– Thì ra trong thiên địa vạn pháp quy nhất, thuật Bá Thiên Luyện Thế quyết này có khác gì luyện khí của ta? Đều là luyện hóa tài liệu đến cực điểm rồi diễn sinh ra lực lượng mới, trở thành huyền khí.
– Ta hiểu rồi. Bất diệt kim thân của Ngạo Trường Không là một loại huyền khí siêu phẩm, dùng thiên địa làm đỉnh lô, thân thể làm phôi thai, luyện hóa đến mức tận cùng thành huyền khí.
Lý Vân Tiêu hiểu ra, cơ thể có cảm ứng toát ra từng đợt dao động. Tần suất dao động hài hòa nhảy nthó trong Giới Thần Bi, dường như lạoi quy tắc nào đó sinh ra cộng minh, thiên địa có biến đổi.
– Đây là...?
Lần đầu tiên Lý Vân Tiêu cảm nhận biến đổi trong cơ thể, cảnh giới Vũ Quân nhất tinh mở ra. Nguyên khí mênh mông rót vào trực tiếp nâng lên nhị tinh, nhưng Lý Vân Tiêu không mừng rỡ mà trầm trọng nhìn bầu trời.
Lý Vân Tiêu và Giới Thần Bi liên kết tinh thần, tuy chưa thể nhìn hết mọi cảnh vật nhưng mỗi một thay đổi đều nằm trong thần thức của hắn. Giờ phút này, trên hư không có loại pháp tắc nào đó lặng lẽ sinh ra chấn động hòa cùng dao động hài hòa từ người Lý Vân Tiêu.
Tận cùng bầu trời, nơi hồng mông minh minh, chấn động gợi ra ánh sáng vàng chói lòa như đom đóm chiếu rọi bóng đêm. Ánh sáng vàng dần tăng nhiều lên.
Lý Vân Tiêu con ngươi co rút, hoảng sợ xoe tròn mắt nhìn hư không chằm chằm. Những ánh sáng vàng bắt đầu kéo dài, hòa tan, hình thành các khoa đẩu văn tự màu vàng. Mỗi chữ hình thành làm đầu óc Lý Vân Tiêu ù vang, áp lực pháp tắc to lớn làm người Lý Vân Tiêu rung bần bật.
– Loại chữ này...
Lý Vân Tiêu cắn chặt răng chống cự uy nhiếp pháp tắc to lớn, hắn cố gắng trợn to mắt thấy rõ mỗi một khoa đẩu văn tự.
– Chữ giống như Đại Diễn Thần quyết nhưng không phải Đại Diễn Thần quyết, đây rốt cuộc là cái gì?
Lý Vân Tiêu vận chuyển tất cả lực lượng toàn thân lên đến đỉnh, hồn lực bàng bạc và chân khí, chí cường bá lực tuôn trào ra ngoài chống đỡ hắn trợn to mắt. Hai hàng huyết lệ chảy ra từ hốc mắt, nhưng Lý Vân Tiêu không để ý.
– Tương truyền trên đời này có một ít chí cao thiên địa pháp tắc, không thể dùng chữ miêu tả. Chúng nó ẩn trong thế giới, khó thể hình dung. Loại khoa đẩu văn tự này hay là thứ để miêu tả chí cao pháp tắc?
Lý Vân Tiêu cố nén người run rẩy, rốt cuộc thấy rõ khoa đẩu văn tự màu vàng. Mấy chữ to dạo đầu hiện ra trong não hắn, Đại Giới Thần quyết.
– Đại Giới Thần quyết! Là kinh văn chí cao pháp tắc ẩn trong Giới Thần Bi, chỉ khi đọc hiểu nó mới hoàn toàn luyện hóa Giới Thần Bi, chân chính tâm thần hợp nhất!
Lý Vân Tiêu mừng như điên, hắn có được Giới Thần Bi đã lâu, trừ có thể làm huyền khí không gian ra hắn bó tay không thể thăm dò nhiều hơn, hoàn toàn không có manh mối. Không ngờ lần này lĩnh ngộ yếu quyết tu luyện thân thể động thiên địa pháp tắc, thiên chí cao vô thượng kinh văn hiển hiện ra trong Giới Thần Bi.
Lý Vân Tiêu đọc từng chữ:
– Nguyên thủy tổ khí, phác phác hôn hôn. Nguyên hàm vô trẫm, thủy hồn vô danh. Hỗn độn nhất phá, Thái Ất thổ manh. Lưỡng nghi hợp đức, nhật nguyệt hối minh. Càn giao khôn biến, khôn tức Càn thành...
Lý Vân Tiêu càng lúc càng thấy vất vả, mỗi đọc một chữ như chuông gióng trong đầu. Hiện tại Lý Vân Tiêu không chỉ chảy máu mắt, tai, mũi, miệng hắn cũng trào máu. Trông Lý Vân Tiêu rất đáng sợ.
