Mục lục
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phải biết rằng tỷ lệ 20% đã rất cao, Thiên Nhân Hợp Nhất chi cảnh chỉ có dưới cơ duyên lớn lao mới có thể bước vào, chỉ có một chút huyền khí phụ trợ tĩnh tâm ngưng thần, câu thông quy tắc mới có thể trợ giúp một hai, hơn nữa hiệu quả quá mức bé nhỏ.

Mạc Hoa Nguyên nói:

– Vật khó được nhưthế, chẳng lẽ Vân thiếu không động tâm sao?

Hắn thấy Lý Vân Tiêu mặt mũi tràn đầy bình tĩnh, trong mắt không có chút rung động nào, đối với Vô Mộng Chẩm kia giống như hoàn toàn không thấy vậy.

– Hắc hắc, thứ này hoàn toàn là gân gà, mua để làm gì?

Lý Vân Tiêu du du nói:

– Nếu thật có hiệu quả, bảo vật như vậy sẽ không thể nào bị mang ra bán được.

Hắn nhìn Mạc Hoa Nguyên, giống như cười mà không phải cười nói:

– Thứ này, sẽ không phải là ngươi lấy ra bán đấy chứ?

Mạc Hoa Nguyên đỏ mặt lên, nói:

– Thần vật như thế, Vân thiếu lại nói là gân gà, ta ngược lại xin lắng tai nghe.

Hai người giờ phút này nói chuyện với nhau cũng không tận lực che dấu, lập tức khiến một số võ giả bên cạnh đều chú ý đến.

Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:

– Quả thật là ngươi mang đi bán sao? Thánh Vực đã đến nước này rồi sao?



Võ giả bốn phía đều giật mình, nhao nhao cảnh giác nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu và Mạc Hoa Nguyên, lẫn nhau lập tức hình thành một đạo ngăn cách.

Tuy rằng trên mặt không ít người đều lộ vẻ không tin, nhưng vẫn quăng lực chú ý qua.

Mạc Hoa Nguyên lúng túng nói:

– Chỉ tùy tiện lấy một vật mà thôi, dù sao đến thành Tân Duyên một chuyến cũng không dễ.

Lý Vân Tiêu khẽ gật đầu, cười nói:

– Tùy tiện lấy một vật, chỉ từ lời ngươi là đã biết được Vô Mộng Chẩm trong mắt ngươi giá trị không cao. Tăng lên 20% tỷ lệ quả thật rất hấp dẫn, nhưng thử hỏi ngươi dưới trạng thái bình thưởng, tỷ lệ bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất có bao nhiêu chứ?

Mạc Hoa Nguyên lập tức cười cười, đã hiểu rõ ý trong lời Lý Vân Tiêu

Người bốn phía cũng đều ngạc nhiên, lộ ra thần sắc giật mình, bắt đầu rơi vào trầm tư.

Bình thường ngồi xuống tu luyện, xác xuất có thể bước vào Thiên Nhân Hợp Nhất chi cảnh tuyệt đối không vượt quá 1%, mặc dù lúc này trên cơ sở tăng lên 20%, cũng chỉ có 1, 2%, cơ hồ chẳng khác bao nhiêu

Quả nhiên là gân gà.

Người chung quanh thoáng cái liền mất đi hứng thú với vật anỳ.

Mạc Hoa Nguyên cười nói:

– Người bình thường tỷ lệ bước vào Thiên Nhân Hợp Nhất thật không cao, nhưng cũng không có nghĩa là mỗi người đều như vậy. Thiên hạ to lớn, không thiếu cái lạ, Vô Mộng Chẩm này nhất định có thể tìm được người thích hợp với nó. Theo ta được biết, năm đó tỷ lệ Hoàng Lương đại sư tiến vào Thiên Nhân Hợp Nhất cũng ổn định ngoài 30%.

– Quả thật, phàm là huyền khí cửu giai sẽ không có thứ rác rưởi, đều dung hợp quy tắc chi lực rất lớn ở bên trong, chỉ có thích hợp hay không thích hợp thôi.

Lý Vân Tiêu đồng ý gật đầu nói.

Võ giả bốn phía đều lộ ra thần sắc trầm tư, tựa hồ bị cuộc nói chuyện của hai người hấp dẫn.

Nhưng sau khi Lý Vân Tiêu nói xong, liền ngậm miệng không nói nữa.

– Hai trăm ngàn.

Giá khởi điểm của Vô Mộng Chẩm là 1000 vạn, nguyên thạch ở đây đều lấy cực phẩm làm đơn vị cả, thoáng cái đã bị người báo giá lên gấp đôi.

– Ha ha, vật hiếm thấy năm đó, trân báo mà năm đó Hoàng Lương đại sư tùy thân mang theo, hai trăm ngàn cực phẩm nguyên thạch đã muốn mua đi, không khỏi quá ngây thơ đi.



Một giọng nói vang lên trên phòng đấu giá, người này chọn dùng nặc thanh chi pháp, mỗi một tiếng đều từ các phương vị khác nhau truyền đến, khiến cho không người nào có thể tra ra ngọn nguồn:

– Năm ngàn vạn.

Giá tiền này khiến thanh âm tranh luận của đám người đứng ngoài xem thoáng cái an tĩnh xuống, một hồi cũng hông có người nào nâng giá nữa.

Kha Đồng Quang cười nói:

– Giá năm ngàn vạn quả thật không thấp, không biết có còn giá cao hơn không?

Hắn liên tiếp hô ba lượt, giá tiền này tựa hồ đã vượt qua điểm mấu chốt của rất nhiều người, lập tức một mảnh trầm mặc.

– Ha ha, thành giao cho mời bằng hữu vừa rồi báo giá đến hậu trường giao dịch, thân phận của ngài chúng ta sẽ giữ bí mật tuyệt đối.

Kiện ngọc chẩm sứ trắng kia bị đưa xuống dưới, Kha Đồng Quang cười nói:

– Bảo vật tiếp theo cũng là do bằng hữu cung cấp, nhờ Vạn Bảo Lâu thay đấu giá.

Hắn vung tay lên, lập tức một đạo bạch sắc từ trong tay bắn ra.

Đạo bạch quang kia biến đổi trên không trung, hóa thành một đạo vầng sáng, sau đó một mảnh ngũ sắc chi quang tỏa ra, như dạ minh chi châu cực phẩm vậy.

Trong vầng sáng là một mặt cờ xí lớn chừng lòng bài tay, trên đó không ngừng lóe ra phù văn màu bạc, nguyên tố chi lực bành trướng từ bên trong phát ra, khiến người cảm thấy một hồi rung động.

– Dĩ nhiên là vật ấy!

Phía dưới không ít võ giả kêu to lên, thoáng cái tựa hồ như tạc nồi vậy.

Lý Vân Tiêu cũng sợ hãi than, nói:

– Ngũ Hành chi lực thật cường đại, vật này là ai luyện chế ra thế?

Mạc Hoa Nguyên nói:

– Coi trận vân trên dó, cũng không phải thủ pháp đương thời, hẳn là thứ gì đó tương đối cổ xưa.

Kha Đồng Quang đắc ý giương một tay lên, cán tiểu kỳ màu bạc kia lập tức bay xuống, bị hắn nắm trong tay, đưa tới trước mặt Cửu di, chậc chậc khen:



– Vật đấu giá lần này không thứ nào mà không phải là vật kinh diễm, kiện kiện ta đều mơ tưởng, làm sao bây giờ?

Hắn bắt đầu than thở, tuy rằng trên mặt mang cười, nhưng nhìn ra được cũng là ưa thích phát ra từ nội tâm.

Cửu di tiếp nhận ngân kỳ, dùng tay nhẹ sờ qua phía trên, lộ ra vẻ mặt, nói:

– Dĩ nhiên là nguyên tố kết giới trận kỳ hoàn hảo vô khuyết?

Tất cả mọi người trong lòng chấn động, bắt đầu trở nên khẩn trương, những lời này cũng có nghĩa vật ấy tuyệt sẽ không rẻ.

Kha Đồng Quang cười nói:

– Còn không phải sao, đây chính là Ngũ Hành nguyên tố kết giới trận kỳ ah, đủ để làm hộ tông đại trận, càng khó được chính là kỳ này không chút tổn thương, giá trị to lớn khó có thể đánh giá. Lúc trước khi sắp xếp cơ hồ muốn dùng vật ấy làm mộttrong tam bảo áp trục, nhưng cuối cùng nhất vẫn bỏ qua.


Lý Vân Tiêu giật mình nói:


– Ngũ Hành nguyên tố kết giới nguyên vẹn? Là ai đầu óc bị lừa đá, thần vật như vậy cũng lấy ra bán?


Mạc Hoa Nguyên nói:


– Nghe nói Vương Tọa Đằng Quang đại nhân có thể ở trong trận trận hóa nhập chín hệ nguyên tố, tự thành thế giới, uy năng đủ để hủy thiên diệt địa. Nhưng cái đó cần bố trí cực kỳ tinh diệu, mà trận kỳ này chỉ cần hơi chút kích phát đã có thể thuyên chuyển Ngũ Hành chi lực phòng ngự, quả thực có chút nghịch thiên. Đương kim chi thế, có thể luyện chế ra thần vật như vậy cũng không có bao nhiêu người.


Võ giả bốn phía tuy rằng còn không rõ ràng lắm thân phận hai người bọn họ, nhưng đã biết lai lịch không nhỏ, hơn nữa ánh mắt rất độc, nên đều cẩn thận lắng nghe.


Lần này tất cả đều nổi lên hưng thú cực lớn với tiểu kỳ màu bạc kia, nguyên một đám rục rịch ngóc đầu dậy.


Không riêng gì khu vực bọn hắn, mà mấy vạn người ở đây đều có chút không bình tĩnh được nữa rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK