Hội nghị thường vụ quyết định lấy huyện Phú Nghĩa làm mẫu xử lý đô thị, phải nhanh chóng tìm kiếm biện pháp cải tổ doanh nghiệp nhà nước, nhanh chóng sửa đổi doanh nghiệp nhà nước không tốt, làm doanh nghiệp nhà nước có sức sống phát triển mới.
Chiều ngày 24 Hàn Đông đang làm việc thì nhận được điện thoại của Hùng Chính Lâm
- Chủ tịch Hàn, vừa nhận được thông báo, chiều ngày mai chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao muốn tới huyện Phú Nghĩa khảo sát, bí thư Phương mời mọi người 10 giờ tới phòng họp tầng 3 của huyện mở hội nghị thường vụ.
- Được, tôi sẽ tới đúng giờ.
Hàn Đông nói, tắt điện thoại Hàn Đông có chút nghi ngờ, cũng không biết chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao tới làm gì.
Đang còn thắc mắc thì điện thoại của Hàn Đông vang lên, lấy ra nhìn là thư ký của phó chủ tịch tỉnh Phạm Đồng Huy
- Xin chào trưởng phòng Cổ.
- Chào chủ tịch Hàn
Cổ Phàm Hàn nói một cách khách khí:
- Chủ tịch Hàn, Chủ tịch Phạm muốn nói chuyện với cậu.
Hàn Đông ngạc nhiên, Phạm Đồng Huy gọi điện thoại làm gì, lẽ nào có liên quan đến việc thị sát của Yến Sơn Cao tới huyện Phú Nghĩa chăng?
- Hàn Đông à?
Trong điện thoại truyền lại giọng của Phạm Đồng Huy, nghe rất ôn hòa.
Hàn Đông đứng lên kính cẩn nói:
- Chào chủ tịch Phạm, xin hỏi anh có chỉ thị gì?
Phạm Đồng Huy cười nói:
- Hàn Đông à, cậu làm tốt lắm, liên quan tới việc cải cách doanh nghiệp nhà nước, gây sự chú ý của quốc vụ viện, thủ tướng chỉ thị: Lấy Phú Nghĩa làm mẫu yêu cầu các tỉnh trên toàn nước xem Phú Nghĩa các cậu làm mẫu, tham khảo phương pháp cải cách doanh nghiệp nhà nước.
Hàn Đông cũng có chút sửng sốt, hắn mặc dù tin tưởng vào hai bài văn của mình nhưng không ngờ lại thu hút sự coi trọng của thủ tướng nhanh như vậy, còn ra chỉ thị, xem ra việc này thuận lợi hơn hắn tưởng.
Nếu quốc vụ viện coi trọng như vậy thì chí ít sau này các huyện Trung Hoa có phương pháp cải cách doanh nghiệp quốc hữu, so với trước đỡ phải đi đường vòng.
Đương nhiên rồi, Hàn Đông nói một cách khiêm tốn:
- Chủ tịch Phạm, đây chỉ là một chút thăm dò của huyện Phú Nghĩa mà thôi.
Phạm Đồng Huy nói:
- Ừ, tỉnh ủy vừa họp xong, yêu cầu các địa phương ở Phong Châu phải học tập theo mô hình của huyện Phú Nghĩa, nhanh chóng phát triển cải cách chế độ doanh nghiệp nhà nước, đồng chí Hàn Đông đã có cống hiến rất lớn.
Biểu dương mấy câu Phạm Đồng Huy tắt điện thoại.
Hàn Đông cầm điện thoại, ngạc nhiên một lúc lập tức cười một cách khổ sở.
Hai bài văn này có sự ảnh hưởng hơn hắn tưởng tượng.
Đương nhiên, đây là một việc tốt.
Trong sự phát triển của Trung Quốc, có chút dấu ấn của mình đây chẳng phải là niềm mong ước của mình hay sao.
Bây giờ sự việc đều tiến hành theo ý mình thật đáng vui mừng.
Mặt khác Hàn Đông đang nghĩ mục đích Phạm Đồng Huy gọi điện tới là gì.
Là một ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Đồng Huy không thể vì nhàn rỗi quá mà gọi điện tới, chắc chắn có nguyên nhân, cuộc điện thoại của anh rốt cuộc là có mục đích gì.
“Việc này được quốc vụ viện coi trọng như vậy.Như vậy sớm muộn gì mình cũng biết.” Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm vậy Phạm Đồng Huy gọi điện cho mình lẽ nào để làm thân với mình?
Nếu thực sự như vậy thì chí tiến thủ của Phạm Đồng Huy cũng khá cao.
Nghĩ tới đây Hàn Đông không khỏi cười một cách khổ sở lắc đầu lẩm bẩm “Thôi kệ, cho chù anh ta có mục đích gì dù sao mình phải làm thế nào thì vẫn làm thế ấy”.
Lập tức Hàn Đông tới phòng họp Huyện ủy.
Bây giờ dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông khi mở cuộc họp hội nghị thường vụ mọi người cơ bản đều đến đúng giờ.
Đương nhiên, Phương Trung với thân phận là bí thư Huyện ủy mỗi lần họp đều đến muộn 2 đến 3 phút mới họp. Cho dù như vậy hội nghị thường vụ huyện ủy cũng có hiệu quả hơn trước nhiều.
Nếu là trước đây 30 thông báo 10 giờ họp, bình thường đều phải 10 giờ 35 thậm chí 10 giờ 40 phút mới có thể thực sự bước vào họp.
Trên mặt Phương Trung không thấy được sự vui vẻ.
Lần này chủ tịch tỉnh đến thị sát vẫn là xem chiến tích của Hàn Đông.
Sự việc này đối với bí thư huyện ủy Phương Trung cũng không có liên quan gì lớn.
