Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Đông tiến thêm một bước nữa thành công, lực lượng của Hàn gia cũng nhận được sự tăng cường lớn. Phải biết đây chính là bộ người quyền lực tập trung nhất nước Hoa, thêm một người thì thêm một phần lực lượng. Mặt khác, Hàn Đông tuổi bốn mươi đã nhập cục, có thể nói đây là việc từ khi cải cách mở cửa tới này không có, là cơ sở cho hắn tương lai lên đỉnh núi tốt đẹp.

Sau khi hội nghị chấm dứt, Hàn Đông vẫn từ chối yêu cầu phỏng vấn của truyền thông, mặc dù Hàn Đông đến cấp độ này, trên mặt truyền thông biểu hiện một chút quan điểm gì đó của mình đều là chuyện rất bình thường. Nhưng nếu không có gì cần thiết Hàn Đông vẫn không muốn nhiều nổi bật. Trên thực tế, tới bây giờ, có thể nói nhất cử nhất động của Hàn Đông đều bị người khác chú ý, sau này tin tức xung quanh hắn, bình luận không thể thiếu, cho nên đối với phương diện này Hàn Đông không cần cố ý làm gì cả.

Tối ngày 17, trong biệt thự số 6 Ngọc Tuyền Sơn, mấy vị bô lão của Hàn gia tụ lại với nhau, gồm có ông ngoại Hàn Đông Dư Kiện Hưng, bố vợ Lữ Quốc Trung, họ đều đã lui về nhưng trong lĩnh vực vẫn có ảnh hưởng rất lớn. Hơn nữa bố của Hàn Đông là Hàn Chính và dượng hai Trịnh Trạch Hoa đều đang làm, mà nay Hàn Đông cũng thuận lợi vào cục Chính trị. Những người ngồi trong phòng, đều có lực ảnh hưởng cực lớn đối với toàn bộ nước Trung Hoa.

Hàn Lão được mọi người ngồi xung quanh, khuôn mặt gầy nở nụ cười hiền lành. Thân thể ông biến đổi nhanh vô cùng, tháng sáu lại bệnh một lần, bây giờ hành động đã có chút bất tiện rồi. Nhưng trạng thái tinh thần lại rất tốt, đặc biệt thấy Hàn Đông trưởng thành nhanh như vậy, ông vô cùng vui mừng, tâm tình tốt, đối với sức khỏe của ông cũng có lợi, chỉ là sinh lão bệnh tử là quy luật tự nhiên, không ai ngăn chặn được. Sức khỏe của ông đang ngày một nặng, đây là sự thật không ai xem nhẹ được.

Lão thái gia năm nay đã chín mươi sáu tuổi rồi, đây đã là trường thọ, mà trong trí nhớ của Hàn Đông, lão thái gia sống thọ hơn kiếp trước mấy năm. Nhìn bộ dáng, coi như sống thêm mấy năm nữa cũng là thuận lý thành văn, lão thái gia chống đỡ thêm một ngày, đối với Hàn gia mà nói là việc vô cùng quan trọng. Cho dù sự phát triển của Hàn gia đã là không thể ngăn cản được rồi, nhưng có sự tồn tại của lão thái gia cũng khiến mọi người có cảm giác tựa vào cây đại thụ, khiến trong lòng mọi người tràn đầy cảm giác kiên định.

- Hàn Đông bây giờ lại lên một bậc rồi, thực sự một trong những trung tâm quyền lực rồi!

Bố vợ của Hàn Đông Lữ Quốc Trung vui vẻ nói, y hiện giờ đã lui rồi, nhưng đem tất cả tâm tư đặt vào Hàn Đông, Hàn Đông là con rể đương nhiên hi vọng Hàn Đông có thể thuận lợi đi tới đỉnh cao nhất.

Trịnh Trạch Hoa cười nói:

- Đúng vậy, Hàn Đông coi như khai sáng lịch sử. Từ khi cải cách tới nay, người bốn mươi tuổi có thành tích như vậy, là người đầu tiên. Như vậy có lợi cũng có hại, nói chung lợi hơn hại, thời gian của Hàn Đông rất thoải mái, không phải sợ. Cho dù ở vị trí này mười năm, thời gian vẫn thoải mái. Nhưng lại qua mười năm, căn cơ của Hàn Đông đã càng ổn rồi, tương lai phải vút thẳng lên trời, ai cũng không cản được.

Đối với Hàn Đông mà nói, hắn bây giờ so với người khác ưu thế lớn nhất là tuổi tác. Bởi vì tuổi của hắn vào trung tâm quyền lực so với những người khác ít nhất cũng đều sớm hơn mười năm. Thời gian mười năm có thể tạo cho Hàn Đông uy tín rất cao rồi, mà mười năm sau Hàn Đông cũng mới chừng năm mươi tuổi, vậy lúc đó sức ảnh hưởng của hắn lại như thế nào đây?

Cho nên, chỉ cần đầu Hàn Đông không ngất đi, không làm càn, không lệch khỏi quy đạo chính sách quan trọng của trung ương, tiền đồ của Hàn Đông sẽ không dừng lại.

Lão thái gia giơ tay lên, mọi người liền ngừng nói chuyện, ánh mắt đều nhìn về phía lão thái gia, chỉ nghe ông nói:

- Không nên nóng lòng, phải ổn định bước đệm, làm nhiều việc có ích cho người dân, đây mới là căn bản.

Là thế hệ trước, lão thái gia trước sau đều đặt làm việc ở vị trí đầu tiên. Trong lòng lão thái gia, chỉ cần là làm việc chăm chỉ, thật lòng phục vụ nhân dân, tương lai sẽ được nhân dân công nhận.

Đây là quan điểm mộc mạc, nhưng là một điểm căn bản nhất, dù sao một người nếu không đạt được gì, chuyên dựa vào đầu cơ trục lợi, không thể thực sự trưởng thành nên được.

Hàn Đông ghi nhớ kỹ lời lão thái gia, từ trước tới nay, Hàn Đông thật ra đều nỗ lực làm việc, giành càng nhiều phúc lợi cho nhân dân, những việc hắn làm, kết quả cuối cùng đều cải biến vận mệnh của rất nhiều người, khiến bọn họ đi lên con đường cuộc sống giàu có hơn, những thanh danh, chiến tích tích lũy được, cung cấp trợ giúp mạnh mẽ hơn cho sự tiến triển không ngừng của Hàn Đông.

Mặc dù nói người một nhà cùng tụ họp, nhưng mọi người đều không thuyết giáo Hàn Đông nhiều, dù sao Hàn Đông cũng có con đường của mình, hơn nữa qua quá trình trưởng thành của hắn nói cho mọi người hắn đủ khả năng giải quyết tất cả mọi việc. Người một nhà gặp nhau, nói chuyện, cùng lão thái gia ăn bữa cơm, cũng giống như một lần chúc mừng.

Sáng ngày thứ hai, Hàn Đông lại đi hồi báo công tác cho Cổ Thần Dương, Nghiêm Gia Vân. Nay thân phận Hàn Đông không như trước nữa, thái độ của Cổ Thần Dương và Nghiêm Gia Vân đối với hắn càng hiền hòa hơn trước, về một số ý tưởng, quan điểm Hàn Đông đề xuất, hai người trên cơ bản cũng đều khẳng định và ủng hộ.

Hàn Đông biết rõ, ở nước Trung Hoa nếu muốn thực sự làm vệc lớn, phải chú ý các kết nối với các bên, đặc biệt là kết nối với tầng trên, chỉ có kết nối tốt mới có thể thuận lợi đạt được mục tiêu của mình.

Buổi chiều, Hàn Đông lại đi gặp Nguyên Hằng Kiện. Nguyên Hằng Kiện đối với Hàn Đông vô cùng nhiệt tình, hai người mặc dù không phải một phe cánh, nhưng quen biết đã lâu, quan hệ cá nhân lại rất tốt, đối với Nguyên Hằng Kiện mà nói, có thể nói là nhìn thấy Hàn Đông trưởng thành, về công tác thực hiện an toàn và trị an của thành phố Giang Trung giai đoạn trước, Nguyên Hằng Kiện hoàn toàn tán thành.

Bốn rưỡi, Hàn Đông cuối cùng cũng thăm hỏi xong nhưng nơi cần hỏi thăm, cũng thở phào nhẹ nhõm, ngày mai sẽ phải về thành phố Giang Trung tiếp tục sự nghiệp của mình.

Điện thoại vang lên, Hàn Đông cầm ra nhìn là của Hàn Mạn Lương gọi tới.

- Hàn Đông, không biết chú có rảnh không, nếu như có…

Nghe Hàn Mạn Lương giọng điệu cẩn thận, trên mặt Hàn Đông tươi cười, nói:

- Sao vậy, thành vợ bé rồi hả?

Có lẽ bởi vì thân phận thay đổi, cho dù một người đối với Hàn Đông luôn luôn tùy tiện cũng khách khí hơn nhiều, nói chuyện cũng cẩn thận hơn, làm cho Hàn Đông cảm thán, cũng có chút bất đắc dĩ.

- Ha ha, anh bây giờ là người lãnh đạo Đảng và quốc gia rồi, nói chuyện với anh áp lực lớn mà.

Hàn Mạn Lương cười ha hả nói, bản tính lập tức lộ ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK