Mục lục
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ta cảm thấy thêm chút phân rồng sẽ giải quyết được cái khó không đủ trận lực.

Thần thức của Lý Vân Tiêu quét một vòng đại điện, không thấy bóng dáng Thiên Chiếu Tử đâu, chỉ có Viên Cao Hàn còn luyện khí trong thiên điện.

Lý Vân Tiêu lắc người thuấn di qua, mỉm cười chào:

- Cao Hàn huynh.

Trước khi Lý Vân Tiêu thuấn di đến đã tỏa ra thần thức để Viên Cao Hàn cảm giác được, nên đối phương không giật mình.

Viên Cao Hàn lạnh lùng liếc Lý Vân Tiêu:

- Có chuyện gì?

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Ta có một suy nghĩ hơi ấu trĩ muốn bàn với Cao Hàn huynh một chút.

Viên Cao Hàn không thèm quay đầu lại, tập trung luyện chế, thản nhiên nói:

- Nói đi.

Lý Vân Tiêu trầm ngâm một chút:

- Ta muốn nhờ Cao Hàn huynh chủ trì luyện chế một loạt đan dược giúp nâng cao thực lực.

Con ngươi Viên Cao Hàn co rút, mắt bắn ra tia sáng lạnh. Viên Cao Hàn buông vật luyện chế trong tay xuống, xoay người lại nhìn Lý Vân Tiêu trân trân.

Viên Cao Hàn gằn từng chữ:

- Ngươi nói gì?

Lý Vân Tiêu có chút lo âu, khẽ thở dài:

- Ài, không giấu gì Cao Hàn huynh, đúng là như Cao Hàn huynh đã nghĩ.



Viên Cao Hàn nổi giận, tiến lên túm cổ áo Lý Vân Tiêu quát:

- Ngươi có biết ngươi đang nghĩ cái gì không?

Lý Vân Tiêu đáp:

- Đương nhiên biết, ta cũng rối rắm rất lâu.

Viên Cao Hàn cười khẩy nói:

- Ngươi làm minh chủ đến nổi điên sao? Không ngừng dùng đan dược tăng thực lực cơ hồ cắt đứt thiên phú vũ giả, tương lai khó có thành tựu. Hiệu quả đan dược sẽ giảm dần xuống, cuối cùng cảnh giới mãi mãi ngừng ở một vị trí, không bao giờ tiến bộ được nữa! Đối với những cường giả có trái tim vũ đạo thì nó đem lại sự hủy diệt!

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Ta biết những điều này.

Viên Cao Hàn hừ mũi:

- Vậy chính ngươi có dùng đan dược này không?

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

- Không bao giờ.

Viên Cao Hàn tức điên mắng:

- Vậy ngươi còn tính cho người khác dùng!?

Lý Vân Tiêu giải thích rằng:

- Nhiều người tu vi đã bị khựng lại thật lâu không tiến bộ, có lẽ bọn họ vui vẻ dùng.

Viên Cao Hàn lạnh lùng nói:

- Vớ vẩn! Hiện tại quy tắc thập phương tán ra, dù lúc trước vũ giả hơi khựng lại thì nay được lực lượng quy tắc tẩm bổ có thể từng bước mở ra bình cảnh, trùng kích cảnh giới càng cao hơn!

Lý Vân Tiêu nhìn Viên Cao Hàn tức giận, đôi mắt hắn bình tĩnh như không.

Viên Cao Hàn nhìn thẳng vào mắt Lý Vân Tiêu, lòng bỗng rung động, gã ngây người.

Lý Vân Tiêu khẽ thở dài:

- Những gì Cao Hàn huynh nói ta đều biết. Nhưng Thiên Vũ giới lạc hậu mười vạn năm, trong thời gian ngắn khó thể bù đắp chênh lệch lớn này, chúng ta đã không có thời gian.

Viên Cao Hàn bớt giận nhiều, nhíu mày nói:

- Nhưng ngươi không thể hy sinh tiền đồ của người khác để hoàn thành mục đích ngắn hạn được!

Lý Vân Tiêu ngước nhìn Viên Cao Hàn, cười khổ nói:

- Tiền đồ? Cao Hàn huynh có biết hai lần chiến tranh với Ma tộc đã chết bao nhiêu người sao? Chúng ta có nhiều đồng tộc, thậm chí là bạn cũ đều chôn sống trong đó. Trận chiến đấu này là cái lò luyện lớn, mọi người vùng vẫy trong đó tùy thời bị đốt thành tro. Dừng nói hy sinh tiền đồ, bao nhiêu người hy sinh cả mạng sống!

Viên Cao Hàn ngây ra như phỗng, không biết nên nói cái gì.



Viên Cao Hàn thì thào:

- Nhưng . . . Đây là . . . Tà đạo . . .

Lý Vân Tiêu nhìn Viên Cao Hàn chăm chú, ánh mắt kiên quyết, sắc bén:

- Giờ phút này không thể suy nghĩ nhiều nữa, Vi Thanh luyện chế người thành binh khí giết chóc mà ta còn mặc kệ. Dùng giết ngừng giết, lấy ma chế ma, bây giờ ta chỉ muốn có lực lượng càng mạnh hơn nữa. Cao Hàn huynh phải giúp ta!

