Sau khi mấy công ty kia nhận được tin tức, đã chiếm đất trước, đồng thời kiếm cơ hội thu tiền. Còn những người tiết lộ tin tức, tức là mấy người trong Ủy viên thường vụ Huyện ủy, cũng chính vì vậy mà Hàn Đông rất không thích những công ty khác. Nếu bọn họ không nghe chào đón, vậy thì cũng không quan tâm đến việc dùng thủ đoạn.
Đối với một doanh nghiệp mà nói, nếu chính quyền muốn làm khó anh, thì cách làm rất nhiều.
Đương nhiên, Hàn Đông sở dĩ nói rõ ràng như vậy, cũng là một loại tín nhiệm đối với Vinh Tiểu Dân.
Nói cách khác, nếu là người khác, Hàn Đông sẽ không nói thẳng như vậy, chỉ cần đưa nhiệm vụ thanh trừ mấy công ty kia giao cho y là được rồi.
Vinh Tiểu Dân cũng hiểu được điều này, cho nên y gật đầu nói:
- Bí thư Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ nhanh chóng chuyển mấy công ty đó đi.
Cùng với việc các hạng mục công tác được triển khai, tất cả các cán bộ ở các cấp của huyện Vinh Quang đều cảm nhận được bây giờ đã bận hơn trước rất nhiều. Nhất là những phòng ban có liên quan đến việc di dời cải tạo khu nội thành cũ, lại vô cùng bận rộn.
Còn Hàn Đông, lại dần dần không còn bận như trước đây nữa. Hàn Đông là Bí thư Huyện ủy, cũng không thể không có việc gì làm. Bây giờ đã định ra được phương hướng lớn của Huyện ủy rồi, vậy nếu như thực hiện, thì sẽ giao cho những người khác đi làm. Việc Hàn Đông cần làm chủ yếu có hai việc: Thứ nhất là tăng cường việc giám sát kiểm tra, tìm hiểu tình hình tiến độ các hạng mục công việc. Thứ hai là thống kê toàn bộ công việc, chỉnh đốn nhân sự, tài nguyên trên các phương diện, để họ có thể phát huy được tác dụng lớn hơn.
Đồng thời Hàn Đông còn tranh thủ lúc rảnh rỗi, mỗi ngày giành một chút thời gian để đọc sách. Bây giờ hắn đang xem cuốn 《Tư bản luận》của Mark. Đây quả thật là một tác phẩm kinh điển, có thể nói là mỗi chữ đều như ngọc. Hàn Đông đọc rất cẩn thận, học được rất nhiều từ trong cuốn sách đó.
Lý luận có nguồn gốc từ thực tiễn, hơn nữa còn có ý nghĩa chỉ đạo rất quan trọng đối với thực tiễn, đặc biệt là đối với một nước như Trung Quốc. Với thân phận của Hàn Đông, chăm chỉ nghiên cứu những tinh túy của cuốn sách này, là điều rất có ích.
Đồng thời với việc đọc sách, Hàn Đông còn ghi lại để nhớ. Hắn ghi lại tất cả những kiến thức hắn tâm đắc, và còn cả những điểm tạm thời hắn chưa hiểu được.
Tuy nhiên cũng chỉ buổi tối Hàn Đông mới đọc sách, ban ngày hắn vẫn giành hết tâm huyết cho công việc, nên cũng không có nhiều thời gian nhàn rỗi như vậy. Ngoài ra hắn cũng phải nêu gương tốt, lúc đi làm không làm những việc khác ngoài công việc. Mặc dù trong huyện Vinh Quang cũng không ai quản lý hắn, nhưng quân tử thận trọng. Cho dù không có người quản lý, Hàn Đông cũng phải coi trọng tính tự kỷ luật, nuôi dưỡng thành một thói quen tốt, đối với sự phát triển về tất cả các phương diện đều có lợi.
- Bí thư Hàn, mấy công ty kia đã trả lại hết những mảnh đất tạm thời họ đang giữ rồi.
Vinh Tiểu Dân kính cẩn nói. Mấy ngày hôm nay y đích thân dẫn người đi, vừa đấm vừa xoa, cuối cùng cũng dẹp xong chuyện của mấy công ty kia.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Không tồi, hành động cũng rất nhanh.
- Đây là việc tôi nên làm mà.
Vinh Tiểu Dân cung kính nói, trong lòng cũng vô cùng vui mừng. Hàn Đông nói vậy là đang khen ngợi y đây.
Hàn Đông nói:
- Ừ, chúng ta đến khu mới đi một vòng đi.
- Vâng, Bí thư Hàn.
Vinh Tiểu Dân đứng lên.
Sau đó, Hàn Đông cùng với Vinh Tiểu Dân, Tả Nhất Sơn cùng đi đến khu mới.
Khu mới đang trong quy hoạch cách khu nội thành cũ của huyện Vinh Quang một con sông. Nhưng địa thế của khu mới lại rộng rãi hơn khu cũ nhiều. Hướng phát triển về phía đông còn rộng rãi hơn nữa, không giống như khu cũ lại nằm ở giữa hai con sông. Trước đây nơi này là vùng ngoại thành, ngoài mấy doanh nghiệp ra, cơ bản cũng chỉ có mấy hộ dân nông nghiệp, đồng ruộng. Cho nên chi phí bồi thường đất đai khi quy hoạch khu nội thành mới cũng sẽ được giảm bớt đi không ít.
Đương nhiên, Hàn Đông cũng rất coi trọng vấn đề bồi thường giải tỏa cho người dân. Những người dân bình thường sống ở đây, bọn họ hoặc dựa vào việc trồng trọt hoặc dựa vào những kinh doanh nhỏ mà kiếm được một ít tiền. Nhưng sau khi việc xây dựng khu nội thành mới chiếm hết đất đai của họ rồi, vấn đề sinh nhai sau này của họ phải được cân nhắc đến mới được. Những người dân này khác với mấy công ty đột nhiên tới đây mua đất, cho nên cũng phải được đối xử khác.
Đợi sau khi Bạch Hi Lâm dừng xe xong, Hàn Đông cùng Vinh Tiểu Dân, Tả Nhất Sơn liền xuống xe đi bộ.
Căn cứ theo quy hoạch, con đường này là trục đường chính của khu nội thành mới. Bây giờ đã có một số người dân chuyển vào đây, trên đường cũng có vẻ tấp nập rồi.
Hàn Đông quay đầu lại nói với Tả Nhất Sơn:
- Về việc an cư của những người dân này, anh viết một bản kiến nghị, vài ngày nữa đưa lên cho tôi.
Hắn cũng khá hài lòng với công việc của Tả Nhất Sơn, hắn cảm thấy người thanh niên này có thể rèn luyện thêm một bước nữa, tương lai sau này cũng sẽ không tồi.
- Vâng!
- Bùm!
Phía trước truyền đến một âm thanh lớn, sau đó liền nghe có tiếng người thét lên, rồi có tiếng người rống giận.
Hàn Đông chau chau mày, nói:
- Chúng ta đi qua đó xem.
Đi qua một con lươn nhỏ, liền nhìn thấy có mấy hộ dân đang đứng bên đường, lúc này bên đường quốc lộ đã có mấy người đang đứng đó, một chiếc xe hàng dừng ở một bên. Bên cạnh có một chiếc xe ba bánh đang bị ngã, trên mặt đất còn có mấy dụng cụ gia đình còn nằm lung tung.
Nhìn bộ dáng, có lẽ là khi xe hàng đi ngang qua, kéo theo xe ba bánh khiến nó bị ngã. Nhưng nhìn từ vị trí xe hàng dừng, nó đang đi về phía trước, nhưng lại dừng lại ở bên trái đường quốc lộ, rõ ràng là đã vi phạm luật giao thông.
Một người đàn ông từ mặt đất chật vật đứng lên, thấy tài xế chiếc xe hàng định lên xe chạy đi, liền đưa tay giữ cánh tay anh ta lại, nói:
- Sao anh có thể lái xe đi được, bồi thường đồ đạc của tôi đi.
- Bồi thường mẹ anh ấy, ai bảo anh đột nhiên lao ra, còn đòi hỏi ở bố đây, nói cho anh biết, không có cửa đâu.
Lái xe là một thanh niên trẻ khỏi, thoạt nhìn thái độ cũng thuộc loại vô cùng hống hách, xem thường người khác.
- Con người của anh sao có thể như vậy, đã đụng vào người ta rồi còn mắng chửi được nữa.
Người đàn ông lái xe ba bánh tức giận nói, từ ống quần anh ta có nhỏ ra từng giọt máu tươi, chắc chắn đã bị thương.
Lúc này từ căn nhà bên cạnh đường có một người phụ nữ chạy ra, kêu lên:
- Sao thế, sao thế?
- Mẹ nó, buông tay ra!
Người lái xe tải phẫn nộ nói. Thấy người đàn ông kia còn đang giữ cánh tay mình, liền xoay mạnh người, dùng sức đẩy một cái, liền khiến cho người đàn ông kia bị đẩy ngã xuống đất. Sau đó, tài xế xe tải liền hùng hổ liên xe, chuẩn bị lái xe đi.
Người phụ nữ đứng phía sau thấy vậy, liền dang rộng hai tay, đứng chắn trước chiếc xe tải, ngăn không cho y rời đi.
Hàn Đông thấy ống quần người đàn ông kia đã thấm đỏ máu tươi, liền nói:
- Nhất Sơn, thông báo cho cảnh sát giao thông, ngoài ra bảo lão Bạch nhanh chóng đưa người bị thương đi bệnh viện đi.
Việc này vốn dĩ chỉ là một việc nhỏ, nhưng nếu Hàn Đông đã gặp nó, thì cũng phải quan tâm một chút.
Lúc này Hàn Đông ngẩng đầu, thấy người lái xe tải kia lại xuống xe, túm lấy đầu người phụ nữ kia kéo qua bên đường. Nhất thời Hàn Đông cảm thấy vô cùng tức giận, người tài xế xe tải này cũng quá đáng quá rồi.
Không đợi Hàn Đông nói, Vinh Tiểu Dân liền nổi giận hét lên một tiếng:
- Dừng tay!
Sau đó liền nhảy qua đó.
Hàn Đông cũng đi theo qua đó, tài xế xe tải kia thấy có người chõ mõm vào, liền bỏ tóc người phụ nữ đó ra, khinh thường nói:
- Làm gì thế, muốn xỏ mũi vào việc người khác à? Cút càng xa càng tốt cho tôi, biết tôi là ai không?
Nhìn bộ dạng khoa trương của y, dường như là con trai của Bí thư Tỉnh ủy vậy. Hàn Đông cười lạnh một tiếng, nói:
- Tôi không quan tâm anh là ai, anh đụng phải người ta thì nên nhanh chóng đưa người ta đi bệnh viện, đồng thời phải bồi thường.
- Anh cho rằng ai là ai đấy! Nói cho anh biết, chú tôi là Viện trưởng tòa án, nếu biết điều, thì bớt lo việc người khác đi.
Tài xế xe tải đang nói, bỗng nhiên thấy một chiếc Santana chậm rãi dừng lại, sau đó tài xế trên xe liền xuống xe đỡ người đàn ông bị thương lên xe. Việc này khiến y vô cùng kinh ngạc, tài xế của chiếc Santana này bị thần kinh hay sao?
Không chỉ có người tài xế xe tải kinh ngạc, mà ngay cả người đàn ông bị thương cũng rất kinh ngạc, không dám lên xa. Bạch Hi Lâm bất đắc dĩ nói:
- Yên tâm đi, tôi là tài xế của Bí thư Huyện ủy Hàn.
- Mẹ nó!
Tài xế xe tải vừa nghe như vậy, không khỏi mắng một câu, sau đó xoay người định lên xe.
Hàn Đông lạnh lùng nói:
- Anh là cháu trai của Trương Đổng Hào à, tốt nhất tiếp theo anh nên xử lý việc này cho tốt.
- Tôi cứ muốn đi, anh có thể làm gì được tôi!
Tài xế xe tải nói, sau đó nhấn ga, chiếc xe tải liền khởi động. Người phụ nữ đứng một bên thấy vậy, vội vàng đứng qua một bên.
Thấy tài xế xe tải định đi, sắc mặt Hàn Đông trầm xuống. Vốn dĩ lần trước trong sự việc của Sa Trí Tuyên, hành vi của Viện trưởng tòa án huyện Trương Đổng Hào khiến Hàn Đông rất không hài lòng rồi. Nhưng nghĩ tới việc Trương Đổng Hào cũng vì gánh áp lực từ phía trên, nên sau sự việc đó Hàn Đông cũng không tính sổ với y. Sự việc trôi qua lâu như vậy rồi, Hàn Đông gần như đã quên mất việc này rồi, bây giờ lại được tài xế xe tải này nhắc lại, trong lòng Hàn Đông cảm thấy phải nên tính sổ đi mới đúng.
Lúc này tiếng còi xe cảnh sát vang lên, từ trên xe có hai cảnh sát giao thông nhảy xuống, hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Tạ Nhất Sơn nói:
- Vừa rồi có một chiếc xe tải đụng phải chiếc xe ba bánh, người chúng tôi đã đưa đi bệnh viện rồi. Chiếc xe tải đã bị lái đi rồi, nhưng tôi vẫn còn nhớ biển số xe, anh ghi lại đi.
Sau khi cảnh sát giao thông ghi lại biển số xe tải, liền bắt đầu kiểm tra hiện trường.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Chúng ta đi trước đi, Nhất Sơn, theo dõi tiếp sự việc này đi.
Sáng hôm sau sau khi Tả Nhất Sơn tìm hiểu tình hình một chút, liền gọi điện thoại báo cáo cho Hàn Đông, nói:
- Bí thư Hàn, cũng không biết cảnh sát giao thông kiểm tra hiện trường như thế nào, không ngờ lại đổ hết trách nhiệm cho chiếc xe ba bánh. Nói rằng bởi vì chiếc xe ba bánh bất ngờ lao ra, nên mới xảy ra vụ tai nạn đó. Trách nhiệm phải do tài xế xe ba bánh gánh.
Hàn Đông cười lạnh một tiếng, xem ra cho dù hắn có cố gắng chỉnh đốn tác phong công tác như thế nào, thì thực tế vẫn còn tồn tại rất nhiều vấn đề. Nhưng, người tài xế xe tải đó là cháu trai của Trương Đổng Hào, sự việc tiến triển như thế này cũng không có gì bất ngờ.
- Cho dù sự việc lần này Trương Đổng Hào có tham gia vào hay không, thì cũng phải động vào y mới được.
Trong lòng Hàn Đông thầm nghĩ. Nhưng muốn thay đổi một Viện trưởng tòa án, cũng là một việc khá phức tạp.
Bởi theo quy định của Hiến pháp Trung Quốc, Viện trưởng tòa án nhân dân các cấp khác với đại biểu quốc hội nhân dân ở mỗi nhiệm kỳ. Đại hội đại biểu nhân dân các cấp có quyền bãi miễn Viện trưởng tòa án nhân dân mà họ đã bầu ra. Trong hai lần Đại hội đại biểu nhân dân ở mỗi địa phương, nếu các Ủy viên thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân cho rằng cần bãi nhiệm Viện trưởng tòa án nhân dân, thì cũng cần phải trình lên Tòa án nhân dân cấp trên để đưa ra Ủy viên thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân phê chuẩn.
Ngoài ra còn có một nhân tố, chính là Trương Đổng Hạo cũng có chút quan hệ ở phía thành phố. Nếu muốn động tới y, thì phải đắc tội với người khác. Hàn Đông cũng không sợ phải đắc tội với người khác, nhưng hắn không muốn để lại ấn tượng cho người khác rằng hắn là người thích làm loạn.
Điện thoại di động vang lên, khiến Hàn Đông đang trầm tư cũng bừng tỉnh hẳn. Hắn nghe máy, liền nghe Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an kiêm Trưởng phòng Công an huyện Tào Vĩnh Ba nói:
- Bí thư Hàn, tôi là Tào Vĩnh Ba. Có chút tình hình muốn báo cáo với anh một chút, có không ít người đang bao vây tòa án rồi!