– Thứ này giống như Đại Diễn Thần quyết, không thể đọc bằng ngôn ngữ.
Lý Vân Tiêu bỗng nhiên mở ra tâm thần của mình, hoàn toàn giải phong linh đài, không chút đề phòng nghênh hướng khoa đẩu văn tự vàng trên bầu trời, khắc toàn bộ thần quyết vào thức hải.
– Liều mạng! Mất đi cơ hội lần này thì lần sau muốn tham ngộ thiên địa quy tắc, hiển hóa ra thần quyết không biết chờ đến năm nào tháng nào. Nếu thức hải của ta có thể chứa Đại Diễn Thần quyết thì cũng có thể với Đại Giới Thần quyết!
Rầm!
Kết quả Lý Vân Tiêu đánh cuộc là linh đài không chịu nổi uy nhiếp từ lực lượng pháp tắc,tinh thần bị chấn động dữ dội, não trống rỗng như tự bạo. Lý Vân Tiêu mất hết ý thức rớt xuống.
Mơ hồ hàng chữ Đại Giới Thần quyết hiện ra trong thức hải của Lý Vân Tiêu, lúc ẩn lúc hiện.
Các chữ vàng trúc trắc khó hiểu chậm rãi hiện ra trong thức hải Lý Vân Tiêu, đó là Đại Diễn Thần quyết. Nội dung vang lên trong đầu Lý Vân Tiêu tựa như nhịp tim đập đều đều.
Đại Diễn Thần quyết hiển hiện, Đại Giới Thần quyết lúc gần lúc xa cảm nhận hơi thở tương động thì cũng hiện ra từng chữ, hàng chữ lấp lánh ánh sáng ở góc khác trong thức hải.
Hai thiên thần quyết hiện ra rõ trong thức hải Lý Vân Tiêu, sáng rực phản chiếu lẫn nhau.
Lý Vân Tiêu đã hoàn toàn mất ý thức, hắn rớt xuống một góc Giới Thần Bi, đầu ướt đẫm máu, đã hôn mê.
Trong Giới Thần Bi không có trời trắng, không có ban ngày và ban đêm thay nhau, luôn luôn sáng trưng.
Không thể tính đã qua bao nhiêu ngày, Lý Vân Tiêu cảm thấy trong đầu không ngừng vang lên thanh âm Đại Diễn Thần quyết. Từ sau khi Lý Vân Tiêu chuyển thế trọng sinh toàn nhờ vào thần quyết này phục hồi ký ức kiếp trước.
– Loại cảm giác này... Chẳng lẽ ta lại chết? Lại trọng sinh?
Lý Vân Tiêu cảm thấy đầu nặng trịch, nặng hơn toàn thân hắn, đầu rũ xuống đất không ngước lên nổi.
– Bà nội nó, đầu nặng như búa sắt, bên trong có cục gạch. Chuyện quái quỷ gì đây?
Lý Vân Tiêu nằm sấp dưới đất, mí mắt hé mở, tầm mắt mơ hồ thấy máu đông lại dưới đất tỏa mùi tanh.
– Đó là máu của ta...
Lý Vân Tiêu gượng ngồi dậy, thấy rõ cảnh tượng trước mắt thì thở phào nhẹ nhõm. Nơi này vẫn nằm trong Giới Thần Bi, Lý Vân Tiêu cảm giác được. Nhưng Lý Vân Tiêu vận dụng lực lượng trong thức hải thì thấy đầun hức nhối, ánh sáng vàng lấp lánh trong linh đài khó thể phân biệt.
Lý Vân Tiêu bắt tử quyết, niệm Đại Diễn Thần quyết.
Mỗi lần Lý Vân Tiêu hôn mê tỉnh lại là trong đầu sẽ hiện ra thiên kinh văn này, công hiệu của nó không giống bình thường. Kinh văn Đại Diễn Thần quyết không ngừng vang lên trong đầu Lý Vân Tiêu, cảm giác đau nhói dần tan biến.
Không biết qua bao lâu, linh đài trong sáng, Lý Vân Tiêu không còn thấy đau chỗ nào, cảm thấy thần quang nội liễm, hồn lực trướng lớn ra.
– Đây là...
Lý Vân Tiêu lộ vẻ mặt mừng rỡ. Hồn lực tăng lên đến trình độ cực mạnh, đã vượt qua ngũ giai vương giai, đây là dấu hiệu Lý Vân Tiêu thành Thuật Luyện Sư ngũ giai.
Thật là gặp họa được phúc, nếu trong thức hải của Lý Vân Tiêu không có Đại Diễn Thần quyết thì đã linh hồn tán loạn, chết hẳn.
Lý Vân Tiêu cảm nhận sâu trong thức hải trừ Đại Diễn Thần quyết ra còn có khoa đẩu văn tự màu vàng khiến hắn cực kỳ e ngại, như ẩn như hiện, khó mà phân rõ. Đó là Đại Giới Thần quyết.