Người Viên Cao Hàn run rẩy, biểu tình cực kỳ phức tạp, trong mắt tràn đầy đau khổ giãy dụa.

Lý Vân Tiêu nói:

- Ta biết chắc Thánh vực cũng có nghiên cứu về điều này, thông qua một loạt đan dược bồi dưỡng, đột phá trõi buộc hiện có. Cao Hàn huynh hãy luyện chế giúp ta trong thời gian ngắn nhất, bao gồm đám đông Vũ Hoàng, Vũ Tôn, Vũ Đế, dưới Vũ Hoàng thì . . .

Lý Vân Tiêu cười khổ lắc đầu nói:

- Ta không muốn khiến tương lai Thiên Vũ giới đánh mất, để lại những hạt giống đó đi. Ta sẽ không bắt buộc mọi người dùng đan dược này, chỉ khích lệ họ.

Mặt Viên Cao Hàn trắng xanh:

- Cuối cùng ngươi vẫn hay đổi.

Lý Vân Tiêu xì cười, lạnh lùng nói:

- Nếu Cao Hàn huynh tham gia chiến đấu hai lần thì cũng sẽ thay đổi. Nếu Cao Hàn huynh không phục thì lần sau ta sẽ mang Cao Hàn huynh ra chiến trường.

Viên Cao Hàn lắc đầu nói:

- Hiện ngươi là minh chủ Thiên Vũ Minh, mọi chuyện nghe lời ngươi. Thứ ngươi muốn ta sẽ cố gắng nhanh chóng làm xong.

Lý Vân Tiêu chắp tay nói:

- Đa tạ.

Viên Cao Hàn lặng im, cả người ủ rũ phất tay tiễn khách, không muốn nhìn Lý Vân Tiêu nữa.

Trong lòng Lý Vân Tiêu không chịu nổi, một lần nữa chắp tay hành lễ rồi thuấn di đi.

Giây sau Lý Vân Tiêu xuất hiện trong một gian đại sảnh.

Đinh Linh Nhi vừa mới bàn bac xong với mấy nhân vật trung tâm thương hội, nhìn theo mọi người lục tục rời đi.

Đinh Linh Nhi giật mình kêu lên:

- Ai đó?

Thấy rõ là Lý Vân Tiêu thì Cuồng Sa tộc vội chạy lên đón:

- Vân Tiêu đại ca!

Lý Vân Tiêu mỉm cười vén tóc mái ra sau tai Đinh Linh Nhi:



- Thời gian đã vất vả cho Linh nhi.

Lòng Đinh Linh Nhi ngọt ngào, gò má hây hồng cúi đầu thỏ thẻ:

- Không cực khổ, những chuyện này là Linh nhi nên làm. Linh nhi không thể giống Hồng Nhan tỷ tỷ, Phi Nghê muội muội cùng Vân Tiêu đại ca đi giết địch. Linh nhi chỉ có thể xử lý những việc nhỏ phía sau, mong rằng Vân Tiêu đại ca sẽ không ghét bỏ Linh nhi.

Trong số hồng nhan tri kỷ của Lý Vân Tiêu thì thực lực Đinh Linh Nhi yếu nhất, trong lòng nàng luôn hơi tự tin.

Dù hiện tại Đinh Linh Nhi khống chế hậu cần, vận chuyển nguyên thành Viêm Vũ, tác dụng lớn lao vượt qua thấy người khác nhưng dù gì nơi này cường giả làm vua, kẻ yếu không có nhân quyền.

Trong lòng Đinh Linh Nhi luôn mặc cảm tự ti vì thực lực chênh lệch quá xa.

Lý Vân Tiêu cười cười ôm Đinh Linh Nhi vào lòng, vuốt mái tóc đẹp, ngửi mùi thơm thoang thoảng.

Lý Vân Tiêu nói:

- Đừng ngốc vậy, mỗi người các nàng đều là không thể thay thế, quan trọng trong lòng ta, không hề thiên vị.

Đinh Linh Nhi khẽ ừ, nàng tựa lên ngực Lý Vân Tiêu, hưởng thụ ấm áp vô cùng.

Nhưng chỉ giây lát Lý Vân Tiêu đã đẩy Đinh Linh Nhi ra, nghiêm túc hỏi:

- Linh nhi, bây giờ có chuyện cần Linh nhi phái người đi làm.

Đinh Linh Nhi thoát khỏi tình cảm nam nữ, vội hỏi:

- Vân Tiêu đại ca nói đi!

Lý Vân Tiêu mở miệng nói:

- Linh nhi cũng biết thế cục thiên hạ rồi, trận ma kiếp này không ai trốn thoát được. Ta hy vọng Linh nhi sẽ phái người đi Đằng Quang tìm Lệ Hoa Trì, Lăng Bạch.

Đinh Linh Nhi kinh ngạc kêu lên:

- Ba vị phong hiệu Vũ Đế? Vân Tiêu đại ca nghĩ rất hay, nếu ba người cùng đến thì thực lực Thiên Vũ Minh sẽ tăng tiến nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK