Mục lục
Vạn cổ chí tôn - Giang Lam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

La Anh vẫn chữa trị cho hắn, phát hiện hắn thức tỉnh cùng dị thường, cau mày nói:

- Đường Kiếp, làm sao?

Trong miệng Đường Kiếp nói vài câu làm người ta nghe không hiểu, tựa hồ là oán giận cùng bất mãn, sau đó để La Anh kinh hãi đến biến sắc chính là, hắn dĩ nhiên không nói hai lời liền lâm không dựng lên, hóa thành một ánh hào quang hướng xa xa bay đi.

- Đường Kiếp.

La Anh không rõ vì sao kêu to một tiếng, nhưng không được Đường Kiếp đáp lại chút nào, trơ mắt nhìn hắn biến mất ở phía chân trời, chính là phương hướng trụ sở của Tứ Cực môn.

Việc của Đường Kiếp gây nên đại gia chú ý, nhưng giờ khắc này càng nhiều tâm tư cùng tinh lực đều ở hình bóng bên người Tường Tử kia, mọi người cũng chỉ là phân thần mà thôi.

Khuôn mặt Đường Tâm lộ ra ngưng sắc, nhàn nhạt hừ nói:

- Phỏng chừng hắn là bị doạ, vì lẽ đó chạy thoát đi. Dù sao hiện tại hắn đã là tồn tại nửa người nửa yêu, có thể hình bóng trên người Tường Tử để hắn sợ hãi cũng khó nói.

Lời này của Đường Tâm ngay cả mình cũng không tin, chỉ bất quá là nói ra vài câu châm chọc Đường Kiếp mà thôi, nghe mà La Anh nhíu chặt mày, nhưng hình bóng bên người Tường Tử thực quá mức khủng bố, không biết là vật gì, ngay cả hắn cũng xem mà một trận hoảng sợ.



Đừng nói những vũ giả dự thi kia, hết thảy Vũ Đế cường giả cũng là tâm thần rung mạnh, ngơ ngác nhìn tới.

Ở bên trong pháp bàn, Lý Vân Tiêu càng là đứng mũi chịu sào, nếu không phải hồn lực của hắn cực cường, sợ là từ lâu đã không gánh được lực lượng uy thế kia.

- Long hậu duệ? La Thanh Vân cũng coi như là Long duệ tử tôn a? Làm sao cách biệt to lớn như thế?

Lý Vân Tiêu mồ hôi lạnh tràn trề, bắt đầu vận chuyển Đại Diễn thần quyết, mới thoáng để linh hồn của mình an định lại, xua tan sợ hãi toàn thân.

Theo Đại Diễn thần quyết vận chuyển, Yêu Long cũng chậm rãi bình phục tâm cảnh, trầm giọng nói:

- Trình độ Huyết mạch cách biệt quá to lớn, há có thể so sánh, hình bóng bên người hắn kia tựa hồ là Long tử, tuy không phải Thượng Cổ Chân Long, nhưng ở thời kỳ thượng cổ cũng là tồn tại cấp mười Thần Cảnh, người này hẳn là hậu duệ Long tử.

Lý Vân Tiêu mắng:

- Có ma sao, một hồi thuật quyết phổ thông, dĩ nhiên xuất hiện Long uy cường đại như thế, thế thì còn đánh như thế nào.

Yêu Long trầm giọng nói:

- Lực lượng Huyết mạch của hắn tuy mạnh, nhưng tựa hồ không cách nào điều động, vì lẽ đó chỉ có thể thả ra Long uy, đối với ngươi cũng không thể tạo thành thương tổn thực chất.

- Rõ ràng, chỉ là xuất thủ với Long hậu duệ, nội tâm có chút sợ hãi.

Lý Vân Tiêu cắn răng một cái, hai tay bấm quyết, hai thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ở trên đất bay lên, dưới sự khống chế của hắn, lâm không dựng đứng lên, treo ở trên không trung, tỏa ra đạo đạo hàn khí, trái lại để hắn cảm thấy vô cùng ấm áp.

Khuôn mặt Tường Tử trở nên vô cùng xấu xí, trên trán nhô ra hai cái bọc nhỏ trong suốt, bên trong tựa hồ có sừng muốn phá đỉnh mà ra, nhưng thủy chung không cách nào như nguyện, hình bóng Long tử ở sau khi hiện lên lấp loé, liền trở lại trong cơ thể hắn, uy thế mới từ từ biến mất.

Tường Tử mang theo trường thương, nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, lạnh lùng nói:



- Không nghĩ tới nhanh như vậy liền để ta hiển lộ ra trạng thái này, thật là khiến người ta giật nảy cả mình a, bất quá, cái này cũng là điểm cuối của vũ quyết.

Hắn dùng sức nắm chặt đầu thương, một luồng kình phong nổ tung, chấn động đến mức trên pháp bàn nổi lên một trận ánh sáng phòng ngự, Lý Vân Tiêu cảm thấy một luồng cự lực đập vào mặt, có chút đứng không vững.

Mọi người dưới đài từng cái từng cái kinh hãi đến biến sắc, này không khỏi cũng quá mức dọa người rồi, vẻn vẹn là lực lượng của một đạo kình phong, liền có thể làm cho bàn pháp chấn động lên ánh sáng phòng ngự, giờ khắc này sức mạnh trên người Tường Tử nên mạnh bao nhiêu?

Ngay cả Lịch Phi Vũ cùng Trần Phong cũng là một mặt kinh hãi, nội tâm nhấc lên cơn sóng thần, tự vấn lòng, đổi thành mình lên sân khấu có thể không bất bại sao? Hai người một chút lòng tin cũng không có, đáp án không biết.

- Ba ngàn nghiệp chướng bụi không nhiễm, La Hậu một điểm Tử Kim thương.

Trong miệng Tường Tử quát nhẹ, trường thương ở trên đất hóa ra đạo đạo đốm lửa, trên mũi thương màu đen đột nhiên hiện lên Long Ảnh, thân thương hợp nhất, phá không mà ra, một điểm lệ mang đâm tới, như bao phủ một vùng thế giới, trên pháp bàn, tất cả đều nằm trong phạm vi công kích.

Sắc mặt của Lý Vân Tiêu vạn phần nghiêm nghị, giờ khắc này trạng thái của Tường Tử mặc dù không tới Vũ Tôn đỉnh cao, sợ cũng cách không xa. Hai tay hắn bấm quyết, hai thanh trường kiếm đột nhiên lấp lóe, một thanh kiếm thế như cầu vồng, phía trên hiện ra ánh sao, một thanh khí quán trời cao, bên trong xuất hiện triều dương, phảng phất ánh nắng ban mai tảng sáng.

Hai thanh trường kiếm ở dưới hắn khởi động, kiếm khí phảng phất có linh, muốn phá tan kiếm thể ngưng hình mà ra, lực lượng đánh văng tất cả, đem thương mang trấn áp không gian xé ra, phá tan tất cả áp chế.

- Cái gì?

Trong lòng Tường Tử cả kinh, trên hai thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm kia truyền đến kiếm khí, để hắn cũng cảm nhận được một luồng nguy hiểm.

Nguyên bản La Hậu Tử Kim thương của mình vừa ra, tất nhiên là thắng định không thể nghi ngờ, hiện tại hắn lại có chút hoài nghi, nhưng thương thế đã lên, không còn chỗ trống hòa hoãn, Tường Tử không do dự tăng thêm mấy phần sức mạnh, cho mình thêm chút tự tin.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu nghiêm nghị, đồng thời điều động hai thanh huyền khí cấp chín để hồn lực của hắn hao tổn rất lớn, nhưng nếu không phải như vậy, thực sự khó có thể đỡ lấy La Hậu Tử Kim thần thương.

- Kiếm quyết ban mai, kiếm quyết Tinh Diệt.

Hai tiếng quát nhẹ vang lên, hai thanh huyền khí cấp chín phảng phất thu được tân sinh, phát sinh kiếm minh vui sướng, kiếm khí phóng lên trời, đón lấy La Hậu thần thương.



Oanh.

Tia sáng chói mắt như cực quang giữa bầu trời, ở sau khi chớp mắt bất động nhanh chóng khuếch tán, ánh sáng phòng ngự trên pháp bàn cũng bị trùng kích mất đi màu sắc, toàn bộ trận bàn giống như ban ngày.


Ùng ục.


Chu Khả Đĩnh nuốt nước miếng, trên trán mồ hôi hột lăn xuống, ngơ ngác nói:


- Hai thanh trường kiếm kia đúng là huyền khí cấp chín sao? Một tên thất tinh Vũ hoàng đồng thời điều động hai thanh huyền khí cấp chín, điều này cũng thôi, nhưng vừa nãy hai thức kiếm quyết kia... Là ta hoa mắt ư?


Trần Phong cũng bị dọa nói:


- Hai chiêu kiếm quyết kia lực lượng mạnh mẽ, thậm chí không dưới lực lượng song kiếm kiếm trận mà ngày đó hắn nghênh tiếp Thiên Khiển của ta, Lý Vân Tiêu này rốt cuộc là ai? Dĩ nhiên biết nhiều vũ kỹ cường đại như vậy.


Trong mắt Chu Khả Đĩnh cũng nghiêm nghị trước nay chưa từng có, trầm giọng nói:


- Ngươi nói song kiếm kiếm trận ta không cách nào phán đoán, thế nhưng hai thức vũ kỹ này rất giống kiếm quyết của Phá Quân Vũ Đế Cổ Phi Dương, chuyện này quả thật để ta khó có thể tin, một tên thất tinh Vũ hoàng, đồng thời điều động hai thanh huyền khí cấp chín, sử dụng tới kiếm quyết của Cổ Phi Dương, lẽ nào ta đang nằm mơ sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK