Mặc dù nói người của Hoàng Sĩ Kim, Thôi Thiên Hử, KHương Hợp Dũng, Mã Văn Chính bởi vì hành động chống tham ô lần này trong thành phố mà hành quân lặng lẽ, nhưng nếu như Trương Kỳ Long liên hợp với bọ họ cùng dốc sức đấu với Hàn Đông, vậy thì cuộc sống của Hàn Đông sẽ rất khó khăn.
Mặc dù trong thế cục bây giờ, phải đưa người của Hoàng Sĩ Kim, Thôi Thiên Hử phối hợp lại, cũng không phải dễ dàng gì, nhưng Trương Kỳ Long nếu như muốn đạp nồi dìm thuyền, cũng không phải là không có cơ hội.
Bây giờ Cục trưởng Cục xây dựng Trịnh Ý là người Bí thư Đảng ủy Công an Phó Hữu Lâm, lần này Trương Kỳ Long lấy anh ta làm vật cản, vốn dĩ Trịnh Ý trong chuyện lần này, bản thân cũng không có vấn đề gì, nếu nói có vấn đề cũng chính là trách nhiệm của lãnh đạo, nhưng nếu không giữ lại, cũng có thể bình yên vô sự.
Mà Trương Kỳ Long sở dĩ đưa ra truy cứu trách nhiệm lãnh đạo của anh ta, một mặt là vì vị trí thân tín của mình, mặt khác cũng là vì thăm dò thái độ của Hàn Đông.
Nếu như Hàn Đông không cho cơ hội, vậy thì Trương Kỳ Long cũng chuẩn bị sẵn sang đấu cùng Hàn Đông.
Nếu như Hàn Đông bằng lòng đem chức vị này cho anh ta, vậy thì anh ta mặc dù không dựa theo Hàn Đông, nhưng phương pháp đấu với Hàn Đông cũng sẽ ôn hòa hơn một chút.
Thân là quan to cấp Thứ trưởng, Trương Kỳ Long cũng không bằng lòng để mâu thuẫn của mình và Hàn Đông công khai ra, như vậy đối với anh ta rõ ràng bất lợi.
Hàn Đông nhìn lướt Trương Kỳ Long một cái, thấy tên này mặt sầm xuống, mí mắt khép hờ, nhìn cốc trà trong tay, dường như trong cốc có cái gì tuyệt mật vậy.
“Tên này, chắc là đang thăm dò mình đây”.
Hàn Đông trong lòng âm thầm cân nhắc,
“Căn cứ theo thời gian này, đám người bọn họ ẩn mình một thời gian, hắn lại từng bước vẫn ép sát, xem ra là muốn dùng phương pháp này xem thái độ của mình, tấn công là cách phòng thủ tốt nhất mà!
Ngoài mặt này ra anh ta dường như cũng muốn xem thái độ của mình.
Có điều cách làm của hắn cũng tốt, nhưng tính toán rất hay, mình sẽ không để hắn ta được như ý.”
Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh, giữ im lặng, anh ta cũng đại khái rõ được ý của Trương Kỳ Long, có điều anh ta quả thật không phải vội sốt ruột, trước tiên xem phản ứng của Hàn Đông thế nào rồi tính.
Hàn Đông là người đứng đầu, nếu như Hàn Đông phải lùi bước, anh ta cũng không có gì để nói, nếu như Hàn Đông kiên quyết công kích, vậy thì anh ta cũng vui vẻ hùa vào cùng. Tóm lại, có Hàn Đông đỡ đòn hết rồi, Uông Tồn Minh anh ta cũng không có áp lực gì lớn cả.
- Ừm, quả thật nên truy cứu trách nhiệm lãnh đạo của Trịnh Ý, nếu như anh ta giám sát, quản lý không được như bình thường, công tác của Cục xây dựng cũng không đến nỗi nhiều chỗ sơ suất như vậy!
Hàn Đông vừa mở miệng, đầu tiên là quyết định vận mệnh của Trịnh Ý, sau đó Hàn Đông tiếp tục nói:
- Về phần chức Cục trưởng Cục xây dựng, thì để đồng chí Kỳ Long xử lý đi, đồng chí Vương Minh Thanh ở Cục xây dựng công tác đã nhiều năm rồi, đối với tình hình của Cục xây dựng rất thành thạo, hy vọng anh ta có thể nắm bắt cục diện của Cục xây dựng.
Trương Kỳ Long cầm chén trà trong tay nhẹ nhàng mà run rẩy.
Sau khi nắm chặt lại thả lỏng, rất hiển nhiên là anh ta không ngờ Hàn Đông lại dễ dàng như vậy đồng ý kiến nghị của anh ta, điều này khiến anh ta có chút trở tay không kịp, có điều rất nhanh trong lòng anh ta lấy lại được bình tĩnh. Như vậy cũng tốt, tránh được mâu thuẫn công khai hoá, sự việc sau này từ từ tính vậy.
Trải qua thăm dò lẫn nhau, bàn bạc, thỏa hiệp, lần đối đầu này của Hàn Đông và Uông Tồn Minh, Trương Kỳ Long, liền chọn được người vào vị trí quan trọng trong thành phố đã quyết định rồi, tiếp sau đó chính là thảo luận hội nghị thường ủy.
Cái này tuy rằng có một chút biến số, nhưng ba lãnh đạo chủ chốt cuả thành ủy đều định ra chủ trương, thì biến số cũng không quá lớn.
Trương Kỳ Long mặt trầm ngâm từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, trong lòng anh ta có chút nặng nề, mặc dù trước đó anh ta đưa ra việc chọn người làm chức Cục trưởng Cục xây dựng được thông qua, nhưng đây chỉ là một chức vụ mà thôi, nhưng những chức vụ khác anh ta cũng không dành được chỗ tốt nào, mấu chốt là chính anh ta mặc dù dành được chỗ tốt, nhưng người của Hoàng Sĩ Kim lại không có thu hoạch gì.
Quan trọng hơn là, anh ta sau đó đã nghĩ thông vấn đề, chính là vì sao Hàn Đông lại dễ dàng đồng ý đề nghị của mình như vậy, cũng đào cho mình một cái hố, một cái hố rất lớn
“Cứ tiếp tục như vậy, Hoàng Sĩ Kim bọn họ chắc chắn sẽ có ý kiến với mình, cho rằng mình chỉ nghĩ lợi ích cho mình, mà không để ý đến cách nghĩ của bọn họ, xem ra Hàn Đông cũng đã nghĩ thông điểm này, cho nên mới đồng ý ý kiến của mình.”
Trương Kỳ Long trong lòng buồn bực suy tư,
“Hàn Đông quá nham hiểm, mình sao không nghĩ đến điểm này nhỉ!”
Nếu như sớm nghĩ đến điểm này, vậy thì Trương Kỳ Long cũng sẽ không đưa người của mình vào, mà sẽ đề nghị chân tay của người khác vào, như vậy thì có thể lấy được một hai vị trí, nhưng sau khi qua một phen phân tích, thậm chí có thể khích bác người của Hoàng Sĩ Kim thù địch đối với Hàn Đông, như vậy có thể nâng cao sự tích tụ của mọi người, chỉ cần mình có thể đoàn kết đám người này lại, vậy thì còn buồn gì sau này không giành được càng nhiều lợi ích chứ.
“Vì chức Cục trưởng Cục xây dựng, vì để thể hiện năng lực của chính mình, ngược lại mất đi tấm lòng của đám người Hoàng Sĩ Kim, thật là mất nhiều hơn được mà.”
Trương Kỳ Long trong lòng buồn bực cực điểm, vốn dĩ từ sau khi Trung ương tuyên bố xử phạt đối với Dương Bộ Hầu, người của Dương Bộ Hầu ở thành phố Giang Trung, quan hệ giữa bọn họ không được thân thiết như trước rồi, cho nên lần này dù Trương Kỳ Long hướng về đám người của Hoàng Sĩ Kim giải thích, nhưng chỉ sợ cũng không có hiệu quả gì lớn cả.
Trở về văn phòng, Trương Kỳ Long lấy điện thoai, bấm số điện thoại của Trưởng ban thư ký Hoàng Sĩ Kim, bất kể thế nào, anh ta cũng phải nghiêm túc giải thích một lần mới được.
- Bí thư Kỳ Long, anh có gì dặn dò?
Trong điện thoại là giọng của Hoàng Sĩ Kim vẫn bình thản như thường.
Trương Kỳ Long trong lòng thoáng có chút an tâm, mang theo nụ cười nói:
- Sĩ Kim à, tối nay có rỗi không, cùng nhau đi uống chút thế nào?
Hoàng Sĩ Kim hơi ngẩn người, liền cười nói:
- Thật ngại quá, buổi tối nay tôi đã có hẹn rồi, không từ chối được, hay đổi sang ngày khác tôi mời anh vậy?
- Ừm, nếu đã như vậy, vậy thì anh cứ làm việc của anh đi, chúng ta hẹn khi khác vậy, có nhiều cơ hội.
Trương Kỳ Long cười nói, có điều thực tế mặt của anh ta không có tia cười nào.
Hoàng Sĩ Kim mặc dù nói rất khéo, nhưng lại cự tuyệt lời mời của anh ta, hơn nữa trong mồm nói hẹn ngày khác, nhưng lại không nói ngày nào cụ thể, thực ra là cái hẹn rất xa vời.
Nói như vậy, Hoàng Sĩ Kim bắt đầu có tính toán của mình rồi, mà những người khác nữa, bọn họ sẽ nghĩ thế nào?
Sắc mặt của Trương Kỳ Long rất khó coi, anh ta sầm sì một lát, lại lấy điện thoại bắt đầu bấm số của Phó chủ tịch thường trực thành phố Thôi Thiên Hử.
Lúc này, Hoàng Sĩ Kim đứng bên cửa sổ văn phòng, ánh mắt nhìn xuyên qua cửa sổ, nhìn về phía trước một biệt thự thấp thoáng trong cây, chỗ cao nhất của cây có vẻ tươi tốt nhất, chỗ đó là biệt thự của Bí thư Thành ủy Hàn Đông ở.
Ở trong biệt thự kia, có thể thấy được một quần thể núi nhỏ, có thể thấy được biệt thự, phòng ở của xung quanh khu Thành ủy.
- Haizz..
Hoàng Sĩ Kim thở một hơi dài, chống tham nhũng trong thời gian này hành động rất lớn, ảnh hưởng đối với anh ta là rất lớn, thông qua đề bạt cán bộ thân tín, đại bộ phận đều bị liên lụy, điều này khiến anh ta rất bực tức, những người này, thế nào mà đều không biết giữ mình trong sạch chứ, cái này cũng tốt, cho Hàn Đông trong thoáng chốc tận diệt hết.
Mặt khác khiến Hoàng Sĩ Kim lo lắng là, Dương Bộ Hầu đã hoàn tòan rơi đài rồi, thế lực của Dương gia cũng cơ bản sụp đổ, anh ta thân tín của Dương Bộ Hầu, ở thành phố Giang Trung là người đứng mũi chịu sào mà Hàn Đông phải xử lý, trước đây Hàn Đông đã áp dụng đối với anh ta đủ biện pháp thực thi, thông qua Phó trưởng ban thư ký Phạm Lương Binh phân bớt quyền của anh ta, khiến cho quyền lực của anh ta giảm đi rất nhiều, cứ thế này mãi chỉ sợ vị trí ủy viên thường vụ Thành ủy cũng không giữ nổi.
Vì để bảo vệ mình, Hoàng Sĩ Kim cảm thấy mình không nên ở mãi một chỗ, Dương Bộ Hầu đã trở thành quá khứ rồi, mình cũng không cần phải hòa cùng một chỗ với đám người của Trương Kỳ Long nữa rồi.
Mặc dù tạm thời thế lực của đám người Trương Kỳ Long vẫn rất lớn, nhưng bọn họ sớm muộn sẽ bị Hàn Đông xử lý hết, nếu như mình lúc này vẫn cùng một ruột với họ, vậy thì chỉ nhận đả kích vô tình của Hàn Đông.
“Nhất định phải tìm đường ra khác.”
Hoàng Sĩ Lim thở một hơi dài, trong lòng thầm nói:
“Hàn Đông bên đó, dường như cũng không tiếp nhận mình, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.”
Anh ta trong lòng bắt đầu cẩn thận cân nhắc tất các khả năng những đối tượng mà mình có thể dựa vào, nghĩ đi nghĩ lại, lại không có ai thích hợp cả, cho dù là anh ta dựa vào Dương Bộ Hầu đề bạt lên, trong thành phố Giang Trung vẫn luôn đảm nhận Trưởng ban thư ký, cũng là đại quản gia của Dương Bộ Hầu, có thể nói là thân tín đáng tin cậy của Dương Bộ Hầu, trước đây không có cơ hội kết thân với nhân vật có thế lực nhiều hơn nữa.
Trong thể chế, các loại tranh đấu là rất tàn khốc, chỉ là Hoàng Sĩ Kim không ngờ Dương Bộ Hầu nhanh như vậy đã rơi đài, trong đầu anh ta không tưởng tượng được Dương Bộ Hầu sẽ sụp đổ, dù sao Dương Bộ Hầu cũng là người cạnh tranh có thế lực nối nghiệp số một, là do Hoàng Sĩ Kim thấy cho dù Dương Bộ Hầu có thể bại lúc đầu, nhưng tương lai chí ít có thể tiến vào trung tâm trung ương, trở thành một trong những ủy viên thường vụ, cho nên mình có thể tin tưởng trở thành thân tín của Dương Bộ Hầu, vậy thì nhất định phải theo sát bước đi của Dương Bộ Hầu, cho nên cũng không thể nghĩ ra được cách gì khác.
Chỉ là, hiện thực luôn tàn nhẫn, đến ngày hôm nay Dương Bộ Hầu đã hết thời, mà Hoàng Sĩ Kim vì lợi ích của mình mà nghĩ, cũng nhất định nhanh chóng tìm chỗ dựa vững chắc mới.
“Xem ra, vẫn là tiếp xúc với Uông Tồn Minh trước rồi tính.”
Hoàng Sĩ Kim quyết định chủ ý, Uông Tồn Minh từng biểu hiện ý chèo kéo, huống chi phía sau Uông Tồn Minh, thế lực cũng không nhỏ, cho dù mình ở thành phố Giang Trung bị Hàn Đông chèn ép, nhưng cũng có thể nghĩ biện pháp khác.