- Đúng vậy
Hàn Đông ngượng ngùng nói, hắn ta không ngờ Hàn Đông lại hỏi đến vấn đề này, hơi có chút nóng mặt, Tần Phương là một trong những người phụ nữ của Hàn Đông, hơn nữa lần trước, việc của Kiều San San cô cũng bỏ ra nhiều công sức, Hàn Đông trong lòng luôn cảm thấy có chút hổ thẹn.
Tần Phương khanh khách cười, dưới lớp áo lông màu đỏ tím, núi non cũng nhẹ nhàng run theo, nhìn thấy thế Hàn Đông trong lòng cũng dấy lên lửa lòng.
- Thế nào, mặt đỏ lên rồi à?
Tần Phương cười ha ha nhìn Hàn Đông, vẻ mặt nghiền ngẫm.
Hàn Đông đưa tay sờ sờ lên má nói:
- Không phải chứ.
Nhìn thấy bộ dạng của Hàn Đông như vậy, Tần Phương càng cười vui vẻ.
Sau đó, cô nhẹ nhàng dựa đầu vào vai của Hàn Đông, từ từ thở dài một hơi, dường như trong ngực có hàng ngàn hàng vạn cảm xúc vừa phun sạch ra.
Hàn Đông đưa tay ôm bờ vai của nàng, cúi đầu ngửi mùi thơm trên mái tóc dài của nàng, trong lòng ngây ngất. Giờ khắc này, cả hai người đều không nói gì, đều yên lặng hưởng thụ lấy sự yên lặng khó có được, cảm thấy nhẹ nhàng.
Hai người gặp thì ít mà cách xa thì nhiều, mặc dù Hàn Đông thường đến Yến Kinh để họp, nhưng cũng không có nhiều thời gian cùng Tần Phương gặp gỡ, giữa hai người cũng không có hứa hẹn gì, nhưng trong lòng trước sau dịu dàng thản nhiên, tư tưởng thản nhiên, ở sâu trong đáy lòng phần yếu mềm nhất luôn nhớ tới đối phương.
Tình nhẹ như nước, ý xuân dạt dào, Hàn Đông chan chứa tình cảm ôm lấy Tần Phương, bàn tay nhẹ nhàng lướt qua trên da thịt sáng loáng như gấm, hai người nhẹ giọng nói, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng, Hàn Đông đem tình hình của chính mình bây giờ tỉ mỉ kể cho Tần Phương nghe, về phần Lữ Nhạc, về phần Kiều San San, tất cả không có chút nào giấu giếm.
Tần Phương đặt đầu lên đùi Hàn Đông, lặng lẽ nghe chuyện của Hàn Đông kể, trong lòng vô cùng nhẹ nhõm và cảm động, vì chuyện của hồng nhan tri kỷ Hàn Đông, cũng là vì tín nhiệm vô cùng của Hàn Đông đối với mình.
- Nói như vậy cuộc sống của anh bây giờ cũng thật hạnh phúc, Nhạc Nhạc và San San đều bên anh, quả thực là cứ thế mà tận hưởng phúc đến nhỉ.
Tần Phương cười chế nhạo nói.
Hàn Đông đưa tay sờ mũi, cười ngượng, cũng không biết nói thế nào. Có lẽ chỉ ở trước mặt người phụ nữ của mình, Hàn Đông mới trở nên có vẻ hơi ngơ ngác như vậy, không có bất kỳ một áp lực tâm lý nào, không có một chút tự vệ, tâm trạng hoàn toàn thư thái.
- Đúng rồi, Bạch Vũ Giai anh chuẩn bị thế nào?
Tần Phương gặp bộ dạng thẹn thùng của Hàn Đông.Tự nhiên cười nói lại tiếp tục truy hỏi, đối với tình hình của Hàn Đông cô cũng tương đối hiểu rõ.
Hàn Đông thở dài một hơi nói:
- Thuận theo tự nhiên vậy, chỉ cần cô ấy có thể vui vẻ, thì anh cũng yên tâm rồi.
- Anh á, chẳng nhẽ anh còn không hiểu rõ ý tứ của cô ấy sao?
Tần Phương ngồi dậy nói, nhìn Hàn Đông nghiêm túc nói:
- Trái tim của cô ấy đều để chỗ anh hết, hơn nữa em thấy cô ấy cũng không có yêu cầu khác, có thể cùng ở với anh, đó là nguyện vọng lớn nhất của cô ấy rồi.
- Anh á, cũng không biết sức hấp dẫn ở đâu ra lớn như vậy, khiến người khác như gặp phải ma vậy.
Hàn Đông hỏi:
- Em cũng như vậy sao?
Tần Phương gật đầu nói:
- Đúng vậy, em cũng bị anh làm cho mê hoặc, không thể kìm hãm được những tỉnh cảm phát từ sâu bên trong, thật là oan gia.
Nói xong, cô ôm lấy cổ Hàn Đông, cúi đầu hôn lên môi Hàn Đông.
Về đến tỉnh Tây Xuyên, tâm trạng của Hàn Đông vẫn là rất vui vẻ, lần này đến Yến Kinh họp, cùng một vài vị lãnh đạo tiến hành liên lạc, đạt được hiệu quả không tồi, đồng thời lại cùng Tần Phương, Bạch Vũ Giai gặp mặt, dù hơi vội vàng, nhưng lại là những giờ phút đáng nhớ.
Hàn Đông tìm Phạm Đồng Huy nói chuyện sâu hơn, thời gian trở lại đây, theo đà Trung ương phần lớn khẳng định và mở rộng ba công trình dân sinh của tỉnh Tây Xuyên, Phạm Đồng Huy từ lúc đầu là bị động phối hợp đến sau này chủ động tích cực phối hợp, khiến cho Hàn Đông trong quá trình thúc đẩy ba hạng mục công trình dân sinh toàn tỉnh, bớt được không ít áp lực.
Tổng thể mà nói, mấy tháng trở lại đây, quan hệ giữa Hàn Đông và Phạm Đồng Huy cũng coi là tương đối ổn định, hai bên trong công việc cũng tìm thấy nhiều điểm hợp tác, cho nên tương đối hài hòa.
Bộ máy tỉnh Tây Xuyên, cũng có rất ít thời điểm hòa hợp được như vậy, mục tiêu của Bí thư tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh cùng thống nhất, bắt tay hợp tác, vậy thì những ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác cho dù trong lòng có bất đồng ý kiến, vậy thì cũng không có tác dụng gì.
Cho nên bộ máy của tỉnh ủy Tây Xuyên phát triển hiện tại là diện mạo hài hòa của một tinh thần đoàn kết cùng cố gắng.
Đối với hiện tượng này của tỉnh Tây Xuyên, những lãnh đạo có liên quan của Trung ương vô cùng hài lòng, một vài lãnh đạo đối với đánh giá của Hàn Đông cũng cao lên rất nhiều.
Trên thực tế, đang ở địa vị người cầm quyền, đối với việc nắm bắt tin tức thì không phải người bình thường nào cũng có thể so được, hoàn cảnh của tỉnh Tây Xuyên, các vị cấp trên cũng hiểu được, biết được tỉnh Tây Xuyên có thể làm được như vậy, hoàn toàn là kết quả của Hàn Đông dốc sức thúc đẩy, cũng biết Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên nắm giữ quyền hành rất lớn, nhưng hắn cũng không vì như vậy mà gây sức ép khống chế Phạm Đồng Huy, có thể chủ động đoàn kết, cùng Phạm Đồng Huy cùng đem công việc thúc đẩy tốt, điều này là khó có được.
Một người có năng lực, có bối cảnh, có thể làm được việc, đây quả nhiên là khó có được, nhưng có những điểm đó rồi lại có thể duy trì tính tình khiêm tốn, đối với người hòa nhã, lấy đại cục làm trọng, thì lại càng giỏi rồi.
Biểu hiện của Hàn Đông, không thể nghi ngờ gì khiến rất nhiều lãnh đạo chú ý đến hắn ta trong lòng vô cùng hài lòng.
- Cuối năm rồi, đồng thời làm tốt công tác tổng kết, chúng ta cần phải chú ý nắm chắc các hạng mục công tác không thể lơ là, công trình dân sinh của chúng ta là ví dụ đi trước toàn quốc, làm ra tấm gương tốt, nhưng không thể vì vậy mà buông nhẹ, cho dù tỉnh Tây Xuyên phần lớn nông nghiệp, người làm nông là nhiều nhất trong ba mươi tỉnh hội của toàn quốc, hơn nữa phát triển cơ sở kém, công tác của chúng ta cho dù có dành được một vài thành tích, nhưng cũng không thể chính thức giải quyết được vấn đề…
Phạm Đồng Huy chậm rãi nói, bây giờ ông ta hoàn toàn đã tiếp nhận công trình dân sinh mà Hàn Đông đã đề ra, chủ yếu là ông ta cũng không ngờ tới sự việc sẽ được như bộ dạng bây giờ, ngay cả các đồng chí lãnh đạo Trung ương đều đồng loạt tán thành, thậm chí còn mở rộng ra toàn quốc, sự việc được sự coi trọng của lãnh đạo Trung ương, ông ta một Bí thư tỉnh ủy cũng không thể coi như không quan trọng à.
Đương nhiên, đối với những nhận thức sáng tạo của Hàn Đông, trong lòng Phạm Đồng Huy cũng rất phục, cho dù hai người là quan hệ cạnh tranh, nhưng đối với năng lực công tác của Hàn Đông, Phạm Đồng Huy cũng không thể không thừa nhận là người giỏi nhất.
“ Điều này thật đáng tiếc, lúc đầu nếu như mình giống hiện tại buông tay như thế cho Hàn Đông đi phát huy, đồng thời hơi phối hợp một chút, thì tình hình có lẽ so với bây giờ tốt hơn gấp nhiều lần rồi.”
Phạm Đồng Huy trong lòng thầm thở dài nói.
Mặc dù có chút hối hận nhưng trên thực tế, cho dù có trở lại như lúc đầu, lựa chọn của ông ta cũng không thay đổi, bởi vì người trong thể chế là vô cùng, quyền lực nắm như loại này mãi mãi là không thỏa mãn được rồi.
Nhiều lúc, buông tay mới là thể hiện một kiểu trí tuệ lớn, nhưng thân trong thể chế, lại không có vài người có thể thấu được.
Hàn Đông đối với thái độ trong thời gian này của Phạm Đồng Huy là rất vừa lòng, kết quả được thế này, cũng là ở nỗ lực của Hàn Đông mới có thể đạt được.
Lúc đầu Phạm Đồng Huy muốn cầm quyền, trên rất nhiều phương diện không đồng nhất với quan điểm của Hàn Đông, muốn theo ý tưởng của ông ta đi làm, mà cách làm của Hàn Đông rất đơn giản, phải dùng sức mạnh cứng rắn, khiến cho Phạm Đồng Huy không thể không theo hướng đi của mình.
Đây là trong đấu tranh cầu hợp tác, chỉ có đấu thắng trước, mới có thể dẫn dắt đại cục đi trước theo con đường của chính mình.
Thử nghĩ nếu như mình đối mặt Phạm Đồng Huy có ý nhường nhịn lời ông ta, vậy thì rất nhiều việc làm không được tốt.
Bây giờ Phạm Đồng Huy đầy đủ cảm nhận được thế mạnh của chính mình, như vậy chỉ có thể vuốt mặt hợp tác với mình, như vậy mình cũng có thể dựa vào công tác triển khai con đường của mình.
Cho nên nói, chỉ có mình lực mạnh, người khác mới hợp tác với mình, ngược lại nếu muốn nhường nhị cầu toàn để lấy được hợp tác của người khác, vậy hoàn toàn chỉ là vọng tưởng.
Nhìn Hàn Đông đi ra khỏi văn phòng, cảm nhận trong lòng Phạm Đồng Huy, lại cũng không giống như biểu hiện bên ngoài mặt vui vẻ như vậy.
Hàn Đông thực tại thế lực quá mạnh, tính đến bây giờ, Bí thư tỉnh ủy như ông đây chỉ có thể cùng bước theo hắn ta, loại cảm giác này người khác không thể hiểu được.
Thực ra, nhìn biểu hiện bên ngoài mà nói, tỉnh Tây Xuyên vì nguyên do có ba công trình dân sinh, nhận được sự thừa nhận của Trung ương, nhiều lần trong ở đại hội nhận được khen ngợi, hơn nữa tỉnh Tây Xuyên còn là đơn vị tiên tiến ở trên hội nghị công tác nông thôn toàn quốc cùng mọi người bàn bạc chia sẻ kinh nghiệm, thành tích đẹp đẽ tại Trung ương, bất kỳ người nào trong thể chế đều muốn, làm người phụ trách chủ yếu, chắc chắn được rất nhiều lợi ích.
Nhưng trên thực tế, lúc Phạm Đồng Huy chia sẻ thành tích, điều cảm nhận thấy nhiều hơn là hổ thẹn trong lòng, hơn nữa ông ta cũng không cho rằng mình có thể từ trong vài việc này của tỉnh Tây xuyên thu được bao nhiêu chỗ tốt
Bởi vì vị lãnh đạo nào của Trung ương lại không biết một vài việc đều là dưới sự triển khai của Hàn Đông đâu? Cho nên nói đừng xem Phạm Đồng Huy là người đứng đầu tỉnh Tây Xuyên, nhưng thành tích phần lớn vẫn là công lao quy tụ ở Hàn Đông, ông ta cũng chỉ là may áo cho người khác mà thôi.
Loại tâm tình này chỉ có Phạm Đồng Huy mới có thể hiểu được, ông ta cũng chưa từng tuyên dương quá lời với bên ngoài.
Chỉ có điều, cảm giác buồn bực vẫn cứ đè nặng trong lòng ông, ông không thoát ra được mà thôi.
Quá trình áp lực này, cũng là quá trình dày vò, quá trình đợi chờ thời cơ.
Phạm Đồng Huy trong lòng có dự định của chính mình, mặc dù nói thế lớn của Hàn Đông đã hình thành, mình muốn chân chính thu phục Hàn Đông vậy chắc chắn là không thể được, mục tiêu của ông ta là nắm giữ quyền chủ động, nắm giữ quyền hành của Tỉnh ủy Tây Xuyên, cho mọi người biết, tỉnh Tây Xuyên rút cuộc là ai cầm quyền, nếu không như vậy Bí thu Tỉnh ủy như ông ta làm có ý nghĩa gì nữa.
Cơ hội, trong lòng Phạm Đồng Huy lo lắng chờ đợi, lặng lẽ đã đến.
Ngày đầu tiên đi làm sau khi đón Tết nguyên đán, thư ký của Phạm Đồng Huy đặc biệt đưa tới một phần báo chí.
Trên tờ báo lại là nói về lái xe của lãnh đạo chủ yếu cấp thành phố bao gái, mượn người giết chồng của nhân tình, hơn nữa lãnh đạo này lại tìm mọi cách bao che cho lái xe, khiến hung thủ không nhận được trừng phạt.
Từ dấu hiệu miêu tả trên tờ báo cho thấy, chắc chắn là thành phố Tân Châu, nhưng Tân Châu không có lãnh đạo họ Thân, quả là có một lãnh đạo họ Thẩm, còn làm Bí thư thành phố, nếu như sự thật như vậy, vậy thì quả là một cơ hội rất tốt.
Thành phố Tân Châu là một trong những địa bàn quan trọng nhất của Hàn Đông, xảy ra sự việc như thế này, bên trên tỉnh chắc chắn sẽ từ từ chỉnh đốn lại một chút bộ máy của Tân Châu mới được.