Côn sắt của hắn trầm xuống, ngăn cản ở trước đan điền bản thân.
Phanh!
Móng vuốt sắc bén của Quỷ Vương trực tiếp nắm lấy cốt sắt, sau đó là quyền phong đánh tới.
Hai người cận chiến với tốc độ cực nhanh, người đứng ngoài thực lực không đủ cũng chỉ nhìn thấy từng đạo tàn ảnh mà thôi, thậm chí có chỉ nhìn thấy hào quang chớp động, bóng người thế nào cũng không thấy rõ.
Long Thiên Miểu bị ép, đành phải vứt bỏ côn sắt, hai cánh tay khoanh tròn trước người, năm ngón tay trái xiết chặt, từng chiêu thức của hắn mang theo long ảnh.
Truyên bàn tay có long hình hiện ra, Long Chiến Vu Dã, Long Khiếu Cửu Thiên!
Ầm ầm!
Quyền kình chấn động mạnh giữa hai người, khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng.
Sắc mặt võ giả ở xa xa đại biến, uy thế này làm bọn họ kinh sợ tránh lui, rút lui tới bên ngoài đại chuyển bàn, không gian bên ngoài đen kịt, ai cũng không dám đi ra ngoài.
Ân!
Long Thiên Miểu kêu một tiếng, dưới một quyền của đối phương, trực tiếp đánh bại long uy của hắn.
Khí huyết trong cơ thể của hắn sôi lên, sau lưng hóa thành hư ảnh chân long, lần nữa trở về thân thể, lập tức áp chế quyền kình trở về.
Kêt quả ngạnh kháng không được, hắn phun một ngụm máu tươi, nhưng cho dù bị thương, hắn vẫn không bao giờ lùi bước.
Quỷ Vương cũng cảm nhận được lực lượng bắn ngược từ cánh tay, thân hình của hắn chấn động mạnh, hắn nhíu mày suy nghĩ, nhe răng cười nói:
– Muốn dựa vào bán long thân ngạnh kháng sao? Ngây thơ.
Hắn hét lớn một tiếng, hắn tiến lên phía trước một bước. Một đạo lực lượng từ trên thân thể của hắn bắn ra ngoài giống như sóng lớn đẩy ra, tầng tầng lớp lớp, một lớp sóng tiếp một lớp sóng.
Sắc mặt Long Thiên Miểu đại biến, cảm giác quyền trái của mình sụp đổ, mặc dù là bán long thân cũng không cách nào ngăn cản lực lượng này ăn mòn, long lân trên cánh tay sụp đỏ, đau đớn khó nhịn truyền tới.
Ah!
Hắn hét lớn một tiếng, gương mặt của hắn trở nên dữ tợn, trong lúc mơ hồ, tay của hắn hoán thành một đầu rồng, sau đó vỗ mạnh vào côn sắt.
Phanh!
Đạo khí bị đẩy ra ngoài, côn sắt sinh ra vận luật mạnh mẽ, va chạm với đại ma bàng.
Tất cả mọi người vô cùng kinh hãi, ngạc nhiên nhìn qua côn sắt, không biết đó là huyền khí gì, nhìn như bình thường nhưng nó dường như có mang theo linh tinh.
Thân thể Lý Vân Tiêu chấn động, động nhiên đồng tử co rút lại.
Trong Thất Thải Ma Đồng của hắn, mơ hồ trông thấy bảo kiếm trong côn sắt bị kích hoạt, vô số kiếm phù tuôn ra, phát ra kiếm ý đầy trời, không chỉ quay tròn chung quanh thân thể hai người, chúng bắt đầu ngưng tụ trên không trung, hóa thành biển kiếm khí.
Toàn thân Quỷ Vương run lên, tay trái cầm lấy côn sắt không ngừng run rẩy, dường như cảm nhận được vật này khủng bố.
– Không tốt!
Đột nhiên hắn hét lớn một tiếng, quyền kình tuôn ra các nơi, đối phương bị đánh bay, hắn lập tức bay lên trời tránh đi xa xa.
Loong coong!
Tiếng kiếm âm thanh thúy quanh quẩn trong tay của mọi người, sinh ra vô số ù tai, dường như mất đi thính giác trong ngắn ngủi.
Sau đó hàn quang lập lòe lóe lên, hàn quang đâm vào hai mắt bọn họ, làm bọn họ mất thị giác tạm thời.
Kiếm ý kinh khủng kia chưa bị mọi người cảm giác được, lúc này trông thấy một đạo huyết quang bắn ra, ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Quỷ Vương truyền vào tai mọi người.
– Ah!
Thân ảnh Quỷ Vương lồng lộng trên không trung, phát ra tiếng la thảm thiết.
Hắn ngã xuống đất ngay sau đó, nện thẳng vào đại ma bàn của mình, trước ngực có vết kiếm lõm vào, vết kiếm chém từ vai phải kéo dài tới tận eo thân thể của hắn như nứt ra.
Ánh mắt Long Thiên Miểu ngưng tụ, lạnh lùng nói:
– Tốt, thân thể rất cứng rắn, nhưng xem ngươi có thể ngăn cản kiếm thứ hai của ta hay không?
Kiếm trong tay của hắn sáng bóng như nước, gợn sóng sôi trào, chúng rung động giống như hóa thành sông dài, như ẩn chứa chân long trong đó.
– Đây là kiếm gì?
Tâm thần mọi người chấn động mạnh, hoảng sợ nhìn qua, bọn họ nhìn thấy hoảng sợ trong mắt đối phương.
Trong mắt Quỷ Vương còn mang theo một tia sợ hãi, cố chống thân thể lui ra phía sau.
Lý Vân Tiêu càng thở sâu, trong mắt mang theo khó tin.
Hắn chưa từng nhìn thấy thanh kiếm kia, nhưng trên khí tức hắn lại có cảm giác vô cùng quen thuộc, nhưng mà trong nội tâm không tin nổi cho nên không dám xác nhận.
Long Thiên Miểu rút kiếm tiến lên, lạnh lùng nói:
– Có thể chết dưới kiếm này, cũng không uổng công ngươi tới Thiên Võ Giới một lần!
Quỷ Vương lùi lại vài bước, phát hiện mình không cách nào lui tiếp, hắn giận tím mặt, lạnh giọng nói:
– Là bổn vương chủ quan, ta vốn cho rằng trong thiên địa này đã không còn thập phương quy tắc, các ngươi có mạnh hơn nữa cũng chỉ siêu phàm nhập thánh mà thôi, không nghĩ tới lại có người có được lực lượng chân linh.
Toàn thân mọi người chấn động kịch liệt, chân linh mạnh thế nào, không có ai biết, nhưng mà Thập Phương Thần Cảnh có tồn tại, chẳng lẽ nói Long Thiên Miểu đã có thần lực?
Sắc mặt Vi Thanh kinh nghi bất định, trong mắt mang theo thần thái phức tạp.
Đoan Mộc Hữu Ngọc khen:
– Lĩnh ngộ vượt qua võ đạo đỉnh phong, cộng thêm thập giai long huyết, có lẽ Long Thiên Miểu đã là thiên hạ đệ nhất nhân. Quỷ Vương, ngươi chết trong tay hắn cũng không tính là oan uổng!
– Hừ, không oan?
Quỷ Vương âm lãnh nói:
– Các ngươi cũng biết, luân hồi đại chuyển bàn của ta có sáu thành lực lượng của thành phẩm, lực lượng áp chế bổn vương chỉ có thể tăng lên sáu thành, một khi vượt qua hạn chế này, ngay sau đó sẽ bị cắn trả.
Đoan Mộc Hữu Ngọc nhướng mày nói:
– Thì tính sao? Ngươi định nói với mọi người, ngươi thua không cam lòng?
– Thua? Ha ha ha, các ngươi quá ngây thơ, bổn vương làm sao thua được chứ?
Quỷ Vương hét lớn một tiếng, khí tức màu xanh trên người của hắn bạo phát ra, hai tay vung lên, chúng hóa thành vô số phù văn, không ngừng đánh vào đại chuyển bàn.
Cả vùng đất này bị luân hồi lực bao phủ, quỷ khí đầy trời, còn có vô số du hồn đang qua lại, hắn hít sâu một hơi, hút toàn bộ chúng vào trong miệng.
Khí tức của Quỷ Vương tăng vọt lần nữa, thương thế trên ngực của hắn hiện tại đang khép lại nhanh chóng.
– Long Thiên Miểu, ngươi làm ta cảm nguyện khổ sở vì cắn trả, ta phải tăng thực lực lên đỉnh phong, ngươi có thể tự ngạo rồi.
Ầm ầm!
Qua mấy hô hấp sau, dường như đạt đến cực hạn, lự lượng khủng bố đã bộc phát dữ dội.
Thiên địa rung mạnh, luân hồi đại chuyển bàn cũng run rẩy theo, chậm rãi khôi phục vững vàng.
Nhưng luân hồi lực vô cùng cường đại thì bộc phát đầy trời, tất cả mọi người lập tức cảm thấy áp lực trên người tăng lên gấp đôi, ngay cả Vi Thanh là cường giả siêu phàm nhập thánh cũng phải nhíu mày.
Long Thiên Miểu cả kinh phi thân lên cao, trường kiếm vung lên trước người, ngưng ra một đạo kiếm khí lăng lệ mạnh mẽ, chém thẳng tới trước.
Sắc mặt Quỷ Vương đầy dữ tợn, thò tay lăng không một trảo, lập tức ngưng tự ra một thanh trảm mã đao, vầng sáng chấn động tầng tầng, lúc này đánh thẳng tới phía trước.