Trương Lăng Hoa nhìn qua hắn, trong ánh mắt không có bất kỳ sắc thái nào, chỉ bình tĩnh như nước, nhàn nhạt nói ra:
- Chuyện năm đó là ta không đúng. Nhưng ẩn tình trong đó ngươi cũng không có biết rõ, qua đi ta sẽ từ từ nói tỉ mỉ cho ngươi biết.
Ánh mắt của hắn nhìn bốn phía, mỗi một người đều câm như hến, không dám tự ý hành động, nghe được danh đầu Võ Đế, sẽ không sinh ra nổi chiến ý.
Tễ Lâm gian nan mở miệng nói:
- Chúc mừng Trương tông chủ bước vào đế cảnh, từ nay về sau trở thành đệ nhất nhân cả thành Nam Hỏa!
Lý Phong Vũ cũng lung lay chắp tay nói:
- Chúc mừng Trương, Trương tông chủ!
Hắn cũng không dám lại xưng "Trương huynh", chênh lệch một cảnh giới giống như cả thiên địa, không còn tư cách xưng huynh gọi đệ với người ta,
Trương Lăng Hoa thản nhiên nói:
- Dễ nói, hai vị tạm thời lưu lại, ta còn có chút chuyện liên quan tới mạch khoáng muốn thương lượng với các vị đấy.
Sắc mặt Tễ Lâm cùng Lý Phong Vũ khó coi hơn cả gan heo, biết rõ khẳng định phải nhượng lại rất nhiều lợi ích, nhưng mà người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, đối phương thực lực Võ Đế còn đó, không theo thì cứ cút cả đi.
Tễ Lâm khá tốt, dù sao cũng có núi dựa lớn là Lôi Phong thương hội, đối phương cũng không dám quá mức ép sát. Mà Lý Phong Vũ thì âm thầm dự cảm không ổn, Thiên Hạt Tông vốn là tách ra khỏi Bắc Hạt Tông, nếu như Trương Lăng Hoa mượn cơ hội này muốn hai phái thống nhất, đây chính là thiên đại tai nạn.
Nhưng trong lòng Trương Lăng Hoa tuyệt đối không dám làm ra chuyện sơ suất lớn như thế, nếu không đến lúc đó lưỡng bại câu thương, cuối cùng tiện nghi vẫn là thế lực thương hội mà thôi. Hắn vào lúc này cảm thấy thế lực thương hội tồn tại là mỹ diệu cỡ nào.
Hai người tất cả có tâm tư, nhưng cũng không dám làm trái lời Trương Lăng Hoa, nhao nhao trả lời:
- Vâng, Trương tông chủ nói thế, không thể không theo!
Thần sắc Trương Lăng Hoa lạnh lùng lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Thuận theo thuận tiện.
Hắn không có để ý tới Đàm Địa Quân cùng mấy vị trưởng lão, mà là đưa mắt nhìn Lý Vân Tiêu đang vận công chữa thương trên quảng trường, giờ phút này quanh người Lý Vân Tiêu có một tia ất mộc chi khí, đang không ngừng chữa trị thương thế của hắn.
Đồng tử Trương Lăng Hoa hơi co lại, hắn phát hiện tất cả mọi người cũng chỉ có Lý Vân Tiêu là hắn nhìn không thấu, mở miệng nói:
- Ngươi là người phương nào? Cho ngươi ba hô hấp, nếu ngươi trả lời không làm cho ta hài lòng...
Đằng sau hắn không có nói cái gì, cũng không cần nói. Tất cả mọi người hiểu, nếu không làm hắn hài lòng, vậy thì xong đời.
Thành Nam Hỏa bao nhiêu năm qua chưa xuất hiện cường giả Võ Đế, hình tượng Trương Lăng Hoa vào lúc này chẳng khác gì núi lớn trong lòng mọi người, cao không thể chạm, thậm chí là chí cao vô thượng, mỗi một câu đều là pháp lệnh không thể làm trái.
Lý Vân Tiêu không nói một lời, đại lượng ất mộc chi khí du động trong người, thân hình bị ma khí ăn mòn từ từ được khôi phục, lực lượng cơ thể dần dần cường đại lên, dưới chí cường phách thể đã dần dần trấn áp ma khí.
Trương Lăng Hoa nhướng mày, sắc mặt dần dần âm trầm xuống, đối phương vậy mà bỏ qua hắn!
Người bốn phía nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, trong nội tâm đả khởi tiểu cổ, không biết thiếu niên này có bao nhiêu lá gan, lại dám đối mặt với cường giả Võ Đế.
Mai Đông Nhi càng lo lắng vạn phần, muốn đi ra ngoài biện hộ cho, lại bị Hà Ứng Dong ngăn lại, thần sắc ngưng trọng lắc đầu. Giờ phút này mặc cho ai cũng biết lai lịch Lý Vân Tiêu không cạn, một khi xử lý không tốt, vô cùng có khả năng sinh ra đại sự, nàng cũng không dám mạo muội nhúng tay vào.
Bình Anh Dịch càng ngày càng không nhìn thấu thiếu niên trước mắt, hắn đã sớm chảy mồ hôi lạnh đầm đìa, nhìn thấy Đàm Địa Quân bị bắt thì bị dọa đổ mồ hôi lạnh, sợ lan tới gần mình. Đối phương chính là sư đệ Trương Lăng Hoa, vô cùng có khả năng bình an vô sự, nhưng mình cùng Thượng Quan Ngọc Âm thì thê thảm, làm không tốt trực tiếp bị miểu sát.
Rốt cuộc tính nhẫn nại của Trương Lăng Hoa cũng biến mất trong mấy hô hấp, trong miệng thốt ra hai chữ, nói:
- Rất tốt!
Cánh tay của hắn hành động, lăng không đánh ra một quyền. Không gian trên đài xem xét uốn éo, người phía trên như biến hình, Cửu Thiên đế khí ngưng tụ dưới quyền phong của hắn, hóa thành quyền uy cuồn cuộn đánh tới.
Trương Lăng Hoa cũng không có dùng toàn lực, chỉ vận dụng không tới một thành lực lượng. Bởi vì tại hắn tính toán một thành lực lượng đối phương có thể thừa nhận được, hắn muốn bắt sống, nội tâm của hắn có rất nhiều nghi vấn cần giải đáp.
Mặc dù chỉ là một thành lực lượng, nhưng cũng là quy tắc, đế khí ngưng tụ, võ giả dưới quyền uy này vẻ mặt tái nhợt, thậm chí ngay cả khí lực chạy trốn cũng không có, ngơ ngác đứng ở đó bất động.
Lý Vân Tiêu mở hai mắt ra, đôi mắt đỏ hiển hiện loan nguyệt, hắn đoán không sai, sau khi Đàm Địa Quân thất bại, người tổn hại đầu tiên chính là hắn. Giờ phút này Yêu Long dần dần dung nhập vào trong linh hồn, thân thể bắt đầu phát sinh yêu hóa, hiện ra long lân, diện mục cũng trở nên đáng ghét.
- Cái đó... Yêu hóa?
Tất cả mọi người cả kinh, Hà Ứng Dong cũng giật mình nói:
- Đây là cái gì yêu hóa, vì sao cực giống thượng cổ chân long?
Lời của nàng làm cho mọi người chấn động, thì ra không phải chỉ có mình có suy nghĩ này. Nhưng mà yêu hóa thành thượng cổ chân long, làm sao có thể. Ai cũng biết thượng cổ long tộc chính thức là tồn tại Thập Phương Thần Cảnh, nếu như có thể thông qua yêu hóa đạt tới, đại lục đã sớm loạn.
Hào quang lóe lên trong tay Lý Vân Tiêu, lập tức ngưng tụ thành kiếm quang cầm trong tay. Hoàng Triêu Chung dưới chân thu hỏa lại, hóa thành chuông nhỏ bay tới nắm tay trái. Kiếm quang ở tay phải hiện ra, hóa thành một thanh kiếm quang cực lớn, lâm không múa vài động tác kỳ quái chém vào quyền phong kia.
Trong lòng mọi người lắc đầu, Cửu Thiên đế khí trấn áp tất cả, mặc lực lượng của hắn cường đại thế nào, cho dù là Võ Tôn đỉnh phong cũng không cách nào ngăn cản đế uy.
Chỉ có đồng tử Trương Lăng Hoa đột nhiên co lại, Lý Vân Tiêu múa vài động tác cổ quái tuy n xấu vô cùng, nhưng mà mỗi động tác dường như ngưng tụ quy tắc? Trong đầu hắn hiện ra nhiều dấu hỏi lớn.
Ha ha, điều này sao có thể! Cho dù là Võ Tôn cũng chỉ có thể thoáng lợi dụng quy tắc, càng đừng nói cô đọng quy tắc, nội tâm Trương Lăng Hoa sinh ra cảm giác lắc lư.
Lý Vân Tiêu thi triển đúng là thánh kỹ Thánh Hỏa Điện, một đạo quy tắc chi lực nhàn nhạt hội tụ lên kiếm quang, ngang trời chém xuống, quát:
- Thần Quang!
Kiếm quang như cầu vồng, khí quan trời cao, chém vào quyền kình kia, dưới ánh mắt nghẹn họng trân trối của mọi người, quyền kình bị xé rách như vải vóc.