Mục Chinh chợt cười phá lên:
- Ha ha ha!
- Hỏng, chắc chắn là dụng cụ hỏng hóc!
- Ha ha ha! Ngàn vạn yêu thú cửu giai, ha ha ha, cảnh tượng này chỉ thời thượng cổ chân linh khắp nơi mới có!
Mục Chinh dứt lời, nguyên chiến hạm chìm trong thinh lặng.
- Thượng cổ . . . Không gian đánh rơi . . . Bí tàng Chân Long . . .
Mọi người chợt nghĩ ra điều gì, mặt trắng bệch.
Chợt con ngươi Lý Vân Tiêu co rút nhìn chằm chằm màn sáng phản chiếu:
- Mau nhìn kìa, đốm sáng đang biến mất!
Mọi người vội vàng nhìn lại, những đốm sáng bảy sắc không ngừng giảm bớt, tốc độ rất nhanh.
Mục Chinh sửng sốt, cười nói:
- Ha ha ha, ta đã nói là dụng cụ bị hỏng.
Mục Chinh xoay đầu trừng đệ tử kia, quát to:
- Các ngươi làm ăn kiểu gì? Dụng cụ quan trọng như vậy bị hỏng mà không biết, chờ trở về Mục gia rồi sẽ xử lý!
Đệ tử kia sợ hãi run bần bật, ấp úng, có khổ không nói nên lời.
Rõ ràng dụng cụ không bị hỏng, trước khi xuất phát bọn họ đã kiểm tra từng linh kiện cơ khôi di động, căn bản không có vấn đề.
Nhưng giờ phút này quang phổ cho thấy dấu hiệu lại không cách nào giải thích, chỉ có thể nói là dụng cụ bị hỏng.
Mục Trang trầm giọng nói:
- Sự cố lần này tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua!
Đệ tử kia mặt trắng bệch, ra sự cố lớn như thế, gã biết mình tiêu đời, thậm chí nửa đời sau bị hủy.
Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm quang phổ phản chiếu, đốm sáng gần như mất sạch, không còn một cái.
Mục Chinh nói:
- Thế này mới bình thường, dù là không gian thượng cổ đánh rơi, nhiều năm đã qua cũng nên chết sạch mới đúng.
Lý Vân Tiêu đột nhiên nói:
- Các vị ở trên rời chờ một chút, ta xuống dưới nhìn xem.
Mọi người giật mình kêu lên:
- Cái gì?
Mục Chinh vội nói:
- Vân thiếu gia, tuyệt đối không được! Chỗ này rất quái dị, không thể mạo hiểm!
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Chinh đại nhân đã bảo yêu thú nơi đây chết hết sạch. Huống chi trên quang phổ cũng biểu hiện không có thể sinh mệnh cường đại tồn tại, vậy sợ gì?
- Cái này . . .
Mục Chinh nghẹn lời, ngơ ngẩn nhìn Mục Trang.
Mục Trang không phản đối:
- Nếu Vân thiếu gia đã muốn xuống dưới vậy nhớ hết sức cẩn thận.
Lý Vân Tiêu nói:
- Yên tâm, dù bên dưới có cân linh cũng không làm gì ta được.
Lý Vân Tiêu nhảy xuống, nhấp nhoáng mấy cái đã vào rừng cây rậm rạp.
Trong rừng cây toát ra cổ ý đậm đặc ảnh hưởng thần thức rất nặng, cảm giác mọi thứ trong rừng rất là mơ hồ.
Sau khi vào trong Lý Vân Tiêu nhướng mày, cổ ý ẩn chứa hơi thở quái dị chuyển động trong không trung.
Dù sao là không gian thượng cổ đánh rơi, vì để an toàn Lý Vân Tiêu mặc Ma Thiên khải vào người, ma khí bốc lên ngăn cách các loại lực lượng khác lạ bên ngoài.
Lý Vân Tiêu xuyên qua rừng cây.
Những thanh đằng cổ thụ to đáng sợ, mỗi gốc như tòa thành bảo, cành vươn ra xa mấy dặm, đan chéo nhau, quấn quýt gắn liền.
Dưới cây là vô số lá rơi ngàn vạn năm ủ thành đầm lầy không ngừng bốc bọt nước.
Lý Vân Tiêu ngừng lại trên một nhánh cây cổ thụ, vững vàng như đứng trên đất bằng:
- Loại cảm giác này . . .
Biểu tình Lý Vân Tiêu trầm trọng, khép mắt cảm nhận hơi thở trong không trung, mắt bắn ra tia sắc bén:
- Đúng là yêu khí rồi, cực kỳ hỗn độn, dã tính. Thật sự là yêu thú thượng cổ, dường như vừa rời đi, nhưng điều này sao có thể!
Hoàn toàn không thể giải thích hiện tượng này, Lý Vân Tiêu biết máy thăm dò quang phổ của Mục gia không sai lầm, đúng là vừa rồi có vô số yêu thú tồn tại, trong khoảnh khắc lại biến mất.
- Chẳng lẽ là ảo ảnh phương xa chiếu đến?
Trong hoản cảnh kỳ lạ này sinh ra hiện tượng ảo ảnh không có gì lạ, nhưng những yêu khí thì sao?
Trong đầu Lý Vân Tiêu vang lên giọng Linh Mục Địch:
- Ảo ảnh là ánh sáng phản chiếu, vừa rồi là không gian phản chiếu.
Lý Vân Tiêu vừa mừng vừa sợ hỏi:
- Mục Địch đại nhân đã hoàn thành dung hợp?
Sau khi luyện chế Thần Luyện Cương thì Linh Mục Địch luôn dung hợp với thân thể mới, tiến vào bế quan.
Linh Mục Địch lên tiếng:
- Chưa hoàn thành, nhưng ta cảm giác tình huống hiện tại của ngươi, ngươi đang ở vùng ngoài Vạn Linh chi địa.
Lý Vân Tiêu giật mình hỏi lại:
- Vạn Linh chi địa? Đó là nơi nào?
Ngày xưa Linh Mục Địch là lãnh tụ Bắc vực, chắc chắn hiểu biết rất nhiều.
Linh Mục Địch trả lời:
- Đó là một không gian thượng cổ, bên trong chôn rất nhiều chân linh. Ngày xưa chúng ta gọi nó là Vạn Linh chi địa, độc lập trong Thiên Vũ giới.
Linh Mục Địch im lặng một lúc, nói:
- Ngày xưa ta thử nhiều cách nhưng không vào được, hay là các ngươi đã tìm ra cách?
Lý Vân Tiêu kể đại khái sự việc:
- Hay Vạn Linh chi địa là bí tàng Chân Long?
Linh Mục Địch nói:
- Ta không biết có phải là bí tàng Chân Long không, nhưng đúng là Vạn Linh chi địa nằm ở một then chốt hời không, lịch sử đoạn tầng đã hứa có thể tìm được đáp án từ trong đó.
- Lịch sử đoạn tầng?
Lý Vân Tiêu khó hiểu hỏi:
- Đại nhân nói lịch sử gì?
Linh Mục Địch nói:
- Thời thượng cổ, bầu trời, đất đai do chân linh thống trị. Sau đó chân linh cường đại đều bị diệt vong rồi mới nghênh đón thời đại nhân loại thống trị. Mấy năm qua nhân loại luôn thấy kỳ lạ, những tồn tại cường đại này ngày xưa chết như thế nào hế nào? Chân Long thượng cổ hút tinh hoa thiên địa sinh ra, thu giới lực ngưng tụ, gần như bất tử bất diệt. Chân Long cũng biến mất trong thiên địa, chỉ để lại truyền thuyết.
Lý Vân Tiêu nói:
- Đoạn lịch sử này đúng là dấu hỏi, nhưng thời đại quá xa xôi, rất khó tìm kiếm.
Linh Mục Địch nói:
- Ta cho rằng Vạn Linh chi địa chắc chắn có manh mối, tiếc rằng mãi mà không thể tìm ra tọa độ chính xác. Hiện tại nơi ngươi ở là vùng ngoài Vạn Linh chi địa, nếu may mắn sẽ nhìn thấy không gian phản chiếu lại đây, bên trong có nhiều yêu thú, thậm chí chân linh trước đây chưa từng gặp.
Lý Vân Tiêu hoảng hốt:
- Cái gì?!
Lý Vân Tiêu kinh kêu:
- Hiện tại nơi đó còn có chân linh?
Linh Mục Địch nói:
- Nơi đó đập lập với Thiên Vũ giới, lúc trước ngươi nói rất có thể là lĩnh vực Chân Long. Suy đoán này rất có lý, nếu vậy quy tắc thập giai chưa bị tổn hại, có chân linh ở trong đó có gì kỳ?
Lý Vân Tiêu kinh dị nói:
- Vậy là bí tàng Chân Long mở ra chính là vào Vạn Linh chi địa, thế thì . . .
Linh Mục Địch nói:
- Ta không rõ chuyện về bí tàng Chân Long đó nhưng khả năng vào Vạn Linh chi địa cực kỳ nhỏ bé. Ngày xưa ta tập hợp mấy đại cường giả định cưỡng ép xé không gian đi vào nhưng tay trắng trở về. Ha ha ha, lĩnh vực Chân Long? Hèn gì lão phu xé không ra.
Lý Vân Tiêu:
- . . .
Linh Mục Địch nói:
- Yên tâm, nếu đúng là long vực thì đám nhãi nhép các ngươi tuyệt đối không vào được.
Ngày xưa Linh Mục Địch thử cưỡng ép xé không gian nên biết rõ sự cường đại của lực lượng long vực.
Lý Vân Tiêu nghe mà hoảng hồn. Thiên Vũ giới có quá nhiều bí mật, với thành tựu và độ cao kiếp trước của Lý Vân Tiêu cũng không thể tiếp xúc được.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK