Mục lục
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Siêu, siêu phàm nhập thánh!

Vũ Thần vô cùng kinh hãi, hắn khó tin và sợ hãi.

Lý Vân Tiêu thu liễm khí tức, bộ dáng như chưa từng xảy ra chuyện gì, nhưng mà ánh mắt lạnh hơn trước, nói:

- Vũ Thần đại nhân, bệnh bị coi thường lại phát tác, bản thiểu gia không thể không ra tay chữa trị, không biết trí nhớ của ngài nhớ rõ chưa?

Trong mắt Vũ Thần đầy hoảng sợ, Lỗ Thông Tử cũng phát hiện điểm này, ánh mắt co rút lại.

Hai mươi mấy tuổi siêu phàm nhập thánh!

Trong lịch sử Thiên Vũ Đại Lục cũng chưa từng nghe nói qua!

Vũ Thần đầy oán khí, đánh rớt hàm răng cũng chỉ nuốt vào bụng, mặt âm trầm ngồi vào vị trí của mình.

Cường giả siêu phàm nhập thánh chính là đỉnh phong của thế giới, bất luận người nào cũng có thể hoành hành thiên hạ, không bị bất luận tổ chức gì quản thúc, nói trắng ra chính là không sợ ai, huống chi còn trẻ như vậy đã là siêu phàm nhập thánh, vừa nghĩ tới tuổi của hắn, Vũ Thần càng run rẩy khó nhịn.

Lỗ Thông Tử khen:

- Chúc mừng Phi Dương trở lại thực lực đỉnh phong.

Lý Vân Tiêu nói:



- Siêu phàm nhập thánh mà thôi, đã vượt qua thì chẳng có gì đáng mừng.

Sắc mặt của hắn lạnh nhạt, nói ra lời trong đáy lòng.

Hai mươi năm trước Thiên Võ Giới vô cùng thái bình, có thể cô đọng nguyên lực, đạt tới siêu phàm nhập thánh không ai không phải nhân vật kinh thiên vĩ đại.

Mà hiện tại thiên hạ đại loạn, các loại anh hùng cùng nhân vật thiên tài xuất hiện lớp lớp, rực rỡ như ngôi sao, cường giả siêu phàm nhập thánh cũng khó tiến vào top mười.

Tu vị cả đời của Cổ Phi Dương lúc trước dừng ở trước ngưỡng cửa đăng phong tạo cực, tuy có đụng chạm tới bình chướng kia, lại không thể đột phá.

Là người của hai thế giới, làm cho hắn lĩnh ngộ thiên đạo càng sâu, nhìn được càng xa. Giờ này khắc này, mặc dù vừa vừa bước vào siêu phàm nhập thánh, nhưng mà hắn có chín thành nắm chắc tích lũy thực lực, cuối cùng có thể đi vào đăng phong tạo cực.

Hơn nữa thân thể kiếp này cường hoành vượt xa nhiều đại năng Yêu tộc, tăng thêm các loại huyền khí thần thông, thực lực mạnh không dưới năm đó.

Bên người còn có rất nhiều đồng bạn, bằng hữu, đệ tử, Hồng Nhan, tất cả lực lượng này đủ sức chống lại bất cứ môn phái nào, Vũ Thần dám bất kính với hắn, hắn cũng không do dự phản kích.

Không nói đến Hóa Thần Hải sẽ không làm gì được hắn, hơn nữa Hóa Thần Hải càng không dám làm gì hắn.

Lỗ Thông Tử tán thưởng nói:

- Phi Dương quá khiêm tốn, lực lượng đồng đẳng với Quy Chân Thần Cảnh, sát thương lớn tới mức khó ngăn cản được.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Lúc trước, siêu phàm nhập thánh đủ để trấn áp và ngăn cản một phương, nhưng hiện tại hiển nhiên làm không được. Không chỉ có hai đại thánh địa thực lực suy yếu, ngay cả uy hiếp của bảy đại tông môn đã dần dần tiêu giảm, thực không phải chuyện tốt. Cho nên vào lúc này hỏi tội Thánh Vực, hiển nhiên không phải lúc thích hợp nhất.

Lỗ Thông Tử nói:



- Lão phu cũng cho rằng như vậy, chờ sau khi thần đô tam lão khống chế Thánh Vực lần nữa sẽ có quang cảnh gì. Phi Dương, ngươi có thể quay về Hóa Thần Hải, ta rất vui mừng.

Lý Vân Tiêu biết rõ hắn nói là ước hẹn nửa năm với Kỳ Thắng Phong, cau mày nói:

- Người nọ tuy mạnh, chẳng lẽ thuật trưởng đại nhân còn sợ ứng phó không được sao?

Lỗ Thông Tử thở dài một tiếng, hai mắt nhắm lại, chậm rãi nói ra:



- Lão phu đau lòng, đau nhức như đao xoắn. Năm đó cùng bái ân sư học nghệ, cùng tu hành với sư đệ, tình nghĩa đồng môn còn rõ mồn một trước mặt, giống như như hôm qua. Lại không nghĩ thời gian trôi qua, trăm năm sau ân sư chưa chết lại thành thù địch, ta vô cùng đau lòng.

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

- Năm đó đại nhân và Kỳ Thắng Phong đã xảy ra chuyện gì, chỉ là hiểu lầm thì cứ nói ra, ta nghĩ Kỳ Thắng Phong cũng không phải kẻ ngoan cố.

Lỗ Thông Tử trầm mặc một hồi, mới nói:

- Không biết chư vị có từng nghe qua hai cực thần thể?

Lý Vân Tiêu và Khúc Hồng Nhan kinh hãi, nhìn qua nhau.

Lý Vân Tiêu trầm tư nói:

- Chẳng lẽ là dựa vào nghê hồng song thạch, thành tựu Cực Âm thân thể cùng Cực Dương chi thân?

Lỗ Thông Tử nói:

- Phi Dương quả nhiên kiến thức rộng rãi. Hai cực thần thể đúng là Cực Âm cùng Cực Dương hai chủng thể chất cực đoan, nhưng thực sự không phải dựa vào nghê hồng song thạch luyện thành, vốn là trời sinh thần thể rất mạnh. Nhưng mà lực lượng thuộc tính của nghê hồng song thạch chỉ làm thân thể võ giả hướng về nó mà thôi. Ta nhớ được Thần Tiêu Cung có công pháp gọi là ‘ Cửu Dương Thần Công ’,chuyên môn sáng tạo ra vì Cửu Dương thần thể, nghe nói có được Cửu Dương thần thể sẽ luyện chế Cực Dương chi thân, không biết thiệt giả?

Khúc Hồng Nhan gật gật đầu, nói:

- Thật có chuyện này, nhưng mà tình huống cụ thể không đơn giản, trong lúc nhất thời rất khó nói ra ngoài.

Mặc dù là Cửu Dương thần thể cũng cần phối hợp với Thải Hồng Thạch mới được, Lạc Vân Thường bởi vì chuyện này mới bị Cố Thanh Thanh bố trí ám cục, hiện tại thân thể bị đoạt, người cũng chẳng biết đi đâu, làm cho nàng yêu thương không dứt.

Lý Vân Tiêu nói:

- Năm đó ta tại Đông hải gặp được Bạc Vũ Kình, hắn dường như cũng tu luyện Cực Âm thần thể.

Lỗ Thông Tử thở dài:

- Đúng thế, năm đó hắn cũng đã tu luyện Cực Âm thần thể tẩu hỏa nhập ma, khó có thể khống chế. Ta cho hắn đi tới Đông hải tìm kiếm phương pháp áp chế, không ngờ đi nhiều năm như vậy, xa ngút ngàn dặm không tin tức. Ta cho rằng hắn vẫn lạc, không ngờ sư đệ vẫn còn sống.

Khúc Hồng Nhan nói:



- Đã như thế, thuật trưởng đại nhân và sư đệ phải có quan hệ tốt với nhau chứ, vì sao...

Một đường tới, nàng cũng từ trong lời Lý Vân Tiêu biết được ước hẹn nửa năm, là chuyện của Kỳ Thắng Phong ba người.

Lỗ Thông Tử lắc đầu nói:

- Ta đây cũng không biết, cũng không biết sư tôn làm gì với hắn. Năm đó sư tôn là được đạt được một khối nghê thạch, hắn bắt đầu tu luyện Cực Âm thần thể, về sau cắn trả công thể, may mắn sư tôn thực lực cường hoành, kịp thời thoát thân mà ra. Nhưng hai cực thần thể hấp dẫn quá lớn, sư tôn không muốn buông tha, rốt cục nghĩ ra một biện pháp tên là ‘ tử tế ’." (tử ở đây là chết)

- Tử tế?

Tất cả mọi người là sững sờ, mặc dù không rõ, nhưng mà nghe cái tên đã cảm thấy không đúng.

Trong mắt Lỗ Thông Tử bắn ra hào quang sáng ngời, dường như nhớ lại, chậm rãi nói:

- Đúng là ‘ tử tế ’, tu luyện Cực Âm thần thể đến cuối cùng, nhất định sẽ hồn tiêu phách tán, triệt để tử vong. Nhưng thân thể này lại đại thành, cuối cùng tu luyện thành công.

Trong lòng Lý Vân Tiêu khẽ động, lập tức nghĩ đến Vu Dật Tiên, thân thể Vu Dật Tiên không phải đại thành, mà là còn kém một đường, liền lưu lại một sợi hồn phách của bản thân, chờ đợi cơ hội phục sinh.

Xem ra "Tử tế" này cũng không phải Kỳ Thắng Phong nghĩ ra, ít nhất Vu Dật Tiên dùng là vì tử tế cho mình.

Hắn nói:

- Hẳn là Kỳ Thắng Phong lựa chọn tử tế là Bạc Vũ Kình?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK