Phùng Nhạn Phi ở trong điện thoại đi thẳng vào đề mời Hàn Đông ăn cơm, và nói muốn Vương Quân xin lỗi hắn. Xem ra cô cũng đã biết chuyện ở Ảo Mộng thành, phỏng chừng là Vương Quân đã nói với cô.
Hàn Đông thản nhiên cười, nói:
- Trưởng phòng Phùng quá khách khí rồi, tôi sắp phải đến thành phố Tân Châu rồi, không có thời gian ăn cơm, cảm ơn ý tốt của cô
Lời cô nói tuy rằng rất khách khí, nhưng lại không đề cập tới Vương Quân, rất hiển nhiên Hàn Đông sẽ không dễ dàng buông tha Vương Quân, cho dù Hàn Đông tự mình không động thủ, tất nhiên cũng có người trừng trị gã.
Mặt khác Hàn Đông cũng hơi tức giận, Phùng Nhạn Phi này cho rằng cô ta là ai, mời hắn ăn cơm thì có thể khiến hắn tha cho Vương Quân sao
Có những người đã làm sai, thì nên chịu trừng phạt nên có, nếu không gã sẽ được voi đòi tiên. Theo Hàn Đông, Vương Quân này rất hiển nhiên là loại người này
Phùng Nhạn Phi tất nhiên đã nghe ra ý của Hàn Đông, cô dịu dàng nói:
- Phó bí thư Hàn, nể mặt tôi đi mà, cho Vương Quân xin lỗi anh, có chuyện gì mọi người nói thẳng ra chẳng phải tốt rồi sao?
Hàn Đông cười nói:
- Không có việc gì đâu, khoảng thời gian này tôi rất bận, chờ có thời gian mới nói đi
- Phó bí thư Hàn, tôi rất có thành ý
Phùng Nhạn Phi tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, cô nói:
- Tôi biết là Vương Quân không đúng, tôi cũng dạy dỗ cậu ta một trận rồi, cậu ta cũng đã biết sai, Phó bí thư Hàn anh cứ nể mặt, đến lúc đó anh có yêu cầu gì cũng có thể đề xuất
Lời này của cô khiến người ta không tự chủ muốn nảy sinh mơ tưởng, rốt cuộc là lúc Vương Quân xin lỗi Hàn Đông có thể tùy tiện đề xuất yêu cầu, hay là Hàn Đông đáp ứng Phùng Nhạn Phi, đến lúc đó có thể tùy tiện đề xuất yêu cầu
Nhưng Hàn Đông đối với Phùng Nhạn Phi không có một chút hứng thú, cho nên Hàn Đông cũng không nghĩ nhiều, chỉ cười nói:
- Không cần, tôi cũng không cần người ta xin lỗi, hơn nữa tôi hiện tại rất bận, việc chính còn làm không xuể chứ
- Phó bí thư Hàn, mọi người sau này còn nhiều cơ hội gặp nhau, hà tất làm căng vậy chứ?
Phùng Nhạn Phi vẫn cười, nhưng giọng điệu hơi khác trước một chút
- Cùng lắm sau này tôi giới thiệu thêm một số nhà đầu tư của thành phố Tân Châu thế nào, anh giơ cao đánh khẽ, hà tất làm khó dễ thằng tiểu tử Vương Quân chứ!
Hàn Đông bất động, nói:
- Tôi không có làm khó dễ với ai. Được rồi, Trưởng phòng Phùng nếu không có việc gì, tôi cúp điện thoại đây, điện thoại sắp hết pin rồi!
Phùng Nhạn Phi cười mím chi nói, giọng điệu lại có chút nổi giận rồi
- Sao chẳng nể mặt gì cả?
Hàn Đông không nói gì thêm, trực tiếp liền cúp điện thoại.
Nếu chỉ là một chút chuyện nhỏ, thậm chí là một chút xung đột nhỏ giống như lần trước, Hàn Đông cũng sẽ không chán ghét Vương Quân như vậy, cũng sẽ không níu lấy không buông. Nhưng Vương Quân và Lý Bằng Phi bắt tay nhau, cho người cố tình ở thành ảo mộng đào cái hố chuẩn bị hãm hại hắn, nếu không phải lúc đó phản ứng kịp thời, hình chụp của Hàn Đông và mấy cô gái ở cùng nhau lưu truyền ra ngoài, điều này đối với thanh danh của hắn tuyệt đối không phải chuyện tốt gì, kịp thời những thứ đó đều là tang chứng, nhưng sau khi lưu truyền ra ngoài, người khác cũng sẽ không quản nhiều như thế, Hàn Đông cũng không thể giải thích rõ ràng, càng giải thích, càng khiến người khác suy tưởng, nghị luận
Cho nên Hàn Đông đối với Vương Quân và Lý Bằng Phi mới vô cùng chán ghét
Huống chi, Hàn Đông đối với Phùng Nhạn Phi cũng không có thiện cảm nhiều, người phụ nữ này có chút tự cho là đúng, ngoài ra Hàn Đông đối với cô chủ động tiếp cận hắn cũng có chút phòng bị, không muốn cùng cô giằng co quá nhiều, cũng không muốn nể mặt cô
Phùng Nhạn Phi tức giận nói:
- Đáng giận, không ngờ dám cúp điện thoại của mình!
Cô tức đến đỏ mặt, quẳng mạnh điện thoại di động lên bàn
Vương Quân ngồi đối diện cô, thấy thế bực tức nói:
- Phi tỷ, ngay cả mặt mũi của tỷ mà hắn cũng không nể sao? Quá kiêu ngạo rồi chăng?
- Còn không phải trách cậu, không có chuyện trêu hắn làm gì?
Phùng Nhạn Phi bất mãn nói
- Lần này cậu cẩn thận một chút, tôi lo Hàn Đông không chịu bỏ qua
Vương Quân chau mày, nói:
- Hắn muốn thế nào, không phải chẳng có chuyện gì hay sao?
- Cậu nói không có gì thì không có gì sao?
Phùng Nhạn Phi lườm gã một cái, lập tức lại tức giận nói:
- Người này cũng không biết muốn làm gì, tốt nhất cậu nói một tiếng với cậu…
- Phi tỷ, không cần làm phiền cậu phải không?
Vương Quân sắc mặt thay đổi, tuy rằng gã ỷ vào Yến Sơn Cao, ở bên ngoài cũng kết giao một số bạn bè hư hỏng, nhưng gã đối với người cậu Yến Sơn Cao lại vô cùng kình sợ, bình thường cũng không muốn gặp ông lắm, bây giờ làm ra chuyện như vậy, gã tất nhiên càng không muốn nói với Yến Sơn Cao rồi
Phùng Nhạn Phi tức giận liếc gã một cái, nói:
- Tôi chỉ lo Hàn Đông, người này rất phiền toái, cậu lại không phải không biết thân phận của hắn?
- Người của Hàn gia thì sao, tôi lại chẳng làm gì hắn!
Vương Quân bực tức nói:
- Hắn có thể làm gì tôi? Cùng lắm đền chút tiền cho hắn là được rồi
- Không phải chuyện gì dùng tiền cũng có thể giải quyết
Phùng Nhạn Phi tức giận nói, lập tức cô chau mày, nói:
- Cậu cẩn thận một chút, cậu không chịu nói với cậu chuyện này, vậy cậu cũng tốt nhất nói một tiếng với ba cậu, dù sao cẩn thận một chút không có gì xấu
Vương Quân gật gật đầu nói:
- Tôi biết rồi, Phi tỷ, tỷ có thời gian hay là gọi điện thoại cho Hàn Đông đi, nói rằng tôi nguyện bồi thường cho hắn, số tiền do hắn quyết định
- Biết rồi
Phùng Nhạn Phi tức giận nói:
- Được rồi, tôi phải làm việc rồi, cậu cút đi
- Phi tỷ, vậy tôi cút trước
Vương Quân đứng dậy cười ha hả nói
Từ văn phòng của Phùng Nhạn Phi đi ra, Vương Quân lập tức liền gọi điện thoại cho Lý Bằng Phi, nói:
- Vừa rồi tôi để Phi tỷ gọi điện thoại cho Hàn Đông rồi, thái độ của Hàn Đông rất cứng rắn, chẳng nể mặt gì cả, chúng ta ở Lầu Xuân Thủy gặp nhau, xem tiếp theo làm thế nào?
- Vậy được, tôi qua đó ngay
Lý Bằng Phi ở trong điện thoại lạnh lùng nói
- Không nể mặt thì thôi đi, lượng hắn cũng không thể làm gì chúng ta, cùng lắm chúng ta khăng khăng không biết, cho dù Tiền Hân Hoa có khẩu cung thì thế nào, chúng ta cắn chặt không thừa nhận, hắn cũng không thể định tội chúng ta. Hơn nữa, đây cũng không phải chuyện gì lớn lao
Cúp điện thoại, Vương Quân liền lái xe đi tới Lầu Xuân Thủy
Lầu Xuân Thủy danh như ý nghĩa, chính là một chỗ ăn chơi của thành phố Thục Đô, đây là một nơi mới mở, hạng mục phục vụ rất phong phú, tài nguyên bên trong cũng vô cùng nhiều, là nơi thích đi nhất của những người có tiền không biết dùng ở đâu đi tìm kích thích khắp nơi
Đến Lầu Xuân Thủy, Vương Quân xuất trình thẻ bạch kim, lập tức được nhân viên phục vụ mặc sườn xám dẫn đến một căn phòng, không lâu sau Lý Bằng Phi liền đến
Lý Bằng Phi vừa đến, liền ngồi xuống tức giận nói:
- Thằng nhóc này rốt cục muốn làm gì?
Gã bắt chéo hai chân, vẻ mặt đỏ vì rượu tràn đầy oán giận
Vương Quân nói:
- Chuyện lần này bị hắn bắt được một nhược điểm, ý của tôi là, nếu hắn muốn hòa giải, chúng ta bỏ ra ít tiền cũng không sao cả, dù gì sau này thời gian còn dài, chúng ta có thể từ từ đấu với hắn. Nếu thật sự hắn không muốn, chúng ta sẽ cùng hắn đấu một trận, tôi không tin mấy người chúng ta liên kết lại, còn đấu không lại một mình hắn!
Lý Bằng Phi mặt âm trầm, gật đầu một cái nói:
- Cứ làm như vậy, tôi cũng muốn xem thử hắn có phải ba đầu sáu tay hay không! Ngoài ra, tôi nghe nói Bảo Hoành Hồng cùng Hàn Đông cũng từng có quan hệ, hình như lúc đầu ở tỉnh Vân Điền, Hàn Đông đã đấu với ông ta một lần, nếu có cơ hội, chúng ta cùng Bảo Hoành Hồng hợp tác!
- Ha ha, nếu có Bảo Hoành Hồng cùng làm, vậy Hàn Đông chết chắc rồi, cho dù hắn là cọp rời núi, cũng phải ngoan ngoãn nhận lấy cái chết.
Vương Quân kiêu ngạo nói
Lý Bằng Phi nghe xong nhíu nhíu mày, lời nói của Vương Quân có chút nghĩa khác, nếu Hàn Đông là mãnh hổ rời núi, vậy bọn họ chẳng phải là chó Bình Dương bắt nạt hổ sao?
- Thằng nhóc đó chơi dã man lắm, chúng ta cũng phải cẩn thận một chút, lần trước vụ án lớn của tỉnh Vân Điền và tỉnh Tây Xuyên anh biết chăng, dường như cũng có chút quan hệ với hắn
Lý Bằng Phi mặt âm trầm nói, tin tức của gã rõ ràng nhanh hơn Vương Quân một chút
Vương Quân cũng giật mình kinh hãi, nói:
- Không phải chứ, vậy vì sao hắn chẳng có chuyện gì cả, trong tỉnh cũng không có tin tức gì?
Lý Bằng Phi cười lạnh một tiếng, nói:
- Thằng nhóc này che giấu tốt, hơn nữa hắn cũng không trực tiếp ra mặt, hắn chỉ là người đứng sau màn mà thôi
Vương Quân gật gật đầu, cảm thán nói:
- Không ngờ hắn chơi dã man như vậy, nhưng lúc trước hắn ở tỉnh Vân Điền làm khá lâu, đến Tây Xuyên tổ chức chuyện như vậy cũng không phải chuyện khó gì. Tôi nghe nói bên đó mấy người làm cán bộ cũng chịu liên lụy, chính là bởi vì con trai của bọn họ, những người đó chắc chắn có liên quan đến Bảo Hoành Hồng.
Lý Bằng Phi nói:
- Cho nên dù cho muốn cùng Bảo Hoành Hồng hợp tác, chúng ta vẫn phải duy trì cảnh giác một chút mới được, thằng nhóc này làm mạnh quá, chúng ta tránh được thì tránh, không cần thiết chuyện gì cũng dính líu với ông ta
Vương Quân nói:
- Đó là đương nhiên, vậy chuyện hợp tác thì do anh đi bàn với ông ấy sao?
Trên thực tế, tuy miệng gã nói đồng ý lời nói của Lý Bằng Phi, nhưng trong lòng lại không cho là đúng, gã thậm chí rất muốn cùng Bảo Hoành Hồng hợp tác toàn diện, theo gã Bảo Hoành Hồng có thể làm ra mạnh lưới lớn như vậy, hơn nữa sau khi xảy ra chuyện một chút liên lụy cũng không có, như vậy mới thật sự là người làm việc lớn. Nhưng thấy Lý Bằng Phi đối với Bảo Hoành Hồng có chút cảnh giác, gã cũng không biểu hiện ra ngoài, thầm nghĩ sau này tìm cơ hội nói riêng với Bảo Hoành Hồng thì được rồi.
Lý Bằng Phi nói:
- Tôi sẽ tìm cơ hội nói với ông ấy, dù sao chúng ta có chung mục tiêu, chắc là ông ấy cũng không từ chối
Vương Quân cười ha hả nói:
- Vậy là tốt rồi, đến lúc đó chúng ta cùng nhau thu thập Hàn Đông. Được rồi, nói xong việc chính, bây giờ tìm mấy con nhỏ vui đùa một chút?
Lý Bằng Phi trên mặt lập tức hiện ra đỏ ửng giống như có chút bệnh hoạn, gật đầu nói:
- Đang có ý đó
Lúc nói chuyện trong mắt của gã lập tức phát sáng giống như dê xòm, còn không tự chủ được liếm liếm môi.
Vương Quân lập tức gọi điện thoại nội bộ, không lâu sau một người đàn ông gõ cửa vào, nói:
- Vương thiếu gia, anh có gì chỉ bảo?
Vương Quân nghênh ngang dặn dò nói:
- Gọi vài cô qua đây!
- Được thôi, hai vị chờ chút
Người đàn ông đó nói, ra ngoài không lâu, liền mang theo một đám phụ nữ mặc váy màu hồng đi vào, ai ai cũng ăn mặc trang điểm xinh đẹp, trước ngực xẻ rất thấp, lộ ra vòng ngực trắng như tuyết ở trong, ai ai cũng chuẩn bị tư thế, bày ra tư thế quyến rũ, cố gắng hết sức quyến rũ hai con ma đói háo sắc trước mặt
Vương Quân và Lý Bằng Phi chọn lựa một lát, mỗi người tự chọn hai người đẹp ở lại, những người đẹp khác liền thất vọng ra khỏi căn phòng
Rất nhanh, hai người đàn ông 4 người phụ nữ liền diễn một tuồng ở trong phòng
Khoảng 5 giờ chiều, Hàn Đông liền về đến thành phố Tân Châu
Ở trong văn phòng ngồi không lâu, Cục trưởng cục công an thành phố Mã Vũ Kim liền đến báo cáo công tác
- Phó bí thư Hàn, trải qua thâm nhập điều tra, cùng với quần chúng biết tin tố cáo phối hợp, cục Công an đã nắm bắt được Thành Ảo Mộng chứa nhiều chuyện phạm pháp loạn kỷ cương, bao gồm hoạt động tổ chức phụ nữ tiến hành mãi dâm, còn có hành vi cố ý đả thương người, ép mua ép bán, bán ra rượu thuốc lá giả mạo. Trải qua Đảng ủy cục Công an thảo luận quyết định, lệnh cưỡng chế Thành Ảo Mộng ngừng kinh doanh, đồng thời tiến hành điều tra tình huống có liên quan, mặt khác chúng ta đã đưa ra lệnh bắt người nắm giữ cổ phần Thành Ảo Mộng
Hàn Đông gật gật đầu
- Cục công an phải nghiêm túc cẩn thận công tác, đối với bất kỳ vấn đề hiện có nào, đều phải điều tra tới cùng, chứng thực người chịu trách nhiệm cụ thể. Ngoài ra, thông qua Thành Ảo Mộng, cục công an nên tiến một bước tăng cường khả năng kiểm tra đốc thúc đối với chỗ ăn chơi toàn thành phố, không thể để những chỗ này trở thành chỗ che giấu hành vi xấu xa!
Mã Vũ Kim ưỡn ngực nói:
- Phó bí thư Hàn xin yên tâm, tôi trở về lập tức tổ chức một lần chỉnh đốn ngành giải trí toàn thành phố, tiến một bước làm sạch các chỗ ăn chơi
Hàn Đông nói:
- Tôi ủng hộ cục Công an làm một hành động lớn như vậy, nhưng nhất định phải chú ý cách làm việc!
Sau khi Mã Vũ Kim đi rồi, Chu Chính lại đến, y cũng đến báo cáo một số tình hình điều tra được của Thành Ảo Mộng. Ngoài ra y cũng muốn thăm dò một chút thu hoạch của Hàn Đông ở Thục Đô
Hàn Đông không có nói cụ thể với Chu Chính, dù sao chuyện đã có người quản, Hàn Đông chỉ cần yên lặng xem thay đổi của nó thì được rồi. Hàn Đông chủ yếu là để Chu Chính phối hợp cục công an thành phố làm tốt các hạng công tác
- Lãnh đạo, mấy gã đó chơi xấu như vậy, không thể bỏ qua như vậy được!
Chu Chính bất mãn nói, nói xong việc chính, y lại không kìm nổi nói đến kẻ chủ mưu phía sau của chuyện này. Y đã được biết từ chỗ Tiền Hân Hoa, lần này Thành Ảo Mộng sở dĩ chơi xấu Hàn Đông, là do đám người Vương Quân và Lý Bằng Phi chỉ điểm. Mà thân phận của Vương Quân và Lý Bằng Phi, Tiền Hân Hoa cũng đã nói rõ rồi. Theo Chu Chính, Vương Quân và Lý Bằng Phi sau lưng tuy rằng có người, nhưng làm sao có thể so sánh với Hàn Đông chứ. Không nói bối cảnh cao tầng của Hàn Đông, chỉ nói ở tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông đã được Bí thư tỉnh ủy toàn diện ủng hộ, hiện tại con trai của Nguyên Hằng Kiện chẳng phải cũng chơi chung với Hàn Đông hay sao. Huống chi chuyện lần này, Hàn Đông đúng lý, cho nên muốn thu thập đám người đó tất nhiên cũng khỏi phải nói
Hàn Đông mỉm cười một cái, hắn đương nhiên biết Chu Chính là bất bình cho hắn, nói:
- Chuyện này, bây giờ tôi đã không quản rồi, chẳng qua ngày tháng của mấy thằng nhóc đó chắc chắn cũng không dễ qua
Tuy rằng Hàn Đông cũng biết, cho dù có khẩu cung của Tiền Hân Hoa, Vương Quân và Lý Bằng Phi cũng có thể phủ nhận, nhưng bây giờ phần khẩu cung đó ở trong tay Nguyên Hằng Kiện, Nguyên Hằng Kiện cầm lấy nó đi gây phiền toái cho Yến Sơn Cao, Lý Trọng Hỉ, cũng không cần chứng minh phần khẩu cung này thật giả.
Trên thực tế, Hàn Đông đem khẩu cung này giao cho Nguyên Hằng Kiện xử lý, từ một ý nghĩa khác mà nói, Nguyên Hằng Kiện là thay mặt thế lực hai bên đi nói lý lẽ với đám người Yến Sơn Cao
Về phần Nguyên Hằng Kiện làm thế nào, Hàn Đông không nghĩ tới, cũng không đi nghĩ, dù sao hắn tin rằng sau cùng Nguyên Hằng Kiện phải có một lời giải thích với hắn, cho dù nhất thời không thể giải thích, chí ít hắn ở chỗ y cũng đã có một ân tình chẳng phải sao!
Chu Chính nhìn Hàn Đông bộ dáng tính trước kỹ càng, liền biết Hàn Đông đã có quyết đoán, liền không nói thêm nữa
Buổi tối, Hàn Đông một lần nữa nhận được điện thoại của Phùng Nhạn Phi gọi đến, Phùng Nhạn Phi ở trong điện thoại vẫn là nói giúp cho Vương Quân, và còn nói cô nguyện ở trước mặt Yến Sơn Cao nói tốt cho Hàn Đông
- Tôi biết Phó bí thư Hàn năng lực công tác rất tốt, cũng làm ra không ít chiến tích, ngoài ra Bí thư Nguyên cũng đối với anh rất thưởng thức
Phùng Nhạn Phi nói
- Nhưng có thêm một người bạn, con đường cũng dễ đi một chút mà. Lần này anh nể mặt tôi, sau này tôi chắc chắn trả lại ân tình cho anh!
Hàn Đông trong lòng hơi kỳ lạ, không biết Phùng Nhạn Phi vì sao nhất định muốn giúp Vương Quân, dù sao bọn họ chỉ là quan hệ chị em họ, dường như cũng không cần phải nhiệt tình đến vậy chăng.
Nhưng Hàn Đông cũng không muốn biết Phùng Nhạn Phi rốt cục có mục đích gì, tuy rằng Phùng Nhạn Phi nói rất rõ ràng, nhưng Hàn Đông cũng không cảm kích. Một là hắn căn bản không sợ Yến Sơn Cao, hai là Hàn Đông cũng không muốn bắt cá hai tay, hắn chỉ cần cùng Nguyên Hằng Kiện làm tốt quan hệ là được rồi, đây cũng là liên quan đến bố cục lâu dài của Hàn Đông. So sánh với Nguyên Hằng Kiện, Yến Sơn Cao chẳng là gì cả
Chí ít trong kí ức của Hàn Đông, ở đời trước dường như căn bản không có ấn tượng với Yến Sơn Cao
- Cảm ơn ý tốt của cô
Hàn Đông thản nhiên nói
- Tôi đã nói rồi, tôi bây giờ đang bận việc chính, không có thời gian quản mấy chuyện nhàn rỗi, hơn nữa cũng không tồn tại chuyện xin lỗi hay không
Lời nói của Hàn Đông rất bình thản, nhưng tràn đầy cảm giác người có ảnh hưởng lớn
Phùng Nhạn Phi lập tức không có gì để nói, cô thở dốc hai cái, nói:
- Hàn Đông, anh rốt cục muốn thế nào mới buông tay
Hàn Đông không khỏi cười lên, nói:
- Tôi lại chẳng bắt ai trong tay, làm sao có buông tay hay không chứ
Phùng Nhạn Phi nói:
- Coi như tôi xin anh được không, anh nể mặt tôi, tôi cũng có thể hứa với anh bất cứ điều kiện gì
Cô đem 2 chữ “bất kỳ” nói rất nặng, trong lời nói tràn đầy ý ám chỉ
Bất đắc dĩ Hàn Đông căn bản không có hứng thú với cô, nói:
- Trưởng phòng nói quá lời rồi, không có việc gì tôi cúp đây
Phùng Nhạn Phi tức giận hét một tiếng, vẻ mặt đầy tức giận, lại hơi đỏ, như phẫn nộ
- Tức chết tôi rồi
Cúp điện thoại, cô ngồi trên sô pha, vẻ mặt lúc trắng lúc đỏ, thở phì phò, lồng ngực đập thình thịch
- Cũng thật tự cho mình tài giỏi chứ
Hàn Đông cười lạnh một tiếng, hắn không hiểu Phùng Nhạn Phi rốt cục vì sao phải liều mạng tham gia chuyện này, ngoài ra nghe ý của cô, dường như chỉ cần tha cho Vương Quân, thì có thể tùy ý đề xuất điều kiện với cô, 2 chữ tùy ý ý nghĩa quá rộng, cũng không biết cô rốt cục muốn làm gì
Bằng trực giác, Hàn Đông cảm thấy người phụ nữ này chắc chắn có mục đích khác, cho nên cô càng muốn dâng tới cửa, Hàn Đông càng không cho cô cơ hội.