Lý Vân Tiêu thẹn quá hóa giận nói:
- Tóm lại ngươi chính là kẻ rình coi cuồng!
Trác Thanh Phàm khẽ cười, nói:
- Ta không cãi cọ với ngươi, nói chính sự đi. Ba năm sau Tinh Vũ Bàn sẽ buông xuống, trong khoảng thời gian đó ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng. Còn nữa, Luân Hồi địa là một nơi tụ tập thuộc tiểu hỗn loạn tinh hệ bắc vũ trụ, chỉ có cường giả Thiên Giới chi chủ hoặc là người lĩnh ngộ siêu huyền không gian mới có thể bình yên vô sự đi qua. Nếu ngươi muốn mang theo mấy nữ tử này không phải không được, chỉ cần ngươi có năng lực bảo hộ được họ. Mỗi đại hội thiên đạo đạo quả mở ra, sẽ có cường giả mang theo bầu bạn tu vi không cao của mình cùng đi đâu.
Trác Thanh Phàm nói xong, Lý Vân Tiêu đột nhiên kinh hãi hoảng sợ nói:
- Ngươi…ngươi không phải Trác Thanh Phàm, mà là Ma Ha cổ thần đại nhân?
“Trác Thanh Phàm” khẽ cười nói:
- Xem ra nổi giận là cảm xúc phản đối nha, ngươi nghĩ ta rình coi ngươi, nổi giận liền mất đi phán đoán cơ bản.
Thần sắc Lý Vân Tiêu xấu hổ, đồng thời trong mắt lóe lên dị sắc, nói:
- Nếu tu luyện tới Thiên Giới chi chủ, có thể mang theo bầu bạn cùng đi sao?
- Chậc chậc!
“Trác Thanh Phàm” cười nói:
- Tự nhiên không thể, Thiên Giới chi chủ tự bảo vệ mình còn khó khăn đâu, nếu muốn mang theo bầu bạn còn cần thực lực càng mạnh hơn. Đúng rồi, lần này Trác Thanh Phàm sẽ đi cùng ngươi, bởi vì hắn là con cháu hậu duệ của ta, ta hi vọng hắn lấy được cơ duyên trong đại hội, tương lai bước vào Giới Vương, thậm chí là Thiên Giới chi chủ.
Lý Vân Tiêu choáng váng:
- Cảnh giới cao hơn? Trên Thiên Giới chi chủ còn có tồn tại mạnh hơn sao? Không ngờ Trác Thanh Phàm là hậu duệ của ngài!
Mấy nữ tử cũng dị thường giật mình.
“Trác Thanh Phàm” cười nói:
- Năm đó ta tìm hiểu siêu huyền không gian, vì lĩnh ngộ huyền bí liền sáng tạo ra Đại Hư Không thuật. Kết quả biến thành thần thông gân gà, nhưng lại tạo được hiệu quả không tưởng. Tuy Đại Hư Không thuật không thể trốn vào siêu huyền không gian, lại làm cho ta có thể thông qua thuật này buông thần niệm đi xuống Hư Không thân thể. Tuy rằng gân gà, nhưng cũng có chút ý tứ, ít nhất hiện tại có thể sử dụng.
Lý Vân Tiêu nghe vậy trợn mắt há hốc mồm.
“Trác Thanh Phàm” nói:
- Ba năm sau chúng ta sẽ liên thủ mở ra thông đạo, buông xuống Tinh Vũ Bàn, tới lúc đó cũng cần Hư Không thân thể trợ giúp. Mặt trên của Thiên Giới chi chủ là cần tìm hiểu siêu huyền không gian. Hơn nữa ta cho ngươi biết một bí mật, Thiên Giới chi chủ chỉ là rong chơi trong vũ trụ, hơn nữa cũng không ý nghĩa gì. Chỉ khi nào tiến vào thế giới sơ sinh đại hỗn độn đại vũ trụ, cũng chính là siêu huyền thế giới chân chính mới có niềm vui đâu. Mà chìa khóa để tiến vào chính là Giới Văn Chương!
- A! Nguyên lai Giới Văn Chương có tác dụng như thế!
Lý Vân Tiêu giật mình, chẳng trách Lục Sí muốn lấy Giới Văn Chương.
“Trác Thanh Phàm” thở dài nói:
- Kỳ thật chìa khóa tiến vào sơ sinh đại hỗn độn đại vũ trụ cũng có rất nhiều, ở trong tiểu hỗn loạn tinh vực tài nguyên dị thường thiếu hụt, lại không có chìa khóa tiến vào siêu huyền thế giới, chỉ có thể áp dụng biện pháp dã man tàn nhẫn đem nhất giới luyện hóa. Ma giới cũ bị một tên điên luyện hóa, người kia bị chúng ta liên thủ đuổi giết đã sớm trốn vào trong sơ sinh đại hỗn độn đại vũ trụ.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm một lúc, nói:
- Ma Ha đại nhân, tại hạ muốn hỏi một vấn đề, nhưng sợ mạo muội đại nhân.
“Trác Thanh Phàm” cười nói:
- Ha ha, ít thấy bộ dạng thận trọng như vậy của ngươi. Hỏi đi, biết gì ta sẽ nói. Có phải về mấy vị lão bà của ngươi? Ta đã nói rồi, khi nào thực lực ngươi đủ mạnh muốn mang theo các nàng đi đâu cũng không có vấn đề gì.
Mấy nữ tử kích động không thôi.
Lý Vân Tiêu gật đầu, nói:
- Vậy ta xin hỏi, tại sao đại nhân phải giúp ta như thế? Ta tin tưởng trên đời này tuyệt không có bữa cơm trưa miễn phí.
“Trác Thanh Phàm” cười ha ha nói:
- Ha ha, ta còn tưởng rằng ngươi muốn hỏi gì đâu. Ngươi nhớ kỹ, phàm là nơi nào có người thì sẽ có giang hồ. Vô luận là Luân Hồi địa hay là sơ sinh đại hỗn độn đại vũ trụ đều có rất nhiều phe phái san sát. Nói ra thật xấu hổ, bởi vì tài nguyên tiểu hỗn loạn tinh vực quá thiếu hụt, cho nên trong các phe phái ở bắc vũ trụ, chúng ta…khụ khụ…bài danh…khụ khụ…không gần phía trước cho lắm…cho nên chúng ta cũng cần không ngừng gia tăng lực lượng.
Lý Vân Tiêu nhất thời hiểu ra, nói:
- Không gần phía trước, vậy sắp xếp bao nhiêu?
“Trác Thanh Phàm” chớp mắt, mắng:
- Hỏi nhiều như vậy làm gì? Dù sao không phải lót đáy là được! Nếu còn hỏi nữa, ta cũng không có thời gian trả lời ngươi! Cho ngươi hỏi thêm hai vấn đề!
Lý Vân Tiêu nghĩ nghĩ, nói:
- Vậy thực lực thế nào mới có thể mang theo hồng nhan tri kỷ của ta rong chơi vũ trụ, vô câu vô thúc, hoàn toàn tự do?
“Trác Thanh Phàm” chớp mắt nói:
- Kỳ thật lực lượng Thiên Giới chi chủ đã có tư cách mang bầu bạn đi cùng, nhưng phi thường nguy hiểm. Muốn chân chính không bị thiên địa vũ trụ trói buộc, hơn nữa không ai dám trêu chọc ngươi, chỉ khi nào nhập siêu huyền thế giới chứng được quả vị cảnh giới – Cổ Chí Tôn!
- Vạn Cổ Chí Tôn!
Đồng tử Lý Vân Tiêu co rụt lại, trong mắt bắn ra thần quang, tràn đầy khát vọng.
- Hắc hắc!
“Trác Thanh Phàm” nở nụ cười,nói:
- Muốn chứng được Vạn Cổ Chí Tôn, ngươi còn sớm lắm, ngươi đạt tới Thiên Giới chi chủ rồi nói sau.
Khóe môi hắn hiện vẻ giễu cợt.
Lý Vân Tiêu gật đầu:
- Ta sẽ! Vấn đề cuối cùng, có phương pháp cứu Phi Nghê hay không?
“Trác Thanh Phàm” suy nghĩ, nói:
- Tình huống của nàng xác thực có chút phiền phức. Nếu như vận khí tốt có lẽ có thể niết bàn sống lại, nếu không tốt có lẽ trăm vạn năm sau mới niết bàn sống lại. Nhưng với ta cũng không tính là gì, ba năm sau ta sẽ dùng Tinh Vũ Bàn đưa tới một viên Niết Bàn đan, ngươi đặt trên sinh mệnh chi hỏa của nàng thiêu đốt, làm cho hỏa diễm hấp thu đan lực, có thể trợ giúp nàng niết bàn.
Lý Vân Tiêu mừng như điên, không thể tưởng được có thể giải quyết vấn đề làm cho hắn luôn đau đầu, vội nói:
- Đa tạ, đa tạ đại nhân!
“Trác Thanh Phàm” phất tay nói:
- Không cần cảm tạ ta, ta giúp ngươi cùng là giúp chính mình, dù sao có thêm một vị Thiên Giới chi chủ, hoàn cảnh của chúng ta trong bắc vũ trụ sẽ cải thiện hơn rất nhiều. Nếu không còn chuyện gì thì ta đi trước. Nếu có chuyện, có thể vào siêu huyền không gian trong Thùy Chủ Trầm Phù kêu ta, nếu ta nghe được thì sẽ gặp ngươi.
Nói xong trên người Trác Thanh Phàm lóe ra thanh quang, thân thể khẽ run lên, nhất thời thần sắc lộ vẻ ngạc nhiên, ngơ ngẩn nhìn nhóm người Lý Vân Tiêu, nói:
- Tổ tiên đại nhân đi rồi?
Lý Vân Tiêu gật đầu, tâm tình thật tốt vỗ vai hắn nói:
- Thanh Phàm huynh, lần này ngươi thật giúp ta đại ân. Nào, hai chúng ta trò chuyện một chút, nghe nói ngươi thích uống trà ăn bánh bao? Ta cho người mang lên!
- Cút!
Trác Thanh Phàm mắng một câu, thân ảnh chợt lóe liền biến mất tại chỗ.
Mọi người không nhịn được bật cười. ---------------