnh đạo thành ủy, so với chức Phó giám đốc sở bình thường thì mạnh hơn nhiều.
Trong lúc bên Hạ Kim Cường đang ăn mừng, người phía bên Hàn Đông, cũng hơi lo lắng.
Lúc này, đã có vài người đến phòng làm việc của Hàn Đông, như Hoàng Văn Vận, Thẩm Tòng Phi, Vương Hiểu.
Còn nhóm người Trương Vân Bình, Khương Tùng Thần cũng gọi điện cho Hàn Đông, chủ yếu là mời Hàn Đông khi nào cùng nhau đi ăn cơm.
Hàn Đông hiểu ý của họ, tuy nhiên tạm thời hắn cũng không cần lo lắng, do đó đã từ chối họ, nói đợi thời gian này làm xong rồi bàn tiếp.
Gần đến giớ tan tầm, Hàn Đông đứng bên cạnh cửa sổ, nhìn thấy Hạ Kim Cường, Nhạc Gia An, Trần Phúc Xương lần lượt ra về, không kiềm được liền cười một cái, xem ra đám người Hạ Kim Cường, đúng là không chịu đựng được.
- Lại đến Mục Mã sơn trang sao?
Vẻ mặt Hàn Đông lộ ra vài nụ cười
- Nếu đoán không sai, Hạ Kim Cường đến Mục Mã sơn trang không chỉ vì bản thân, mà còn dẫn theo người khác đến chơi bời.
- Nếu chuyện của Mục Mã sơn trang được tung ra, e là một trận chấn động của thành phố Tân Châu, thậm chí là chấn động cả quan trường của tỉnh Tây Xuyên. Dù sao nhiều lãnh đạo đến một nơi giải trí vui chơi, truyền ra ngoài ắt hẳn sẽ khiến người khác nói.
Đương nhiên, nếu không phải đi đến đường cùng, Hàn Đông cũng không ra tay từ phía này.
- Hiện tại nhóm người Hạ Kim Cường cuối cùng bắt đầu hành động, sau này cục thế của thành phố Tân Châu càng phức tạp, cho dù thế nào, mình cũng phải tập trung cao độ, tuyệt đối không để Hạ Kim Cường phá hoại tình hình tốt của thành phố Tân Châu.
Buổi tối, Hàn Đông nhận được cú điện thoại của cha Hàn Chính, Hàn Chính chủ yếu phân tích một số điểm hiện tại của tỉnh Tây Xuyên, để Hàn Đông yên tâm làm việc, mặt khác có thể báo cáo công việc với Phạm Đồng Huy.
Quan điểm của Hàn Chính, gần giống với phân tích của Hàn Đông, dù Yến Sơn Cao có làm Bí thư Tỉnh ủy, nhưng nhất thời cũng không thể nắm được quyền của tỉnh Tây Xuyên. Cũng có thể nói, trong thời gian tiếp theo này, các cấp cao trong tỉnh Tây Xuyên, còn có thời gian tranh đoạt, còn Hàn Đông không cần tham gia vào, chỉ cần đảm bảo bản thân an tâm làm tốt công việc.
Sáng hôm sau, Hạ Kim Cường cho tài xế lái xe đến thành phố Thục Đô.
Ngồi trong xe, y hơi nhắm mắt, trong đầu tràn đầy nhìêu ý tưởng.
Bất chợt y liền nghĩ đến cặp sinh đôi vào tối qua, dường như biết tâm trạng y không tệ, cặp sinh đôi lại chơi nhiều kiểu mới lạ, khiến y cảm thấy vui mừng, đương nhiên cũng bị làm đến mệt.
Một lúc y lại nghĩ đến tình cảnh gặp gỡ Yến Sơn Cao vào chiều, trong lòng đầy đắc ý khi nghĩ mình hoặc có thể là người đầu tiên mà Bí thư Thành ủy Yến Sơn Cao tiếp kiến.
- Từ điểm này, mình còn phải cám ơn Hàn Đông, nếu không phải hắn, mình sao có thể nhờ được Yến Sơn Cao, có Yến Sơn Cao ủng hộ, tiền đồ của mình sẽ càng rộng mở hơn.
Hiện tại, tâm tư của Hạ Kim Cường muốn để Yến Sơn Cao xử Hàn Đông, trước tiên nên đạp đổ vài ủy viên xung quanh Hàn Đông, sau đó mình có thể tùy ý chỉnh lý Hàn Đông.
Chỉ cần xử được Hàn Đông, như vậy thành tích mà Hàn Đông làm nên, mình có thể chia ra cho người khác, như vậy đến lúc đó Hàn Đông khóc cũng không kịp.
- Ha ha, Hàn Đông vất vả cả một hồi, đến lúc lợi cho mình, mình phải xem hắn lại có thể làm gì.
Tuy người nhìn rõ đều biết thành tựu hiện tại có được của thành phố Tân Châu, đều do công lao của Hàn Đông. Nhưng cho dù thế nào, Hàn Đông chỉ là chủ tịch thành phố Tân Châu, chỉ là nhân vật số hai của Tân Châu, mà Hạ Kim Cường là Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu, là một nhân vật số một của Tân Châu. Do đó sau khi lãnh đạo Tỉnh ủy thay đổi, đến lúc đó công lao sẽ được tính vào Hạ Kim Cường, người khác dù nhìn rõ, cũng không nói được gì.
Vừa nghĩ đến đây, Hạ Kim Cường không nhịn được cười phá lên, không dễ dàng chịu đựng được.
Đến thành phố Thục Đô, y đến thẳng nhà nghỉ giao thông, dùng cơm và nghỉ ngơi xong, trưa liền đến Tỉnh ủy.
Nhìn thấy Yến Sơn Cao, Hạ Kim Cường liền mang tình hình công việc cụ thể của thành phố Tân Châu báo cáo lại, đồng thời mời Yến Sơn Cao cho ý kiến.
Yến Sơn Cao trầm ngâm, lập tức nói:
- Tổng thể mà nói, công việc của thành phố Tân Châu cũng không tệ, tuy nhiên còn một điểm cần nhấn mạnh, chính là tăng cường thêm lãnh đạo của Đảng, trong thời kỳ mới, công việc của chúng ta phải đạt được thành tựu, nhất định phải phát huy tác dụng của tổ chức Đảng. Là một Bí thư Thành ủy, trách nhiệm của anh rất lớn, chính là dẫn dắt Đảng ủy, phát huy tác dụng lãnh đạo Đảng, phát triển của thành phố Tân Châu trong thể hiện tác dụng thành lũy chiến đấu.
- Nhưng lãnh đạo Đảng là như thế nào, đó chính là về mặt nhân sự, do đó nên dùng người tốt thế nào, phát huy tác dụng ra sao, đều là đề tài cần thiết đối với một Bí thư Thành ủy…
Yến Sơn Cao nói không ít, chủ yếu xoay quanh tác dụng của lãnh đạo Đảng ủy, khuyến khích Hạ Kim Cường mạnh dạn triển khai công việc.
Đồng thời, Yến Sơn Cao còn cho biết,
- Đối với công việc của Đảng ủy, tỉnh ủy vô cùng xem trọng và ủng hộ, do đó các anh có đề nghị hay suy nghĩ gì, chỉ cần thúc đẩy tốt công việc, Tỉnh ủy cũng sẽ nghiêm túc suy nghĩ.
Hạ Kim Cường nghiêm túc nghe lấy, thỉnh thoảng ghi lại vài chi tiết, trong lòng anh ta nhất thời vui sướng, lời nói của Yến Sơn Cao quá rõ ràng, chính là ủng hộ mình hung hăng cho Hàn Đông một bài học, nếu trong thường vụ có người không nghe theo, cũng có thể nhờ đến Tỉnh ủy điều chỉnh.
- Cám ơn Bí thư Yến, nhất định tôi sẽ dựa theo chỉ thị của anh, tiến thêm một bước tăng cường xây dựng thành phố Tân Châu, cố gắng vung đắp bộ máy Thành ủy, cũng như sức chiến đấu…
- Ừm, có lòng tin là tốt, tuy nhiên cũng nên chú ý đến cách và phương pháp làm việc, cũng không nên quá liều lĩnh, phải lấy đại cục của công việc làm trọng.
Hạ Kim Cường cũng hiểu phía sau câu nói của Yến Sơn Cao, dù sao Yến Sơn Cao vừa mới nhận chức Bí thư Tỉnh ủy, phía bên mình vẫn không nên biểu hiện quá giới hạn, hơn nữa có chuyện nên bắt đầu chuẩn bị ngay từ bây giờ, nhưng cũng không thể nóng vội.
- Hừ, dù sao cũng đợi bao lâu rồi, mình đừng nóng vội, trước tiên chỉnh lý đống dữ liệu rồi nói tiếp, nhưng phải xem đúng thời cơ, rồi cho Hàn Đông một bài học.
Hạ Kim Cường nghĩ thầm trong lòng.
Ngồi trong văn phòng của Yến Sơn Cao hơn hai mươi phút, Hạ Kim Cường liền cáo từ ra về.
Y cũng không có ý vội về thành phố Tân Châu, chỉ gọi điện cho Hầu Hoa Đông, để y thông báo cho các vị ủy viên biết trưa ngày mai mở cuộc họp hội nghị thường vụ, trong buổi họp sẽ truyền đạt chỉ thị quan trọng của Bí thư Tỉnh ủy.
Tối hôm đó, Hạ Kim Cường ở lại khách sạn, tinh thần thoải mái, lại được hưởng thụ một phen
Có lẽ do gặp phải chuyện vui nên tinh thần sảng khoái, tuy bận rộn hơn nửa buổi, nhưng ngày thứ hai Hạ Kim Cường cũng tinh thần sảng khoái, một chút cũng không cảm thấy mệt mỏi.
Quay về thành phố Tân Châu đã hơn một giờ, Hạ Kim Cường đến thẳng phòng làm việc, không đến hai giờ, Nhạc Gia An đã xuất hiện trong phòng làm việc của y, vẻ mặt hưng phấn tươi cười, nói:
- Bí thư Hạ, đây là một tài liệu tố cáo
- Tài liệu tố cáo?
Hạ Kim Cường hơi sửng sốt, kinh ngạc mà hỏi.
Nhạc Gia An gật đầu nói:
- Đúng, là thư tố cáo có liên quan đến Phó chủ tịch huyện Trương Tự Miễn huyện Thúy Sơn, nói anh ta có mối quan hệ nam nữ bất chính, lấy quyền làm chuyện riêng, trong đó trình bày rất tỉ mỉ chi tiết…
- Có chuyện này thật sao?
Trong lòng Hạ Kim Cường thoải mái, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, cái tên Trương Tự Miễn từng là thư ký của Hàn Đông, tuy hiện tại đã không còn nữa, nhưng điều tra ra vấn đề của y, ít ra có thể nhanh chóng làm mất mặt Hàn Đông, đương nhiên, nếu có thể moi được thông tin về Hàn Đông từ phía Trương Tự Miễn, đấy càng là chuyện tốt.