Nhưng chủ tịch tỉnh là nhân vật số hai của tỉnh ủy, là một trong những lãnh đạo chủ chốt, vì thế công tác đón tiếp rất được coi trọng.
Phương Trung ngồi vào ghế chính, nhìn xung quanh nói:
- Mọi người đều đến rồi, vậy họp thôi, nhận được thông báo ngày mai chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao tới huyện Phú Nghĩa thị sát, chủ yếu là muốn hiểu thêm về công tác cải cách doanh nghiệp nhà nước, công việc này dưới sự lãnh đạo của chủ tịch Hàn vì thế đề nghị chủ tịch Hàn chuẩn bị tốt những thứ có liên quan.
Hàn Đông gật đầu:
- Bí thư yên tâm, tôi sẽ chuẩn bị tốt.
Phương Trung lại nói:
- Về phương diện giữ gìn trị an đề nghị bí thư Liêu làm tốt công tác bố trí, không thể để xảy ra bất kỳ vấn đề gì. Ngoài ra phải vệ sinh toàn huyện, để lưu lại ấn tượng tốt cho chủ tịch tỉnh.
Hiện nay ngôn từ Phương Trung nói trong hội nghị đều rất đơn giản, mấy câu là nói xong rồi.
Nếu là trước, mỗi lần họp anh đều nói rất nhiều chuyện.
Bây giờ lại khác, người nghe trong hội nghị thường vụ cũng không nhiều anh cũng không có hứng.
Cho nên anh dứt khoát giải quyết nhanh mọi việc, sau đó tan họp tránh nhìn thấy bộ mặt đáng ghét của Hàn Đông.
- Chủ tịch Hàn đúng là số hên to, công cuộc cải cách doanh nghiệp nhà nước nhanh như vậy đã có được thành tích lớn.
Sau khi tan họp Thẩm Tòng Phi cười nói với Hàn Đông.
Trong lòng anh thậm chí hy vọng nếu mình tới huyện ủy muộn một chút thì tốt hơn nhiều.
Cùng lăn lộn với Hàn Đông có thể có một chút công lao về mặt cải cách doanh nghiệp nhà nước.
Phải biết rằng thành tích Hàn Đông làm ra được mệnh danh là hình thức huyện Phú Nghĩa, như vậy có ảnh hưởng rất lớn tới nền kinh tế của Trung Hoa.
Mà cống hiến này chắc chắn sẽ nổi danh Trung Hoa.
Mặc dù Thẩm Tòng Phi cũng làm không ít việc nhưng khi Hàn Đông thực sự bắt đầu cải cách doanh nghiệp nhà nước thì Thẩm Tòng Phi đã làm phó bí thư Huyện ủy, cũng không có tham gia công việc này.
Vì thế trong lòng Thẩm Tòng Phi có chút nghi hoặc, đối với may mắn của Hứa Hiểu Đông vô cùng ngưỡng mộ.
Hàn Đông cười nói:
- Đây cũng là nhờ bí thư Thẩm, ngày đó bí thư Thẩm đã làm không ít việc.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Chủ tịch Hàn quá khen rồi, tôi làm thì tính gì, đây đều là công lao của chủ tịch Hàn.
Phương Trung đi đằng trước dừng ở chỗ Thẩm Tòng Phi và Hàn Đông đang nói chuyện, trong lòng buồn bực.
Hai trợ thủ quan trọng của bí thư huyện ủy, phó bí thư huyện ủy, chánh văn phòng huyện ủy, đều không phải là người của anh làm công việc của anh triển khai vô cùng bất lợi. Mà cục diện này nếu truyền ra ngoài chỉ làm cho người ta cảm thấy năng lực của bí thư huyện này rất có vấn đề.
Trưởng ban tuyên giáo tới bên cạnh Hàn Đông nói:
- Chủ tịch Hàn, anh có thời gian không, tôi muốn nói chuyện với anh một chút.
Hàn Đông cười nói:
- Trưởng ban Vương có việc tôi đương nhiên có thời gian.
Vương Hòa Bình cùng Hàn Đông tới văn phòng của chủ tịch Huyện, ý của anh là muốn làm tốt công tác tuyên truyền, hi vọng Hàn Đông sẽ ủng hộ.
Thời gian này công việc của Hàn Đông ở huyện Phú Nghĩa có nhiều việc rất nổi tiếng, vì thế phóng viên đến phỏng vấn cũng không ít, cho nên là Vương Hòa Bình là Trưởng ban tuyên truyền cũng muốn tạo mối quan hệ tốt với một số cơ quan báo chí. Ban nãy khi họp Vương Hòa Bình liền nghĩ tới một điểm liên quan đến hình thức huyện Phú Nghĩa, nếu đã được sự coi trọng của quốc vụ viện thì trước sau hình thức này xuất hiện có cần phải làm một ý tưởng tuyên truyền một chút.
Đương nhiên anh làm như vậy cũng là muốn tiến hành tuyên truyền Hàn Đông một chút.
Hàn Đông hiểu ý của Vương Hòa Bình cười nói:
- Việc này chắc chắn có thể tuyên truyền một chút, góc độ cũng không tồi nhưng tôi có một yêu cầu nhỏ, khi tuyên truyền thì ít tuyên truyền tôi.
Vương Hòa Bình ngạc nhiên cười nói:
- Cậu là người sáng lập ra hình thức này có thể nói nếu không có cậu thì không có hình thức này, vì thế phải tuyên truyền, đương nhiên phải tuyên truyền cậu rồi.
Hàn Đông cười:
- Kỳ thực, việc này rất nhiều người đều tham gia, ví dụ như sự xuất hiện của “cách tiến hành thử cải cách doanh nghiệp nhà nước huyện Phú Nghĩa”, trong quá trình cải cách đều có rất nhiều người tham gia, anh cứ tuyên truyền tập trung vào tôi cũng không khách quan cho lắm, tóm lại một câu, về mặt tuyên truyền nghiêng về công việc thực tế một chút, ít tuyên truyền tôi thôi.
Vương Hòa Bình nhìn Hàn Đông trên mặt lộ nụ cười nói:
- Chủ tịch Hàn đã chỉ thị vậy tôi cứ theo đó mà làm vậy.
Hàn Đông gật đầu, đối với việc tuyên truyền này Hàn Đông không có chút hứng thú nào.
Hàn Đông luôn ghi nhớ điều này: Làm việc nghiêm túc, khiêm tốn làm người.
Làm việc nghiêm túc là bất kỳ việc gì cũng phải làm tốt, đồng thời những việc có ý nghĩa phải hết sức hết lòng.
Nhưng làm người phải khiêm tốn, chính là khi có được thành tích gì thì không được huênh hoang tự cao, cũng không cần phải để báo chí báo cáo những việc mình làm.
Nói về việc này Hàn Đông từ khi bắt đầu đã nghĩ về việc cải cách doanh nghiệp nhà nước, đưa ra tiếng nói của mình vì thế suy nghĩ kỹ thông qua nỗ lực các phương diện, cuối cùng tất cả những doanh nghiệp nhà nước kinh doanh không tốt của huyện Phú Nghĩa đã được cải cách, đồng thời còn đưa ra “phương pháp làm thử cải cách hình thức doanh nghiệp nhà nước huyện Phú Nghĩa”, viết ra luận văn, ra mắt giới báo chí Trung Hoa.
Mà việc cũng tiến hành theo ý tưởng của Hàn Đông, hoàn toàn thông qua ý tưởng của Hàn Đông, đã gây ra một sự hưởng ứng lớn ở Trung Hoa thậm chí mệnh danh là “ Hình thức Phú Nghĩa”
Hàn Đông biết rõ trước đó chắc chắn không có “Hình thức Phú Nghĩa” này.
Nói cách khác Hàn Đông đã lưu lại dấu vết của mình trong sự phát triển chính trị kinh tế Trung Hoa, cũng thay đổi sự phát triển của lịch sử.
Nhưng phát triển theo hướng đi tốt.
Đương nhiên có lúc Hàn Đông một mình suy nghĩ, đối với việc mình làm cũng có cảm giác có chút nghi hoặc, nếu mình thay đổi lịch sử vậy cơ bản mình tái sinh việc này cũng thay đổi rồi, mình bây giờ so với mình trước khi tái sinh không phải đã tách rời sao?
Vấn đề này có chút huyền diệu, Hàn Đông suy nghĩ cảm giác đau đầu vì thế cũng không suy nghĩ nữa.
Dù sao chỉ có thể theo cách riêng của mình từng bước từng bước bước đi.
Ba giờ chiều Hàn Đông lại nhận được điện thoại của Ủy ban nhân dân thành phố, nói lãnh đạo của Ủy ban Kế hoạch Quốc gia ngày kia tới huyện Phú Nghĩa khảo sát công tác cải cách doanh nghiệp nhà nước, đề nghị Hàn Đông chuẩn bị tốt.
Đối với việc này Hàn Đông cũng quen rồi, nếu thủ tướng chỉ thị rồi vậy ủy ban kế hoạch khảo sát nghiên cứu cũng là chuyện bình thường
Ủy ban Kế hoạch đặt quy tắc tương ứng chắc chắn phải tiến hành khảo sát cụ thể huyện Phú Nghĩa, sau đó mới có thể chế định ra cách cải tổ doanh nghiệp nhà nước.
- Đúng vậy, ảnh hưởng ngày càng lớn.
Hàn Đông hơi cười trong lòng vô cùng vui sướng.
Ngày thứ hai chủ tịch Yến Sơn Cao tới huyện Phú Nghĩa.
Bí thư thành ủy Đinh Vi Dân, Phong Trường San, Lương Toàn Trình cùng đi với Yến Sơn Cao.
Hàn Đông tiến hành báo cáo tương đối chi tiết công tác cải cách doanh nghiệp nhà nước của huyện Phú Nghĩa.
Sau đó Yến Sơn Cao lại tới xưởng dệt Đặng Quan một chuyến kiểm tra sức sản xuất của phân xưởng, nói chuyện với một vài công nhân, ông cũng cảm thấy công nhân của xưởng này đối với công tác cải tổ cũng vô cùng quen thuộc, vốn không có biểu hiện gì trên mặt, cũng có chút vui mừng.
- Ừ, huyện Phú Nghĩa về mặt cải cách doanh nghiệp nhà nước thực sự là tiêu tốn rất nhiều sức lực.
Yến Sơn Cao khen ngợi nói:
- Các công việc làm được vô cùng tốt, nhất là đảm bảo quyền lợi cho người lao động, điều này là tốt nhất.
Khi Yến Sơn Cao nói các camera của các giới báo chí trong tỉnh đều nhằm vào ông.
Là một trong những lãnh đạo quan trọng của Tỉnh có hành trình quan trọng nào các giới truyền thông trong tỉnh đều đưa tin trọng điểm.
Hàn Đông đón tiếp ở bên trong khi Yến Sơn Cao và Sa Ứng Lương nói chuyện, thời gian nói chuyện còn nhiều hơn cùng Đinh Vi Dân nhiều.
Hơn nữa thái độ của Yến Sơn Cao đối với Sa Ứng Lương tốt một chút, mặc dù chỉ là một chút nhưng lại biểu lộ ra
- Lẽ nào Sa Ứng Lương là người của Yến Sơn Cao?
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm “Chỗ dựa này có vẻ vững chắc, nhưng anh ta cũng không thể làm gì mình, không nói ai khác thậm chí ần tượng của Nguyên Hằng Kiện đối với mình cũng không tồi.”
Yến Sơn Cao sau đó rời khỏi huyện Phú Nghĩa, nhìn đội xe dần đi xa Hàn Đông thản nhiên cười.
Mà trên mặt Phương Trung vẫn như trước không có biểu lộ gì.
Nhưng trong lòng Phương Trung cũng có mấy phút lăn tăn.
Bời vì Phương Trung cũng cảm thấy thái độ của Yến Sơn Cao đối với Sa Ứng Lương không tồi, điều này làm Phương Trung nhìn thấy chút hi vọng.
Bây giờ Phương Trung là người của Sa Ứng Lương mà nếu Sa Ứng Lương có sự ủng hộ của chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao, nếu có thể khống chế được Đinh Vi Dân thì sau này sẽ lật đổ được Hàn Đông.
Nếu không thể điều đi cũng không thể tránh khỏi cùng tranh đấu với Hàn Đông, vậy Phương Trung hạ quyết tâm, nhất định phải lợi dụng mối quan hệ này đả kích mạnh Hàn Đông.
“Phải để hắn ta biết ai mới là chủ nhân chính của huyện Phú Nghĩa” Trong lòng Phương Trung đột nhiên dâng lên một nỗi tức giận.
Dường như anh đã biết Sa Ứng Lương nắm được thế cục của thành ủy Vinh Châu, theo đó thành ủy sẽ điều chỉnh nhân sự của huyện Phú Nghĩa, những người theo Hàn Đông sẽ lần lượt bị điều đi, Phương Trung cuối cùng nắm được thế cục mới của huyện Phú Nghĩa, cuối cùng có thể nhướn mày lên.
Nhìn ánh mắt của Phương Trng trong lòng Hàn Đông có chút nghi hoặc, Phương Trung này mặc dù không biểu hiện gì ra bên ngoài nhưng cảm giác dường như không giống như trước.
- Tên này lại muốn làm gì đây?
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, lập tức lại thôi, bất luận Phương Trung muốn làm gì đều không thể ảnh hưởng gì tới mình.
Hiện tại huyện Phú Nghĩa là Hàn Đông nắm giữ Phương Đông cho dù là bí thư huyện ủy cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Trở lại Ủy ban nhân dân huyện Hàn Đông lại gọi Hứa Hiểu Đông tới bảo anh ta chuẩn bị tốt vì ngày kia lãnh đạo chính sách Ủy ban Kế hoạch Quốc gia sẽ tới thị sát, Hàn Đông bảo anh ta cùng đi nghiên cứu.
Hứa Hiểu Đông cười nói:
- Chủ tịch Hàn, lãnh đạo Ủy ban Kế hoạch Quốc gia tôi lần đầu tiên tiếp đón đấy.
Hàn Đông cười:
- Không phải là lãnh đạo Ủy ban Kế hoạch Quốc gia, là ty chính sách ủy ban Kế hoạch.
Hứa Hiểu Đông nói:
- Cho dù là ty chính sách ủy ban Kế hoạch, đối với tôi mà nói sự khác biệt rất lớn.
Giọng điệu y thay đổi:
- Nhưng chủ tịch Hàn sau này chắc chắn sẽ càng phát triển hơn, tương lai cũng sẽ là lãnh đạo lớn.
Hàn Đông cười:
- Việc sau này bây giờ cũng chưa nói chắc được, chúng ta cứ làm tốt việc bây giờ đi đã.
Sau đó Hàn Đông lại gọi Trương Trường Hà tới, bảo anh ta mở quỹ để sử dụng, chuẩn bị đề nghị sở Nông nghiệp đẩy một khoản tiền.
Theo phương án trước đó, quỹ của huyện tổng cộng phân làm ba khoản, trước mắt một khoản là hai mươi triệu, do sở tài chính cấp, mặt khác sở Lâm nghiệp và cục công nghiệp an ninh chia nhau mỗi nơi 5 triệu, nửa năm trả một lần.
Bây giờ đã gần nửa năm rồi, cho nên cũng phải đề nghị khoản tiền thứ hai.
Khoản chi của cơ sở mẫu dịch vụ lao động mở không nhỏ, cho dù là bồi dưỡng lao động, cũng cần rất nhiều khoản chi
Mặt khác mời chuyên gia dùng công tác thông tin, những điều này đều cần chi tiền
Đương nhiên căn cứ vào tình hình hiện tại, sau khi đợi hai khoản tiền còn lại được trích ra, cơ sở mẫu dịch vụ lao động mở đi vào chính quy, khoản trích ra sau nhỏ hơn nhiều mà tình hình kinh tế huyện Phú Nghĩa cũng tốt hơn, vì thế có thể tự lo rồi.
Hơn 2 giờ chiều ngày thứ hai phó ty trưởng Ủy ban chính sách Kế hoạch Quốc gia dẫn mấy nhân viên tới huyện Phú Nghĩa.
Hàn Đông tới hội nghị trước, báo cáo chi tiết công việc của huyện Phú Nghĩa, sau đó để phó chủ tịch Hứa Hiểu Đông đi cùng họ trong công tác điều tra nghiên cứu.
Hàn Đông đối với việc cải cách doanh nghiệp nhà nước huyện Phú Nghĩa rất có niềm tin, vì thế cũng không có giấu giếm gì, người của ty chính sách ủy ban kế hoạch muốn xem gì thì xem.
Người của ty chính sách ủy ban kế hoạch ở huyện Phú Nghĩa 2 ngày, tiến hành khảo sát nghiên cứu chi tiết chế độ cải cách doanh nghiệp nhà nước. Đặc biệt là thăm hỏi kỹ công nhân viên, ghi chép tỉ mỉ lại.
Những điều này đều là tư liệu xác thực cơ bản, đối với chính sách liên quan đến ủy ban kế hoạch có ý nghĩa tham khảo.
Tiễn các đồng chí của ty chính sách ủy ban kế hoạch, Hứa Hiểu Đông liền tới báo cáo công việc cho Hàn Đông, báo cáo những tình hình có liên quan:
- Chủ tịch Hàn, các đồng chí của ty chính sách ủy ban kế hoạch nghiên cứu điều tra vô cùng tỉ mỉ.
Hàn Đông gật đầu
- Đúng vậy, công việc trên thực tế của các đồng chí ấy cũng rất cụ thể, đây cũng là lý do tôi bảo cậu giới thiệu một cách khách quan, họ phải hiểu tình hình thực tế mới chế định ra chính sách mới có hiệu quả tốt.
Hứa Hiểu Đông cười nói:
- Chủ tịch Hàn thật biết nhìn xa trông rộng.
Hàn Đông nói:
- Được rồi cậu không cần tâng bốc tôi lên.
Tiễn Hứa Hiểu Đông, Trương Trường Hà lại tới, anh nói:
- Chủ tịch Hàn, công trình chủ thể của đường Tân Giang đã sắp hoàn thành rồi, anh xem khi nào đi thị sát một chút.
Hàn Đông nói:
- Ngày mai đi, đường Tân Giang tương lai sẽ là công trình hình tượng của huyện Phú Nghĩa, chúng ta ngày mai đi một chuyến.
Căn cứ theo quy định lúc trước là xí nghiệp tham gia mở đường Tân Giang phải tu sửa tốt kiến trúc hai bên, còn về họ đổi kiến trúc phía trên lại do họ quyết định triển khai.
Thời gian cũng qua mấy tháng rồi, mà công trình chủ thể của đường Tân Giang chủ yếu là kiến trúc tầng thấp cổ kính có chút đặc sắc, con đường dựa vào bên sông, chủ yếu là quán trà, mà đường bên trong lại là những quán trà nhỏ, quầy bán quà vặt.
Ngày hôm sau Hàn Đông liền cùng Trương Trường Hà tới đường Tân Giang, đồng thời Trương Trường Giang còn thông báo giới truyền thông trong huyện.
Xuống xe ở đầu tây, Hàn Đông và Trương Trường Giang đi men theo con đường.
Kiến trúc hai bên cổ kính, bên đường có cây xanh tô điểm.
Chỉnh thể cảnh quan của đường Tân Giang đẹp hơn nhiều so với trước, làm cho người ta có cảm giác thoải mái.
- Qủa nhiên không hổ là nghiên cứu thiết kế của tỉnh, xem chừng con đường này tương lai sẽ trở thành con đường phồn hoa nhất của huyện Phú Nghĩa.
Hàn Đông vui vẻ nói, lập tức quay đầu hỏi Trương Trường Hà:
- Còn về chất lượng kiến trúc cậu làm nghiệm thu chuyên môn chưa?
Trương Trường Hà gật đầu:
- Chủ tịch Hàn yên tâm, hôm qua đã nghiệm thu rồi, chất lượng công trình không có vấn đề gì, nguyên liệu sử dụng cũng phù hợp với thiết kế ban đầu.
Hàn Đông nói:
- Vậy thì tốt, con đường này dựa vào bên sông Đà vì thế chất lượng nhất định phải bảo đảm, nếu không một khi có lũ rất dễ xảy ra vấn đề.
Thị sát đường Tân Giang Hàn Đông lại cùng Trương Trường Hà đi thăm việc tu sửa đường Phú Thọ, sau đó lại tới công trình cầu Triệu Hoa.
Nhìn thấy mọi người đang thi công ầm ầm Trương Trường Hà nói:
- Vấn đề cây cầu này của thị trấn Triệu Hoa, đã gây phiền hà cho người hai bên bờ rất nhiều năm rồi, chủ tịch đến liền đã giải quyết vấn đề này, mọi người đều sẽ ghi nhớ chủ tịch Hàn anh.
Hàn Đông không kìm được cười nói:
- Cầu này phải sớm tu sửa rồi, chỉ có điều tài chính trong huyện khó khăn bây giờ mới xây dựng sửa sang được, cũng là bổn phận của ủy ban nhân dân huyện chúng ta thôi.
- Anh là Chủ tịch Hàn?
Một nông dân hỏi.
Hàn Đông cười:
- Vâng, tôi là Hàn Đông.
- Trời, cậu thực sự là chủ tịch Hàn à.
Người nông dân vô cùng kích động, trên mặt cười nói:
- Chủ tịch Hàn cậu đúng là làm được một việc rất tốt, sau này chúng tôi qua cầu thật tiện, mọi người đều nói cậu là một viên quan tốt.
Thông qua những người ở gần đó nghe nói chủ tịch Hàn Đông đang ở đây liền tụ tập lại, trên mặt đều lộ vẻ vui mừng cùng bắt chuyện với Hàn Đông.
Nhìn thấy nụ cười chất phác của họ trong lòng Hàn Đông vô cùng cảm động, trên thực tế mình chỉ làm việc theo đúng chức trách mà thôi nhưng trong lòng những người này mình lại giống như ân nhân, có lẽ rất nhiều năm sau họ vẫn nhớ.
Tình huống này làm Hàn Đông rất vui lại có chút chua xót.
Thể chế chính trị của Trung Hoa vẫn chưa đủ hoàn thiện.
Từ bản chất mà nói chính phủ luôn là vì dân phục vụ, là công bộc của dân.
Nhưng trên thực tế thì sao, quan chức bây giờ đều ở trên cao nói lời xáo rỗng, khuếch trương, làm được chút việc nhưng không đặt lợi ích của nhân dân lên trên hết mà là đặt thành tích lên trên hết, làm thế nào để hài lòng cấp trên.
Chính vì lý do này cho nên một khi có một vị quan vì dân mà làm việc thì nhân dân vô cùng nhớ người đó, cảm ơn người đó.
Hàn Đông cảm thấy việc này là một nỗi niềm lớn.
- Cần phải nỗ lực hơn nữa, đấu tranh hơn nữa về mặt kiến thiết quản lý của Trung Quốc, ghi dấu ấn cho mình.
Trong lòng Hàn Đông nghĩ.
Trên đường về, Trương Trường Hà nói:
- Chủ tịch Hàn, danh tiếng của anh ở huyện Phú Nghĩa rất cao.Mọi người đều kính trọng anh, không chỉ người của thị trấn Triệu Hoa mà những người nơi khác cũng vậy rất ghi nhớ anh đều nói anh là mẫn cán, chủ tịch huyện tốt luôn làm việc tốt.
Hàn Đông cười:
- Trường Hà à, việc này tôi cũng không thể vui được, tôi nghĩ tôi chỉ là làm đúng chức vụ của mình, mọi người quý trọng như vậy, bởi vậy có thể thấy yêu cầu của nhân dân đối với chúng ta trên thực tế cũng không cao, nhưng đại bộ phận quan chức chúng ta ngay cả trách nhiệm chức vụ của bản thân cũng làm không tốt.
Trương Trường Hà gật đầu:
- Chủ tịch Hàn, quan chức bây giờ tư tưởng giác ngộ không cao, đây là quá trình dần dần, không vội được, chỉ có thể thay đổi từ từ.
Hàn Đông cười:
- Đúng vậy, đây cũng là một hành trình dài.
Trong nháy mắt năm 92 đã qua đi rồi.
Chiều ngày 31 tháng 12 huyện Phú Nghĩa mở cuộc họp thường vụ, trong cuộc họp tổng kết công tác 1 năm nay cuả huyện Phú Nghĩa.
Tổng thể mà nói, huyện Phú Nghĩa trong năm 92 các công tác đều thu được tiến triển lớn.
Bất luận về mặt chính trị, kinh tế đều có tiến bộ lớn hơn năm ngoái.
Đặc biệt là sự phát triển kinh tế, có sự phát triển vượt bậc.
Mặc dù hiện tại vẫn chưa có những con số thống kê các hạng mục nhưng nhìn tình hình có thể thấy sự phát triển của huyện Phú Nghĩa trong năm 92 là từ trước tới nay chưa từng có.
Tổng kết công tác 1 năm, trong đầu Phương Trung nửa vui nửa lo.
Vui là một năm nay Phương Trung cuối cùng cũng từ chủ tịch huyện lên chức bí thư huyện ủy, trở thanh chư hầu một phương thành phố Vinh Châu.
Lo là cho dù trên danh nghĩa là nhân vật số 1 của huyện Phú Nghĩa nhưng Phương Trung không cảm thấy mình có uy quyền đáng có.
Hàn Đông giống như một ngọn núi lớn chặn trước Phương Trung.
Khi Phương Trung vẫn là chủ tịch huyện, Hàn Đông không đối phó với anh, đứng về phe Hoàng Văn Vận giúp Hoàng Văn Vận cật lực nắm giữ thế cục huyện Phú Nghĩa.
Sau khi Phương Trung lên chức bí thư huyện Hàn Đông lại thuận thế trở thành chủ tịch huyện đồng thời nắm giữ hội nghị thường vụ huyện trong tay, làm Phương Đông một bí thư huyện vô cùng uất ức.
Tại cuộc họp mọi người biểu thị tán dương cao độ những thành tích mà huyện Phú Nghĩa đạt được trong một năm qua.
Người bên Hàn Đông đương nhiên đều nhường hết công lao cho Hàn Đông.
Đương nhiên sự việc cũng thực sự là như vậy. Nếu không có Hàn Đông sự phát triển của huyện Phú Nghĩa cũng không thể nhanh như vậy.
Vương Hòa Bình nói:
- Các đồng chí ủy viên tôi có một đề nghị, xét thấy huyện Phú Nghĩa năm 92 đã có được nhiều thành tích như vậy chúng ta phải làm tốt công tác tuyên truyền một chút, đặc biệt là phải so sánh tốt với những năm trước, đến khi thành phố họp tổng kết bí thư Phương và chủ tịch Hàn lấy số liệu ra càng có sức thuyết phục.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Ý kiến của trưởng ban Vương rất hay, sự phát triển của huyện Phú Nghĩa là xếp hàng cuối cùng của thành phố Vinh Châu, bây giờ cuối cùng có bước tiến lớn chúng ta cũng có thể hãnh diện một phen rồi.
Nghe hai người ở đó khoác lác trong lòng Phương Trung rất khó chịu, ý trong lời nói của họ là so với năm 91 mà chủ yếu là nền kinh tế khi Hàn Đông làm chủ tịch có thành tích tốt hơn nhiều so với khi mình làm chủ tịch.
Cho dù trong lòng khó chịu nhưng Phương Trung vẫn không thể không thừa nhận huyện Phú Nghĩa hơn nửa năm nay dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông thực sự có được thành tích lớn.
Mặc dù nói tổng lượng kinh tế bây giờ ước tính vẫn là xếp số 1, 2 của thành phố Vinh Châu.
Nhưng chí ít sự phát triển kinh tế một năm nay chắc chắn xếp số 1 toàn thành phố.
Điều này thực sự là một sự phát triển không tồi.
Phương Trung cũng phải công nhận nhưng trong lòng rất không vui.
Ngày mai là tết nguyên đán, sau đó là chủ nhật, nghỉ liền 2 ngày.
Sau cuộc họp Hàn Đông và Kiều San San liên lạc với nhau, Hàn Đông lái xe tới Phù Thành thăm Kiều San San.
Kiều San San đi Phù Thành lâu như vậy, Hàn Đông cũng không đi thăm cô, hai người đều chỉ gặp nhau ở Thục Đô.
Mặt khác Hàn Đông cũng chuẩn bị đi thăm Kiều Hiếu Nghĩa, còn có mẹ của Kiều San San, cho dù thế nào Hàn Đông cũng phải đi một chuyến mới phải.
Một ngày tháng giêng Hàn Đông dậy sớm sau đó lái xe tới thành Phù.
Từ huyện Phú Nghĩa tới Phù Thành ngồi xe ít nhất cũng phải 6 tiếng.
Mà Hàn Đông tự lái xe thời gian ít hơn được khoảng 1 tiếng.
Hàn Đông 7 giờ dậy rồi, 12 giờ mới tới Phù Thành.
Phù Thành so với thành phố Vinh Châu còn phồn hoa hơn nhiều.
Phù Thành ở tỉnh Tây Xuyên, ngoài Thục đô, là thành phố cấp 3 có nền kinh tế phát triển nhất.
Mà thành phố Vinh Châu lại là thành phố xếp hạng đếm ngược của tỉnh Tây Xuyên, sự khác biệt của hai nơi không nhỏ.
Hàn Đông theo sự chỉ bảo của Kiều San San sau khi vào thành men theo bảng chỉ đường cho xe chạy tới quảng trường Văn Miếu.
Dưới lầu chuông trắng Hàn Đông nhìn thấy Kiều San San đứng đó thướt tha, trong tay cầm túi sách màu trắng, trang phục phập phồng theo gió.
Nhìn thấy xe của Hàn Đông trên mặt Kiều San San lộ ngay nụ cười ngọt ngào.
Hàn Đông lái xe qua dừng lại cười
- Người đẹp, lên xe đi, tìm chỗ nào ăn thôi.
Kiều San San cười, mở cửa xe ngồi bên cạnh Hàn Đông.
Cho dù thời tiết bây giờ đã có chút lạnh nhưng Kiều San San mặc chiếc váy màu xanh nhạt, bên trong lại là áo lót lông dê, như vậy cũng không lạnh.
Theo đường Kiều San San chỉ, Hàn Đông lái xe tới một nhà hàng được trang trí khá nhẹ nhàng, đỗ xe xong, xuống xe Kiều San San khoác tay Hàn Đông vui vẻ nói:
- Hàn Đông thức ăn ở đây rất ngon, em đi bộ mệt rồi, ăn ở đây đi.
Hàn Đông cười:
- Chỉ cần ăn cùng em thì ở đâu cũng được.
Trên mặt Kiều San San lộ ra nụ cười quyến rũ, ánh mắt long lanh.
Trong lòng cô cũng cảm nhận được niềm vui vô cùng, con gái thường có giác quan thứ sáu.
Hàn Đông lái xe từ rất xa đến trong lòng Kiều San San vô cùng vui mừng.
Khi ăn cơm Kiều San San nói:
- Hàn Đông, ăn cơm xong chúng ta đi xem phim nhé, vé em mua rồi.
Hàn Đông ngạc nhiên:
- Phim gì?
Kiều San San cười ha ha:
- Anh quên rồi sao “Câu chuyện sát thủ” ấy, hôm nay công chiếu toàn quốc, chúng ta được xem phong cảnh Thanh Sơn Lĩnh trong phim luôn.
Hàn Đông cười, trong khoảng thời gian ngắn hắn vẫn chưa nhớ ra việc này.
Kỳ thực hắn đã xem qua phim sau khi biên tập, còn có phim quảng cáo chụp Bạch Vũ Giai , đó là Hàn Mạn Lương gửi cho hắn.
Nhưng cùng đi xem phim với Kiều San San cảm giác đương nhiên không giống, Hàn Đông sẵn sàng đồng ý.
- Em không xem thần tượng của em à?
Hàn Đông cười hỏi.
Kiều San San cười:
- Thần tượng của em bây giờ khác rồi, anh biết là ai không?
Hàn Đông nói:
- Không phải là Hoa Phương sao?
Kiều San San lắc đầu:
- Hoa Phương là thần tượng trước của em.
Hàn Đông hỏi:
- Vậy bây giờ là ai?
- Bạch Vũ Giai.
- Kiều San San nói.
- Em thấy Bạch Vũ Giai rất có linh khí, em thấy trên ảnh Bạch Vũ Giai cũng rất hấp dẫn.
Hàn Đông cười:
- Thần tượng của em thay đổi nhanh thật.
Kiều San San nói:
- Cũng không hẳn, em so sánh Bạch Vũ Giai và Hoa Phương cảm thấy Bạch Vũ Giai thích hơn, em và cô ấy còn khá hợp ý, Hàn Đông anh có thể bảo anh họ của anh tìm cách liên hệ với Bạch Vũ Giai, khi nào rảnh em tìm cô ấy nói chuyện.
Hàn Đông cười ha ha:
- Nếu em thích anh sẽ nói giúp em.
Kiều San San gật đầu:
- Đương nhiên là thích rồi, Hàn Đông anh mau nói đi, tới lúc đó em sẽ gọi điện cho cố ấy.
Hàn Đông cười bất đắc dĩ nói:
- Cũng không gấp gì lúc này mà, chúng ta ăn cơm trước, ăn cơm xong xem phim buổi tối anh hỏi giúp em.
Ăn cơm xong hai người cùng nhau đi xem phim.
“Câu chuyện sát thủ” thời gian này khá nổi.
Mà trên báo chí nói một số hình tượng kinh điển của Bạch Vũ Giai cũng làm cô nổi tiếng thậm chí làm diễn viên chính như Hoa Phương cũng không bằng.
Cái này cũng khó trách vì lý do của Hàn Đông, Vương Tiểu Phong đã chụp ảnh và biên tập tốn không ít tâm huyết, đơn giản là dùng Hoa Phương để bổ trợ cho Bạch Vũ Giai, Bạch Vũ Giai không nổi tiếng mới là lạ.
Hơn nữa trên báo chí còn dùng hình ảnh của bộ phim thật bắt mắt, đều là ảnh chụp phong cảnh ở Thanh Sơn Lĩnh của huyện Phú Nghĩa ở Tây Xuyên, tất cả những người mua đĩa phim đều có thể xem miễn phí phong cảnh tuyệt đẹp của Thanh Sơn Lĩnh, trong đó còn có ảnh hình xinh đẹp của Bạch Vũ Giai.
Băng đĩa quảng cáo này có thể nói là nhất cử lưỡng tiện, vừa để quảng cáo Thanh Sơn Lĩnh của huyện Phú Nghĩa vừa tuyên truyền quảng cáo cho Bạch Vũ Giai.
Trong đĩa quảng cáo Bạch Vũ Giai ca hát thoải mái đều biểu lộ sự kỳ ảo, tao nhã giống như tiên nữ ngâm nga vô cùng hấp dẫn.
Vương Tiểu Phong là đạo diễn nổi tiếng trong nước, lần này tiền quay phim cũng không ít vì thế “Câu chuyện của sát thủ” không tồi. Câu chuyện chặt chẽ, tình tiết cảm động, cho dù nữ diễn viên chính là Hoa Phương minh tinh số một trong nước, nhưng Bạch Vũ Giai là nhân vật chính thứ hai lại trở thành điểm sáng của cả bộ phim.
Xem phim xong mọi người đều xôn xao bàn luận về Bạch Vũ Giai cảm thấy cô ấy diễn rất đạt, thực sự rất xinh đẹp, rất gợi cảm.
Kiều San San là lần đầu tiên xem phim này vì thế rất hưng phấn, đặc biệt là nhìn thấy hình ảnh Bạch Vũ Giai trong phim, so với ngoài đời thì thanh lịch tao nhã hơn, cuốn hút hơn, Kiều San San kéo tay Hàn Đông nói:
- Hàn Đông, nhất định phải tìm cách liên lạc với cô ấy đấy.
Hàn Đông gật đầu:
- Yên tâm anh nhất định sẽ làm, nếu em đồng ý muốn gặp mặt cô ấy cũng được.
Đối với quan hệ giữa Kiều San San và Bạch Vũ Giai, Hàn Đông bây giờ tất cả thuận theo tự nhiên.
Dù sao hai người này đã hoặc đang là những người quan trọng nhất trong đời hắn.
Chỉ có điều nghiêm túc mà nói Hàn Đông là không có nhiều thời gian để dành cho các cô.
Mà bây giờ theo địa vị của Hàn Đông, hắn lại đem con đường nhân sinh của các cô liên kết lại với nhau.
- Em quyết định rồi, sau này Bạch Vũ Giai chính là thần tượng của em.
Kiều San San cười nói.
Hàn Đông không kìm nổi giơ tay nhéo mũi cô:
- Từ nay về sau không thay đổi nữa à?
Kiều San San nói:
- Chắc chắn không thay đổi, Hàn Đông anh tin không Bạch Vũ Giai sau này nhất định có thể trở thành minh tinh số một Trung Hoa, những người hâm mộ cô ấy chắc chắn sẽ rất nhiều.
Hàn Đông gật đầu:
- Anh đương nhiên là tin, đến em cũng xem cô ấy là thần tượng thì những người khác chắc chắc không cần phải nói.
- Ha ha.
Kiều San San cười
- Chắc chắn cũng có rất nhiều người đàn ông thích cô ấy, Hàn Đông, anh thích cô ấy không?
Hàn Đông ngẩn người lập tức cười:
- Thích, cô ấy cũng là thần tượng của anh rồi.
- Anh này.
Kiều San San nguýt Hàn Đông một cái rồi nói:
- Hàn Đông, xem xong phim rồi chúng ta tìm một nơi nghỉ ngơi một chút đi.
Hàn Đông nói:
- Hay là tới nhà em hỏi thăm bố mẹ em một chút.
Kiều San San nói:
- Bố em hôm nay ban ngày không ở nhà, ngày mai anh hãy đi.
Hàn Đông cười nói:
- Vậy được, tùy em sắp xếp.
Sau đó theo sự chỉ dẫn của Kiều San San, Hàn Đông lái xe tới một khách sạn ở Phù Thành, đặt một phòng vip sau đó 2 người lên lầu, vừa vào cửa Kiều San San quay người hai tay ôm cổ Hàn Đông hôn liên tiếp vào môi Hàn Đông.
Hàn Đông run run lập tức lao vào hôn ngấu nghiến Kiều San San.
Điện thoại di động trong túi lúc này đột nhiên vang lên, Hàn Đông và Kiều San San đang mải vui vẻ nên cũng không quan tâm tới nó.
Nhưng điện thoại reo không ngừng Kiều San San bỏ Hàn Đông ra, trên mặt có chút ửng đỏ nói:
- Hàn Đông, anh nghe điện thoại đi em đi tắm.
Hàn Đông cười:
- Đợi một lát, chúng ta cùng tắm.
Cầm điện thoại lên Hàn Đông ngạc nhiên, là số của Yến Kinh.
Nhận điện thoại, tiếng mẹ Dư Ngọc Trân truyền tới:
- Tiểu Đông đang làm gì vậy, mãi không nghe điện thoại?
Hàn Đông cười:
- Mẹ, con đang xem phim, bây giờ đang nghe điện thoại ở bên ngoài.
Dư Ngọc Trân nghe thở dài:
- Mẹ hôm nay về Yến Kinh, ông cụ đã ướm cho con một mối rồi, ảnh ở chỗ mẹ, hai ngày nữa mẹ tới Vinh Châu cho con xem.