Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Đông đã có sự chuẩn bị về tư tưởng, sự chèn ép và áp lực tạm thời không là gì, bây giờ bản thân đang trong lúc tích lũy năng lượng, cứ để cho bọn người đó ngông cuồng một chút thì có đã sao.

“Huống chi bọn họ muốn động đến Cục Công an, đó cũng không phải chuyện dễ dàng.”

Mặc dù Hàn Đông không thể chỉ đạo hướng đi của hội ý Bí thư và Hội nghị thường vụ Thành ủy, nhưng có một số người chủ ý muốn động vào Cục Công an, Hàn Đông sẽ không để họ dễ dàng thực hiện được điều đó.

Hàn Đông ngồi xuống, lấy hộp thuốc ra đặt lên mặt bàn, sau đó chính mình ngậm một cây, châm lửa và hít một hơi, rồi từ từ phun ra một đám khói nhẹ.

- Chủ tịch thành phố Hàn, sống ở thành phố Ninh Hải có quen không?

Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp cười híp mắt, hỏi.

Hàn Đông mỉn cười, nói:

- Cũng được, có thể thích ứng được, con người tôi khả năng thích nghi rất tốt, trước đây cũng ở qua rất nhiều nơi rồi, về cơ bản không vấn đề gì, thành phố Ninh Hải đẹp, khí hậu thích hợp với con người, vậy thì càng không thành vấn đề.

Lam Nghiệp gật đầu, nói:

- Thích ứng được thì tốt, tôi còn lo Chủ tịch thành phố Hàn vì chưa từng sống ở phương nam, nên không thích ứng được.

Ông ta luôn cảm thấy mấy lời nói của Hàn Đông vừa rồi có chút ý tứ trong đó, dường như muốn nói với mình vậy, Hàn Đông người này đi tới đâu đều có thể làm cho nơi đó trở nên tốt đẹp.

Lam Nghiệp vừa rồi vốn chỉ là thuận miệng hỏi vài câu để thể hiện thân phận mình là người đứng đầu Thành ủy mà thôi, kết quả khi thấy câu trả lời của Hàn Đông có chút khéo léo chống đỡ, khiến trong lòng ông ta có chút bối rối.

“Tiểu tử này lẽ nào biết hôm nay họp hội ý Bí thư là nhằm vào Cục Công an, nên hắn có chút điên cuồng, vì vậy trong lời nói liền không kiềm chế được mà có chút công kích sao?” Lam Nghiệp không phản ứng gì, trong lòng thầm nghĩ: “Nếu thực sự như thế thì đó là một việc tốt, nói như vậy tên tiểu tử Hàn Đông này tu luyện vẫn chưa đủ, nếu không nhẫn nhịn được cơn tức, khi đối phó, như vậy thì dễ dàng hơn nhiều.”

Tuy thông qua sự quan sát và tìm hiểu trong thời gian này, Lam Nghiệp đại khái cho rằng Hàn Đông là một người có lý tưởng, có năng lực lại là một cán bộ trẻ khá nhiệt tình và điềm tĩnh, nhưng sâu thẳm trong lòng ông ta bắt đầu nhận thấy, một cán bộ thực sự trưởng thành thì phải trải qua sự rèn luyện không ngừng, trải qua sự tích lũy từ thực tiễn mới có thể dần dần trưởng thành được.

Tuy Hàn Đông trong số những người cùng lứa tuổi đã được xem là một người vô cùng ưu tú rồi, hơn nữa cũng lập được không ít thành tích, nhưng những điều này là đến từ gia thế của hắn, giúp hắn từ nhỏ nhận được sự ảnh hưởng mà người thường khó có thể có được, đồng thời trên con đường sự nghiệp có thể dùng nguồn tài vốn hùng mạnh. Còn trên thực tế Hàn Đông vẫn là một người trẻ tuổi, một thanh niên 30 tuổi, ở trong thể chế vẫn chỉ là một đứa trẻ đang tập bước đi mà thôi, không thể giống như những người lăn lộn quan trường mấy chục năm bình tĩnh, điềm đạm như vậy. Hàn Đông trước mặt công chúng tỏ ra trưởng thành và điềm đạm, chỉ e phần lớn là cố gắng giả vờ mà thôi.

Biểu hiện hiện nay của Hàn Đông khiến Lam Nghiệp càng tin hơn vào quan điểm của mình.

Điều này khiến ông ta trong lòng vô cùng vui sướng.

Một người không sợ anh ta có người đứng sau, có năng lực, sợ nhất là không tìm ra được nhược điểm và sơ hở của anh ta.

Lam Nghiệp hiện giờ tự cho rằng đã tìm được sơ hở và điểm yếu của Hàn Đông, trong lòng càng có lòng tin đối phó lại Hàn Đông.

Chu Tân - Phó bí thư Thành ủy, Bí thư Đảng Công ủy khu công nghệ cao, vẻ mặt nghiêm túc, sau khi chào Hàn Đông thì cúi đầu nghịch chiếc bật lửa tinh xảo trong tay, dường như muốn tìm hiểu điều gì khiến mình tâm đắc.

Hàn Đông biết, Chu Tân kiên định đứng về phía Lam Nghiệp, bởi vì danh hiệu Phó bí thư Thành ủy này của Chu Tân chính là Lam Nghiệp cố gắng tranh giành lấy cho ông ta, cũng chính vì nguyên nhân này mới khiến Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Đảng ủy Công an thành phố Trình Dũng vô cùng bất mãn với Lam Nghiệp, mới chống lại và nhằm vào Lam Nghiệp ở mọi mặt.

Thời gian này Hàn Đông cũng từ các nguồn tin tìm hiểu về một số tình hình của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, tuy không hẳn đều là sự thật nhưng đối với Hàn Đông vẫn có sự giúp đỡ không nhỏ.

Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ hai tay ôm cốc trà, nét mặt không có biểu cảm gì, dường như rơi vào trong trầm tư.

- Chủ tịch thành phố Hàn mấy ngày nay chắc bận lắm nhỉ.

Vương Vĩnh Ninh cười híp mắt nói, vừa rồi ông ta chú ý đến vẻ tức giận xẹt qua của Lam Nghiệp, vì vậy quyết định đổ thêm dầu vào lửa.

- Nghe nói mấy ngày nay Chủ tịch thành phố Hàn vẫn luôn ở cơ sở, tinh thần như vậy thật đáng để chúng tôi học tập đó.

- Thời gian này, tôi đang cố gắng đi tìm hiểu tình hình thành phố Ninh Hải, tạo cơ sở tốt cho công việc sau này, đó chỉ là bổn phận công việc của tôi mà thôi.

Hàn Đông thản nhiên cười, nói.

Lam Nghiệp nói:

- Thời gian cũng tới rồi, chúng ta bắt đầu họp thôi. Buổi họp hội ý Bí thư ngày hôm nay chủ yếu tiến hành thảo luận về tình hình của Cục Công an, hai ngày trước đồng chí Vĩnh Ninh có nói chuyện với tôi về tình hình của Cục Công an thành phố, đặc biệt là tình hình của đợt hành động lớn mà Cục Công an thành phố đã triển khai gần đây, đồng chí Vĩnh Ninh cũng đưa ra một số ý kiến, theo ý kiến và tình hình mà đồng chí Vĩnh Ninh nói đến, tôi cho rằng cần phải mở cuộc họp hội ý Bí thư, làm sáng tỏ những vấn đề có liên quan, tiến hành điều chỉnh và sắp xếp để thúc đẩy cao độ sự phát triển ổn định, bền vững của toàn thành phố.

Nghe lời nói đầu của Lam Nghiệp, sắc mặt của Vương Vĩnh Ninh cũng tối sầm xuống, trong lòng thầm chửi má nó, ông ta đương nhiên hiểu ý đồ của Lam Nghiệp, nói ra nói vào lần họp hội ý Bí thư này chủ yếu là ý kiến của mình, chính là muốn Hàn Đông bất mãn với mình, thậm chí bắt đầu chống đối mình, như vậy Lam Nghiệp mới có thể ngồi trên núi nhìn hổ đấu nhau, và từ đó mưu lợi.

“Hừ, tạm thời cho ông khích bác, đợi mọi việc lần này qua đi, tôi sẽ dần dần báo đáp.” Vương Vĩnh Ninh trong lòng tức giận nghĩ.

Lam Nghiệp sau lời nói mở đầu, lập tức phát đi một tập tài liệu, rồi nói:

- Những tài liệu này đều là do đồng chí Vĩnh Ninh bỏ thời gian thu thập và chỉnh lý lại, đối với sự tỉ mỉ và cống hiến này của đồng chí Vĩnh Ninh tôi thực lòng cảm thấy rất vui, thành phố Ninh Hải có cán bộ như vậy thì lo gì những kế hoạch phát triển lớn.

Hàn Đông không để ý đến lời khích bác của Lam Nghiệp, cầm tập tài liệu ở trên bàn lên, chăm chú xem, trước tiên hắn muốn tìm hiểu những tài liệu này rốt cuộc nói gì.

Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ cũng lấy mấy bộ tài liệu từ trong tay Hàn Đông lên xem, hai đầu lông mày của ông ta nhíu chặt lại.

- Hành động của Cục Công an thành phố gần đây xuất phát điểm là tốt, hơn nữa Thành ủy cũng rất tán thành, nhưng tình hình từ những tài liệu này cho thấy, xuất phát điểm tốt nhưng không hề cho kết quả tốt nhất, như vậy là tại sao chứ?

Lam Nghiệp liếc mắt nhìn Hàn Đông, thấy hắn vẫn đang cúi đọc những văn kiện trong tay, trong lòng vui mừng, nghĩ thầm tên tiểu tử này chẳng phải cứng đầu lắm sao, không cho hắn biết thế nào là lễ độ thì mãi mãi hắn không biết trời cao đất dày là gì.

- Một chữ, người.

Lam Nghiệp tăng thêm ngữ khí của mình, nói:

- Chủ yếu là vấn đề con người, từ Trung ương đến địa phương, có thể nói đều tồn tại một vấn đề, vì sao nhân dân thường nói chính sách của Trung ương là tốt, nhưng khi thực hiện rồi thì bị làm sai lệch hết, điều này xét đến cùng đều là vấn đề con người, là con người trong quá trình thi hành có vấn đề. Đợt ra quân lần này của Cục Công an, có thể nói mong muốn ban đầu là tốt, xuất phát điểm là tốt, nhưng vì vấn đề thi hành, dẫn đến kết quả không được tốt đẹp như mong muốn, nói thẳng ra thì đây là vấn đề của ban lãnh đạo Cục Công an thành phố…

“Lam Nghiệp cuối cùng cũng nói ra mục đích thực sự của mình.” Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, “Xem ra ông ta và Vương Vĩnh Ninh lần này là muốn phân chia Cục Công an, nhưng mọi việc không dễ dàng như họ nghĩ đâu.”

- Tôi đồng ý với quan điểm của Bí thư Lam, trong những hành động lần này của Cục Công an, xuất hiện nhiều vấn đề như thế, một nhân tố quan trọng nhất chính là ở sự yếu kém về năng lực tổ chức lãnh đạo của tập thể lãnh đạo Cục Công an thành phố, đồng thời cũng cho thấy đội ngũ của ban lãnh đạo Cục Công an thành phố chưa dẫn dắt tốt…

Đợi Lam Nghiệp nói xong, Vương Vĩnh Ninh liền bày tỏ cách nghĩ của mình, tiếp tục đem mục tiêu ngắm vào tầng lớp lãnh đạo của Cục Công an thành phố.

Chu Tân cũng phát biểu quan điểm của mình ngay trước mặt Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ, đó chính là ban lãnh đạo Cục Công an thành phố không được, dường như bất lợi đã thay đổi sẽ thành vấn đề lớn.

- Phịch, phịch…

Đàm Vĩ vỗ mạnh tập tài liệu cầm trên tay, nói:

- Hành động của Cục Công an tôi có phần tìm hiểu, còn trong đợt hành động lần này, Cục Công an thành phố đã giao nộp nhiều tài liệu có giá trị cho Ủy ban Kỷ luật, để Ủy ban Kỷ luật nhanh chóng điều tra ra một số vấn đề, bắt giữ thẩm tra một số cán bộ, vì vậy tôi cho rằng công việc của Cục Công an thành phố vẫn là có hiệu quả, còn về những vấn đề mà số tài liệu này cho thấy, tôi cho rằng phần lớn chẳng có mấy giá trị, hành động của Cục Công an nhất định sẽ động đến lợi ích của một số người nên bọn họ có phần bất mãn cũng là điều bình thường. Dù trong hành động của Cục Công an thực sự tồn tại các vấn đề như tác phong làm việc thô bạo, nhưng chúng ta cũng không thể vì thế mà phủ nhận việc làm của Cục Công an, vì vậy mà phủ định ban lãnh đạo Cục Công an, đó là một thái độ làm việc không khoa học.

Ánh mắt của Lam Nghiệp có chút lạnh nhạt, mặc dù hiện tại ông ta nắm quyền chủ trì cuộc họp hội ý Bí thư, nhưng thấy Đàm Vĩ bắt đầu công khai ủng hộ Hàn Đông, trong lòng ông ta rất không thoải mái.

Hàn Đông thản nhiên nói:

- Tôi cho rằng Cục Công an thành phố vẫn rất có sức chiến đấu, ban lãnh đạo Cục Công an thành phố vẫn rất hiệu quả, lần hành động này của Cục Công an là tôi yêu cầu Cục Công an thành phố tổ chức. Trong quá trình đi thăm các địa phương, tôi phát hiện rất nhiều hiện tượng không tốt, bao gồm các vấn đề như chèn ép lũng đoạn thị trường, con cháu cán bộ ỷ thế ức hiếp người, huyện Dao Sơn vẫn còn có cái gì mà Dao Sơn Tam Hổ, mà Tam Hổ này thân phận thế nào chứ? Con trai của Bí thư Huyện ủy, con trai của Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Phó chủ tịch thường trực huyện sao lại thành Tam Hổ rồi hả? Người như vậy không thẳng tay trừng trị thì người dân sao có thể vừa lòng với công tác của chúng ta, nhìn nhận một ban lãnh đạo chủ yếu là nhìn vào những người đứng đầu, chứ không phải bới lông tìm vết, dùng quan điểm phiến diện để nhìn nhận vấn đề, hơn nữa đặc thù công việc của Cục Công an là bắt buộc phải đắc tội với một số lợi ích tập thể, khiến họ bất mãn cũng là điều khó tránh khỏi.

Nghe Hàn Đông chậm rãi nói, vẻ mặt Vương Vĩnh Ninh tối sầm, “Thái độ của Hàn Đông rất cứng rắn, xem ra hắn vẫn rất không cam tâm, tuy nhiên hắn càng cứng rắn đến mấy thì cá nhân luôn phải phục tùng quyết định của tập thể thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK