Mục lục
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Xuyên cảm thấy hai vai của mình đau buốt, xương bả vai kêu “rắc” một tiếng, nó vỡ tung, hắn đau đớn nhe răng trợn mắt, cả kinh nói:

– Làm cái gì?

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Ta không có tâm tình câu kéo với ngươi, cho ngươi một cơ hội, nói ra toàn bộ đi, ngươi tốt nhất nên nói cho tốt, vì nó sẽ liên quan tới tính mạng của ngươi còn hay không.

Hai vai Tần Xuyên đau đớn khó nhịn, hắn vốn muốn giằng co thêm một thời gian, có thêm thời gian bàn tính điều kiện, không thể ngờ Lý Vân Tiêu dã man như vậy, đánh tna tính toán của hắn.

– Ta biết rõ Mộng Vũ đang ở nơi nào, ta có thể dùng nàng trao đổi tính mạng của Quân Đình.

Nội tâm Tần Xuyên suy nghĩ một lúc liền nói.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Chỉ là Mộng Vũ sao? Đồ nhi Mộng Bạch của ta đâu?

Thân thể Tần Xuyên run rẩy lợi hại, nói:

– Mộng Bạch ta không biết tình huống thế nào, có lẽ đang ở nơi nào đó trong Thánh Vực, nhưng ta thật không biết ở đâu cả.

Lý Vân Tiêu nói:

– Mộng Vũ chỉ có tu vị Võ Sĩ mà thôi, Hàn Quân Đình chính là cửu tinh Võ Đế, cầm mạng một Võ Sĩ đổi mạng của cửu tinh Võ Đế, Tần Xuyên ngươi xem ta là đồ ngu sao?

Tần Xuyên lập tức há hốc mồm, giật mình nói:

– Cái này, cái này…

Người bốn phía đều im lặng, còn có thể cân nhắc như vậy sao? Đúng là quá khi dễ người.

Thương Ngô Khung vẫn sừng sững trên không trung, hắn lãnh đạm nhìn qua..

Chu Sở đang ở sau lưng hắn, sắc mặt nhìn thế cục bên dới không chút biến hóa, hắn cũng đang liếc trộm sư tôn của mình, nhưng mà Thương Ngô Khung vẫn như trước, không biểu lộ cái gì cả.

Tần Xuyên thống khổ nói:

– Ngươi, ngươi nói làm sao đổi?

Lý Vân Tiêu nhàn nhạt nói ra:

– Ngươi đi xuống nghỉ ngơi đi, chữa tốt tổn thương trên vai, sau đó mang tỷ đệ Mộng Vũ tới đây, ta sẽ giao Hàn Quân Đình lông tóc không tổn hao gì cho ngươi.

Tần Xuyên vội la lên:

– Mộng Bạch ta thực không biết hắn ở đâu, mang ra Mộng Vũ ta có tự tin thật lớn, mang Mộng Bạch ra là không có khả năng.

Tâm thần Lý Vân Tiêu trầm xuống, Mộng Bạch hơn phân nửa bị Vi Thanh nhốt tại nơi bí mật, hơn nữa tất nhiên là giá trị cực cao, nếu không Tần Xuyên không có khả năng không biết.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Nếu là như thế, vậy không có biện pháp, muốn cầm một Võ Sĩ đổi Võ Đế, ngươi đang hoàn toàn khi dễ ta đấy. Ta chỉ có thể đánh vỡ bụng nữ nhân của ngươi ra, dùng ruột của nàng thắt cổ nàng cho ngươi xem.

Hàn Quân Đình bị dọa bạc cả tóc, nổi giận mắng:

– Nam nhân cặn bã, ngươi, ngươi chết không yên lành!

– Ha ha, suy nghĩ tốt, để bổn đại gia làm thử!

Ác linh hưng phấn kêu to lên, sau khi đạt được yêu thân, nó vẫn không có cơ hội biểu hiện nào cả.

– Thiết ngưu quá lỗ mãng, vạn nhất đá nát ruột của nàng thì không thú vị, để bổn đại gia dùng búa mổ bụng của nàng.

Yêu khí bành trướng bao phủ các nơi, lực lượng rất đáng sợ.

Rất nhiều cường giả trên bầu trời nhướng mày, thần thái kiêng kị.

Tần Xuyên hét lớn:

– Dừng tay! Ta cầu ngươi buông tha nàng, ta cái gì cũng đáp ứng ngươi. Chỉ cần ta đủ khả năng, van cầu ngươi Vân thiếu!

Hắn bị uy áp ép tới mức hai vai mơ hồ, quần áo đỏ tươi, trong mắt có nướ mắt chảy ra.

Tân Thần nhịn không được nói:

– Lý Vân Tiêu, tiểu tử này là hảo hán, hãy bỏ qua cho bạn gái hắn đi.

– Bạn gái?

Hàn Quân Đình sững sờ, lập tức gương mặt đỏ bừng, cực kỳ lúng túng tức giận:

– Vô sỉ, hạ lưu! Các ngươi một đều là đồ vô sỉ, một đám hạ lưu.

Tân Thần cười hắc hắc nói:

– Cô gái nhỏ này xem ra cũng không có ngây thơ nha.

– Ngươi, ta giết ngươi!

Hàn Quân Đình tức giận muốn nổi điên lên, không để ý tất cả xông lên.

– Quân Đình, tỉnh táo!

Nhĩ Lôi đi tới một bước, ngăn cản trước mặt của nàng.

Nhĩ Lâm cũng ra tay ngăn cản nàng lại.

Lý Vân Tiêu nói:

– Không phải ta không buông tha nàng, mà là tiểu tử này đưa ra điều kiện quá không thành ý.

Tần Xuyên không ngừng chảy nước mắt, rung giọng nói:

– Chỉ cần ta đủ khả năng, mặc dù là chết ta cũng nguyện ý, chỉ cầu Vân thiếu khoan hồng độ lượng buông tha nàng.

– Ân.

Lý Vân Tiêu trầm tư nói:

– Cân nhắc thế nào đây?

Hắn vỗ thiết ngưu, lập tức thu hồi uy áp lại.

Hai vai Tần Xuyên buông lỏng, mạch máu trên vai nổ tung, hắn càng phun ra không ít máu tươi. Thân ảnh của hắn té xuống, thất tha thất thểu đứng không vững.

Lý Vân Tiêu nói:

– Như vậy đi, ngươi trước tiên mang Mộng Vũ ra. Về phần Hàn Quân Đình tiện nhân kia, bây giờ đưa vào trong thánh khí của ta trước. Yên tâm, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ không tổn thương nàng mảy may.

Lý Vân Tiêu đưa mắt nhìn qua, ác linh xông tới, nó cầm búa bổ vào đám người Thần Tiêu Cung, quát:

– Đều cút ngay!

Ầm ầm!

Một búa đánh bay tỷ muội Nhĩ Lôi, ác linh bắt lấy Hàn Quân Đình, giống như diều hâu bắt gà, ném nàng trước mặt Lý Vân Tiêu

Hàn Quân Đình đang muốn phản kháng, đột nhiên cảm giác hai vai đau nhức, hai đạo ấn quyết của Lý Vân Tiêu đánh vào hai huyệt trọng yếu, ấn quyết nhanh chóng hình thành mạng lưới phong bế đan điền của nàng.

Nàng quá sợ hãi, trong nội tâm chấn động mạnh, nếu đan điền bị phế, chỉ sợ còn đáng sợ hơn cả cái chết.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi không cần oán hận nhìn ta như vậy, chỉ là phong ấn đan điền của ngươi mà thôi. Về phần có nguy hiểm hay không, vậy phải xem nam nhân của ngươi rồi.

Hắn ném Giới Thần Bi ra ngoài, nói:

– Vào đi thôi.

Giới Thần Bi hóa thành một khối ngọc bia đứng trong thiên địa, lập tức hấp dẫn ánh mắt vô số người, còn hấp dẫn vô số ánh mắt tham lam và hâm mộ.

Oán khí trong mắt Hàn Quân Đình chỉ tăng không giảm, nhưng dù sao nàng cũng là một đời giai nhân, nhanh chóng bình tĩnh lại, quay người nhìn Tần Xuyên nói:

– Ngươi không cần tới cứu ta, có cứu ta cũng không cảm kích. Nếu thật muốn ta thích ngươi, gả cho ngươi, cứ giết Lý Vân Tiêu là được.

Tần Xuyên khó xử, nói:

– Ta sẽ nghĩ biện pháp cứu ngươi rồi nói sau. Chuyện giết Lý Vân Tiêu chúng ta bàn bạc kỹ hơn.

Hàn Quân Đình xùy cười một tiếng, nhìn qua cường giả trên trời, cao giọng nói:

– Hàn Quân Đình ta thề ở đây, ai có thể giết Lý Vân Tiêu, cho dù kẻ đó già cả tàn phế ta cũng gả cho kẻ đó.

Lời kinh tứ phương, nội tâm tất cả mọi người chấn động.

Tần Xuyên càng cả kinh, thất thanh nói:


– Quân Đình ngươi…


Hàn Quân Đình mỉm cười, nói:


– Tần Xuyên, ngươi là người nổi bật trong thế hệ trẻ, muốn kết hôn với ta thì không thể thua kém được. Nhưng mà ta thấy ngươi hơn phân nửa không thể trông cậy vào, không bằng bảo sư phụ ngươi đến, ta gả cho hắn cũng không tệ đấy.


Xoạt!


Tần Xuyên nắm chặt nắm đấm, hắn rơi xuống đất, nước mắt đầy mặt.


Người trên bầu trời không ngừng nhìn qua nàng, nếu nói không tâm động tuyệt đối không thể nào, dung mạo Hàn Quân Đình không thua kém Khúc Hồng Nhan bao nhiêu.


Hơn nữa bản thân nàng trẻ tuổi đã là cửu tinh Võ Đế, tương lai thành tựu bất khả hạn lượng, thậm chí vô cùng có khả năng trở thành chủ nhân Thần Tiêu Cung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK