Mục lục
[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Đông lắc đầu, xoay người quay đi, thuận tay đóng cửa phòng tắm.

Ngồi trong phòng khách, nghe tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, Hàn Đông lắc đầu cười khổ, a đầu này ở đây làm gì.

Đương nhiên, Hàn Đông hiểu rõ Lục Oánh, nhưng Hàn Đông không muốn chuyện này xảy ra. Một lát sau, Lục Oánh choàng áo ngủ đi ra ngoài, đầu ướt đẫm, mặt đỏ bừng bừng, cũng không biết vì mới tắm xong hay là vì trước đó to gan như vậy.

Lục Oánh ngồi thản nhiên, dường như đã quên cảnh tượng trước đó.

Hàn Đông lúc này cũng không biết nói gì với cô ta. Xem đồng hồ cũng đã 10 giờ, liền đứng dậy:

- Không còn sớm, em đi nghỉ sớm chút đi.

Lục Oánh gật đầu, nhìn Hàn Đông, ánh mắt chớp chớp, thản nhiên cười nói

- Được rồi, em đi ngủ đây, là phòng ngủ bên kia hả?

Hàn Đông gật đầu,

- Ừ, đồ đạc trong phòng đều mới và sạch sẽ.

Lục Oánh đứng lên, lắc lắc tay với Hàn Đông, thì thầm

- Anh Đông, ngủ ngon.

Đi qua mở cửa, bật đèn sáng, lại nhô đầu ra nói

- Cảm ơn anh, anh Đông.

Hàn Đông cười

- Ngủ sớm đi.

Lục Oánh đóng cửa, liền dựa vào cửa, nước mắt chảy ra.

Hơn 7 giờ ngày hôm sau, Hàn Đông ngủ dậy, giặt đồ xong, Lục Oánh cũng dậy, xem bộ dạng của cô ta, dường như cả đêm không ngủ.

Hàn Đông nói:

- Lục Oánh, hôm nay anh đi Thục Đô, đã hẹn trước với người ta, em định làm gì?

Lục Oánh cười nói:

- Anh Đông cứ mặc kệ em, em đi chuyển nhà là được rồi.

Hàn Đông nói:

- Cô bé này, anh làm sao mặc kệ được.

Lục Oánh cười

- Đùa với anh thôi. được rồi, chúng ta ra ngoài ăn sáng đi.

Hai người ra ngoài ăn sáng, xem ra Lục Oánh cũng đã khôi phục lại bình thường, có cười có nói. Dường như đã quên mọi việc của ngày hôm qua.

Thấy cô ta vậy, Hàn Đông cũng có chút yên tâm hơn nhiều, đây là một cô gái kiên cường, tin rằng cô ta sẽ nghĩ thông.

Ăn sáng xong, Hàn Đông chở Lục Oánh đến trạm xe, luôn tiện tới Thục Đô luôn.

Dọc đường đi. Hàn Đông nghĩ về việc hôm qua, không nhịn được cười khổ. Nghĩ đến cô bé Lục Oánh này, gan cũng lớn thật, cũng may là định lực không tệ lắm. nếu không, với tình hình như tối hôm qua, đã sớm đem cô ta xử tử hình rồi.

Đến Thục Đô, Kiều San san đã đến rồi, cô ấy chờ trong khách sạn, khi Hàn Đông tới gõ cửa, Kiều San San mở cửa, giống như con chim nhỏ gục đầu vào Hàn Đông.

Hàn Đông ôm chặt Kiều San San, hai người cũng một thời gian không gặp, trong lòng cũng rất nhớ nhau, vì vậy gặp nhau đã không thể kìm chế mà hôn nhau mãnh liệt.

Sau đó, Hàn Đông ôm Kiều San San, rồi hai người lại giường nằm, trong phòng chợt đầy sắc xuân.

Gần gũi với nhau đến gần mười hai giờ, Hàn Đông và Kiều San San mới xuống lầu, ăn trưa.

Vẻ mặt của Kiều San San đỏ ửng, lúc hai người ở trong khách sạn, cô ấy tỏ ra chủ động và cuồng nhiệt.

- Hàn Đông, hôm nay đi đâu chơi,

Kiều San San nũng nịu hỏi.

Hàn Đông nói:

- Hôm nay chúng ta đi xung quanh xem, chơi hội, dạo phố, mua sắm, tối thì kêu bọn Chu Chính cùng nhau đi chơi.

Kiều San San gật đầu

- Được, theo sắp xếp của anh.

Đến Thục Đô thì nhất định phải tới đường Xuân Hi dạo phố, hôm nay là tết, đường Xuân Hi rất đông người, Hàn Đông và Kiều San San giống như những cặp đôi thanh niên khác đang yêu nhau, nắm tay nhau giữa nơi đông người đi dạo.

Hơn bốn giờ chiều, Hàn Đông liên hệ với Chu Chính, sau đó liên hệ với Lã Nam Phương và Ngưu Chí Không, ngoài ra còn có Tôn Hải Quần phó cục trưởng cục công an, mọi người cùng nhau vui vẻ ăn tối, sau đó đi hát, đến 11 giờ mới về.

Những người này đều có mối quan hệ tốt với Hàn Đông, hơn nữa, đối với Hàn Đông mà nói, những người này ít nhất cũng có nhân phẩm, đều không có vấn đề gì, qua lại với họ, cũng không cần phải lo gì hết. Đương nhiên rồi, thật ra qua lại với người khác, Hàn Đông cũng không có gì phải lo lắng, ai dám lừa gạt Hàn Đông, Hàn Đông sẽ làm cho người đó ăn không được, đi cũng không xong. Nhưng nếu giao kết bạn bè, hy vọng sẽ giao kết được với bạn tốt, cái gọi là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, chơi với bạn tốt, thì cũng ảnh hưởng, cùng nhau tiến bộ.

Thời gian này, Hàn Đông căng thẳng, và cảm thấy mệt mỏi. Hơn nữa phải đảm nhận việc cải tạo dời chuyển thành cũ ở huyện Vinh Quang nên mệt. Vì vậy đúng lúc nghĩ tết cùng mọi người gặp mặt, ăn cơm, thoải mái một chút. Cũng có lợi sau này toàn tâm để tâm vào công việc.

Đi chơi vui vẻ với Kiều San San ở Thục Đô mấy ngày, sáng mùng bốn, Hàn Đông mới lái xe về tỉnh Vinh Quang.

Việc đầu tiên làm, Hàn Đông liên lạc với phó chủ tịch thường vụ Phạm Đồng Huy, chuẩn bị tiến hành cải tạo thành phố cũ huyện Vinh Quang, và xin phê chuẩn của chính phủ thành phố Vinh Châu.

Phạm Đồng Huy nge xong, nói

- Ừ, anh xin chính phủ tỉnh, đến lúc đánh giá cũng cần phải thông qua ủy viên thường vụ tỉnh ủy mới được, sau khi thông qua tỉnh ủy, cuối cùng viện quốc vụ phê chuẩn mới được.

Hàn Đông đầy niềm tin nói:

- Đối với vấn đề này tôi rất có niềm tin.

- Có niềm tin là tốt, nhưng cũng phải chuẩn bị thật tốt.

Phạm Đồng Huy cười nói. Hắn biết hoàn cảnh của Hàn Đông, vì vậy chỉ cần tỉnh ủy phê duyệt, thì việc xin tiến hành cải tạo di dời thành phố cũ huyện Vinh Quang sẽ dễ dàng thông qua viện quốc vụ.

Tuy nhiên trước mắt, tình hình tỉnh ủy có chút phức tạp, cho dù Hàn hệ có hai ủy viên thường vụ. Nhưng chuyện của huyện Vinh Quang muốn được thông qua, khó khăn nhất vẫn là ý kiến của bí thư Nguyên Hằng Kiện. Nếu Nguyên Hằng Kiện ủng hộ, thì khả năng thông qua rất cao.

Nghĩ đến lần trước, bí thư Kiện mời Hàn Đông ăn cơm, Phạm Đồng Huy bèn nói:

- Hàn Đông à, việc này tốt nhất là anh báo cáo với bí thư Nguyên một chút, có sự ủng hộ của bí thư Nguyên, thì càng dễ nắm chắc.

- Được, đa tạ chỉ bảo của chủ tịch Phạm,

Hàn Đông khách sáo nói.

Hàn Đông cũng biết, mặc dù có vài ủy viên thường vụ tỉnh ủng hộ hắn. Nhưng cũng có một vài lãnh đạo không hài lòng về hắn. trong đó cản trở lớn nhất chắc là chủ tịch tỉnh Sơn Cao và phó bí thư tỉnh Bảo Xuân Long.Vì vậy đi xin ủng hộ của Nguyên Hằng Kiện trước, cũng rất cần thiết.

Mặt khác, Hàn Đông cũng biết tương lai Nguyên Hằng Kiện muốn đi đến đỉnh cao nhất của quyền lực của Hoa Hạ Quốc, một trong những nhân vật của những vị trí đó, vì vậy bây giờ có nhiều cơ hội tiếp xúc với ông ta, sau này hắn và cả Hàn gia cũng có quan hệ.

Cho nên Hàn Đông nhanh chóng điện thoại cho Nguyên Hằng Kiện:

- Chào chủ nhiệm Lã, tôi là Hàn Đông tỉnh Vinh Quang, không biết bí thư Nguyên có rãnh không, tôi tính ngày mai báo cáo chút công việc với ông ấy.

Lã Tuấn Khải khách sáo nói:

- Bí Thư Hàn xin chờ một chút. Tôi đi xin chỉ thị của bí thư một chút.

Đây cũng là điện thoại của Hàn Đông, mà nếu đổi người khác, một bí thư huyện nho nhỏ, mà lại đi báo cáo công việc với bí thư tỉnh ủy, việc này cũng không bình thường rồi, bí thư huyện như vậy quả là không biết trời cao đất rộng.

Nhưng Lã Tuấn Khải biết, Hàn Đông thì khác, thái độ đối đãi của Nguyên Hằng Kiện với Hàn Đông trước kia, Lã Tuấn Khải đã nhìn ra được, Nguyên Hằng Kiện rất xem trọng Hàn Đông, vì thế Hàn Đông cần báo cáo công việc với Nguyên Hằng Kiên, Lã Tuấn Khải cũng không có gì ngạc nhiên, mà lập tức đi báo cho Nguyên Hằng Kiện.

Quả nhiên, Nguyên Hằng Kiện nghe Lã Tuấn Khải báo cáo xong liền hỏi:

- Chiều mai có việc gì quan trọng không?

Lã Tuấn Khải nghĩ một lát, nói:

- Ngày mai khoảng mười một giờ mười lăm phút, sẽ gặp phó bộ trưởng bộ thương vụ.

Anh ta cũng biết Nguyên Hằng Kiện hỏi như vậy nghĩa là công việc bình thường hoãn lại, vì vậy chỉ nói một việc này.

Nguyên Hằng Kiện liền nói:

- Vậy nói Hàn Đông mười giờ rưỡi tới, còn những việc khác cậu sắp xếp một chút.

- Vâng, bí thư.

Lã Tuấn Khải nói. Rồi lui ra ngoài, sau đó trả lời điện thoại Hàn Đông,

- Bí thư Hàn, tôi mới vừa báo cáo với bí thư Nguyên, ông ấy bảo anh ngày mai mười giờ rưỡi tới.

Hàn Đông vui vẻ nói

- Cảm ơn chủ nhiệm Lã.

Lã Tuấn Khãi khách sáo nói:

- Đừng khách sáo

Sau đó, Lã Tuấn Khải lấy cuốn sổ, khi lại các cuộc hẹn sáng ngày mai của Nguyên Hằng Kiện, thật ra nếu dựa vào sắp xếp, sáng mai đi gặp trưởng công an tỉnh, trưởng cục thống kê tỉnh, còn có trưởng bộ nhân sự tỉnh. Bây giờ sắp xếp gặp Hàn Đông, vậy chỉ có cách sắp xếp lại thời gian với một trong ba vị kia. Ba vị trí này, thì rõ ràng trưởng công an tỉnh và trưởng bộ nhân sự tỉnh quan trọng hơn, vì vậy chỉ có thể hủy gặp trưởng cục thống kê.

Sau khi quyết định, Lã Tuấn Khải bèn gọi điện cho trưởng cục thống kê Thích Hoa Vân nói:

- Trưởng cục Thích, tôi là Lã Tuấn Khải ban thường vụ tỉnh. Sáng mai bí thư Nguyên có cuộc hẹn khác, vì vậy đành hủy buổi gặp mặt.

Thật ra trưởng bí thư cục thống kê Thích Hoa Vân rất mong đợi lần này gặp bí thư tỉnh. Suy cho cùng công việc của cục thống kê thực tế không có quyền lực, nên muốn có được ưu ái của bí thư Tỉnh, nhưng điện thoại của Lã Tuấn Khải đã làm tan biến chút hy vọng của ông ta. Trong lòng buồn bực nhưng cũng phải cười nói:

- Chủ nhiệm Lã, cảm ơn anh, vậy anh xem khi nào bí thư Nguyên rảnh, tôi sẽ qua báo cáo công việc.

Mặc dù Thích Hoa Vân là cán bộ cấp Giám đốc sở, còn Lã Tuấn Khải chỉ là cán bộ cấp Phó Giám đốc sở vừa mới được đề bạt. Nhưng vị trí của họ lại khác xa một trời một vực, Vì thế Thích Hoa Vân cấp sở chính trước mặt Lã Tuấn Khải cũng phải cẩn thận nịnh bợ.

Lã Tuấn Khải nói:

- Tạm thời không có, vậy đi, chờ khi có thời gian, tôi sẽ thông báo với anh.

- Vậy được, cám ơn chủ nhiệm Lã, khi nào có thời gian tôi mời chủ nhiệm Lã ăn cơm.

Thích Hoa Vân khách khí nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK