Mục lục
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vi Thanh cười lạnh nói:

- Ngươi đang mỉa mai hay tán dương đấy?

Xùy!

Một này nghiền nát vô số ma vật, tiếng kêu thảm thiết không ngừng sinh ra.

Vi Thanh thấy một chiêu này có hiệu quả, lập tức lao tới phía trước.

Hừ!

Lý Vân Tiêu bấm niệm pháp quyết, ba mươi sáu thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm Trận bay múa chung quanh người hắn.

Những thanh kiếm này còn mang theo hỏa diễm, kiếm khí rung động rất mạnh.

- Đi!

Lý Vân Tiêu điểm ra hai chỉ, hàng trăm đạo kiếm quang bắn ra ngoài, ngàn vạn kiếm quang cắm lên người ma vật, rất nhiều âm thanh ma sát sinh ra.

Tiểu Hồng cũng nhảy vào chém giết ma vật. Nhưng mà nàng ra tay nhu hòa, cũng không có sát chiêu hoa lệ, chỉ đánh ra quyền chưởng bình thường, nhưng mỗi chiêu đều lấy mạng ma vật.

Tuy ma vật nhiều, nhưng không thể ngăn cản ba người giết chóc.

Nhưng vừa lui không bao xa, tất cả ma vật dừng lại, không dám tiến lên phía trước, dường như có tồn tại đáng sợ tới gần, hoàn toàn không dám tiến tới.

- Người Thiên Võ Giới cũng dám xâm nhập Ma giới? Ta không có nhìn lầm chứ?

Trong bóng tối có tiếng kêu ngạc nhiên vang lên.

- Ba người các ngươi đầy ma vân, mặc dù là người Thiên Võ Giới nhưng tu luyện ma công, tới đây cũng không kỳ quái.



Một tiếng nói khác vang lên.

- Chó má gì thế này? Cho rằng tu luyện ma công có thể chống lại giới lực sao?

Lập tức giọng nói thứ ba vang lên, giống như đang suy luận:

- Có thể chống lại giới lực, tất nhiên phải luyện hóa bảo bối thế giới. Trên người của ba người này chắc có nghê hồng thạch.

Hắn nói ra dự đoán mấu chốt.

- Nghê hồng thạch?

Trong bóng tối lại có vài tiếng kinh hô, dù sao nghê hồng thạch vô cùng trân quý trong Ma giới. Ma Quân muốn bước vào Ma Tôn chắc chắn phải có nghê hồng thạch rèn luyện thân thể.

Cho nên cũng không phải tất cả Ma Quân đều có nghê hồng thạch, đó chỉ là số ít.

Ánh mắt Lý Vân Tiêu quan sát, xuyên thấu qua ma khí hắc ám, trước mặt đám ma vật chính là một đám Ma Quân. Thậm có chín tên là Ma Quân cấp hai!

- Thật đủ lớn mật ah!

Chín tên Ma Quân nhìn ba người, nhìn ra thần sắc ngạc nhiên của bọn họ, nói:

- Ba người đều là Hư Cực Cảnh?

- Hư Cực Cảnh thì như thế nào? Mặc dù ba người đều là Hư Cực Cảnh, cũng không có khả năng chống lại chúng ta.

Một tên Ma Quân khác cười lạnh nói:

- Ma Quân cấp hai đủ để nghiền áp Hư Cực Cảnh, cho dù đám người này có nghê hồng thạch hộ thể, cũng rất khó thích ứng giới lực của chúng ta trong thời gian ngắn.

Lại một gã Ma Quân cười khẩy nói:

- Hơn nữa những ma vật này cũng tiêu hao không ít thực lực của chúng, kỳ thật căn bản không cần chúng ta ra tay, cho ma vật luân phiên xông lên đủ giết chúng rồi.

Những ma vật đứng đầu dường như rất sợ hãi, có chút run rẩy không ngừng.

Sắc mặt tên Ma Quân vừa nói xong trầm xuống, khẽ quát:

- Một đám phế vật!

Trong đó một tên Ma Quân nói ra:

- Ta xem mọi người nên vất vả một chút, chờ trong cái khe này quá lâu, vừa vặn có chút niềm vui thú, mọi người nên vui chơi. Hiện tại ta cảm thấy hứng thú với nghê hồng thạch trên người chúng, nên phân phối thế nào đây?

- Hừ, còn muốn làm sao chia? Ai cướp được thì của người đó.

Một gã Ma Quân quát một tiếng, hắn hóa thành ma quang, ma quang biến thành bán nguyệt trảm chém thẳng vào ngươi tiểu Hồng.



Ánh mắt của hắn rất độc, hắn nhận ra Tiểu Hồng là người yếu nhất trong ba người, muốn đoạt của nàng đầu tiên.

- Ah, Ma Quân cấp hai sao? Trâu quá nha!

Tiểu Hồng lạnh lùng nhìn tên Ma Quân đang lao tới, ngón tay nhỏ nhắn chụp vào hư không, một đạo ma khí xuất hiện, a ma luân bảo hiện ra.

