- Mật thất nơi này có mười tám đạo cấm chế, là tuyệt đối không có khả năng bị người ta nghe trộm, các vị yên tam.
Đường Tâm vô cùng có lòng tin vào mật thất này.
- Ân, như thế rất tốt, dù sao chuyện ta nói rất lớn, nhiều một người biết thì nhiều ra một phần nguy hiểm.
Lý Vân Tiêu cười nói, lập tức lộ ra thần sắc cẩn thận, làm cho Đường Tâm cùng Tiền Vô Địch giật mình.
Sắc mặt Đường Tâm vô cùng khó coi, ngưng trọng nói:
- Hẳn là Nặc Á Chi Chu đã rơi vào trong tay Đường Kiếp?
Vấn đề này liên quan quá nhiều, đặc biệt là đối với hắn mà nói càng trí mạng. Nếu như Đường Kiếp lấy được Nặc Á Chi Chu, như vậy hắn sẽ triệt để mất đi phụ thân ủng hộ, khó mà chống lại Đường Kiếp.
Tiền Vô Địch cũng khẩn trương lên, địa vị của siêu phẩm huyền khí thật sự quá nặng, nếu như người nào thu được và nhận chủ, như vậy cách cục của cả đại lục sẽ biến hóa.
Chỉ có Ẩn Long giấu sau áo đen không có biến hóa, nhưng nghĩ cũng không bình tĩnh.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Điểm ấy mọi người không cần lo lắng, Nặc Á Chi Chu đúng là bị người ta thu, nhưng cũng không phải là Đường Kiếp.
Hai người sinh ra chấn động trong lòng, Tiền Vô Địch sợ hãi nói:
- Là ai?
Trong lòng Đường Tâm thì thở ra một hơi, trong lòng bàn tay thậm chí có mồ hôi lạnh chảy ra.
Lý Vân Tiêu nói khẽ:
- Là Diệp Nam, ngày sau người này các ngươi không cần quan tâm, Diệp Nam sau này không có bất cứ hứng thú nào với thương minh. Còn hắn hiện tại ở nơi nào, xin lỗi ta không biết.
- Ân, Vân thiếu nói thế ta tự nhiên tin tưởng.
Đường Tâm nói:
- Ngươi lúc trước nói đại yêu cùng thiên địa kỳ cuộc là chuyện gì?
Lý Vân Tiêu mang chuyện ngày đó chọn lọc nói ra, lai lịch đại yêu và vương tọa bố trí, hai người nghe xong trợn mắt há hốc mồm.
Nói chuyện tới cả nửa đêm.
Tiền Vô Địch vạn phần ảo não nói:
- Ngày đó ta rời đi lại diễn ra nhiều chuyện như thế, thật hối hận a.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Vô địch huynh tranh thủ thời gian đột phá đến Võ Tôn, làm người ta không ngừng hâm mộ, tại sao ảo não? Nếu ngày đó lựa chọn lưu lại, ngươi chưa hẳn còn mạng ra ngoài.
Sau khi Đường Tâm nghe xong, sắc mặt của hắn tái nhợt, cắn răng nói:
- Ngươi nói Đường Kiếp cũng thông hiểu cách phá thiên địa kỳ cục?
- Đúng vậy, ngày đó tuy là tiến hành vô tình mà thôi, nhưng đúng là phá vỡ.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
- Sắc mặt Đường Tâm huynh vì sao còn khó coi hơn cả gan heo vậy?
Trong lòng Tiền Vô Địch khẽ động, nói:
- Ta vẫn nghe nói Đường Tâm ngươi là tuyệt đại tài tử phá giải thiên địa kỳ cục, hơn nữa đạt được vương tọa trận đạo truyền thừa, chẳng lẽ có vấn đề?
Sắc mặt Đường Tâm càng đen hơn, khó có thể ức chế cảm xúc trong lòng, hai cánh tay nắm chặc lại, đi qua đi lại trong mật thất.
Hai người Lý Vân Tiêu lẳng lặng chờ đợi, một lát sau Đường Tâm cũng an định lại, nói:
- Nghe đồn cũng không sai, ta thật sự phá vỡ kỳ cục, hơn nữa đạt được truyền thừa.
- Ah!
Trong lòng Tiền Vô Địch chấn động, tập trung tinh thần nói:
- Nếu vương tọa trận đạo truyền thừa đã bị ngươi đoạt được, có gì phải sợ? Sắc mặt sao khó coi thế?
Đường Tâm nghiến răng nghiến lợi nói:
- Bởi vì truyền thừa kia khắc ở bên ngoài Hóa Thần Hải, phàm là người phá vỡ đều có thể xem.
Tiền Vô Địch sững sờ nói:
- Thì ra là thế...
Đường Tâm không thể xua tan phiền muộn trong lòng, tức giận nói:
- Hơn nữa theo thời gian mà suy đoán, hắn vô cùng có khả năng đã đi tới bên ngoài Hóa Thần Hải. Hơn nữa...
Nội tâm của hắn giãy dụa, rốt cục nói ra:
- Hơn nữa tài nguyên Tứ Cực Môn giống như thủy triều rót vào hắn, ta hoài nghi những đại yêu kia cách khôi phục thực lực đỉnh phong không còn xa.
Tiền Vô Địch sợ hãi nói:
- Vài tên đại yêu cửu giai đỉnh phong... Lần này chơi lớn rồi.
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Khôi phục là khẳng định, nhưng tuyệt đối không thể khôi phục tới đỉnh phong, nếu không hắn đã sớm động thủ thống nhất thương minh.
Chính hắn cũng đã từng là Võ Đế đỉnh phong, tự nhiên biết rõ đọ khó muốn khôi phục toàn bộ. Chỉ có tài nguyên là không đủ, nhất định phải có thời gian tích lũy mới được.
Hơn nữa vừa vào Quần Yêu Điện một chuyến, những đại yêu kia tuy khôi phục không ít, nhưng mà cách Võ Đế đỉnh phong còn rất xa.
Đường Tâm sinh ra ý hung ác, hung hăng nói ra:
- Quá nguy hiểm, sớm biết như thế nên sớm diệt trừ hắn, tất cả vốn nằm trong khống chế của ta, không thể ngờ sinh ra sơ suất lớn như vậy, quả nhiên là người tính không bằng trời tính, vận khí của hắn quá tốt, có thể nói là nghịch thiên.
Lý Vân Tiêu nhìn nhìn sắc mặt giận dữ của Đường Tâm, thản nhiên nói:
- Khí hậu đã thành, Đường Tâm huynh sợ rằng khó bảo toàn a.
- Hừ, tuy vận khí của hắn nghịch thiên, nhưng ta sớm bố tró tốt các chuẩn bị ở phía sau, hắn muốn muốn đối phó ta thì không thể nào làm ngay được.
Đường Tâm lạnh lùng nói:
- Chỉ cần hắn không có Nặc Á Chi Chu cùng cường giả Võ Đế đỉnh phong tương trợ, ta có thể tùy thời tiêu diệt hắn.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đường Tâm huynh cũng đừng đánh giá thấp thực lực mấy đại yêu kia, trong tay bọn chúng có huyền khí cửu giai đỉnh phong đấy. Ta lại có chủ ý này, giúp Đường Tâm huynh giảm nhiều phiền toái.
Chuyện Hồn Thiên Nghi hắn không nói, nếu không mang ra chấn động tuyệt đối không kém gì Nặc Á Chi Chu.
- Ah? Vân thiếu nói mau!
Đường Tâm mừng rỡ trong lòng, Lý Vân Tiêu hiện tại có địa vị cực cao trong lòng của hắn.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Chẳng lẽ hai vị không có cảm thấy mấy đại năng yêu tộc xuất thế đủ sinh ra oanh động đại lục không? Phải biết rằng từ khi nhất mạch yêu tộc bị nhốt vào Ngũ Hà Sơn, còn lại đều ẩn nấp trong tinh nguyệt ảo cảnh, cũng không có cao thủ gì. Lần này xuất hiện mấy tên đại yêu cửu giai đỉnh phong, sẽ mang tới trùng kích to lớn với Nhân tộc cỡ nào?
Hai người giật mình, sau đó lâm vào trầm tư.
Đường Tâm trầm ngâm nói:
- Ý của Vân thiếu là để lộ chuyện này ra?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Không có nghiêm trọng như ngươi nói, chỉ cần mang chuyện này truyền cho Thánh Vực, bọn họ sẽ quyết định. Ngươi cho rằng đám người Thánh Vực sẽ tha tứ cho đại yêu hợp tác với Tứ Cực Môn hay sao?
- Quả nhiên là diệu chiêu!
Đường Tâm đại hỉ nói:
- Chỉ cần nhắm trúng chấp pháp giả Thánh Vực chú ý, sau đó ở sau vận tác, cho dù phụ thân của ngươi ủng hộ Đường Kiếp, hắn cũng phải chết không nghi ngờ.
Lý Vân Tiêu nói:
- Hẳn phải chết chưa hẳn, nhưng mà đả kích nặng nề là thật. Đây là chuyện nội đấu của Tứ Cực Môn, ta nói đến thế thôi, trời không còn sớm, ta cũng cáo từ.
Lý Vân Tiêu nói xong, đứng lên cáo từ mà đi.