Mười hai phúc luân xoay tròn, tiếng ngàn điểu hót vang, trực tiếp nghênh tiếp thế công của Ma Quân chém tới!

Ầm ầm!

Lăng lệ kiếm thế phía dưới, bầu trời nghiền nát, một đạo kiếm khí giống như thế giới, dùng chẻ tre xu thế, lập tức đánh bại cái kia hình bán nguyệt trảm kích, thẳng trảm Ma Quân!

Chi!

Công kích của Ma Quân lập tức bị hủy, cả thân thể dừng lại, đầu óc trống rỗng.

Nhưng dù sao cường giả cũng cảm giác sinh tử rất mạnh, bỗng nhiên lùi lại thật nhanh.

Đồng thời hai tay bấm niệm pháp quyết, lực lượng ngưng tụ vào ngón tay, hóa thành một ngọn núi đánh tới phía trước.

Ầm ầm!

Ngọn núi này ngăn kiếm kia, trực tiếp đánh nát hơn phân nửa, kiếm thế xuyên thấu qua chung quanh, lập tức đánh lên người Ma Quân.

Ma Quân kêu "Ah" thảm thiết, ma khí bùng phát dữ dội, hóa thành rất nhiều ma sát. Nhưng bản thân của hắn vẫn tránh được một kích trí mạng, nhặt được cái mạng từ kiếm thế này.

Tám tên Ma Quân tức giận xuất thủ, trong nháy mắt đã lao vào vòng chiến, tám người liên thủ với nhau.

- Vừa rồi là...

- Một kiếm chém tổn thương Thì?

- Thì đánh lén không được, chủ quan nên bị thương, là chính bản thân hắn vô năng, nhưng kiếm này có cổ quái.

- Ta thấy kiếm này dường như...

Tám tên châu đầu ghé tai với nhau, khiếp sợ một kích vừa rồi, nhưng cũng không quá mức để ở trong lòng, quy kết là do Thì sơ ý mà thôi.

Sắc mặt Thì tái nhợt, hiện tại ma nguyên trên người trôi qua nhanh chóng, ma sát không ngừng bay ra ngoài.

Càng làm tám tên Ma Quân sợ hãi khi nhìn thấy Thì như vậy.

- Tám vị đại ca, kính xin báo thù cho tiểu đệ.

Trong ánh mắt lăng lệ và mỉa mai của tám người, Thì lui ra phía sau vài bước, cung kính nói.



- Hừ, tài nghệ không bằng người, cho dù chết cũng không có gì nói, nói gì tới báo thù?

Một gã Ma Quân mỉa mai, ánh mắt nhìn Thì giống như con sâu cái kiến.

Trong mắt tám người, Thì đã bị trọng thương, tu vị nhất định sẽ giảm xuống, như vậy thoái biến trở về Ma Quân cấp một, cũng không có tư cách bình khởi bình tọa với bọn họ, thậm chí là nói chuyện.

Thì vội vàng khom người nói:

- Ca ca nói đúng, nói rất đúng,.

Bộ dáng cung kính nịnh nọt hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ vênh váo của hắn vừa rồi, quả thực tưởng như hai người.

Tình hình như vậy, ba người Lý Vân Tiêu âm thầm lắc đầu, không chỉ có Thiên Võ Giới mới có pháp tắc mạnh được yếu thua, trong Ma giới càng rõ ràng hơn.

Thực lực quyết định tất cả, nếu như còn khí phách lớn như lúc trước, lập tức sẽ bị mặt tám tên Ma Quân khác diệt.

Một gã Ma Quân khinh miệt nói:


- Nếu ngươi đã trọng thương, cảnh giới giảm xuống là khẳng định. Hơn nữa đời này nếu không có đại cơ duyên đừng mong khôi phục cấp hai..., cho nên ngươi không có tư cách theo chúng ta nữa, lăn ra sau đi.


Sắc mặt Thì khó coi, nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười, liên tục gật đầu đồng ý, thối lui ra phía sau.


Còn đám Ma Quân cấp một phía sau và rất nhiều ma vật trấn thủ, phòng bị bị phệ giới ma thôn phệ.


Thì đầy bi phẫn, hắn biết rõ mặc dù bản thân mình tiến vào vòng tròn Ma Quân cấp một, thời gian sau này cũng không sống khá giả, đặc biệt đám người hắn đắc tội lúc trước sẽ báo thù.


Tiểu Hồng chém ra một kiếm, năm ngón tay buông lỏng, A Ma Luân Bảo biến mất.


Nhưng nội tâm của nàng cực kỳ rung động, một kích toàn lực của nàng đánh vào lúc Thì chủ quan, thừa dịp hắn không kịp phòng bị mới làm hắn bị thương.


Nhưng nếu Thì kịp ứng phó, chỉ sợ thắng bại khó nói, càng đừng nói một kiếm chém đối phương bị thương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK